Phong xuy xuân thảo lây lây
Ráng chiều soi bóng lòng đầy vấn vương
Vì ai chàng để dạ thương
Cớ chi méc cỡ tỏ tường thiếp hay........
Tỏ tường!…Muốn tỏ cùng ai
Biết thuyền đúng bến? Biết mây đúng ngàn?
Biết nàng có lộ ngỡ ngàng?
Để đau, để nhớ, võ vàng, tái tê...