TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 320 của 361 Đầu tiênĐầu tiên ... 220270310318319320321322330 ... CuốiCuối
Kết quả 1,596 đến 1,600 của 1802

Chủ đề: Chậm rãi tiên đồ - Nữ hiệp - Tu chân - On Going ~ Update file gộp đến c161~

  1. #1596
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Bài viết
    1,613
    Xu
    0

    Mặc định

    Chúng tu nhìn về phía tiếng nhạc, chỉ thấy một màn hình nước khổng lồ chợt hiện lên giữa bóng tối. Trên màn ảnh, một đoàn nam nữ mang y phục phiêu dật, tay nâng mâm vàng hạo hạo đãng đãng từ xa đi tới.

    Đây rõ ràng là một bức thủy họa biết động, người trong bức vẽ rất có sức sống, khi nhíu mày khi cười rất thật. Mâm vàng trên tay bọn họ đặt đầy đồ, pháp khí, đan dược, khí cụ, sách cổ..., món nào cũng tỏa linh khí bức người, tỏa hào quang rực rỡ, nhìn thôi cũng biết không phải vật phàm. Đoàn người cưỡi mây đạp gió, thậm chí còn có thú xa tráng lệ theo sau, ai ai cũng có vẻ vui sướng, như đi dự yến hội long trọng.

    Đoàn người uốn lượn, có thể thấy kĩ từng chi tiết mỗi người. Không lâu sau, trước mặt bọn họ liền xuất hiện một ngọn núi nguy nga hùng vĩ, trên sơn thể có bốn đại tự lóng lánh kim quang - Sơn Hải Động Đình.

    Đến đây, cả thủy mạc rung chuyển, như bị mất chỗ dựa rơi từ không trung xuống, hóa thành dòng nước bất tận biến nơi đặt chân của chúng tu thành đại dương mênh mông, phía chân trời chợt tỏa sáng.

    Vì ánh mặt trời đột ngột, Tiêu Dao không khỏi híp mắt. Lúc mở mắt ra thì như trời đất chuyển dời, người đứng ở giữa biển xanh thăm thẳm, nhìn không thấy bờ, trên đỉnh đầu lại là trời xanh chói chang, nắng gắt như lửa.

    Biển rộng chợt hiện khiến chúng tu đều ngây ra, lại nhìn mặt biển trống không, liền phóng thần thức ra. May mà chỗ này không phải thực sự trống không, ngoài ngàn vạn dặm có vài hòn đảo nhỏ. Tình hình cụ thể trên đảo thì thần thức không dò được.

    Có mục tiêu, chúng tu liền mau chóng hành động, Một lúc sau, chỉ còn vài chục người ở tại chỗ.

    Cơ Hạo vẫn đứng cạnh Tiêu Dao không rời, hứng thú mở miệng hỏi: "Chẳng biết Tiêu đạo hữu thấy cảnh vừa rồi thế nào?"

    "Đồ mà đoàn người đem đi e là bảo vật trong Sơn Hải Động Đình đi." Tiêu Dao ăn ngay nói thật, Cơ Hạo đã hỏi như vậy, rõ ràng cũng nhìn ra huyền ảo bên trong, gạt hắn cũng chẳng có nghĩa lý gì.

    "Đạo hữu có cùng suy nghĩ với ta." Cơ Hạo mỉm cười: "Cá nhân ta cho rằng Huyền Cung Đạo Nhân để lộ bảo vật trước mặt bọn ta, sợ là rất tự tin với chỗ này. Một mình tầm bảo lẻ loi, có vẻ hơi yếu ớt. Chi bằng ta và ngươi kết bạn, tìm được bảo vật thì chia đều."

    Tiêu Dao mở to mắt ngạc nhiên, hoàn toàn không ngờ Cơ Hạo đề nghị kết bạn cùng tham bí cảnh. Nói thật, trước đi theo hắn là định tìm cơ hội diệt mối họa này, nhưng giờ đối phương tự đưa lên cửa, khiến nàng phải cân nhắc ý nghĩa đằng sau hành động này của hắn.

    Nàng làm bộ ra vẻ lo lắng, nhưng đã sớm quyết ý trong lòng. Một lát sau mới nói: "Có thể. Nhưng nếu phát hiện thần khí, chúng ta làm sao chia đều?"

    Nghe tới thần khí, ánh mắt Cơ Hạo hơi xiết lại, nhưng vẫn giữ nụ cười: "Nếu nói ai ra giá cao thì được, e đạo hữu cảm thấy có trá. Nếu quả là gặp cơ duyên như vậy, mọi người liền tùy vào bản lĩnh tranh giành. Ngươi thấy thế nào?"

    "Được, tại hạ không có dị nghị." Tiêu Dao thoải mái trả lời. Nàng chẳng qua là thuận miệng thử, trước trên tay đoàn người ở thủy mạc chẳng hề thấy tung tích thần khí, không tin Cơ Hạo không chú ý tới.

    Lại nghe Cơ Hạo nói tiếp: "Cho dù Tiêu đạo hữu bị thua khi tranh giành thần khí với ta, sau này ta cũng bồi thường tương ứng cho đạo hữu. Đạo hữu đi cùng ta chắc chắn không chịu thiệt."

    Người này đúng là giỏi mua lòng người, nhưng Tiêu Dao không phải mới quen hắn, rất hiểu loại giọng điệu này của hắn, chỉ bình tĩnh trả lời: "Kẻ thua cuộc, không cần thông cảm."

    Cơ Hạo cười bất đắc dĩ: "Là ta nhiều chuyện."

    Tuy là tự giễu nhưng cử động đầy quý khí, âm điệu bất đắc dĩ hơi cao lọt vào tai lại sinh ra vài phần sủng nịch.

    Dù biết kẻ này phong lưu tận xương cốt, rất ham hiểu nữ tử nhưng Tiêu Dao cũng không khỏi sinh ra vướng mắc trong lòng, luống cuống.

    Kế tiếp, hai người một đường không nói chuyện. Tế ra pháp bảo phi hành, bay về nơi có đảo nhỏ.

    Cơ Hạo đi sau Tiêu Dao nửa thước, một mực từ đằng sau đánh giá nàng.

    Từ Thái Cực giới đến Tây Cực, cô gái này dường như chưa từng thay đổi. Ngay cả pháp khí phi hành cũng là Thần Tiên Dũng quái lạ lúc trước, sắc vàng rực rỡ, nhìn là muốn cười. Nếu không phải tu vi nàng ở trước mắt, mình hầu như cho rằng đây là ở Thái Cực giới, trong long cung đó.

    Tuy nói sinh mệnh tu sĩ rất dài, trải qua sinh tử, đối rất nhiều thứ cũng trở nên đạm bạc nhưng suy cho cùng sẽ có một hai thứ ngoại lệ, khắc sâu trong óc, vừa nghĩ sẽ hiện trước mắt.

    Mà Tiêu Dao liền là một ngoại lệ như vậy.

    Đúng như hắn nói, hắn rất thưởng thức nàng, lại cũng rất mâu thuẫn. Loại cảm giác này khác với yêu thích, hắn trời sinh phong lưu thành tính, đối tình ái lưu luyến cũng không lâu dài, một thời gian sẽ thấy mệt mỏi chán chường. Nhưng thưởng thức của hắn với nàng lại chưa từng khô cạn, cô gái này cuối cùng vẫn lơ đãng xuất hiện, trở nên càng mạnh mẽ, càng uy hiếp. Nàng có gan tính toán mình, thậm chí không lưu tình chặt đôi cánh của mình. Cả người nàng đầy bí mật, khiến hắn hận không thể trừ cho khỏi họa, nhưng phần lớn thời gian lại thấy đáng tiếc vạn phần.

    Hôm nay, đối phương rốt cuộc sánh vai ngang hàng với mình, còn ôm lòng phải giết mà tới gần. Cùng với cảm giác uy hiếp ngày càng lớn, vẻ tiếc nuối của hắn cũng theo đó mà càng sâu sắc.

    Nếu lúc trước khi nàng còn nhỏ yếu...

    Nụ cười trên miệng Cơ Hạo mờ dần, ức chế tiếc nuối lẫn khát vọng trong mắt, khôi phục bộ dáng quý công tử ôn hòa xưa nay.

    Không cần theo đuổi chuyện xưa, chỉ có đi tiếp một bước mới là quan trọng!

    Trên đường phi hành, năm giác quan của Tiêu Dao rất nhạy cảm, tất nhiên nhận thấy ánh mắt Cơ Hạo vẫn đặt trên người mình. Nàng vừa hồ nghi vừa đề phòng, từ đầu tới cuối đều làm bộ không biết.

    Cho tới khi gần mấy hòn đảo nhỏ thì hai người mới ngừng lại, Tiêu Dao nhìn Cơ Hạo, nói: "Vạn dặm quanh đây có mười hòn đảo nhỏ. Cơ đạo hữu nghĩ chúng ta tùy tiện chọn một hòn đảo rồi lên hay quan sát xung quanh rồi tính tiếp?"

    Cơ Hạo thoáng nghĩ một chút rồi nói: "Chúng ta tới xem mười hòn đảo nhỏ rồi tính, từ hư không chợt chuyển tới biển rộng. Ở chỗ xa lạ, thu thập thêm tin tức rồi hành động cho ổn thỏa."

    Vậy nên hai người dạo quanh mười hòn đảo nhỏ một vòng. Bọn họ phát hiện đều bị sương mù bao phủ, chỉ thấy dãy núi xanh thẳm mơ hồ bên trong, như xem hoa trong sương mù, cái gì cũng không thấy rõ.

    "Xem ra phải lên đảo mới biết bên trên có gì." Cơ Hạo lo lắng nói, còn nhìn quanh: "Hơn nữa, hầu như vốn có đồng đạo đều chạy tới đây nhưng vạn dặm quanh đây chẳng có bóng người. Xem ra bọn họ đều phân tán lên mấy hòn đảo này, Tiêu Dao nghĩ chúng ta nên lên hòn đảo nào trước?"

    Bỏ qua chuyện hắn chợt thân thiết gọi tên mình, Tiêu Dao đáp: "E là đảo nào cũng vậy. Chẳng biết Cơ đạo hữu có phát hiện từ ngoài nhìn vào, mười đảo này đều giống nhau như đúc."

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: canh tân!

    Tiến phó bản trước lệ cũ tất cả mọi người muốn hứa nguyện.

    Cơ BOSS: tiến công chiếm đóng Tiêu Dao!

    Tiêu Dao: giết chết BOSS!

    Báo Tử: chẳng thể bỏ rơi hắc báo, lão tử mục đích là theo đuôi.

    Bồng Doanh: bắt được hai kiện thần khí! Một món cũng không lưu cho Tử Đông!

    Tử Đông: manh manh đát! Ta chỉ phụ trách manh manh đát! o( w )o
    Lần sửa cuối bởi blak, ngày 28-11-2014 lúc 11:50.
    ---QC---
    Hidden Content Ngũ Hành Thiên - Truyện mới của Phương TưởngHidden Content
    http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=128191


  2. Bài viết được 18 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    anhthu121,giavytp2010,hoannhat,HongQuyen,kazun,kevotinh1510,kiều gia trang,lacmaitrang,nh0ckd255,runone,sliverrose,thachthienluc,thuydung76,tramhuong3890,trangeco,TrucYen,tuyetthienlam,xsiverxx,
  3. #1597
    Ngày tham gia
    Apr 2012
    Bài viết
    66
    Xu
    0

    Mặc định

    Không biết có ai giống mình k, chứ đọc từ chap 1 đến h thì thấy Sở Tầm với Phương Yển xuất hiện còn ít hơn Cơ Hạo với Trương Phàm ( tất nhiên là thua Báo tử hết) càng đọc càng hoang mang k biết ai là nam9.
    Tự tàm đa tình ô phạm hành, nhập sơn hựu khủng ngộ khuynh thành.

    Thế gian na đắc song toàn pháp, bất phụ như lai bất phụ khanh?

  4. #1598
    Ngày tham gia
    Aug 2013
    Bài viết
    55
    Xu
    0

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi nguyen_yen_linh Xem bài viết
    Không biết có ai giống mình k, chứ đọc từ chap 1 đến h thì thấy Sở Tầm với Phương Yển xuất hiện còn ít hơn Cơ Hạo với Trương Phàm ( tất nhiên là thua Báo tử hết) càng đọc càng hoang mang k biết ai là nam9.
    -nam 9 là Sở Tầm rồi, sau này sẽ gặp lại.
    -còn Phương Yển là "rung động đầu đời" của Tiêu Dao thôi, cũng là 1 chướng ngại vì trong mắt Tiêu Dao thì Phương Yển là 1 thiên tài, 1 "tượng đài" mà mình ko thể với tới/vượt qua
    -Cơ Hạo với Trương Phàm chỉ là 2 người trong nhóm "tài năng" cùng lên lv với Tiêu Dao mà thôi, nhóm này còn có Thiệu Hàn, Phương Ức Dao,....
    -Báo Tử rõ là con mèo bựa, 99.9% ko phải nam chính

  5. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    runone,
  6. #1599
    Ngày tham gia
    Sep 2010
    Đang ở
    HCMC
    Bài viết
    686
    Xu
    0

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi kevotinh1510 Xem bài viết
    -nam 9 là Sở Tầm rồi, sau này sẽ gặp lại.
    -còn Phương Yển là "rung động đầu đời" của Tiêu Dao thôi, cũng là 1 chướng ngại vì trong mắt Tiêu Dao thì Phương Yển là 1 thiên tài, 1 "tượng đài" mà mình ko thể với tới/vượt qua
    -Cơ Hạo với Trương Phàm chỉ là 2 người trong nhóm "tài năng" cùng lên lv với Tiêu Dao mà thôi, nhóm này còn có Thiệu Hàn, Phương Ức Dao,....
    -Báo Tử rõ là con mèo bựa, 99.9% ko phải nam chính
    Chỉ sợ tự nhiên tác giả bùng nổ -> Tiêu Dao ngộ đạo --> No cp nhé =)))

    Mà truyện này dài thiệt, ta chờ 2 năm rồi mà chưa hoàn nữa @_@
    Never gonna look back girls

  7. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    TrucYen,
  8. #1600
    Ngày tham gia
    Apr 2012
    Bài viết
    102
    Xu
    20

    Mặc định

    Đúng là càng đọc càng sợ no cp

    Vì từ đoạn kính Trung Nguyệt bị bể, TD có nghĩ giống như thứ gì đã mất đi là k quay lại được...v..
    Hy vọng có cp, nhất là anh Sở Tầm, đoạn quá khứ của TD là đoạn tình cảm hay nhất trong truyện

    ---QC---


Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status