Quyển I: Tiên giới
Chương 38: Điệp phù chi thuật (*)
Tiên phù chi đạo, thiên biến vạn hóa.
Đợi sau khi bình phục tâm trạng, Bạch Mộc Trần trở tay lại lấy ra một mảnh Linh Mộc.
Chủng Phù. . .
Luyện Phù. . .
Lúc này đây, Bạch Mộc Trần không có diễn hóa riêng biệt tổ hợp năm đạo phù văn mà bắt chúng nó trọng điệp cùng nhau. Loại hình thức này cũng giống như lấy năm sợi dây thừng có phẩm chất khác nhau tết thành một sợi, khiến cho lực lượng này càng thêm cứng cỏi, càng thêm ngưng thực.
Quả nhiên, dưới sự khống chế cẩn thận của Bạch Mộc Trần thì sự phù hợp giữa Linh Mộc cùng phù văn dần dần tới gần sự cân bằng, dần dần bắt đầu ổn định.
Hóa Phù. . .
Tiên nguyên ngưng tụ, trong Linh Mộc bộc phát ra một đạo quang mang mãnh liệt rồi lập tức chậm rãi thu liễm và cuối cùng biến thành một khối mộc phiến bình thường, bên trên có năm đạo phù văn nhợt nhạt như ẩn như hiện, tựa như nhất thể.
"Thành!"
Đầu ngón tay Bạch Mộc Trần thưởng thức tiên phù, thần tình hiện ra vẻ vui sướng. Từ nay về sau, "Bạo Liệt Thuật" này chính là đạo tiên phù thứ hai trong nhân sinh của hắn. Đúng là ý nghĩ của mình không sai, dung hợp các loại phù văn khác nhau chủ yếu xem sự khống chế của mình đối với mỗi một đạo phù văn có tinh chuẩn hay không.
Đương nhiên, cũng không phải tất cả phù văn đều có thể tùy ý tổ hợp, điều này liên quan đến dung hợp lực lượng cùng quan hệ cân bằng. Dù sao, phù ấn hiện tại Tiên Giới đang lưu truyền trên cơ bản là tiền nhân trải qua vô số lần thí nghiệm rồi sửa sang lại mà ra, Bạch Mộc Trần cũng không cho rằng chính mình có thể phá vỡ truyền thừa như vậy, ít nhất hiện tại hắn còn không có năng lực này.
. . .
Luyện chế tiên phù "Bạo Liệt Thuật" so với "Phong Mang Thuật" phức tạp hơn rất nhiều, nhất là sự tiêu hao đối với tiên nguyên cùng thần thức.
Cũng may có sự thành công vừa rồi nên kế tiếp chỉ là một quá trình tập cho thuần thục thôi.
Chủng Phù. . . Luyện Phù. . . Hóa Phù. . .
Theo thời gian trôi đi, Bạch Mộc Trần càng ngày càng quen thuộc quá trình luyện chế "Bạo Liệt Thuật", thao tác sai lầm cũng càng ngày càng ít đi. Vì thế hắn luyện chế một hơi gần mười đạo tiên phù Bạo Liệt cho đến khi tiên nguyên lực trong người hao hết, cơ gân mệt mỏi đến kiệt lực mới bằng lòng dừng lại. Đợi tiên nguyên khôi phục, tinh thần no đủ, hắn lại vùi đầu vào trong việc luyện chế tiên phù một cách điên cuồng.
. . .
Chỉ chớp mắt đã hơn hai tháng trôi qua.
Dưới sự tích lũy theo thời gian trôi đi, tiên nguyên trong cơ thể Bạch Mộc Trần tuy rằng không có đột phá gì nhưng lại trở nên càng tinh thuần, khống chế lực lượng cũng mượt mà hơn rất nhiều. Mà trong túi tồn trữ của hắn có hơn vạn đạo Phong Mang Tiên Phù cùng hơn một ngàn đạo Bạo Liệt Phù chiếm cứ hơn một nửa không gian.
Nhìn thành tích hơn nửa năm qua của mình, trong lòng Bạch Mộc Trần nổi lên sự thỏa mãn nho nhỏ. Mà điều duy nhất làm hắn tiếc nuối chính là uy lực đạo tiên phù này không lớn, có thể trợ giúp mình cũng chỉ có hạn mà thôi, trừ phi có thể làm cho tất cả lực lượng tập trung cùng một chỗ. . .
Làm cho tất cả lực lượng tập trung cùng một chỗ! ?
Tâm thần Bạch Mộc Trần bỗng nhiên chấn động, đầu óc giống như bị linh chung gõ mạnh một lần. Đúng vậy, sao mình lại không nghĩ tới điều này nhỉ? Uy lực một đạo tiên phù có lẽ không lớn, nhưng nếu như tập trung chồng lên cùng một chỗ thì uy lực của nó tất nhiên sẽ gia tăng không ít.
Ý niệm như thế nổi lên rồi rốt cuộc không ức chế được mà lan tràn ra.
Chỉ thấy ánh sao trong mắt Bạch Mộc Trần lóe ra, lúc thì tự nói thì thào, lúc thì nhíu mày suy nghĩ sâu xa.
Bởi vì cảnh giới của mình thấp, ngoại trừ tiên phù ra thì cơ hồ không có thủ đoạn công kích nào khác. Bởi vậy, từ khi bắt đầu luyện chế tiên phù thì Bạch Mộc Trần đều lo lắng làm cách nào vận dụng tiên phù cho tốt để hoàn thiện một phương thức chiến đấu của riêng mình dựa trên tiên phù.
Tiên phù có hai ưu thế. Một là sử dụng nhanh chóng, chỉ cần nhẹ nhàng bóp nát tiên phù, hoặc là dùng thần thức dẫn đường đều có thể phóng thích tiên quyết bên trong tiên phù rất là nhanh, vô luận phòng ngự hay đánh lén đều là lựa chọn không tồi. Mà một ưu thế khác của tiên phù chính là biến hóa vô cùng, các chủng loại tiên phù bất đồng phối hợp lẫn nhau có thể làm cho người ta xuất kỳ bất ý đạt tới hiệu quả vượt quá tưởng tượng.
Trên thực tế, đây cũng là phương thức chiến đấu truyền thống của phù đạo.
Rất đáng tiếc, yếu điểm của tiên phù cũng rất rõ ràng, đó là uy lực hạn chế. Thí dụ như nói, một đạo Phong Mang Thuật phóng xuất ra công kích có thể phá vỡ pháp thể của Chân Tiên hai phẩm thậm chí ba phẩm, nhưng là hắn lại không thể phá vỡ pháp thể của Chân Tiên bốn phẩm trở lên, mặc dù phóng ra thêm nhiều Phong Mang Thuật hơn nữa cũng không thể tăng cường uy lực của bản thân tiên phù.
Dần dần, uy lực của tiên phù đê giai liền trở nên đúng với cái tên của nó - yếu.
Đúng vậy, tất cả Tiên Sĩ đều cho rằng như vậy, kể cả ý tưởng trước kia của Bạch Mộc Trần cũng như thế. Nhưng mà vừa rồi chính ý niệm đơn giản kia lại mang cho hắn một sự gợi ý không giống như vậy.
Liên tưởng đến một màn Bạch Mộc Trần liều mình phản kháng tại quáng trường (mỏ quặng) ngày đó. . .
Lúc ấy, mười ba đạo tiên phù đồng thời nổ mạnh sinh ra uy lực cực lớn, không ngờ khiến cho một vị Chân Tiên ngũ phẩm bị trọng thương. Điều này chứng minh ý tưởng của Bạch Mộc Trần không phải là thiên phương dạ đàm (chuyện không thể xảy ra), mà là có căn cứ nhất định.
Chỉ có điều, có chút ý tưởng chỉ là bước đầu, còn cần mình thử nghiệm đã.
Suy nghĩ đến đây, Bạch Mộc Trần đứng dậy mở cửa thư lâu rồi sau đó lặng lẽ ly khai Nô Thị.
. . .
————————————
Ngoài ngàn dặm phía Bắc Nô Thị là một mảnh rừng hoang.
Nơi đây hung hiểm, hàng năm bị sương mù bao phủ, ở ngoài trăm trượng căn bản không thể nhìn thấy vật gì cho nên ít có Tiên Sĩ tới nơi này.
Nhưng vào lúc này, một đạo bóng xám đột nhiên hiện lên rồi không chút do dự đi vào trong rừng hoang.
. . .
Ở chỗ sâu trong rừng hoang chính là cấm địa, trong đó có hung cầm mãnh thú thường lui tới.
Bạch Mộc Trần không dám xâm nhập trong đó mà chỉ dựa theo chỉ dẫn của đồ giản đi tới bên ngoài đống đá vụn thì ngừng lại. Hắn cẩn thận xem xét một lần hoàn cảnh chung quanh, sau khi xác định tình huống an toàn mới lấy ra một đạo tiên phù.
"Phong Mang Thuật!"
Một tiếng nổ vang lên, mặt đất sinh ra một vết hẹp và nông, chắc chỉ sâu ba trượng.
Bạch Mộc Trần đoán chừng độ cứng của mặt đất một lần rồi đồng thời thả ra mười đạo tiên phù. . .
"Phong Mang Thuật!"
Mười đạo hàn quang tề phóng, vọt tới cùng một chỗ.
"Bồng!"
Một đợt nổ mạnh kịch liệt vang lên, mặt đất vẫn chỉ hiện lên một vết sâu ba trượng.
"Cảm giác không đúng, vì sao lại như vậy?"
Bạch Mộc Trần nhướng mày, cảm thấy thiếu một chút gì đó, một kích này nhìn như sắc bén nhưng trên thực tế uy lực tiên phù cũng không có biến hóa, còn lâu mới bằng một kích lúc trước oanh kích Hoa Dương kia.
Cẩn thận nhớ lại, Bạch Mộc Trần nhanh chóng phát hiện ra vấn đề là gì.
Tiên phù phóng ra sẽ có trình tự trước sau, Tiên Sĩ sử dụng tiên phù gì đều là như thế. Có chút thời điểm, ở mặt ngoài nhìn như cùng một thời gian phóng ra tiên phù nhưng trên thực tế vẫn là có chút khác biệt. Bạch Mộc Trần liều mình một kích chính là có tâm chắc chắn phải chết nên khi đó tâm thần hắn một niệm, lúc đó mới khiến cho tiên phù bị dẫn động cùng một thời gian và bộc phát ra uy năng cực lớn.
. . .
Tĩnh tâm lại, Bạch Mộc Trần lại lấy ra mười đạo tiên phù, thả chúng nó lơ lửng song song trước ngực rồi tinh tế cảm thụ khí tức của tiên phù.
Thần thức hóa thành sợi giao thoa xen kẽ ở trong tiên phù giống như tết võng và gắn thành một sợi.
Giữa tiên phù cùng tiên phù tựa hồ sinh ra một tia liên hệ như có như không.
Bạch Mộc Trần tâm thần vừa động, ý niệm xuyên thấu qua thần thức kết thành tơ võng, đồng thời truyền lại cho mười đạo tiên phù.
"Phong Mang Thuật! Bạo!"
Mười đạo hàn quang chợt bạo phát, trong đó ba đạo dung hợp lẫn nhau, hào quang càng sáng!
"Oanh!"
Mặt đất khẽ run rẩy, một vết sâu hơn so với lúc trước xuất hiện trên mặt đất.
Thấy cảnh tượng như vậy, mặt Bạch Mộc Trần lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng. Hắn biết phương pháp của mình là chính xác!
. . .
————————————
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Tiên phù chi đạo, thiên biến vạn hóa.
Đãi tâm tự bình phục dĩ hậu, bạch mộc trần phiên thủ hựu thủ xuất nhất phiến linh mộc.
Chủng phù. . .
Luyện phù. . .
Giá nhất thứ, bạch mộc trần một hữu tương ngũ đạo phù văn đích tổ hợp phần biệt diễn hóa, nhi thị bả tha môn tương hỗ trọng điệp tại liễu nhất khởi. Giá chủng hình thức tựu hảo bỉ, bả ngũ căn bất đồng thô tế đích thằng tử ninh tại nhất đoàn, sử đắc giá cổ lực lượng canh gia kiên nhận, canh gia ngưng thực.
Quả nhiên, tại bạch mộc trần tế vi đích khống chế hạ, linh mộc dữ phù văn chi gian đích khế hợp trục tiệm xu cận bình hành, mạn mạn khai thủy ổn định.
Hóa phù. . .
Tiên nguyên ngưng tụ, linh mộc nội bạo phát xuất nhất đạo cường liệt đích quang mang, tùy tức hoãn hoãn thu liễm, tối hậu biến thành nhất khối phổ thông đích mộc phiến, kỳ thượng ngũ đạo thiển thiển đích phù văn nhược ẩn nhược hiện, uyển như nhất thể.
"Thành liễu!"
Bạch mộc trần chỉ tiêm bả ngoạn trước tiên phù, mãn kiểm hỉ duyệt chi sắc. Tòng kim dĩ hậu, giá"Bạo liệt thuật" tựu thị tha nhân sinh trung đích đệ nhị đạo tiên phù. Khán lai tự kỷ đích tưởng pháp một hữu thác, bất đồng loại biệt đích phù văn đích xác năng cú dung hợp, chủ yếu thị khán tự kỷ đối mỗi nhất đạo phù văn đích khống chế thị phủ tinh chuẩn.
Đương nhiên, tịnh bất thị sở hữu đích phù văn đô khả dĩ tùy ý tổ hợp, giá thiệp cập đáo lực lượng đích dung hợp dữ bình hành đích quan hệ. Tất cánh, tiên giới hiện tại sở lưu truyền hạ lai đích phù ấn, cơ bản thượng thị tiền nhân kinh quá vô sổ thứ thường thí quá hậu sở chỉnh lý xuất lai đích, bạch mộc trần tịnh bất nhận vi tự kỷ khả dĩ điên phúc giá dạng đích truyền thừa, chí thiếu hiện tại đích tha hoàn một hữu giá cá năng lực.
. . .
Luyện chế"Bạo liệt thuật" đích tiên phù yếu bỉ"Phong mang thuật" phục tạp hứa đa, vưu kỳ thị đối tiên nguyên hòa thần thức đích tiêu háo.
Hảo tại hữu liễu cương tài đích thành công, na ma tiếp hạ lai chích thị nhất cá thục luyện đích quá trình.
Chủng phù. . . Luyện phù. . . Hóa phù. . .
Tùy trước thì gian đích lưu thất, bạch mộc trần đối"Bạo liệt thuật" đích chỉnh sáo lưu trình việt lai việt thục tất, thao tác đích thác ngộ diệc việt lai việt thiếu. Vu thị tha nhất khẩu khí luyện chế liễu cận thập đạo bạo liệt tiên phù, trực đáo tự thân đích tiên nguyên lực háo tận, cân bì lực kiệt tài khẳng đình hạ. Đãi tiên nguyên khôi phục, tinh thần bão mãn, tha tài hựu đầu nhập đáo phong cuồng đích tiên phù luyện chế trung.
. . .
Nhất chuyển nhãn lưỡng cá đa nguyệt quá khứ.
Tại thì gian đích luy tích hạ, bạch mộc trần thể nội đích tiên nguyên tuy nhiên một hữu thập ma đột phá, khước biến đắc việt phát tinh thuần, đối lực lượng đích khống chế canh thị tế như trần ti. Nhi tha đích tồn trữ đại trung, thượng vạn đạo phong mang tiên phù dữ thượng thiên đạo bạo liệt phù chiêm cư liễu đại bán cá không gian.
Khán trước tự kỷ đại bán niên đích thành tích, bạch mộc trần tâm lí tiểu tiểu đích mãn túc liễu nhất bả. Nhi duy nhất lệnh tha di hám đích thị, giá đạo tiên phù đích uy lực bất đại, năng cú cấp tự kỷ đích bang trợ phi thường hữu hạn, trừ phi năng cú bả sở hữu đích lực lượng tập trung tại nhất khởi. . .
Bả sở hữu đích lực lượng tập trung tại nhất khởi! ?
Bạch mộc trần tâm thần mạch nhiên nhất chấn, não tử phảng phật bị linh chung mãnh chàng liễu nhất hạ. Thị a, tự kỷ chẩm ma tựu một tưởng quá, nhất đạo tiên phù hoặc hứa uy lực bất đại, khả yếu thị tập trung điệp phóng tại nhất khởi, kỳ uy lực tất nhiên hội tăng gia bất thiếu.
Như thử niệm đầu nhất khởi, tiện tái dã ức chế bất trụ đích mạn duyên khai lai.
Chích kiến bạch mộc trần song nhãn tinh mang thiểm thước, nhất hội nhi khẩu trung nam nam tự ngữ, nhất hội nhi trứu mi thâm tư.
Do vu tự kỷ cảnh giới đê hạ, trừ liễu tiên phù dĩ ngoại, kỷ hồ một hữu biệt đích công kích thủ đoạn. Nhân thử, tòng luyện chế tiên phù chi sơ, bạch mộc trần nhất trực đô tại khảo lự, như hà canh hảo đích vận dụng tiên phù, hoàn thiện nhất sáo chúc vu tự kỷ đích tiên phù chiến đấu phương thức.
Tiên phù đích ưu thế hữu nhị, nhất thị khoái tiệp phương tiện, chích nhu yếu tương tiên phù khinh khinh niết toái, hoặc thị đồng quá thần thức dẫn đạo, tựu năng khoái tốc đích thích phóng tiên phù lí diện đích tiên quyết, vô luận phòng ngự thâu tập, giai thị bất thác đích tuyển trạch. Nhi tiên phù đích lánh nhất cá ưu thế tắc thị biến hóa đa đoan, bất đồng chủng loại đích tiên phù chi gian tương hỗ phối hợp, khả dĩ cấp nhân xuất kỳ bất ý, đạt đáo siêu hồ tưởng tượng đích hiệu quả.
Sự thực thượng, giá dã thị phù đạo truyền thống đích chiến đấu phương thức.
Ngận khả tích, tiên phù đích liệt thế dã phi thường minh hiển, na tựu thị uy lực đích hạn chế. Thí như thuyết, nhất đạo phong mang thuật thích phóng xuất lai đích công kích, năng cú phá khai nhị phẩm thậm chí tam phẩm chân tiên đích pháp thể, đãn thị tha khước vô pháp phá khai tứ phẩm dĩ thượng chân tiên đích pháp thể, tức tiện thi phóng tái đa đích phong mang thuật dã vô pháp tăng cường tiên phù bản thân đích uy lực.
Cửu nhi cửu chi, đê giai tiên phù tiện thành liễu danh phó kỳ thực đích kê lặc.
Thị đích, sở hữu đích tiên sĩ đô thị giá ma nhận vi đích, bao quát bạch mộc trần dĩ tiền diệc thị như thử tưởng pháp. Nhiên nhi tựu tại cương tài, tựu thị na cá giản đơn đích niệm đầu, khước cấp liễu tha bất nhất dạng đích khải phát.
Liên tưởng đương nhật, bạch mộc trần tại quáng tràng xá mệnh phản kháng na nhất mạc. . .
Đương thì, thập tam đạo tiên phù đồng thì bạo tạc sở sản sinh đích cự đại uy lực, cánh nhiên ngạnh sinh sinh đích bả nhất vị ngũ phẩm chân tiên cấp oanh thành liễu trọng thương, giá tựu chứng minh liễu bạch mộc trần đích tưởng pháp tịnh phi thiên phương dạ đàm, nhi thị hữu nhất định căn cư đích.
Chích bất quá, hữu ta tưởng pháp chích thị sơ bộ đích, hoàn nhu yếu thân tự khứ thường thí.
Niệm cập vu thứ, bạch mộc trần khởi thân đả khai liễu thư lâu cấm chỉ, nhiên hậu tiễu tiễu đích ly khai liễu nô thị.
. . .
————————————
Nô thị bắc diện thiên lí, nãi nhất phiến hoang lâm.
Thử địa hung hiểm, thường niên mê vụ lung tráo, bách trượng chi ngoại căn bản vô pháp thị vật, sở dĩ thiếu hữu tiên sĩ hội lai giá lí.
Tựu tại giá cá thì hậu, nhất đạo hôi ảnh đột nhiên thiểm quá, hào bất do dự đích triêu trước hoang lâm tung nhập.
. . .
Hoang lâm thâm xử nãi thị cấm địa, thì hữu hung cầm mãnh thú xuất một.
Bạch mộc trần bất cảm thâm nhập kỳ trung, chích thị án chiếu đồ giản đích chỉ dẫn bôn bào, tại ngoại vi đích loạn thạch đôi xử đình liễu hạ lai. Tha cẩn thận đích tra khán liễu nhất hạ chu vi đích hoàn cảnh, tại xác định liễu an toàn đích tình huống chi hậu tài tương nhất đạo tiên phù thủ xuất.
"Phong mang thuật!"
Nhất thanh phá hưởng, địa diện sinh xuất nhất đạo bình trách đích ấn ngân, đại khái hữu tam trượng thâm độ.
Bạch mộc trần cổ kế liễu nhất hạ địa diện đích ngạnh độ, tiếp trước đồng thì phóng xuất thập đạo tiên phù. . .
"Phong mang thuật!"
Thập đạo hàn quang tề phóng, triêu trước đồng nhất cá địa phương xạ khứ.
"Bồng!"
Nhất trận kịch liệt đích bạo tạc, địa diện nhưng thị nhất đạo tam trượng thâm độ đích ấn ngân.
"Cảm giác bất đối, vi thập ma hội giá dạng?"
Bạch mộc trần mi đầu nhất trứu, tổng giác đắc soa liễu ta thập ma, giá khán tự lăng lệ đích nhất kích, thực tế thượng tiên phù đích uy lực tịnh một hữu biến hóa, viễn bất như đương sơ oanh hướng hoa dương na nhất kích.
Tử tế hồi tưởng, bạch mộc trần ngận khoái tiện phát hiện liễu vấn đề đích sở tại.
Tiên phù thi phóng tổng hội hữu cá tiên hậu thuận tự, nhậm hà sử dụng tiên phù đích tiên sĩ đô thị như thử. Hữu ta thì hậu, biểu diện thượng khán tự đồng nhất thì gian thi phóng tiên phù, thực tế thượng hoàn thị hữu vi tiểu đích soa biệt. Bạch mộc trần xá mệnh nhất kích, nãi thị báo trước tất tử đích quyết tâm, na thì đích tha tâm thần nhất niệm, giá tài sử đắc tiên phù tại đồng nhất thì gian bị dẫn động, bạo phát xuất cự đại đích uy năng.
. . .
Tịnh hạ tâm lai, bạch mộc trần tái thứ thủ xuất thập đạo tiên phù, tương tha môn tịnh bài phóng vu hung tiền, tế tế cảm thụ trước tiên phù đích khí tức.
Thần thức hóa ti, tại tiên phù trung giao thác xuyên sáp, do như chức võng, liên thành nhất tuyến.
Tiên phù dữ tiên phù chi gian, tự hồ sản sinh liễu nhất ti nhược hữu nhược vô đích liên hệ.
Bạch mộc trần tâm thần nhất động, niệm đầu thấu quá thần thức biên chức đích ti võng, đồng thì truyền đệ cấp thập đạo tiên phù.
"Phong mang thuật! Bạo!"
Thập đạo hàn quang sậu nhiên bạo phát, kỳ trung tam đạo bỉ thử dung hợp, quang mang canh thậm!
"Oanh!"
Địa diện vi vi chiến liễu chiến, nhất đạo bỉ tiên tiền lược thâm đích ngân ấn xuất hiện vu địa diện.
Kiến thử tràng cảnh, bạch mộc trần diện lộ kinh hỉ chi sắc, tha tri đạo tự kỷ đích phương pháp thị chính xác đích!
. . .
————————————
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Mã:仙符之道, 千变万化. 待心绪平复以后, 白沐尘翻手又取出一片灵木. 种符. . . 炼符. . . 这一次, 白沐尘没有将五道符纹的组合分别演化, 而是把它们相互重叠在了一起. 这种形式就好比, 把五根不同粗细的绳子拧在一团, 使得这股力量更加坚韧, 更加凝实. 果然, 在白沐尘细微的控制下, 灵木与符纹之间的契合逐渐趋近平衡, 慢慢开始稳定. 化符. . . 仙元凝聚, 灵木内爆发出一道强烈的光芒, 随即缓缓收敛, 最后变成一块普通的木片, 其上五道浅浅的符纹若隐若现, 宛如一体. "成了!" 白沐尘指尖把玩着仙符, 满脸喜悦之色. 从今以后, 这"爆裂术" 就是他人生中的第二道仙符. 看来自己的想法没有错, 不同类别的符纹的确能够融合, 主要是看自己对每一道符纹的控制是否精准. 当然, 并不是所有的符纹都可以随意组合, 这涉及到力量的融合与平衡的关系. 毕竟, 仙界现在所流传下来的符印, 基本上是前人经过无数次尝试过后所整理出来的, 白沐尘并不认为自己可以颠覆这样的传承, 至少现在的他还没有这个能力. . . . 炼制"爆裂术" 的仙符要比"锋芒术" 复杂许多, 尤其是对仙元和神识的消耗. 好在有了刚才的成功, 那么接下来只是一个熟练的过程. 种符. . . 炼符. . . 化符. . . 随着时间的流失, 白沐尘对"爆裂术" 的整套流程越来越熟悉, 操作的错误亦越来越少. 于是他一口气炼制了近十道爆裂仙符, 直到自身的仙元力耗尽, 筋疲力竭才肯停下. 待仙元恢复, 精神饱满, 他才又投入到疯狂的仙符炼制中. . . . 一转眼两个多月过去. 在时间的累积下, 白沐尘体内的仙元虽然没有什么突破, 却变得越发精纯, 对力量的控制更是细如尘丝. 而他的存储袋中, 上万道锋芒仙符与上千道爆裂符占据了大半个空间. 看着自己大半年的成绩, 白沐尘心里小小的满足了一把. 而唯一令他遗憾的是, 这道仙符的威力不大, 能够给自己的帮助非常有限, 除非能够把所有的力量集中在一起. . . 把所有的力量集中在一起! ? 白沐尘心神蓦然一震, 脑子仿佛被灵钟猛撞了一下. 是啊, 自己怎么就没想过, 一道仙符或许威力不大, 可要是集中叠放在一起, 其威力必然会增加不少. 如此念头一起, 便再也抑制不住的蔓延开来. 只见白沐尘双眼精芒闪烁, 一会儿口中喃喃自语, 一会儿皱眉深思. 由于自己境界低下, 除了仙符以外, 几乎没有别的攻击手段. 因此, 从炼制仙符之初, 白沐尘一直都在考虑, 如何更好的运用仙符, 完善一套属于自己的仙符战斗方式. 仙符的优势有二, 一是快捷方便, 只需要将仙符轻轻捏碎, 或是同过神识引导, 就能快速的释放仙符里面的仙诀, 无论防御偷袭, 皆是不错的选择. 而仙符的另一个优势则是变化多端, 不同种类的仙符之间相互配合, 可以给人出其不意, 达到超乎想象的效果. 事实上, 这也是符道传统的战斗方式. 很可惜, 仙符的劣势也非常明显, 那就是威力的限制. 譬如说, 一道锋芒术释放出来的攻击, 能够破开二品甚至三品真仙的法体, 但是他却无法破开四品以上真仙的法体, 即便施放再多的锋芒术也无法增强仙符本身的威力. 久而久之, 低阶仙符便成了名副其实的鸡肋. 是的, 所有的仙士都是这么认为的, 包括白沐尘以前亦是如此想法. 然而就在刚才, 就是那个简单的念头, 却给了他不一样的启发. 联想当日, 白沐尘在矿场舍命反抗那一幕. . . 当时, 十三道仙符同时爆炸所产生的巨大威力, 竟然硬生生的把一位五品真仙给轰成了重伤, 这就证明了白沐尘的想法并非天方夜谭, 而是有一定根据的. 只不过, 有些想法只是初步的, 还需要亲自去尝试. 念及于次, 白沐尘起身打开了书楼禁止, 然后悄悄的离开了奴市. . . . ———————————— 奴市北面千里, 乃一片荒林. 此地凶险, 常年迷雾笼罩, 百丈之外根本无法视物, 所以少有仙士会来这里. 就在这个时候, 一道灰影突然闪过, 毫不犹豫的朝着荒林纵入. . . . 荒林深处乃是禁地, 时有凶禽猛兽出没. 白沐尘不敢深入其中, 只是按照图简的指引奔跑, 在外围的乱石堆处停了下来. 他谨慎的查看了一下周围的环境, 在确定了安全的情况之后才将一道仙符取出. "锋芒术!" 一声破响, 地面生出一道平窄的印痕, 大概有三丈深度. 白沐尘估计了一下地面的硬度, 接着同时放出十道仙符. . . "锋芒术!" 十道寒光齐放, 朝着同一个地方射去. "蓬!" 一阵剧烈的爆炸, 地面仍是一道三丈深度的印痕. "感觉不对, 为什么会这样?" 白沐尘眉头一皱, 总觉得差了些什么, 这看似凌厉的一击, 实际上仙符的威力并没有变化, 远不如当初轰向华阳那一击. 仔细回想, 白沐尘很快便发现了问题的所在. 仙符施放总会有个先后顺序, 任何使用仙符的仙士都是如此. 有些时候, 表面上看似同一时间施放仙符, 实际上还是有微小的差别. 白沐尘舍命一击, 乃是报着必死的决心, 那时的他心神一念, 这才使得仙符在同一时间被引动, 爆发出巨大的威能. . . . 静下心来, 白沐尘再次取出十道仙符, 将它们并排放于胸前, 细细感受着仙符的气息. 神识化丝, 在仙符中交错穿插, 犹如织网, 连成一线. 仙符与仙符之间, 似乎产生了一丝若有若无的联系. 白沐尘心神一动, 念头透过神识编织的丝网, 同时传递给十道仙符. "锋芒术! 爆!" 十道寒光骤然爆发, 其中三道彼此融合, 光芒更甚! "轰!" 地面微微颤了颤, 一道比先前略深的痕印出现于地面. 见此场景, 白沐尘面露惊喜之色, 他知道自己的方法是正确的! . . . ————————————
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
(*) Điệp là chồng lên nhau.
PS: Rất xin lỗi mọi người vì đây là chương cuối cùng của mình từ hôm nay đến hết tuần sau. Mai mình sang HQ rồi nên tạm thời không convert được nữa.