Quyển II: Vạn Linh Bảng
Chương 13: Tâm tư của Ôn Nhã
Converter/ Editor: vipnd2003
Bên ngoài trang viên bị một tầng sương mù bao phủ , mắt thường khó có thể quan sát mọi chuyện bên trong .
Đây chỉ là một tòa mê trận hết sức bình phàm , hoàn toàn không có khả năng phòng ngự, thông thường chỉ có tác dụng để cảnh giới mà thôi . Chỉ bất quá , thân phận của hai mẹ con Ôn Nhã cũng tương đối đặc thù, bởi vậy không có người tùy tiện xông vào.
Các tiên dân qua lại đều nhìn vào với ánh mắt tò mò , sau đó lại tiếp tục đi tiếp .
Còn về phần kiếp số đã tiêu tán , tiên dân tại linh điền cũng không quá mức để ý . Dù sao , Tán tiên là thành phần bị thiên địa vứt bỏ , độ kiếp thành công hay không cũng không thể thay đổi được địa vị của họ, vì thế cũng không ai quan tâm tới sự tồn tại của một Tán tiên .
……
Bảo quang tiêu tán , trong nhà tràn ngập không khí yên tĩnh .
Ở trên giường gỗ , hơi thở của Bạch Mộc Trần thu liễm , theo thói quen sờ sờ một chút nô ấn ở mi tâm , sắc mặt lạnh nhạt cùng trầm tĩnh . Đây là một ấn ký đã khắc sâu vào tận linh hồn , luôn luôn nhắc hắn phải nhớ về thân phận tiên nô , để cho hắn vĩnh viễn cũng không thể quên , cũng không bao giờ quên ! Hôm nay , nội tâm của hắn không còn đau đớn và khổ sở , mà là cố chấp cùng kiên định , bởi vì hắn tin tưởng , chính mình sẽ có một ngày thành công , Tán tiên sẽ có một ngày tìm được con đường riêng cho bọn họ , hắn tin chắc vào điều đó !
Tâm tư bình phục , Bạch Mộc Trần chậm rãi đi xuống giường , khung cảnh chung quanh thật hỗn độn .
Thấy cảnh tượng như thế , Bạch Mộc Trần không khỏi cười khổ một tiếng , thầm nhủ trong long rằng mình quả thật là một vị khách hung ác , đã nhận đại ân của chủ nhà nhưng lại phá hoại nơi đây thành một mảnh tán loạn. Nói như vậy hắn độ kiếp tại nơi này cũng đã đem tới cho chủ nhà không ít phiền toái, một phần nhân quả này thật không nhỏ !
Nghĩ vậy , Bạch Mộc Trần động thủ sửa sang căn phòng thật sạch sẽ, sau đó mới đi ra ngoài .
……
Trong trang viên, không khí cũng trầm lắng .
Tại lúc này , Ôn Nhã và nữ nhi đang đứng ở giữa đình viện , yên lặng nhìn chăm chú vào gian phòng của Bạch Mộc Trần, thần sắc mang theo vài phần phức tạp .
Pháp tướng bảo quang biến mất , nhưng pháp tướng trong tưởng tượng lại không xuất hiện, thậm chí ngay cả một chút uy năng cũng không phát giác được .
“ Chẳng lẽ vừa rồi chỉ là ảo giác của mình thôi sao ? !”
“ Không ! Không phải , vừa rồi rõ ràng là pháp tướng bảo quang , ta tuyệt đối không có nhìn lầm !Nhưng mà ……”
Đối mặt với tình huống như vậy , Ôn Nhã bỗng nhiên thất thần . Nàng không rõ tình huống bên trong là gì , nhưng việc này không khó để phỏng đoán , sợ là ngưng tụ pháp tướng đã thất bại .
Thất bại đại biểu cho hy vọng tan biến !
Từ hy vọng đến thất vọng , đây là một quá trình vô cùng ngắn ngủi , song nó lại làm cho con người ta từ bầu trời rơi xuống mặt đất .
Thật ra kể từ khi trượng phu của nàng qua đời , nội tâm của Ôn Nhã luôn cảm thấy thiếu đi cảm giác an toàn , thường xuyên sống trong một cảm giác sợ hãi.
Là một tiên sĩ đã trải qua nhiều phong ba bão táp của cuộc đời , nàng tự nhiên hiểu rõ tình cảnh của mình . Ở tại thế giới nhược nhục cường thực này , nàng chỉ là một Chân tiên nho nhỏ , căn bản không có năng lực để bảo vệ bản thân và nữ nhi của mình , cho nên nàng vẫn nhẫn nhịn cho dù bị tộc nhân ức hiếp , dù là bị người khác xem thường , bị người khác đánh chửi , nàng vẫn kiên trì ở lại Nam Môn thị tộc .
Dĩ nhiên , Ôn Nhã cũng có những tính toán của mình , đối với hoàn cảnh bên ngoài , bản thân nàng có thể không cần để ý hay quan tâm tới , nhưng nàng không thể không vì tương lai của nữ nhi mình mà tính toán . Nàng không thể nhẫn tâm để con của mình lớn lên dưới sự kỳ thị của người khác ? Làm một người mẹ , đây là một chút tôn nghiêm cuối cùng của nàng .
“ Mẹ ……”
Cảm nhận được sự mất mác của mẫu thân , thâm tâm Tiểu Ức Khổ cũng bi thương theo, chỉ có thể đem thân thể ôm chặt lấy cánh tay của mẫu thân.
“ Chi chi !”
Tiểu Tiên Điêu ở trên vai hai người nhảy tới nhảy lui , giống như đang an ủi .
“ Ta không có sao , nha đầu ngốc . ”
Ôn Nhã trong lòng cảm thấy một chút ấm áp , miễn cưỡng cười cười .
Có lúc , nàng cảm thấy chính mình quá bi quan , mặc dù người nọ không có ngưng tụ ra pháp tướng , nhưng cũng đã vượt qua Tán tiên kiếp , nhân vật như vậy , dù rằng chỉ là tiên nô , tất nhiên cũng có chỗ bất phàm, nếu như có thể cùng hắn giao hảo , đối với mình chắc chắn sẽ có chỗ tốt . Huống chi , sự thật chưa chắc đã giống như mình phỏng đoán.
Bất kể là kết quả như nào , Ôn Nhã cũng quyết định thử dò xét rồi mới tính tiếp.
……
“ Lạc chi !”
Cửa phòng mở ra , ánh mắt của hai mẹ con đều nhìn lại , chỉ thấy một nam tử trẻ tuổi từ trong phòng đi ra , gương mặt mang theo một nét cười nhàn nhạt .
“ Bạch Mộc Trần đa tạ phu nhân và tiểu thư đã giúp đỡ, xin nhận của Bạch Mộc Trần một xá . ”
Bạch Mộc Trần đi tới trước mặt Ôn Nhã cùng Tiểu Ức Khổ, bái một cái thật sâu , trong mắt tràn đầy chân thành cùng cảm kích .
Những năm gần đây , hắn mặc dù thân thể bị thương nặng , luôn trong trạng thái hôn mê , nhưng đối với mọi chuyện bên ngoài vẫn rõ ràng . Thân phận của hắn vốn dĩ thấp kém , nếu như không phải được hai mẹ con thiện tâm cứu giúp , chỉ sợ hắn đã sớm hóa thành tro bụi , làm sao còn có cơ hội để độ kiếp . Không phải ai cũng có vận khí tốt đến như vậy , cho nên Bạch Mộc Trần càng thêm quý trọng và cảm kích .
“ Có đáng gì đâu , các hạ không cần phải như thế . ”
Ôn Nhã hơi nghiêng người , tránh đi đại lễ của Bạch Mộc Trần, sau đó cẩn thận quan sát đối phương .
Đây coi như song phương lần đầu tiên chính thức gặp mặt , không biết tu vi ra sao , chỉ dựa vào bên ngoài mà nói , Ôn Nhã cảm giác được khí chất của Bạch Mộc Trần tuyệt đối bất phàm , không hề giống khí chất của một tiên nô bình thường , đặc biệt là ánh mắt của đối phương , sáng ngời và thâm thúy , phảng phất ẩn chứa tình cảm phong phú và trí tuệ phi thường.
Vốn là Đại tiểu thư của một tiên gia thị tộc , Ôn Nhã tuy kiến thức không quá uyên bác, nhưng những kiến thức căn bản thì nàng hiểu rõ, nàng từ khi ra đời tới nay , gặp qua rất nhiều dạng tiên nô khác nhau , mà những tiên nô này , nếu không phải hung ác thì là yên lặng như khúc gỗ , giống như một cái xác biết đi tồn tại trên thế giới này , kể cả là Nhạc gia gia màTiểu Ức Khổ coi như thân nhân, cũng thường thường âm thầm bi thương .
So sánh ra , trên người Bạch Mộc Trần không nhìn ra được một điểm nô tính , ngược lại cho người khác cảm thấy một khí thế nhẹ nhàng, thanh thoát , nếu không phải nhìn thấy nô ấn màu trắng trên mi tâm của hắn , Ôn Nhã tuyệt đối không dám tin tưởng đối phương là tiên nô .
Nghĩ tới đây , Ôn Nhã bất giác sinh ra một cảm giác mong đợi trong lòng , người này quả thật không tầm thường , có thể giúp sức cho chính mình, vì vậy nàng lặng lẽ đem thần niệm dò xét , muốn kiểm tra tu vi của đối phương .
Nhưng mà , làm cho người khác thất vọng , trên người Bạch Mộc Trần không có một chút khí tức cường đại , chẳng qua chỉ là thân thể Tán tiên mà thôi .
Ôn Nhã nhớ lại, hồi đầu gặp Bạch Mộc Trần,trong cơ thể đối phương là một đoàn khí hỗn loạn, tùy thời có thể hỏng mất , mà bây giờ trong cơ thể đối phương mọi thứ đã trở lại bình thường , tu vi dường như so với Nhất kiếp Tán tiên khác hùng hậu hơn rất nhiều .
Nhưng như vậy cũng không có ích lợi gì ?
Tán tiên dù mạnh hơn nữa , thì làm sao có thể vượt qua được Tiên sĩ Chính thống !
Suy nghĩ hồi lâu , Ôn Nhã sững sờ tại chỗ , một cảm giác mất mác to lớn tràn ngập trong tâm trí nàng .
“ Chẳng lẽ , đây chính là số mệnh sao ? ”
Ôn Nhã cố gắng kìm nén cảm giác khổ sở trong lòng , không biết nên nói gì cho phải.
……
Đối với tâm tình của Ôn Nhã lúc này , Bạch Mộc Trần dĩ nhiên không biết , mặc dù biết , hắn cũng sẽ không tiết lộ bí mật của mình .
Bởi vì tiên chủng đã dung hợp với một tia “ huyết ấn ” của Thiên điềm lưu lại , cơ thể của Bạch Mộc Trần đã xảy ra biến hóa vô cùng lớn, trừ chính bản thân hắn ra , người khác không thể nhìn ra bất cứ điểm khác thường nào, cho dù “Chiêm Tinh Sư” thần bí cũng chỉ có thể cảm nhận được đôi chút mà thôi .
Ngày trước , Thiên tiên cao thủ của Tam đại Tiên tông đuổi giết Bạch Mộc Trần , chính là bởi vì tam đại cao thủ không có nhận thấy dị thường trong người hắn , nên mới có tâm lý khinh thường , cuối cùng để cho hắn trốn thoát . Nếu không , hắn là Tiên nô mà lại có “Tiên chủng” và “Mạch luân” , chỉ sợ sớm bị những tiên sĩ kia bắt về tìm hiểu một phen .
……
“ Đại thúc , thương thế của ngươi đã khỏi rồi sao ? ”
Ở một bên , Tiểu Ức Khổ cặp mắt trợn to , tò mò nhìn vị nam tử vừa quen thuộc lại vừa xa lạ này .
Năm năm chung sống , cho dù là cỏ cây hoa lá , cũng sẽ nảy sinh tình cảm , huống chi là một người còn đang sống . Tiểu cô nương thiên tính thuần lương , không biết được thế gian hiểm ác , đối với những người yếu thế , tự nhiên sinh ra lòng trắc ẩn , cho nên khi biết thân phận Bạch Mộc Trần là tiên nô,trong lòng tiểu cô nương nảy sinh mấy phần đồng cảm , cũng không nảy sinh tâm tình bài xích như người khác .
“ Đại thúc ? A a , thương thế của tại hạ đã tốt lắm rồi , hoàn toàn nhờ vào sự giúp đỡ của phu nhân và tiểu thư . ”
Bạch Mộc Trần nghe được tiểu cô nương gọi mình như thế, không tự chủ sờ sờ cằm , mỉm cười quan sát đối phương .
Năm năm trôi qua , bộ dáng Tiểu Ức Khổ vẫn như một đứa trẻ , hai bím tóc đen nhánh buông xuống trước ngực , ánh mắt màu lam nhạt trong suốt và linh động , giống như tinh linh trong thiên địa , mặc dù chỉ mặc áo vải nhưng cũng hiện lộ nét tinh khiết phi thường .
Bạch Mộc Trần khẽ chuyển ánh mắt , nhìn tới tiểu tử trên vai của tiểu cô nương, sau đó rời đi ánh mắt.
“ Chi chi !”
Từ khi Bạch Mộc Trần xuất hiện , Tiểu Tiên Điêu luôn náo động bộ dạng giống như chuột thấy mèo, toàn bộ thân thể co rúm núp trên vai tiểu chủ nhân , không dám có chút dị động . Lúc này lại cảm nhận được ánh mắt Bạch Mộc Trần nhìn tới , Tiểu Tiên Điêu càng là run lẩy bẩy , trong mắt mang theo một tia sợ hãi . Thật may là quá trình này vô cùng ngắn ngủi , làm cho Tiểu Tiên Điêu thở phào nhẹ nhỏm .
“ Đại thúc , vì sao mà người lại bị thương ? Tại sao lại xuất hiện ở trên Hắc Phong Nhai ? ”
Đối mặt với câu hỏi của Tiểu Ức Khổ , Bạch Mộc Trần nhất thời không cười nổi , vấn đề này hắn đã suy nghĩ năm năm , không biết nên giải thích với hai mẹ con họ thế nào . Càng không thể nói thật là mình là phản nghịch của Tiên nô quáng trường , bị Tam đại tiên Tông cao thủ đuổi giết , rơi vào hỗn loạn gió lốc nhưng không chết, ngược lại bị đưa đến nơi đây .
Bạch Mộc Trần hiểu rõ , thân phận của mình quá nhạy cảm , chỉ cần tiết lộ một chút phong thanh , không những mình khó thoát tai kiếp, hai người trước mắt cũng không tránh khỏi liên quan . Nhưng là Bạch Mộc Trần lại không muốn lừa gạt ân nhân cứu mạng của mình, cho nên hắn mới không thể giải thích
Ngay tại lúc Bạch Mộc Trần gặp phải tình huống khó xử , Ôn Nhã lên tiếng .
“ Ta tên là Ôn Nhã , đây là nữ nhi của ta Ức Khổ . ”
Ôn Nhã kéo nữ nhi nói:“ Là do nữ nhi của ta đem ngươi từ Hắc Phong Nhai trở lại , nơi này chính là địa bàn của Nam Môn thị tộc , ngoại nhân không thể tùy ý ra vào , ta không biết các hạ vì sao xuất hiện ở đây , nhưng là nếu đã tới , liền phải tuân thủ quy định của nơi này……”
Dừng một chút , Ôn Nhã nhàn nhạt nói tiếp :“ Lời thừa ta không nói thêm nữa , ta thấy các hạ mới vừa vượt qua Tán tiên kiếp , nghĩ đến cần chút thời gian để củng cố lại , vậy thì tạm thời ở lại đây thêm một thời gian đi , chuyện của ngươi sau này tự nhiên sẽ có sắp xếp . ”
Dứt lời , Ôn Nhã dắt nữ nhi xoay người đi .
Nhìn bóng lưng của hai người , Bạch Mộc Trần khẽ nhíu mày , mặt lộ vẻ trầm tư .Đối phương thái độ mặc dù lạnh nhạt , nhưng trong lời nói để lộ ra không ít tin tức . Nơi này nằm trong phạm vi thế lực của một tiên gia thị tộc , kích thước của thị tộc này cũng tuyệt đối không nhỏ . Hơn nữa , mình lại là một “ người ngoài ” , thân phận tuyệt đối khả nghi , nhất định phải tìm một lý do thích hợp, nếu không sẽ nguy hiểm tới tính mạng .
Nghĩ tới đây , Bạch Mộc Trần cười khổ không thôi . Hắn vốn là không muốn gây thêm phiền toái cho mẹ con Ôn Nhã , định chờ thương thế khỏi hẳn sẽ rời đi , nhưng giờ lại ở trong phạm vi thế lực của một tiên gia thị tộc, muốn rời đi đâu có dễ dàng ?
Lần này thật đúng là mới thoạt khỏi ổ sói , lại rơi vào hang hổ .
Thở dài một tiếng , Bạch Mộc Trần trở về trong phòng .
……
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
trang viên ngoại , nhất tằng đạm đạm đích vụ khí tương kỳ lung tráo , nhục nhãn nan dĩ khuy thị .
giá thị nhất tọa ngận phổ thông đích mê trận , bản thân một hữu phòng ngự đích hiệu quả , bình thì chích năng tác vi cảnh giới chi dụng . chích bất quá , do vu ôn nhã mẫu nữ đích thân phân bỉ giác đặc thù , đảo thị một hữu thập yêu nhân hội mậu nhiên sấm nhập .
lai vãng đích tiên dân hảo kỳ đích miết liễu lưỡng nhãn , nhi hậu kế tục tiền hành .
chí vu kiếp sổ đích tiêu tán , linh điền khu vực đích tiên dân tịnh bất thái tại ý . tất cánh , tán tiên nãi thiên khí chi sĩ , độ kiếp thành công dữ phủ , diệc cải biến bất liễu tha môn để nhân nhất đẳng đích địa vị , một hữu nhân hội tại hồ nhất cá tán tiên đích tồn tại .
……
————————————
bảo quang tiêu tán , ốc lý tùy chi bình tĩnh .
mộc sàng thượng , bạch mộc trần khí tức thu liễm , tập quán địa mạc liễu mạc mi tâm xử đích nô ấn , kiểm sắc đạm nhiên nhi trầm tĩnh . giá thị nhất cá sấm thấu linh hồn đích ấn ký , thì khắc đề tỉnh trứ tha nô đãi đích thân phân , nhượng tha vĩnh viễn đô bất năng vong ký , dã bất hội vong ký ! như kim , tha đích nội tâm bất tái thị tiên ngao dữ khổ sáp , nhi thị chấp trứ dữ kiên định , nhân vi tha tương tín , tự kỷ chung hữu nhất thiên hội thành công , tán tiên chung hữu nhất thiên hội hoa đáo nhất điều chúc vu tự kỷ đích xuất lộ , tha kiên tín trứ !
tâm tự bình phục , bạch mộc trần hoãn hoãn tẩu hạ mộc sàng , chu vi thị nhất phiến lang tịch .
kiến thử tràng cảnh , bạch mộc trần bất do khổ khổ nhất tiếu , ám thốn tự kỷ chân thị cá ác khách , bất đãn thụ liễu chủ nhân gia đích đại ân , hoàn tương thử địa lộng đích như thử tao loạn , tưởng tất tự kỷ tại thử xử độ kiếp , hoặc đa hoặc thiểu dã hội cấp chủ nhân gia đại lai ta ma phiền ba , giá phân nhân quả khả bất tiểu a !
niệm bãi , bạch mộc trần động thủ tương ốc tử chỉnh lý liễu kiền tịnh , giá tài triêu trứ ốc ngoại tẩu khứ .
……
————————————
trang viên nội , câu tịch vô thanh .
thử thì , ôn nhã đái trứ nữ nhi trạm tại viện đình trung ương , mặc mặc chú thị trứ bạch mộc trần đa tại đích phòng gian , thần sắc chi gian thấu trứ kỷ phân phục tạp .
pháp tương bảo quang tiêu thất liễu , nhi tưởng tượng trung đích pháp tương ti hào vị kiến , thậm chí liên bán điểm uy năng đô vô pháp cảm ứng .
“ nan đạo giá cương tài chích thị tự kỷ đích huyễn giác ? !”
“ bất ! bất hội đích , cương tài na minh minh thị pháp tương bảo quang , ngã tuyệt bất hội khán thác đích ! khả thị ……”
diện đối như thử tình huống , ôn nhã mạch nhiên thất thần . tha tuy nhiên bất tri đạo giá kỳ trung xuất liễu thập yêu trạng huống , khả thị giá bất nan sai tưởng , pháp tương đích ngưng tụ phạ thị thất bại liễu .
thất bại đại biểu trứ hi vọng đích phá diệt !
tòng hi vọng đáo thất vọng , giá thị nhất cá phi thường đoản tạm đích quá trình , khước lệnh nhất cá nhân tòng thiên thượng điệu đáo liễu địa hạ .
kỳ thực , tự tòng trượng phu ly thế , ôn nhã đích nội tâm tiện cực độ khuyết phạp an toàn cảm , thì thường hoạt tại vị tri đích khủng cụ chi trung .
tố vi bão kinh thế cố đích nữ tiên sĩ , tha tự nhiên minh bạch tự kỷ đích xử cảnh . tại giá nhược nhục cường thực đích thế giới , tha nhất cá tiểu tiểu đích chân tiên , căn bản một hữu năng lực bảo hộ hảo tự kỷ hòa tự kỷ đích hài tử , sở dĩ tha nhất trực nhẫn thụ trứ tộc thân đích khi áp , na phạ thụ nhân bạch nhãn , tao nhân đả mạ , tha nhưng hậu trứ kiểm bì lưu tại nam môn thị tộc .
đương nhiên , ôn nhã dã hữu tự kỷ đích đả toán , đối vu ngoại giới đích hoàn cảnh , tha tự kỷ khả dĩ bất khứ tại hồ 、 bất khứ kế giác , đãn thị tha bất đắc bất vi tự kỷ hài tử đích tương lai đả toán . tha chẩm yêu nhẫn tâm , tự kỷ đích hài tử tại biệt nhân đích kỳ thị chi trung thành trường ? tác vi nhất cá mẫu thân , giá thị tha tối hậu đích nhất điểm tôn nghiêm .
“ nương ……”
sát giác đáo mẫu thân đích thất lạc , tiểu ức khổ tâm lý dã cân trứ bi thương khởi lai , chích bả thân tử khẩn khẩn kháo trứ mẫu thân đích thủ tí .
“ chi chi !”
tiểu tiên điêu tại nhị nhân kiên đầu thượng khiêu lai khiêu khứ , tượng thị tại an úy .
“ ngã một sự , sỏa nha đầu . ”
ôn nhã tâm lý lưu quá nhất ti noãn ý , miễn cường tiếu liễu tiếu .
hữu thì hậu , tha giác đắc tự kỷ thái bi quan liễu , tẫn quản na nhân một hữu ngưng tụ xuất pháp tương , khước thị độ quá liễu tán tiên kiếp , giá dạng đích nhân vật , na phạ tha chích thị khu khu tiên nô , tất nhiên dã hữu bất tục chi xử , thảng nhược năng dữ thử nhân giao hảo , tưởng lai đối tự kỷ ứng cai một hữu hại xử . canh hà huống , sự thực vị tất tựu như tự kỷ sai tưởng đích na dạng soa .
vô luận kết quả như hà , ôn nhã đô quyết định tiên thí tham nhất phiên tái thuyết .
……
“ lạc chi !”
phòng môn đả khai , mẫu nữ nhị nhân y trứ mục quang vọng khứ , chích kiến nhất danh niên khinh nam tử tòng ốc lý xuất lai , kiểm thượng đái trứ nhất mạt đạm đạm đích tiếu dung .
“ bạch mộc trần tạ quá phu nhân hòa tiểu tả tí hộ chi ân , thỉnh thụ bạch mộc trần nhất bái . ”
bạch mộc trần tẩu đáo ôn nhã dữ tiểu ức khổ diện tiền , thâm thâm cúc liễu nhất cung , nhãn lý sung mãn liễu chân thành dữ cảm kích .
giá ta niên lai , tha tuy nhiên thân thụ thương trọng , nhất trực xử vu hôn mê trạng thái , đãn thị đối ngoại giới chi sự dã lược tri nhất nhị . tha bản tựu thân phân đê hạ , như quả bất thị giá đối tâm thiện đích mẫu nữ tương tha thu lưu , khủng phạ tha tảo tựu hóa vi hôi hôi liễu , na lý hoàn hữu độ kiếp đích ky hội . bất thị mỗi cá nhân đô hữu giá yêu hảo đích vận khí , sở dĩ bạch mộc trần canh trân tích 、 canh cảm kích .
“ cử thủ chi lao , các hạ vô nhu như thử . ”
ôn nhã vi vi trắc liễu trắc thân , tị khai liễu bạch mộc trần đích đại lễ , nhiên hậu tử tế đả lượng trứ đối phương .
giá toán thị song phương đệ nhất thứ chính thức đích kiến diện , bất thuyết tu vi như hà , cận dĩ ngoại biểu nhi luận , ôn nhã tiện giác đắc bạch mộc trần khí chất bất phàm , ti hào một hữu phổ thông tiên nô thân thượng na chủng trầm mộ chi khí , đặc biệt thị đối phương đích nhãn tình , minh lượng thả thâm thúy , phảng phật ẩn tàng trứ phong phú tình cảm dữ trí tuệ .
thân vi tiên gia thị tộc đích đại tiểu tả , ôn nhã bất thuyết kiến thức nghiễm bác , đãn nhất ta cơ bản đích kiến thức hoàn thị hữu đích , tha tòng xuất sinh đáo hiện tại , kiến quá hứa đa hành hành sắc sắc đích tiên nô , nhi na ta tiên nô , bất thị tự bạo tự khí , tựu thị ma mộc bất nhân , như đồng hành thi tẩu nhục nhất bàn đích hoạt tại giá cá thế giới , bao quát bị tiểu ức khổ thị vi thân nhân đích nhạc gia gia , diệc thường thường ám tự bi thương .
tương bỉ chi hạ , bạch mộc trần thân thượng bất đãn khán bất xuất bán điểm nô tính , phản nhi cấp nhân nhất chủng triêu khí thanh sảng chi cảm , nhược bất thị đối phương mi tâm xử na đạo hiển nhãn đích bạch sắc nô ấn biểu kỳ trứ tha đích thân phân , ôn nhã tuyệt bất cảm tương tín đối phương chân đích thị nhất danh tiên nô .
tưởng đáo giá lý , ôn nhã tâm lý bất giác sinh xuất nhất ti kỳ đãi , thử nhân xác thực bất tục , ứng cai năng thành vi tự kỷ đích trợ lực , vu thị tha tiễu tiễu phóng xuất thần niệm , tưởng yếu tra khán nhất hạ đối phương đích tu vi .
nhiên nhi , lệnh nhân thất vọng đích thị , bạch mộc trần thân thượng tịnh một hữu hiển lộ xuất bán điểm cường đại đích khí tức , y nhiên thị phổ thông đích tán tiên chi thể .
ôn nhã ký đắc , đương sơ thu lưu bạch mộc trần đích thì hậu , đối phương thể nội nhất đoàn hỗn loạn , tùy thì đô khả năng băng hội , nhi hiện tại đối phương thể nội nhất thiết khôi phục chính thường , tự hồ tu vi bỉ phổ thông nhất kiếp tán tiên yếu hồn hậu hứa đa .
khả giá hựu hữu thập yêu dụng ?
tán tiên tái cường , hựu như hà cường đắc quá chính thống tu sĩ a !
tư tự phục tạp , ôn nhã nhất thì chi gian lăng tại đương tràng , cự đại đích lạc soa dũng thượng tâm đầu .
“ nan đạo , giá tựu thị mệnh mạ ? ”
ôn nhã cường áp hạ tâm đầu đích khổ sáp , bất tri cai thuyết ta thập yêu tài hảo .
……
đối vu ôn nhã thử khắc đích tâm tình , bạch mộc trần tự nhiên thị bất tri đạo đích , tức tiện tri đạo , tha dã bất hội thổ lộ tự kỷ đích bí mật .
do vu tiên chủng dung nhập liễu nhất ti thiên triệu tàn lưu đích “ huyết ấn ” , bạch mộc trần đích thể nội tiện phát sinh liễu phiên thiên phúc địa đích biến hóa , trừ liễu tha bản nhân chi ngoại , bàng nhân căn bản tiều bất xuất tha thể nội đích dị thường , na phạ thị thần bí đích “ chiêm tinh sư ” đô chích năng thôi xuất cá đại khái .
tưởng đương sơ , tam đại tiên tông đích thiên tiên cao thủ đối bạch mộc trần nhất lộ truy sát , chính thị nhân vi tam đại cao thủ một hữu khán sát giác đáo tha đích dị thường , tài hội điệu dĩ khinh tâm , tối hậu nhượng tha đào liễu xuất lai . bất nhiên đích thoại , bằng tha khu khu tiên nô cánh nhiên ủng hữu “ tiên chủng ” dữ “ mạch luân ” giá dạng đích đông tây , khủng phạ tảo tựu bị na ta chính thống tiên sĩ hoạt hoạt cấp thôn liễu .
……
“ đại thúc , nhĩ đích thương đô hảo liễu mạ ? ”
lánh nhất bàng , tiểu ức khổ tĩnh đại song nhãn , hảo kỳ đích khán trứ nhãn tiền giá vị ký thục tất hựu mạch sinh đích nam tử .
ngũ niên tương xử , na phạ thị hoa hoa thảo thảo , dã thị hữu cảm tình đích , hà huống thị cá hoạt sinh sinh đích nhân . tiểu cô nương thiên tính thuần lương , bất tri thế đạo hiểm ác , đối vu nhược giả , tự nhiên tâm sinh trắc ẩn , sở dĩ tại đắc tri bạch mộc trần tiên nô đích thân phân chi hậu , tiểu cô nương tòng tâm để đa liễu kỷ phân nhận đồng , chí thiểu tha một hữu bài xích đích tình tự .
“ đại thúc ? a a , tại hạ đích thương thế dĩ kinh hảo liễu , toàn kháo phu nhân tiểu tả thu lưu . ”
bạch mộc trần thính đáo tiểu cô nương như thử xưng hô tự kỷ , bất tự giác đích mạc liễu mạc hạ ba , vi tiếu trứ đả lượng trứ đối phương .
ngũ niên quá khứ , tiểu ức khổ y nhiên hoàn thị tiểu hài mô dạng , lưỡng ô hắc đích tiểu biện tử đáp tại hung tiền , đạm lam sắc đích nhãn mưu thanh triệt thả linh động , do như thiên địa chi gian đích tinh linh , tức tiện thân xuyên thô y , diệc nan yểm kỳ thuần tịnh .
bạch mộc mục quang nhất chuyển , thị tuyến lạc tại tiểu cô nương kiên đầu đích tiểu gia hỏa thân thượng , nhi hậu di khai .
“ chi chi !”
tự đả bạch mộc trần xuất hiện , nhất hướng hảo động đích tiểu tiên điêu tựu tượng lão thử kiến liễu miêu nhất dạng , chỉnh cá thân tử quyển súc tại tiểu chủ nhân đích kiên thượng , bất cảm hữu bán điểm dị động . như kim cảm thụ đáo bạch mộc trần đầu lai đích mục quang , tiểu tiên điêu canh thị sắt sắt phát đẩu , nhãn trung đái trứ nhất mạt cụ ý . hạnh hảo giá cá quá trình phi thường đoản tạm , lệnh đắc tiểu tiên điêu trường trường tùng liễu khẩu khí .
“ đại thúc , nhĩ thị chẩm yêu thụ thương đích ? vi thập yêu hội xuất hiện tại hắc phong nhai thượng a ? ”
diện đối tiểu ức khổ đích vấn đề , bạch mộc trần đốn thì tiếu bất khởi lai liễu , giá cá vấn đề tha tưởng liễu ngũ niên , bất tri đạo cai chẩm yêu cân mẫu nữ nhị nhân giải thích . tổng bất khả năng cáo tố đối phương , tự kỷ thị tiên nô quáng tràng đích bạn nghịch , bị tam đại tiên tông đích cao thủ truy sát , điệu nhập hỗn loạn phong bạo một hữu tử , phản nhi bị phong bạo quyển lai liễu giá lý .
bạch mộc trần minh bạch , tự kỷ đích thân phân thái mẫn cảm liễu , chích yếu sảo vi tẩu lậu nhất điểm phong thanh , bất đãn tự kỷ tại kiếp nan đào , nhãn tiền giá đối mẫu nữ phạ thị dã yếu thụ đáo khiên liên . khả thị bạch mộc trần hựu bất tưởng khi phiến tự kỷ đích cứu mệnh ân nhân , sở dĩ tha tài bất hảo giải thích .
tựu tại bạch mộc trần tả hữu vi nan chi thì , ôn nhã khai khẩu liễu .
“ ngã danh ôn nhã , giá thị ngã nữ nhi ức khổ . ”
ôn nhã vãn trứ nữ nhi , tự cố đạo :“ thị ngã nữ nhi tương nhĩ tòng hắc phong nhai cứu hồi lai đích , thử xử nãi thị nam môn thị tộc đích địa bàn , ngoại nhân bất năng tùy ý tiến xuất , ngã bất tri đạo các hạ thị như hà xuất hiện tại giá lý đích , đãn thị ký nhiên lai liễu , tựu tất tu yếu tuân thủ giá lý đích quy củ ……”
đốn liễu đốn , ôn nhã đạm đạm tiếp trứ đạo :“ đa dư đích thoại ngã tiện bất thuyết liễu , ngã khán các hạ cương cương độ quá tán tiên kiếp , tưởng lai nhu yếu ta thì nhật lai củng cố nhất hạ , na tựu tạm thì tại giá lý tiểu trụ nhất đoạn thì gian ba , nhĩ đích sự tình dĩ hậu tự nhiên hội hữu an bài . ”
thuyết bãi , ôn nhã khiên trứ nữ nhi chuyển thân nhi khứ .
khán trứ nhị nhân tẩu viễn đích bối ảnh , bạch mộc trần mi đầu vi trứu , diện lộ trầm tư chi sắc . đối phương đích thái độ tuy nhiên đạm mạc , khả thoại ngữ chi trung khước thấu lộ xuất bất thiểu đích tín tức . giá lý thị nhất cá tiên gia thị tộc đích thế lực phạm vi , khán giá quy mô ứng cai bất toán thái tiểu . nhi thả , tự kỷ thị cá “ ngoại lai hộ ” , thân phân tuyệt đối khả nghi , tất tu hoa cá thích hợp đích lý do , phủ tắc hữu tính mệnh chi ưu .
niệm cập vu thử , bạch mộc trần khổ tiếu bất dĩ . tha bản lai bất tưởng cấp ôn nha mẫu nữ thiêm ma phiền , đả toán đẳng tự kỷ thương hảo dĩ hậu tựu ly khai giá lý đích , nại hà thân xử tiên gia thị tộc đích thế lực phạm vi , tưởng yếu tự do đàm hà dung dịch ?
giá thứ khả chân thị cương xuất lang oa , hựu điệu hổ ** liễu .
nhất thanh thán tức , bạch mộc trần hồi liễu ốc lý .
……
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Mã:庄园外,一层淡淡的雾气将其笼罩,肉眼难以窥视。 这是一座很普通的迷阵,本身没有防御的效果,平时只能作为警戒之用。只不过,由于温雅母女的身份比较特殊,倒是没有什么人会贸然闯入。 来往的仙民好奇的瞥了两眼,而后继续前行。 至于劫数的消散,灵田区域的仙民并不太在意。毕竟,散仙乃天弃之士,渡劫成功与否,亦改变不了他们底人一等的地位,没有人会在乎一个散仙的存在。 …… ———————————— 宝光消散,屋里随之平静。 木床上,白沐尘气息收敛,习惯地摸了摸眉心处的奴印,脸色淡然而沉静。这是一个渗透灵魂的印记,时刻提醒着他奴隶的身份,让他永远都不能忘记,也不会忘记!如今,他的内心不再是煎熬与苦涩,而是执著与坚定,因为他相信,自己终有一天会成功,散仙终有一天会找到一条属于自己的出路,他坚信着! 心绪平复,白沐尘缓缓走下木床,周围是一片狼籍。 见此场景,白沐尘不由苦苦一笑,暗忖自己真是个恶客,不但受了主人家的大恩,还将此地弄的如此糟乱,想必自己在此处渡劫,或多或少也会给主人家代来些麻烦吧,这份因果可不小啊! 念罢,白沐尘动手将屋子整理了干净,这才朝着屋外走去。 …… ———————————— 庄园内,俱寂无声。 此时,温雅带着女儿站在院庭中央,默默注视着白沐尘多在的房间,神色之间透着几分复杂。 法相宝光消失了,而想象中的法相丝毫未见,甚至连半点威能都无法感应。 “难道这刚才只是自己的幻觉?!” “不!不会的,刚才那明明是法相宝光,我绝不会看错的!可是……” 面对如此情况,温雅蓦然失神。她虽然不知道这其中出了什么状况,可是这不难猜想,法相的凝聚怕是失败了。 失败代表着希望的破灭! 从希望到失望,这是一个非常短暂的过程,却令一个人从天上掉到了地下。 其实,自从丈夫离世,温雅的内心便极度缺乏安全感,时常活在未知的恐惧之中。 做为饱经世故的女仙士,她自然明白自己的处境。在这弱肉强食的世界,她一个小小的真仙,根本没有能力保护好自己和自己的孩子,所以她一直忍受着族亲的欺压,哪怕受人白眼,遭人打骂,她仍厚着脸皮留在南门氏族。 当然,温雅也有自己的打算,对于外界的环境,她自己可以不去在乎、不去计较,但是她不得不为自己孩子的将来打算。她怎么忍心,自己的孩子在别人的歧视之中成长?作为一个母亲,这是她最后的一点尊严。 “娘……” 察觉到母亲的失落,小忆苦心里也跟着悲伤起来,只把身子紧紧靠着母亲的手臂。 “吱吱!” 小仙貂在二人肩头上跳来跳去,像是在安慰。 “我没事,傻丫头。” 温雅心里流过一丝暖意,勉强笑了笑。 有时候,她觉得自己太悲观了,尽管那人没有凝聚出法相,却是渡过了散仙劫,这样的人物,哪怕他只是区区仙奴,必然也有不俗之处,倘若能与此人交好,想来对自己应该没有害处。更何况,事实未必就如自己猜想的那样差。 无论结果如何,温雅都决定先试探一番再说。 …… “咯吱!” 房门打开,母女二人依着目光望去,只见一名年轻男子从屋里出来,脸上带着一抹淡淡的笑容。 “白沐尘谢过夫人和小姐庇护之恩,请受白沐尘一拜。” 白沐尘走到温雅与小忆苦面前,深深鞠了一躬,眼里充满了真诚与感激。 这些年来,他虽然身受伤重,一直处于昏迷状态,但是对外界之事也略知一二。他本就身份低下,如果不是这对心善的母女将他收留,恐怕他早就化为灰灰了,哪里还有渡劫的机会。不是每个人都有这么好的运气,所以白沐尘更珍惜、更感激。 “举手之劳,阁下无需如此。” 温雅微微侧了侧身,避开了白沐尘的大礼,然后仔细打量着对方。 这算是双方第一次正式的见面,不说修为如何,仅以外表而论,温雅便觉得白沐尘气质不凡,丝毫没有普通仙奴身上那种沉暮之气,特别是对方的眼睛,明亮且深邃,仿佛隐藏着丰富情感与智慧。 身为仙家氏族的大小姐,温雅不说见识广博,但一些基本的见识还是有的,她从出生到现在,见过许多行行色色的仙奴,而那些仙奴,不是自暴自弃,就是麻木不仁,如同行尸走肉一般的活在这个世界,包括被小忆苦视为亲人的岳爷爷,亦常常暗自悲伤。 相比之下,白沐尘身上不但看不出半点奴性,反而给人一种朝气清爽之感,若不是对方眉心处那道显眼的白色奴印表示着他的身份,温雅绝不敢相信对方真的是一名仙奴。 想到这里,温雅心里不觉生出一丝期待,此人确实不俗,应该能成为自己的助力,于是她悄悄放出神念,想要查看一下对方的修为。 然而,令人失望的是,白沐尘身上并没有显露出半点强大的气息,依然是普通的散仙之体。 温雅记得,当初收留白沐尘的时候,对方体内一团混乱,随时都可能崩溃,而现在对方体内一切恢复正常,似乎修为比普通一劫散仙要浑厚许多。 可这又有什么用? 散仙再强,又如何强得过正统修士啊! 思绪复杂,温雅一时之间愣在当场,巨大的落差涌上心头。 “难道,这就是命吗?” 温雅强压下心头的苦涩,不知该说些什么才好。 …… 对于温雅此刻的心情,白沐尘自然是不知道的,即便知道,他也不会吐露自己的秘密。 由于仙种融入了一丝天兆残留的“血印”,白沐尘的体内便发生了翻天覆地的变化,除了他本人之外,旁人根本瞧不出他体内的异常,哪怕是神秘的“占星师”都只能推出个大概。 想当初,三大仙宗的天仙高手对白沐尘一路追杀,正是因为三大高手没有看察觉到他的异常,才会掉以轻心,最后让他逃了出来。不然的话,凭他区区仙奴竟然拥有“仙种”与“脉轮”这样的东西,恐怕早就被那些正统仙士活活给吞了。 …… “大叔,你的伤都好了吗?” 另一旁,小忆苦睁大双眼,好奇的看着眼前这位既熟悉又陌生的男子。 五年相处,哪怕是花花草草,也是有感情的,何况是个活生生的人。小姑娘天性纯良,不知世道险恶,对于弱者,自然心生恻隐,所以在得知白沐尘仙奴的身份之后,小姑娘从心底多了几分认同,至少她没有排斥的情绪。 “大叔?呵呵,在下的伤势已经好了,全靠夫人小姐收留。” 白沐尘听到小姑娘如此称呼自己,不自觉的摸了摸下巴,微笑着打量着对方。 五年过去,小忆苦依然还是小孩模样,两乌黑的小辫子搭在胸前,淡蓝色的眼牟清澈且灵动,犹如天地之间的精灵,即便身穿粗衣,亦难掩其纯净。 白沐目光一转,视线落在小姑娘肩头的小家伙身上,而后移开。 “吱吱!” 自打白沐尘出现,一向好动的小仙貂就像老鼠见了猫一样,整个身子卷缩在小主人的肩上,不敢有半点异动。如今感受到白沐尘投来的目光,小仙貂更是瑟瑟发抖,眼中带着一抹惧意。幸好这个过程非常短暂,令得小仙貂长长松了口气。 “大叔,你是怎么受伤的?为什么会出现在黑风崖上啊?” 面对小忆苦的问题,白沐尘顿时笑不起来了,这个问题他想了五年,不知道该怎么跟母女二人解释。总不可能告诉对方,自己是仙奴矿场的叛逆,被三大仙宗的高手追杀,掉入混乱风暴没有死,反而被风暴卷来了这里。 白沐尘明白,自己的身份太敏感了,只要稍微走漏一点风声,不但自己在劫难逃,眼前这对母女怕是也要受到牵连。可是白沐尘又不想欺骗自己的救命恩人,所以他才不好解释。 就在白沐尘左右为难之时,温雅开口了。 “我名温雅,这是我女儿忆苦。” 温雅挽着女儿,自顾道:“是我女儿将你从黑风崖救回来的,此处乃是南门氏族的地盘,外人不能随意进出,我不知道阁下是如何出现在这里的,但是既然来了,就必须要遵守这里的规矩……” 顿了顿,温雅淡淡接着道:“多余的话我便不说了,我看阁下刚刚渡过散仙劫,想来需要些时日来巩固一下,那就暂时在这里小住一段时间吧,你的事情以后自然会有安排。” 说罢,温雅牵着女而转身而去。 看着二人走远的背影,白沐尘眉头微皱,面露沉思之色。对方的态度虽然淡漠,可话语之中却透露出不少的信息。这里是一个仙家氏族的势力范围,看这规模应该不算太小。而且,自己是个“外来户”,身份绝对可疑,必须找个适合的理由,否则有性命之忧。 念及于此,白沐尘苦笑不已。他本来不想给温丫母女添麻烦,打算等自己伤好以后就离开这里的,奈何身处仙家氏族的势力范围,想要自由谈何容易? 这次可真是刚出狼窝,又掉虎**了。 一声叹息,白沐尘回了屋里。 ……
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile