mới đọc 200 trang, thấy hơi thất vọng. Chị nc thì thường thường còn anh nc được xây dựng quá vĩ đại, ta cảm giác rõ về sự chênh lệch.
Mà cứ nói chị kiếp trước sát thù, thần kinh mẫn cảm, k thích chung đụng với người khác, vậy mà mới gặp nam chính là dỡ xuống tâm phòng,... Dù cho giác quan thứ 6 nhạy bén đến đâu, chưa biết gì về nhau thì cũng chỉ nên dừng ở mức hảo cảm thôi, làm gì mà 2 người này mới gặp nói chưa được mấy câu đã quấn quýt lấy nhau rồi. T__T
Ko muốn nói cho nc về lai lịc xuyên qua, nhưng hành động thì hết sưc ngông nghênh: đọc sách, làm thơ, giải bát quái trận,... Sau nc ép hỏi mãi mới bịa ra ông sư phụ đã chết. Có lẽ vì khó chịu sẵn từ cách 2 người tiếp xúc + nhận nhau nên đọc cách hành xử của nc ta thấy ngứa mắt. Giấu ko ra giấu, khoa ko ra khoe.
Mới đọc 200 trang chưa nói được gì nhiều, nhưng mà cái cách viết của tác giả thì đúng là nản, nghĩ đến còn hơn 1000 trang nữa phải đọc mà chả có tí hứng thú gì.