TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 1 của 23 12311 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 114

Chủ đề: Tự sự cuộc đời!

  1. #1
    Ngày tham gia
    Oct 2011
    Bài viết
    384
    Xu
    0

    Mặc định Tự sự cuộc đời!

    Trích dẫn Gửi bởi letheviet Xem bài viết
    PR bản thân!

    Một vẻ dung dị và thuần khiết tới mức gây ra sự ngẩn ngơ bất thình lình và đột ngột cho trời và đất. Một phong cách táo bạo và độc đáo đến độ nguy hiểm của bão hòa. Một mái tóc chóp bu tinh tế và sang trọng không thể tìm thấy trong kiến trúc rong biển, trong hội họa tả chân và cả trong kiểu dáng các loại tổ quạ. Letheviet - cựu sinh viên tao nhã trường Bách Khoa Hà Nội -đã khiến mọi cô bé vị thành niên nhưng dậy thì sớm - bàng hoàng về vẻ cao quý và lịch lãm của mình. Tất cả các tay vô lại ở Hoa Sơn đều thán phục, tất cả những sinh viên Bách Khoa lưu lạc phải ngả mũ cúi đầu và làm cho giới mod Văn Đàn bất lực đến phát thần kinh bởi những suy nghĩ vượt quá khả năng hiểu biết về tư duy triết học của anh. Câu nói của nhà tiên tri vĩ đại Mohamed đã trở thành bất tử: “Taliban cần một Binladen để lãnh đạo, nước Đức cần một Hitler để xây dựng nền độc tài và Tàng Thú Viên cần một người như Lê Thế Việt để đưa nó sánh vai với các cường quốc năm châu trên thế giới." Vâng. Xin được phép nhắc đến - Letheviet - một cựu nhà báo và đang từng bước trở thành người báo nhà lẫn báo hại. Anh như là một lá cờ đầu cho mọi thanh niên trên thế giới noi theo và học tập, cho tất cả chúng tôi - những người bạn trong Tàng thư viện tự hào và hãnh diện với thế giới loài người.

    Êm dịu trong từng chân tơ kẽ tóc, gợi cảm trong từng sợi lông mày lẫn lông chân, làn da ngăm đen đặc trưng của người bị cháy nắng dù là Việt Nam chân chất 100%. Bản thân có 132178864 vẻ đẹp lung linh và rực rỡ, và vì thế mình đủ sức quyến rũ tất cả những cô gái kiêu kì và ngạo mạn tưởng chừng như ko thể quyến rũ được, làm tan nát trái tim tất cả những người đàn bà vốn đã tan nát từ lâu. Bay bổng, vút lên, thâm trầm, lóe sáng các danh hiệu đó khi miêu tả anh mắt của bản thân đều là những từ thừa. Đường nét thanh tú của cẳng tay, độ mềm mại vô tận làn da, sức hài hòa kỳ diệu của sự pha trộn Đông Tây kim cổ đã làm cho chính bản thân anh độc đáo đến nỗi tưởng chừng như đây là cá thể duy nhất mà trong những năm 80 của thế kỉ trước tạo hóa ưu ái dành cho loài người. Ta có thể tự hào mà thốt nên: Nếu như loài mèo có Mr Tom, loài cá heo có Sir Dopin, loài Vịt có Donal thì chúng ta có: Việt Bờ-rô!

    Khả năng nói phét đến trời: nói điêu người ta cho là nói thật và nói thật nhưng ko ai thèm tin, khả năng đồ sát ko tiếc nước bọt làm giới thi nhân ở Hoa Sơn kinh hoàng, khả năng nháy mắt đủ làm cho những cô cậu bé sơ sinh xao xuyến, khả năng mập ko cần ăn và với những khả năng riêng biệt như: không thấm nước, ăn được thịt chó và hầu như thứ thịt chó nào cũng xơi được, khả năng nhai mọi thứ ko vương chất độc, một phong cách trẻ và vẻ mặt đặc trưng. Đặc trưng đến mức đủ sức thay thế hoàn hảo cho những vai nam chính trong những bộ phim ướt át thập kỉ 40 - khiến bản thân là đích nhắm tối thượng của những diễn viên bậc thầy. Giới nghệ sĩ muốn được thấy anh khóc một lần lúc họ cười, muốn thấy anh cười một lần khi họ sắp qua đời - đó chính là một đam mê và khát khao đến cháy bỏng. Vì sao ư ? Vì Việt Bờ-rô của chúng ta: trẻ trung trong ý tưởng, cách điệu trong hành động, sắc sảo trọng lập luận và đẳng cấp trong tán gái U16. Đó chỉ là vài trong số "bẩy ngàn chín trăm lẻ một" ưu điểm mà "hòn ngọc của giới trẻ 8x Việt Nam" được các nhà Linh tinh học thống kê.

    Kinh điển. Rực rỡ. Choáng ngời. Băng giá. Anh đôi lúc nguy hiểm như virus H5N1 với bọn tội phạm và lũ bất lương. Việt Bờ-rô là cơn ác mộng của giới khủng bố và đôi khi nếu ai đó may mắn sẽ được nghe Binladen thốt lên đau đớn: "Trời đã sinh ra Đen sao còn sinh ra nó (ám chỉ Việt Bờ-rô)." Lóe như một mũi tên sao băng, sừng sững như dải thiên hà, dịu dàng như vầng trăng mới nhủ, chàng cựu sinh viên lớp Nhuộm K48 trường Bách Khoa đã gây nên một cơn địa chấn phũ phàng bậc nhất khi anh tuyên bố: rời khỏi Bách Khoa. Và y như rằng cách đây hơn 3 năm , vào thời điểm anh đi rút hồ sơ ra khỏi trường đã làm cho mọi giảng viên câm lặng, làm cho hiệu trưởng thất thần vì chua xót. Chua xót bởi vì họ đã hiểu ra một sự thật đau lòng : Bách Khoa đã vĩnh viễn mất đi một tài năng vĩ đại mà lịch sử 4000 năm văn hiến của đất nước mới sản sinh ra được 2 người : Xuân tóc đỏ và letheviet.

    Nói như thế đã đủ để bạn hình dung về sự tự hào vô bờ bến khi vinh hạnh được nói về anh. Bạn cho rằng khoa trương ư, nhưng dám cá khi tiếp xúc với anh chắc hẳn là bạn sẽ hoàn toàn bị huyền hoặc, bị khuất phục đến mê sảng. Chưa bao giờ có một cơn ác mộng đến thế lại được khát khao đến thế. Với khả năng nháy mắt liên tục, cười như khóc và khóc như đang bị hóc xương cá, khả năng đếm ngày cho tới chết, khả năng tự rửa sạch nước mưa và uống nước cam vắt bằng mũi, letheviet thực sự là kết tinh hoàn hảo của khoa học và mỹ học, dinh dưỡng học và sinh thái học, của y học và dã man học

    Nghe đồn cách đây gần ba mươi năm về trước, đất trời tầm tã mưa gió bão bùng suốt cả tháng trời và đến cái ngày lịch sử: sinh nhật anh , tự nhiên bầu trời đổi ánh huy hoàng và thiên nhiên rạng rỡ như bước vào phút giao thời của vũ trụ. Và hôm nay, chính vào ngày cả làng vui vẻ, những người bạn của anh ở TTV chắc rằng sẽ vinh hạnh làm sao khi chỉ một vài phút nữa là sẽ đến quán bia viết lên một trang sử mới hào hùng và vĩ đại trong bộ Sử kí toàn thư về một người tử tế kiểu mới.

    Chúng tôi tuyên bố: một ngày nhậu nhẹt đến bất tỉnh, la cà đến rạo rực và nói phét đến vô tận.
    Hãy đến và cùng thưởng thức!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile




    Ai đã từng gặp anh một lát,
    Ắt hẳn đều dứt khoát sẽ thương.
    Tâm hồn trong sáng như gương,
    Cho dù đầu tóc bụi đường mù bay.
    Nhìn dáng vóc cao gầy lịch sự
    Khi trầm ngâm tư lự cuộc đời.
    Nét thanh tú, vẻ sáng ngời,
    Làn da ánh mắt nhất thời cao sang!

    Nhắc đến anh cả làng đều nể,
    Về con người tất thể đều hay.
    Trên đời hoàn hảo thế này,
    Em nào từng gặp đều say như gì.
    Nét thanh tao ai bì được nổi,
    Trí thông minh tuyệt đối đứng đầu.
    Ngọc Hoàng nhắc tới phát sầu,
    Ala, Thần Dớt đau đầu phát điên.
    Vẻ rạng ngời đến tiên chẳng sánh,
    Và khả năng thần thánh đâu bì,
    Con gái đang tuổi dậy thì,
    Thấy anh dạo bước tức thì đều yêu.
    Mở miệng là nói điều đạo lí,
    Những phương ngôn chí lí quá trời.
    Hoàn mỹ nhất ở trên đời.
    Ngợi ca năm lẻ cũng thời không xong!

    Bởi gương mặt anh trong sáng quá,
    Làn da non đâu sá tuyết sương.
    Cầm kỳ thi họa đều tường,
    Khả năng uống rượu bốn phương đều sờn.
    Đến Bếch - khâm phải hờn phải dỗi,
    Và Bi-rên tuyệt đối sẽ ghen,
    Mắt nhìn sáng quắc như đèn,
    Vừa trong lại có điểm đen lẫn vào.
    Ôi, dáng điệu thanh tao quá đáng,
    Ôi, mắt nhìn thật sáng quá đi,
    Ôi, long lanh nét xuân thì,
    Ôi, người như thế ai bì được đâu...
    Nói về anh mọi câu vàng ngọc,
    Mỹ từ đều còi cọc cập kênh,
    Tóc đầu đinh cũng bồng bềnh,
    Hơn làn gió thoảng nhẹ tênh giữa trời.
    Nên gương mặt đâu lời diễn tả,
    Tinh tế hơn tất cả trên đời,
    Vẻ đẹp chẳng thốt thành lời,
    Đứng khoe tiêu sái, nằm phơi dáng ngà.
    Và tính cách thật thà quá đỗi.
    Thốt một câu tuyệt đối không sai,
    Thanh âm dìu dặt khoan thai,
    Nghe còn như rõ hơn đài phát thanh.
    Nên hổ đói trước anh cũng choáng,
    Ăn cỏ và uống khoáng cầm hơi.
    Khi anh răng nghiến kêu trời,
    Húp xong tô cháo tức thời mưa ngay.
    Sơ gặp anh cũng say điếu đổ,
    Và ni cô cũng khổ tương tư,
    Đến thánh nữ chốn tàng thư,
    Chỉ cần anh muốn cũng "hư hỏng" liền!

    Con người anh coi tiền như rác,
    Tàng thư kia, xu khác chi đâu.
    Khi cần nhổ một cọng râu,
    Thổi phù một cái là giầu nhanh thôi.
    Khi bâng quơ những lời rất ngắn,
    Kẻ nghiện vụt đứng đắn, sẽ cai.
    Vô tình nói một hơi dài,
    Anh-tanh nghe sẽ nhận sai tức thì.
    Và anh buột miệng hắt xì,
    Lưu manh trộm cướp đều quì dưới chân.
    Do lời nói muôn phần cao quí...
    Thật rõ ràng đâu phí thông minh.
    Làm cho bồ tát thất tình,
    Thế gian duy nhất chỉ mình anh thôi.
    Trong quán nhậu buông lời chém gió,
    Đủ sức làm mèo chó cụt đuôi,
    Nhậu xong bát sạch như chùi,
    Và rồi mở miệng sặc mùi vốt-ka.
    Ăn nhậu là Lưu Linh phải sợ,
    Làm Chí Phèo cũng ợ ra bia,
    Dẫu sang thế giới bên kia,
    Với anh men rượu chẳng lìa xa đâu.

    Đến đây chốt lại một câu.
    Rằng Lê Thế Việt đứng đầu thế gian.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Tình hình là đọc xong cái bài diễn văn trên của Việt Lưu Manh, tôi vô cùng bức xúc nên muốn tóm tắt về bản thân của letheviet cho giang hồ được rõ.

    Việt Bờ-rô tên thật là Lê Thế Việt, nghe đồn anh là sao Thái Bách, cùng chòm với sao Thái Bạch chuyển thế đầu thai, thế nên có nét hao hao giống Tiên Tửu Lý Bạch! Mới chào đời, Việt Bờ-rô thuộc diện rất cứng và tay có cầm sẵn cái chai. Nhiều thầy bói và thầy số đều cho rằng đây chính là dấu hiệu của ma men, thân phụ của anh thì vỗ đùi đánh đét một cái mà nói: "Đây mới chính là con ta!"

    Quả thật vậy, Việt Bờ-rô mới chào đời đã đòi uống rượu và không biết đến năm nào mới biết mùi "bàu sữa ngọt ngào" kiểu thiên nhiên! Thế nên mỗi khi quá chén, Việt Bờ-rô xuất khẩu thành chương, ngôn từ sặc sụa mùi rượu lẫn chất lưu manh. Việt Bờ-rô khi say là một trong những ca sĩ hiếm hoi của TTV hát “sến” cũng được mà hát “sang” cũng được. Chưa kể khả năng kỳ lạ biến sang thành sến và biến sến thành sang, ấy là mỗi lúc anh bập bùng guitar và nghêu ngao hát tình ca.

    Nếu bảo rằng tôi, Khinh Vũ Phi Dương quen Việt Bờ-rô cũng được, mà bảo rằng tôi không quen cũng được. Nói cho cùng, đây không phải là thấy sang bắt quàng làm họ mà hai “đứa” đều là hai kẻ sang trong hai lĩnh vực khác nhau và kẻ sang này dĩ nhiên phải biết kẻ sang kia, mặc dù cuộc sống bắt buộc biết thêm một số kẻ hèn. Tất nhiên về độ rượu hay tửu lượng, mặc dù vẫn hay nghe giang hồ đồn đại song tôi vẫn rất tự tin, Việt Bờ-rô tửu lượng chỉ ngang tôi mà thôi!

    Viết tới đây, chắc chắn có người hỏi ngay: Việt Bờ-rô say đấy "sang" về cái gì? Tôi xin thưa, đầu tiên là những thứ sang dễ hiểu nhất. Theo quan sát của giới thời trang, Việt Bờ-rô có cả hàng trăm thứ item rất mốt và rất rách. Đến mức thiên hạ đồn, nếu Việt Bờ-rô có một cái vợt bắt bướm thì nó cũng đẹp, và khéo cũng của hãng Louis Vuitton. Hoặc giả đôi khi anh đi một chiếc dép rách, người ta sẽ băn khoăn đặt ra câu hỏi: Hãng heineken cũng đá sang lĩnh vực dép lào. Và nhất là Việt Bờ-rô đã là hotman, là lưu manh trí thức của TTV danh tiếng. Vậy những thứ khác khỏi phải bàn.Vậy khi bạn thắc mắc, tôi – Khinh Vũ Phi Dương sang ở điểm gì? Dạ thưa, tôi sang vì tôi là Khinh Vũ Phi Dương.

    Nhưng bài này viết về Việt Bờ-rô say và chúng ta hãy trở lại với anh. Việt Bờ-rô có hai cách sang, một theo lối thông thường, như đã thống kê ở trên, và một theo cách đặc biệt và rất lưu manh (nhiều kẻ có hàng ngàn cách mà chẳng cách nào ra hồn).

    Nhiều kẻ ngạc nhiên vì “sự thăng tiến vọt như tên lửa” của Việt Bờ-rô. Tôi thì không, vì tôi biết anh thích màu trắng từ... bé và lưu manh thủ đoạn trong quan trường từ lúc chưa lọt lòng mẹ. Từ con gái anh khoái trắng, phụ nữ hư hỏng anh cũng thích, vậy nói trắng ra là Việt Bờ-rô say thích những gì đó trừu tượng và hư hỏng, tức nhiên mang mầu trắng càng tốt. Thế nhưng tôi cũng phải bất ngờ lắm ấy, khi mà theo một số nguồn tin có cơ sở là khi say, Việt Bờ-rô lại có sở thích đặc biệt đó là “mỹ nhân trong trắng có tâm hồn đen tối.”

    Về tính cách, nói chung Việt Bờ-rô (Giờ tôi sẽ trân trọng gọi anh là Mr Việt Bờ-rô vì anh giờ đã là Trạng nguyên của TTV, là Trí thức lưu manh rất phong cách), Mr Việt Bờ-rô nếu có lưu manh hay Sở Khanh thì cũng theo cách rất có cá tính, nếu không nói rằng có cá tính nhất hiện nay. Mà cá tính chắc ai cũng biết là con dao có lưỡi không xương, cán của nó luôn luôn nằm trong tay kẻ khác. Nội bộ của TTV về vấn đề các mỹ nhưn thích Bách hợp rất nhức nhối nhưng Mr Việt Bờ-rô bất cần. Một phần vì anh bướng. Một phần vì anh kiêu. Một phần vì anh kệ xác chúng và cũng có phần nữa là anh đêk có cách giải quyết hợp lý (Tức nhiên, cá nhân tôi nghiêng theo phương án này)

    Trong giới mộ điệu TTV, hay nói văn hoa là FC Lưu Linh TTV, có truyền thuyết là Mít tơ Việt Bờ-rô chơi đẹp và uống tốt. Anh thương đàn em, bao dung đàn em theo kiểu đại ca. Khác với chủ trương của nhiều ngôi sao không ăn của ai cũng không cho ai ăn, hình như Việt Bờ-rô thích tụ tập và đàn đúm. Nhiều lúc đàn đúm theo kiểu càng đú càng tốt. Vì thế nên ở Hoa Sơn Hội, khi cần Lưu Manh thì Việt Bờ-rô sẽ là lưu manh kiểu mẫu, tốt nhất và thật nhất. Khi say, anh lưu manh, khi lưu manh Việt Bờ-rô có ngẫu hứng thật sự khi biểu diễn. Anh có những phút thăng hoa và không làm chủ được mình. Nếu biểu diễn cạnh chuồng cọp, lúc cao trào, anh có thể tưởng con cọp là con gà con, thế nào cũng thò tay vào mồm nó. Và khi biểu diễn bên các chiến đấu cơ kiểu cổ, anh hay thích laí nhưng khi lái luôn tưởng tượng đó là dạng Miss măng non.Thế nên Việt Bờ-rô thuộc loại người thích cái gì thì thích như điên, và ghét cái gì thì muốn giết phăng. Một chiếc áo sơmi, một cái khăn quàng cổ, một vở kịch nếu được hay bị Việt Bờ-rô chấm thì toi đời. Anh sẽ xơi tái nó và xơi tái kẻ nào định xơi tái trước anh.

    Quan sát Mr Việt Bờ-rô, tôi biết anh thích tiêu tiền chứ không thích cất tiền. Ăn ngon, mặc đẹp, và đôi khi được mặc ngon anh sẽ thích ăn đẹp, thế nên anh hay đeo item lấp lánh, cầm chai rêu rao rằng ta đang say đây. Thế nên Việt Bờ-rô tận hưởng cuộc sống và để cho cuộc sống tận hưởng mình. Nếu đêm khuya thanh vắng, có ai đào hố chôn vàng để dành trong vườn thì chắc chắn không phải là Việt Bờ-rô. Thứ nhứt do anh không khoái tiết kiệm, thứ hai anh chưa bao giờ có vàng để mà chôn.

    Khi say, Việt Bờ-rô luôn đau đời với những trăn trở và dằn vặt, câu hỏi của đời anh chính là: “Khi nào mới lấy được vợ!” Nói chung đây cũng là một dạng câu hỏi tu từ ở thì Không xác định trong tương lai. Việt Bờ-rô là thanh niên thế hê 8x, khi anh 20 tuổi thì con gái thời ấy mốt thích con trai biết làm thơ, vì thế Việt Bờ-rô lao vào con đường thi sĩ nửa mùa. Tiếc thay khi anh đã biết làm thơ, các em gái thích nghe thơ tình đã có chồng, mode của teengirl lúc đó lại là con trai phải nghệ sĩ, chơi được nhạc cơ. Bất đắc dĩ với đời, song để kiếm người yêu Việt Bờ-rô lại lao vào ca nhạc. Song trời không chiều lòng người, những cố gắng của Việt trở thành công dã tràng, Việt bờ-rô bập bùng đc guitar thì con gái họ lại không thích vậy nữa. SỞ thích của họ phải là con trai cuteboy, hoặc giả mặt mũi phải lạnh lùng và có sát khí kiểu Hàn Quốc cơ. Cái j` anh có thể học được, chứ để gương mặt hay cười nham nhở bản thân trở nên kiêu ngạo bá đạo hay tỏa sát khí giàn giụa, Việt Bờ-rô khộng làm được. Bởi thế, chuyện có người yêu với anh luôn là một ước muốn xa vời…

    Tuy nhiên, điều quan trọng nhất là Việt Bờ-rô khi say có tố chất lãnh đạo và thiên bẩm lưu manh trí thức không lẫn với ai cả. Việt Bờ-rô khi xấu thì xấu kiểu Mr Say và khi tốt (dù hiếm) cũng kiểu Chí Phèo. Theo tôi, xét một cách khách quan, TTV chúng ta với một văn nhân tài hoa lẫn ba hoa cỡ Việt Bờ-rô, như thế là ok! Tuy nhiên, với tư cách một người đàn ông có thể bảo bọc và che chở cho các mỹ nhân, anh còn cách xa một vạn tám ngàn dặm! Huống chi giả sử Việt Bờ-rô có người yêu, sợ rằng thị trường bia rượu thế giới chao đảo.

    Bởi thế, để lương tâm thanh thản, Khinh Vũ Phi Dương tôi yêu cầu Việt Bờ-rô, lập tức rút lui khỏi Chiêu Phu Đài dành cho ER...

    Thông báo này có hiệu lực tức thì, để gìn giữ hòa bình thế giới đề nghị Việt Bờ-rô đáp ứng! Nếu không thì ...
    Lần sửa cuối bởi Khinh Vũ Phi Dương, ngày 05-11-2011 lúc 15:16.
    ---QC---


  2. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  3. #2
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Bài viết
    6,560
    Xu
    208

    Mặc định

    Xác nhận!
    Anh đây sinh ra đúng một ngày.
    Bốn bề vần vũ kiếm khí bay
    Chân trời rực rỡ vừng ngũ sắc...
    Ngàn con dê cụ đạp trên mây.

    Ba tuổi đã sớm biết làm thơ...
    Vần điệu lưu manh đến tận giờ
    Bốn tuổi làu thông vạn quyển sách.
    Ban ngày luyện kiếm, tối luyện cờ.

    Năm tuổi: bảy bước đủ thành chương,
    Bách Khoa thế giới trọn tỏ tường,
    Sáu tuổi có tài thông triệt địa...
    Chỉ ngồi một chỗ tỏ mười phương.

    ...

    Vang danh thế giới Việt bờ-rô.
    Thơ thẩn lưu manh, tính côn đồ...
    Lại còn thấy gái là mắt sáng.
    Ấy là nói thật, chẳng phải phô.

    Trước kia ứng thí cưới E Rờ (ER)
    Lương tâm lên tiếng, phải làm thơ
    Trăm ngàn cay đắng, xin bày tỏ.
    Chiêu phu đài đó, cứ phải bơ
    Lần sửa cuối bởi letheviet, ngày 05-11-2011 lúc 15:20.

    Yahoo buồn gặp em lần đấy
    Cứ ngỡ rằng: đã thấy 1 nàng tiên
    Chưa gặp mà đã phát điên
    Vì em - cô gái dịu hiền, mảnh mai

    Từ anh chàng: xấu trai kiêu ngạo,
    Ta trở thành: kẻ nói xạo Pờ Rô
    Tuy gầy như cái xác khô,
    Vẫn khoe: "anh rất là đô em à!"
    Chat với em: thật thà mất hết,
    Ðã chết em: như con rết mất rồi
    Nhớ em hết đứng lại ngồi,
    Trong cơn mơ cũng fê lồi mắt ra!

    Ôi! Dáng em tiên nga tha thướt
    Gót sen hồng lả lướt nhẹ bay
    Ta như nửa tỉnh nửa say,
    Để rồi ngơ ngẩn cả ngày tương tư.
    Và nghĩ rằng: nhà sư Tam Tạng
    Thấy em rồi khệnh khạng làm quen.
    Bin Gết đến Bin La Đen
    Thấy em rồi cũng phải khen: tuyệt vời.
    Thánh A la- Chúa Trời-Thần Dớt
    Gặp em rồi phát sốt vì yêu...
    Tây Thi cho đến Thuý Kiều,
    Gặp em rồi cũng liêu xiêu về nhì.

    Vì em đẹp hay vì một nỗi,
    Em thiên tài: quá đỗi thông minh
    Làm cho thần thánh thất tình,
    Thế gian duy nhất -một mình em thôi.
    Nói về em bao lời vàng ngọc
    Mọi mỹ từ đều còi kọc, kập kênh
    Mái tóc mây xoã bồng bềnh
    Như làn gió thoảng nhẹ tênh giữa trời!
    Đôi mắt em không lời diễn tả,
    Long lanh hơn tất cả hồ thu
    Tiếng hát em nhẹ như ru...
    Được nghe em hát đi tù cũng cam.

    Em cất tiếng Thanh Lam phát khóc
    Jôn Len Nần cắt tóc qui y
    Khi em buột miệng: "hắt xì!"
    Cả giới nghệ sĩ đều quì dưới chân.
    Tiếng hắt xì muôn phần cao quí
    Không phổ nhạc thì phí biết bao.
    Nụ cười em quá thanh tao...
    Làm cho muôn vạn vì sao lu mờ.
    Và đến những bài thơ em viết
    Đến Puskin cũng chỉ biết: cúi đầu.
    Khi mà em thoảng dăm câu
    Thi tiên Lý Bạch phát sầu vì ghen.

    Đến hổ đói trước em cũng choáng
    Ăn cỏ và uống nước khoáng La vi
    Đến ngay Chủ tịch Chen si
    Nếu em muốn, sẵn sàng đi ăn mày.
    Ai gặp em cũng say điếu đổ
    Thấy em rồi sẽ khổ tương tư.
    Kể cả đến những ông sư
    Thấy em rồi cũng lừ đừ nhớ thương.

    Sở thik em bình thường dung dị
    Yêu hoà bình, thương anh chị của em
    Và em thik nhất ăn kem
    Những khi em rảnh thường xem hoạt hình
    Có những khi một mình bó chiếu
    Ta nhớ em muôn triệu say mê
    Sao ta lại nặng lời thề
    Không kưa em nổi quyết về đi tu

    Ta với em ngàn thu cách biệt
    Nhưng làm sao tha thiết nhớ thương.
    Tâm hồn em sáng như gương.
    Hồn ta lấm tấm bụi đường mù bay!
    Gặp em muốn cầm tay một phát
    Cho dù em có tát gãy răng...
    Tâm hồn em sáng hơn trăng,
    Chắc em chẳng nỡ tát thằng như ta!
    Em coi trọng thật thà trên hết...
    Bỗng giật mình: thôi chết - Trời ơi!
    Hai hàng nước mắt nhỏ rơi
    Hôm qua ta lỡ toàn lời điêu em

    Hidden Content


  4. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    kenzjno1,
  5. #3
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Đang ở
    cát bụi Hà thành
    Bài viết
    7,162
    Xu
    20,000

    Mặc định

    Rượu anh không thiếu. Nhưng mà mượn rượu trợ hứng thì..

    anh lo là em cứ viết 1 giọng riết thế này, giả mãi nó cũng có ngày ngấm vào người thành biến chất.
    Nửa vai cung kiếm tận trời cao
    Non sông khắp cõi xông pha một chèo

  6. #4
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Bài viết
    6,560
    Xu
    208

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi Mr.Lookluck Xem bài viết
    Rượu anh không thiếu. Nhưng mà mượn rượu trợ hứng thì..

    anh lo là em cứ viết 1 giọng riết thế này, giả mãi nó cũng có ngày ngấm vào người thành biến chất.
    Đùa anh thôi, khi tê tê em mới thích tự sự cuộc đời, khi say lên chỉ thích ngồi một mình hoài niệm quá khứ thôi...
    Giờ anh ra chủ đề đi, em viết giọng văn khác cho anh, anh thử đọc xem thế nào. Haizzz, trước ở tòa soạn ai nhờ gì em viết nấy, cốt kiếm bữa liên hoan. Nghĩ lại thật xấu hổ với bản thân...

    Yahoo buồn gặp em lần đấy
    Cứ ngỡ rằng: đã thấy 1 nàng tiên
    Chưa gặp mà đã phát điên
    Vì em - cô gái dịu hiền, mảnh mai

    Từ anh chàng: xấu trai kiêu ngạo,
    Ta trở thành: kẻ nói xạo Pờ Rô
    Tuy gầy như cái xác khô,
    Vẫn khoe: "anh rất là đô em à!"
    Chat với em: thật thà mất hết,
    Ðã chết em: như con rết mất rồi
    Nhớ em hết đứng lại ngồi,
    Trong cơn mơ cũng fê lồi mắt ra!

    Ôi! Dáng em tiên nga tha thướt
    Gót sen hồng lả lướt nhẹ bay
    Ta như nửa tỉnh nửa say,
    Để rồi ngơ ngẩn cả ngày tương tư.
    Và nghĩ rằng: nhà sư Tam Tạng
    Thấy em rồi khệnh khạng làm quen.
    Bin Gết đến Bin La Đen
    Thấy em rồi cũng phải khen: tuyệt vời.
    Thánh A la- Chúa Trời-Thần Dớt
    Gặp em rồi phát sốt vì yêu...
    Tây Thi cho đến Thuý Kiều,
    Gặp em rồi cũng liêu xiêu về nhì.

    Vì em đẹp hay vì một nỗi,
    Em thiên tài: quá đỗi thông minh
    Làm cho thần thánh thất tình,
    Thế gian duy nhất -một mình em thôi.
    Nói về em bao lời vàng ngọc
    Mọi mỹ từ đều còi kọc, kập kênh
    Mái tóc mây xoã bồng bềnh
    Như làn gió thoảng nhẹ tênh giữa trời!
    Đôi mắt em không lời diễn tả,
    Long lanh hơn tất cả hồ thu
    Tiếng hát em nhẹ như ru...
    Được nghe em hát đi tù cũng cam.

    Em cất tiếng Thanh Lam phát khóc
    Jôn Len Nần cắt tóc qui y
    Khi em buột miệng: "hắt xì!"
    Cả giới nghệ sĩ đều quì dưới chân.
    Tiếng hắt xì muôn phần cao quí
    Không phổ nhạc thì phí biết bao.
    Nụ cười em quá thanh tao...
    Làm cho muôn vạn vì sao lu mờ.
    Và đến những bài thơ em viết
    Đến Puskin cũng chỉ biết: cúi đầu.
    Khi mà em thoảng dăm câu
    Thi tiên Lý Bạch phát sầu vì ghen.

    Đến hổ đói trước em cũng choáng
    Ăn cỏ và uống nước khoáng La vi
    Đến ngay Chủ tịch Chen si
    Nếu em muốn, sẵn sàng đi ăn mày.
    Ai gặp em cũng say điếu đổ
    Thấy em rồi sẽ khổ tương tư.
    Kể cả đến những ông sư
    Thấy em rồi cũng lừ đừ nhớ thương.

    Sở thik em bình thường dung dị
    Yêu hoà bình, thương anh chị của em
    Và em thik nhất ăn kem
    Những khi em rảnh thường xem hoạt hình
    Có những khi một mình bó chiếu
    Ta nhớ em muôn triệu say mê
    Sao ta lại nặng lời thề
    Không kưa em nổi quyết về đi tu

    Ta với em ngàn thu cách biệt
    Nhưng làm sao tha thiết nhớ thương.
    Tâm hồn em sáng như gương.
    Hồn ta lấm tấm bụi đường mù bay!
    Gặp em muốn cầm tay một phát
    Cho dù em có tát gãy răng...
    Tâm hồn em sáng hơn trăng,
    Chắc em chẳng nỡ tát thằng như ta!
    Em coi trọng thật thà trên hết...
    Bỗng giật mình: thôi chết - Trời ơi!
    Hai hàng nước mắt nhỏ rơi
    Hôm qua ta lỡ toàn lời điêu em

    Hidden Content


  7. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  8. #5
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Đang ở
    cát bụi Hà thành
    Bài viết
    7,162
    Xu
    20,000

    Mặc định

    Anh muốn có một lời em tự giới thiệu về mình nghiêm túc, bay bướm và hoa lệ.

    Trạng nguyên TTV không thể để cho mọi người tưởng là đã xuống cấp tới mức tàn tạ được!
    Nửa vai cung kiếm tận trời cao
    Non sông khắp cõi xông pha một chèo

    ---QC---


  9. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
Trang 1 của 23 12311 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status