Nghi ngờ là cái chi chi?
Cớ sao lại khiến phân ly thế này?
Khiến ai nước mắt cả ngày
Khiến ai quặn thắt tim đầy đớn đau
Nghi ngờ là cái chi chi?
Cớ sao lại khiến phân ly thế này?
Khiến ai nước mắt cả ngày
Khiến ai quặn thắt tim đầy đớn đau
Vầng trăng treo ở trên cao
Không mây, không gió, không sao, một mình
Lặng yên chờ buổi bình minh
Mặt trời thiêu cháy cái tình của đêm...
Sáng dậy trời vẫn cơn mưa
Bình minh e ngại trốn vùi nơi đâu
Cỏ cây, hoa lá thêm sầu
Cảnh buồn, người cũng thêm sâu nỗi lòng
Từng ngày... Nỗi nhớ em có vơi đi.
Sáng dậy là phải gấp chăn
Cất màn, rửa mặt, đánh răng, chải đầu
Xong rồi chẳng biết đi đâu
Dân FA đời cũng thật sầu quá cơ!
Cuộc đời đâu phải như mơ
Hôm nay hứng chí làm thơ trình bầy.
Cô đơn một mảnh tình sầu
Hỏi trăng có dám chia sầu với ta
Cô đơn uống rượu ngâm nga
Hỏi trăng có dám vì ta say tình.
Đem đau thương vứt cả vào quá khứ
An nhiên, ta tìm chữ "Chân như"
Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)