TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 1 của 9 123 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 44

Chủ đề: Không có anh sao em hạnh phúc?-Chương 36

  1. #1
    Ngày tham gia
    Aug 2012
    Đang ở
    Miếu Đoạn Đức
    Bài viết
    2,513
    Xu
    3,709

    Mặc định Không có anh sao em hạnh phúc?-Chương 36


    Tác giả : Lạc Diệp Phân Phi

    Nhân vật chính : Tử Ngâm, Lạc Dương

    Độ dài: 163 chương (Mỗi chương cũng tương đối ngắn).

    Truyện HE nha !!!!!!!!!!!!!!!!!

    Giới thiệu truyện :

    Lạc Dương chậm rãi cười, ý vị thâm trường nói: “Nếu em muốn biết, anh bây giờ có thể nói cho em!”

    Tử Ngâm sợ hãi lui ra phía sau hai bước, cảm thấy kinh ngạc nhìn anh, khẩn trương chỉ thức ăn trên bàn: “Em đói bụng, ăn cơm trước đi”.

    Thấy cô dáng vẻ nói lắp, Lạc Dương rốt cục mới sang sảng cười rộ lên, anh phát hiện rằng trêu cô đúng là chuyện rất hứng thú, dịu dàng nói: “Tử Ngâm, anh khi nào có cơ hội sẽ từ từ dạy dỗ em!”.

    Ngày mai chúng ta phải đi đăng ký kết hôn!!!
    ---QC---


  2. Bài viết được 10 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    ayahayate,leoit,Trương Văn Viễn,Tuong Van,
  3. #2
    Ngày tham gia
    Aug 2012
    Đang ở
    Miếu Đoạn Đức
    Bài viết
    2,513
    Xu
    3,709

    Mặc định

    Chương 1:


    Đi bộ một mình trên phố tĩnh lặng, góc áo bị gió thổi khẽ lay động, làn tóc nhẹ nhàng tung bay theo làn gió hoà với khung cảnh lá rụng vàng gợi nên cảm giác ưu thương. Là ai nói mùa thu là mùa làm cho người ta ưu thương, mùa thu là mùa ly biệt, tựa như cây và lá nương tựa vào nhau nhưng đến mùa thu lại phải đối mặt với việc chia ly đau đớn. Mà tâm tình cô lúc này như lá rụng mùa thu tê tái và tan nát. Chuyện cũ bây giờ hiện về trong tâm trí cô như một cuốn phim được chiếu lại. Cái tên khắc sâu vào đáy lòng kia, thậm chí là cả hơi thở của cô cũng cảm nhận đươc nó bây giờ đối với cô không còn quan hệ gì nữa.

    Thời điểm xoay người rời đi , anh bâng quơ nói những chuyện đã xảy ra hết thẩy đều là sai lầm, anh hết sức bình thản nói cô nhất định phải hạnh phúc, như vậy anh mới không áy náy trong lòng. Cô tuy khoé mắt không rớt một giọt lệ nào nhưng cô lại đau đến không thể hô hấp.

    Rốt cuộc là cái gì làm cho anh vô tình như thế, thay đổi đột ngột như thế? Ngày xưa nhu tình mật ý thế nhưng nháy mắt đã hoá thành hư ảo. Cô chỉ biết là thời điểm anh quay người đi, nước mắt cô như những hạt trân châu rơi xuống vì mối quan hệ giữa cô và anh đã bị cắt đứt vĩnh viễn.

    Điện thoại vang lên nửa ngày cô mới lấy ra, là mẹ gọi tới, cô lấy tay xoa xoa mắt. Nước mắt như cũng khi dễ cô, không nghe lời mà cứ chảy xuống. Hít sâu vào một hơi, cô tiếp điện thoại, khe khẽ nói một tiếng: “Mẹ”.

    Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói: “Mẹ đây”, giọng nói lộ ra vẻ lo lắng: “Tử Ngâm, tại sao lại chưa trở về? Bên ngoài đang mưa, con mau trở về, chúng ta đang đợi con về ăn cơm đây”

    “Tốt, mẹ, con sẽ nhanh trở về”. Cô cố gắng làm cho chính mình ảm đạm cười nhưng nụ cười lại lộ vẻ chua sót.Cúp điện thoại, cô nhìn thời gian, đã gần 06:00, trời đang tối dần, cô cất bước đi về hướng nhà mình.Một chiếc xe màu đen đi lướt qua cô, trong xe truyền đến tiếng cười lanh lảnh của một cô gái, cười rực rỡ và hạnh phúc. Nhìn thấy biển số xe quen thuộc, lắng nghe âm thanh trong xe hơi lướt qua trong nháy mắt, Tử Ngâm nghe được âm thanh tan nát của cõi lòng. Dù không cần xem, cô cũng nhận ra cái tên đã ăn sâu vào cốt tuỷ của cô: Lăng Thần. Thế nhưng vừa rồi từ bên người cô rời đi, anh đầu cũng không có quay lại, ngay cả liếc mắt nhìn cô cũng không mà chỉ nhìn người con gái xinh đẹp bên cạnh tươi cười.

    Mở cửa xe trước, đầu tiên cô thử cười cười, cảm thấy được bản thân mình cười ôn hoà, không có gì khác biệt, cô mới nhẹ nhàng lấy ra chìa khoá, chậm rãi chuyển động sau đó nhẹ nhàng phóng khoáng bước vào.

    Cha cô Hiệp Minh đang xem TV, luôn luôn xem tin tức chính trị mà mẹ cô thì đang bận rộn trong nhà bếp. Thấy cô trở về, Hiệp Minh cười hỏi: “Tử Ngâm đã trở lại, con có biết là mẹ con đang muốn cha đi ra ngoài tìm con không?”

    “Không phải con đã trở về sao? Ba ba, nghe nói ba ba sắp được thăng chức có phải không?” Tử Ngâm đi đến bên người cha, nhẹ nhàng ngồi xuống ghế sô pha kế bên cạnh chỗ cha cô đang ngồi.

    “Tử Ngâm, điều đó không quan trọng, Baba thăng chức hay không đều giống như nhau, chuyện công việc không nói trong nhà, vẫn là nói con đi, đã sắp tốt nghiệp rồi, có tính toán gì không?”

    Vu Lệ lúc này từ phòng bếp đi ra, mỉm cười với Tử Ngâm nói: “Đúng vậy, Tử Ngâm, có tính toán gì không, cùng bàn bạc với Baba, gần đây Tiểu Thần như thế nào không tới, từ sau khi bọn họ chuyển nhà đi nó đến đây cũng ít hơn, như thế nào mà giờ bóng người cũng không thấy, các con có phải cãi nhau hay không?”

    “Bà đừng nói lung tung, Tử Ngâm và Tiểu Thần đều luôn luôn tốt, như thế nào lại cãi nhau, nhất định là bận rộn quá phải không?” Hiệp Minh nói xong nhìn về phía con gái mình. Đối với Lăng Thần, ông hết sức yêu thích.

    “Mẹ, Lăng Thần gần đây bận quá, hơn nữa con cũng sắp tốt nghiệp, làm sao lại có thời giờ nhàn rỗi như lúc trước. Con đã đói bụng, có thể dọn cơm hay không?”. Nói xong cô lấy tay sờ sờ bụng mình.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Qing Luan, ngày 08-03-2013 lúc 09:07.

  4. Bài viết được 8 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    ayahayate,leoit,Trương Văn Viễn,Tuong Van,
  5. #3
    Ngày tham gia
    Aug 2012
    Đang ở
    Miếu Đoạn Đức
    Bài viết
    2,513
    Xu
    3,709

    Mặc định

    Chương 2:



    “Tử Ngâm, cậu mau tới xem!” Bạn tốt Lục Mai đứng ở bên cửa sổ, quay đầu nói với Tử Ngâm đã tan học nhưng vẫn còn đọc sách đồng thời ra hiệu cho Tử Ngâm đi qua nhanh một chút.

    Nghe được tiếng kêu của Lục Mai, Tử Ngâm từ cuốn sách ngẩng đầu lên nhìn nhìn Lục Mai bên cửa sổ vẻ mặt như phát hiện ra Châu lục mới, hai mắt sáng lên, không biết cô vừa nhìn thấy chuyện gì mà cảm thấy hứng thú.

    Khẽ thở dài, Tử Ngâm bỏ xuống cuốn sách trong tay, biết chính mình nếu không theo ý muốn của Lục Mai thì cô bạn sẽ áp dụng phương thức bạo lực đem mình tới bên cửa sổ nhìn phát hiện mới của cô.

    “Nhanh lên, Tử Ngâm!” Lục Mai lại bảo một tiếng, lúc này có ít người trong phòng học, đều tự nói chuyện phiếm hoặc là làm việc riêng, không ai chú ý tới cô.

    Tử Ngâm đi lại cửa sổ, từ lầu bốn nhìn xuống. Chỉ thấy một người đàn ông đẹp trai mặc một chiếc áo len màu nâu và quần áo giản dị màu tối đi bộ qua sân thân dục, theo hướng bên ngoài Giáo vụ mà đi.

    “Thật đẹp trai quá đi mất, Tử Ngâm, anh ta so với Lăng Thần đẹp trai hơn, cậu sẽ vì anh ta mà thương tâm phải không, biết anh ta là ai không?”

    “Mình làm sao biết, không liên quan tới mình.” Tử Ngâm thản nhiên nói một câu, chuẩn bị xoay người trở lại chỗ ngồi.

    Lục Mai thuận tay lôi kéo góc áo của cô nói: “Tử Ngâm, anh ta đã tốt nghiệp nhưng vẫn là chủ tịch hội sinh viên, vốn dĩ là nhân vật phong vân hô mưa gọi gió một thời, sau đó anh ta đến Hoa Kỳ làm sinh viên trao đổi hai năm, sao cậu lại không biết chứ? Nghe nói hiện tại được xem là thanh niên tài giỏi tuấn tú, nhân tài mới của giới luật sư, anh ta là vì trường chúng ta mà đến.”

    “Cậu như thế nào mà biết nhiều như vậy?” Tử Ngâm kéo tay Lục Mai ra, xoay người đi đến ghế ngồi xuống. Cô giờ không quan tâm đến bất kì chàng trai nào, cô vẫn còn đắm chìm trong nỗi đau bị thất tình.

    “Tử Ngâm, cậu xem, Lăng Thần!” Đột nhiên truyền đến giọng nói của Lục Mai.

    Tử Ngâm lập tức từ ghế đứng lên, đi vài bước tới bên cửa sổ, đập vào mắt là Lăng Thần cùng với một người con gái sánh bước mà đi, mỗi khi người con gái kia nói xong cái gì thì Lăng Thần trên mặt lại nở nụ cười. Tử Ngâm trong lòng đau xót, mặt lộ vẻ ưu thương.

    Vào lúc này , tiếng chuông vào học vang lên, khiến cho Tử Ngâm đang trong tâm trạng đau buồn phục hồi tinh thần lại.

    “Tử Ngâm, có muốn cùng nhau về hay không?”, sau khi tan học Lục Mai cùng với Tử Ngâm đang thu thập đồ đạc nói. Trước kia đi học Từ Ngâm đều ngồi cùng xe với Lăng Thần. Nhưng mà bây giờ đều là tự mình đi học và về nhà bằng xe bus. Tuy rằng nhà cô có xe nhưng cô vẫn kiên trì tự mình đi xe bus, điều này làm cho Lục Mai có chút khó hiểu.

    “Không cần Mai Mai, cậu về trước đi, mình tự về nhà là được rồi.”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Qing Luan, ngày 08-03-2013 lúc 09:07. Lý do: Nên cho vào thẻ SPOILER

  6. Bài viết được 7 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    ayahayate,Trương Văn Viễn,Tuong Van,
  7. #4
    Ngày tham gia
    Aug 2012
    Đang ở
    Miếu Đoạn Đức
    Bài viết
    2,513
    Xu
    3,709

    Mặc định

    Chương 3


    Tử Ngâm mới từ phòng học đi ra thì gặp Lăng Thần từ tên lầu xuống dưới. Anh cười, nói to: “Tử Ngâm, anh đưa em về nhà, lâu ngày chưa tới nhà em, bác trai, bác gái có khoẻ không?”

    Thấy anh cười phong khinh vân đạm, căn bản giống như chưa từng có chuyện gì phát sinh, Tử Ngâm đáy lòng âm ỉ đau. Thầm hít sâu một hơi, cô nhìn Lăng Thần hỏi: “Anh và Trần Nhiên Nhiên quen nhau? Anh liền như vậy thích cô ấy sao?”

    Lăng Thần cười cười, trong giọng nói lộ ra hạnh phúc nhàn nhạt, làm cho lòng của Tử Ngâm đau đớn. Giọng nói của anh trầm thấp mà dễ nghe, là giọng nói mà nàng thích nghe nhất nhưng mà lúc này vang lên lại làm cho nàng tan nát cõi lòng: “ Tử Ngâm, anh yêu Nhiên Nhiên, anh cho tới nay đều xem em như em gái hiểu rõ anh, em nhất định chúc phúc cho anh phải không?”

    Tử Ngâm sắc mặt thay đổi, thốt ra: “Chính là em không nghĩ làm em gái của anh, em thích anh!”. Có lẽ bởi vì trước kia cô chưa từng nói ra tình cảm đối với anh mới làm cho anh yêu người khác, cô lúc này muốn nói với anh rằng chính mình không xem anh là anh trai, thầm nghĩ thương anh, muốn theo anh mãi mãi!

    “Tử Ngâm”, Lăng Thần thật không ngờ Tử Ngâm lại nói thẳng ra tình cảm của mình như thế. Anh không biết nói như thế nào, không muốn thương tổn cô nhưng vẫn là thương tổn cô.

    Lần trước khi anh nói với cô rằng anh có bạn gái, vẻ mặt cô liền lộ vẻ bi thương, làm cho anh thập phần áy náy.

    “Tử Ngâm, em còn nhỏ, không rõ chuyện tình cảm, chờ khi em tìm được người đàn ông em yêu, em liền hiểu rõ cái gì mới là tình yêu chân chính,em sẽ hạnh phúc!”

    Tử Ngâm mở to mắt nhìn anh, đáy mắt lộ vẻ bi thương, gắt gao cắn môi, nửa ngày sau mới nghẹn ngào hỏi: “Không có anh sao em hạnh phúc?”

    Lúc này một người đàn ông đi tới cạnh họ, lơ đãng nhìn mặt Lăng Thần sau đó chậm rãi rời xa.

    “Tử Ngâm!” Lăng Thần trong lòng có chút nhói đau, nhìn thấy Tử Ngâm như thế bi thương, anh làm sao vui lòng. Nhưng mà anh thật sự thích Trần Nhiên Nhiên, cô gái xinh đẹp và gợi cảm, đặc biệt là nụ cười của cô sáng lạn và lãng mạn như thế, giọng nói của cô uyển chuyển êm tai, anh chưa từng bị cô gái nào cuốn hút như vậy.

    Nước mắt lẳng lặng chảy xuống gương mặt trong suốt như tinh thể trong suốt . Lăng Thần do dự một lát sau nâng tay nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt của cô, giọng điệu dịu dàng nói: “Tử Ngâm, thực xin lỗi, là do anh gây hiểu lầm cho em. Em đừng khóc nữa được hay không?”

    Tử Ngâm lùi về sau từng bước, tránh đi tay anh, qua quýt lau chùi gương mặt, sau đó giọng điệu kiên định nói: “Lăng Thần, em không cần anh thương hại!” Xoay người chạy xuống lầu, mới vừa chạy xuống được vài bậc thang, cô đụng phải một người vẻ mặt dào dạt ở góc cầu thang, mắt thấy sẽ ngã xuống nhưng may mắn có người nhanh tay lẹ mắt cầm tay cô, nhẹ nhàng đem nàng ôm vào lòng mới làm cho cô bị kinh sợ nhưng không gặp nguy hiểm.

    Sau khi phản ứng trở lại, Tử Ngâm lập tức đẩy người trước mặt ra, theo bản năng nói: “Thực xin lỗi, tôi đụng vào anh”

    Lạc Dương ảm đạm cười, giọng điệu thản nhiên, trầm và nam tính chậm rãi truyền đến bên tai Tử Ngâm: “Không sao, lần sau cẩn thận một chút, đừng để vấp ngã”.

    Tử Ngâm không nói gì , chạy xuống dưới lầu.Nhìn bóng dáng cô dần dần mất hẳn, Lạc Dương trong mắt hiện lên một chút khác thường. Trong lòng khẽ động.Vừa rồi khi đem cô kéo vào lồng ngực, mùi hương thơm dịu xâm nhập vào hô hấp của anh, làm cho đáy lòng của anh đột nhiên mềm mại.

    Anh vừa rồi nghe thấy cô giọng nói nghẹn ngào hỏi người đàn ông kia: “Không có anh sao em hạnh phúc?” cảm nhận được cô chính là một cô bé, thế nhưng vừa rồi đem cô kéo vào lồng ngực trong nháy mắt lại làm cho anh trong đầu có ý nghĩ muốn làm cô hạnh phúc. Điều này làm cho chính anh cũng cảm thấy kỳ quái.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Qing Luan, ngày 08-03-2013 lúc 09:07.

  8. Bài viết được 5 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    ayahayate,
  9. #5
    Ngày tham gia
    Aug 2012
    Đang ở
    Miếu Đoạn Đức
    Bài viết
    2,513
    Xu
    3,709

    Mặc định

    Chương 4


    Một hơi chạy ra khỏi trường học, Tử Ngâm mới dừng chân lại. Quay đầu nhìn lại, phía sau một người cũng không có, Lăng Thần bây giờ và trước kia như hai người khác nhau. Nếu là trước kia khi làm cô không vui nhất định sẽ đuổi theo nhưng mà hiện tại có bạn gái sẽ không còn chỗ cho cô xen vào nữa.
    Gió nhẹ thổi, làm cho cơ thể cô nhịn không được khẽ run lên. Mùa thu khí hậu thay đổi thất thường, giữa trưa mặt trời trên cao chiếu sáng rực rỡ mà hiện tại bầu trời lại u ám,bụi bay khắp không trung, mặt trời không biết trốn đi đâu.

    “Lăng Thần chết tiệt, Lăng Thần thối” Tử Ngâm nhịn không được mắng lên, anh không đưa cô về nhà , cô đành phải chờ xe. Nhìn thấy một chiếc taxi đi ngang trước mặt, nhưng không dừng lại, vì sao ngay cả xe taxi cũng khi dễ người, làm cho cô tâm tình càng thêm ủ rũ.

    Một chiếc xe chậm rãi đỗ lại trước mắt cô, cửa kính xe từ từ hạ xuống, từ trong xe lộ ra một gương mặt trẻ tuổi anh tuấn, đối với Tử Ngâm mỉm cười, giọng nói trầm thấp nam tính thập phần dễ nghe: “ Lúc này rất khó chờ xe đến, hay là tôi tiễn cô một đoạn đường được không?”

    Tử Ngâm ngẩn ra, ánh mắt cực kỳ bình tĩnh nhìn về phía người đàn ông trong xe, cô không nhớ rõ là nhận biết hắn.Người đàn ông sau khi thấy phản ứng của nàng thì hiểu rõ cười, giải thích: “Vừa rồi chúng ta đã gặp qua ở cầu thang, còn nhớ rõ không? Trước tiên lên xe đi, cô cứ việc yên tâm, tôi không phải là người xấu, nếu cô lo lắng co thể ghi nhớ biển số xe của tôi sau đó gọi cho cục cảnh sát”.

    Nghe xong lời nói nhàn nhã của người đàn ông, nhìn thấy anh ta nét mặt lãnh đạm, Tử Ngâm mỉm cười, nhẹ giọng nói: “Nếu anh là người xấu thì đem ta đi bán tốt lắm” .Nói xong chìa tay mở cửa xe ngồi vào.

    Lạc Dương nhíu mày: “Xem ra tâm tình cô không tốt”. Lời nói của anh làm Tử Ngâm nhớ tới tâm sự của mình, sắc mặt lại ảm đạm. “ Thất tình có được không?” lời thì thầm của cô truyền tới tai Lạc Dương.
    “Cô thật không sợ tôi là người xấu, vậy cô muốn đi nơi nào?” Nụ cười nở trên môi anh, khuôn mặt đẹp trai, ngũ quan rõ ràng, một thân chính trang làm hiện ra sự trưởng thành và tự tin của anh.
    Tử Ngâm nhìn từ trên xuống dưới đánh giá, một lát sau cười nói: “Tôi không muốn về nhà, anh đưa tôi đến siêu thị Nhạc Nhiên là được rồi”.
    “Nếu không cô đi ăn cơm với tôi đi, tôi ăn một mình có chút vô vị, vừa vặn cô cũng không vội về nhà, cơm nước xong tôi chở cô về nhà được không?”

    Tử Ngâm nghiêng đầu suy nghĩ một chút. Người trước mắt cũng không giống như loại đàn ông vô vị, với vẻ ngoài nhã nhặn anh bên người cũng không thiếu cô gái theo đuổi, chính mình không có gì phải lo lắng, chỉ là ăn một bữa cơm mà thôi, huống chi tâm trạng của cô cũng không tốt, cũng không muốn về nhà.

    Cô khẽ gật đầu: “ Được rồi, tôi muốn ăn đồ nướng”.

    Xe chậm rãi chạy, nhạc vang lên nhẹ nhàng du dương trong không gian nho nhỏ, Lạc Dương đột nhiên nhìn về phía Tử Ngâm: “Tôi tên là Lạc Dương, còn cô?”

    Tử Ngâm cười khúc khích: “Lạc Dương, anh là Lạc Dương?”

    Lạc Dương cũng không để ý tới nụ cười của nàng, giải thích: “ Tôi họ Lạc tên Dương chỉ là cùng tên với địa danh nổi tiếng mà thôi, không cần cường điệu hoá như vậy đi?”

    Tử Ngâm ngừng cười, ngượng ngùng nói: “Thực xin lỗi , tôi không phải cố ý cười nhạo anh, tôi tên là Tử Ngâm, kỳ thật của anh thật dễ nhớ”.

    “Tốt lắm, hy vọng lần sau gặp lại miễn sao đừng quên tôi là được”. Nói xong Lạc Dương thoải mái cười. Tử Ngâm cũng cười rộ lên, tâm trạng dường như tốt lên không ít.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Qing Luan, ngày 08-03-2013 lúc 09:07. Lý do: Nên cho vào thẻ SPOILER

    ---QC---


  10. Bài viết được 4 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    ayahayate,
Trang 1 của 9 123 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status