TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 2 của 16 Đầu tiênĐầu tiên 123412 ... CuốiCuối
Kết quả 6 đến 10 của 80

Chủ đề: Mãng Hoang Kỷ - Ngã Cật Tây Hồng Thị - New: Quyển 5 Chương 5

  1. #6
    jonyhoanganh's Avatar
    jonyhoanganh Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Ngọc thủ phi vũ
    Administrator
    Ngày tham gia
    Aug 2008
    Đang ở
    C:Windows/system
    Bài viết
    10,604
    Xu
    1,000

    Mặc định

    Thiên 1 - Yên Sơn Kỷ Thị

    ---o0o---


    Chương 5: Kỷ Thị


    Dịch: Sở Khanh SG

    Biên: Fengzi

    Hiệu đính: jonyhoanganh

    Nguồn: www.tangthuvien.com



    Nắng xuân tươi đẹp vô cùng chiếu lên thân thể khiến người ta có cảm giác lười biếng.

    Một đứa trẻ xinh xắn đang đứng giang hai tay ra, thiếu nữ mặc đồ da thú ở bên cạnh vội vàng mặc quần áo cho nó, một thiếu nữ khác thì cầm cái bình và chiếc chậu nhỏ đứng hầu một bên. Trong chậu nhỏ là muối thô màu trắng, còn trong bình thì đầy ắp nước.

    “Kiếp trước ta luôn bệnh tật ốm yếu lại phải tự mình mặc quần áo, không ngờ kiếp này ta rất khỏe mạnh thì lại có người hầu kẻ hạ.” Từ khi mới sinh ra Kỷ Ninh đã quen được hầu hạ, thậm chí việc hắn tự mặc quần áo khiến cho hai thị nữ thiếp thân là ‘Xuân Thảo’ cùng ‘Thu Diệp’ sợ đến nỗi phải quỳ mọp xuống đất, run rẩy, vô cùng hoảng sợ.

    “Đưa cho ta.”

    Sau khi mặc quần áo xong, Kỷ Ninh cầm lấy cái bình đen như mực và cái chậu nhỏ, đi thẳng ra khỏi phỏng, đến bên ngoài hành lang thì hắn ngồi xuống rồi lấy một ít muối khô cho vào trong miệng, bắt đầu ‘đánh răng’.

    ‘Thời đại này thực là đáng thương, không có bàn chải đánh răng mà phải dùng tay chà! Không có kem đánh răng mà phải dùng muối!” Kỷ Ninh nhanh chóng ‘đánh răng’ sạch sẽ. Không biết tại sao từ lúc sinh ra đến giờ thân thể hắn rất sạch sẽ, thậm chí còn chưa bao giờ bị hôi miệng. Vậy nên hắn vốn chẳng cần đánh răng nhưng mẹ cứ bắt hắn phải đánh răng.

    “Rột roạt rột roạt rột roạt ~~~”

    Kỷ Ninh phun nước trong miệng ra, sau đó liền đưa cái bình và chậu nhỏ cho Xuân Thảo.

    Thị nữ Thu Diệp đang bưng một chậu nước rửa mặt bằng đá xanh. Kỷ Ninh nhanh chóng rửa mặt xong, dùng tấm vải lau khô mặt.

    "Thu Diệp."

    Kỷ Ninh chớp chớp đôi mắt to tròn, hỏi:

    “Ở bộ lạc của các ngươi cũng dùng muối đánh răng à?”

    Mặc dù năm nay hắn đã bốn tuổi rồi, từng đọc rất nhiều sách trong tộc nên biết được rất nhiều thông tin cần thiết, thế nhưng hắn không biết nhiều thông tin về cuộc sống ở các bộ lạc.

    “Làm sao được như thế”. Khuôn mặt Thu Diệp lấm tấm tàn nhang. “Trong bộ lạc, cho dù làm thức ăn thì cũng không dám cho nhiều muối, nói chi là dùng nó đánh răng. Đàn ông, phụ nữ trong bộ lạc đều dùng nước để súc miệng, rất nhiều người cả đời không đánh răng. Còn cái bình này dùng để nấu canh, đắt tiền lắm đó, làm sao có thể dùng để chứa nước đánh răng được”.

    Nấu canh?

    Kỷ Ninh chớp chớp mắt, cái bình thế kia mà cũng dùng để nấu canh à?

    “Đi, đi ăn nào.”

    Kỷ Ninh quay đầu bước đi, hai thị nữ theo sát sau lưng hắn.

    “Cha, mẹ.”

    Kỷ Ninh đi vào đại sảnh, đứng cung kính hành lễ.

    “Ừm.”

    Phụ thân hắn là Kỷ Nhất Xuyên ngồi ở phía trên, mẫu thân ngồi ở bên trái ông, vị trí của hắn là bên phải, trước mặt hắn là một chiếc bàn đá màu đen. Trên bàn đang đặt ba bát thịt thơm ngào ngạt, rất nhiều bánh nướng mềm, còn có một cái bình đựng nước ấm, đây chính là bữa sáng của hắn.

    Bữa sáng của một đứa trẻ bốn tuổi như thế này cũng đủ cho ba người đàn ông trưởng thành ở Trái Đất ăn. Thế nhưng ở thế giới này trẻ con đều ăn rất nhiều, ngay cả mình cũng vậy.

    “Ừm, thơm quá.” Kỷ Ninh cầm một miếng thịt trong bát lên ăn, với khẩu vị của người trái đất thì có thể nói những món này đều rất ngon. Kỷ Ninh biết vì tố chất thân thể của mình rất tầm thường nên từ nhỏ thức ăn của hắn đã vô cùng đặc biệt, thịt mà hắn ăn không phải là thịt của dã thú bình thường mà là thịt của những yêu thú đã có chút linh tính. Thứ đó được coi là đồ ăn quý hiếm ở các bộ lạc ở bên ngoài, nhưng hắn hàng ngày đều được ăn.

    Ăn những thứ đó cũng có chút hiệu quả, đó là Kỷ Ninh rất khỏe!

    "Ta ăn xong rồi!" Kỷ Ninh ăn rất nhanh, có thể nói là ăn nhồm nhoàm. Hắn cầm bình nước ấm lên, tu ừng ực.

    "Chúng ta đi." Kỷ Ninh hét lên rồi chạy ra ngoài, hai thị nữ Xuân Thảo và Thu Diệp liền đuổi theo.

    Uất Trì Tuyết nhìn con trai đang tung tăng chạy ra ngoài, cười nói: “Vì đã bị thương khi còn ở trong bụng mẹ nên tố chất thân thể Ninh nhi khi sinh ra tầm thường, nhưng tiềm lực của nó vẫn rất lớn. Chàng xem, mỗi ngày nó đều ăn nhiều thịt yêu thú như vậy, tố chất thân thể sẽ không ngừng được cải thiện.”

    Kỷ Nhất Xuyên cũng khẽ gật đầu, yêu thú khác với dã thú, yêu thú hấp thu thiên địa nguyên khí để tu luyện, bên trong máu thịt của chúng có máu thịt ẩn chứa. Mặc dù những đứa trẻ khác đều có thể ăn hết bữa sáng như vậy nhưng có lẽ sẽ cảm thấy no suốt mấy ngày hôm sau, không muốn ăn nữa. Nhưng Kỷ Ninh vẫn một ngày ba bữa, bữa nào cũng ăn hết, thế mà cơ thể nhỏ nhắn của hắn vẫn có thể tiêu hóa hết.

    *******

    Hai thị nữ đều ôm một chồng sách dày đi theo Kỷ Ninh. Sau lưng hai thị nữ là mười tám tên hộ vệ cao to, khôi ngô mặc áo giáp màu đỏ, trên áo giáp có những ký hiệu huyền diệu cổ quái. Dường như có một thứ năng lượng ẩn chứa trong những ký hiệu kia, chúng giúp khiến cho mỗi tên hộ vệ đều tỏa ra một khí thế mạnh mẽ.

    Xích Giáp Vệ là binh chủng mạnh nhất của Kỷ thị. Trong Tây phủ Kỷ Thị chỉ có một trăm Xích Giáp Vệ, tất cả họ đều nghe theo mệnh lệnh của Kỷ Nhất Xuyên.

    Mười tám Xích Giáp vệ này chính là do Kỷ Nhất Xuyên phái đến bảo vệ Kỷ Ninh, chỉ cần Kỷ Ninh rời khỏi nhà thì mười tám Xích Giáp Vệ sẽ theo sát không rời.

    "Tới sân luyện võ." Kỷ Ninh đi rất ung dung.

    Hắn đi đến đâu cũng không có ai dám cảm!

    Tây phủ thành là một tòa thành hùng vĩ, có mấy chục vạn dân. Ngoài ra Tây phủ thành còn có ba khu vực lớn, lần lượt là nội thành, quân doanh và võ điện.

    Nội thành chính là nơi người của của Tây phủ Kỷ Thị sinh sống, cũng là nơi thống trị!

    Quân doanh là nơi quân đội của Tây phủ Kỷ Thị đóng quân.

    Còn võ điện chính là nơi tu luyện của con cháu Kỷ Thị và nhiều thiếu niên của các bộ lạc mà Tây phủ Kỷ thị đang thống trị.

    Có một con đường nối liền giữa nội thành và võ điện, Kỷ Ninh dẫn hai thị nữ và đám hộ vệ đi thẳng tới sân luyện võ của võ điện. Đang có hàng ngàn hàng vạn thiếu niên đang tu luyện trên sân luyện võ rộng lớn.

    “Nhìn kìa, là Kỷ Ninh!”

    “Hắn chính là Kỷ Ninh, con trai duy nhất của Tích Thủy Kiếm”

    “Nữ tỳ bên cạnh hắn đang cầm sách à? Ta đã từng thấy du thương(BT: những thương nhân đi khắp nơi để buôn bán) đến bộ lạc chúng ta bán sách, phải một ngàn tấm da dê mới có thể đổi một quyển đấy.”

    Trên sân luyện võ, các thiếu niên nhỏ giọng bàn tán. Trong bọn họ có không ít người đã sớm quen thuộc với đứa bé này, cũng biết đứa bé này là con của cường giả số một của Tây phủ Kỷ Thị là “Tích Thủy Kiếm” Kỷ Nhất Xuyên,. Thậm chí có không ít thiếu niên rất thích đứa nhỏ này, bởi vì mặc dù Kỷ Ninh xuất thân cao quý nhưng hắn chưa bao giờ bắt nạt, khinh thường bọn họ. Yêu mến thì yêu mến nhưng bọn họ cũng không dám đến chơi đùa với hắn.

    “Ồ.” Kỷ Ninh ngồi ở trên ghế, ánh mắt tràn ngập vẻ hưng phấn.

    Kiếp trước Kỷ Ninh luôn cô độc nhưng thực ra hắn thích sự náo nhiệt từ tận sâu trong xương tủy.

    “Đưa sách cho ta.”

    Kỷ Ninh nhận lấy một quyển sách từ tay Xuân Thảo, sách dày khoảng hai phân, trang của nó được làm bằng một loại da thú rất dai. Tại thời đại vẫn còn chế độ nô lệ như thế này thì sách vở là thứ rất xa xỉ. Nhưng Kỷ Ninh lại có thể đến đọc sách thoải mái ở Tàng Thư Lâu, thậm chí còn mang vài cuốn ra ngoài.

    Sau khi sinh ra, Kỷ Ninh chủ yếu làm hai việc.

    Việc thứ nhất là quan tưởng “Nữ Oa đồ.” Sau khi hồn phách mạnh lên thì thể chất cũng tốt hơn, trí nhớ cũng tốt hơn trước nhiều, thậm chí chỉ cần nhìn qua là có thể nhớ mãi không quên. Nửa tháng trước hắn đã có thể nhất tâm nhị dụng.

    Nhất tâm nhị dụng, ví dụ như tay trái viết văn, tay phải vẫn có thể vẽ tranh, giống như tư duy được chia làm hai phần tách biệt với nhau, hỗ trợ lẫn nhau chứ không làm rối loạn nhau.

    Thực ra điều này cũng không có gì là lạ, theo sách ghi lại thì người tu tiên có thể nhất tâm đa dụng, đồng thời điều khiển vài thứ pháp bảo để tấn công. Hơn nữa “Nữ Oa đồ” thực sự rất huyền diệu, hai năm qua Kỷ Ninh quan tưởng rất nhiều lần, hồn phách đã cường đại đến mức có thể nhất tâm nhị dụng.

    Việc thứ hai chính là đọc sách!

    Nửa năm sau đi được sinh ra, Kỷ Ninh đã biết bi ba bi bô vài từ. Khi đó hắn liền suốt ngày ôm sách, chỉ vào một đám chữ tượng hình sau đó hỏi: “Cái này, cái này, cái này…”

    Xuân Thảo và Thu Diệp được chọn làm thị nữ thiếp thân của Kỷ Ninh nên đương nhiên họ đều biết chữ vậy nên cũng không dám không trả lời, hơn nữa cũng có thể đoán được nghĩa của một số chữ tượng hình. Hắn nhanh chóng học chữ xong.

    .

    Sau đó Kỷ Ninh liền bắt đầu đọc sách!

    Đây chính là “ngồi mài đao cũng không ảnh hưởng đến việc đến củi”. Tuy từ lúc sinh ra Kỷ Ninh đã biết mình sẽ bước lên con đường tu tiên nhưng Kỷ Ninh hiểu dục tốc bất đạt. Đọc sách chính là “mài đao” chuẩn bị cho bước đường tu tiên. Đầu tiên hắn cần phải biết rõ tình hình của thế giới này, cũng phải biết về quá trình tu tiên, nó có mấy loại,...

    Khi đã biết rõ, khi đã hiểu rõ, hắn mới có thể đưa ra lựa chọn tốt nhất!

    Sau khi đọc rất nhiều sách, Kỷ Ninh biết rằng Tây phủ Kỷ Thị là một thế lực nhỏ trên lãnh thổ rộng lớn của vương triều Đại Hạ.

    Lãnh địa của Tây phủ Kỷ Thị kéo dài ba ngàn dặm từ bắc đến nam, từ đông sang tây hơn năm ngàn dặm. Vô số bộ lạc đang sinh sống trên lãnh địa này đều nằm dưới sự thống lĩnh của Tây phủ Kỷ thị.

    Đó chẳng qua mới chỉ là Tây phủ của Kỷ thị.

    Kỷ Thị là một bộ tộc rất lâu đời, được chia làm năm phủ Tông phủ, Đông phủ, Tây phủ, Nam phủ Bắc phủ. Cả năm phủ hợp lại mới chính là Kỷ Thị!

    Nhưng…

    Vương triều Đại Hạ quá lớn, lãnh thổ của Vương triều Đại Hạ gần như vô tận, Vương triều này đã tồn tại rất lâu, nó được sinh ra trong “thời đại Thần Ma”. Nó đã tồn tại được trong cái thời đại Thần Ma đáng sợ ấy và vẫn tồn tại suốt hàng triệu triệu năm. Một Vương triều có thể tồn tại trăm triệu năm, điều đó làm cho Kỷ Ninh cảm thấy không rét mà run.

    Kỷ thị chỉ là một thế lực nhỏ trên lãnh thổ rộng lớn của Vương triều Đại Hạ mà thôi. Nhưng với những bộ lạc nhỏ ở xung quanh thì Kỷ Thị chính là bá chủ tuyệt đối.

    “Thật không hổ là thể giới có Thần Ma tồn tại.” Kỷ Ninh cảm khái trong lòng, “Vương triều của phàm nhân có thể tồn tại ngàn năm đã một kỳ tích lớn. Vậy mà ở thế giới của người tu tiên, một Vương triều lâu đời lại có thể hùng mạnh đến vậy.”

    “Ừm, mình đến thế giới này cũng được hai năm rồi, cũng đã biết được khá nhiều về tu tiên, nên bắt đầu tu luyện thôi.”

    Kỷ Ninh sinh ra vào mùa đông, hắn mới sinh không được bao lâu thì đã bước sang năm mới, bây giờ cũng đã hai tuổi rồi.

    Tuy giờ hắn đã bốn tuổi nhưng hắn mới tới thế giới này có hai năm mà thôi.

    Tối hôm đó.

    Hai bên đại sảnh có đặt những ngọn nến to bằng cánh tay, chúng chiếu sáng trưng cả đại sảnh. Cha vẫn ngồi ở chủ vị như trước, mẹ ngồi bên trái, Kỷ Ninh thì ngồi bên phải. Trên bàn sắp đầy thịt và vài món khác.

    “Rột roạt rột roạt rột roạt!” Kỷ Ninh ăn hết thức ăn ở trên bàn, rồi sau đó ngẩng đầu nói: “Cha, mẹ!”

    “Ừm, có việc gì?” Kỷ Nhất Xuyên nhìn con trai, Uất Trì Tuyết cũng nhìn Kỷ Ninh.

    Việc con trai thông minh chỉ khiến họ vui mừng chứ không kinh sợ chút nào bởi trên thế giới rộng lớn này có không ít những đứa trẻ con không minh hơn vậy.

    “Con muốn tu luyện!” Kỷ Ninh trịnh trọng nói, “Con muốn tu tiên!”

    Uất Trì Tuyết nhìn bộ dạng nghiêm túc của con trai, mỉm cười:

    “Tu tiên? Nhất Xuyên, con của chúng ta muốn tu tiên đấy!”

    “Tu tiên?”

    Kỷ Nhất Xuyên lạnh lùng nhìn con trai, “Ngươi biết tu tiên là cái gì không?”

    ----------oOo----------

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    -------------------------

    - Góp ý cho bản dịch ở đây.

    - Tham gia dịch tại đây.

    - Thảo luận truyện ở đây.
    Lần sửa cuối bởi jonyhoanganh, ngày 03-01-2013 lúc 23:49.
    ---QC---

    Nam còn độc thân. Thành đạt, đẹp trai, khỏe mạnh, thông minh, sở hữu hai xe ferrari, một thuyền buồm, biệt thự ở Hawaii, hai nhà mặt tiền khu trung tâm. Không mua. Không bán. Cũng ko cần tìm bạn gái. Chỉ muốn khoe vậy thôi.
    Hidden Content

    Hidden Content


  2. Bài viết được 116 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    alqueda,Brothers,devilbat15,hoanglan87,kurorolucifer01,naginijeans,Ngộ,nhica,ninhks,sony21in,sxtcntt,tieutu,
  3. #7
    jonyhoanganh's Avatar
    jonyhoanganh Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Ngọc thủ phi vũ
    Administrator
    Ngày tham gia
    Aug 2008
    Đang ở
    C:Windows/system
    Bài viết
    10,604
    Xu
    1,000

    Mặc định

    Thiên 1 - Yên Sơn Kỷ Thị
    ---o0o---

    Chương 6: Con đường tu tiên


    Dịch: NAMKHA295

    Biên: cell

    Hiệu đính: jonyhoanganh

    Nguồn: www.tangthuvien.com



    “Con không hiểu, mong phụ thân chỉ dạy”. Kỷ Ninh cung kính nói.

    Thật ra sau khi xem một lượng lớn sách vở thì hắn đã hiểu rồi, nhưng dù sao hắn cũng chỉ là một thằng nhóc bốn tuổi, không cần phải tỏ ra mình khác người như vậy làm gì.

    “Ta nói cho con rõ.” Kỷ Nhất Xuyên lạnh lùng nói: “Đầu tiên phải nói về bảy cảnh giới lớn trên con đường tu luyện này.”

    “Tầng thứ nhất là Hậu Thiên, tuổi thọ có thể kéo dài trăm năm.”

    “Tầng thứ hai là Tiên Thiên, tuổi thọ lên đến hai trăm năm.”

    “Tầng thứ ba gọi là Tử Phủ, người ở cảnh giới này được gọi là 'tu sĩ Tử Phủ', có thể sống tới năm trăm năm.”

    “Tầng thứ tư là Vạn Tượng. Lúc này tu sĩ đã có thể được xưng là Vạn Tượng chân nhân, thọ tám trăm năm.”

    “Tầng năm là Nguyên Thần, hiệu xưng Nguyên Thần đạo nhân.”

    “Tầng thứ sáu là Phản Hư. Tu sĩ được xưng là Lục Địa Thần Tiên, hay còn gọi là Địa Tiên. Khi đạt đến Phản Hư hậu kỳ, tu sĩ phải chịu khảo nghiệm thiên kiếp . Nếu như thất bại, hồn diệt thì không nói làm gì nhưng nếu nguyên thần may mắn thoát được, sẽ trở thành Tán tiên. Thực lực của Địa Tiên và Tán Tiên tương đương với nhau.”

    “Tầng thứ bảy là Thiên Tiên. Lúc này tu sĩ mới có thể rời khỏi tam giới, siêu thoát ngũ hành!”

    Kỷ Nhất Xuyên nói xong thì nhìn Kỷ Ninh. Hắn muốn thấy vẻ khiếp sợ của con mình, nhưng chỉ thấy Kỷ Ninh dựng tai lên chăm chú lắng nghe mà thôi.

    “Con nói con muốn tu tiên, ta sẽ cho con biết tu tiên khó khăn như thế nào.” Kỷ Nhất Xuyên trầm giọng nói: “Cửa ải đầu tiên trong việc tu tiên đó là từ Hậu Thiên lên đến Tiên Thiên.”

    “Cái gì gọi là Tiên Thiên? Thứ do thiên địa thai nghén sinh ra mới được gọi là Sinh Linh Tiên Thiên. Một số Thần Ma trong thời đại Thần Ma xa xưa chính là do thiên địa thai nghén mà ra, nên vừa sinh ra đã có đại thần thông. Còn có người trải qua Lục đạo luân hồi để đầu thai lên Thiên giới thành ‘Thiên nhân’, ‘Tu la’. Hai loại người này đều do thiên địa thai nghén mà thành nên từ nhỏ đã là Sinh Linh Tiên Thiên, tốc độ tu luyện nhanh chóng vô cùng. Sinh Linh Tiên Thiên mới có khả năng tu tiên."

    "Phàm nhân vốn không có phương pháp tu tiên, nhưng trời không tuyệt đường người, nên mới có vài vị tiền bối đại đức sáng tạo ra pháp quyết tu luyện. Phàm nhân tu luyện thứ này có thể có thân thể như Sinh Linh Tiên Thiên, chỉ khi đó mới đủ điều kiện để tu tiên."

    “Phàm nhân muốn trở thành Sinh Linh Tiên Thiên vốn là chuyện nghịch thiên, vạn người mới có một người đạt được! Con nói xem như thế có khó hay không?”

    Kỷ Ninh vẫn lắng nghe.

    Sinh Linh Tiên Thiên? Nếu không phải ngày đó Địa phủ ở Minh giới đột nhiên rung chuyển thì chỉ sợ mình cũng đã đầu thai đến thiên giới, trở thành thiên nhân rồi, tất nhiên cũng sẽ trở thành Sinh Linh Tiên Thiên. Nhưng mà bây giờ mình chỉ là phàm nhân... Con đường từ phàm nhân đến Tiên Thiên quả thực vô cùng khó khăn.

    “Cửa ải thứ hai của việc tu tiên là từ Tiên Thiên đến Tử Phủ!”

    “Nhất định phải lên đến Tử Phủ mới có thể tu tiên. Việc mở ra cánh cửa Tử Phủ này giống như muốn xây một nhôi nhà kiên cố thì phải đặt nền móng vững chắc hay muốn trồng lương thực thì phải khai khẩn ruộng đồng, mà Tử Phủ chính là ruộng đồng, chính là khởi điểm cho tu tiên, là căn cơ của đại đạo! Chỉ khi nào thể nội tiến vào tầng Tử Phủ thì người đó mới chính thức bước lên con đường tu tiên, mới có đủ tư cách được xưng tụng là tu sĩ Tử Phủ! Cường giả Tiên Thiên muốn tiến lên Tử Phủ e là ngàn người mới có một, con nói có khó hay không?”

    Kỷ Ninh gật đầu.

    Đúng là rất khó.

    Trong lúc chăm chú lắng nghe, hắn cũng nhớ lại sách vở trong Tàng thư lâu ở Tây Phủ Kỷ thị cũng chỉ miêu tả hai cửa ải khó khăn này, còn phía sau thế nào thì không thấy nhắc tới.

    “Khi lên đến tầng Tử Phủ thì người đó đã trở thành một tu tiên giả, có được thực lực thông thiên.”

    “Có thể tu luyện thành Tiên chính là đã vi phạm thiên đạo. Cho nên từ ngày tiến vào con đường làm tiên, cũng là lúc bước vào tầng Tử Phủ thì cứ ba trăm năm tu sĩ sẽ phải chịu khảo nghiệm một lần, cứ chín trăm năm phải trải qua một đại kiếp nạn. Cái đó gọi là ‘Gặp tam tai cửu kiếp, tai có thể tránh, kiếp thì khó thoát’, mỗi ba trăm năm lại gặp khảo nghiệm, mỗi chín trăm năm lại có đại kiếp nạn. Chỉ cần còn đi trên con đường tu tiên thì chuyện này sẽ vĩnh viễn kéo dài. Trừ phi tu sĩ có thể tiến lên một bước thành Thiên Tiên, nếu không ‘Tam tai cửu kiếp’ là kiếp nạn vĩnh viễn của mỗi tu tiên giả.’”

    Tam tai cửu kiếp?

    Gặp tam tai cửu kiếp, tai có thể tránh, kiếp thì khó thoát?

    Lúc này Kỷ Ninh đã thực sự kinh hãi. Trừ phi tu tiên giả trở thành Thiên Tiên, nếu không cứ ba trăm năm sẽ lại gặp một kiếp nạn...


    “Rắc rắc!” Tiếng khớp ngón tay nắm chặt vang vọng khắp đại sảnh.

    Kỷ Nhất Xuyên và Uất Trì Tuyết nhìn đứa con của bọn họ. Lúc này, trên mặt Kỷ Ninh khó nén được vẻ khiếp sợ. Thấy vậy Kỷ Nhất Xuyên mới khẽ gật đầu, cuối cùng cũng đe dọa được tên nhóc này rồi.

    “Con chúng ta mới có bao tuổi? Nói những thứ đó có ích gì chứ.” Uất Trì Tuyết nói đầy bất mãn.

    “Mẫu thân.” Kỷ Ninh ngẩng đầu, nhếch miệng cười: “Không sao đâu.”

    Kỷ Nhất Xuyên kinh ngạc nhìn sang.

    “Phụ thân.” Kỷ Ninh cười: “Phàm nhân đến Tiên Thiên, Tiên Thiên đến Tử Phủ, chỉ hai cửa ải này đã có không biết bao nhiêu khó khăn. Còn cái gọi là tam tai cửu kiếp kia lại quá xa vời, con cũng chưa cần nghĩ tới.”


    “Ừ.” Kỷ Nhất Xuyên gật đầu: “Tâm tính của con xem ra không tệ. Nói rất đúng, bây giờ con cũng không cần phải nghĩ đến việc thành tu sĩ Tử Phủ, đó là chuyện quá xa vời rồi. Tại vùng đất Yên Sơn rộng lớn này, kể cả tính từ các thế lực lớn bên trong Kỷ Thị hay vô số bộ lạc lớn nhỏ khác thì nhân vật mạnh nhất vẫn chỉ là tu sĩ Tử Phủ, con đường tu tiên quả thực vô cùng khó khăn.. Dù cho vương triều Đại hạ của chúng ta có lãnh thổ mênh mông vô tận thì suốt trăm ngàn năm qua cũng không có một ai đạt đến Thiên Tiên.”

    Kỷ Ninh khẽ gật đầu.

    Ngay cả ngày đó ở trong Địa Phủ, Thôi phủ quân từng nói Nữ Oa Đồ cũng chỉ cho mình thêm một chút hi vọng mà thôi, muốn thành Thiên Tiên thì vẫn phải trải qua vô số kiếp nạn, kể cả khi mình là thiên nhân, trở thành thiên binh thiên tướng. Điều đó đủ cho thấy trở thành Thiên Tiên khó khăn như thế nào. Muốn thoát khỏi tam giới, siêu thoát ngũ hành, không phải ai cũng có thể làm được.

    “Con còn muốn tu tiên nữa không?” Kỷ Nhất Xuyên nhìn Kỷ Ninh hỏi.

    “ Muốn.” Kỷ Ninh gật đầu.

    Kỷ Nhất Xuyên khẽ gật đầu. Nếu như nó nghe thấy nguy hiểm đã e ngại thì hắn quả thực rất thất vọng. Nhưng hắn lại không biết, những thứ này làm sao có thể làm Kỷ Ninh sợ hãi được. Làm chuyện gì mà không phải mạo hiểm? Ngay cả đi đường cũng có thể bị một viên đá từ trên trời rơi xuống đầu mà chết, ăn cơm còn có thể bị nghẹn chết, thế thì con đường tu tiên gian nan không có nguy hiểm mới là lạ.

    “Nhưng mà...” Kỷ Nhất Xuyên nhíu mày, “Con còn quá nhỏ, mà pháp quyết tu luyện lại vô cùng phức tạp. Truyền cho con pháp quyết tu tiên cao thâm thì chỉ sợ con tu luyện sai đường, thân thể sẽ bị tổn thương. Mà nếu truyền pháp quyết tu tiên bình thường thì lại không đáng để học…”

    “Phụ thân.” Kỷ Ninh nói: “Con muốn pháp quyết luyện thể của Thần Ma.”

    “Hả? Con biết đạo luyện thể” Kỷ Nhất Xuyên vô cùng kinh ngạc, còn Uất Trì Tuyết đứng bên cạnh lại mỉm cười: “Con của chúng ta đã đọc rất nhiều sách, dĩ nhiên nó cũng biết tu tiên chia làm hai loại chứ.”

    Con đường tu tiên, chủ yếu phân làm hai đường.

    Một đường là luyện khí! Chín phần mười tu sĩ đều chọn con đường này. Theo con đường này thì có thể sử dụng vô số pháp bảo thần kì, lại có thể luyện chế khôi lỗi phức tạp, còn có thể điều khiển lượng lớn yêu thú độc trùng, còn có thể luyện chế đại trận, ngoài ra còn vô số phương pháp tu luyện tà ác. Nói tới cùng thì đây chính là một con đường vô cùng phức tạp và huyền diệu.

    Còn một con đường khác chính là luyện thể.

    Tục truyền từ khi tam giới mới ra đời đã thai nghén rất nhiều Thần Ma. Những Thần Ma này đều do thiên địa thai nghén nên từ nhỏ đã có thân thể vô cùng mạnh mẽ! Mà Thần Ma mạnh nhất trong hỗn độn chính là Khai Thiên Tịch Địa Bàn Cổ cũng có thân thể vô cùng cường đại. Cho nên một vài vị đại đức tiền bối đã nghiên cứu thân thể Thần Ma rồi sáng tạo ra phương pháp luyện thể. Điều này đã cho tu luyện giả có thể đạt được thân thể giống như Thần Ma. Những thứ như kim cương bất hoại, sức mạnh vô song, mô phỏng thiên địa, ba đầu sáu tay, trích máu trùng sinh, bất tử bất diệt… đều thuộc về con đường Thần Ma luyện thể này.

    Ở cùng cấp độ thì người luyện thể, có thể dễ dàng nghiền nát người luyện khí!

    “Luyện thể khó gấp trăm lần so với luyện khí.” Kỷ Nhất Xuyên trịnh trọng nói: “Phương pháp Thần Ma luyện thể có thể cho người ta lực lượng của Thần Ma thì là thứ nghịch thiên như thế nào? Tất nhiên phải vô cùng khó khăn...”

    “Phụ thân, con muốn luyện thể trước, sau đó mới luyện khí.” Kỷ Ninh nói: “Dù sao thì cũng có thể tu luyện song song hai loại này. Đến khi nào con nhận ra mình có thiên phú trên con đường nào, thì sẽ chú trọng đi theo đường đó… Hơn nữa cha cũng không cần phải lo con còn quá nhỏ. Lo lắng luyện khí sai đường thì sẽ tổn thương kinh mạch sao? Phương pháp Thần Ma luyện thể cũng không nguy hiểm đến vậy.”

    Kỷ Nhất Xuyên và Uất Trì Tuyết quay qua nhìn nhau.

    Xem ra con của họ cũng đã suy nghĩ cẩn thận rồi. Nó nói hoàn toàn chính xác, phương pháp Thần Ma luyện thể chủ yếu rèn luyện gân cốt, da thịt, phủ tạng toàn thân. Còn kinh mạch thì phương pháp này hoàn toàn không ảnh hưởng. Nên nhớ đám Tiên Thiên Thần Ma kia có kinh mạch hoàn toàn khác với nhân loại, vì thế các bậc đại đức tiền bối khi nghiên cứu thân thể Thần Ma để ngộ ra phương pháp Thần Ma luyện thể tất nhiên sẽ không để ý tới kinh mạch.

    “Tốt!” Kỷ Nhất Xuyên gật đầu, “Phương pháp Thần Ma Luyện thể vô cùng quý giá. Ngũ phủ Kỷ Thị cũng chỉ có tất cả mười chín bản, nên tu luyện cái nào thì ta sẽ để con chọn!”

    “Vâng.” Kỷ Ninh rất kích động.

    “Hắc huynh.” Kỷ Nhất Xuyên hô lớn ra phía ngoài.

    Chỉ thấy một ngươi trung niên tóc đen xuất hiện bên ngoài điện. Ánh mắt hắn dường như lóe lên sắc đỏ, khóe mắt hẹp dài, rõ ràng là do đại xà màu đen kia biến thành.

    “Hắc bá.” Kỷ Ninh lập tức hô lên. Sau hai năm sống ở thế giới này hắn cũng hiểu được vị trung niên tóc đen này là một đại yêu đã tu luyện đến Sinh Linh Tiên Thiên. Thường thì dã thú đã mở ra linh trí mới được gọi là yêu thú, lúc này bọn chúng mới bắt đầu hút lấy nguyên khí thiên địa để tu luyện. Chúng cũng không có pháp quyết tu luyện nên việc tu luyện khó hơn nhân loại rất nhiều. Chỉ khi chúng đột phá thành Sinh Linh Tiên Thiên mới có năng lực biến hình.

    Trung niên tóc đen gật đầu cười: “Nhất Xuyên, tìm ta có việc gì?”

    “ Phiền huynh đến Tàng Thư lâu một chuyến.” Kỷ Nhất Xuyên nói: “Huynh hãy đem bản tóm lược của mười chín phương pháp Thần Ma luyện thể tới đây, Kỷ Ninh muốn sử dụng chúng.”

    “Kỷ Ninh muốn dùng?” Trung niên tóc đen vừa cười vừa nhìn Kỷ Ninh: “Phương pháp tu luyện Thần Ma luyện thể có thể đạt đến trình độ của Thần Ma, xem ra Kỷ Ninh rất có dã tâm..”

    Xoạt!

    Trung niên tóc đen biến mất trong hư không.

    Kỷ Ninh hít sâu một hơi rồi chờ đợi. Hắc bá nói không sai, hắn có dã tâm. Một là hắn biết mình còn nhỏ nên phụ thân sẽ không dễ gì dạy mình phương pháp luyện khí, còn về việc tự học thì Kỷ Ninh lại không có tự tin. Thứ hai hắn cũng biết rõ hệ phái Thần Ma luyện thể cũng có vài điểm mạnh, muốn giết một cường giả Thần Ma luyện thể khó gấp trăm ngàn lần so với giết một cường giả Luyện Khí! Ở cùng cấp độ thì cường giả Thần Ma luyện thể hoàn toàn có thể nghiền nát cường giả luyện khí!

    Năng lực sinh tồn mạnh mẽ, thực lực cực mạnh. Chỉ cần hai điều này đã đủ để Kỷ Ninh ưa thích phương pháp Thần Ma luyện thể.

    “Vù.” Trong không gian bỗng có một cơn gió nhẹ, trung niên tóc đen đã xuất hiện bên trong đại sảnh của cung điện. Hắn tươi cười nói: “Đây là bản tóm lược mười chín phương pháp Thần Ma luyện thể.”

    “Kỷ Ninh” Kỷ Nhất Xuyên nhìn nhi tử: “Bản tóm lược có chứa những phần sơ khai nhất của của pháp quyết tiên gia, cũng có một chút miêu tả những bộ pháp quyết này, con xem kĩ xem nên chọn cái nào.”

    Trung niên tóc đen bày cả mười chín bản tóm lược ra trước mặt Kỷ Ninh.

    Mỗi bản tóm lược đều rất mỏng, dù sao nó cũng chỉ có nội dung ngoài cùng, dù cho có bị trộm đi thì cũng không quá ảnh hưởng tới Kỷ Thị. Bọn họ tất nhiên sẽ không thể để những pháp quyết tiên gia quý giá ở Tàng Thư lâu như thế được. Nhưng dù đây là bản tóm lược thì chúng cũng không phải thứ mà ai cũng có thể cầm đi được, vì thế Kỷ Nhất Xuyên mới nhờ trung niên tóc đen đi một chuyến.

    “Mười chín bản.”

    Kỷ Ninh cúi đầu, bắt đầu chăm chú quan sát.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile




    -------------------------
    - Góp ý cho bản dịch ở đây.
    - Tham gia dịch tại đây.
    - Thảo luận truyện ở đây.
    Lần sửa cuối bởi jonyhoanganh, ngày 03-01-2013 lúc 23:49.

    Nam còn độc thân. Thành đạt, đẹp trai, khỏe mạnh, thông minh, sở hữu hai xe ferrari, một thuyền buồm, biệt thự ở Hawaii, hai nhà mặt tiền khu trung tâm. Không mua. Không bán. Cũng ko cần tìm bạn gái. Chỉ muốn khoe vậy thôi.
    Hidden Content

    Hidden Content


  4. Bài viết được 114 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    alqueda,Brothers,chuotnha,devilbat15,hoanglan87,kurorolucifer01,naginijeans,Ngộ,nhica,ninhks,sony21in,sxtcntt,
  5. #8
    jonyhoanganh's Avatar
    jonyhoanganh Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Ngọc thủ phi vũ
    Administrator
    Ngày tham gia
    Aug 2008
    Đang ở
    C:Windows/system
    Bài viết
    10,604
    Xu
    1,000

    Mặc định

    Thiên 1 - Yên Sơn Kỷ Thị
    ---o0o---

    Chương 7: Xích Minh Cửu Thiên Đồ


    Dịch: nguyenhoangthanh_nd

    Biên: thuan0

    Nguồn: www.tangthuvien.com


    Những quyển sách tóm lược bọc bằng da dê mỏng được bày rải rác trên chiếc bàn dài, Kỷ Ninh nhìn qua một lượt, trên mỗi bản tóm tắt đều có đề tên các phương pháp Thần Ma Luyện Thể.

    “Luyện Ma Kiếp Sao Bản”, “Huyết Ma Bất Diệt Thể”, “Liệt Hỏa Ca”, “Lôi Trạch Kim Cương Phật Thư”, “Như Ý Thanh Linh Thể”, “Xích Minh Cửu Thiên Đồ”, “Huyền Hoàng Bất Diệt”, “Kinh Linh Hồ”, “Kinh Vị Lai Phật Đà”,…Trên mỗi bản tóm lược đều có chữ tượng hình cổ xưa rất kỳ lạ, may mà sau khi Kỷ Ninh đi tới thế giới này đã học xong những chữ viết đó.

    Kỷ Ninh hít sâu một hơi, đây là sự lựa chọn rất quan trọng! Lựa chọn vận mệnh!

    Hắn lập tức cầm từng quyển bí tịch lên xem xét.

    “Luyện Ma Kiếp Sao Bản”, khi bắt đầu tu luyện cần khắc Ma Văn lên thân thể, dẫn dắt u hỏa (lửa địa ngục) luyện thể, thống khổ vạn phần. Sau khi trải qua chín tầng Ma văn, luyện hết tám mươi mốt ngọn u hỏa thì thân thể hoàn toàn lột xác trở thành Sinh Linh Tiên Thiên, giơ tay nhấc chân cũng mang theo sức mạnh vô tận. Miệng phun ra u hỏa, tay đứt liền có thể mọc lại. Bí pháp này cực kỳ gian khổ nhưng cũng tiến bộ cực nhanh, trên lý thuyết thì chỉ cần khoảng thời gian tám mươi mốt ngày là có thể bước vào Tiên Thiên.

    Luận về tu luyện thì “Huyết Ma Bất Diệt Thể” còn thống khổ hơn “Luyện Ma Kiếp Sao Bản”, cần phải khắc họa Ma văn trong ba năm trời, tựa như là ba năm bị tra tấn trong Địa ngục.

    "Liệt Hỏa Ca" cần phải tu luyện nơi lửa cháy bừng bừng, ngay cả khi bị ngọn lửa thiêu đốt, hay khi tiến vào tận bên trong dung nham núi lửa cũng không ngại, tựa như hợp thành một khối với ngọn lửa, có thể điều khiển Liệt Hỏa vô tận, lúc này mới tính là bước vào Tiên Thiên.

    Xem liên tiếp ba quyển, Kỷ Ninh nhíu mày.

    Sao mà phương pháp Thần Ma Luyện Thể nào cũng đều đau khổ như vậy? Còn đáng sợ hơn cả chịu cực hình!

    “Tên nhóc con!” Uất Trì Tuyết đứng bên cạnh nhịn không được nói: “Chỉ một số ít Thần Ma Luyện Thể là thực sự thống khổ, trong mười chín quyển này thì có năm quyển được coi là tra tấn thống khổ, còn các phương pháp tu luyện khác cũng không thảm đến như vậy, không ngờ ba quyển con vừa xem đều là…”

    “Ài…!” lúc này Kỷ Ninh mới thở dài nhẹ nhõm.

    Giọng Kỷ Nhất Xuyên bên cạnh lạnh như băng: “Thần Ma Luyện Thể khó khăn hơn Luyện khí nhiều. Người thường muốn trở thành Sinh Linh Tiên Thiên vốn phải nghịch thiên, muốn đi con đường gian nan nhất là Thần Ma Luyện Thể…tất nhiên là càng khó! Mà loại này là dựa vào gian khổ, kiếp nạn để tôi luyện, mặc dù nhanh chóng nhưng cũng coi như đi đường tắt, căn cơ không vững chắc như những phương pháp khác.

    Kỷ Ninhh gật gù rồi vùi đầu xem tiếp.

    “Lôi Trạch Kim Cương Phật Thư” là Kim Cương pháp môn của Phật tông.

    “Như Ý Thanh Linh Thể” cần tu luyện thời gian cực lâu, sau khi thành Tiên Thiên thì có thể thiên biến vạn hóa, có được sức sống vô tận, bị chém thành nát vụn cũng có thể nhanh chóng khôi phục, là phương pháp bảo mệnh tuyệt đỉnh trong các phương pháp Thần Ma Luyện Thể.

    “Xích Minh Cửu Thiên Đồ” là đệ nhất pháp môn Thần Ma Luyện Thể, đứng đầu không thể tranh cãi.

    “Cái gì?”!

    Mắt Kỷ Ninh lập tức đỏ lên, nhìn chằm chằm vào “Xích Minh Cửu Thiên Đồ”.

    “Xích Minh Cửu Thiên Đồ” chia thành chín tầng.

    Ba tầng đầu, là Hậu Thiên.

    Ba tầng giữa, là Sinh Linh Tiên Thiên.

    Ba tầng sau, là cảnh giới Tử Phủ.

    “Quả thật là khác biệt, những phương pháp trước cho dù tu luyện tới hết cũng chỉ đạt đỉnh Sinh Linh Tiên Thiên, vậy mà “Xích Minh Cửu Thiên Đồ” này lại có thể đạt tới Tử Phủ đỉnh phong.” Kỷ Ninh kích động, xem xét cẩn thận.

    Một khi bước vào Tiên Thiên là có thể điều khiển nước với lửa, hơn nữa có được sức mạnh vô tận, thân thể nhẹ nhàng, giác quan thứ sáu càng thêm nhạy bén, cụt tay có thể mọc lại.

    Một khi bước vào Tử Phủ là có thể nhỏ máu trùng sinh, hơn nữa còn có thể tu luyện Pháp Thiên Tượng Địa, Ba Đầu Sáu Tay, Khoa Phụ Truy Nhật, Chúc Long Chi Nhãn…, rất nhiều đại thần thông, điều kiện tiên quyết là có được pháp môn của những phép thần thông này.

    Ở cùng cấp độ thì nhóm Thần Ma Luyện Thể có thể nghiền ép nhóm Luyện khí.

    Mà cùng cấp độ thì Xích Minh Cửu Thiên Đồ có thể nghiền ép các Thần Ma Luyện Thể khác!

    Công nhận!

    Không thể so sánh!

    Thế nhưng đây cũng là phương pháp tu luyện khó khăn nhất!

    "Chính là nó!" Sau khi đọc các phương pháp Thần Ma Luyện Thể còn lại thì Kỷ Ninh không chút do dự lựa chọn "Xích Minh Cửu Thiên Đồ!"

    "Chính là nó?" Kỷ Nhất Xuyên nhìn con trai.

    "Vâng." Kỷ Ninh gật đầu.

    Kỷ Nhất Xuyên chậm rãi nói: Xích Minh Cửu Thiên Đồ được cả thế giới công nhận là pháp môn Thần Ma Luyện Thể đứng đầu, so với các loại Liệt Hỏa Ca, Lôi Trạch Kim Cương Phật Thư, Luyện Ma Kiếp Sao Bản thì nó cao cấp hơn không biết bao nhiêu lần. Đây mới chỉ là cảnh giới Tử Phủ đỉnh phong, phần sau còn cao siêu hơn, nếu con có thể trở thành tu sĩ Tử Phủ, muốn đạt được tầm cao hơn cũng vô cùng dễ dàng."


    "Đây là bộ Thần Ma Luyện Thể được lưu truyền phổ biến, dễ dàng lấy được nhất." Kỷ Nhất Xuyên nhìn con trai, "Nhưng cũng là khó khăn nhất!"


    Kỷ Ninh nở nụ cười.

    Đi vào thế giới này hai năm, hắn đã đọc rất nhiều sách vở nên biết rằng phương pháp tu luyện chính là nền tảng. Pháp quyết tu luyện càng cao thâm càng khó kiếm, vậy mà phần sau của Xích Minh Cửu Thiên Đồ lại lấy được dễ dàng, vì thế mình càng nên lựa chọn nó.

    “Uy năng của nó mạnh nhất! Nó là số một!”

    “Nó phổ biến nhất!”

    “Nó dễ kiếm nhất!”

    Kỷ Nhất Xuyên nhìn con trai, nói: “Nó có vô số ưu điểm nhưng lại có một khuyết điểm, đó là: Khó! Trong năm phủ của Kỷ gia, chưa từng có ai luyện thành tầng thứ tư, dựa vào nó để trở thành Sinh Linh Tiên Thiên.”

    “Cái gì? Năm phủ của Kỷ gia mà chưa từng có ai dựa vào nó trở thành Sinh Linh Tiên Thiên?” Kỷ Ninh kinh ngạc nói.

    Không trở thành Tử Phủ thì thôi.

    Ngay cả trở thành Sinh Linh Tiên Thiên cũng không có một ai?

    “Đúng.” Kỷ Nhất Xuyên nói: “Không có một ai, bởi vì nó quá khó, khó hơn sự tưởng tượng của con nhiều. Nhưng mà ta cũng thừa nhận pháp môn Thần Ma Luyện Thể này là pháp môn thần bí nhất, cường đại nhất, cho dù là trong truyền thuyết Thần Ma thì nó vẫn là mạnh nhất!”

    "Chính là nó!" Kỷ Ninh không do dự chút nào.

    Chính mình từ nhỏ đã mang theo phương pháp quan tưởng tuyệt đỉnh “Nữ Oa đồ”, ở bên trong Thiên binh Thiên tướng đều có thể trở nên nổi bật, có nền móng vững chắc như vậy thì sao không dám thử một lần? Cho dù tu luyện không được cũng không sao, vẫn có thể tu luyện bí pháp khác cơ mà.

    “Tốt!” Kỷ Nhất Xuyên cười tươi, rất hài lòng khi thấy con trai không dao động chút nào, nói: “Ta sẽ đưa cho con Xích Minh Cửu Thiên Đồ.”

    “Cám ơn cha.” Kỷ Ninh rất háo hức.



    Đêm khuya.

    Cửa phòng đóng lại, bên trong phòng, ngọn nến to bằng cánh tay trẻ con tí tách cháy, trong phòng chỉ có ba người: Kỷ Nhất Xuyên, Uất Trì Tuyết và con trai Kỷ Ninh.

    Kỷ Ninh đang ôm một quyển sách dày màu đỏ thắm mà đọc, đây là quyển Xích Minh Cửu Thiên Đồ chí cao vô thượng trong truyền thuyết.

    “Khó quá.” Kỷ Ninh nhíu mày.

    Xích Minh Cửu Thiên Đồ có mấy cửa ải lớn.

    Đầu tiên là nhập môn, nhập môn phải cảm giác được hai ngôi sao vương là Thái Âm và Thái Dương. Rất nhiều phương pháp Thần Ma Luyện Thể hoặc là hấp thu thiên địa nguyên khí hoặc là hấp thu lực lượng của lửa, nước, sấm sét,…nhưng Xích Minh Cửu Thiên Đồ thì ngay từ đầu nhất định phải cảm ứng được hai ngôi sao chí tôn, hấp thu lực lượng Thái Âm và Thái Dương.

    Rất nhiều người tu luyện không thể nào cảm ứng được hai ngôi sao Thái Âm và Thái Dương. Mà đây mới chỉ là cửa đầu tiên!

    Sau này, khi hấp thu lực Thái Âm, Thái Dương thì trên thân thể sẽ tự động hội tụ hình thành Thần văn, đây là cửa thứ hai! Thần văn Thái Âm và Thái Dương đều hình thành thì mới tính là tu luyện thành tầng thứ nhất của Xích Minh Cửu Thiên Đồ! Thật ra thì ngay từ tầng đầu tiên ta đã có thể thấy được sự huyền diệu của bộ pháp môn vô thượng này. Bởi vì như “Luyện Ma Kiếp Sao Bản” hay các phương pháp luyện thể khác đều phải khắc ma văn lên.

    Trong khi đó “Xích Minh Cửu Thiên Đồ” lại tự hình thành thần văn, mà lại là hai loại thần văn Thái Âm và Thái Dương!

    Thông thường khi luyện thành tầng thứ nhất thì có thể dễ dàng luyện tới tầng thứ ba mà không có trở ngại gì.

    Nhưng mà muốn luyện thành tầng thứ tư, trở thành Sinh Linh Tiên Thiên thì lại là một cửa ải khó khăn.

    Cần phải “Âm dương giao hội, thủy hỏa giao dung” thì mới có thể thành công đột phá cửa ải trở thành Sinh Linh Tiên Thiên.

    Về phần cửa ải tiếp theo thì…còn cách rất xa, không cần nghĩ nhiều làm gì.

    “Phù.” Sau khi xem hết, Kỷ Ninh thở phào một hơi.

    Kỷ Nhất Xuyên, Uất Trì Tuyết đều nhìn con trai.

    "Cha, xin chỉ bảo ảo diệu ở tầng thứ nhất của Xích Minh Cửu Thiên Đồ." Kỷ Ninh nhìn về phía Kỷ Nhất Xuyên.

    “Giải thích Xích Minh Cửu Thiên Đồ này rất đơn giản.” Kỷ Nhất Xuyên nói: “Con chỉ cần tu luyện như bức tranh hướng dẫn là được, tầng thứ nhất có chín bức tranh, rất đơn giản đúng không.”

    Kỷ Ninh gật đầu, chính mình đọc sách nhiều như vậy, chỉ cần nhìn là biết tu luyện như thế nào nhưng chỉ lo mình không phát hiện ra điểm huyền diệu đặc thù, dù sao không thể sơ ý về phương pháp tu luyện được. Nếu cha cũng nói như vậy, mà bí tịch này cũng rất rõ ràng dễ hiểu, vậy thì bắt đầu thôi.

    Kỷ Ninh nhắm mắt, giơ hai tay lên cao, vái về phía trước…Đây chính là bức thứ nhất: Bái Nhật Nguyệt!

    Từng động tác làm theo bức tranh hướng dẫn dường như toát ra phong thái thần bí cổ xưa, giống như một điệu nhảy cúng tế.

    "Hả?" Kỷ Nhất Xuyên kinh ngạc.

    “Vậy mà ngay từ động tác đầu tiên chuẩn xác, rất có thần thái.” Uất Trì Tuyết rất ngạc nhiên, bởi vì người bình thường cho dù trong lòng có muốn như vậy nhưng khi làm thì động tác không chuẩn như trong tưởng tượng. Nhưng Kỷ Ninh ngay từ nhỏ đã tu luyện “Nữ Oa đồ” nên hồn phách rất mạnh mẽ, không chế thân thể rất thoải mái, lại thêm thân thể thường xuyên được thiên địa nguyên khí tẩy rửa, thuần khiết như trẻ mới sinh, vì thế có thể dễ dàng làm được động tác tiêu chuẩn này cũng không khó hiểu.

    Phù!

    Kỷ Ninh làm đến động tác cuối cùng thì quỳ xuống, hai tay nâng lên phía trước, giống như một tay nâng Thái Âm, một tay nâng Thái Dương.

    Hoàn toàn yên tĩnh.

    Kỷ Nhất Xuyên, Uất Trì Tuyết cũng nín thở, bọn họ biết rõ đã đến giờ phút quan trọng, lúc trước nhảy múa cúng tế là để bản thân có thể cảm ứng được Thái Âm, Thái Dương. Có thể cảm ứng được hai ngôi sao chí tôn hay không chính là nhập môn Xích Minh Cửu Thiên Đồ, chỉ riêng nhập môn thôi cũng đã ngăn chặn không biết bao nhiêu người.

    Vợ chồng bọn họ cũng biết Xích Minh Cửu Thiên Đồ là Thần Ma Luyện Thể khó nhất, biết rõ rằng con trai họ mới gần bốn tuổi, khả năng nhập môn được là rất thấp, nhưng cha mẹ luôn khát vọng con cái có thể thành công, hai người bọn họ cùng mong ước xuất hiện điều kỳ diệu …

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    -------------------------
    - Góp ý cho bản dịch ở đây.
    - Tham gia dịch tại đây.
    - Thảo luận truyện ở đây.
    Lần sửa cuối bởi jonyhoanganh, ngày 03-01-2013 lúc 23:49.

    Nam còn độc thân. Thành đạt, đẹp trai, khỏe mạnh, thông minh, sở hữu hai xe ferrari, một thuyền buồm, biệt thự ở Hawaii, hai nhà mặt tiền khu trung tâm. Không mua. Không bán. Cũng ko cần tìm bạn gái. Chỉ muốn khoe vậy thôi.
    Hidden Content

    Hidden Content


  6. Bài viết được 117 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    alqueda,Brothers,chuotnha,devilbat15,hoanglan87,kurorolucifer01,naginijeans,Ngộ,nhica,ninhks,sony21in,sxtcntt,tieutu,
  7. #9
    jonyhoanganh's Avatar
    jonyhoanganh Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Ngọc thủ phi vũ
    Administrator
    Ngày tham gia
    Aug 2008
    Đang ở
    C:Windows/system
    Bài viết
    10,604
    Xu
    1,000

    Mặc định

    Thiên 1 - Yên Sơn Kỷ Thị
    ---o0o---

    Chương 8: Một tay Thái Âm, một tay Thái Dương


    Dịch: thuan0

    Biên: thuan0

    Nguồn: www.tangthuvien.com



    Kỷ Ninh cảm thấy ý thức mình xuyên qua từng tầng ngăn trở của thế giới, không ngừng tiến về phía trước. Sau khi vượt qua không biết bao nhiêu trở ngại, cuối cùng cũng tiến vào một vùng hư không bao la vô cùng vô tận, tại nơi sâu nhất trong hư không vô tận này có hai ngôi sao cực lớn.

    Một ngôi sao thì bề mặt lửa cháy bừng bừng, từng ngọn lửa khổng lồ bùng lên, tựa như một quả cầu lửa vĩ đại, chiếu soi thế gian vô tận.

    Viên còn lại thì bề mặt là băng hàn vô ngần, một cây Quế hoa cao cao đứng trên nó, phát ra ánh sáng lạnh lẽo bao trùm cả một khoảng trời.

    Hai ngôi sao cổ xưa, một là sao Thái Âm, một là sao Thái Dương.

    “Đẹp quá, thật không thể nào tưởng tượng nổi.” Kỷ Ninh vô cùng rung động, thậm chí hắn còn có thể chứng kiến từng đạo hỏa diễm, thấy tận mắt cành lá của cây Quế hoa to lớn kia.

    Người khác tu luyện Xích Minh Cửu Thiên Đồ, chỉ mơ hồ cảm ứng được sao Thái Âm, sao Thái Dương đã là rất khó, vậy mà Kỷ Ninh có thể chứng kiến cả hỏa diễm và cây Quế hoa.

    --------

    Trong gian phòng.

    Đôi vợ chồng Kỷ Nhất Xuyên và Uất Trì Tuyết cũng kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt, chỉ thấy vô số ánh sao đang hội tụ xung quanh thân thể Kỷ Ninh, hầu hết các ánh sao chia làm hai màu vàng và bạc, ánh vàng nóng bỏng cùng ánh bạc lạnh băng không ngừng hội tụ bao quanh người hắn. Thời gian dần trôi, bàn tay trái của Kỷ Ninh ngưng tụ một ngôi sao mơ hồ, trên ngôi sao còn trông thấy cây Quế hoa, đúng là Thái Âm tinh.

    Mà lúc này trên bàn tay phải cũng lập tức ngưng tụ một ngôi sao lửa, còn có Kim Ô nhảy múa vờn quanh, chính là Thái Dương tinh.

    Một tay Thái Âm tinh, một tay Thái Dương tinh.

    Vô số ánh sao vây quanh, trên mặt Kỷ Ninh vẫn điềm tĩnh như không, biểu hiện sự thành kính.

    “Việc này, việc này…”

    Kỷ Nhất Xuyền và Uất Trì Tuyết nhìn nhau, nghẹn họng không nói nên lời.

    “Một tay Thái Âm, một tay Thái Dương?” Mặc dù Kỷ Nhất Xuyên vốn bình tĩnh trầm ổn, nhưng lúc này trên mặt vẫn tràn đầy kinh hãi. “ Cây Quế sinh, Kim Ô lượn?”

    “Đây là một tay Thái Âm, một tay Thái Dương trong truyền thuyết?” Uất Trì Tuyết nhìn chằm chặp vào hai ngôi sao nhỏ ngưng tụ trên tay con trai mình, “Thậm chí ngay cả cây Quế, Kim Ô cũng đều hiện ra…”

    Hai vợ chồng đang trong trạng thái khiếp sợ tột cùng, bọn họ không phải người bình thường, dĩ nhiên còn hiểu rõ hơn nhiều, huống chi bọn họ đều đã từng tận mắt xem kỹ nội dung bên trong Xích Minh Cửu Thiên Đồ, nên biết rõ ý nghĩa của một màn trước mắt này. Xích Minh Cửu Thiên Đồ vô cùng khó tu luyện, tốc độ tu luyện thông thường cũng rất chậm.

    Những người có thể nhập môn được phân thành nhiều tình trạng khác nhau.

    Loại thứ nhất chính là ‘Ánh sao như tơ’, chỉ có hai luồng ánh sáng mỏng manh dung nhập vào cơ thể. Loại này có thể coi là nhập môn kém nhất, tu luyện nhất định vô cùng chậm chạp.

    Loại thứ hai là ‘Ánh sao như mây’, chính là ánh sao bao quanh thân thể tựa mây mù, đây cũng là nhập môn tương đối tốt rồi.

    Loại thứ ba chính là ‘Ánh sao như vòng xoáy, một tay Thái Âm, một tay Thái Dương’. Vô số ánh sao vờn quanh thân thể tựa như một dòng xoáy, trên bàn tay trái xuất hiện một ngôi sao Thái Âm nho nhỏ, bàn tay phải xuất hiện ngôi sao Thái Dương, đây đã là thuộc vào dạng tư chất tuyệt đỉnh.

    Nếu hai ngôi sao nhỏ này ngưng tụ càng thực chất, thậm chí sinh ra cây Quế trên Thái Âm tinh, Kim Ô lượn quanh Thái Dương tinh thì chính là cảnh tượng cao cấp nhất trong truyền thuyết.

    Thật ra xuất hiện tình huống như vậy cũng không kỳ quái.

    Từ khi sinh ra Kỷ Ninh đã biết quan tưởng hình ảnh Nữ Oa, phóng tầm mắt khắp Thiên giới thì đây chính là phương pháp quan tưởng cao cấp nhất, thậm chí hiện tại đã có thể nhất tâm nhị dụng(1), đủ biết hồn phách của hắn mạnh mẽ đến cỡ nào. Hơn nữa từ khi sinh ra, mỗi ngày đều được thiên địa nguyên khí gột rửa làm cho thân thể tinh thuần như trẻ nít, không vướng chút tạp chất, mức độ tinh thuần có thể sánh ngang với Tiên Thiên đạo thể.

    Thân thể tinh thuần như Tiên Thiên đạo thể.

    Hồn phách mạnh mẽ đến mức có thể nhất tâm nhị dụng.

    Hai điều kiện này kết hợp lại để tu luyện Thần Ma Luyện Thể dĩ nhiên là tư chất tuyệt đỉnh rồi.

    “Con chúng ta lại có thiên phú như vậy…” Khuôn mặt trắng nõn của Uất Trì Tuyết hồng lên, thân thể kích động, chân tay run rẩy. “Nhất Xuyên, một tay Thái Âm, một tay Thái Dương, cây Quế sinh, Kim Ô lượn. Đây chính là cảnh tượng xuất hiện trong truyền thuyết, con chúng ta tu luyện Xích Minh Cửu Thiên Đồ này nhất định sẽ đạt được thành tựu to lớn.”

    “Ừ.” Kỷ Nhất Xuyên cũng kích động.

    Ngày trước lúc đứa con mới chào đời, hắn kiểm tra liền phát hiện kinh mạch thằng bé rất yếu ớt, gân cốt cũng chỉ có thể coi là bình thường. Mặc dù biết là do bị thương khi đang mang thai, nhưng lúc ấy hắn vẫn có phần thất vọng, bởi hắn hiểu rõ trong vùng đất rộng lớn bao la mạnh được yếu thua này, không có thực lực thì rất khó có được cuộc sống tốt đẹp. Dù hắn có khả năng bảo vệ con mình, nhưng sau khi hắn chết đi rồi thì sẽ thế nào?

    “Đây là con trai ta, con trai của Kỷ Nhất Xuyên!” Kỷ Nhất Xuyên nắm tay vợ, hai người kích động nhìn đứa con, tràn ngập chờ mong.

    Cha mẹ nào lại không mong con hơn người…

    --------

    Kỷ Ninh nhắm mắt thành kính, ngồi khoanh chân, hai bàn tay giơ ra đằng trước, một tay Thái Âm một tay Thái Dương.

    Hai ngôi sao nhỏ Thái Âm và Thái dương không ngừng truyền lực lượng dung nhập vào trong cơ thể Kỷ Ninh. Lực Thái Âm và Thái Dương nhanh chóng được từng tế bào hấp thụ. Toàn thân hắn, dù gân cốt, bắp thịt hay là nội tạng đều đang phát sinh biến hóa.

    “Soạt…” Kỷ Ninh đang mặc đồ da thú, bên ngoài bỗng xuất hiện một lớp băng sương.

    Ngay sau đó là tiếng “Tách..tách..”, phần lưng áo da thú bị cháy dần dần vỡ ra.


    Đóng băng, cháy.

    Hai hiện tượng liên tục diễn ra làm áo da thú bắt đầu rạn nứt, tróc xuống.

    “Hả?” Kỷ Nhất Xuyên nhướn mày, nhẹ điểm một chỉ. Một tia lưu quang màu xanh theo đầu ngón tay bắn lên lưng Kỷ Ninh, nhẹ nhàng tẩy sạch đi mọi thứ, tấm áo da thú rách nát kia rơi xuống làm Kỷ Ninh hoàn toàn trần truồng. Chỉ thấy trên tấm lưng non nớt ấy, bên trái lấp lóe ngân quang, bên phải lập lòe kim quang.

    Ngân quang lạnh băng bên trái không ngừng lưu chuyển, dần dần hình thành một bức vẽ.

    Kim quang nóng bỏng bên phải cũng lưu chuyển không ngừng hình thành một bức vẽ khác.

    “Thần văn!” Uất Trì Tuyết thốt lên, “Lần tu luyện đầu tiên mà đã bắt đầu tự ngưng kết thần văn, dựa theo tốc độ ngưng kết này, sợ rằng chỉ trong mười ngày nửa tháng là có thể thành công, kết thúc tầng thứ nhất Xích Minh Cửu Thiên Đồ.”

    “Ừ.” Kỷ Nhất Xuyên lặng lẽ quan sát.

    Thời gian dần trôi…

    Thần văn không ngừng hiển hiện trên tấm lưng non nớt của Kỷ Ninh, bên trái có thể mơ hồ nhận ra một con thỏ, bên phải là một con chim nhỏ.

    Hai đại thần văn, thần văn Thái Âm hình Thỏ Nguyệt, thần văn Thái Dương hình Kim Ô.

    “Phù!” Kỷ Ninh bỗng thở phào một hơi, mở mắt ra, thần văn sau lưng cũng biến mất. Hai ngôi sao nhỏ trên bàn tay cũng bắt đầu tiêu tán. Một màn trước mắt làm Kỷ Ninh hơi giật mình, hắn đọc kỹ qua Xích Minh Cửu Thiên Đồ, biết rõ một tay Thái Âm, một tay Thái Dương, cây Quế sinh, Kim Ô lượn có ý nghĩa như thế nào.

    “Lực lượng thật mạnh.” Kỷ Ninh nắm chặt tay, cảm giác lực lượng bản thân thăng tiến mạnh mẽ.” Ta chỉ là một đứa nhỏ bốn tuổi, vừa mới nhập môn Thần Ma Luyện Thể mà lại có biến hóa như thế.

    Bỗng nhiên một giọng nói lạnh như băng vang lên.

    “Thay đồ đi.” Kỷ Nhất Xuyên vung tay lên, một bộ quần áo bằng da thú bay thẳng tới trước người con trai.

    “Vâng.” Kỷ Ninh liền nhận lấy.

    Uất Trì Quyết nhìn con mình, mặt mày tràn đầy vui sướng, cao hứng biết bao. Đứa con mà nàng luôn yêu thương nhất, kiêu ngạo nhất là đây. Từ khi sinh ra nàng luôn lo lắng cho tương lai của nó… Lúc này, thằng bé biểu hiện ra tiềm lực không thể tưởng tượng nổi làm nàng vui mừng khôn xiết.

    “Kỷ Ninh.” Kỷ Nhất Xuyên bình tĩnh nói.

    “Vâng thưa cha.” Kỷ Ninh cẩn thận lắng nghe.

    “Tiềm lực của con vô cùng tốt, nhưng muốn đột phá bình cảnh của sinh mệnh, trở thành Sinh Linh Tiên Thiên, thậm chí là bước vào con đường tiên nhân thì chỉ dựa vào thiên phú là chưa đủ.” Kỷ Nhất Xuyên nhìn nhi tử. ”Con cần được hướng dẫn một cách tốt nhất.”

    Kỷ Ninh cung kính đáp: “Xin cha chỉ dạy.”

    “Tuyết nhi.” Kỷ Nhất Xuyên nhìn thê tử bên cạnh, Uất Trì Tuyết gật đầu, lật tay đưa ra hai kiện vật phẩm. Một viên tinh thạch màu xanh thẫm lớn khoảng bằng cái móng tay, góc cạnh vô cùng xinh đẹp. Vật phẩm còn lại là một viên đá lớn chừng nắm tay sáng lập lòe.

    “Viên tinh thạch màu xanh này tên là Giới thạch.” Uất Trì Tuyết cười nói, “Là một loại tinh thạch hình thành từ tự nhiên, bên trong chứa một không gian nhỏ. Viên Giới thạch này có thể làm nhẫn hay dây chuyền các loại, hoặc cũng có thể giấu trong thắt lưng. Chỉ cần nhỏ một giọt máu lên là thành của ngươi rồi.”

    “Giới thạch!” Kỷ Ninh mừng rỡ hết sức.

    Tu tiên phân ra làm hai lưu phái lớn là Luyện Thể và Luyện Khí.

    Người Luyện Thể đi theo con đường của Thần Ma, không biết cách điều khiển pháp bảo.

    Người Luyện Khí, ít nhất phải sau khi trở thành Sinh Linh Tiên Thiên, ngưng tụ chân nguyên mới có thể điểu khiển một số pháp bảo chưa chưa đạt cấp. Chỉ cần là pháp bảo được luyện chế ra, thấp nhất cũng phải Tiên Thiên cường giả mới có thể sử dụng, mà phải là Tiên Thiên lưu phái Luyện Khí, vây nên phần lớn người tu Thần Ma Luyện Thể sẽ kiêm tu Luyện Khí.

    Thế nhưng trời cao vẫn lưu lại một khả năng khác.

    Một ít vật phẩm do tự nhiên sinh ra chỉ cần nhỏ máu liền có thể dùng được, căn bản không hạn chế về thực lực. Giới thạch chính là một trong số đó.

    “Nhỏ máu đi.” Uất Trì Tuyết đưa Giới Thạch và một thanh đoản kiếm qua.

    “Vâng, thưa mẹ.” Sau khi nhận lấy, Kỷ Ninh không hề do dự, dùng mũi đoản kiếm nhẹ vạch một đường trên đầu ngón tay. Giọt máu tươi nhỏ lên Giới thạch, nhanh chóng thẩm thấu vào làm Giới thạch như hồng lên một chút.

    Kỷ Ninh lập tức cảm ứng được không gian nho nhỏ bên trong Giới Thạch. Vùng không gian này rất nhỏ, đường kính chỉ hơn nửa trượng, bên trong một mảnh trống không.

    “Vào.” Lòng Kỷ Ninh khẽ động, đoản kiếm trong tay liền biến mất, lơ lửng bên trong Giới thạch.

    “Đi ra.” Đoản kiếm lại xuất hiện trong tay.

    “Thật thần kỳ.” Kỷ Ninh vô cùng vui sướng.

    Hắn sớm biết loại tinh thạch do tự nhiên sinh ra này có thể chứa không gian bên trong, không giống các loại pháp bảo trữ vật được luyện chế. Không gian của pháp bảo trữ vật kia đều lớn hơn, còn Giới thạch do tự nhiên sinh ra, không gian bên trong vốn nhỏ hơn nhiều, có lúc chỉ to bằng khoảng nắm tay hay cái đầu, vậy mà không gian ở đây có đường kính đến nửa trượng, chắc hẳn phải rất quý hiếm.

    “Mẹ.” Kỷ Ninh liền nói. “Giúp con may một cái đai lưng để tiện cất viên Giới thạch.

    “Ừm.” Uất Trì Tuyết gật đầu. “Giới thạch coi như là bảo vật, nhưng trong Kỷ Thị cũng chưa là gì, với thân phận của cha con… viên Giới thạch này căn bản không đáng nhắc tới. Nhưng còn một kiện bảo vật khác mà cả ta và cha con phải mạo hiểm tính mạng mới lấy được!”

    Uất Trì Tuyết trịnh trọng nâng viên đá lấp lóe to bằng nắm tay kia lên.

    “Nhỏ máu.” Uất Trì Tuyết nhìn nhi tử.

    Kỷ Ninh giơ ngón tay ra, lấy đoản kiếm vạch nhẹ một đường, giọt máu tươi nhỏ xuống viên đá kia rồi nhanh chóng thẩm thấu vào. Viên đá bỗng tan thành vô số dòng nước nhỏ màu đỏ, từng dòng nước do viên đá tan ra chảy về phía Kỷ Ninh.

    “Đây là?” Kỷ Ninh bỗng cảm thấy thân thể mát lạnh.

    “Cũng tương tự như Giới thạch, đây là bảo vật được hình thành từ tự nhiên, tên là Kim Thần Y.” Uất Trì Tuyết giới thiệu: “Chỉ cần nhỏ máu là có thể sử dụng, nhanh chóng dung nhập vào làn da. Có Kim Thần Y bảo hộ, công kích từ Sinh Linh Tiên Thiên trở xuống căn bản không thể làm tổn thương con.”

    Kỷ Ninh giật mình: “Lợi hại vậy sao?”

    Mình cũng chưa từng thấy qua trong sách vở.

    “Vương triệu Đại Hạ tồn tại từ thời Thần Ma tới bây giờ trải qua bao nhiêu năm tháng, lãnh thổ quốc gia trải rộng mênh mông vô cùng. Kỷ Thị chúng ta là bá chủ tại vùng đất Yến Sơn này, nhưng ở khu vực xa xôi khác vẫn có các bộ tộc vường đại hơn Kỷ Thị.” Kỷ Nhất Xuyên nói. “Trong một vài bộ tộc cường đại cổ xưa, người thừa kế được định ra từ nhỏ sẽ rất yếu ớt, nên thường được cấp Kim Thần Y để bảo hộ bản thân.”

    Kỷ Ninh khẽ giật mình nhìn cha mẹ, trong lòng vô cùng ấm áp.

    Cha mẹ đối với mình thật tốt.

    ----------

    (1) Phân tâm trí ra làm hai, cũng một lúc có thể làm hai việc khác nhau.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    -------------------------
    - Góp ý cho bản dịch ở đây.
    - Tham gia dịch tại đây.
    - Thảo luận truyện ở đây.
    - Hộp làm việc của nhóm dịch tại đây.
    Lần sửa cuối bởi jonyhoanganh, ngày 08-04-2013 lúc 03:55.

    Nam còn độc thân. Thành đạt, đẹp trai, khỏe mạnh, thông minh, sở hữu hai xe ferrari, một thuyền buồm, biệt thự ở Hawaii, hai nhà mặt tiền khu trung tâm. Không mua. Không bán. Cũng ko cần tìm bạn gái. Chỉ muốn khoe vậy thôi.
    Hidden Content

    Hidden Content


  8. Bài viết được 117 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    alqueda,Brothers,chuotnha,devilbat15,hoanglan87,kurorolucifer01,naginijeans,Ngộ,nhica,ninhks,sony21in,sxtcntt,tieutu,
  9. #10
    jonyhoanganh's Avatar
    jonyhoanganh Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Ngọc thủ phi vũ
    Administrator
    Ngày tham gia
    Aug 2008
    Đang ở
    C:Windows/system
    Bài viết
    10,604
    Xu
    1,000

    Mặc định

    Thiên 1 - Yên Sơn Kỷ Thị
    ---o0o---

    Chương 9: Cung tên


    Dịch: Zhu Xian

    Biên: Arcueid Brunestud

    Hiệu đính: jonyhoanganh

    Nguồn: www.tangthuvien.com


    "Mặc dù Kim Thần Y là bảo vật nhưng ta chỉ cần dùng một ngón tay cũng có thể đâm thủng nó." Kỷ Nhất Xuyên nhìn con trai. "Những thứ này đều là vật ngoài thân, tương lai con phải có thành tựu lớn trong việc tu luyện Thần Ma Luyện Thể, thứ mạnh nhất của Thần Ma chính là bản thân, con cần phải khai phá tiềm lực của bản thân, phát huy được sức mạnh của mình."

    ''Vâng." Kỷ Ninh trịnh trọng gật đầu.

    "Con có Thần Ma Luyện Thể, sức lực sẽ ngày càng tăng lên, tốc độ sẽ nhanh hơn, đôi mắt có thể nhìn xa hơn, đôi tai nghe được mọi việc càng rõ, thậm chí sức hồi phục của thân thể cũng rất kinh người!" Kỷ Nhất Xuyên nhìn con trai, "Muốn biến những thứ đó thành sức mạnh của bản thân..."

    "Đầu tiên, con cần phải có binh khí!" Kỷ Nhất Xuyên nói, "Dù sức con mạnh gấp mười lần đối phương nhưng đối phương có thể ở phía xa dùng tên bắn chết con, đó chính là sự lợi hại của binh khí."

    "Tiếp đó con phải dùng binh khí thật giỏi, ví dụ như khi dùng kiếm, mặc dù con không có chút nội kình nào, nhưng chỉ cần luyện đến cảnh giới thứ hai Nhân Kiếm Hợp Nhất, khi đối đầu với một kẻ có nội kình hùng hậu nhưng không biết dùng binh khí thì con có thể dễ dàng đâm thủng yết hầu hắn. Dù sao nội kình có hùng hậu đến đâu cũng không thể ngăn cản được sự sắc bén của đao kiếm!" Kỷ Nhất Xuyên chậm rãi nói.

    Kỷ Ninh đương nhiên hiểu được những điều này.

    Một gã khỏe mạnh nhưng ngu ngốc gặp phải một sát thủ giỏi sử dụng đoản kiếm thì chết là cái chắc!

    Thân thể mạnh mẽ cũng chỉ là một trong các yếu tố, kỹ xảo là thứ quyết định nó có thể phát huy được bao nhiêu! Trong thế giới ở kiếp trước, những vận động viên hàng đầu trong làng quyền anh, tán đả... không chênh lệch nhiều về tố chất thân thể, thứ quyết định thắng bại giữa bọn họ chính là kỹ xảo, chiến lược...

    "Con nói cho ta xem con muốn học cái gì?" Kỷ Nhất Xuyên nhìn con trai.

    "Ninh nhi, hãy nghĩ thật kỹ." Uất Trì Tuyết cũng nhìn con trai.

    Thực ra bọn họ đã sớm lựa chọn con đường cho con mình... Dù sao thì nó vẫn còn quá nhỏ, tuy rất thông minh nhưng cũng không thể biết được nhiều. Thế nhưng bọn họ vẫn hỏi con trai để cho nó hiểu được nên tự suy nghĩ mọi việc, sau đó sẽ nói suy nghĩ của mình ra để cho con hiểu.

    "Con muốn học ba thứ." Kỷ Ninh bỗng nhiên mở miệng.

    "Một, con muốn học bắn tên!" Kỷ Ninh nói.

    Mình đi theo con đường Thần Ma Luyện Thể, sẽ có được thị lực và sức mạnh hơn người, đương nhiên là phải biết sử dụng cung tên... Dùng sức mạnh như Thần Ma để bắn tên, tốc độ của mũi tên sẽ đạt đến mức siêu âm, uy lực có khi còn đáng sợ hơn súng ngắm hạng nặng ở kiếp trước. Cung tên có thể tấn công kẻ địch ở phía xa, với sự quan sát của mình và những thứ đã đọc trong sách thì muốn học cũng không phải là khó.

    "Hai, con muốn học kiếm, song kiếm!" Kỷ Ninh nói.

    Thứ mà Kỷ Thị xuất sắc nhất chính là kiếm thuật!

    Cha Kỷ Nhất Xuyên thậm chí được xưng là 'Tích Thủy kiếm' . Có điều kiện tốt như vậy đương nhiên mình sẽ học kiếm thuật!

    "Song kiếm?" Kỷ Nhất Xuyên nhíu mày, "Nói tiếp đi."

    "Ba, con muốn học thân pháp khinh công, học cách để chạy trốn." Kỷ Ninh nói nốt "Là những thứ này."

    Gặp được kẻ địch mạnh thì phải trốn chạy được!

    Chỉ có chạy trốn tốt thì mới có thể sống thật lâu. Mà sống càng lâu thì sẽ càng có nhiều cơ hội.

    Uất Trì Tuyết cười nói: "Những thứ mà Ninh nhi nói cũng không khác những gì chúng ta dự định là bao, có điều mẹ nghĩ con nên luyện đơn kiếm thì hơn... Khắp Kỷ Thị không có cao thủ song kiếm nào, luyện kiếm kỵ nhất là phân tâm, con phải tập trung vào một thanh kiếm thì mới đạt được thành tựu cao."

    "Mẹ của con nói cũng đúng." Kỷ Nhất Xuyên nhìn con trai.

    "Cha, mẹ, từ nhỏ con đã có thể nhất tâm nhị dụng." Kỷ Ninh ngẩng đầu nhìn cha mẹ, hắn không thể nói với họ về " Nữ Oa Đồ " nên đành nói mình có khả năng nhất tâm nhị dụng trời sinh.

    "Cái gì!"

    "Nhất tâm nhị dụng?"

    Kỷ Nhất Xuyên, Uất Trì Tuyết cảm thấy kinh hãi.

    "Con biết nhất tâm nhị dụng là gì không?" Kỷ Nhất Xuyên quát khẽ, "Không phải đơn giản là làm nhiều việc cùng lúc mà là trong lòng đồng thời nghĩ đến hai việc, hơn nữa, việc này không làm ảnh hưởng đến việc suy nghĩ việc kia."

    "Con thật sự có thể nhất tâm nhị dụng." Kỷ Ninh liền nói.

    "Vậy con nhìn thử một chút." Ánh sáng bắn ra từ con ngươi của Kỷ Nhất Xuyên, hắn lật tay, trên tay hắn xuất hiệt hai khối đá xám trắng. "Dùng hai khối đá này viết lên mặt đất, tay trái viết tên mẹ của con, tay phải viết tên của ta, viết cùng lúc!"

    "Vâng thưa cha." Kỷ Ninh gật đầu.

    Kỷ Ninh cầm lấy hai khối đá xám trắng, thấy nó hơi giống đá vôi ở kiếp trước. Hắn bắt đầu viết bằng cả tay trái lẫn tay phải, viết bằng hai khối đá này rất sướng tay.

    Xoạt! Xoạt!

    Tay trái tay phải viết cùng lúc rất dễ dàng, viết ra thứ chữ tượng hình cổ xưa nhưng lại rất phức tạp của thế giới này. Một tay hắn viết 'Kỷ Nhất Xuyên " một tay viết 'Uất Trì Tuyết'. Đường bút không chút nguệch ngoạc, vô cùng nhẹ nhàng.

    "Ninh nhi, con. . ." Uất Trì Tuyết kinh ngạc đến ngây người.

    "Việc này..." Kỷ Nhất Xuyên cũng cảm thấy vô cùng chấn động.

    "Thảo nào, thảo nào con luyện Xích Minh Cửu Thiên Đồ nhanh như vậy." Kỷ Nhất Xuyên chậm rãi nói, "Thì ra hồn phách của con trai ta mạnh mẽ đến mức có thể nhất tâm nhị dụng!"

    Kỷ Nhất Xuyên nhìn con trai, giống như đang nhìn một viên ngọc thô tuyệt thế chưa được mài giũa, hắn vô cùng kích động: "Ta tu luyện cho đến tận giờ mới có thể nhất tâm nhị dụng. Thế nhưng từ nhỏ ta đã chuyên tâm vào một thanh kiếm... Tâm đã định! Khó sửa được đường đi! Nhưng con ta từ nhỏ đã có thể nhất tâm nhị dụng... Nó được trời sinh để dùng song kiếm, dùng hai thanh kiếm giống như có hai người, làm cho kẻ địch rơi vào sự tấn công của hai đối thủ, hơn nữa hai người dùng kiếm này lại tâm ý tương thông, thực lực sẽ tăng lên hàng chục lần!"

    "Bắt đầu từ ngày mai, ta sẽ tự mình dạy con luyện kiếm!" Kỷ Nhất Xuyên nhìn con trai, nói.

    . . .

    Sáng sớm hôm sau.

    Thiên địa nguyên khí tràn ngập khiến cho sương mù mịt mờ khắp nơi, Kỷ Ninh đã được cha gọi tới sân luyện võ.

    "Kỷ Ninh." Kỷ Nhất Xuyên nhìn con trai, chỉ vào nam nhân râu dài mặc áo da thú bên cạnh, "Đây là tiễn thủ số một của Tây Phủ Kỉ Thị - Mông Ngư. Thuật bắn tên của ông ấy cực giỏi. Mông Ngư, trước hết ngươi hãy để cho thằng bé này mở mang tầm mắt."

    ''Vâng." Mông Ngư cung kính đáp.

    Kỷ Nhất Xuyên đi thẳng đến chiếc cối xay ở phía trước, trên cối xay có bốn khối đá mài. Mỗi khối đá mài đều nặng đến mấy trăm cân, Kỷ Nhất Xuyên tiện tay cầm một khối đá lên sau đó ném nó đi, sau đó hắn lại cầm lấy khối khác ném đi, chỉ trong chớp mắt cả bốn khối đá đều bị ném về phía xa.

    Bốn khối đá nặng hàng trăm cân bay vèo vèo đi như đạn pháo, biến thành những điểm nhỏ trên bầu trời.

    "Kyaaa." Trong tay của Mông Ngư bỗng nhiên xuất hiện một cây cung lớn màu đen, hắn cầm lấy bốn mũi tên, kéo dây cung.

    CHÍU...U...U!! CHÍU...U...U!! CHÍU...U...U!! CHÍU...U...U!!

    Bốn mũi tên lóe ra ánh sáng bạc, biến mất chỉ trong chớp mắt, đuổi theo bốn khối đá mà giờ chỉ còn là những điểm nhỏ, ầm ầm ầm ầm!!!! Bốn điểm đen biến mất hoàn toàn.

    Kỷ Ninh nhìn đến trợn mắt há mồm.

    Hắn sửng sốt hồi lâu...

    "Cha ném khối đá mấy trăm cân tới một hai cây số? Giống như đạn pháo vậy!" Trong lòng Kỷ Ninh rất rung động. "Mũi tên của Mông Ngư trong nháy mắt đã bay tới một hai cây số, còn chưa đến một giây. Tính ra thì tốc độ của mũi tên ít ra cũng hai ngàn mét trên giây."

    "Trong truyền thuyết đại thần Hậu Nghệ dùng chín mũi tên bắn chết chín con kim ô." Mông Ngư cười ha ha "Công tử, kỹ xảo của ta cũng chỉ tầm thường thôi."

    "Sư phụ Mông Ngư, khối đá kia vỡ ra rơi xuống liệu có nện vào người không?" Kỷ Ninh bỗng nhiên nghĩ đến việc này, bèn mở miệng hỏi.

    Kỷ Nhất Xuyên đang ở bên cạnh bèn lắc đầu: "Kỷ Ninh, sư phụ Mông Ngư của con là Sinh Linh Tiên Thiên, chân nguyên truyền vào mũi tên sau đó xuất ra trên khối đá kia, khối đá kia sẽ bị đánh thành bụi, bụi bay xuống thì sao có thể nện vào người."

    Kỷ Ninh giật mình.

    Lợi hại.

    "Từ hôm nay trở đi, mỗi buổi sáng con đều phải luyện bắn tên một canh giờ với lão sư Mông Ngư." Kỷ Nhất Xuyên nói. ''Đó là bài tập sáng sớm của con, Mông Ngư, làm phiền ngươi rồi."

    "Có thể dạy công tử là vinh hạnh Mông Ngư." Mông Ngư cười ha ha.

    Kỷ Nhất Xuyên gật đầu, quay người đi khỏi.

    Sân luyện võ vô cùng yên tĩnh, chỉ có Mông Ngư và Kỷ Ninh, không còn ai khác.

    "Công tử." Mông Ngư nhìn Kỷ Ninh. "Với một người dùng cung, cung và tên rất quan trọng. Mũi tên có ba bộ phận là đầu mũi tên, thân mũi tên và lông ở đuôi tên, cây cung thì được tạo thành bởi cánh cung và dây cung. Có thể tạo ra rất nhiều mũi tên, nhưng cung thì chỉ có một, phải quý trọng nó!"

    "Có hai loại cung."

    "Loại cung thứ nhất có thân cung co giãn, dây cung bền dẻo. Khi kéo cung thì cánh cung cũng bị uốn cong... Đó là do thân cung chịu lực sinh ra lực đàn hồi. Đây là loại cung thường thấy, chế ra nó cũng rất dễ, người dùng cung hầu như đều biết sử dụng loại cung này!"

    ''Loại cung thứ hai có cánh cung cứng và dây cung co giãn, khi kéo cung thì cánh cung vẫn ổn định, dây cũng giãn ra sinh ra lực đàn hồi cực mạnh, chẳng hạn như cây cung trong tay ta!"

    Mông Ngư đưa chiếc cung lớn màu đen trong tay cho Kỷ Ninh.

    Kỷ Ninh đưa tay nhận lấy cây cung này, lập tức cảm thấy nặng trĩu cả tay, cây cung này nặng đến hàng trăm cân. Hắn cẩn thận quan sát, cánh cung được chế từ một thứ kim loại màu đen, nhìn bóng loáng. Dây cung to cỡ ngón tay, có màu xanh, dường như có một sát khí đáng sợ mơ hồ tản ra từ nó.

    "Cánh cung được chế từ Phong Lôi thiết, vô cùng cứng. Dây cung lại càng quý hơn... Nó được chế thành từ đoạn gân của một con giao long, sức đàn hồi kinh người. Cho dù ta có mạnh hơn hàng chục lần cũng đừng mơ kéo hỏng được cây cung này." Mông Ngư cười nói. "Ta đặt tên cho nó là Lôi Long cung."

    Kỷ Ninh nghe vậy thì sáng mắt lên, dây cung chế từ gân giao long?

    "Nào, trước tiên hãy học tư thế." Mông Ngư lật tay, một cây cung bình thường xuất hiện trong tay hắn.

    "Đứng bắn, ngồi bắn, quay người bắn, nhảy bắn, chạy bắn!" Mông Ngư nhìn Kỷ Ninh, "Công tử học bắn tên, chia làm hai giai đoạn. Một là giai đoạn cơ sở, hai là giai đoạn tâm tiễn."

    "Giai đoạn cơ sở, năm tư thế cơ bản phải đạt đến 'Tay đến, mắt đến, tên đến", bách phát bách trúng, sau đó mới có thể bước vào giai đoạn tiếp theo."

    "Giai đoạn tâm tiễn không quá chú trọng về tư thế, chỉ cần 'tâm đến, tên đến", không dùng mắt nhìn bởi nó quá chậm, cần phải dựa vào tâm! Lập tức kéo cung bắn trúng mục tiêu, nhanh như chớp giật, cơ hội chỉ xuất hiện trong nháy mắt, nó sẽ không chờ cậu nhắm trúng mục tiêu. Khi cậu luyện thành giai đoạn tâm tiễn thì xem như đã xuất sư."

    Kỷ Ninh nghe gật đầu.

    Hắn bắt đầu luyện tập tư thế dưới sự hướng dẫn của Mông Ngư.

    "Eo thẳng rồi! Cánh tay trái thẳng ra!"

    "Kéo dây cung như vậy, cố định ở đó!"

    "Con mắt! Con mắt! Mắt ngươi bị mù?"

    Mông Ngư dạy dỗ nghiêm khắc ngay từ đầu, liên tục gầm thét. Kỷ Ninh vẫn chưa biết gì, giống nhứ một tờ giấy trắng nên hắn cũng đành vừa ăn mắng vừa chậm rãi học.

    Tòa nhà cao đến đâu cũng phải được dựng lên từ đất bằng, muốn thành một xạ thủ xuất sắc cũng phải học dần dần....

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Zhu Xian, ngày 12-01-2013 lúc 20:54.

    Nam còn độc thân. Thành đạt, đẹp trai, khỏe mạnh, thông minh, sở hữu hai xe ferrari, một thuyền buồm, biệt thự ở Hawaii, hai nhà mặt tiền khu trung tâm. Không mua. Không bán. Cũng ko cần tìm bạn gái. Chỉ muốn khoe vậy thôi.
    Hidden Content

    Hidden Content

    ---QC---


  10. Bài viết được 111 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    alqueda,Brothers,chuotnha,devilbat15,hoanglan87,kurorolucifer01,naginijeans,Ngộ,nhica,ninhks,sony21in,sxtcntt,tieutu,
Trang 2 của 16 Đầu tiênĐầu tiên 123412 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status