vừa xử xong
bộ này Cô đơn địa phi xây dựng tính cách nhân vật chính, cấp bậc tu luyện, kết cấu thế giới, mạch truyện.... đều khá. Điểm 8.5/10
hệ thống cấp bậc tu luyện, chuyển map đều tự nhiên một mạch thông suốt, không có đợi đến max level ở map cũ mới thả ra level mới, dẫn đến xung đột lung tung (như bộ Vô hạn đan điền, mấy quyển đầu hay thế mà đến sau mới bổ sung thêm level+item, làm xung đột rối tung cả lên)
kết cấu thế giới liền một mạch, ngay ban đầu là các mảnh đại lục, hành tinh, tinh hệ, thần giới. Toàn bộ được vẽ hoàn chỉnh từ giữa truyện, đến cuối còn phá vỡ Thần giới nhảy sang một chỗ khác không rõ, nhưng lướt qua để quay về, coi như phần mở rộng cho người đọc tự tưởng tượng
tính cách nhân vật: thằng main ban đầu tập trung tu luyện, đứa vợ đầu tiên cũng phải dây dưa mãi, hai đứa cãi riết mới thành đôi. Những vợ sau đều có cảm tình hoặc là tình huống bất khả kháng mới thu.
gái thì liên tục xuất hiện, nhưng có nhiều đứa xinh đẹp lại độc ác, dám ra tay với thằng main là nó cũng chém luôn
gia tộc, cái này mới thích. Nó một tay chống đỡ gia tộc lên, nhưng ngay từ đầu là loại bỏ những "thành phần không ổn định" ra để tái cấu trúc gia tộc ổn định. Về sau nó mạnh lên rồi, người trong gia tộc dựa hơi bắt đầu ngang ngược làm phách lên, nó dứt khoát tuyên bố thoát ly gia tộc, rút hết lính bảo kê, mặc kệ luôn
cách làm người của main: không phải người tốt cũng không phải người xấu, giúp được trong giới hạn của nó thì giúp, nhưng đã làm hết khả năng rồi thì nó cũng không cần phải tự trách gì. Tốt với nó 1 nó đáp lại 10, dù là giúp nhỏ bé nó cũng không quên. Không tự nhiên mà ăn cướp của người, gia tộc khác, chỉ làm khi có thù với nhau.
còn 1 đặc thù nữa: giết thần linh lấy thần hạch để tu luyện (giống như thần cách trong Bàn Long), nó không làm, cũng không chịu dùng, giữ vững nguyên tắc, bởi vì nó xem cái đó có khác gì ăn thịt người (quá giỏi, ngó xem tên Mộng mà coi, toàn là luyện hóa, luyện hóa, luyện hóa...)
chốt lại là đọc được