TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 3 của 534 Đầu tiênĐầu tiên 123451353103503 ... CuốiCuối
Kết quả 11 đến 15 của 2668

Chủ đề: Nơi góp ý cho các truyện của Zozohoho

  1. #11
    Ngày tham gia
    Apr 2012
    Bài viết
    355
    Xu
    0

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi zozohoho Xem bài viết
    Ờm, bác nói có lý, lúc mới đầu mình viết vội quá, kiểu như sợ không viết ra thì cụt hết ý tưởng luôn ý, nên mạch truyện nhanh khó đỡ , nhưng lỡ rồi, làm sao sửa dc, các chap sau làm chậm đi thôi

    Còn rất nhiều thông tin bên lề của truyện, mà mới chỉ có mấy chap, không thể tải hết được, mà lại sợ ko nói hết thì đọc giả không hiểu, nên mới thành rush như vậy nói chung là mình cũng chả biết xử lý sao với tình huống này
    Tạm thời đổi cách viết đi bạn.

    Đừng đứng về góc nhìn của nhân vật nữa. dẫn truyện trên góc nhìn của nhân vật thì khó mà " kể " được những chuyện ngoài lề bạn ạ.
    ---QC---
    Kỳ nhân trong giấc mộng


  2. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    lamlai123,
  3. #12
    Ngày tham gia
    Apr 2010
    Bài viết
    2,444
    Xu
    2,761

    Mặc định

    yep, tiếp thu

    Để mình cố gắng sửa.



    Hai quân va chạm.

    Hào quang của Aura nổi lên tứ phía, song năng lượng đi trước đoàn quân, đập vào nhau như sóng xô bờ, nổ đùng một tiếng, khí lãng lan tràn, thổi bay một mảng cỏ xanh lên trời rồi lả tả rơi xuống như mưa xanh.

    Dòng người theo sau đó quấn lại, hỗn chiến. Quang hoa ngợp trời, kiếm khí, pháp thuật thay phiên nhau xuất ra, tung bay, bùng nổ. Người giết người, rồi lại bị người giết. Không cần biết trước đó đã có những trải nghiệm như thế nào, có được kinh lịch và kỹ năng đã khổ luyện ra sao, đứng trên chiến trường, sinh tử chỉ là một đường mỏng manh. Một đao chém tới, một phép bắn qua, đỡ không nổi, tránh không thoát thì dù là tân binh hay lão binh kết quả cũng như nhau cả mà thôi.

    Chiến trường, là nơi tốt nhất để tân binh thành lão binh.

    Và lão binh trở thành hài cốt.

    Tuy nhiễn cũng có những ngoại lệ.

    Trời sinh ra đã là đấng tối cao, được thiên địa thai nghén mà thành. Thiên hậu Dao Trì, một trong hai người giả thống trị một thế giới khác, dù đã suy nhược đi rất nhiều, mang hình hài một đứa bé mười tuổi, đến thế giới này, đến chiến trường này vẫn là một tồn tại cao cao tại thượng không thể bị bất cứ một quy tắc nào áp chế.

    Ma pháp bắn tới, không hề gì, chỉ một cái phẩy tay, quả cầu lửa do ma pháp sư vất vả ngâm xướng bị tạt bay đi nhẹ nhàng như bóng mềm. Rơi xuống một vùng lân cận lại thành một vùng tai họa. Kị sĩ, đấu sĩ ở hữu Aura nhào tới, huy động đại kiếm đều bị chín thanh kiếm nhỏ bay nhanh tới vô hình phân thây. Tứ phân ngũ liệt.

    Đứng trước sức mạnh tuyệt đối này, tất cả đều cảm thấy bó tay bất lực. Kỹ xảo, mưu mẹo, mọi thứ đều vô hiệu.

    Cô bé nhỏ nhắn trong bộ trang phục thùng thình, có phần rườm rà rắc rối nhàn nhã bay lượn giữa chiến trường, mỗi đòn đánh ra đều như sấm rung chớp giật, xé rách mọi rào cản. Nhẹ nhàng lật tay làm mưa, úp tay làm gió, tùy ý thay đổi chiến cuộc.
    Những kẻ không tin thần linh, giờ phút này đều ngỡ ngàng.

    Dù biết trước giáo hội có sở hữu thứ vũ khí hình người khủng khiếp này, nhưng thực tế đối mặt, lại là một trải nhiệm khác. Hùng tâm tráng chí, sức mạnh nghị lực, lòng dũng cảm và nhiệt huyết. Tất cả đều là đồ bỏ đi. Không ít người suy sụp, vũ khí trong tay lỏng ra, bị kẻ địch chém bay cùng cái đầu với vẻ mặt ngỡ ngàng.
    Trên không, Thiên Hậu vẫn tiếp tục màn đồ sát một chiều của mình.

    “Dao Trì Thiên Dực. Cứu lộ kiếm. Thiên Phạt.”

    Kiếm quang lấp lánh, tựa như cầu vồng. Mang theo khí tức hủy diệt lăng lệ giáng xuống từng đạo khó lốc, chiến trường chia năm xẻ bảy, người ngã ngựa đổ, máu và tàn chi vương vãi khắp nơi.

    Những cái hố sâu không thấy đáy lần lượt hiện ra, giống như miệng rộng của một đám ác ma hé lớn muốn nuốt gọn chiến trường.

    Cung tiễn thủ mang theo Aura của chiến sĩ cùng với từng đợt ma pháp bắn lên không trung một cách vô vọng, đều bị hóa giải một cách nhẹ nhàng. Quanh người cô bé giống như sát thần có một bức tường khí vô hình, thổi bay mọi thứ đánh tới. Đây là một tồn tại bất khả xâm phạm.



    Đứng giữa ba quân, được vô vàn chiến sĩ giáp trụ mạnh mẽ bảo vệ, Trung Thành ngồi trên đỉnh đầu con robot đã theo mình vào sinh ra tử bao năm nay, bỏ xuống kính quan sát quang học đã củ rỉ, gấp gáp nói với cô gái tóc xanh bên cạnh.

    “Arent, thu thập đủ chưa !”

    “Còn thiếu một chút nữa.” Thiếu nữ tóc xanh với khuôn mặt tinh xảo không tỳ vết, nhíu mày đáp.

    “Không được rồi, nếu để cô ta tiếp tục tàn sát, quân tâm sẽ tan rã. Lên đi, chặn cô ta lại. Tôi sẽ giải quyết chủ tướng bên đối phương.”

    “À, được rồi, nhưng nếu đánh không lại ta sẽ chạy đấy nhé. Tuy không chết được nhưng bị thế giới lực của cô ta công kích cũng đau lắm.” Arent bất đắc dĩ nói.

    “Ừm.” Trung Thành gật đầu.

    Arent cười cười, đứng lên

    Nửa năm sau đó, giống như người Mẽo vẫn thích làm phim. Trái đất lâm vào thời kỳ tận thế.

    Ranh giới quốc gia tan vỡ theo từng loại thảm họa từ không gian xuất hiện, trái đất chỉ còn lại ba khối thế lực lớn, là

    HRL (Human Reform League) – Bao gồm Ngan và các nước phía đông. Đông dân, nghèo, bẩn tính.

    AEU (Advanced European Union) – Khối châu Âu tiến hóa. Ít dân, giàu, béo, thượng tầng xã hội tự luyến, tự ái cao.

    Union (Union of Solar Energy and Free Nations) – Mẽo và các nước sử dụng nguồn năng lượng mới thay cho dòng diện và đồ điện đã tê liệt. Tập hợp thương nhân buôn bán năng lượng và vũ khí, đểu nhưng mạnh, hay phân biệt chủng tộc, mặc dù bản thân đã là hợp chủng quốc.

    Không gian chấn khắp nơi, thượng tầng xã hội, mấy ông già lão luyện khó chết đều đã chết, còn lại là một đám thanh niên tố chất thân thể tốt sống sót sau thảm họa. Tố chất thân thể tốt không có nghĩa là bộ não tốt, người trẻ tuổi dễ xúc động, ba khối thế lực này đánh nhau hằng ngày.

    Tất nhiên họ cũng phải phân phối tinh lực để đánh lại đám hải thú ở bờ biển, chống lại đạo quân robot xâm lăng từ vũ trụ khác, hay mỗi ngày chém zombie đang không ngừng tiến hóa tràn lan khắp nơi.

    May mắn là đám thảm họa di động này cũng không ưa nhau, nên thỉnh thoảng người ta vẫn nhìn thấy siêu robot biến hình đại chiến hải thú mà bọn nhỏ thích xem. Hay zombie tràn lan bị một bé gái có danh hiệu tinh linh chém sạch sẽ.

    Trái đất loạn thành một cục, nhưng tạm thời cân bằng một cách quỷ dị. Dù sao người chết đã quá nhiều, tạm thời không lo thiếu ăn thiếu chỗ ở. Ít người cũng tức là ít nạn nhân, quái thú không có thịt để ăn thì đành ăn zombie, robot ngoài hành tinh không có năng lượng để xạc vì các nhà máy sản xuất phần lớn đều đã tiêu tùng, súng đạn cũng hạn chế nên tạm thời khá yên ổn. Có con do đói năng lượng, tự biến thành xe cho người cưỡi, lâu ngày quen việc, quên mất mình đến trái đất để làm gì luôn, thành thật làm cái xe.

    Chỉ có đám zombie phiền toái nhất, hoạt động không ngừng nghỉ, nhưng may mắn, chẳng ai ưa chúng nó, nên thấy một là giết một, không cho tụi nó để trứng hoặc lây nhiễm.

    Thỉnh thoảng cũng có thi triều thật lớn, quét sạch tất cả, những cái này thì đành chịu. Chẳng nhà nào chống nổi.

    ...

    Ngoại trừ ba khối thế lực lớn có quân đội đảm bảo an toàn cho các yếu nhân, đa phần dân trên trái đất vẫn sinh hoạt ở vùng rìa các thế lực. Bị zombie cắn, bị quái ăn thịt, bị robot chém vẫn là chuyện hằng ngày.

    Riết rồi người ta cũng quen.

    Dù sao cũng phải sống.

    Chỉ có cái rách việc là rất khó làm ruộng, trồng trọt hay chăn nuôi gì cả, bởi thế những vùng này chỉ có một kế sinh nhai là thu thập kim loại từ các phế liệu chuyển về trụ sở các khối thế lực lớn, đổi lấy lương thực.

    Hành hương đường dài rất nguy hiểm, không chỉ sợ bị không gian sinh vật làm cỏ, còn sợ gặp phải cướp.

    Cướp là một nghề rất lâu đời, truyền thống được bảo tồn qua từng thời kỳ của nhân loại. Ở đâu có người không muốn làm mà hưởng, ở đó có cướp.

    Dù sao luật pháp cũng chẳng còn, chẳng ai ngăn cản người ta làm cướp, làm cướp cũng dễ hơn là đi vận chuyển phế liệu. Chỉ cần gan lớn và nắm tay cứng là được. Vậy nên đầu năm nay, nghề cướp rất thịnh hành, số người làm cướp còn nhiều hơn số người muốn thi vào ngân hàng với công chức để ăn chặn công quỹ thời hòa bình.

    Thu không biết đánh nhau, gan cũng không lớn, nếu cướp có một cuộc thi hàng năm, đảm bảo cô sẽ trượt không còn cả nguyện vọng hai. Hơn nữa mặt mũi cô cũng khá dễ nhìn, nếu mà vào trại cướp làm việc, chỉ sợ mấy hôm là sẽ thành cái toilet công cộng cho các đồng nghiệp, chưa được một tháng có khi còn bị trĩ và các thể loại bệnh phụ khoa.

    Hiểu rõ điêu ấy lắm, nên cô thành thật làm người đi buôn phế liệu.

    Năm đó học ngoại ngữ và quản trị kinh doanh. Dùng để buôn phế liệu coi như cũng là đúng ngành đúng nghề. Dù sao bây giờ tây ta hỗn loạn, không gian mang dân trái đất văng tứ tung khắp lục địa. Ở nước Vịt hay nước Ngan, gặp một tay da đen răng trắng môi tái đã chẳng phải chuyện gì hiếm lạ. Vì thế những thương buôn biết ngoại ngữ rất được trọng dụng.

    Trọng dụng ở đây có nghĩa là không phải làm culi thồ sắt, chỉ cần đi theo đoàn đảm bảo giao dịch diễn ra không trắc trở về giao tiếp là được.


    Thu còn có một năng lực đặc biệt, đó là tạo một bình chướng miễn nhiễm không gian chấn, lại còn có thể giúp người bên trong nhảy sang một lớp không gian song song khác, cách ly với thế giới này.

    Hồi đầu khi trường đại học xuất hiện không gian chấn, bạn bè xung quanh chết sạch, chỉ còn một mình cô đứng giữa bãi phế tích mặt cắt bóng loáng, Thu mất một ngày khiếp sợ rồi mới chấp nhận được sự thật, hiện giờ mình cũng là một nữ siêu nhân.

    Nghĩ đến học trò của mình tự xưng là không gian chi thần, cô cũng chẳng thấy có gì làm lạ.

    Chỉ là...

    Thu ngẩng đầu, để đám lái buôn lù đù đi qua bên cạnh mình, nhìn bầu trời đầy khói bụi, và một vệt nắng đang cố gắng len lỏi qua tầng mây ảm đạm.

    Tên kia đang ở đâu chứ !?

    ...

    Phía trên đã nói, nghề phổ thông nhất thế giới này là cướp, cướp bây giờ nhiều như công an giao thông ngày xưa. Thực ra cũng chẳng khác gì, chỉ có một bên viết biên lai, và một bên không viết biên lai mà thôi.

    Cướp dĩ nhiên là không viết biên lai.

    Công an ngày xưa cũng không trắng trợn hô to: “Cướp đây, để đồ ăn và đàn bà ở lại.”

    ...

    Phía trước là một mảng xôn xao, khiến Thu tỉnh lại từ cơn trầm cảm tự sướng.

    Cô còn đang nghĩ tới chốc nữa có phải gã thần minh duy nhất mình biết trên thế giới này sẽ rẽ mây bước xuống cứu vớt đời mình hay không. Ai dè hắn chưa tới, đám cướp này đã tới.

    Thu ôm mặt, thở dài. Thời nào cũng vậy, cái đám ăn không ngồi rồi thu phí xã hội này lúc nào cũng nhiều không đếm xuể.

    Rẽ đám đông bước tới trước, Thu vén tóc vào, đột một cái mũ che kín mái tóc đã cắt ngắn tới mang tai. Đeo lên một cái khẩu trang cosplay nhe răng che một mắt. Tạo hình khá hung ác. Nếu thêm mái tóc trắng nữa chắc hẳn sẽ có thể tự hào bẻ đốt ngón tay làm ra vẻ nguy hiểm.

    Tiếc là không đeo lens nên mắt không chuyển sang màu đỏ dọa người được. Sau lưng cũng chỉ có xương cụt chứ không có gắn rết quơ loăng quăng.

    Nhưng cái mặt nạ này cùng với bộ áo thùng thình rộng làm người ta rất khó đoán ra cô là con gái nếu không chạy tới bóp thử.

    Thủ lĩnh toán cướp là một gã đầu quả dứa, mặc áo bó gắn đinh gai và tay cầm ống tuýp. Nhìn bộ dáng cực kỳ chuyên nghiệp. Hắn cũng nghĩ rằng mình là dân chuyên nghiệp, nên sẽ không tùy tiện kích động thương buôn.

    Hắn hô lên để lương thực với đàn bà ở lại, tương đương với muốn tiền muốn gái không muốn mạng, rất dễ được các lái buôn đồng tình mà chấp nhận lỗ lãi để giao hảo.

    Dù sao thời đại này, đàn bà rất hiếm, đa phần đều chết vì các loại bệnh phụ khoa sau nửa năm, hoặc trực tiếp mệt chết vì đám trai làng tinh lực dư thừa quá độ rồi. Hô lên như vậy cũng không hi vọng có đàn bà thật, chỉ là cho đủ bài mà thôi, nếu nói cướp chỉ vì đồ ăn, thật sự quá mất mặt.

    Nhưng đúng là các anh em và mình đều đang rất đói. Tướng cướp ảo não nghĩ.

    Hắn đang ảo não thì Thu đã đến trước đoàn lái buôn, chống tay ngang hông, hăng giọng nói:

    “Bọn này mới đang chờ hàng đi bán, còn chưa lấy được thức ăn về. Chờ sao hay cướp được không !?”

    Giật mình vì những ánh mắt u oán vì độ thiếu chuyên nghiệp của mình, tướng cướp buồn bực đáp:

    “Không tin. Cho xoát người xem.”

    “Dám bước tới, bọn ta liều mạng đấy.” Thu giật mình, quát. Thời này đàn bà hiếm như vàng, đàn bà xinh hiếm như kim cương. Thu rất có giác ngộ mình là kim cương.

    “Không có sao không cho xoát !?” Tướng cướp cười ha hả nói.

    “Nói bọn này bị bệnh truyền nhiễm, đằng ấy có tin không !?”

    “Không tin.” Tướng cướp chân thành đáp.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi zozohoho, ngày 14-03-2017 lúc 00:27.
    Tacgiaviet. com
    Cộng đồng tác giả Việt Nam.

  4. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    lamlai123,
  5. #13
    Ngày tham gia
    Mar 2008
    Bài viết
    3,689
    Xu
    675

    Mặc định

    Định phách thần quang - cái này có liên quan đến tu Chân Thế Giới ko vậy hehe
    Long Lân Phụng ấy toàn giấy cả
    Chỉ có mình ta tại thế gian

  6. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    lamlai123,
  7. #14
    Ngày tham gia
    Apr 2010
    Bài viết
    2,444
    Xu
    2,761

    Mặc định

    Ôi, vậy mà cũng bị trùng tên rồi !!!



    Tầng trời thứ bảy là một vùng biển rộng.
    Không hề có lục địa, tầng trời này nằm ở cực đông của cây thế giới – tiên khí linh thụ, giống như một bát nước đổ đầy, bởi vậy nó còn có một tên gọi khác, là Đông hải long cung.
    Tại sao lại gọi là Long cung !?
    Bởi vì chủ nhân đầu tiên của nơi này, chính là một cường giả Long tộc. Mặc dù đây đã là chuyện rất lâu về trước, nhưng với khái niệm tu luyện vô tuế nguyệt của người tiên giới, thì rất lâu về trước, cũng chỉ là vài lần bế quan trước mà thôi.
    Mỗi một lần xuất quan, thế thời đều thay đổi loạn xạ, rất nhiều địa điểm vốn có đều đã biến đổi, rất nhiều cái tên cũ đã mất đi, đây là một việc rất rắc rối, bởi vậy tiên giới có một quy tắc ngầm là cái gì tên sao, cứ để nó vậy. Mỗi lần đổi tên là một lần báng bổ thiên đạo, đều sẽ không có kết cục tốt.
    Nói về Long tộc từng làm chủ nơi này, thì đó là khi mà Long Giới va Tiên Giới còn đang trong giai đoạn thân mật hữu nghị, Đông Hải Long Cung có thể coi như đại sứ quán Long Tộc tại tiên giới.
    Tất nhiên sau khi Long Giới trở thành chiến trường tranh giành Trường Sinh Đảo, tòa đại sứ quán này cũng nhanh chóng trở thành phế tích, quần long cố thủ nơi này đều bị bắt giết, hoặc quy thuận tiên nhân, trở thành vật cưỡi, đồ trang sức, hoặc công nhân đi phun vân thổ vụ, chăm sóc mùa màng thay cho tiên tộc.
    Tại Đông Hải Long Cung, nếu chú tâm dạo quanh dưới mặt biển, vẫn còn có thể thấy rất nhiều kiến trúc trạm khắc hình rồng còn được lưu lại. Như minh chứng lịch sử cho long tộc từng sinh hoạt tại nơi đây.






    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile




    Claude đã rời đi, có lẽ vĩnh viễn không trở lại tiền tuyến. Có một ngày Trung Thành cũng sẽ rời đi, Robert rời đi, Shen Jian cũng rời đi, có lẽ tất cả mọi người sẽ bay đến một nơi càng xa, đạt được thật nhiều thành tựu, vĩnh viễn không cần quay đầu lại hối tiếc, thế nhưng chỉ có Hoài Nam lưu lại nghĩa trang này, cùng ký ức của một đám thanh niên hơn hai mươi tuổi không biết trời cao đất rộng xông xáo khắp mấy tầng trời, lưu lại trí nhớ về một tuổi thanh xuân không cách nào quên được.

    Nhiều năm sau đó, mỗi dịp thanh minh, người đến tảo mộ tại nghĩa trang quân đội thường thấy có một tòa bia mộ không đang chú ý, phía trên có ảnh chụp một người trẻ tuổi anh tuấn vô cùng, nụ cười xán lạn. Phần lớn không khỏi than một tiếng đáng tiếc, sau đó bọn họ trông thấy những người đến đây tế bái, nghẹn họng nhìn chân trối, không thể tưởng tượng nổi.

    Thế là sau khi trở về nghe nghóng, nghe nói đến một chuyện cũ năm xưa, về một cái tiểu đội toàn thiên tài ngỗ nghịch trẻ tuổi, về một người tên là Hoài Nam và chuyện xưa của hắn.

    Có người nói: “Ngu ngốc, thật không đáng, nếu như lần đó hắn có thể cắn răng nhẫn nhịn, không chơi trò bỏ quân để một mạng đổi một mạng với người kia, về sau khẳng định cũng sẽ trở thành giống như những người còn lại, thành ông trùm truyền kỳ một phương. Có lẽ ngươi không biết, trong gian phòng của những người còn lại, vẫn luôn treo một tấm ảnh kỷ niệm toàn bộ đội ngũ của bọn họ…”

    Có người nói: “Ngốc hay không, có đáng giá hay không, phải xem người quyết định là ai. Nếu như để hắn chọn lại, hắn vẫn sẽ giữ nụ cười như khi giũ bỏ trách nhiệm, chạy theo chiến hữu của mình, lại làm tiếp một lần nữa.”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi zozohoho, ngày 20-01-2018 lúc 23:03.

  8. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    lamlai123,
  9. #15
    Ngày tham gia
    Mar 2008
    Bài viết
    3,689
    Xu
    675

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi zozohoho Xem bài viết
    Ôi, vậy mà cũng bị trùng tên rồi !!!

    định phách thần quang là phương tiện tốt nhất để khai thác sức mạnh của định giới lập phương

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Thảo nào lúc nghĩ ra cái tên này cứ thấy nó quen quen hóa ra xuất hiện trong tu chân thế giới rồi
    không sợ đụng hàng, cũng không sợ vay mượn. Chỉ sợ không có nét riêng
    Long Lân Phụng ấy toàn giấy cả
    Chỉ có mình ta tại thế gian

    ---QC---


  10. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    lamlai123,

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status