Lạnh giá đêm thâu, gặm nỗi đau,
Biết trước thì thà đừng quen nhau.
Giờ ôm mộng cũ, ở nơi cũ,
Nhưng người xưa cũ tại nơi đâu?
Lạnh giá đêm thâu, gặm nỗi đau,
Biết trước thì thà đừng quen nhau.
Giờ ôm mộng cũ, ở nơi cũ,
Nhưng người xưa cũ tại nơi đâu?
Sôcôla đắng, đắng nghét,
Lệ hai hàng, thương kiếp cô đơn.
Lễ tình nhân, đôi cặp người bước,
Quán vắng rượu đắng, sôcôla đắng nghét.
Lần sửa cuối bởi quỷ lệ, ngày 18-03-2012 lúc 20:07.
Mùa đông lạnh ngàn cây xác xơ lá,
Chỉ mình em vẫn khoác chiếc áo xanh.
Mãi im lặng che mưa nắng cho anh,
Mặc kệ lời cười chê của nàng gió.
Xuân về, ngàn cây nảy lộc biếc,
Lại riêng em chiếc áo cũ xanh rờn.
Bơ vơ giữa những hương sắc trời xuân,
Lẻ loi quá, mình em cô đơn quá.
Tháng Ba nàng Bân rét trở lại,
Bỗng chợt em vươn mình lên lột xác.
Trút bỏ đi chiếc áo cũ xanh xanh,
Khoác lên người váy trắng tinh thanh khiết.
Anh chết lặng ngắm em lòng da diết,
Cả đời này biết chẳng thể quên đi.
Quên sao được nàng tiên trắng trung trinh,
Tháng Ba về, Mễ Trì, hoa sưa nở.
Mưa ướt ngày xuân lỗi tại ai?
Hay trời thiêng tiếc kẻ anh tài.
Ở nơi trần thế trong phút chốc,
Sụt sùi hàng lệ tiếc thương ai.
Mưa ướt ngày xuân lỗi tại ai?
Hay hồn thương tiếc kiếp người dài.
Chơi bời hoang phí, quên ngày tháng,
Nên giờ thương khóc, tiếc tương lai.
Mưa ướt ngày xuân lỗi tại ai?
Hay nàng Bân khóc vái lạy hoài.
Xin trời thêm rét, thêm chút rét,
Để chồng mặc áo ấm ngày mai.
Mưa ướt ngày xuân lỗi tại ai?
Bâng khuâng ta chỉ biết thở dài.
Tại trời xuân ướt nồm phiền lắm,
Giặt áo lâu khô mệt sức trai.
Gửi tặng mưa xuân, mong trời đừng mưa nữa =))
Tặng bác Quỷ Lệ. Đêm đông lào xạo
Đang đêm một bóng trắng lượn qua
Tóc rối, mắt lồi, sẹo rạch má
Miệng máu há to dơ dớp quá
Thì sao ? Quỷ Lệ đánh không tha !
Lần sửa cuối bởi silentman2204, ngày 01-04-2012 lúc 03:46.
Có 2 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 2 khách)