Kim Dung là một đại tác gia của thể loại tiểu thuyết võ hiệp kỳ tình. Điều này là không thể phủ nhận. Chính tại hạ là một người say mê Kim Dung. Mỗi bộ của ông mình đều đọc ít nhất là 2 lần.
Thế giới giang hồ trong tiểu thuyết Kim Dung gồm thâu gần như hết những khía cạnh trong cuộc sống đời thường cho nên người đọc thấy rất gần gũi. Kim Dung đi tìm cái xấu trong cái tốt. Như nhân vật Vạn Lý Độc Hành Khoái Đao Điền Bá Quang. Tuy là một đại đạo hái hoa, ai ai cũng căm phẫn nhưng thật sự là người có khí khái anh hùng, sau này làm đệ tử Bất Giới hòa thượng thì trở thành một người tốt. Còn Nhạc Bất Quần ai cũng tưởng là quân tử thì có ai ngờ lại là một tiểu nhân đột lốt
Bối cảnh lịch sử được đưa vào truyện, thời thế đan xen ân oán giang hồ nên đa số người đọc tiểu thuyết võ hiệp đều thích Kim Dung.
Thế nhưng Kim Dung vì ý chí hạn hẹp gói gọi trong Hán tộc. Trong truyện của ông cứ cái gì Hán tộc là y như cái đó tốt. Còn cái gì thuộc về quan ngoại thì đều xấu cả, đều man di.
Tỉ như nhắc đến Lạt ma giáo Tây Tạng thì ông đều mô tả họ là những người tu hành không đến nơi đến chốn, sân si, ngã mạn, là những kẻ phá giới, dâm tặc.
Hai nhân vật nổi tiếng của Lạt ma giáo trong truyện của Kim Dung là Huyết Đao lão tổ và Cưu Ma Trí.
Huyết Đao lão tổ thì võ công cái thế, nhưng lại là một đại dâm tăng. Còn Cưu Ma Trí tuy thất bại nhưng cũng là một nhân vật có võ công tuyệt luân.
Vốn dĩ Phật giáo Tây Tạng được đại sư Liên Hoa Sinh từ Ấn Độ truyền vào Tây Tạng và hình thành nên một dòng phái riêng biệt. Mật tông Tây Tạng phát triển rực rỡ và sau này trở thành quốc giáo của Tây Tạng, Mông Cổ và sau này chính hoàng triểu nhà Thanh cũng vậy.
Mật tông Tây Tạng cũng có một thời gian suy tàn nhưng sau này khi vua Tùng Tán Cán Bố lên ngôi thì được phục hồi và phát triển rực rỡ. Và nhiều lần đánh nhau với nhà Đường.
Mật tông Tây Tạng cũng truyền xuống phía nam, qua ngả Đại Lý và trở thành quốc giáo của Đại Lý, cũng như tiến xa hơn về phương nam, các vua Lý - Trần của Đại Việt cũng theo mật tông.
Nói đi cũng phải nói lại, cái nhìn của Kim Dung quả thật quá sai lệch, đặc biệt với Lương Vũ Sinh. Lương Vũ Sinh có viết về các tăng nhân Lạt ma giáo Tây Tạng trong cuốn Thất Kiếm Hạ Thiên San.
Họ là những người tốt, ra tay trượng nghĩa cùng thiên hạ, cứu thoát Lăng Vị Phong ra khỏi lao tù mà không sợ ảnh hưởng tới bản thân.
Ôi, mỏi tay rồi. Vài dòng mạn đàm cùng anh em.