TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 2 của 25 Đầu tiênĐầu tiên 123412 ... CuốiCuối
Kết quả 6 đến 10 của 121

Chủ đề: [Vô hạn] Một Trăm Phần Trăm

  1. #6
    Ngày tham gia
    Aug 2012
    Đang ở
    ...Tịch Mịch
    Bài viết
    1,886
    Xu
    952

    Mặc định

    100%


    Tác giả : shevaanh



    Quyển II : Vĩnh Lạc Đồng Sinh




    Chương 1: Nhiệm Vụ Mới Và .. Người Mới .



    Lúc Hoàng về tới chung cư A31 thì đã là mười một giờ hai mươi phút tối rồi . Hắn rời nhà từ lúc tám giờ rưỡi , chỉ ngồi nhậu với Tuấn Anh một lúc mà đã hết gần ba tiếng đồng hồ , chẳng biết Thúy đã ngủ chưa nữa ?

    Hoàng cất xe rồi đi cầu thang bộ lên phòng mình . Hắn sau một hồi do dự thì không gọi cửa mà lôi điện thoại ra nhắn tin cho Thúy . Cô bé này mấy năm nay vẫn sống với mẹ , bố thì thường rời nhà đi làm ăn xa cả tháng mới về nhà đôi lần . Mẹ của Thúy ngoài là bà chủ khu chung cư này ra thì còn làm việc gì đó không rõ ở bên ngoài nữa , hôm nào cũng hơn chín giờ đêm mới về . Mình đang đêm gõ cửa quấy rầy nhà người ta nghỉ ngơi thì đúng là không phải , Hoàng thầm nghĩ .


    Hoàng biết Thúy có thói quen đi ngủ muộn , không bao giờ lên giường trước mười hai giờ đêm cả . Quả thực , hắn vừa nhắn tin được một lát thì cửa phòng bật mở , Thúy trong bộ đồ ngủ màu xanh nhạt ôm bé Kỳ ra nhăn mặt nói :

    - Anh bảo đi một lúc mà sao giờ này mới vác mặt về vậy ? Đây , em trả cậu quý tử lại cho anh . Thôi nhé , chúc ngủ ngon !

    Cô bé không hiểu vì bực chuyện Hoàng về muộn hay có việc gì mà mặt xưng mày xỉa , nói xong cái là đóng sầm cửa lại luôn , không cho hắn cơ hội nói một lời cảm ơn . Hoàng thấy vậy thì cũng chỉ biết cười khổ rồi ôm bé Kỳ về phòng mình .


    Sáng hôm sau , Hoàng đưa con tới nhà trẻ rồi ra ngoài đi lòng vòng tới gần chiều mới về nhà . Do đặc thù công việc , hắn chỉ làm hai tuần ở giàn rồi lại trở về đất liền nghỉ xả hơi . Người ngoài nhìn vào thì có vẻ nhàn hạ , nhưng chỉ có kẻ trong cuộc như hắn mới biết lịch làm việc như thế mệt mỏi đến nhường nào . Có thể nói, đây là quãng thời gian hưởng thụ ngắn ngủi của hắn trước khi bước vào hai tuần lao động cật lực không lúc nào ngơi nghỉ .


    Hoàng lẩm nhẩm tính trong đầu , chỉ còn ba ngày nữa là sẽ bay về Hà Nội rồi , cũng phải mua món quà gì đó chứ , không thể đi về tay không được . Hắn nghĩ tới đây thì liền phóng xe ra siêu thị St- Market gần nhà . Mất cả buổi chiều , cuối cùng hắn cũng từ siêu thị trở về , trong tay ôm hơn chục túi lớn túi nhỏ , thế nhưng bộ dáng không có vẻ gì là chật vật cả .

    “ Hình như thể lực của mình tự nhiên tốt hơn trước nhiều thì phải ? “

    Hoàng nghĩ tới cả ngày nay chạy đôn chạy đáo khắp nơi , chẳng chợp mắt tí nào mà đầu óc vẫn tỉnh táo , chẳng có chút mệt mỏi nào thì thấy hơi lạ song cũng không để trong lòng . Hắn vừa đặt số đồ mình mua được suốt cả buổi chiều vào phòng thì liền vội chạy đi đón con . Cảnh “ gà trống nuôi con “ này hắn đã nếm thử được gần hai năm , cũng đã sớm quen rồi .


    Tuy đã vài lần hắn thử mướn người giúp việc song đều không thấy hài lòng . Thời gian đi làm , Hoàng gửi con cho Lan , em gái Tuấn Anh nhờ trông giúp , tất nhiên là có trả tiền công đàng hoàng . Hắn không tin vào chất lượng của mấy loại dịch vụ trông giữ trẻ thuê ở bên ngoài cho lắm . Thêm nữa Hoàng biết Lan là người cẩn thận , giờ đang ở nhà trông con , lại là chỗ thân quen nên mới đem bé Kỳ tới nhờ vả . Gần hai năm nay , bé Kỳ nửa tháng ở nhà Lan , nửa tháng còn lại sống với bố , Hoàng tuy thấy tình trạng này khó mà duy trì được lâu song nhất thời cũng chưa có cách nào .


    Hai hôm sau, Hoàng đang chuẩn bị hành lý để ngày mai ra sân bay thì bên ngoài chợt có tiếng gõ cửa .

    - Vào đi , cửa không khóa .


    Thấy đối phương có vẻ không dám bước vào , Hoàng nhíu mày bước ra mở cửa . Tưởng ai xa lạ , người đứng bên ngoài hóa ra là Thúy . Hôm nay Thúy diện một cái áo dài tay cổ hình trái tim trông rất kiểu cách , phối cùng chiếc váy cũng màu xanh dài tới đầu gối , trông xinh hơn hẳn .


    Thúy thấy Hoàng cởi trần thì hai má hơi hồng lên rồi quay mặt đi . Hoàng lấy tạm cái áo phông gần đó mặc vào rồi chép miệng hỏi :

    - Hôm nay người đẹp đi đâu thế này ? Dự lễ khánh thành công ty thời trang nào à ? Hay là đi thi tuyển người mẫu ?


    Thúy lúc này mới quay mặt lại sẵng giọng :

    - Anh Hoàng chẳng đứng đắn gì cả ! Anh .. bây giờ có rảnh không ? Em nhờ một việc .

    Hoàng bước vào trong phòng vừa tiếp tục thu dọn hành lý vừa nói :

    - Việc gì vậy ?

    - Em bây giờ phải đi sinh nhật đứa bạn , nhưng mà xe của em nó tự dưng trở chứng , thế nên mới phải .. sang đây nhờ anh .

    Hoàng gật gật đầu , lấy chìa khóa xe máy trên mặt tủ buffet gần đó ném cho cô bé .

    - Ờ, lấy xe của anh mà đi .

    Thúy nhíu mày , khẽ đan hai tay vào nhau rồi nói tiếp :

    - Mẹ em không yên tâm để em đi xe lạ . Hay là .. anh đèo em đi ?

    Hoàng nghe đến đây thì hơi nhăn mặt lại . Hắn vốn không thích mấy cái loại tiệc tùng sinh nhật này cho lắm , nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt bí xị của Thúy thì đành thở dài nói :

    - Được rồi , đợi anh thay quần áo cái đã .


    Thúy lúc này mặt mũi mới tươi tỉnh hẳn lên . Trước giờ Hoàng đã không ít lần nhờ cô bé trông con hộ , nay có mỗi việc cỏn con này mà cũng từ chối thì mặt mũi còn biết để đi đâu được nữa . Hắn vào phòng ngủ lấy một cái áo sơ mi mặc tạm , cạo râu , đóng thùng cẩn thận rồi khóa cửa phòng cùng Thúy xuống nhà để xe .


    Nhà của bạn Thúy cũng chỉ cách nơi này vài con phố , Hoàng nhẩm tính thì cũng chỉ khoảng hơn bảy cây số là cùng . Cô bé này hoàn toàn có thể đi xe đạp hoặc bắt taxi được mà . Thế hệ 9x bây giờ sướng quen rồi , ra ngoài hở cái là cần xe đưa xe đón . Ngày xưa hồi hắn còn học cấp II , việc đi bộ hơn bảy cây số tới trường là chuyện thường ngày , thế mà cũng có việc gì xảy ra đâu ? Hoàng thầm nghĩ như vậy song cũng không nói ra mồm . Dù sao cũng đã cất công đưa con nhỏ này đi rồi , nói làm gì cho mất cái thảo của mình ra .


    Dừng xe trước cổng một tòa nhà lớn ba tầng , Hoàng đang định quay xe về thì bị Thúy kéo trở vào . Cô bé nhìn hắn nói :

    - Anh Hoàng đã tới rồi thì cùng lên ngồi với bọn em một lúc cho vui . Bọn bạn em vẫn muốn gặp anh từ lâu rồi , nay mới có cơ hội đấy .

    Thấy Hoàng có vẻ chần chừ, Thúy nói khích :

    - Có gì đâu mà ngại ? Hi hi , anh Hoàng trông thế mà nhát . Vào đó em giới thiệu mấy đứa bạn gái thân cho , nhiều đứa xinh lắm !

    Hoàng nhếch miệng cười khan , trong lòng thầm nghĩ anh mà nhát thì cũng chẳng có mấy đứa dám gọi mình là bạo đâu . Ngày xưa thời hắn còn học ở Cổ Nhuế cũng là một tay anh chị có tiếng , dân Mỏ -Địa Chất và Tài Chính bên cạnh có ai là không biết tiếng ? Sợ rằng lúc ấy mấy cô còn đang thò lò mũi xanh đứng mút kẹo không biết chừng .

    Hắn dựng xe ngoài sân rồi theo Thúy bước lên trên tầng hai . Đám bạn của cô bé đều đang tập trung hết cả trên đó , hơn bốn chục đứa cả nam lẫn nữ đang hò hét cười đùa bên cạnh dàn karaoke và mấy bàn la liệt bia , nước ngọt cùng đồ ăn vặt .


    Chúng thấy Thúy đi cùng một gã đàn ông cao lớn ăn mặc gọn gàng vẻ thành đạt không biết mặt thì đều tròn mắt ra mà nhìn . Thúy chạy ra chụm đầu thầm thì với mấy đứa bạn mình cái gì đó , lập tức hơn chục đứa con gái đều nhao nhao hết cả lên , không ngừng dùng ánh mắt dò xét đánh giá nhìn về phía chàng trai đang ngồi trên sa lông bắt chuyện với mấy thằng con trai .

    Sau đó , bốn , năm cô nàng lớn gan lại gần bắt chuyện với Hoàng . Hắn liền cùng với mấy cô bé này chém gió , nói toàn những chuyện trên trời dưới bể , được một lúc thì cáo lỗi đứng dậy bước vào toilet . Hoàng trong khi lên đây thì đã chú ý từ trước , Toilet nằm ngay gần cầu thang nên cũng không cần phải hỏi ai cả .


    -“ Ui , anh ý nói chuyện duyên ghê vậy đó , trông cũng phong độ nữa , có bạn gái chưa mầy ?

    - “ Chưa , hàng chất đó nha , vừa đẹp trai , vui tính , độc thân lại có công việc ổn định nữa . Thấy chưa , tao có nói dối bọn mày đâu ?

    Giọng này thì đúng là của Thúy không sai . Hoàng cười khổ .

    - “ Làm ở đâu vậy mày ? “

    - …..

    - “ Ờ , thế thì chắc lương cao lắm nhỉ ?

    - “ Ui , ha ha ha .. “

    Không hiểu sao Hoàng tuy ở trong nhà vệ sinh song vẫn nghe thấy tiếng nói chuyện của mấy cô gái rõ rành rành trong tai . Hắn tặc lưỡi cho rằng tại mấy cô nhỏ này vô ý tứ nói lớn quá nên cũng không để ý nữa . Thực ra thì cũng có một , hai em trông được phết , tí nữa nếu có cơ hội thì phải xin số làm quen mới được .


    Hoàng vốc nước trong bồn vã lên mặt . Mấy ngày nay , hắn luôn cảm thấy mình dường như đã quên một điều gì đó rất quan trọng song nghĩ mãi vẫn không ra . Nhìn khuôn mặt dính đầy nước của mình trong gương , Hoàng bỗng cảm thấy bức bối khó chịu vô cùng , tay phải cầm cần gạt nước không tự chủ được mà dùng lực bóp mạnh .


    Cảm thấy vật trong tay mình có gì đó không ổn , Hoàng nhíu mày nhìn xuống . Hắn bất giác giật mình , cái cần gạt nước bằng thép nguyên chất trong tay giờ đã cong veo , không còn như trước nữa .

    - Lạ nhỉ , nhà này trông cũng có vẻ giàu có , vậy mà không ngờ lại xài đồ rởm ! haizz…

    Nhìn một vòng thấy trang thiết bị trong toilet chẳng có thứ nào là không phải hàng hiệu cả , Hoàng tuy cảm thấy có gì đó không ổn cho lắm song lập tức gạt đi ngay . Hắn biết mình do chăm chỉ rèn luyện nên sức lực có hơn người bình thường đôi chút , nhưng cũng chưa tới mức dùng tay không mà làm một khối thép dày hơn 2cm biến dạng như thế này được .


    Hoàng lắc lắc đầu cho tỉnh táo , khẽ vuốt lại nếp áo cho đàng hoàng rồi quay ra . Thế nhưng hắn vừa bước chân ra cửa toilet thì một cơn đau đầu khủng khiếp không biết từ đâu kéo tới , làm Hoàng phải loạng choạng bám lấy cái móc treo khăn mặt gần đấy cho khỏi ngã .


    Cơn đau đầu vẫn không hề thuyên giảm đi chút nào mà ngược lại còn có dấu hiệu gia tăng . Hắn chỉ cảm thấy mắt mình hoa lên rồi ngất đi , không còn biết trời trăng gì nữa .



    ..o0o..


    Tới khi tỉnh lại , thứ đầu tiên đập vào mắt Hoàng chính là chiếc bục khổng lồ có đính những viên ngọc trai đen làm từ cẩm thạch quen thuộc kia .

    Hắn chợt thấy lạnh hết cả người .

    Nơi này .. rốt cuộc hắn lại phải tới một nơi giống như địa ngục thế này một lần nữa sao ?

    - Chào , vẫn khỏe chứ hả ?

    Nhìn thấy “ bà chị hờ “ trong bộ đồ da bó sát quen thuộc bước tới hỏi thăm , Hoàng méo mặt đáp :

    - Chị Hằng , chào chị .. không phải chứ , từ đó tới nay cũng mới chỉ có .. có năm ngày thôi mà ?

    Hằng thở ra một hơi rồi chép miệng nhói :

    - Việc này chúng ta đâu thể tự mình quyết định được , chỉ đành phó mặc vào số mệnh thôi .

    Cô nàng vừa dứt lời thì sắc mặt liền lộ vẻ ảm đạm :

    - Lần này “ thần “ mang đến không ít người mới , xem ra bộ phim sắp tới nhất định sẽ nguy hiểm hơn trước rất nhiều . Cũng không biết là còn mạng để trở về hay không nữa …


    Hoàng nhìn theo ánh mắt của chị ta thì thấy chung quanh đây ngoài Huy và Tùng ra thì còn có thêm năm người mới nữa . Lần này nhân số tham gia không ngờ lại tăng đột biến lên đến chín người lận , bộ phim tiếp theo chắc chắn là nguy hiểm hơn không ít rồi ..

    - Bây giờ .. phải làm sao đây ?

    Hoàng ngồi bệt xuống lẩm bẩm . Hắn nhớ rằng mình có 1750 điểm thưởng , tuy ít nhưng cũng còn hơn không . Hằng thấy hắn thần người ra đó thì nói :

    - Em nên lấy 500 điểm thưởng mua một bộ vie suit ở khu trao đổi của thần linh như chị này . Bộ quần áo này sẽ làm giảm bớt thương tổn vật lý tác động lên người mặc , lại miễn nhiễm với một số chất ăn mòn nữa , rất hữu dụng đấy .

    Hoàng khẽ gật đầu rồi bước tới gần chiếc bục kia , nhắm mắt lại liên lạc với “ thần “ . Hắn dùng 500 điểm đổi lấy một bộ vie suit , lại dùng 200 điểm đổi lấy một khẩu AK và năm chục băng đạn . Còn 1050 điểm , Hoàng quyết định giữ lại . Hắn muốn tích trữ một lượng điểm nhất định để đổi lấy một số thứ hữu ích hơn , một loại huyết thống hoặc dị năng gì đó chẳng hạn , như thế có vẻ lợi hơn là dùng để cường hóa tố chất thân thể nhiều .

    Cô gái duy nhất trong số năm người mới lần này lên tiếng :

    - Đây là nơi nào vậy ?

    Huy thấy cô em này để tóc dài , nhìn đằng sau cũng khá xinh , nhất là cặp mông tròn lẳn trông quyến rũ vô cùng thì hớn hở lại gần đặt một tay lên vai nàng ta . Song hắn còn chưa kịp nói câu nào thì thấy đất trời như đảo lộn , “ Bình “ một cái đã bị vật xuống hôn đất rồi
    .
    [/SIZE]

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Vĩnh Lạc Đồng Sinh : một truyện kinh dị do tác giả người Việt viết về đề tài zombie .
    Lần sửa cuối bởi shevaanh, ngày 02-04-2014 lúc 16:01.
    ---QC---

    MỆT


  2. Bài viết được 31 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,abc84p,backchii,chutuoc0008,lntntl,ngocnghechvn,Reply,robinhoop,vietthuan,Voọc,
  3. #7
    Ngày tham gia
    Aug 2012
    Đang ở
    ...Tịch Mịch
    Bài viết
    1,886
    Xu
    952

    Mặc định

    100%


    Tác giả : shevaanh



    Quyển II : Vĩnh Lạc Đồng Sinh




    Chương 2 : Đội Trinh Sát Số Một .



    Cô gái này sau khi quật Huy ngã lăn quay trên mặt đất xong thì mới cất giọng hỏi han :

    - Xin lỗi , anh không sao chứ ? Tại bất ngờ quá nên ..

    Huy đã nhận chúc phúc của thần linh , lại lấy hết 1750 điểm cường hóa tố chất thân thể nên một cú vật này đâu có thấm vào đâu , chỉ hơi giật mình mà thôi . Mặc dù vậy , hắn đối với cô gái bạo lực trước mặt này giờ đã có mấy phần nể sợ , không dám tùy tiện trêu đùa như ban nãy nữa .

    Tùng và Hằng nhìn cô gái kia dùng một đòn vật cơ bản của Judo nhẹ nhàng quật ngã Huy thì nét mặt không giấu nổi vẻ ngạc nhiên . Hoàng cũng gật đầu tán thưởng , người mới lần này xem ra tố chất cũng không tồi .

    Ngoài cô gái mặc quần bò áo phông để tóc dài có vẻ biết chút ít Judo kia ra thì những người còn lại có vẻ tương đối bình thường. Đó là một gã nhân viên tay lúc nào cũng lăm lăm chiếc cặp màu đen, một gã sinh viên đang vừa nghe nhạc vừa không ngừng nhìn ngó xung quanh, một tên thanh niên để đầu đinh ăn mặc bụi bặm và cuối cùng là một bà nội trợ tuổi ngoài bốn mươi .

    Trong lúc Hằng bắt đầu công việc giảng giải cho mấy người mới thì Huy bước lại gần Hoàng khẽ nói :

    - Cậu thấy cô nàng kia không ? Trông cũng được mà không ngờ dữ quá. Chẹp, nhất là vòng ba, trông chẳng kém em N.T là mấy !

    Hoàng lúc này còn đang thấp thỏm lo lắng về nhiệm vụ tiếp theo , lấy đâu ra tâm trạng để ngắm gái như hắn cơ chứ ? Huy thấy tên này chỉ gật đầu có lệ rồi đứng yên đó như tượng đất thì mất hứng bỏ ra một chỗ xem Hằng giảng giải cho các thành viên mới .

    - Cô không nói đùa đấy chứ ? gã đàn ông trung niên xách cặp nói .

    Hằng lại nhẫn nại giải thích cho bọn họ hiểu một lần nữa . Thế nhưng sau hơn hai giờ đồng hồ kiên nhẫn thì chỉ có gã sinh viên và người phụ nữ đeo tạp dề là tin lời nàng ta mà thôi .

    Huy chạy lại bắt chuyện với cô bé nhỏ nhắn để tóc dài kia để thuyết phục nàng hiểu rằng chuyện này là sự thực , song nhìn thái độ của cô ta lúc này thì có vẻ không thành công cho lắm .Hằng dẫn anh chàng sinh viên và người phụ nữ kia lại nhận chúc phúc của thần linh rồi bước lại chỗ Tùng bàn chuyện gì đó không rõ .

    Trong không gian của thần , con người không hề có cảm giác đói khát hay đại loại thế . Đây là một không gian phi chiến đấu , bạn không thể làm tổn thương được người khác hay chính mình cho dù có cho nổ một quả bom nguyên tử ngay tại đây đi chăng nữa .

    Đến khi hai mươi tư giờ đồng hồ chờ đợi gần kết thúc , Hằng kêu gọi tất cả cùng tập trung quanh chiếc bục lớn bằng cẩm thạch giữa phòng . Cô gái tóc dài , người đàn ông xách cặp và gã thanh niên để đầu đinh kia tuy không tin lời Hằng nói cho lắm song cuối cùng vẫn tập trung lại đó theo số đông .

    Vẫn là luồng ánh sáng ngũ sắc đó , vẫn cái cảm giác bồng bềnh vô trọng lượng đó , Hoàng nhắm chặt mắt , khẽ nuốt một ngụm nước bọt vào trong cổ họng .

    Lần này , chờ đón hắn ở phía trước sẽ là một bộ phim , truyền thuyết cổ hay thứ quái quỉ gì nữa đây ?








    “ Tới rồi ! “

    Khi mà cái cảm giác bồng bềnh vô trọng lượng kia biến mất thì cũng là lúc họ biết được mình rốt cuộc đã bị “ thần “ ném tới nơi nào . Tất cả chín người bọn họ giờ đang đứng giữa một doanh trại lớn , lều trại dựng chi chít xung quanh , xa xa đậu một cái trực thăng cạnh năm , sáu cái xe tải lớn cùng một dải rừng nguyên sinh trải dài vô tận .

    “ Tự tay tiêu diệt Mr.Mystery , mỗi thành viên trong nhóm được thưởng 2000 điểm , nhiệm vụ không giới hạn thời gian .”

    Trong khi mấy người mới còn đang ngơ ngác nhìn xung quanh thì Tùng đã cất bước tiến về một căn lều lớn cách đây tầm năm mét . Hoàng biết hắn đang tiếp cận “ chấm đỏ “ tức mục tiêu di động của nhiệm vụ lần này nên cũng lập tức theo sau . Hằng gọi mấy người mới cùng đi , riêng Huy thì từ lúc đến đây vẫn bám lấy Tùng không rời nửa bước .

    Tùng đặt chân tới lối vào căn lều lớn kia thì dừng vì bị người gác cửa chặn lại .Bên trong lều có rất nhiều người đang trò chuyện và làm việc , phần lớn ăn mặc theo kiểu quân nhân , chắc là người của một tổ chức nào đó .

    Hoàng đứng ngoài ngó vào một hồi rồi quay sang Hằng kế bên hỏi :

    - Nơi này ..rốt cuộc là đâu vậy ? Một trại lính nào đó chăng ?

    Hằng nhíu mày lắc đầu đáp :

    -Chị cũng không biết nữa , nhưng kẻ mà chủ thần bắt chúng ta phải theo sát lần này đang ở trong đó , chúng ta cứ xác định rõ hắn là ai , bám sát trước đã rồi tính sau .

    Lát sau , một gã đàn ông trung niên từ trong đi ra chỉ tay về phía mấy người Hoàng nghiêm giọng nói :

    - Các cậu , theo tôi !

    Thấy Tùng đi theo gã đàn ông mặc trang phục quân nhân đó , Huy cũng vội xách dép chạy theo . Hằng và Hoàng đi sát ngay sau , đằng sau họ lúc này chỉ có cô gái tóc dài , cậu sinh viên , thanh niên để đầu đinh và thiếu phụ kia mà thôi , gã đàn ông cầm cặp không biết đã rời đội đi đâu rồi nữa .

    Nhìn thấy Maureen dẫn đồng đội từ ngoài đi vào , một kẻ bộ dáng trông có vẻ cao lớn nhất trong số những người ỏ đây nghiêm giọng nói :

    - Báo cáo đại tá , nhân viên PROUD lần này cử đi bao gồm mười sáu thành viên của tổ trinh sát . Tất cả đều đã chuẩn bị sẵn sàng để lên đường !

    Một gã đàn ông diện kính đen , mặc chiếc áo khoác ngoài cũng một màu đen , đeo găng tay trắng trông có vẻ là thủ lĩnh của nhóm người này gật đầu nói :

    - Được rồi , nghỉ ! Các anh mau chuẩn bị đi . Một giờ đồng hồ nữa sẽ xuất phát .

    Tiếp theo , gã thủ lĩnh đeo kính đen kia bắt đầu hỏi về danh tính từng người trong đội trinh sát . Hoàng sau khi nghe gã da trắng giới thiệu tới tên thứ tư thì cả người chợt đổ mồ hôi lạnh . Alan , Totem ,Frank .. lại còn Mr.Mystery nữa .. những cái tên này …có lẽ hắn đã lờ mờ đoán ra được đây là đâu , chỉ cần một vài kiểm chứng nữa mà thôi .

    Hoàng nhìn về phía Hằng , cả hai đều thấy một tia kinh hoàng trong mắt đối phương . Bỗng gã thủ lĩnh kia đột ngột chỉ tay về phía mấy người bọn họ làm trái tim Hoàng như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực .

    - Mấy người này là ai ?

    Maureen nhíu mày nói :

    - Họ là những chiến binh tinh nhuệ nhất mà PROUD Tây Sơn gửi đến đây để trợ giúp chúng ta , thưa ngài Andy .

    “ Andy ? ôi , không sai vào đâu được nữa rồi “ Hoàng chảy mồ hôi hột .

    Gã thủ lãnh kia nhìn thoáng qua tám người bọn họ một lượt , ánh mắt lộ vẻ hoài nghi song không hề nói thêm câu nào nữa .

    Chờ tới khi gã Andy cùng mấy người kia bỏ ra ngoài , Huy mới căng thẳng hỏi :

    - Mọi người , đây là đâu vậy ?

    Hằng hắng giọng rồi bắt đầu nhiệm vụ của mình :

    - Nếu tôi không nhầm thì nơi mà chúng ta đang đứng chính là thế giới trong câu truyện “ Vĩnh Lạc Đồng Sinh “ , một tác phẩm văn học mạng nổi tiếng gần đây của tác giả nguoi qua duong a . Nếu như suy đoán của tôi là sự thực thì rất tiếc phải thông báo với mọi người một tin xấu rằng : Sắp tới chúng ta sẽ phải đối mặt với hàng trăm , không , chính xác là hàng nghìn con quái vật chỉ xuất hiện trong những bộ phim kinh dị . Chúng thường được người ta gọi là ..zombie .

    Hoàng thầm nuốt một ngụm nước bọt , tay phải vô thức nắm chặt khẩu AK của mình . Hắn biết , ở nơi này nếu không có đủ đạn dược và súng ống thì nên nghĩ tới việc tự sát đi là vừa , bởi chết như thế thế có lẽ còn đỡ đau đớn hơn bị zombie cắn xé rất nhiều . Hoàng nghĩ đến đây thì không khỏi hối hận, biết thế trước lúc vào đây hắn đã đổi lấy một khẩu beretta 1500 điểm vô hạn đạn rồi , dù có hơi cùi bắp song cũng còn hơn không .

    Mà đâu phải chỉ có zombie , họ sắp tới còn bắt buộc phải đối đầu với Mr.Mystery , một con quái vật đột biến gen vô cùng khủng khiếp do tập đoàn nhà họ Thành tạo ra nữa . Andy tức nhân vật chính , kẻ vừa nãy bọn họ đã gặp qua là một chiến binh dạn dày kinh nghiệm , lại có khả năng trông thấy hồn ma mà cuối cùng còn phải mất mạng trước Mr.M , bọn họ làm sao có thể là đối thủ của nó được ?

    “ Vĩnh Lạc Đồng Sinh là một tác phẩm văn học mạng thể loại kinh dị pha khoa học giả tưởng của tác giả nguoi qua duong a , kể về cuộc đời và sự nghiệp của Thành Gia An ( tên thường gọi là Andy ) , thanh tra tổ trọng án SSC, đồng thời là người thừa kế của nhà họ Thành , một dòng họ có ảnh hưởng vô cùng lớn tại Việt quốc nói riêng và thế giới song song này nói chung ."

    Hằng bắt đầu lục lọi tất cả những gì còn nhớ được về Vĩnh Lạc Đồng Sinh trong đống ký ức hỗn độn của mình nói ra hết một lượt .

    - Nhiệm vụ lần này của Andy là dẫn đầu nhóm trinh sát tinh nhuệ của PROUD thâm nhập và tìm hiểu những điều bất thường xảy ra ở thành phố Mái Ấm . Sau khi thâm nhập vào thành phố , họ mới phát hiện ra nơi đây đã hoàn toàn trở thành thiên đường của zombie do sự phát tán ngoài ý muốn của virus Z gây ra . Andy cùng đồng đội cố sức bảo vệ những người còn sống , đối mặt với lũ zombie , thằn lằn ăn thịt người .. và cuối cùng đã thành công phong tỏa và kiểm soát tình hình . Ở đây Andy tức nhân vật chính đã phát hiện ra một số thứ ghê tởm do chính nhà họ Thành tạo ra , trước khi gục ngã trước sức mạnh khủng khiếp của Mr.Mystery !

    Sau khi nghe Hằng tóm tắt tình tiết của bộ phim lần này qua một lượt , Tùng lộ vẻ đăm chiêu . Gã sinh viên ngồi cạnh hắn thì mặt mày tái mét , hai hàm răng không ngừng đập vào nhau . Tên con trai để đầu đinh , thiếu phụ và cô gái trẻ biết judo kia thì có phần bình tĩnh hơn , song vẫn không che giấu được nỗi sợ hãi hiển lộ trên gương mặt .

    Tùng lấy thuốc lá ra châm , rít một hơi rồi nhấc khẩu MP7A1 của mình lên cất giọng lè nhè :

    - Chỉ có zombie và bọn thằn lằn xanh thôi phải không ? Nếu vậy thì rất đơn giản , chỉ cần chúng ta có đủ hỏa lực thì bộ phim lần này chẳng khác gì một bãi farm điểm thưởng cả. Có ai chú ý tới bảy chữ cuối trong nhiệm vụ lần này không ? “ Nhiệm vụ không giới hạn thời gian “ . Ha ha ha ha ..

    Hằng trầm ngâm một lúc rồi lắc đầu nói :

    - Không đơn giản như vậy đâu . Em thì nghĩ ngược lại , thời gian hoàn thành nhiệm vụ lần này không phải là không giới hạn như lời chủ thần đã nói , mà ngược lại còn rất hạn chế là đằng khác .

    Tùng cau mày nhìn Hằng hỏi :

    - Ý em là gì ?

    Hoàng ở ngoài nghe đến đây thì không nhịn nổi mà xen vào :

    - Chị Hằng , điều chị muốn nói có phải liên quan đến …Mr.Mystery đúng không ?

    Hằng khẽ gật đầu , nhìn Hoàng với ánh mắt tán thưởng :

    - Nếu ai đã từng đọc truyện này thì đều biết , Andy và Alan mới đầu chạm trán Mr.Mystery trong bệnh viện trung tâm thành phố , song phải mãi tới khi họ dụ được nó tới sở cảnh sát thì mới dùng hỏa lực tiêu diệt được . Nếu tình tiết diễn tiến đúng trình tự như vậy thì chẳng phải là chúng ta chỉ có mỗi việc ngồi chơi xơi nước hay sao ?

    Tùng có vẻ đã nhận ra được điều gì đó . Hắn nhăn mặt dụi điếu thuốc lá đang hút dở của mình xuống đất rồi chống tay lên cằm vẻ suy nghĩ .

    Hằng tiếp tục nói :

    - Nhiệm vụ mà “Thần “ giao cho chúng ta lần này là “ Tự tay tiêu diệt Mr.Mystery “ , điều đó có nghĩa là chúng ta phải bằng mọi cách tiêu diệt được Mr.M trước khi khẩu súng chống tăng trong tay Alan bắn nó ra làm hai mảnh . Mọi người hiểu rồi chứ ?

    Huy nghe tới đây thì mừng rỡ nói :

    - Vậy thì dễ thôi , chúng ta cứ vác mấy khẩu súng kiểu đó đi tìm nó là được ! Có phải không chị Hằng ?

    Hằng trầm tư một lúc rồi chép miệng nói :

    - “Thần “ hoàn toàn có thể tự tiện thay đổi độ khó , việc này chúng tôi đã gặp không ít lần rồi . Không có gì đảm bảo được rằng Mr.Mystery ở đây sẽ giống hệt như trong truyện , nhất là với một bộ phim có độ khó lên tới chín người như lần này .

    Tùng đứng dậy hất hàm nói :

    - Được rồi , chuyện đó nói sau . Bây giờ điều đầu tiên mà chúng ta phải làm đó là tìm cách bổ sung đạn dược trước đã . Tất cả hãy cố mang theo số đạn dược nhiều nhất có thể , để làm gì thì không cần tôi phải giải thích nữa chứ ?

    Huy và Hoàng cùng gật đầu vẻ nghiêm túc . Nhất là Huy , hắn từ đầu đã dùng hết điểm số để cường hóa tố chất thân thể , bây giờ chỉ có hai bàn tay trắng tiến vào thế giới phim kinh dị , đúng là chưa biết chữ chết viết như thế nào mà .

    Tùng ném túi đồ cho Hằng rồi bỏ ra ngoài đi dạo một vòng . Hằng được một anh lính tốt bụng dẫn tới tận kho cất trữ súng đạn . Những người ở đây tất nhiên là luôn dùng thái độ nhiệt tình để đón tiếp những chiến binh từ xa tới giúp đỡ mình .

    Huy chọn một khẩu Desert Eagle mang theo bên mình . Hoàng mang thêm một khẩu súng phóng lựu vác vai , Hằng thì nhét hết số lượng đạn dược có thể vào 2m2 khômg gian của chiếc túi nhỏ mang theo người . Ba người mới kia cũng đã chọn được vũ khí cho riêng mình .

    Nửa tiếng sau , tất cả cùng mười một nhân vật trong đội trinh sát , dẫn đầu là Andy lên xe bắt đầu xâm nhập thành phố Mái Ấm . Đúng như trong truyện , họ thâm nhập vào thành phố thông qua hệ thống cống ngầm dài tới mấy chục km . Đội PROUD thả xuống năm cano . Andy , Smith , Frank , Maureen một cái . Totem , Max, Willi , Jolanda một cái . Ben và Jackson , lúc này đang trong con robot DN 001x kềnh càng chiếm một cái .

    Bên kia , Hoàng , Hằng , cậu sinh viên và cô gái tóc dài kia đi chung một cano . Tùng , Huy , thiếu phụ và gã thanh niên để đầu đinh đi chiếc còn lại .Năm chiếc cano rồ máy , rẽ nước tiến vào đường ống cống đen ngòm bốc mùi hôi tanh nồng nặc .

    Điều gì chờ đón họ ở phía trước ?

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    NHỮNG COMMENT/THANKS CỦA CÁC BẠN LÀ ĐỘNG LỰC LỚN NHẤT CHO TÁC GIẢ TRÁNH..DROP TRUYỆN
    Lần sửa cuối bởi shevaanh, ngày 02-04-2014 lúc 16:20.

    MỆT

  4. Bài viết được 33 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,abc84p,backchii,chutuoc0008,lntntl,ngocnghechvn,Reply,robinhoop,tuantreu,vietthuan,Voọc,
  5. #8
    Ngày tham gia
    Aug 2012
    Đang ở
    ...Tịch Mịch
    Bài viết
    1,886
    Xu
    952

    Mặc định

    100%


    Tác giả : shevaanh



    Quyển II : Vĩnh Lạc Đồng Sinh




    Chương 3 : Bài Học Đầu Tiên .



    Sau khi vượt qua hai mươi km trong đường cống chính , tất cả buộc phải bỏ cano lại để hành quân trong những đường ống nhỏ hẹp hơn . Vị thủ lĩnh kia ra lệnh dừng lại , tất cả chụm đầu quanh Alan và chiếc laptop mà anh ta luôn mang theo bên mình . Tùng hờ hững đứng sát tường hầm hút thuốc , nếu ai đã từng xem truyện thì đều biết bây giờ bọn họ vẫn còn tương đối an toàn , nguy hiểm chính thức còn ở phía trước kìa .

    - Hê hê, bình tĩnh đi trung sĩ. Để cho cậu nhỏ có thời gian tính toán chứ.

    Smith cười nói , vòng cánh tay đầy cơ bắp gác lên vai Max .

    Hoàng thầm đánh giá Smith , người này có thân hình cao to vạm vỡ nhất trong đội , thuộc tuýp người thích sử dụng cơ bắp để giải quyết tất cả mọi việc . Hắn nhếch môi cảm thán . Nếu gã đàn ông này biết sau vài giờ đồng hồ nữa mình sẽ thành mồi ngon của zombie , là một trong số những người chết đầu tiên thì không hiểu còn cười nói vui vẻ được như bây giờ nữa không ?

    Hoàng ngày trước ngoài thú vui sưu tầm phim HD thể loại "ai cũng biết là cái gì ấy " ra thì cũng là một fan gạo cội của dòng game RE . Một thằng bạn học cùng đại học đã giới thiệu " Vĩnh Lạc Đồng Sinh " cho hắn . Từ đó , Hoàng thỉnh thoảng lại lên TTV đọc nốt những chương còn dang dở . Tất nhiên , một kẻ tới nick còn chẳng buồn lập như hắn thì làm gì có khái niệm "thank " trong đầu .

    Sau một hồi tham khảo ý kiến của Alan , Andy dẫn cả đội đi theo lối bên trái . Anh ta thấy nhóm lính PROUD Tây Sơn đã đứng ở đây không thiếu một ai thì tỏ vẻ kỳ lạ . Andy nhìn Tùng , đội trưởng nhóm này nhắc một câu :

    - Từ đây vào trong có thể gặp nguy hiểm , mọi người hãy cẩn thận đề phòng !

    Gã đàn ông da ngăm đen nhún vai đủng đỉnh theo sau nhóm người Andy , trông thái độ thì cũng biết là chẳng để một câu của vị đội trưởng này vào đầu . Mười chín người nối đuôi nhau cẩn thận đi sâu vào trong đường ống cống ẩm ướt bốc mùi hôi hám .

    Đột nhiên , Andy đang dẫn đầu chợt giơ tay trái lên ra hiệu dừng lại . Hoàng và Hằng đều đã đọc qua truyện , họ biết đằng trước là nơi đặt hệ thống phòng ngự tuyệt mật của thành phố chuyên ngăn ngừa kẻ lạ xâm nhập , bất cứ ai tiến vào đều sẽ bị cắt thành mấy mảnh nên vừa thấy Andy hơi khác một tí là dừng lại ngay .

    Tùng không rõ tình tiết truyện cho lắm nên nãy giờ vẫn theo sau Hằng . Huy và bốn người mới đi sau cùng . Andy cúi xuống nắm một vốc bùn ném vào trong song không thấy gì lạ cả . Thế nhưng cảm giác nguy hiểm canh cánh trong đầu đã cho anh thanh tra SSC dày dạn kinh nghiệm này biết phía trước nhất định có vấn đề .

    - Mọi người ở lại đây , để tôi đi vào trước xem sao .

    Andy quay lại nói với mấy người phía sau rồi rút khẩu Rosemary ra cẩn thận tiến về phía trước .

    - Khoan đã ! các bạn không thấy .. có điều gì đó rất lạ hay sao ?

    Hoàng buột miệng nói . Hằng nghe hắn thốt ra câu ấy thì cơ mặt khẽ giật giật . Alan , Frank và Maureen quay lại nhìn Hoàng chằm chằm , song lúc này Andy đã tiến vào được mấy bước rồi .

    - Nhảy lên , mau !

    Andy đang chầm chậm tiến về phía trước thì thấy cả người chợt cứng lại , cảm giác như bị tử thần tới viếng vậy . Anh chàng nghe thấy tiếng hét của Hoàng thì không do dự nhảy lùi về phía sau . Một cảm giác ớn lạnh tới tận tim gan sượt qua phía dưới chân làm Andy như ngừng thở , ngã ngồi ra đất . Andy biết , nếu vừa nãy mình tiến lên thêm một bước nữa thì bây giờ chắc đã xuống âm phủ rồi cũng nên .

    Andy nhìn gã đàn ông cao ráo vừa mới cứu mình một mạng gật đầu cảm kích :

    - Cám ơn cậu , người anh em . Tôi là Andy , còn cậu ?

    Hoàng thấy nhân vật chính của bộ truyện hướng mình làm quen thì giật mình , lắp bắp :

    - Tôi .. cứ gọi tôi là .. Hoàng , chào anh .

    Andy vỗ vai hắn vẻ thân thiện rồi quay sang chỗ Alan bảo anh chàng kiểm tra con đường phía trước lại một lượt . Sau một hồi tranh luận , tất cả quyết định vòng lại lối bên phải . Hằng lúc này mới trừng mắt kéo Hoàng ra một chỗ rồi cất giọng chì chiết :

    - Cậu vừa làm cái gì thế hả ? Sao lại can thiệp vào tình tiết truyện ? Có nhận được thông báo bị trừ điểm không ?

    Hoàng cười khan , đưa tay lên gãi đầu rồi nói :

    - Anh chàng ấy là mục tiêu mà chúng ta phải đi theo lần này . Em...em thấy anh ấy nếu cứ đi tiếp thì chắc chắn phải chết nên mới ...Còn vụ trừ điểm thì không có .

    Hằng nghiêm mặt nói :

    - Em không cần phải lo chuyện đó . Nếu Andy chết , chủ thần sẽ ấn định cho chúng ta môt cái tên khác để thay thế anh ta . Việc em tự tiện can thiệp vào cốt truyện là điều cấm kỵ , thường sẽ bị chủ thần trừ điểm . Mỗi lần như thế tùy theo mức độ nghiêm trọng mà điểm trừ sẽ dao động từ 500 đến 5000 điểm . Nếu hoàn thành nhiệm vụ mà vẫn âm điểm thì sẽ bị chủ thần mạt sát . Lần này em gặp may đấy .

    Hoàng nghe thế thì tái mặt , hắn đâu ngờ hậu quả của việc tự ý thay đổi tình tiết lại nghiêm trọng tới như vậy . Mỗi lần hoàn thành một phim cũng chỉ được vỏn vẹn 1000 điểm , bị trừ tầm 2000 thôi cũng thừa đủ để hắn toi rồi chứ còn gì nữa ?

    - Thực ra cũng đâu phải là em thay đổi tình tiết truyện ? Người thay đổi chính là "thần " thì đúng hơn . Em nhớ rằng vừa nãy nếu đúng như trong truyện viết thì sẽ có một con chuột chạy ra rồi bị tia laser cắt ra làm hai , mấy người Andy thấy vậy thì dừng lại kiểm tra rồi vòng sang lối bên phải luôn . Tại sao ở đây lại không có ?

    Hoàng cố tìm lý do để biện minh cho hành động của mình . Song lúc này Hằng nghe thấy một loạt những tiếng ầm ầm phát ra từ trong đường hầm bên phải thì đã bỏ hắn chạy vào xem sao rồi . Hoàng thấy thế cũng tức tốc theo sau .

    Trong lúc hoảng hốt , hắn vấp phải một gờ đá rồi té ngã dúi dụi . Bàn chân phải của Hoàng bị rách một vệt dài , máu không ngừng chảy . Hằng còn chưa kịp lôi túi đồ nghề của mình ra thì một cô gái tóc vàng cạnh đó đã đi tới hỏi hắn với vẻ quan tâm :

    - Không sao chứ , anh bạn ?

    Nói rồi đặt chiếc balo trên vai mình xuống , lấy bông băng ra băng bó vết thương cho hắn . Hoàng ngước mặt nhìn cô gái tóc vàng trước mặt mình gượng cười nói với vẻ cảm kích :

    - Cám ơn cô , tôi không sao .

    Cô ta gật đầu với hắn một cái , đoạn xua xua tay nói :

    - Không có gì , đó là nhiệm vụ của tôi . Anh nên cẩn thận không để cho chất bẩn quanh đây nhiễm vào vết thương , nếu không thì rất dễ nhiễm trùng đấy .

    Hoàng cảm ơn thêm lần nữa rồi đứng dậy . Hắn biết cô gái tóc vàng này là Jolanda , có nhiệm vụ chăm sóc sức khỏe và điều trị cho cả nhóm trong suốt cuộc hành trình . Chỉ tiếc là ..cô nàng này lại chết sớm nhất trong số tất cả mọi người ở đây .

    Hằng ngoắc tay ra hiệu cho Hoàng đi theo mình và Jolanda . Cả ba người rất nhanh đã bắt kịp nhóm người Andy phía trước . Đúng như hai người đoán , lúc này Jackson đang điều khiển con robot DN 001X to lớn dọn dẹp con WOM# 5066 cản đường . Trận chiến đã đến hồi kết .

    Cô gái để tóc dài từ nãy tới giờ vẫn nhìn chằm chằm con robot mà Jackson lái , khuôn mặt lộ vẻ kích động . Hoài My đã từng mơ được lái một con robot như thế này từ hồi còn bé xíu , nay thấy DN 001X của Jackson thì hưng phấn đến nỗi thần người ra .

    -" Nếu có một con robot như thế này thì còn tên tội phạm nào động được đến mình nữa ? Tới lúc đó để xem bố còn cớ gì để ép mình phải làm cái công việc điều khiển giao thông nhàm chán ấy hay không ? "

    Hoài My thầm nghĩ , nếu dụ được anh ta bán con robot đó cho cô thì tốt !

    Sau khi Jackson hoàn thành công việc dọn dẹp WOM , Alan liền bắt tay ngay vào công việc của mình . Sau gần nửa tiếng hì hục , cuối cùng anh ta cũng thành công gỡ bỏ hệ thống phòng ngự bằng tia cắt ở hành lang bên trái . Tất cả lại lục tục kéo về bên đó rồi tiếp tục cuộc hành trình .

    Hoài My từ khi biết Jackson là chủ của con robot DN 001X kia thì cứ bám theo anh chàng này mãi . Huy nhìn thấy hai người tự dưng trở nên thân mật như vậy thì bực lắm . Hắn từ khi bị cô bé tóc dài xinh xắn kia vật ngã sóng xoài trong không gian chủ thần thì tự nhiên nảy sinh cảm tình với nàng ta lúc nào không biết . Huy cười cười chen vào bắt chuyện với Jackson để tách hai người ra , làm Hoàng đi đằng sau không khỏi buồn cười .

    Cả đội đi tầm ba trăm mét nữa thì tới lối ra . Chỉ cần phá hủy cái ô lưới to đùng trên đầu kia là họ có thể thoát khỏi cái ống cống hôi rình này để hít thở không khí trong lành .

    Đã có kinh nghiệm chuyện ban nãy , Hoàng tuy biết tấm lưới này là một cái bẫy điện chết người song cũng không dám hé răng nói nửa lời . Chủ thần có thể nhân từ quên không trừ điểm hắn một lần , nhưng ai dám đảm bảo lần này cũng sẽ may mắn được như vậy cơ chứ ?

    Hằng rút khẩu M88 của mình ra, hít một hơi dài rồi nhẹ giọng nói :

    - Cẩn thận , chúng ta sắp tiến vào một nơi tràn ngập zombie , hãy chuẩn bị tinh thần để đối phó với mọi tình huống có thể xảy ra .

    Trông thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Hằng , Huy cũng vội lôi khẩu Deasert Eagle của mình ra lên đạn sẵn . Rất may, lần này chủ thần cũng không thay đổi tình tiết , Andy ra lệnh cho Ben lên kiểm tra tấm lưới thử trước khi ra quyết định . Họ nhanh chóng phát hiện ra cạm bẫy chết người giăng ra chờ sẵn phía trước và vô hiệu nó .

    Sau khi hợp sức bẩy tấm lưới bằng thép đặc sang một bên , Smith rồi đến Ben , Frank từ từ leo lên khỏi mặt đất . Chỉ một lát sau tất cả mười chín người trong đội trinh sát đều đã thoát khỏi ống cống nhơ nhớp , bẩn thỉu và hôi hám . Đến giờ họ mới biết , việc được hít thở không khí trong lành hóa ra lại tuyệt vời đến vậy !

    Hoàng quay ngang quay ngửa một hồi rồi quay về phía Tùng hỏi :

    - Gã đàn ông xách cặp đó đâu rồi nhỉ ?

    Tùng nhếch mép cười không đáp . Huy lúc này hình như đã tạm vứt bỏ được nỗi lo , đang quấn lấy cô gái để tóc dài kia mà tám đủ thứ chuyện .

    Nơi mà tất cả đang đứng hiện giờ , hay chính xác là chỗ mà đường cống kia ăn thông lên là một cái tầng hầm chứa đủ loại đồ đạc cùng thiết bị linh tinh .Smith là người đầu tiên tìm thấy cánh cửa đi ra ngoài . Anh chàng sau khi vặn tay nắm cửa vài lần không có hiệu quả thì liền cất tiếng gọi .Alan lại hấp tấp chạy tới cùng với bộ đồ nghề của mình .

    Hoàng nhìn về phía Alan và Smith đang loay hoay trước cửa phòng , trong đầu không tự chủ ngó xung quanh , tới khi thấy cô gái tóc vàng đeo ba lô đứng cạnh Totem thì khẽ thở dài một cái .

    Nếu hắn không nhầm thì sắp tới người phải mất mạng chính là cô ta ...

    Hằng nhận ra ánh mắt hắn có vẻ kỳ lạ thì khẽ nói :

    - Đừng nghĩ nhiều , đây là thế giới phim kinh dị , họ sống hay chết thì có liên quan gì đến chúng ta ?

    Một tiếng hét lớn vang lên , là của Alan . Cánh cửa vừa bật mở thì có một bóng đen bất ngờ đổ vào người anh ta . Nhóm của Andy ngay lập tức rút súng nhắm về phía cửa , tâm tình khẩn trương cực độ . Smith sau cơn giật mình thì mới chăm chú nhìn kỹ , bóng đen vừa mới từ sau cánh cửa ngã vào người Alan là một gã đàn ông đầu hói mặc vest , cả người bê bết máu không biết còn sống hay đã chết .

    Andy dẫn đầu cả nhóm tiến lên quan sát tình hình . Sau khi nhận thấy người đàn ông này vẫn còn động đậy , Jolanda , cố gái tóc vàng và cũng là bác sĩ của nhóm lập tức mang balo y tế lại gần để làm nhiệm vụ của mình .

    - Này ông ơi, vẫn còn tỉnh táo chứ?

    Jolanda dùng tay khẽ nâng mặt của người đàn ông lên , rọi đèn pin vào mắt ông ta để kiểm tra phản xạ và độ tỉnh táo. Người đàn ông lờ đờ không phản ứng , như một xác chết vậy . Cô dùng tay kiểm tra mạch đập trên cổ . “Mạch đập nhanh như một con linh dương đang chạy!” Jolanda ngạc nhiên thốt lên cho mọi người phía sau cùng nghe .

    Nhìn thấy cô bác sĩ tóc vàng vừa giúp mình băng bó vết thương giờ đang đặt một chân vào chỗ chết mà không hay biết , Hoàng thấy con tim mình như bị ai đó dùng sức bóp nghẹt lại , miệng há ra muốn nói gì đó song không thể thốt nên lời .

    Bất ngờ , gã đàn ông đang lờ đờ kia bỗng trợn trừng hai mắt , cái miệng há ra nhằm bả vai Jolanda điên cuồng cắn xuống .


    "Đoàng , Đoàng , Đoàng "

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    NHỮNG COMMENT/THANKS CỦA CÁC BẠN LÀ ĐỘNG LỰC LỚN NHẤT CHO TÁC GIẢ TRÁNH..DROP TRUYỆN
    Lần sửa cuối bởi shevaanh, ngày 02-04-2014 lúc 16:20.

    MỆT

  6. Bài viết được 23 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,abc84p,chutuoc0008,lntntl,ngocnghechvn,Reply,robinhoop,vietthuan,Voọc,
  7. #9
    Ngày tham gia
    Aug 2012
    Đang ở
    ...Tịch Mịch
    Bài viết
    1,886
    Xu
    952

    Mặc định

    100%


    Tác giả : shevaanh


    Quyển II : Vĩnh Lạc Đồng Sinh



    Chương 4 : Hoảng Sợ (1) .





    ******* , ra sao thì ra ! “

    “ Đoàng , Đoàng , Đoàng “

    Hoàng giơ khẩu AK của mình lên nhắm thẳng vào đầu gã đàn ông đã hóa thành zombie kia xả nguyên cả băng đạn . Thế nhưng hắn còn chưa kịp bóp cò thì đã bị một cánh tay hất mạnh vào nòng súng , làm mấy viên đạn kia chệch hướng nã lên trần nhà hết cả .

    Gã đàn ông gục đầu cắn vào cần cổ trắng ngần của Jolanda . Alan thấy vậy thì hét lên :

    - Ôi trời ơi , ông ta đang cắn Jolanda !

    Smith và Frank vội vã hè nhau kéo gã ra khỏi người con gái đáng thương . Thế nhưng mặc cho hai người làm đủ mọi cách , conzombie này vẫn nhất quyết không rời miệng khỏi con mồi trước mặt . Jolanda rất nhanh xám ngoét mặt lại vì khó thở cùng mất máu . Sau vài tiếng khọt khẹt thoát ra từ cổ họng , cô nàng bác sĩ kiêm y tá dễ thương với mái tóc vàng đặc trưng đã hoàn toàn đình chỉ dãy dụa , đôi mắt cho tới lúc chết vẫn mở trừng trừng đầy vẻ kinh hoàng .


    Trong lúc Andy và mọi người đang lo khống chế gã tâm thần kia thì Hoàng giận dữ quay sang nhìn Hằng hét lên :

    - Chị .. chị làm gì thế ? Sao lại cản em ?

    Hằng lắc đầu đáp :

    - Tôi làm vậy cũng chỉ vì muốn tốt cho cậu mà thôi . Không có điểm thưởng để cường hóa và mua vũ khí , cậu nghĩ có thể sống sót được trong bộ phim tiếp theo ư ?

    Nhìn thấy cô gái tóc vàng tốt bụng ban nãy còn giúp mình băng bó vết thương giờ đã là một cái xác không hồn , Hoàng thấy cổ họng mình nghẹn đắng , như có một cái gì đó mắc ở trong vậy . Nếu vừa rồi hắn kiên quyết ngăn không cho cô ta tiếp cận gã zombie kia thì có lẽ mọi chuyện đã khác …

    Thế nhưng tất cả đã quá muộn , cô ta đã chết thật rồi .

    Huy , gã đầu đinh , thiếu phụ , cậu sinh viên và cô gái tóc dài kia thấy tận mắt cảnh một con zombie hút máu người sống cho đến chết thì sợ đến hồn bất phụ thể , tay chân không ngừng run lên bần bật . Chỉ có Tùng là vẫn giữ được vẻ bình tĩnh thường ngày , dường như việc vừa xảy ra trước mắt đối với hắn chẳng có một chút quan hệ nào vậy .

    - Jolanda chết rồi .

    Totem cất giọng đều đều . Andy lại gần xác Jolanda , giơ khẩu Rosemary ra bắn một phát vào giữa trán cô y tá tóc vàng đang trừng mắt nhìn tất cả mọi người . Việc này đã dẫn đến phản ứng của Max , anh chàng lao thẳng vào Andy có ý gây sự .

    Đúng như trong truyện , gã to béo Frank chính là kẻ đã ngăn Max lại . Tất cả thành viên trong PROUD Diệp Lục tập trung lại gần chỗ Andy để nghe Jackson kể về nguồn gốc và sự nguy hiểm của virut Z , nguyên nhân chính gây ra thảm họa zombie trong thành phố Mái Ấm lần này .

    Bên kia , Hằng ra hiệu cho bảy người tập trung lại rồi nhẹ giọng nói :

    - Bây giờ mới là lúc cần phải hành động đây . Sắp tới nhóm người Andy theo cốt truyện sẽ chia ra làm năm nhóm tản ra khắp thành phố Mái Ấm để tìm hiểu và đánh giá tình hình , trước khi bị vây bởi hàng ngàn con zombie có mặt ở khắp nơi . Chúng ta từ giờ bắt buộc phải đối mặt với những con zombie chỉ có trong phim kinh dị , những con thằn lằn xanh luôn miệng kêu “ thịt , thịt ..” và cuối cùng là “ ngài bí ẩn “ Mr.Mystery . Ai có ý kiến gì không ?

    Tùng vứt điếu thuốc xuống đất rồi nhìn Hằng nhạt giọng đáp :

    - Có gì mà phải bàn với chả bạc nữa ? Cầm súng lên và bắn hạ tất cả bọn chúng thôi .

    Thấy không ai nói gì thêm nữa, Hằng hắng giọng một cái rồi trình bày ý kiến của mình .

    - Về việc phân đội thì chúng ta có thể lén lút bám theo Andy , dẫu sao từ giờ cho đến khi anh ta đặt chân tới quảng trường thì vẫn chưa có nguy hiểm gì đáng kể . Lượng zombie ở đây rất đông , với lượng đạn dược eo hẹp của chúng ta hiện nay thì tốt nhất nên nhanh chóng tiếp cận bệnh viện Hoàn Hảo , tiêu diệt Mr.M càng sớm càng tốt . Đó mới là phương án tối ưu . Còn đâu thì tùy diễn biến câu truyện mà tùy cơ hành động , anh Tùng thấy thế nào ?

    Tùng vác khẩu MP7A1 của mình lên vai rồi gật đầu nói :

    - Cứ biết thế đã . Nếu tình huống thay đổi thì tính sau .

    Bọn họ chỉ bàn được đến đây vì lúc này Andy đã bắt đầu tập trung hết cả lại để chia đội rồi .

    Họ tách ra làm sáu nhóm : Andy , Alan , Frank và Max một nhóm , Totem và Smith , Maureen một nhóm . Ben và Smith một nhóm . Đội PROUD Tây Sơn thì chia ra làm hai nhóm , cùng với Jackson một mình lái chiếc DN001X đến Phòng Ngủ Chính , nơi đặt dinh thự của tập đoàn Thành Gia .

    Khi mà tất cả đã chia nhau ra để làm nhiệm vụ của mình , Hằng ngần ngừ một lúc rồi chạy lại bàn gì đó với Tùng . Gã đàn ông da ngăm đen kia sau đó lập tức ra lệnh cho tất cả bám theo hướng của mấy người Totem vừa đi . Hoàng thấy hướng mình đi ngược hẳn với nhóm người Andy thì lại gần Hằng lo lắng hỏi :

    - Chị Hằng , sao không bám theo nhân vật chính nữa ? đó mới chính là kẻ mà chủ thần bắt chúng ta phải theo sát trong bộ phim lần này mà ?

    Hằng chỉ tay lên trán rồi cười khổ đáp :

    - Em nhắm mắt lại thử coi , có thấy gì lạ không ?

    Hoàng nghe vậy thì cũng thử nhắm mắt lại xem sao . Lúc này hắn mới nhận ra , chấm đỏ nọ không biết đã từ người của Andy chuyển sang hướng của mấy người Totem từ hồi nào . Hắn không khỏi kinh ngạc thốt lên :

    - Chuyện này .. chủ thần còn có thể giữa chừng thay đổi đối tượng bắt buộc phải bám theo nữa sao , thật là ..

    Huy đang chạy phía sau lúc này đột nhiên thốt lên :

    - Chúng ta không phải đang chạy về phía đường ống cống cũ hay sao ? Thế này là thế nào ?

    Tùng đang dẫn đầu bỗng nhiên dừng lại , quét mắt nhìn chung quanh hết một lượt rồi giơ khẩu MP7A1 của mình lên cảnh giới . Huy , Hằng , Hoàng và đám người mới cũng vội dừng chân . Gã đầu đinh sốt ruột hỏi :

    - Chuyện gì vậy ? Sao tự dưng lại dừng ở đây ?

    Hằng cầm khẩu M88 cẩn thận đánh giá tình hình xung quanh rồi nghiêm giọng nhắc nhở :

    - Mọi người hãy cẩn thận . Quanh đây có cái gì đó không ổn . Nếu tôi không lầm thì chính là ..

    Hằng nói tới đây thì bị một tiếng hét lớn đầy sợ hãi chen ngang . Tất cả không ai bảo ai đều đồng loạt quay về phía sau , nơi phát ra tiếng hét bất thình lình ấy . Đó là tiếng kêu cứu của cô gái tóc dài , người đã quật ngã Huy trong không gian chủ thần mấy tiếng trước .

    Hoài My tuy chạy theo nhóm của Tùng song vẫn còn rất nghi hoặc về thế giới này cũng như câu chuyện khó tin mà nàng tin chắc một trăm phần trăm là do cô gái để tóc đuôi gà kia bịa ra . Nàng vì thế mà luôn chạy sau cùng mọi người , trên đường không ngừng tìm hiểu xem mình thực sự đang ở nơi nào . Mai còn phải đi làm nữa , nếu tự ý bỏ một ngày không xin phép thì người ta sẽ coi nàng dựa thế của cha mà coi thường kỷ luật mất , điều đó Hoài My không hề muốn chút nào !

    Thế nhưng thành phố này thực đúng là kỳ lạ , nàng đi suốt nãy giờ cũng đã hơn nửa tiếng đồng hồ rồi mà tới một bóng người cũng chẳng thấy . Đang chạy , Hoài My thấy bóng lưng một gã đàn ông đang đứng quay lưng về phía mình cạnh cột điện đằng xa thì hớn hở đi tới . Chỉ cần hỏi rõ đây là đâu là nàng có thể từ từ nghĩ cách bay trở về Vũng Tàu được rồi . Hoài My thầm nghĩ .

    - “ Hello , Can you help me ..”

    Hoài My vừa cố sử dụng vốn anh ngữ chẳng nhiều nhặn gì lắm của mình ra để bắt chuyện thì sắc mặt chợt cứng hẳn lại . Cặp mông kia , đôi chân quay ngược ra sau kia .. đây đúng là phía sau lưng của gã đàn ông này không sai ! Thế nhưng… tại sao khuôn mặt hắn lại có thể xoay hoàn toàn 240 độ về phía mình .. lại còn cười nữa ?

    Nhìn thấy nụ cười vô hồn và bộ mặt chỉ xuất hiện trong những bộ phim kinh dị của gã đàn ông nọ , Hoài My không kìm được mà hét lên một tiếng . Gã đàn ông với khuôn mặt đầy máu biến dạng chẳng nhìn ra hình thù gì kia cũng chẳng thèm xoay người mà cứ thế khập khiễng bước lùi lại phía nàng .

    Trong cơn sợ hãi cùng cực , Hoài My ngã ngồi ra phía sau , quên béng mất mình là một võ sĩ Judo đai nâu được bạn bè nể phục , cả người cứng lại trừng mắt nhìn con quái vật giơ bàn tay nhơ nhớp vồ về phía mình .

    “ Đoàng , Đoàng , Đoàng “

    Tiếng súng vang lên chát chúa . Con zombie trúng liền năm viên đạn vào đầu thì bắn ngược ra đằng sau , giãy dụa một lúc rồi nằm hẳn . Tùng hạ súng xuống , từ lúc bắn đến giờ vẫn không thèm quay đầu lại nhìn lấy một lần , miệng lẩm bẩm :

    - “ 30 điểm ? quá bèo bọt ! “

    Huy thấy gã đội trưởng này có thể không cần nhìn mà vẫn ngắm bắn chính xác đầu của zombie trong khoảng cách hơn sáu mươi mét thì há hốc mồm đầy thán phục . Gã rất nhanh nhận ra đây là cơ hội để thể hiện sự quan tâm của mình , lập tức chạy tới đỡ cô bé kia lên .

    Hằng liếc mắt nhìn tất cả những người còn lại một lượt rồi trầm giọng nói :

    - Mọi người thấy rồi chứ ? Zombie có mặt ở khắp mọi nơi , chúng có thể xông ra tấn công chúng ta bất cứ lúc nào . Một khi để nó cắn vào người … hậu quả ra sao thì chắc không cần tôi phải nói thêm nữa chứ ?


    Gã sinh viên mặt lấm tấm tàn nhang kia lúc này đã vứt hẳn cái máy nghe nhạc của mình xuống đất , khẩu súng trường cầm trong tay không ngừng run rẩy . Thiếu phụ cùng gã đầu đinh kia cũng không ngoại lệ . Đột nhiên , gã đội trưởng với nước da ngăm đen đứng đầu bỗng cất tiếng cười khoái trá :

    - Ha ha , cơ hội kiếm điểm đây rồi .

    Lúc này từ những con hẻm trước mặt mọi người xuất hiện tới mấy chục người đang tập trung về đây .. Không , phải gọi chúng là những con zombie mới đúng . Những cái xác vô hồn với hai mắt đỏ rực toàn tơ máu đang lết cơ thể què cụt , đôi chỗ đã bắt đầu thối rữa tiến lại gần mấy người Hoàng đang đứng . Vài người đã không chịu nổi , hoảng sợ hét lên rồi cầm súng bắn vô tội vạ vào đám zombie trước mặt .

    - Bắn vào đầu , vào đầu , nghe rõ tôi nói không vậy ? Như thế mới hiệu quả và tiết kiệm đạn dược !

    Hằng vừa bắn vừa hét lớn , khẩu M88 lia tới đâu là kéo theo một lúc mấy cái đầu của zombie vỡ ra như những trái dưa hấu đến mùa thu hoạch . Thế nhưng đám zombie vẫn còn đông lắm .

    Do sợ hãi và thiếu kinh nghiệm , những người mới căn bản chỉ biết giơ súng bắn bừa vào người những con zombie trước mặt . Thế nhưng điều đó thực ra chỉ gây thương tích không đáng kể cho chúng , cách dứt điểm nhanh và hiệu quả nhất vẫn là bắn vào đầu . Trong tình cảnh đạn dược có hạn mà lũ zombie lại có tới hàng nghìn con như hiện nay thì điều này có ý nghĩa sống còn với sự tồn tại của bọn họ .

    Trong lúc Hoàng còn đang luống cuống mở túi ra lấy đạn thì từ bên trái , một con zombie mặc âu phục bất ngờ nhảy xổ vào tấn công . Rất may có Hằng bên cạnh tóm tay hắn lôi ra ngoài kịp .

    Hoàng lấy tay lau mồ hôi đang không ngừng túa ra trên trán nhìn bà chị hờ của mình với vẻ cảm kích :

    - Cám ơn chị , may mà có chị chứ không thì ..

    Hắn còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Hằng giât mất khẩu AK trong tay . Thấy con zombie đang hùng hùng hổ hổ lao tới chỗ mình , Hoàng tái mặt bỏ chạy về phía sau .

    Lúc này hai mắt của Hằng chợt sáng rực lên , cả người cúi xuống hợp với mặt đất một góc 45 độ , vừa vặn né cú táp của zombie giáng xuống . Tiếp theo tay phải của cô nàng dứt khoát mổ thẳng về phía đầu zombie theo đường thẳng như kẻ chỉ . Cần cổ của gã zombie lập tức đứt lìa , cái đầu vẫn còn đang há mồm lòng thòng rớt dãi bay thẳng vào góc tường cách đó hơn hai mươi mét , “ Bụp “ một cái vỡ tan thành từng mảnh nhỏ .

    Chỉ không đầy một giây đồng hồ , người đàn ông kia đã thực sự an nghỉ , thoát khỏi cơn đói hành hạ suốt mấy ngày trời .

    Hoàng đứng ngoài thấy thế thì hưng phấn vỗ tay :

    - Hay quá , chị Hằng giỏi thật !

    Khuôn mặt của Hằng rất nhanh trở lại bình thường . Nàng nghiêm mặt nhìn Hoàng nói :

    -Mặc dù em đã mở khóa 7,86 % giới hạn của mình , nhưng đó thực ra chỉ là chủ thần ra tay can thiệp mà thôi . Nếu không thực sự nắm bắt và tự thức tỉnh được sức mạnh của mình thông qua chiến đấu thì em dù được mở khóa gen đi nữa song mãi mãi cũng chỉ là người bình thường , không hơn không kém . Hiểu lời chị nói rồi chứ ? Hãy vượt qua nỗi sợ hãi , dùng bản năng chiến đấu của mình mà đối đầu với lũ zombie này đi . Nhớ đừng để cho chúng cào cắn hay động vào người đấy !

    Hoàng còn chưa kịp phản đối thì đã bị Hằng dùng một tốc độ khó tin tiếp cận nắm cổ áo ném về phía ba , bốn con zombie cách đó tầm chục mét .

    - “ Tập trung tinh thần hết mức có thể , cảm thụ từng thớ thịt trên cơ thể mình , hãy coi những con zombie kia chỉ là những khúc gỗ , những khúc gỗ hoàn toàn vô hại ! Hãy chiến đấu bằng mọi phương thức có thể , chỉ cần đánh bại đối phương là được ! “

    Giọng của Hằng vẫn văng vẳng bên tai . Hoàng vừa rơi bịch xuống đất thì đã bị một con zombie gần đó nhất vung cây cuốc trong tay bổ thẳng vào mặt .

    “ Làm được, cậu sẽ làm được mà ! “ Hằng lẩm bẩm , hai mắt nhìn Hoàng chằm chằm đầy vẻ khẩn trương .

    - Khô.. ô..ng !


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile




    NHỮNG COMMENT/THANKS CỦA CÁC BẠN LÀ ĐỘNG LỰC LỚN NHẤT CHO TÁC GIẢ TRÁNH..DROP TRUYỆN
    Lần sửa cuối bởi shevaanh, ngày 02-04-2014 lúc 16:20.

    MỆT

  8. Bài viết được 24 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,abc84p,chutuoc0008,lntntl,ngocnghechvn,Reply,robinhoop,tuantreu,vietthuan,Voọc,
  9. #10
    Ngày tham gia
    Aug 2012
    Đang ở
    ...Tịch Mịch
    Bài viết
    1,886
    Xu
    952

    Mặc định

    100%


    Tác giả : shevaanh


    Quyển II : Vĩnh Lạc Đồng Sinh



    Chương 5 : Hoảng Sợ (2) .



    Hoàng lấy hai tay ôm mặt , lăn người mấy vòng trên mặt đất , tránh một cuốc bổ xuống đầu mình trong gang tấc .


    Lúc này quanh hắn có tất cả là ba con zombie . Một con zombie mặc áo sơ mi , một nửa mặt bị vẹt đi , để lộ cái đầu lâu còn bám ít thịt nát bốc mùi tởm lợm đang dang hai tay ra vồ con mồi dưới chân mình . Hoàng nuốt một ngụm nước bọt . Trong giây phút cái đầu của con zombie sắp chạm vào mặt , hắn cảm nhận được một dòng nước ấm chảy trong bụng mình , hai tai ù đặc , không gian chung quanh như ngừng cả lại .


    Tiếp đó , chính bản thân Hoàng cũng không nhớ rõ làm sao mình có thể đứng dậy và thoát khỏi cú vồ của con zombie kia nữa . Chỉ có Hằng ở ngoài là thấy rõ : cả người Hoàng co lại như một con rắn , trườn qua háng zombie ra đằng sau rồi nhanh chóng bật dậy . Con zombie mặc âu phục thấy vậy thì cười sằng sặc rồi vung cây cuốc trong tay tấn công con mồi . Phối hợp với hắn là một cô gái mặc áo ngắn tay , diện váy dài chấm đất đầy vẻ thanh lịch , thế nhưng khuôn mặt giờ đã không còn thuộc phạm trù con người nữa .


    Từng nhát cuốc của con zombie nọ không ngừng vung lên loang loáng , thế nhưng trong mắt Hoàng thì lại chỉ như trẻ con múa may vậy , chậm chạp vô cùng . Tuy hắn có thể dễ dàng tránh được những đường cuốc và bàn tay cào cấu của hai con zombie trước mặt nhưng vì nỗi sợ hãi vẫn còn nên không dám phản công . Hằng đứng ngoài thấy hắn có vẻ đã kích hoạt được sức mạnh của bản thân sau khi mở khóa gen thì mừng ra mặt , song ánh mắt vẫn không dám rời đi dù chỉ một khắc .


    Thât vậy , cảm giác kỳ diệu kia chỉ diễn ra đúng nửa phút rồi biến mất . Khi nó biến mất , Hoàng thấy cả người nặng nề vô cùng , cảm giác sợ hãi lại trở về bao phủ tâm trí . Cùng lúc đó , động tác của hai con zombie kia cũng tự nhiên nhanh hơn gấp mấy chục lần .


    Mải né mấy phát cào của con nữ zombie bên trái , Hoàng bị một con khác nhảy vào ôm ghì lấy chân , không sao cựa quậy được . Con zombie mặc âu phục thấy thế thì há miệng cười hô hố , hai tay cầm cuốc bổ thẳng xuống đầu hắn .

    Nhìn lưỡi cuốc sắc lẻm vung tới sát mi mắt mình , sắc mặt Hoàng lập tức xanh như tàu lá . Liền đó , một cánh tay mảnh mai nhẹ nhàng kéo hắn thoát khỏi lưỡi hái tử thần . Người đó là Hằng , nãy giờ cô vẫn chăm chú quan sát , thấy hắn lâm vào nguy hiểm thì lập tức xông vào ngay .


    Hằng thở dài một hơi , tay phải tóm chặt lấy lưỡi cuốc rồi bẻ cong nó lại thành hình zic zac . Cô nàng giật mạnh cây cuốc , tiện thể đá một phát vào giữa bụng con zombie mặc âu phục kia làm người nó đứt ra làm hai nửa , không ngừng dãy dụa dưới mặt đất . Hằng phạt ngang cây cuốc trong tay qua đầu hai con zombe còn lại , chỉ vài động tác đơn giản đã kết thúc đối thủ , trông không khác mấy cảnh chiến đấu thường thấy trong phim hành động Mỹ là bao .

    Hoàng sau mấy lần chết hụt thì tay chân bủn rủn , ngồi bệt xuống đất thở hồng hộc . Hằng lắc đầu nhìn hắn an ủi :

    - Lần đầu như vậy cũng khá tốt rồi . Cố lên , chỉ cần vài lần là em sẽ thành thục ngay ấy mà .

    " Đừng đùa chứ , một lần như vậy đã là quá đủ rồi , cô muốn hại chết tôi hay sao chứ ?" Hoàng hằn học nhìn bà chị hờ để tóc đuôi gà trước mặt . Hắn không tán đồng hành động vừa rồi của cô ta tí nào . Dẫu có thể hiểu là muốn tốt cho hắn nhưng có ai lại cam tâm tình nguyện để người khác ném mình vào chỗ chết như vậy bao giờ ? Cô ta đã hỏi qua ý hắn chưa ?

    Hằng nhìn bóng lưng gã đàn ông vác súng đang lầm lì quay đi , trong đầu không tự chủ mà liên tưởng đến hình ảnh một người .

    " Không , không phải . Anh ấy đã chết thật rồi ...Hằng , mày hãy tỉnh lại đi ! "

    Lắc mạnh đầu cho tỉnh táo , cô gái lấy tay vuốt mái tóc dài lại cho gọn gàng rồi quay mặt đi chỗ khác .



    ---------




    Hoàng giật lấy khẩu AK của mình rồi bỏ đi , lầm lì không nói . Lúc này đám zombie kéo tới càng lúc càng đông , Tùng trèo lên một mái nhà nhìn về phía mấy người Totem đang bị lũ zombie vây kín ở một con phố cách đó không xa . Lúc này , gã Smith to lớn nọ đã hóa thành zombie , đang cố giật lấy nửa cánh tay của Totem mà đưa vào mồm nhai ngấu nghiến . Không biết phải chúc mừng hay tội nghiệp cho Maureen, dường như thịt anh ta cũng không đến nỗi tồi nên bị bọn zombie tranh nhau cấu xé giành giật tới những miếng cuối cùng , chỉ còn lại nội tạng bẩn và nửa cái đầu mà thôi . Nếu nhìn gần sẽ thấy , con mắt còn lại của Maureen cho tới lúc chết vẫn trợn trừng đầy vẻ bất lực .


    - Xong , chúng ta đã được tự do .

    Tùng nhếch mép cười , rút một điếu vina ra đưa lên miệng , tay phải cầm khẩu MP7A1 lia về phía bên phải bóp cò . Một viên đạn chuẩn xác ghim giữa trán con zombie xấu số khiến nó đổ gục ngay lập tức .

    Huy lúc này cũng đã cảm giác được chấm đỏ trong đầu đã biến mất hoàn toàn . Hắn lắp bắp nhìn Tùng nói :

    - Anh Tùng ... bây giờ chúng ta phải làm gì tiếp đây ?

    Hằng nhíu mày nhìn đám zombie đông vô số kể đang từ xa tiến về đây rồi nói :

    - Chúng ta phải nhanh chóng tìm phương tiện đi lại , một cái xe chẳng hạn , rồi tìm đường tới bệnh viện Hoàn Hảo . Không thể dây dưa mãi ở đây được .

    Bỗng có tiếng người hô lớn , là của gã thanh niên để đầu đinh :

    - Ở đây , tôi tìm thấy một cái xe tải lớn . Chỉ là không biết có đi được hay không thôi .

    Tất cả cùng chạy tới , đúng là có một chiếc xe tải đậu ở đây thật . Chàng thanh niên nọ sau một hồi kiểm tra máy móc bên trong và nổ máy thử thì vui mừng nói vọng ra ngoài :

    - Trời phật phù hộ ! Cái xe này vẫn còn chưa đến nỗi phải vứt vào bãi phế liệu !

    Bảy người hồ hởi leo vào trong xe . Tùng hất mặt nhìn gã thanh niên để đầu đinh hỏi :

    - Nhóc , biết lái đấy chứ ?

    Gã thanh niên mỉm cười , để lộ hàm răng đen xì do thâm niên hút thuốc lào của mình , đoạn rút một tấm thẻ trong ví ra giơ lên trước mặt Tùng nói :

    - Yên tâm , việc này có thể giao cho tôi .

    Hằng vừa an vị ngồi vào hàng ghế trước thì đã hướng gã nói như ra lệnh :

    - Mau lái xe đi vòng quanh đây xem có cái bệnh viện lớn nào không ? Nếu không tìm thấy thì tới quảng trường ở giữa thành phố cũng được .


    Chiếc xe rồ máy lao đi . Tùng trèo lên nóc xe , dùng khẩu MP7A1 của mình xử lý những con zombie đang điên cuồng bất chấp tất cả mà xán lại gần . Cả bọn đi được gần một tiếng đồng hồ song vẫn không thấy chỗ nào ra vẻ là bệnh viện cả , chỉ có những con zombie ghê tởm đang lê bước khắp mọi nơi mà thôi . Chưa hết , ngoài những con zombie ra , nơi này còn có những con thằn lằn đột biến to gấp rưỡi người bình thường . Với lớp da màu xanh lá cây và bộ âu phục được cắt may vô cùng cẩn thận khoác trên mình , những con thằn lằn này trông giống người hơn là một loài bò sát bốn chân nhiều .


    Hoàng từ lúc lên xe vẫn làm mặt lạnh không thèm nói chuyện với Hằng , thậm chí còn cố tình rời bỏ vị trí phía trên cạnh chị ta mà xuống dưới ngồi cùng Huy và cô gái tóc dài kia . Huy sau quãng thời gian liều mình dùng khẩu Deseart Eagle trong tay bảo vệ người đẹp thì cuối cùng cũng đã biết tên của nàng ta - Trần Vũ Hoài My , một cái tên hay đấy chứ ! Anh chàng cất giọng nịnh đầm .

    - Anh tên là Hoàng phải không ? Em là Hoài My , người mới , rất mong nhận được sự giúp đỡ của anh .

    Hoài My lấy tay vuốt tóc nhìn Hoàng bắt chuyện nhằm vơi bớt nỗi sợ hãi mỗi khi vô tình nhìn ra cửa sổ .

    Hoàng cố nở một nụ cười lịch sự rồi trầm mặt không nói . Khả năng giao tiếp của hắn cũng không tệ , thế nhưng lúc này hắn chẳng có tâm trí nào để tiếp chuyện cô gái xinh xắn trước mặt mình cả .

    Rốt cuộc mình phải chịu đựng tất cả những chuyện này tới lúc nào ? Tới lúc nào nữa ?

    Hoài My đang quay mặt về phía Hoàng thầm đánh giá thì từ phía đối diện , một gương mặt kinh dị với mái tóc dài lòa xòa đang dùng móng tay bám vào cửa kính xuất hiện làm cô nàng sợ đến nỗi hét lên một tiếng .

    Rất nhanh , con zombie táo tợn kia đã bị khẩu MP7A1 của Tùng bắn cho nát sọ , thế nhưng dù đã nát gần hết người nhưng hai bàn tay của nó vẫn bám sát cửa kính không rời . Đúng là một cảnh chỉ thấy trong những bộ phim kinh dị không dành cho người yếu tim . Huy cũng sợ đến tái mặt song lập tức trấn tĩnh lại ngay . Bởi hiện giờ hắn còn phải lo cho cô nàng xinh xắn kia nữa , đâu phải là lúc để tỏ ra yếu đuối .

    - Chết tiệt , thành phố này lớn hơn mình tưởng nhiều !

    Hằng nôn nóng chộp lấy vai gã tài xế để đầu đinh nói lớn :

    - Mau lái xe về phía quảng trường ! Đúng , chính là trung tâm thành phố .Mau lên !


    Gã tài xế không mất nhiều thời gian để tìm tới quảng trường . Lý do đơn giản chỉ vì nơi đây thực sự quá nổi bật . Chỗ này là giao lộ của sáu con đường toả đi các hướng. Chỉ trong khu vực nhỏ này thôi mà đã tập trung tới bốn địa điểm tham quan nổi tiếng trong thành phố Mái Ấm. Toà nhà Tele, nơi có treo màn hình ngoài trời lớn nhất thế giới , trung tâm thương mại Lighting , kinh đô thời trang của những nhà tạo mẫu . Công viên Babylon, nơi được thiết kế như một khu vườn thượng uyển trong truyền thuyết. Và cuối cùng là tòa tháp khổng lồ ở khu vực trung tâm , nơi đặt chiếc đồng hồ Thiên Niên Kỷ nổi tiếng , niềm tự hào và biểu tượng của thành phố trong suốt mấy trăm năm trở lại đây .

    Tại giao lộ và cũng là trục giao thông chính của trung tâm thành phố lúc này có tới trên dưới một ngàn con thằn lằn xanh đang tập trung , trông như một tấm vải xanh phủ kín khắp nơi vậy . Nhưng đừng coi thường tấm vải này , chỉ cần bạn không may rơi vào đó thôi thì xin chúc mừng , ngày này năm sau chính là cái giỗ đầu tiên của bạn .

    Hằng quét mắt quan sát xung quanh hết một lượt , tới khi thấy tòa tháp lớn nhô cao giữa vòng vây của mấy trăm còn thằn lằn xanh thì hai mắt sáng rực :

    - Kia rồi , xem ra chúng ta vẫn chưa đến muộn .

    Tùng liếc mắt nhìn Hằng , hắn vẫn làm vậy mỗi khi có nghi vấn gì đó cần cô giải đáp . Hằng không trả lời hắn vội mà bảo gã tài xế kia tấp xe vào một chỗ kín tránh tầm mắt của lũ thằn lằn rồi mới cất giọng giải thích :

    - Trong nhóm người Andy thì chỉ mỗi Alan là có bản đồ thành phố , chúng ta nếu không bám theo họ thì khó mà xác định được bệnh viện Hoàn Hảo nằm ở vị trí nào . Bây giờ theo như cốt truyện thì cũng gần đến lúc đám người Andy cho nổ bom để liều mình thoát khỏi tháp đồng hồ rồi . Tới lúc đó chúng ta sẽ bám theo họ tới bệnh viện Hoàn Hảo , tìm và diệt Mr.Mystery trước khi nó mất mạng về tay Alan như trong cốt truyện .

    Nói rồi vỗ vai gã thanh niên để đầu đinh rồi cười với hắn một cái :

    - Cậu được đấy , tên gì vậy ?

    Gã tài xế lấy tay gãi đầu đáp :

    - Lập , Trần Văn Lập , hành nghề sửa chữa cơ khí . Cứ gọi tôi là Lập được rồi .

    Hằng cười đáp :

    - Hằng , Nguyễn Thu Hằng . Rất vui được gặp cậu .

    Tất cả lúc này mới bắt đầu làm quen với nhau . Thiếu phụ đeo tạp dề nói với vẻ rụt rè :

    - Nguyễn Thị Thu Hà , tôi đang ở trong bếp nấu bữa tối thì không hiểu sao lại bị tống vào đây ..

    Cô gái ngồi cạnh Huy cũng cất tiếng , giọng nói vẫn còn run rẩy vì sợ hãi .

    - Trần Vũ Hoài My , hai mươi hai tuổi . Cảnh sát giao thông , xin mọi người giúp đỡ .

    " ẦM ". Một tiếng nổ cực lớn phát ra từ tháp đồng hồ . Tùng ngồi trên nóc xe nhạt giọng nói :

    - Đến rồi .

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    NHỮNG COMMENT/THANKS CỦA CÁC BẠN LÀ ĐỘNG LỰC LỚN NHẤT CHO TÁC GIẢ TRÁNH..DROP TRUYỆN
    Lần sửa cuối bởi shevaanh, ngày 02-04-2014 lúc 16:21.

    MỆT

    ---QC---


  10. Bài viết được 22 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,abc84p,chutuoc0008,lntntl,ngocnghechvn,Reply,robinhoop,vietthuan,Voọc,yuumie,
Trang 2 của 25 Đầu tiênĐầu tiên 123412 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status