...Vì vậy ở Việt Nam mình, làm người thất bại thì phải cố giấu cho bằng được. Để người khác biết được thì phiền lắm!
Từ đó nảy sinh ra thói sĩ diện hão:
Nhiều anh tốt nghiệp xong vác đơn đi kiếm việc làm toát mồ hôi hột vẫn không được nhận, thế là về quê vẫn phải nói dối là mình làm cái này cái kia ở thành phố.
Khoan trách anh ta là dối trá đã! nếu nhìn vào áp lực đè nặng lên vai anh ta: Hàng xóm lâu nay vẫn tin tưởng vào thằng Tèo con bác Ba học đại học mừ, Bác Ba đã chẳng khoe khắp xóm về thằng con mình đó sao?
Nếu mà lộ ra chuyện xin việc không được thì có mà chết với hàng xóm à, cái mặt để đâu cho đỡ nhục?
Rồi những lời chì chiết, nói bóng nói gió trước mặt sau lưng ! chịu nổi không?
đó là anh thất nghiệp!
Còn nói về anh có việc, nhưng công việc anh lèo tèo, luơng ba cọc ba đồng. Nói chung là không xứng với kỳ vọng của mọi người về anh.
Anh ta cũng buộc phải " sĩ diện hão" nốt, nhiều khi anh ta không muốn vậy, nhưng bắt buộc phải vậy. Để tạo ra một vỏ bọc bảo vệ mình trước mọi con mắt luôn chòng chọc vào mình, nhiều khi cũng đành phải nói dối.
À! vì chuyện này mà bây giờ xuất hiện một "chào nưu" khoe, chẳng phải khoe giàu ( xưa lắm rồi), mà là "khoe khổ".
Khoe khổ hay xuất hiện ở mấy bác mới nhận được tí việc văn phòng cỏn con, nhưng cứ phải hay rên : Ôi, tớ làm việc vất vả lắm, bù đầu bù cổ...vv...chả có thời gian!
Khoe khổ để chứng tỏ mình ! Tóm lại cũng là tạo vỏ bọc an toàn cho mình trước mấy cái mồm hàng xóm ở quê tọc mạch thôi. Hoàn toàn thông cảm thôi.
Để mọi người biết mình là người thất bại là chết !
Làm ăn bị lừa đảo hết sạch tiền có anh nào dám nói ra ? nói ra để lắm kẻ hả hê à ? Nhất là trong gia đình:
Người Việt không có thói quen an ủi người thân, con cái trong nhà khi nó thất bại theo kiểu "tâm lý".
Rất nhiều ông bố, bà mẹ Việt Nam đưa con đi thi ( đôi khi chỉ là cuộc thi giải trí) đều muốn con mình đạt điểm 10, nếu thằng bé đạt điểm 8 thì sẽ bị chì chiết " sao mày ngu thế, thua con nhà người ta rồi"
Trong khi một ông bố người Mỹ thì sẽ bảo: Bố tự hào về con, con đã làm hết sức mình
Đừng có tự hào quá đáng nữa! cái gì tốt thì học cái gì xấu thì phải nói ra để sửa ! mà chắc cũng không sửa được.
ngay cả chính tôi đây, bố ai biết tôi thất bại hay không, ngay cả bạn bè thân thích cũng chả biết được. Vì tôi đuơng nhiên phải khoe thành công mà giấu thất bại đi chứ. Khoe thất bại ra có mà chết à !
Lần sửa cuối bởi senkaku, ngày 11-11-2011 lúc 14:05.
Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)