Tình hình là đọc xong cái bài diễn văn trên của Việt Lưu Manh, tôi vô cùng bức xúc nên muốn tóm tắt về bản thân của letheviet cho giang hồ được rõ.
Việt Bờ-rô tên thật là Lê Thế Việt, nghe đồn anh là sao Thái Bách, cùng chòm với sao Thái Bạch chuyển thế đầu thai, thế nên có nét hao hao giống Tiên Tửu Lý Bạch! Mới chào đời, Việt Bờ-rô thuộc diện rất cứng và tay có cầm sẵn cái chai. Nhiều thầy bói và thầy số đều cho rằng đây chính là dấu hiệu của ma men, thân phụ của anh thì vỗ đùi đánh đét một cái mà nói: "Đây mới chính là con ta!"
Quả thật vậy, Việt Bờ-rô mới chào đời đã đòi uống rượu và không biết đến năm nào mới biết mùi "bàu sữa ngọt ngào" kiểu thiên nhiên! Thế nên mỗi khi quá chén, Việt Bờ-rô xuất khẩu thành chương, ngôn từ sặc sụa mùi rượu lẫn chất lưu manh. Việt Bờ-rô khi say là một trong những ca sĩ hiếm hoi của TTV hát “sến” cũng được mà hát “sang” cũng được. Chưa kể khả năng kỳ lạ biến sang thành sến và biến sến thành sang, ấy là mỗi lúc anh bập bùng guitar và nghêu ngao hát tình ca.
Nếu bảo rằng tôi, Khinh Vũ Phi Dương quen Việt Bờ-rô cũng được, mà bảo rằng tôi không quen cũng được. Nói cho cùng, đây không phải là thấy sang bắt quàng làm họ mà hai “đứa” đều là hai kẻ sang trong hai lĩnh vực khác nhau và kẻ sang này dĩ nhiên phải biết kẻ sang kia, mặc dù cuộc sống bắt buộc biết thêm một số kẻ hèn. Tất nhiên về độ rượu hay tửu lượng, mặc dù vẫn hay nghe giang hồ đồn đại song tôi vẫn rất tự tin, Việt Bờ-rô tửu lượng chỉ ngang tôi mà thôi!
Viết tới đây, chắc chắn có người hỏi ngay: Việt Bờ-rô say đấy "sang" về cái gì? Tôi xin thưa, đầu tiên là những thứ sang dễ hiểu nhất. Theo quan sát của giới thời trang, Việt Bờ-rô có cả hàng trăm thứ item rất mốt và rất rách. Đến mức thiên hạ đồn, nếu Việt Bờ-rô có một cái vợt bắt bướm thì nó cũng đẹp, và khéo cũng của hãng Louis Vuitton. Hoặc giả đôi khi anh đi một chiếc dép rách, người ta sẽ băn khoăn đặt ra câu hỏi: Hãng heineken cũng đá sang lĩnh vực dép lào. Và nhất là Việt Bờ-rô đã là hotman, là lưu manh trí thức của TTV danh tiếng. Vậy những thứ khác khỏi phải bàn.Vậy khi bạn thắc mắc, tôi – Khinh Vũ Phi Dương sang ở điểm gì? Dạ thưa, tôi sang vì tôi là Khinh Vũ Phi Dương.
Nhưng bài này viết về Việt Bờ-rô say và chúng ta hãy trở lại với anh. Việt Bờ-rô có hai cách sang, một theo lối thông thường, như đã thống kê ở trên, và một theo cách đặc biệt và rất lưu manh (nhiều kẻ có hàng ngàn cách mà chẳng cách nào ra hồn).
Nhiều kẻ ngạc nhiên vì “sự thăng tiến vọt như tên lửa” của Việt Bờ-rô. Tôi thì không, vì tôi biết anh thích màu trắng từ... bé và lưu manh thủ đoạn trong quan trường từ lúc chưa lọt lòng mẹ. Từ con gái anh khoái trắng, phụ nữ hư hỏng anh cũng thích, vậy nói trắng ra là Việt Bờ-rô say thích những gì đó trừu tượng và hư hỏng, tức nhiên mang mầu trắng càng tốt. Thế nhưng tôi cũng phải bất ngờ lắm ấy, khi mà theo một số nguồn tin có cơ sở là khi say, Việt Bờ-rô lại có sở thích đặc biệt đó là “mỹ nhân trong trắng có tâm hồn đen tối.”
Về tính cách, nói chung Việt Bờ-rô (Giờ tôi sẽ trân trọng gọi anh là Mr Việt Bờ-rô vì anh giờ đã là Trạng nguyên của TTV, là Trí thức lưu manh rất phong cách), Mr Việt Bờ-rô nếu có lưu manh hay Sở Khanh thì cũng theo cách rất có cá tính, nếu không nói rằng có cá tính nhất hiện nay. Mà cá tính chắc ai cũng biết là con dao có lưỡi không xương, cán của nó luôn luôn nằm trong tay kẻ khác. Nội bộ của TTV về vấn đề các mỹ nhưn thích Bách hợp rất nhức nhối nhưng Mr Việt Bờ-rô bất cần. Một phần vì anh bướng. Một phần vì anh kiêu. Một phần vì anh kệ xác chúng và cũng có phần nữa là anh đêk có cách giải quyết hợp lý (Tức nhiên, cá nhân tôi nghiêng theo phương án này)
Trong giới mộ điệu TTV, hay nói văn hoa là FC Lưu Linh TTV, có truyền thuyết là Mít tơ Việt Bờ-rô chơi đẹp và uống tốt. Anh thương đàn em, bao dung đàn em theo kiểu đại ca. Khác với chủ trương của nhiều ngôi sao không ăn của ai cũng không cho ai ăn, hình như Việt Bờ-rô thích tụ tập và đàn đúm. Nhiều lúc đàn đúm theo kiểu càng đú càng tốt. Vì thế nên ở Hoa Sơn Hội, khi cần Lưu Manh thì Việt Bờ-rô sẽ là lưu manh kiểu mẫu, tốt nhất và thật nhất. Khi say, anh lưu manh, khi lưu manh Việt Bờ-rô có ngẫu hứng thật sự khi biểu diễn. Anh có những phút thăng hoa và không làm chủ được mình. Nếu biểu diễn cạnh chuồng cọp, lúc cao trào, anh có thể tưởng con cọp là con gà con, thế nào cũng thò tay vào mồm nó. Và khi biểu diễn bên các chiến đấu cơ kiểu cổ, anh hay thích laí nhưng khi lái luôn tưởng tượng đó là dạng Miss măng non.Thế nên Việt Bờ-rô thuộc loại người thích cái gì thì thích như điên, và ghét cái gì thì muốn giết phăng. Một chiếc áo sơmi, một cái khăn quàng cổ, một vở kịch nếu được hay bị Việt Bờ-rô chấm thì toi đời. Anh sẽ xơi tái nó và xơi tái kẻ nào định xơi tái trước anh.
Quan sát Mr Việt Bờ-rô, tôi biết anh thích tiêu tiền chứ không thích cất tiền. Ăn ngon, mặc đẹp, và đôi khi được mặc ngon anh sẽ thích ăn đẹp, thế nên anh hay đeo item lấp lánh, cầm chai rêu rao rằng ta đang say đây. Thế nên Việt Bờ-rô tận hưởng cuộc sống và để cho cuộc sống tận hưởng mình. Nếu đêm khuya thanh vắng, có ai đào hố chôn vàng để dành trong vườn thì chắc chắn không phải là Việt Bờ-rô. Thứ nhứt do anh không khoái tiết kiệm, thứ hai anh chưa bao giờ có vàng để mà chôn.
Khi say, Việt Bờ-rô luôn đau đời với những trăn trở và dằn vặt, câu hỏi của đời anh chính là: “Khi nào mới lấy được vợ!” Nói chung đây cũng là một dạng câu hỏi tu từ ở thì Không xác định trong tương lai. Việt Bờ-rô là thanh niên thế hê 8x, khi anh 20 tuổi thì con gái thời ấy mốt thích con trai biết làm thơ, vì thế Việt Bờ-rô lao vào con đường thi sĩ nửa mùa. Tiếc thay khi anh đã biết làm thơ, các em gái thích nghe thơ tình đã có chồng, mode của teengirl lúc đó lại là con trai phải nghệ sĩ, chơi được nhạc cơ. Bất đắc dĩ với đời, song để kiếm người yêu Việt Bờ-rô lại lao vào ca nhạc. Song trời không chiều lòng người, những cố gắng của Việt trở thành công dã tràng, Việt bờ-rô bập bùng đc guitar thì con gái họ lại không thích vậy nữa. SỞ thích của họ phải là con trai cuteboy, hoặc giả mặt mũi phải lạnh lùng và có sát khí kiểu Hàn Quốc cơ. Cái j` anh có thể học được, chứ để gương mặt hay cười nham nhở bản thân trở nên kiêu ngạo bá đạo hay tỏa sát khí giàn giụa, Việt Bờ-rô khộng làm được. Bởi thế, chuyện có người yêu với anh luôn là một ước muốn xa vời…
Tuy nhiên, điều quan trọng nhất là Việt Bờ-rô khi say có tố chất lãnh đạo và thiên bẩm lưu manh trí thức không lẫn với ai cả. Việt Bờ-rô khi xấu thì xấu kiểu Mr Say và khi tốt (dù hiếm) cũng kiểu Chí Phèo. Theo tôi, xét một cách khách quan, TTV chúng ta với một văn nhân tài hoa lẫn ba hoa cỡ Việt Bờ-rô, như thế là ok! Tuy nhiên, với tư cách một người đàn ông có thể bảo bọc và che chở cho các mỹ nhân, anh còn cách xa một vạn tám ngàn dặm! Huống chi giả sử Việt Bờ-rô có người yêu, sợ rằng thị trường bia rượu thế giới chao đảo.
Bởi thế, để lương tâm thanh thản, Khinh Vũ Phi Dương tôi yêu cầu Việt Bờ-rô, lập tức rút lui khỏi Chiêu Phu Đài dành cho ER...
Thông báo này có hiệu lực tức thì, để gìn giữ hòa bình thế giới đề nghị Việt Bờ-rô đáp ứng! Nếu không thì ...