TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 11 của 16 Đầu tiênĐầu tiên ... 910111213 ... CuốiCuối
Kết quả 51 đến 55 của 80

Chủ đề: Mãng Hoang Kỷ - Ngã Cật Tây Hồng Thị - New: Quyển 5 Chương 5

  1. #51
    jonyhoanganh's Avatar
    jonyhoanganh Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Ngọc thủ phi vũ
    Administrator
    Ngày tham gia
    Aug 2008
    Đang ở
    C:Windows/system
    Bài viết
    10,604
    Xu
    1,000

    Mặc định

    Quyển 3 - Ngộ Đạo Bên Hồ
    ---o0o---

    Chương 14 - Thủy Phủ


    Dịch: Workman

    Biên: Minh Lang

    Nguồn: www.tangthuvien.com


    Kỷ Ninh cảm giác thấy thời gian không gian biến ảo, cảm giác hơi giống như năm đó mình nhảy vào Lục Đạo Luân Hồi.

    Trong nháy mắt, tất cả lại yên ả.

    “Nơi này...“ Kỷ Ninh vội quan sát bốn phía, thấy bản thân mình đang ở trong một hành lang cao lớn. Hành lang rộng trăm trượng, cao trăm trượng, đến khi Kỷ Ninh quay đầu nhìn phía sau không khỏi chấn động. Phía sau chính là lối ra. Ngoài lối ra là nước mênh mông cuồn cuộn vô cùng vô tận. Nhưng nước không thể xâm nhập vào trong hành lang, như có chướng ngại vô hình ngăn cản.

    “Chuyện gì thế? “ Kỷ Ninh vô cùng cẩn thận đi tới đó, trong tay xuất hiện một mũi tên, đâm thẳng ra ngoài.

    Xoẹt!

    Mũi tên chạm vào tầng cản trở vô hình, không sao xuyên thủng được.

    “Ta không tin. “ Kỷ Ninh vội lui về phía sau mười bước, lập tức xuất ra cây đại cung Giáp Dũng, hừ nhẹ một tiếng, toàn thân thoáng có hào quang lưu chuyển. Hiển nhiên sức mạnh như Thần Ma đã hoàn toàn bộc phát, gần như kéo hết đà cây đại cung, lập tức bắn thẳng một tên ra. Mũi tên như lưu quang xạ vào trên chướng ngại vô hình.

    Mũi tên bị chấn nát bấy, rơi trên mặt đất.

    “Việc này … “ Kỷ Ninh nhíu mày, cẩn thận quan sát hành lang.

    “Hành lang có chiều rộng và chiều cao trăm trượng. “ Kỷ Ninh xuyên qua chướng ngại vô hình, nhìn ra thủy vực vô cùng bên ngoài: “ Kiến trúc này khẳng định lớn kinh người, cực dài cực rộng. Hơn nữa lại được xây dưới nước...”

    “Dưới đáy hồ Dực Xà?“ Kỷ Ninh lắc đầu.

    Hồ Dực Xà chỉ là một hồ nước phương viên trăm dặm, muốn dung nạp kiến trúc lớn như vậy cũng rất khó. E rằng Kỷ Thị sớm đã phát hiện ra rồi.

    “Lúc trước thời gian không gian biến ảo, như một thông đạo không gian.“ Kỷ Ninh thầm nói: “Sợ là ta đã vào một không gian khác rồi.”

    Đọc sách nhiều, biết cũng nhiều.

    Trong sách có ghi lại, qua thời gian vô tận, một vài Tiên nhân đại năng hoặc Thần Ma đại năng, có thể mở ra một vài tiểu không gian. Thậm chí một hạt cát cũng có thể mở ra một thế giới! Một vài di tích tiên phủ, di tích Thần Ma cũng sẽ đặt trong một vài tiểu không gian, tiểu thế giới. Bình thường muốn tìm cũng không thể tìm ra. Gặp kỳ ngộ, vô tình sẽ được vào đó.

    Nhưng đây là động phủ của đại năng giả để lại, nên cũng có nguy cơ trùng điệp. Dù sao Tiên nhân, Thần Ma làm sao có thể không để lại một vài thủ đoạn phòng ngự chứ. Tiến vào di tích phần lớn đều chết cả. Có thể bảo trụ được mạng trốn ra ngoài coi như vận khí tốt. Về phần tìm được bảo vật trong truyền thuyết, ít nhất bây giờ Kỷ Ninh cũng không dám mơ tưởng!

    “Không thể tham lam! Cố gắng bảo trụ tính mạng.“ Kỷ Ninh cẩn thận quan sát.

    Không biết, đại biểu cho kỳ ngộ.

    Nhưng ngược lại cũng đại biểu cho nguy hiểm khổng lồ!

    “Thủy Phủ này tạm thời gọi nó là Dực Xà Thủy Phủ đi.“ Kỷ Ninh tùy tiện đặt một cái tên. Đã tạm thời không thể ly khai hành lang, vậy cứ tiến lên.

    ...

    Hành lang rộng lớn, mặt đất như đúc liền một khối. Kỷ Ninh thử dùng hết thủ đoạn cũng không thể lưu lại vết tích gì trên mặt đất hoặc trên vách tường.

    Đi được một lát.

    Vừa rẽ qua, Kỷ Ninh lập tức nheo mắt. Chỉ thấy xa xa trên mặt sàn hành lang có một đống xương. Có một số thi hài đã gần như hoàn toàn hóa thành bụi rồi. Nhưng cái kỳ quái là rất ít thấy binh khí pháp bảo. Chỉ ở bên trái xa nhất có một thi hài đầy đủ, có một bộ hộ giáp, binh khí thôi.

    “Pháp bảo của những thi hài khác đâu nhỉ?“ Kỷ Ninh nghi hoặc: “Mặc dù không có pháp bảo, tốt xấu gì cũng có chút thần binh chứ. Sao một chiếc cũng không có?”

    “Vèo!”

    Kỷ Ninh động tâm ý, dùng thần niệm cuộn lấy thi hài có hộ giáp, binh khí. Trong nháy mắt đã cuốn nó tới chỗ mình.

    Bang.

    Vừa rơi xuống, thi hài trong nháy mắt đã bị chấn động vỡ vụn.

    “Xem ra đã chết rất lâu rồi.“ Kỷ Ninh nhìn thoáng qua hộ giáp và binh khí, lúc này dùng Tiên Thiên Chân Nguyên trong cơ thể xâm nhập vào trong muốn luyện hóa. Vừa luyện hóa hắn đã phát hiện, vì chủ nhân lúc trước đã chết lâu lắm rồi. Bên trong hai món pháp bảo cũng không hề có chút pháp lực nào tồn tại. Kỷ Ninh rất dễ dàng luyện hóa được.

    “Ta có thể luyện hóa. Xem ra chỉ là pháp bảo không đạt chuẩn.“ Kỷ Ninh thầm nói: “Xem ra người này cũng chỉ có thực lực Tiên Thiên thôi.”

    Lập tức Kỷ Ninh cẩn thận quan sát thi hài. Hắn chú ý tới một cái nhẫn trên ngón tay, lập tức cầm lấy nhẫn, nhanh chóng luyện hóa. Quả nhiên, chiếc nhẫn này chính là trữ vật pháp bảo trên người chết. Hơi tìm tòi trữ vật pháp bảo này, Kỷ Ninh lập tức chấn động. Không gian trữ vật pháp bảo này cũng không lớn, còn nhỏ hơn cả của Thiết Mộc Chiêm một chút.

    Nhưng...

    “Nhiều pháp bảo như vậy à. “ Kỷ Ninh chấn động. Bên trong trữ vật pháp bảo trôi nổi những món pháp bảo. Cái nào cũng khí tức bất phàm, có binh khí, có trận pháp, có hộ giáp, cũng có cả trữ vật pháp bảo.

    “Một người sao phải đem theo nhiều pháp bảo như vậy.“ Kỷ Ninh nhìn những thi hài kia, bên cạnh những thi hài đó không hề có pháp bảo: “E rằng hẳn là vét toàn bộ pháp bảo của những người kia vào đây rồi.”

    Kỷ Ninh nhanh chóng luyện hóa.

    Vừa luyện hóa, hắn đã phát hiện, tổng cộng có 112 món trữ vật pháp bảo, 136 món binh khí pháp bảo, 31 món hộ giáp pháp bảo, còn có 16 pháp bảo kỳ lạ khác như trận pháp. Về phần đạo phù cũng không ít. Đáng tiếc chắc là do thời gian quá lâu, pháp lực chứa trong đạo phù cũng đã mất, chỉ có hơn mười đạo phù còn có thể sử dụng.

    “Ta có thể luyện hóa, như vậy đều là pháp bảo không đạt chuẩn.“ Kỷ Ninh thầm nghĩ: “Chủ nhân những pháp bảo lúc trước đều là Tiên Thiên Sinh Linh. Chứng tỏ lúc trước những người tới hành lang này đều là Tiên Thiên Sinh Linh.”

    Kỷ Ninh tuyển trong những trữ vật pháp bảo có không gian bên trong rộng chừng gần trăm trượng, lấy ra một đai lưng trữ vật quấn quanh hông. Đai lưng trữ vật này bề ngoài vẻn vẹn chỉ là đai lưng mộc mạc một chút mà thôi. Kỷ Ninh lại tuyển ra một món hộ giáp không tệ, luyện hóa, biến ảo cho phù hợp với người mình.

    Hộ giáp pháp bảo còn mạnh hơn cả Kim Thần Y. Kỷ Ninh cởi Kim Thần Y rồi thu vào.

    Kỳ thật dù tìm được pháp bảo, Kỷ Ninh cũng không vui mừng quá nhiều. Vì hắn dù sao cũng là người kế nhiệm Tây Phủ Kỷ Thị. Tìm được hộ giáp pháp bảo cũng rất dễ dàng.

    “Nhưng số lượng quả là không ít. Toàn bộ cộng lại, phỏng chừng cũng bằng với một chiếc pháp bảo nhập giai rồi.“ Kỷ Ninh lập tức không còn suy nghĩ nhiều nữa. Người đi trước cũng chiếm được nhiều pháp bảo như vậy, nhưng cuối cùng vẫn chết ở nơi này. Phải sống và ra ngoài mới là quan trọng nhất.

    Kỷ Ninh cầm hai thanh Bắc Minh Kiếm, vô cùng cẩn thận tiến bước. Dù sao không có con đường nào khác có thể đi, chỉ có tiến lên!

    Nói về uy lực, Bắc Minh Kiếm không thua gì pháp bảo không nhập giai. Hơn nữa còn không cần tiêu hao Tiên Thiên Chân Nguyên. Kỷ Ninh đương nhiên muốn sử dụng Bắc Minh Kiếm.

    ...

    Kỷ Ninh bước từng bước tiến lên, vô cùng cẩn thận.

    Di chuyển tới chỗ những thi hài kia, hắn càng cẩn thận. Đột nhiên...

    Bộp! Bộp! Bộp! Bộp! Bộp! Bộp!

    Những hạt đậu vàng đột nhiên xuất hiện. Hàng loạt hạt đậu vàng xuất hiện xung quanh. Rất nhiều hạt rơi xuống mặt đất phát ra những tiếng vang leng keng. Sau đó những hạt đậu này nhanh chóng tan ra, biến thành chất lỏng kim sắc. Mỗi một giọt chất lỏng kim sắc đều nhanh chóng ngưng tụ thành một tay thiên binh kim giáp cầm binh khí.

    Đám thiên binh thiên tướng lực lưỡng, vàng lóng lánh, chói mắt vô cùng, đứng bao quanh hắn.

    “Tát đậu thành binh? “ Kỷ Ninh sửng sốt, đồng thời cũng cảm ứng được những thiên binh kim giáp này ai nấy đều có khí tức không tệ. Ít nhất cũng có thực lực Tiên Thiên

    “Lại có thêm nữa. Tới tám mươi mốt tên à?”

    “Lại dám xông vào động phủ, chết đi! “ Tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp cùng quát lên, sau đó đánh thẳng tới.

    Kỷ Ninh cầm hai thanh Bắc Minh Kiếm. Bây giờ thì không nghi ngờ gì nữa,, lúc trước những thi hài kia e rằng chính là bị tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp này chém chết. Kỷ Ninh không dám chần chờ, thi triển ngay Phong Dực Độn Pháp

    Vèo,

    Hắn đạp xéo lên vách tường hành lang, tựa như đại bằng tung cánh, trong nháy mắt lướt qua tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp, muốn xông lên phía trước.

    “Đại trận, khởi!“ Tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp cùng kêu lên.

    Nhất thời hai bên hành lang đều nổi lên sương mù mờ mịt. Khi Kỷ Ninh vọt tới chỗ có sương mù, dù đâm kiếm ra cũng không thể đâm thủng.

    “Mơ tưởng chạy trốn à.“ Tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp một lần nữa vọt tới.

    “Khốn trận?”

    Kỷ Ninh đưa mắt nhìn hai bên sương mù mờ mịt: “Xem ra không chém chết tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp sẽ không ra được. Những tên gia hỏa lúc trước đều đã chết, ta không phải là đám gia hỏa yếu ớt đó đâu.”

    Vèo!

    Kỷ Ninh thi triển Phong Dực Độn Pháp, nhanh chóng đạp vào vách tường lách tới phía sau những binh tướng mặc kim giáp, sau đó đánh thẳng vào một binh tướng mặc kim giáp.

    “Xoạt, xoạt, xoạt! “ Trong nháy mắt đâm ba kiếm.

    Phốc!

    Một kiếm của Kỷ Ninh xuyên qua đầu binh tướng mặc kim giáp. Nhưng tên binh tướng mặc kim giáp đó vẫn đâm trường mâu trong tay ra.

    “Cái gì!“ Kỷ Ninh giật bắn người vội lui về phía sau.

    “Mặc dù là Tiên Thiên Sinh Linh Thần Ma Luyện Thể, một kiếm đâm vào đầu cũng chết chắc. Tại sao binh tướng mặc kim giáp đó lại không chết?“ Kỷ Ninh nhất thời nóng nảy. Vừa rồi giao thủ ngắn ngủi một lát, hắn đã phát hiện, trường mâu mà binh tướng mặc kim giáp sử dụng cũng chỉ có thể xem như nhập vi. Nhưng về sức mạnh thì không thua gì Kỷ Ninh.

    Trí mạng nhất chính là đâm vào đầu cũng không chết.

    “Giết!“ Một kiếm vừa rồi của Kỷ Ninh đâm thủng đầu binh tướng mặc kim giáp tựa hồ chọc tức những binh tướng mặc kim giáp khác. Nhất thời cả đám gầm lên, điên cuồng vây công.

    Kỷ Ninh thi triển ra bộ pháp, di chuyển trong sự vây công của đám binh tướng mặc kim giáp. Mỗi thời mỗi khắc nhiều nhất ứng đối với ba đối thủ thôi. Bằng vào hai thanh Bắc Minh Kiếm trong tay, mấy lần đâm thủng những nơi yếu hại như ngực, đầu của những binh tướng mặc kim giáp, nhưng những binh tướng mặc kim giáp này vẫn không tổn hao gì.

    “Thủy Hỏa Liên Hoa!“ Kỷ Ninh nóng nảy.

    Soạt soạt soạt.

    Xung quanh Kỷ Ninh xuất hiện ba lá Thủy Liên khổng lồ, ba lá Hỏa Liên khổng lồ, bao phủ bốn phía. Hai tầng lá sen từ từ xoay tròn ngược hướng. Nhất thời sáu tên kim giáp binh tướng bị Thủy Hỏa Liên Diệp bao phủ, lập tức bị Thủy Hỏa Liên Diệp nghiền nát, chẳng mấy chốc đã tan tành, biến thành chất lỏng.

    Những chất lỏng kim sắc này chảy ra khỏi phạm vi của Thủy Hỏa Liên Diệp, lại lần nữa nhanh chóng ngưng tụ ra sáu binh tướng mặc kim giáp.

    “Sao có thể như vậy.“ Kỷ Ninh thấy thế không khỏi kinh ngạc. Đã hóa thành chất lỏng mà còn có thể một lần nữa ngưng tụ ra?

    “Không phải lúc trước những Tiên Thiên Sinh Linh chết vì quá yếu, mà là tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp căn bản là Bất Tử Chi Thân.“ Kỷ Ninh hiển nhiên nhất thời cũng không biết ứng phó ra sao với tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp. Dù sao đã nghiền nát thành mảnh vỡ rồi, mà vẫn có thể hóa thành chất lỏng ngưng tụ thành nhân hình.

    “Giết!”

    “Giết!”

    “Giết!”

    Sáu binh tướng mặc kim giáp bị nghiền nát, tựa hồ làm những binh tướng mặc kim giáp kia phẫn nộ hơn nữa.

    “Bày trận!“ Tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp cùng gầm lên. Chỉ thấy những binh tướng mặc kim giáp ai nấy đều xông lên, nhanh chóng vây kín Kỷ Ninh.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---

    Nam còn độc thân. Thành đạt, đẹp trai, khỏe mạnh, thông minh, sở hữu hai xe ferrari, một thuyền buồm, biệt thự ở Hawaii, hai nhà mặt tiền khu trung tâm. Không mua. Không bán. Cũng ko cần tìm bạn gái. Chỉ muốn khoe vậy thôi.
    Hidden Content

    Hidden Content


  2. Bài viết được 82 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    alqueda,Brothers,devilbat15,hungp234,kurorolucifer01,lex87,liuliu,naginijeans,nhica,ninhks,quocson,tieutu,tuongmap,v4nk13p,
  3. #52
    jonyhoanganh's Avatar
    jonyhoanganh Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Ngọc thủ phi vũ
    Administrator
    Ngày tham gia
    Aug 2008
    Đang ở
    C:Windows/system
    Bài viết
    10,604
    Xu
    1,000

    Mặc định

    Quyển 3 - Ngộ Đạo Bên Hồ
    ---o0o---

    Chương 15 - Đầu Đuôi


    Dịch: Workman

    Biên: Minh Lang

    Nguồn: www.tangthuvien.com



    Những binh tướng mặc kim giáp chia làm hai vòng trong và ngoài. Vòng trong có hai mươi bảy binh tướng mặc kim giáp, vòng ngoài có năm mươi bốn binh tướng mặc kim giáp. Ai cũng cầm trường mâu giận dữ nhìn Kỷ Ninh.

    Hai mươi bảy binh tướng mặc kim giáp đồng thời đâm ra trường mâu lóng lánh trong tay, mang theo uy thế vô tận! Năm mươi bốn binh tướng mặc kim giáp phía sau cũng theo cầm chặt trường mâu, thời khắc nào cũng chuẩn bị tiến lên.

    “Nhất định có sơ hở. Nhất định sẽ lưu lại một đường sinh cơ. Nếu thật sự là Bất Tử Chi Thân, đánh từ từ cũng sẽ khiến ta tiêu hao tới chết.” Hai tay Kỷ Ninh cầm Bắc Minh Kiếm vọt thẳng tới trước, nhanh như gió lốc.

    Coong coong coong!!!

    Bắc Minh Kiếm và trường mâu va chạm. Kỷ Ninh ngăn cản trường mâu, đồng thời cũng tiến vào giữa đám binh tướng mặc kim giáp.

    “Lùi lại!”

    “Công!”

    Hai mươi bảy binh tướng mặc kim giáp phía trước chỉnh tề lùi lại. Năm mươi bốn binh tướng mặc kim giáp phía sau hình thành vòng vây lớn hơn, khiến Kỷ Ninh trở thành cá trong chậu.

    “Chẳng lẽ là..?” Kỷ Ninh lại nhướng mày.

    “Thủy Hỏa Liên Hoa!” Kỷ Ninh động tâm ý.

    Rào rào rào...

    Chỉ thấy xung quanh đồng thời xuất hiện tám đôi Thủy Hỏa Liên Hoa, mỗi một đôi Thủy Hỏa Liên Hoa đều do một lá Thủy Liên và một lá Hỏa Liên tạo thành. Vì một chiêu ẩn chứa Đạo Chi Chân Ý, mặc dù là Kỷ Ninh, muốn thi triển cũng phải toàn lực ứng phó, phân tâm thi triển ra tám đôi Thủy Hỏa Liên Hoa đã là cực hạn.

    “Két két...”

    Tám đôi Thủy Hỏa Liên Hoa đều xoay tròn, như cối xay ép tới, đồng thời bao phủ cả mười sáu binh tướng mặc kim giáp. Binh tướng mặc kim giáp đều kinh hoàng né tránh, còn những thân thể bị nghiền nát đã xuất hiện vết nứt.

    “Giết!”

    “Giết!”

    Những binh tướng mặc kim giáp phẫn nộ, gầm lên. Ai nấy đều né tránh Thủy Hỏa Liên Hoa, rồi xông về phía Kỷ Ninh.

    Kỷ Ninh cầm chặt Bắc Minh Kiếm, như một con mãnh hổ. Bóng kiếm như lửa, trong nháy mắt đã chém một binh tướng mặc kim giáp thành ba khúc. Thân thể của binh tướng mặc kim giáp đó bị chém thành ba khúc lại nhanh chóng nối liền, tiếp tục gầm gừ chiến đấu với Kỷ Ninh.

    “Quả nhiên là như thế này, quả nhiên là như thế này.” Kỷ Ninh rất thoải mái, cười ha ha: “Binh tướng mặc kim giáp các ngươi làm gì có Bất Tử Chi Thân. Căn bản là dọa người mà thôi. Mỗi một lần bị thương, là một lần thực lực các ngươi sẽ hạ xuống. Ha ha, ta xem các ngươi còn có thể chống cự tới khi nào.”

    Lúc trước tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp tạo thành trận pháp vây công, khi Kỷ Ninh ngăn cản đã phát hiện sức mạnh của những binh tướng mặc kim giáp này giảm bớt một chút. Mặc dù không giảm bớt nhiều, nhưng Kỷ Ninh cảm thụ nhạy cảm như thế nào chứ? Hắn vẫn phát hiện ra điểm này.

    Do đó Kỷ Ninh lập tức điều khiển tám đôi Thủy Hỏa Liên Hoa, đánh trọng thương mười sáu binh tướng mặc kim giáp.

    Một lần nữa giao thủ, Kỷ Ninh lại phát hiện, sức mạnh của đám binh tướng mặc kim giáp này đã suy yếu rất nhiều.

    “Tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp, tựa như một khối. Một tên trọng thương, những tên khác đều bị liên luỵ.” Kỷ Ninh thầm nói: “Hơn nữa binh tướng mặc kim giáp là do kim dịch biến thành, căn bản không có chỗ nào yếu hại. Chỉ cần bị trọng thương liên tục là pháp lực ẩn chứa của chúng sẽ suy yếu không ngừng, cuối cùng nhất định sẽ tan ra.”

    “Giết!”

    Những binh tướng mặc kim giáp hung hăng không sợ chết.

    Kỷ Ninh một mặt điều khiển tám đôi Thủy Hỏa Liên Hoa di động, lần lượt bao phủ những binh tướng mặc kim giáp, nghiền nát chúng, đồng thời cũng cầm Bắc Minh Kiếm lần lượt né tránh. Kỷ Ninh cũng phát hiện ra, kiếm của mình đâm thủng thân thể binh tướng mặc kim giáp chỉ làm thực lực của chúng suy yếu rất chậm. Nếu dùng Thủy Hỏa Liên Hoa nghiền nát chúng, thì thực lực của chúng sẽ suy yếu nhanh hơn một chút.

    ...

    Đây là một trận đánh lâu dài.

    “Bang!”

    Đám binh tướng mặc kim giáp tự động vỡ thành hư vô. Tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp toàn bộ biến mất.

    Lúc này Kỷ Ninh mới thở phào một hơi, thu hồi Thủy Hỏa Liên Hoa xung quanh.

    “Quá … quá khó.”

    “Nếu không có Thủy Hỏa Liên Hoa, ta e rằng sẽ bị tiêu hao đến chết.” Kỷ Ninh cảm ứng Xích Minh Thần Lực trong cơ thể, không khỏi cảm thán: “Xích Minh Thần Lực trong cơ thể mình vẻn vẹn chỉ còn lại có một nửa. Mà mình tu luyện Xích Minh Cửu Thiên Đồ, nên thần lực vô cùng hùng hậu.

    Trận này chủ yếu dựa vào Thủy Hỏa Liên Hoa lần lượt nghiền nát chúng. Mình vẻn vẹn chỉ thi triển ra Xích Minh Thần Lực, dựa vào hai thanh Bắc Minh Kiếm tự bảo vệ mà thôi! Mặc dù như vậy cũng đã làm thần lực tiêu hao một nửa.”

    Kỷ Ninh liếc mắt nhìn ra phía sau. Những thi hài phía sau, có một bộ phận bị cuộc chiến đấu lan đến hóa thành tro tàn, một vài bộ còn tồn tại.

    “Những người chết tại đây, e rằng phần lớn đều bị tiêu hao mà chết.” Kỷ Ninh thầm nói: “Đánh lâu dài vốn là sở trường của cường giả Thần Ma Luyện Thể, mà phải cố hết sức như vậy. Đám luyện khí Tiên Thiên Sinh Linh bình thường, làm sao có thể sống sót?”

    Vù...

    Quả nhiên sương mù hai bên hành lang cũng từ từ tiêu tán.

    Kỷ Ninh cẩn thận tiến lên, đi tới góc quanh hành lang, không tiếp tục tiến lên nữa, mà nhìn lại hành lang bên kia, chỉ thấy xa xa trên hành lang cũng có những thi hài.

    “Lại có thi hài nữa. Xem ra hành lang bên kia cũng có nguy hiểm. Thật không biết di tích cổ xưa này nguy hiểm bao nhiêu.” Kỷ Ninh thầm run lên: “Hơn nữa có thể chết ở đó, e rằng đều phải vượt qua tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp rồi.”

    “Đến rồi.”

    Kỷ Ninh dán mắt nhìn những thi hài khác trên hành lang, cũng phát hiện ra trong mấy thi hài đó vẻn vẹn chỉ có một thi hài hoàn hảo nhất là có chút hộ giáp binh khí. Lúc này thần niệm cuồn cuộn nổi lên, kéo cả thi hài và pháp bảo tới.

    “Có thể xông đến hành lang này, sợ có không ít pháp bảo.” Kỷ Ninh cẩn thận xem xét thi hài. Thi hài này hình thể to lớn, cao hơn mười trượng, toàn thân trên dưới có thể có pháp bảo trữ vật không nghi ngờ gì chính là bảo vệ tay. Kỷ Ninh nhanh chóng gỡ xuống luyện hóa: “ Quả thật là trữ vật pháp bảo.”

    “Nhiều thật.”

    Nơi này có trên một ngàn pháp bảo.Thật là nhiều. Tất cả Kỷ Ninh đều có thể dễ dàng luyện hóa, nhưng hắn bất đắc dĩ phát hiện, chúng đều là pháp bảo không đạt chuẩn.

    “Đều là pháp bảo không chuẩn mà thôi.” Kỷ Ninh lắc đầu: “Mặc dù có cả ngàn món, nhưng toàn bộ cộng lại sợ không bằng một phần trăm của Vạn Lý Vô Tung Phù.”

    Vạn Lý Vô Tung Phù, chính là pháp bảo trấn phủ!

    Ngay cả pháp bảo nhập giai cũng khó so được với nó...

    “Nghỉ ngơi cái đã. “ Kỷ Ninh ngồi khoanh chân, lấy ống trúc ra, mở nút, ngẩng đầu uống. Hắn lại lấy ra mấy miếng thịt quay bắt đầu ăn: “Những lão gia hỏa này chết từ lâu, mặc dù lưu lại trữ vật pháp bảo, nhưng không hề có đồ ăn. Thời gian đã quá lâu, những đồ ăn đó đã hóa thành tro tàn cả rồi.”

    “Những pháp bảo không đạt chuẩn này bây giờ cũng vô dụng với ta.”

    “Dù sao ta có vài món pháp bảo cũng là đủ rồi. “ Kỷ Ninh cũng lắc đầu. Tỷ như có tới mấy trăm pháp bảo loại trữ vật, thì phải làm thế nào đây? Có thể gia tăng chút thực lực sao? Nếu không thể sống ra ngoài, e rằng dù có tìm được hơn một ngàn món pháp bảo không đạt chuẩn, cũng sẽ bị một người không biết năm tháng nào đến sau đoạt được.

    ...

    Kỷ Ninh ngồi đó ăn uống, cũng không vội tiến lên.

    Đồng thời Xích Minh Thần Lực trong cơ thể cũng dần dần khôi phục.

    Ăn uống xong, Kỷ Ninh lại lấy những món trữ vật pháp bảo ra xem, thỉnh thoảng còn có thể tìm được một vài bí tịch tu luyện, kiếm pháp. Nhưng một vài bộ sách tuyệt học trọng yếu đều bị hủy sau khi học xong, phòng trừ việc bị truyền ra ngoài! Do đó các loại sách mang theo người phần lớn đều rất bình thường, cũng không phải là bí tịch trân quý gì.

    Cũng chỉ có một quyển là tương đương với Tích Thủy Kinh.

    “Xem như thu hoạch bất ngờ rồi.” Kỷ Ninh mỉm cười.

    Sau đó hắn từ trong những trữ vật pháp bảo bắt đầu lấy ra các loại vật phẩm kỳ lạ, từ từ xem xét.

    Có cái dùng để mặc.

    Có cái có thể sử dụng.

    Có cái chỉ để chơi.

    Các loại vật phẩm kỳ quái đều được mang ra. Quá trình tìm tòi bảo vật này cũng khiến Kỷ Ninh cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

    “Hả? “ Kỷ Ninh đột nhiên lật tay, lấy ra một miếng vỏ cây kỳ lạ. Vừa chuẩn bị ném đi, nhưng nhìn thấy chữ viết trên đó, nhất thời hắn biến sắc một chút.

    “Vụ Đan. Bộ tộc chúng ta vừa mới nhận được tin, Sư Hoa Tiên Nhân đã tồn tại từ Thần Ma Thời Đại, sống sợ phải trăm vạn năm rồi, bây giờ công khai thu đồ đệ. Sư Hoa Tiên Nhân mặc dù là một Tán Tiên, nhưng có thể sống tới mấy trăm vạn năm, trải qua chẳng biết bao nhiêu thiên kiếp mà chưa chết. Dựa theo lời nói của tộc trưởng chúng ta, thực lực của hắn không thua gì một Thiên Tiên.

    Sư Hoa Tiên Nhân lúc trước chưa bao giờ thu đệ tử. Đến cả Nhị Vương Tử điện hạ của Đại Hạ vương triều chúng ta muốn bái nhập môn hạ của hắn cũng không được.

    Lần này Sư Hoa Tiên Nhân công khai thu đồ đệ, tin tức sớm đã truyền ra.

    Hơn nữa Sư Hoa Tiên Nhân cũng công khai nói, hắn muốn tuyển đệ tử phải là Thần Ma Luyện Thể, thực lực thấp nhất phải đạt cảnh giới Tiên Thiên, cao nhất cũng chỉ có thể là cảnh giới Tử Phủ. Hắn sẽ lập ra hai hành lang. Một cái hành lang cho Tiên Thiên Sinh Linh đi, một cái hành lang cho Tử Phủ Tu Sĩ đi.

    Mỗi một hành lang đều có ba cửa ải!

    Qua ba cửa ải mà không chết, có thể trở thành truyền nhân của Sư Hoa Tiên Nhân!

    Sư Hoa Tiên Nhân vẻn vẹn chỉ lấy một truyền nhân!

    Về phần địa điểm thu đồ đệ, Sư Hoa Tiên Nhân sẽ công khai thu đồ đệ ở tiên phủ trên Thiên Thu Đảo, Bắc Minh Đại Hải rất lâu, sợ phải đến lúc thu được đồ đệ mới có thể đi. Từ chỗ chúng ta tới Thiên Thu Đảo ở Bắc Minh Đại Hải rất xa xôi. Phải hơn nửa năm mới tới, dù có cấp tốc chạy tới cũng sợ bị những người khác giành trước rồi. Vụ Đan, ta cho ngươi tin tức, có đi hay không tùy ngươi.

    Thần Dong Thủy lưu tự!”

    ...

    Nhìn bức thư bằng vỏ cây cổ xưa trong tay, Kỷ Ninh nín thở: “ Thần Dong Thị? Vỏ cây này hẳn là chính là vỏ Thần Dong Thụ rồi. Chẳng trách một bức thư cổ xưa như vậy lại có thể truyền lưu mãi đến giờ.”

    Thần Dong Thụ, vĩnh viễn không bị mục.

    Một vài vật phẩm trân quý bình thường đều sẽ dùng hộp gỗ làm từ Thần Dong Mộc để bảo tồn. Thần Dong Thụ là đặc sản của Thần Dong Thị, cũng là biểu tượng của nó. Đó chính là một bộ tộc vô cùng cường đại, mạnh hơn Kỷ Thị không biết bao nhiêu lần, là một trong các đại bộ tộc đứng ở bậc cao nhất tại vùng đất mênh mông của vương triều Đại Hạ!

    “Sư Hoa Tiên Nhân?” Kỷ Ninh nhíu mày suy tư: “Sư Hoa Tiên Nhân công khai thu đồ đệ. Sư Hoa Tiên Nhân là nhân vật từ Thần Ma Thời Đại, lúc thu đồ đệ, hắn đã sống tới mấy trăm vạn năm. Từ Thần Ma Thời Đại cho tới bây giờ, đã qua cả tỷ tỷ năm rồi.”

    “Việc thu đồ đệ đã qua lâu lắm rồi. Sư Hoa Tiên Nhân e rằng đã sớm chết mất rồi.” Kỷ Ninh hiểu điểm này.

    Tán Tiên là phải trải qua Tam Tai Cửu Kiếp không ngừng. Có thể mấy trăm vạn năm không chết đã là kỳ tích rồi. Làm sao có thể sống đến giờ.

    “Thủy Phủ đó...”

    “Hẳn chính là tiên phủ để Sư Hoa Tiên Nhân thu đồ đệ. Ta bây giờ ở hành lang, hẳn là một trong hai hành lang dùng để thu đồ đệ.” Kỷ Ninh thầm nói.

    Kỷ Ninh nhìn những thi hài xa xa.

    Những thi hài này mặc dù đều là Thần Ma Luyện Thể, nhưng đã có thể tồn tại, hiển nhiên là mới chết không lâu lắm.

    Hiển nhiên tòa tiên phủ cũng thường xuyên đưa một vài Tiên Thiên Sinh Linh hoặc Tử Phủ Tu Sĩ có Thần Ma Luyện Thể na di thẳng tới đây. Còn mình cũng là một trong những tên xui xẻo đó

    “Sư Hoa Tiên Nhân công khai thu đồ đệ, thu đồ đệ nhất định có điều kiện cực kỳ hà khắc, nếu không sớm đã dễ dàng thu được đồ đệ rồi.” Kỷ Ninh thầm nói: “Cả hành lang có ba cửa ải. Xem ra lúc trước chính là cửa thứ nhất. Cửa thứ nhất đã làm cho ta phải dựa vào Thủy Hỏa Liên Hoa mới có thể thông qua. Hai cửa sau này e rằng còn nguy hiểm hơn nữa... Ta làm sao mà vượt qua được?”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Nam còn độc thân. Thành đạt, đẹp trai, khỏe mạnh, thông minh, sở hữu hai xe ferrari, một thuyền buồm, biệt thự ở Hawaii, hai nhà mặt tiền khu trung tâm. Không mua. Không bán. Cũng ko cần tìm bạn gái. Chỉ muốn khoe vậy thôi.
    Hidden Content

    Hidden Content


  4. Bài viết được 87 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    alqueda,Brothers,devilbat15,hoangtusas,hungp234,kurorolucifer01,lex87,liuliu,naginijeans,nhica,ninhks,quocson,tieutu,tuongmap,v4nk13p,
  5. #53
    jonyhoanganh's Avatar
    jonyhoanganh Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Ngọc thủ phi vũ
    Administrator
    Ngày tham gia
    Aug 2008
    Đang ở
    C:Windows/system
    Bài viết
    10,604
    Xu
    1,000

    Mặc định

    Quyển 3 - Ngộ Đạo Bên Hồ
    ---o0o---

    Chương 16 - Cha Mẹ Chờ Đợi


    Dịch: Workman

    Biên: Minh Lang

    Nguồn: www.tangthuvien.com



    - Chẳng lẽ ta cũng giống như họ, đều chết tại đây, mục rữa tại đây?

    Kỷ Ninh đưa mắt nhìn những thi hài xa xa, nín thở trầm tư.

    Trong thành Tây Phủ.

    - Nhất Xuyên, nghe nói Kỷ Ninh đã đột phá trở thành Tiên Thiên Sinh Linh rồi, chúc mừng nhé!

    - Nhất Xuyên, con ngươi thật lợi hại.

    - Năm nay mới mười một tuổi. Tiên Thiên Sinh Linh mười một tuổi, có thể xếp thứ 3 trong vòng một nghìn năm qua ở năm phủ Kỷ Thị chúng ta

    Kỷ Nhất Xuyên luôn tựa như núi băng, hôm nay cũng xuất hiện vẻ vui sướng hiếm hoi. Mặc dù vẫn hơi nhăn nhó, nhưng những ai quen hắn, đều có thể cảm giác được Kỷ Nhất Xuyên vui vẻ tự đáy lòng. Từ khi Kỷ Ninh dùng ba cước làm sụp đổ tường thành bộ lạc Giang Biên, một cước đạp bay Giang Tam Tư, tin tức đó tự nhiên nhanh chóng truyền về.

    Năm phủ Kỷ Thị đều đã truyền ra. Kỷ Nhất Xuyên làm cha, tự nhiên rất vui vẻ. Một hai ngày gần đây thường xuyên nghe một vài tin chúc mừng, tán dương. Mọi người đều đã quen việc dệt hoa trên gấm. Kỷ Ninh đã được định làm phủ chủ kế nhiệm, lại yêu nghiệt như vậy, mới mười một tuổi đã thành Tiên Thiên Sinh Linh. Ai cũng đều hiểu Kỷ Nhất Xuyên, Kỷ Ninh nhất mạch nhất định phải vô cùng hưng thịnh.

    Hai cha con này tương lai sẽ có địa vị cực cao trong năm phủ Kỷ Thị.

    - Nhìn chàng vui chưa kìa.

    Uất Trì Tuyết đang bưng chậu tưới nước cho hoa.

    - Sao ta lại không vui chứ!

    Kỷ Nhất Xuyên ngồi xuống bàn đá bên cạnh, lật tay lấy ra một ống trúc, thích ý uống chút rượu trái cây:

    - Kỷ Ninh chưa tới Tiên Thiên đã giết chết Thủy Tê Vương. Bây giờ vừa đột phá Tiên Thiên, lại có thể một cước đá bay Giang Tam Tư. Giang Tam Tư đã sớm bước vào Tiên Thiên, là cao thủ Tiên Thiên Sinh Linh luyện khí trung kỳ, đều không tiếp được một chiêu của con ta. Phương diện Thần Ma Luyện Thể của Kỷ Ninh hẳn là cũng đã đạt tới Tiên Thiên!

    Dựa theo tin tình báo từ bộ lạc Giang Biên, Hắc Giáp Vệ truyền đến, Kỷ Ninh từng thi triển ra kiếm quang đánh bay đoản đao của Giang Hòa.

    Hiển nhiên, Kỷ Ninh về luyện khí đã đạt tới Tiên Thiên.

    Còn Kỷ Nhất Xuyên vô cùng quen thuộc nhi tử, cũng biết chỗ thiếu hụt kinh mạch của nhi tử, sợ là sau khi Thần Ma Luyện Thể đạt tới Tiên Thiên, cả thân thể sẽ thoát thai hoán cốt, phương diện luyện khí mới có thể thuận đường đột phá.

    - Xích Minh Cửu Thiên Đồ.

    Kỷ Nhất Xuyên nhìn Uất Trì Tuyết:

    - Đây chính là Xích Minh Cửu Thiên Đồ, đệ nhất pháp môn của Thần Ma Luyện Thể trong truyền thuyết! Kỷ Thị ta chưa bao giờ có ai dựa vào nó mà đột phá tới Tiên Thiên. Nhưng Kỷ Ninh đã làm được. Sau này khẳng định nó còn cường đại hơn ta. Tên của nó cũng sẽ được vô số bộ tộc truyền tụng, Kỷ Thị chúng ta cũng nhờ vậy mà trở nên cường đại!

    Kỷ Nhất Xuyên hào hùng vạn trượng.

    - Kỷ Thị trở nên cường đại?

    Uất Trì Tuyết khẽ gật đầu:

    - Có lẽ nhờ con ta, Kỷ Thị cũng có thể đạt tới cảnh tượng như Uất Trì Thị của thiếp lúc trước, chỉ tiếc Uất Trì Thị...

    - Không có bộ tộc vĩnh hằng bất diệt.

    Kỷ Nhất Xuyên cũng nói:

    - Mặc dù vương triều Đại Hạ tồn tại thời gian vô tận, cũng có chỗ đứng ở Thần Ma Thời Đại, về sau tiêu diệt những vương triều cổ xưa khác, thống nhất cả vùng đất này. Những vương triều cổ xưa đó đều có lịch sử vô tận, có ai không bị diệt vong chứ?

    Uất Trì Tuyết gật đầu:

    - Thiếp hiểu, thiếp cũng đã thấy được điều này. Trên người Ninh nhi cũng có huyết mạch Uất Trì Thị. Ninh nhi tương lai danh truyền vùng đất mênh mông, tiền bối Uất Trì Thị cũng nhất định sẽ vô cùng vui vẻ.

    - Ừ.

    Kỷ Nhất Xuyên gật đầu.

    ...

    Hai vợ chồng đang nói chuyện vui vẻ, thì Kỷ Nhất Xuyên vốn cầm ống trúc uống rượu đột nhiên sắc mặt đại biến. Lúc này, trên đảo hồ Dực Xà, Kỷ Ninh vừa bị na di tới di tích cổ xưa, Thủy Phủ thần bí.

    - Làm sao vậy?

    Uất Trì Tuyết ngồi cạnh lập tức phát hiện ra chồng mình kinh sợ, bèn hỏi:

    - Phát sinh chuyện gì thế?

    - Không có gì.

    Kỷ Nhất Xuyên lắc đầu:

    - Chỉ là nghĩ đến một việc hôm nay muốn làm.

    Uất Trì Tuyết nhíu mày:

    - Còn lừa thiếp? Mặt chàng không giấu được đâu. Với tâm tình chàng, việc bình thường căn bản không thể làm chàng tâm loạn. Việc có thể khiến tâm loạn như vậy, nhất định là đại sự. Nói đi.

    Kỷ Nhất Xuyên nhìn về phía thê tử, thở dài nói:

    - Lúc trước ta cho Kỷ Ninh một khối ngọc kiếm. Bất luận khoảng cách bao xa ta cũng có thể cảm ứng được vị trí Kỷ Ninh. Khi đó ta nghiêm lệnh hắn không được ly khai thành Tây Phủ trên vạn dặm. Một khi trên vạn dặm, ta sẽ bắt nó trở về, giam nó xuống địa lao ba năm.

    - Sao vậy, nó ly khai thành Tây Phủ trên vạn dặm à?

    Uất Trì Tuyết vội hỏi.

    - Không phải.

    Trông mặt Kỷ Nhất Xuyên rất khó chịu:

    - Ta không cảm ứng được ngọc kiếm nữa.

    - Cái gì!

    Uất Trì Tuyết kinh hãi đứng bật dậy, sau đó ho lớn, ho kịch liệt.

    - Ta không muốn nói, nàng lại cứ muốn ta nói.

    Kỷ Nhất Xuyên vội đỡ lấy thê tử, xoa lưng cho nàng:

    - Đỡ chưa?

    Uất Trì Tuyết vội vàng nói:

    - Sao chàng lại không cảm ứng đến ngọc kiếm của mình. Không phải chàng đã nói, bất luận khoảng cách bao xa đều có thể cảm ứng được sao? Chàng không cảm ứng được, có phải là Ninh nhi gặp phải nguy hiểm không?

    - Nàng đừng hoảng.

    Kỷ Nhất Xuyên liền nói:

    - Ta không cảm ứng được ngọc kiếm, có hai khả năng.

    - Khả năng thứ nhất, là Ninh nhi gặp phải nguy hiểm, sau đó xuất ra ngọc kiếm, còn chưa kịp bóp vỡ ngọc kiếm, thì địch nhân trong nháy mắt đã làm cho ngọc kiếm hóa thành tro bụi.

    - Khả năng thứ hai, trong nháy mắt Ninh nhi đã đi tới một nơi rất xa, nơi ta không cảm ứng được.

    Uất Trì Tuyết cũng bình tĩnh lại.

    Kiến thức Uất Trì Tuyết rất rộng, gật đầu nói:

    - Ngọc kiếm của chàng mặc dù bị bóp vỡ, khi bóp vỡ, chàng vẫn có thể cảm ứng được. Trừ phi là hoàn toàn hóa thành tro bụi, chàng mới không thể cảm ứng đến. Nhưng thực lực Ninh nhi bây giờ rất mạnh, một chiêu có thể đá bay Giang Tam Tư. Nếu nó gặp phải nguy hiểm xuất ra ngọc kiếm, trong nháy mắt có thể bóp vỡ ngay. Sao có thể đến cả cơ hội bóp vỡ cũng không có.

    - Hơn nữa địch nhân muốn giết Ninh nhi, nếu có thể trong nháy mắt hóa ngọc kiếm trong tay Ninh nhi thành tro bụi, thì thực lực như vậy nhất định có thể giết chết Ninh nhi, hà tất phải hủy diệt ngọc kiếm.

    Uất Trì Tuyết vừa nghĩ một chút, cũng thở phào một hơi.

    Suy tính một chút, hẳn là con trai nàng vẫn còn chưa chết!

    - Một khả năng khác.

    Kỷ Nhất Xuyên nói:

    - Kỷ Ninh trong nháy mắt tới một nơi xa xôi không gì sánh được. Ngọc kiếm bất luận là ở đâu ta cũng có thể cảm ứng được. Lời này tuy nói hơi phóng đại, nhưng trong vòng trăm vạn dặm nhất định có thể cảm ứng được. Muốn trong nháy mắt tới chỗ xa hơn trăm vạn dặm cũng hơi khó tin. Ta cảm thấy khả năng cao nhất là Kỷ Ninh đi tới một không gian khác, ngộ nhập di tích.

    - Ngộ nhập di tích?

    Uất Trì Tuyết cũng gật đầu.

    Hai người bọn họ đều lang bạt bên ngoài, kiến thức rộng lớn, hiểu vùng đất mênh mông này thần kỳ ra sao. Chỉ cần thời đại Thần Ma cũng đã để lại không biết bao nhiêu di tích. Những Đại Năng Giả bình thường đều mở một tiểu không gian, thậm chí một tiểu thế giới.

    - Lần cuối cùng chàng cảm ứng được Ninh nhi là ở đâu?

    Uất Trì Tuyết vội hỏi.

    - Hồ Dực Xà!

    Kỷ Nhất Xuyên nói.

    - Chúng ta đi Dực … khụ khụ!

    Uất Trì Tuyết lại ho lên.

    Kỷ Nhất Xuyên liền nói:

    - Ta đi, nàng đừng lang bạt nữa.

    - Ninh nhi gặp phải nguy hiểm, thiếp sao không đi chứ?

    Uất Trì Tuyết lắc đầu:

    - Đây là bệnh căn lưu lại từ khi thiếp mang thai Ninh nhi, chàng cũng biết mà, không sao đâu.

    Nhìn ánh mắt thê tử, Kỷ Nhất Xuyên cũng chỉ có thể gật đầu:

    - Tốt, ta đi gặp Hoa Cô mượn Thanh Diễm Điểu, dùng tốc độ nhanh nhất đi tới hồ Dực Xà.

    ******

    Hồ Dực Xà rộng lớn vô cùng.

    Một đôi vợ chồng như thần tiên quyến lữ đang đứng trên lưng một con Thanh Diễm Điểu khổng lồ, nhanh chóng bổ xuống bầu trời hồ Dực Xà.

    - Mau đi bẩm báo Đại vương, Kỷ Nhất Xuyên lại tới, còn dẫn theo một nữ nhân.

    - Kỷ Nhất Xuyên.

    - Còn cưỡi một chim lửa to.

    Một vài tiểu yêu thủy tộc ló ra khỏi nước, đưa mắt nhìn trời, sợ hãi vội đi bẩm báo.

    Còn vợ chồng Kỷ Nhất Xuyên trên lưng Thanh Diễm Điểu đảo qua, chẳng mấy chốc Kỷ Nhất Xuyên đã chỉ vào bờ xa xa:

    - Bên kia có Hắc Giáp Vệ, Thanh Diễm Điểu, qua đó!

    Thanh Diễm Điểu nhanh chóng bay về phía đó. Hai tên Hắc Giáp Vệ ở bờ hồ giám thị hồ Dực Xà đều kinh ngạc nhìn đôi nam nữ trên lưng Thanh Diễm Điểu.

    - Bái kiến thống lĩnh.

    Hai Hắc Giáp Vệ sợ hãi quì một gối xuống. Họ đều nhận ra Kỷ Nhất Xuyên.

    - Ta hỏi các ngươi, các ngươi có thấy con ta Kỷ Ninh tới không?

    Kỷ Nhất Xuyên hỏi thẳng.

    - Có.

    Trong đó một Hắc Giáp Vệ vội trả lời:

    - Vừa rồi, Kỷ Ninh công tử đạp trên mặt hồ, còn khiêu chiến với Đại Yêu Dực Xà.

    - Đại Yêu Dực Xà?

    Hai vợ chồng Kỷ Nhất Xuyên, Uất Trì Tuyết đều động tâm, nhưng hai người bọn họ đều không cho rằng với thực lực con họ, trước mặt Đại Yêu Dực Xà đến cả bóp vỡ ngọc kiếm cũng không làm được. Thậm chí họ cho rằng Kỷ Ninh hoàn toàn có thể bảo trụ tính mạng trước mặt Đại Yêu Dực Xà.

    - Nhưng Đại Yêu Dực Xà không chịu xuất hiện.

    Hắc Giáp Vệ cao lớn nói:

    - Kỷ Ninh công tử khiêu chiến mấy lần, thanh âm truyền khắp hồ Dực Xà. Phỏng chừng những Hắc Giáp Vệ khác ở gần đây đều nghe được. Đại Yêu Dực Xà không ra, cũng không có động tĩnh gì. Vì chúng ta cách hồ nước quá xa, sau đó Kỷ Ninh công tử đạp nước đi đâu, chúng ta cũng không biết.

    Đảo giữa hồ Dực Xà cách bờ hồ khoảng vài chục lý. Với khoảng cách vài chục lý đó, Hắc Giáp Vệ căn bản không thể thấy Kỷ Ninh.

    - Hả? Ngươi xác định họ không đánh trận nào?

    Kỷ Nhất Xuyên truy vấn.

    - Không. Chúng ta không hề nghe một chút động tĩnh nào.

    Hai Hắc Giáp Vệ đều khẳng định.

    ...

    Kỷ Nhất Xuyên lại đi tới chỗ mấy Hắc Giáp Vệ khác hỏi, thậm chí còn tìm được Thu Diệp, Mạc Ô đang đợi ở cứ điểm. Cuối cùng Kỷ Nhất Xuyến cũng hiểu ra, Kỷ Ninh giận dữ đến đây muốn chém chết Dực Xà. Nhưng Dực Xà trốn không ra, Kỷ Ninh cũng đạp nước mà đi, sau đó biến mất!

    - Rốt cuộc đi đâu?

    Đứng ở bên hồ, hai vợ chồng Kỷ Nhất Xuyên, Uất Trì Tuyết nhìn hồ nước rộng lớn, khẽ cau mày.

    - Phu nhân, ngươi thấy thế nào?

    Kỷ Nhất Xuyên nhìn về phía thê tử.

    Uất Trì Tuyết trầm tư:

    - Không hề có một điểm động tĩnh nào. Hẳn không phải là giao chiến, rất có thể là di tích cổ xưa! Những di tích đó có lẽ ẩn dấu tại một khoảng trong hư không, chỉ cách chúng ta một tầng cản trở hư không. Chúng ta không thể thấy được, cũng không cảm ứng được.

    - Có lẽ con chúng ta ở đáy hồ Dực Xà, thấy một hạt cát, bên trong lại ẩn hàm một tiểu thế giới.

    - Có lẽ là một đại trận bí ẩn cổ xưa.

    - Tất cả đều không phải là thứ mà chúng ta có khả năng ứng phó được.

    Uất Trì Tuyết lắc đầu:

    - Cái chúng ta có thể làm chính là đợi. Chờ con chúng ta còn sống trở về.

    - Ừ, đợi đi.

    Kỷ Nhất Xuyên cũng nhìn hồ nước rộng lớn đã tồn tại không biết bao nhiêu lâu:

    - Ta tin Ninh nhi sẽ từ xa đạp nước mà tới.

    Uất Trì Tuyết cũng khẽ gật đầu, dựa vào nam nhân của mình.

    Họ chờ đợi nhi tử trở về.

    ******

    Trong hành lang Thủy Phủ, một khoảng lờ mờ, khiến cảm giác thời gian trôi đi thật chậm chạp.

    Thần lực Kỷ Ninh đã hoàn toàn khôi phục. Nhìn ở góc quanh khác cũng đầy những thi hài. Hắn hiểu, đã không có đường lùi nữa rồi, muốn sống chỉ có tiến tới!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Nam còn độc thân. Thành đạt, đẹp trai, khỏe mạnh, thông minh, sở hữu hai xe ferrari, một thuyền buồm, biệt thự ở Hawaii, hai nhà mặt tiền khu trung tâm. Không mua. Không bán. Cũng ko cần tìm bạn gái. Chỉ muốn khoe vậy thôi.
    Hidden Content

    Hidden Content


  6. Bài viết được 88 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    alqueda,Brothers,devilbat15,hoangtusas,hungp234,kurorolucifer01,liuliu,naginijeans,nhica,ninhks,quocson,tieutu,tuongmap,v4nk13p,
  7. #54
    jonyhoanganh's Avatar
    jonyhoanganh Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Ngọc thủ phi vũ
    Administrator
    Ngày tham gia
    Aug 2008
    Đang ở
    C:Windows/system
    Bài viết
    10,604
    Xu
    1,000

    Mặc định

    Quyển 3 - Ngộ Đạo Bên Hồ
    ---o0o---

    Chương 17 - Khải Giáp Đạo Binh


    Dịch: Workman

    Biên: Minh Lang

    Nguồn: www.tangthuvien.com



    “Ta phải sống. “ Kỷ Ninh nhìn chằm chằm vào những thi hài xa xa, lập tức đi lững thững tới đó.

    Hai tay Kỷ Ninh cầm một thanh Bắc Minh Kiếm, di chuyển giữa hành lang cổ xưa.

    Đột nhiên trước sau mấy trăm trượng đồng thời xuất hiện rất nhiều hạt giống màu xanh đen. Phía trước có bốn hạt giống, phía sau là năm hạt giống. Chín hạt giống này cùng chín bộ vũ khí khải giáp đồng thời xuất hiện. Khải giáp thống nhất một màu đen, vũ khí cũng là một cây trường côn chất liệu bằng đá giống nhau như đúc.

    Chín hạt giống, chín bộ vũ khí khải giáp.

    - Loạt xoạt...

    Hạt giống màu xanh đen trong nháy mắt hóa thành chất lỏng chảy vào giữa khải giáp, biến nó thành một cự hán da màu xanh đen. Cự hán cao hơn một trượng, trên trán có hai sừng nhọn, khuôn mặt xấu xí, đồng thời có một cặp răng nanh, tay nắm lấy thạch côn hơn một trượng.

    Chín cự hán xấu xí đưa mắt nhìn nhau, trong mắt có một vẻ tàn bạo và hưng phấn.

    - Đã lâu rồi, chúng ta rốt cục lại được ra ngoài!

    - Lần này chúng ta cần đối phó với thiếu niên nhân tộc này. Nhân tộc da non thịt mềm như vậy, một mình ta có thể bóp chết rồi. Chín người chúng ta xông lên, còn có thần giáp thần binh, ha ha, thật sự là quá dễ dàng.

    - Trước hết bày trận.

    Chín cự hán xấu xí đều mở lời oang oang nói với nhau. Đây là ngôn ngữ ngoại tộc, Kỷ Ninh nghe không hiểu, nhưng hắn cũng biến sắc. Vì hắn hiểu những cự hán xấu xí này do hạt giống hóa thành là có trí tuệ! Thậm chí còn có thể trao đổi với nhau!

    Chỉ thấy hai hành lang nổi lên sương mù dày đặc.

    - Nhân tộc, chịu chết đi.

    Chín cự hán xấu xí phát ra tiếng gầm. Chỉ thấy trên người bọn họ, những khải giáp cổ xưa nhất thời phát ra hắc quang chói mắt, hắc quang tản ra khí tức tanh hôi nhanh chóng quấn lấy nhau, giữa không trung hình thành một ảo ảnh con rết khổng lồ.

    Kỷ Ninh khiếp sợ:

    - Khải giáp đạo binh?

    Đạo binh, là thứ binh chủng vương triều Đại Hạ thường dùng. Như ở Kỷ Thị, binh chủng mạnh nhất là Xích Giáp Vệ cũng sử dụng đạo binh cấp thấp nhất. Khải giáp trên người mỗi một đạo binh đều có hàng loạt phù văn. Đám đạo binh có thể làm cho sức mạnh dung hợp với nhau thành một khối, công kích có thể liên hợp, phòng ngự cũng có thể liên hợp cùng nhau.

    Như khải giáp đạo binh của Xích Giáp Vệ Kỷ Thị, nhiều nhất là cho chín Xích Giáp Vệ như một khối, một khi liên hợp lại, chín Xích Giáp Vệ thậm chí có thể liều mạng với một cường giả Tiên Thiên Sinh Linh sơ kỳ.

    Còn Kỷ Thị có tới trên năm vạn binh chủng mạnh nhất Xích Giáp Vệ!

    Đó mới là nội tình chân chính của Kỷ Thị.

    Bình thường khi hành động, đều là Hắc Giáp Vệ đi. Còn mỗi lần Xích Giáp Vệ xuất động, đó phải là một đại sự liên quan tới Kỷ Thị, phải năm phủ Kỷ Thị thống nhất quyết định mới phái ra.

    - Khải giáp đạo binh, không phải đều là sinh linh cấp Hậu Thiên sao? Trên đó đều có hàng loạt phù văn, liếc mắt là có thể hiểu được.

    Kỷ Ninh dán mắt nhìn:

    - Còn chín cự hán ngoại tộc trước mắt lại mặc thứ khải giáp đạo binh bề ngoài không có một chút phù văn nào. Hơn nữa nói về thực lực, mỗi một người đều không thua gì Tiên Thiên.

    - Phiền phức lắm đây.

    Kỷ Ninh nín thở.

    Khải giáp đạo binh cho Tiên Thiên Sinh Linh dùng, sáu đại bá chủ ở vùng Yến Sơn căn bản không có. Kỷ Ninh thậm chí chưa từng nghe nói qua, e rằng quân đội vương triều Đại Hạ mới có!

    - Giết!

    Chín cự hán xấu xí hai tay cầm thạch côn to đùng, gầm lên từ hai hướng lao vào Kỷ Ninh. Trên đầu họ còn ngưng tụ một ảo ảnh rết khổng lồ.

    Kỷ Ninh lập tức hóa thành một luồng khói nhẹ mông lung, nhanh chóng lao sang một mặt. Vẻn vẹn chỉ có bốn cự hán xấu xí ngoại tộc, đều bảo trì khoảng cách mấy trượng, cầm thạch côn khổng lồ xông đến.

    - Chết!

    Một cự hán xấu xí hai tay vung thạch côn khổng lồ lên cao.

    - Đến đây đi.

    Kỷ Ninh cũng bộc phát hoàn toàn sức mạnh. Sức mạnh như Thần Ma hoàn toàn quán thâu vào Bắc Minh Kiếm, cứng chọi cứng giao kích thẳng một lần. Hắn muốn biết rõ thực lực của gia hỏa xấu xí này rốt cuộc như thế nào.

    Bang!

    Thạch côn to bằng đùi người thường, dài hơn một trượng xé rách không gian, nện thẳng vào Bắc Minh Kiếm trên tay Kỷ Ninh. Sau đó cả người Kỷ Ninh bay ngược ra ngoài. Còn cự hán ngoại tộc chỉ lùi một bước, kêu lên xí xô bằng ngôn ngữ bản tộc của hắn:

    - Khí lực nhân tộc này lớn thật. Nhưng vẫn kém ta, chứ đừng nói chín chúng ta liên thủ.

    Mặc dù Kỷ Ninh vẻn vẹn chỉ chính diện giao kích với một người, nhưng vì nguyên do khải giáp đạo binh, trên thực tế một côn là lực do chín cự hán ngoại tộc liên hợp.

    Kỷ Ninh bay ngược trong không trung, cảm thấy toàn thân tê dại, hổ khẩu tay phải bị xé nát, Bắc Minh Kiếm trong tay muốn rời tay.

    “Không thể cứng chọi cứng! “ Kỷ Ninh trong không trung vội xoay người, thể chất Thần Ma làm hắn nhanh chóng khôi phục, giữa không trung đạp mạnh vào vách tường hành lang, như một con chim đại bàng chạy trốn ra ngoài, nhanh chóng lướt qua bốn gã cự hán xấu xí ngoại tộc đang vọt tới.

    - Đừng chạy!

    - Chạy trốn chẳng phải là bổn sự gì.

    - Nhân tộc chỉ biết chạy trốn.

    Chín cự hán ngoại tộc há hoác miệng rộng đầy răng nanh, gầm lên. Họ cũng đã phát hiện ra tốc độ nhân loại này còn nhanh hơn họ.

    Kỷ Ninh chỉ một ngón tay:

    - Thủy Hỏa Liên Hoa!

    Rào rào rào...

    Mỗi một đôi Thủy Hỏa Liên Hoa đều có một Thủy Liên Diệp và một Hỏa Liên Diệp, có sáu đôi Thủy Hỏa Liên Hoa xuất hiện, đã bao phủ cả chín cự hán xấu xí. Chỉ thấy những phiến lá sen đều chuyển động chậm rãi, quay ngược chiều nhau, hình thành lực vặn xoắn nghiền nát đáng sợ.

    - Nhân tộc thật là lợi hại.

    Chín cự hán xấu xí đều ngừng lại nhìn nhau:

    - Không có thần giáp, sợ rằng chúng ta sẽ bị thương.

    Kỷ Ninh thấy chín cự hán xấu xí ngừng lại, còn xì xào nói với nhau cái gì đó.

    Xem ra, tuy Thủy Hỏa Liên Hoa của mình khá tốt, nhưng căn bản không thể thương tổn họ chút nào.

    “Quả thật là không được. “ Kỷ Ninh trong lòng cả kinh. Lần trước đối phó với Thiết Mộc Chiêm, Thiết Mộc Chiêm có thể bằng vào trận pháp và Kim Cương Phù chống đỡ hồi lâu, Kỷ Ninh cũng hiểu Thủy Hỏa Liên Hoa của mình tuyệt không phải mọi việc đều làm được: “Thủy Hỏa Liên Hoa của ta lúc trước ngộ ra, chính là dùng để hộ thân, về phương diện công kích quả nhiên vẫn kém một chút.”

    ...

    Chín cự hán ngoại tộc cầm thạch côn, xông tới như muốn ép chết hắn.

    “Hoa sen hộ thể. “ Quanh thân thể Kỷ Ninh xuất hiện ba phiến Thủy Liên Diệp, ba phiến Hỏa Liên Diệp, vờn quanh người hắn. Khi chín ngoại tộc cự hán vừa tới, bị Thủy Hỏa Liên Hoa xoay tròn, nhất thời cả thân hình bị ảnh hưởng, không thể cùng nhau công kích Kỷ Ninh.

    Kỷ Ninh cầm Bắc Minh Kiếm, nhìn chằm chằm vào một tên!

    - Chết đi.

    Kiếm quang như lửa, nhanh kinh người. Hắn chính đang thi triển sát chiêu Điện Quang Hỏa Thạch trong Lôi Hỏa Kiếm Tàn Biên.

    Xoạt! Xoạt! Xoạt!

    Những luồng kiếm quang chém vào cự hán này, cự hán xấu xí phẫn nộ gào thét, vung thạch côn lên. Thạch côn nặng vô cùng. Kỷ Ninh lần trước cố chống cự bị đánh bay, hơn nữa toàn thân tê dại, bây giờ căn bản không dám đỡ thẳng, hoàn toàn là dựa vào kiếm pháp tinh diệu hơn mà hành hạ cự hán trước mắt.

    Khải giáp, cũng chỉ là bảo vệ đại bộ phận vị trí thân thể. Nhưng đầu, hay tay chân vẫn lộ ra ngoài.

    Kiếm nào của Kỷ Ninh cũng chém vào đầu cự hán!

    Nhưng mỗi một kiếm đâm ra đều bị hắc quang dày đặc cản trở, dù miễn cưỡng đột phá cản trở, cũng chỉ có thể lưu lại trên mặt cự hán một vết thương. Sau đó cự hán sẽ liền lập tức khôi phục, không tổn hao chút nào.

    - Giết, giết, giết.

    Kỷ Ninh quyết sống mái.

    “Ta muốn sống! Do đó phải giết các ngươi! “ Kỷ Ninh đem hết toàn lực, đến cả Tiên Thiên Chân Nguyên cũng liều mạng quán thâu vào Bắc Minh Kiếm. Nhưng vẻn vẹn chỉ có thể lưu lại một chút thương tổn da thịt cho cự hán ngoại tộc. Ảnh hưởng của chút thương tổn da thịt này đối với thực lực hoàn toàn có thể quên.

    Chiến đấu thời gian uống cạn một chén trà.

    Vì luôn khống chế Thủy Hỏa Liên Hoa, lại kiệt lực chiến đấu, thần lực tiêu hao đặc biệt nhanh.

    “Thực lực của chúng không hề giảm chút nào. Ta cũng không thể đánh trọng thương bất kỳ ai trong số chúng. “ Kỷ Ninh nhận thấy thần lực mình không còn một nửa, không dám liều mạng nữa, vội né tránh, nhanh chóng thoát ra vòng vây.

    Vèo! Vèo! Vèo!

    Kỷ Ninh thi triển Phong Dực Độn Pháp, lần lượt lao đi các hướng, tránh né đám cự hán ngoại tộc truy sát.

    - Nhân tộc, đừng chạy.

    - Ngươi trốn không thoát đâu.

    - Nhân tộc chỉ biết chạy trốn.

    Chín cự hán xấu xí phẫn nộ tru lên, chạy nhanh hơn, lần lượt truy sát. Kỷ Ninh căn bản không liều mạng, mà ỷ vào Phong Dực Độn Pháp lần lượt bỏ rơi họ.

    Kỷ Ninh cũng cảm khái.

    Mình tu luyện kiếm pháp lâu như thế, muốn bảo vệ tính mạng cuối cùng vẫn phải dựa vào Phong Dực Độn Pháp!

    ...

    Lại qua một hồi lâu.

    “Rốt cuộc làm sao bây giờ? “ Kỷ Ninh đang lẩn trốn, đồng thời cũng lo lắng suy tư. Đưa mắt nhìn chín cự hán xấu xí điên cuồng, gầm gừ truy đuổi không biết mệt mỏi chút nào: “Họ đuổi đã nửa ngày rồi mà vẫn không mệt chút nào. Nhưng thần lực của ta chỉ còn lại không tới hai thành.”

    Phong Dực Độn Pháp, cũng cần tiêu hao Xích Minh Thần Lực! Tuy nói không nhiều bằng lúc chiến đấu, nhưng chạy như vậy nửa ngày cũng tiêu hao rất nhiều.

    “Ta dùng kiếm toàn lực ứng phó, chỉ có thể lưu cho chúng chút thương da thịt. “ Kỷ Ninh thầm nói: “ Nhưng chín ngoại tộc này trên thực tế là chín hạt giống biến thành, cũng như lúc trước ta gặp tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp. Nghiền binh tướng mặc kim giáp hoàn toàn nát bấy, họ vẫn có thể ngưng tụ lần nữa.”

    Kỷ Ninh hiểu rõ...

    Mặc dù mình đâm thủng đầu họ, e rằng không nhất định có thể giết chết họ.

    Quan trọng nhất là, một kiếm toàn lực của mình chỉ có thể làm họ lưu lại chút thương da thịt.

    “Làm sao bây giờ?”

    “Rốt cuộc làm sao bây giờ? “ Kỷ Ninh không ngừng suy tư.

    Kỷ Ninh không có biện pháp.

    Tuyệt vọng!

    “Thời trước, những Tiên Thiên Sinh Linh loại Thần Ma Luyện Thể bị na di vào, e rằng cũng tuyệt vọng nhìn thần lực của mình cạn kiệt như vậy. Rồi sau đó bị giết.” Kỷ Ninh cũng hiểu thế yếu của mình. Thế yếu của mình chính là Xích Minh Cửu Thiên Đồ mới đạt tới tầng thứ tư.

    Hành lang này được xây cho những Tiên Thiên Sinh Linh có Thần Ma Luyện Thể đến.

    Lúc trước Sư Hoa Tiên Nhân thu đồ đệ, những Tiên Thiên Sinh Linh Thần Ma Luyện Thể đến đây, sợ phần lớn đều là Tiên Thiên Sinh Linh viên mãn! Nhưng còn Kỷ Ninh? Xích Minh Cửu Thiên Đồ tu luyện tới tầng thứ sáu, mới xem như Tiên Thiên viên mãn. Bây giờ mới tầng thứ tư mà thôi! Vô luận thần lực tinh thuần hay mức độ hùng mạnh, hắn vẫn còn kém Tiên Thiên cực hạn xa lắm.

    Xông qua ba cửa mới thành công.

    “Ta còn yếu hơn những Tiên Thiên Sinh Linh vào đây thời Sư Hoa Tiên Nhân thu đồ đệ. “ Kỷ Ninh hiểu: “ May mà ta ngộ ra Đạo Chi Chân Ý, lại ngộ ra một chiêu Thủy Hỏa Liên Hoa mới may mắn vượt qua cửa thứ nhất! Nếu không sợ rằng đến cả cửa thứ nhất cũng không qua nổi.”

    “Nhưng, có tới ba cửa.”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Nam còn độc thân. Thành đạt, đẹp trai, khỏe mạnh, thông minh, sở hữu hai xe ferrari, một thuyền buồm, biệt thự ở Hawaii, hai nhà mặt tiền khu trung tâm. Không mua. Không bán. Cũng ko cần tìm bạn gái. Chỉ muốn khoe vậy thôi.
    Hidden Content

    Hidden Content


  8. Bài viết được 86 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    alqueda,Brothers,devilbat15,hungp234,khongbietvnn,kurorolucifer01,lex87,liuliu,naginijeans,nhica,ninhks,quocson,tieutu,tuongmap,v4nk13p,
  9. #55
    jonyhoanganh's Avatar
    jonyhoanganh Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Ngọc thủ phi vũ
    Administrator
    Ngày tham gia
    Aug 2008
    Đang ở
    C:Windows/system
    Bài viết
    10,604
    Xu
    1,000

    Mặc định

    Quyển 3 - Ngộ Đạo Bên Hồ
    ---o0o---

    Chương 18 - Định Sinh Tử


    Dịch: Workman

    Biên: Minh Lang

    Nguồn: www.tangthuvien.com


    “Đừng nói cửa thứ ba, cửa thứ hai này...” Kỷ Ninh cảm ứng trong cơ thể Xích Minh Thần Lực của mình đã hạ xuống không còn đủ một thành, trong lòng không khỏi vừa lo lắng vừa tuyệt vọng.

    “Không thể chạy trốn nữa. Chạy trốn nữa thì Xích Minh Thần Lực trong cơ thể ta sẽ hoàn toàn tiêu hao hết. Một khi thần lực tiêu hao hết, chắc chắn ta sẽ chết, đến cả năng lực vùng vẫy cũng không có.” Đột nhiên Kỷ Ninh dừng lại, lập tức xoay người nhìn về phía chín cự hán xấu xí vô cùng phẫn nộ đang đuổi tới, cả đám đều cầm thạch côn, cùng vọt tới.

    - Rốt cục không trốn nữa à.

    - Nhân tộc, sắp không còn thần lực nữa rồi.

    - So chạy với chúng ta, dù chạy vài ngày chúng ta cũng không sợ.

    Chín cự hán xấu xí đều hận không thể ăn tươi nhân tộc trước mắt.

    Hai tay Kỷ Ninh cầm chặt kiếm, bình tĩnh đứng.

    Đối diện sinh tử, tâm linh Kỷ Ninh linh hoạt vô cùng. Hắn dẹp bỏ tất cả tâm tư khác, trong nội tâm chỉ có trận này.

    - Hừ.

    Khi chín cự hán xấu xí vọt tới trước mặt, Kỷ Ninh lập tức vọt tới trước. Ba phiến Hỏa Liên Diệp, ba phiến Thủy Liên Diệp quanh thân thể cũng xoay tròn, làm những cự hán ngoại tộc đó vừa đến gần Kỷ Ninh thì thân hình lay động, căn bản không thể hình thành vây công.

    Kiếm Kỷ Ninh động.

    Kiếm như lửa!

    Chém sạch mọi thứ!

    - Ha ha ha, kiếm quá yếu.

    - Quá yếu.

    Đám cự hán xấu xí căn bản không quan tâm. Kiếm Kỷ Ninh xuyên qua hắc quang cản trở dày đặc, cũng vẻn vẹn chỉ có thể lưu lại trên mặt họ chút vết thương mà thôi.

    Kỷ Ninh cũng rất bình tĩnh, hắn chỉ đem hết toàn lực.

    - Thần lực không còn nhiều lắm.

    Kỷ Ninh cảm ứng thần lực của mình, nghiến răng nhảy lên, như đại bàng bay vút lên trời.

    Vèo!

    Hành lang cao trăm trượng, Kỷ Ninh nhảy tới độ cao trăm trượng, trong lúc bay, trong tay của Kỷ Ninh xuất hiện hai đạo phù cổ kính. Một là Khinh Thân Phù, một là Thần Hành Phù. Tiên Thiên Chân Nguyên trong cơ thể trong nháy mắt tràn vào hai phù. Hai luồng sức mạnh kỳ dị lập tức tràn vào trong cơ thể Kỷ Ninh.

    - Một kiếm cuối cùng!

    Kỷ Ninh vừa chạm vào đỉnh hành lang, lập tức hai chân đạp mạnh, tất cả sức mạnh hoàn toàn bộc phát!

    Bổ xuống phía dưới!

    Nhanh!

    Nhanh!

    Nhanh!

    Dựa vào phản lực chân đạp trần hành lang, tốc độ đáng sợ của bản thân Phong Dực Độn Pháp, tốc độ trọng lực rơi xuống của bản thân, Khinh Thân Phù, Thần Hành Phù gia trì tốc độ nhanh hơn nữa! Lúc này tốc độ bổ xuống phía dưới của Kỷ Ninh đã đạt tới một mức không tưởng tượng nổi, nhanh như lưu quang!

    Tốc độ chính là sức mạnh, khi tốc độ nhanh đến cực hạn, uy lực kiếm tự nhiên cũng rất lớn.

    “Tích Thủy theo ý nước chảy đá mòn. Tích Thủy có thể thành sợi, có thể thành dòng nước nhỏ, có thể thành sông suối biển rộng. “ Kỷ Ninh vừa bổ xuống vừa thi triển ra sát chiêu Tích Thủy Xuyên Thạch trong Tích Thủy Kinh, trong đầu không khỏi lóe lên cảnh cha Kỷ Nhất Xuyên chỉ điểm kiếm pháp cho mình. Cha đã từng trước mặt mình diễn luyện ba lượt Tích Thủy Cửu Kiếm.

    Lúc này Kỷ Ninh mang tâm quyết tử trong nháy mắt đã hiểu ra.

    Cha diễn luyện kiếm pháp rất chậm, bắt đầu từ Tích Thủy Xuyên Thạch, lập tức chuyển sang Ti Vũ Thành Tuyến, Lưu Thủy Bất Hủ, Lưu Thủy Vô Tình, sau đó lại trở về Tích Thủy Xuyên Thạch.

    Tiếp theo lại chuyển thành Tế Vũ Phân Phân, Bạo Vũ Như Mạc, Thủy Mạc Liên Thiên, cuối cùng lại trở về Tích Thủy Xuyên Thạch!

    Tiếp theo lại chuyển thành Tế Thủy Trường Lưu, Tích Thủy Bất Lậu, cuối cùng lại trở về Tích Thủy Xuyên Thạch!

    “Tích Thủy Xuyên Thạch, là chiêu mạnh nhất. Vừa là chiêu yếu nhất. Tích Thủy Kinh huyền diệu, vô cùng vô tận, có thể tìm hiểu cả đời. Nhớ kỹ... Nước chảy đá mòn!” Kỷ Nhất Xuyên lúc trước nói những lời này, Kỷ Ninh cảm thấy mình đã hiểu.

    Trải qua một đêm ngộ đạo, rồi mấy lần trải qua sinh tử, lúc này Kỷ Ninh mới chính thức hiểu được khổ tâm của cha.

    “Chính là chiêu này.”

    “Tích Thủy!”

    Hai tay Kỷ Ninh cầm kiếm dùng tốc độ cao bổ xuống phía dưới, kiếm trong nháy mắt dẫn động thạch côn của cự hán xấu xí, làm thạch côn đập qua một bên, còn kiếm tay phải Kỷ Ninh thì đâm thẳng về phía đầu của cự hán xấu xí! Thạch côn của một cự hán xấu xí đã đập ra ngoài, tự nhiên không kịp ngăn cản, nhưng cũng không sợ chút nào: “ Không gây thương tổn được cho ta đâu.”

    “Xuyên thạch! “ Kỷ Ninh bình tĩnh nhìn cái đầu xấu xí.

    Xoẹt!

    Một kiếm như nước, như những giọt nước nhỏ xuống trên tảng đá.

    Bộp!

    Một kiếm trong nháy mắt xuyên qua hắc mang cản trở dày đặc, đâm thật sâu vào đầu cự hán xấu xí, thậm chí đâm vào tới ổ bụng. Uy năng thiên địa đáng sợ ẩn chứa trong đó lập tức bộc phát. Nội bộ thân thể không hề có sức phòng ngự ngăn cản.

    Nhất thời

    Bang!

    Lập tức bị xé tung, hóa thành một dòng nước, khải giáp và thạch côn cũng rơi xuống trên mặt sàn.

    - Thu.

    Kỷ Ninh lập tức thu bộ khải giáp đạo binh và thạch côn vào trong trữ vật pháp bảo của mình.

    Dòng nước nhanh chóng ngưng kết hóa thành cự hán ngoại tộc. Cự hán ngoại tộc cả kinh kêu lên:

    - Sao có thể? Sao có thể?

    - Không có gì là không thể.

    Kỷ Ninh đã hoàn toàn yên tâm. Hắn hiểu chín cự hán ngoại tộc không cản trở được mình nữa rồi.

    - Chết đi.

    Kỷ Ninh vẻn vẹn chỉ điều khiển Thủy Hỏa Liên Hoa, nhanh chóng nghiền cự hán ngoại tộc này thành một dòng nước đen. Không có khải giáp đạo binh bảo vệ, cự hán ngoại tộc căn bản không đỡ được sức nghiền của Thủy Hỏa Liên Hoa.

    - Tám các ngươi cũng chết đi.

    Kỷ Ninh hóa thành ảo ảnh, lần lượt lóe lên.

    Phải đủ chín khải giáp đạo binh mới có thể liên hợp với nhau. Bây giờ cự hán ngoại tộc căn bản không thể liên hợp, đối mặt với uy lực kiếm pháp của Kỷ Ninh, không thể trốn tránh, cả đám đều bị chém chết. Đến cả khải giáp đạo binh và thạch côn cũng bị Kỷ Ninh thu vào trong trữ vật pháp bảo.

    - Chết đi.

    Kỷ Ninh đứng đó bất động. Chỉ là bằng vào Thái Âm, Thái Dương Thần văn của mình điều khiển sáu đôi Thủy Hỏa Liên Hoa, lần lượt nghiền nát chín cự hán ngoại tộc, lần lượt nghiền chúng thành nước đen. Mặc dù họ vừa ngưng tụ, Kỷ Ninh lại một lần nữa nghiền nát.

    Vẻn vẹn chỉ mấy lần nghiền, chín cự hán ngoại tộc rốt cục hoàn toàn tán loạn, rốt cục không thể ngưng tụ nữa.

    Quả nhiên sương mù hai bên hành lang cũng dần dần tiêu tán.

    - Cha.

    Kỷ Ninh nhẹ giọng lẩm bẩm.

    Mặc dù lúc trước một đêm ngộ đạo, về phương diện Thủy, Hỏa, Phong, Kỷ Ninh đều đã ngộ tới chút chân ý. Nhưng cảm ngộ cũng chỉ là cảm ngộ. Vận dụng mới là việc khó khăn nhất. Lúc trước Kỷ Ninh chỉ biết một chiêu Thủy Hỏa Liên Hoa. Chiêu này kỳ thật chủ yếu là hộ thể, căn bản không tốt cho tấn công.

    Còn vừa rồi, Kỷ Ninh bằng vào cơ sở bản thân và chỉ điểm của cha, trong sinh tử rốt cục ngộ ra chân ý Tích Thủy Kinh cuối cùng - Tích Thủy Chân Ý!

    Dựa theo cảnh giới phân chia.

    Trên Thiên Nhân Hợp Nhất, đó là Đạo Chi Chân Ý!

    “Căn bản của Tích Thủy Chân Ý là ở Tích Thủy.” Kỷ Ninh thán phục: “Tích Thủy này chính là căn bản. Khi giọt nước lớn lên, liên kết thành dây, đây là Ti Vũ Thành Tuyến. Khi nhiều giọt nước hơn nữa sẽ tự nhiên lưu động có sinh mạng lực. Đây là Tích Thủy Bất Lậu. Còn khi nước cuộn trào mãnh liệt, không ai có thể ngăn cản, đó là Lưu Thủy Vô Tình. Song giọt nước vô tận, hội tụ cùng một chỗ, vẫn được xem là Tích Thủy.”

    “Tích Thủy Xuyên Thạch, là chiêu mạnh nhất trong Tích Thủy Kinh. Cũng là chiêu yếu nhất. “ Kỷ Ninh nở nụ cười: “Trong phòng ngự cũng như thế. Tế Vũ Phân Phân, Bạo Vũ Như Mạc, Thủy Mạc Liên Thiên, cuối cùng cũng tập hợp từ Tích Thủy Xuyên Thạch. Tế Thủy Trường Lưu, Tích Thủy Bất Lậu, cũng có thể tập hợp từ Tích Thủy Xuyên Thạch.”

    “Tích Thủy Chân Ý.”

    “Ở chỗ tuần hoàn vô tận. “ Kỷ Ninh cảm khái: “ Chẳng trách cha nói hiểu Tích Thủy Kinh có thể mất cả đời.”

    Không hề nghi ngờ, cha hiển nhiên sớm đã ngộ ra Tích Thủy Chân Ý.

    Hiểu Tích Thủy Kinh có thể tăng lên tuần hoàn vô hạn, quả thật mất cả đời.

    Nói một cách chính xác...

    Một khi ngộ ra Tích Thủy Chân Ý, kỳ thật bản thân Tích Thủy Kinh đã vô dụng rồi. Có lẽ lúc trước sáng chế ra bản Tích Thủy Kinh này, tiền bối cũng vẻn vẹn chỉ ngộ ra Tích Thủy Chân Ý. Dưới cơ duyên xảo hợp mới có thể sáng chế ra chín loại có thể tuần hoàn vô tận. Đương nhiên cũng có thể là một Thần Ma đại năng giả, đại năng giả cố ý sáng chế ra kiếm pháp tuần hoàn có thể tăng lên vô tận.

    “Nước chảy đá mòn, nước chảy đá mòn. “ Kỷ Ninh lẩm bẩm, rồi lập tức nhắm mắt lại bắt đầu nghỉ ngơi, trận lúc trước thật quá mệt mỏi.

    ...

    Kỷ Ninh nghỉ ngơi ăn no uống đủ, lại khôi phục thần lực, liền bắt đầu hoàn thiện Tích Thủy Chân Ý của mình. Một khi ngộ ra Tích Thủy Chân Ý, hoàn toàn có thể bằng một giọt Tích Thủy mà luyện thành sợi tơ. Lúc thi triển ra Ti Vũ Thành Tuyến, chiêu đó có uy lực còn mạnh hơn so với Tích Thủy Xuyên Thạch.

    Thời gian trôi qua.

    Kỷ Ninh ăn uống. May mà lúc trước trong nạp tinh của mình, trong trữ vật pháp bảo của Thiết Mộc Chiêm đều có chút thức ăn. Mình bây giờ thiếu nhất chính là thời gian. Thời gian càng dài, nếu Xích Minh Cửu Thiên Đồ của mình có thể đề cao một tầng, nếu kiếm pháp của mình có thể tăng lên tới mức mạnh hơn, sinh cơ tự nhiên lớn hơn.

    Kỷ Ninh hiểu...

    Cửa thứ nhất mình dựa vào Thủy Hỏa Liên Hoa mới có thể thông qua. Cửa thứ hai mình bị buộc tới tuyệt cảnh ngộ ra Tích Thủy Chân Ý mới đột phá một cách nguy hiểm. Dựa theo mức độ tăng lên như thế này, cửa thứ ba nhất định sẽ rất đáng sợ.

    Sư Hoa Tiên Nhân công khai thu đồ đệ, hoàn toàn có thể tưởng tượng được cửa thứ ba khó khăn như thế nào.

    ...

    Bờ hồ Dực Xà.

    Hai vợ chồng Kỷ Nhất Xuyên, Uất Trì Tuyết ở ven hồ tạm cư. Họ lặng lẽ chờ đợi, chờ đợi nhi tử của họ trở về. Nhưng thời gian từng ngày qua đi, trong lòng họ cũng càng thêm lo lắng. Vì thời gian càng dài, khả năng nhi tử họ còn sống lại càng thấp.

    - Khụ khụ.

    Uất Trì Tuyết lại ho.

    - Đừng nóng, đừng nóng.

    Kỷ Nhất Xuyên nhìn ngắn ngủn hơn một tháng qua, thê tử ốm yếu hơn nhiều, cũng càng thêm đau lòng.

    - Ta cũng nghĩ không vội.

    Uất Trì Tuyết nhìn nước hồ vô tận trong hồ Dực Xà trước mắt, thở dài nói:

    - Nhưng Ninh nhi, Ninh nhi... đã hơn một tháng rồi mà sao còn không ra, còn không ra!

    Đối với Uất Trì Tuyết mà nói, nhi tử chính là trời đất của nàng.

    - Nhi tử chúng ta nhất định sẽ trở về, nhất định sẽ như vậy. Lúc trước vì nàng mang thai Ninh nhi đã lưu lại bệnh căn, không thể tức giận không thể sốt ruột phải cố gắng chăm lo cho thân thể nhé.

    Trong lòng Kỷ Nhất Xuyên cũng như có lửa đốt. Trong lòng hắn cũng lo lắng cho nhi tử, nhưng lại càng lo lắng cho thê tử. Lần trở về từ Bắc Minh Đại Hải, trên đường có một trường đại chiến...

    Tuy nói Bạch Thủy Trạch liều chết cõng thê tử trọng thương trốn đi, cũng rất may là hài tử cuối cùng vẫn còn sống xuất thế, nhưng thê tử, hài tử đều bị ảnh hưởng.

    - Kỷ Ninh.

    Kỷ Nhất Xuyên cũng nhìn nước hồ vô tận:

    - Nhất định phải còn sống trở về.

    ...

    Trong hành lang vô tận.

    Bên trong hành lang không ngày tháng. Thời gian cũng qua đi mơ mơ hồ hồ. Mình ăn rất nhiều, thức ăn trong nạp tinh đã không còn nhiều nữa. Thức ăn của Thiết Mộc Chiêm cũng không nhiều lắm. Dù sao ở vùng Yến Sơn, tùy ý cũng có thể đi săn, còn nạp tinh không gian có hạn, làm sao có quá nhiều đồ ăn chứ?

    Hơn một tháng nữa là hết sạch.

    “Tế Trường, Thủy Lưu và Ti Vũ Thành Tuyến cũng dung nhập vào Tích Thủy Chân Ý.” Kỷ Ninh thầm nói. Một phòng ngự, một phản công. Thực lực mình xem như tiến nhanh rồi. “Tu luyện hơn một tháng, thần lực của ta cũng sắp hùng hậu rồi. Cửa thứ ba cũng là trận cuối cùng...”

    Kỷ Ninh hiểu được sự đáng sợ và nguy hiểm của một cửa cuối cùng.

    Cũng hiểu, chỉ cần thông qua, mình có thể sống sót.

    Không qua mình sẽ chết!

    “Sống hay chết, ở nơi này.”

    “Chết, sợ phải đi âm tào địa phủ rồi. Lần này phỏng chừng không có vận may tránh thoát Mạnh bà thang nữa. Uống xong Mạnh bà thang ta cũng không còn là ta nữa. “

    Kỷ Ninh thoáng cảm giác có gì đó rất nguy hiểm. Sau khi hồn phách cường đại, có được trực giác, tận sâu bên trong có một cảm giác khủng bố, như sắp nghênh đón một đại kiếp nạn rất đáng sợ.

    “Con đường định sinh tử.”

    Hai tay Kỷ Ninh cầm chặt Bắc Minh Kiếm, đi thẳng tới góc quanh hành lang khác. Mặt hành lang có ba thi thể còn chưa hoàn toàn mục nát. Mặt sàn cũng có một vài pháp bảo rải rác.

    Kỷ Ninh dùng thần niệm cuộn tới, rất bình tĩnh luyện hóa chúng. Vừa xem xét, bên trong trữ vật pháp bảo có chừng mấy ngàn món pháp bảo, toàn bộ đều dễ dàng luyện hóa. Quả thật đều là những pháp bảo không đạt chuẩn. Nhưng, số lượng đáng sợ như thế cũng là khoản tiền bạc vô cùng kinh người. Kỷ Ninh rất bình tĩnh, vì nếu chết, chúng hoàn toàn vô dụng.

    - Rốt cục đã đến.

    Một thanh âm khàn khàn vang lên. Đây là ngôn ngữ nhân tộc phổ biến ở vương triều Đại Hạ.

    Kỷ Ninh lập tức nhìn lại.

    Chỉ thấy xa xa từ trong khói đen tràn ngập đi ra một thân ảnh. Hắn có thân hình lom khom, mắt xanh rờn, toàn thân có lông đen. Hắn đi tới nhìn thực chậm, nhưng mỗi một bước đều xa vài chục trượng:

    - Đáng tiếc, ngươi quá yếu.

    Vụt!

    Trong nháy mắt đã tới trước mặt Kỷ Ninh. Bàn tay to như quạt xòe mang theo tử khí dày đặc đánh vào Kỷ Ninh. Cú vỗ đơn giản này lại làm Kỷ Ninh không thể né tránh, chỉ có thể thi triển song kiếm, dựa vào tuyệt chiêu phòng ngự Tế Thủy Trường Lưu mà ngăn cản. Chiêu phòng ngự Tế Thủy Trường Lưu cũng ẩn chứa Tích Thủy Chân Ý.

    - Bang!

    Cả người Kỷ Ninh trong nháy mắt bị đập bay, hai tay đau nhức tê dại.

    - Không --

    Kỷ Ninh muốn nắm chặt Bắc Minh Kiếm. Nếu kiếm bay mất, làm sao sử dụng kiếm thuật được? Nhưng ngón tay đã hoàn toàn tê dại không còn tri giác nữa

    Xoạt! Xoạt!

    Chỉ thấy ngón tay gãy và hai thanh Bắc Minh Kiếm cũng lao thẳng ra ngoài, va vào vách tường hành lang phía xa, phát ra tiếng vang thanh thúy.

    Da thịt toàn thân Kỷ Ninh vỡ nát, mau me phun tung toé, ngón trên hai tay đều đã đứt. Cả người như một đoàn huyết vụ bay ra xa, rơi xuống mặt đất.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Hết quyển 3.

    Nam còn độc thân. Thành đạt, đẹp trai, khỏe mạnh, thông minh, sở hữu hai xe ferrari, một thuyền buồm, biệt thự ở Hawaii, hai nhà mặt tiền khu trung tâm. Không mua. Không bán. Cũng ko cần tìm bạn gái. Chỉ muốn khoe vậy thôi.
    Hidden Content

    Hidden Content

    ---QC---


  10. Bài viết được 85 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    alqueda,Brothers,devilbat15,hoanglan87,hungp234,khongbietvnn,kurorolucifer01,lex87,liuliu,naginijeans,nhica,ninhks,quocson,tieutu,tuongmap,v4nk13p,
Trang 11 của 16 Đầu tiênĐầu tiên ... 910111213 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status