Nam nữ chính đều sạch,
nam chính tính tình hơi cổ quái, âu cũng vì sống nơi hang hùm miệng sói, vì bị hại mà thành tàn phế (thực ra thì lại bt rồi, lừa ng khác thế thôi), bị tước đoạt thế tử vị
! Người hại anh là đại huynh khác mẫu (con của di nương) - sau hóa ra chả cùng cái quái dì cả, còn không phải là con của nhị thúc nam chính, mà là ngoại quốc tặc!
Haizzz... Dạo này ta đọc nhiều chuyện kiểu này, nên hơi ngấy rồi. Từ trạch đấu (vạch trần âm mưu của đại phu nhân, cứu thân mẫu và thân đệ, "thành toàn" cho nhị tỷ vô sỉ), đến cung đấu và lưỡng quốc phân tranh, phức tạp, phức tạp!
Nói thêm, nữ chính là tối bình thường nữ nhân, từ dung mạo cho đến tài năng, tầm tầm a. Bất quá khá hơn thân xác Tứ tiểu thư Cẩm Nương (do hoàn cảnh thân xác bị chèn ép)!
Nam chính thì bị miêu tả như nữ tử
do mẫu thân là đệ nhân mỹ nhân! Tên "đại ca" của hắn lại là... đoạn tụ a,
đến chết vẫn vậy. Hắn có người thê tử tên Mai nhi, thật lòng yêu hắn nhưng hắn trọn đời có lỗi với nàng, đến chết chỉ hứa đc 1 câu: kiếp sau nhất định chỉ thú 1 mình nàng - vì thấy có lỗi và cảm tạ nàng vì hắn, chung quy, không có yêu...
Nói chung, đọc truyện này cũng tàm tạm... Cũng có tình tiết khiến ta phải suy nghĩ...
Ta đặc biệt thương cảm Mai Nhi, dù nàng chỉ là nhân vật phụ, nhưng nàng thực khổ: tướng công không yêu, còn phản bội, sinh con với người khác, người phụ nữ ấy thì ác độc điêu ngoa,
cuối cùng, nam chính chết toàn thi cũng do nàng giúp, nàng nước mắt đầm đìa ôm con (của tướng công và người khác) rời khỏi đại lao... Nàng hối hận đi yêu tên "biến thái" như hắn, nhưng nước mắt cho thấy, nguyên lai, nàng là bỏ không được hắn...
Haizzzz...