TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 106 của 124 Đầu tiênĐầu tiên ... 65696104105106107108116 ... CuốiCuối
Kết quả 526 đến 530 của 618

Chủ đề: Chiến thần bất bại - Phương Tưởng (Chương 635)

  1. #526
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Bài viết
    10,446
    Xu
    0

    Mặc định


    Chương 538: Đánh giáp lá cà


    Dịch: Darth Athox
    Biên tập: monsoon






    Từng món bảo vật nổi danh trong lịch sử khiến Tô Dịch hám sơn hốc mồm, nhưng cũng khiến hắn thầm an ủi bản thân. Nếu chỉ có một hai món, hắn còn có thể nghĩ liệu có phải đối phương may mắn. Nhưng khi bảo vật xuất hiện thành đống, hắn lại có cảm gicá dở khóc dở cười.

    Trên đời này lại có những kẻ tích phỏng chế bảo vật như vậy à!

    Thật ra không phải hắn chưa từng gặp người như vậy, trước đây có một hồn bảo sư cực kỳ thích phỏng chế những bảo vật nỏi tiếng. Theo hắn biết thậm chí giờ có một số cao thủ có thể giả tạo giống tới bảy tám phần. Từng có một cuộc đấu giá nhốn nháo một tròn cười, bỏ bao tiề mua phải một bảo vật là hàng nhái, ngay chuyên gia giám định thâm niên của phòng đấu giá cũng không phát hiện.

    Nếu đổi lại là người khác chắc chắn đã bị đội hình này dọa cho phát sợ rồi.

    Dựa vào sức manh xông pha, Tô Dịch lại kéo giãn khoảng cách, ánh mắt hắn hạ xuống thiếu niên cầm thuẫn, thiếu niên kia hẳn là Đường Thiên. Tô Dịch thầm nghĩ trong lòng, nói thật, tới giờ người làm hắn kinh ngạc nhất chính là Đường Thiên.

    Hắn từng nghe tin đồn về Đường Thiên, thậm chí biết Đường Thiên từng gây rất nhiều phiền toái cho Võ Hội Quang Minh, thế nhưng với Tô Dịch chuyện anỳ chẳng có gì to tát. Thánh giả của Thánh Điện không quản thế sự, chuyện thế tục đều do Võ Hội Quang Minh quản lý. Nếu không có phiền phức nuôi nhiều phế vật như vậy làm gì?

    Ánh mắt Tô Dịch lộ vẻ tán thưởng.

    Có người nói Đường Thiên tu luyện thức hồn, không ngờ lại cường đại như vậy, có thể đỡ được Bá Vương Trảm Phong, thật khiến người ta khó lòng tin nổi.

    Đường Thiên toàn thân sung huyết, da dẻ đỏ bừng như tôm luộc, hắn vẫn chưa khôi phục sau đòn thế vừa rồi.

    Đầu óc gã trống rỗng, sức mạnh quả Bá Vương Trảm Phong quá lớn, không phải thứ gã có thể chịu nổi trong giai đoạn hiện tại. Tuy gã ngăn cản được nhưng sức mạnh của đối phương đã truyền vào cơ thể gã.

    Thân thể của gã không chịu khống chế run lên lẩy bẩy, đây là biểu hiện thoát lực, sắc mặt gã mờ mịt, ngơ ngác đứng tại chỗ.

    Chiến pháp của Tô Dịch súc tích gọn gàng, một đòn không được lập tức dùng sức kéo giãn khoảng cách, không cho đối phương cơ hội đánh lén.

    Nhưng phản ứng của những Thánh giả khác kém hơn rất nhiều, tất cả ùa lên, ngay cả Thánh giả trên người nhiễm phải Phệ Hồn Diễm trong thời gian ngắn cũng không nhận ra điểm lợi hại của Phệ Hồn Diễm, vẫn hung hãn xông lên.

    Tiểu Nhị hơi biến sắc, gã ngốc kia bị đánh cho choáng váng rồi, vẫn đứng yên không nhúc nhích.

    Theo kế hoạch ban đầu, lúc này hắn cần lui lại, còn mọi người giết từ hai phía vào, thế nhng giờ gã ngóco không nhúc nhích, lập tức trở thành kẽ hở lớn nhất của bọn họ!

    Thánh giả Thánh Điện ai nấy kinh nghiệm phong phú, thấy dáng vẻ mịt mờ của Đường Thiên lập tức coi gã là điểm đột phá.

    Chết tiệt!

    Tiểu Nhị thầm mắng trong lòng, gã biết lúc này tình cảnh của Đường Thiên không ổn, chỉ cần một hồn thuật kém cỏi nhất cũng đủ giải quyết gã ngốc này!

    Nếu gã ngốc chết, mình cũng không sống nổi!

    Tình huống nguy cấp, con mắt Tiểu Nhị bỗng sáng lên yêu dị, song chưởng ấn nhẹ lên khoảng không trước mặt, chùm sáng chói mắt hóa thành một bàn cờ khổng lồ.

    Chỉ thấy trên bàn cờ ánh sáng nhanh chóng hiện lên từng quân cờ màu đen, hai tay Tiểu Nhị gảy mười ngón liên tục.

    Viu viu viu!

    Kiếm khí màu đen lượn lờ Hư Không Ám Viêm, như mưa rơi niêm phong không gian trước mặt Đường Thiên.

    Hai mắt Tô Dịch sáng lên, hồn thuật mà thức hồn của Đường Thiên sử dụng tuy uy lực nhỏ bé thế nhưng rất xảo diệu, tiềm lực to lớn. Thật xuất sắc!

    Thế nhưng với Thánh giả đồng thau của Thánh Điện hiện tại, Dịch Kiếm còn thiếu lực sát thương.

    Những Thánh giả đồng thau tại đây có phân nửa hồn thuật phòng ngự hơn 100 điểm, bọn họ chủ động xông lên trước, ánh kiém dung hợp Hư Không Ám Viêm đánh lên lồng năng lượng của họ chỉ tạo thành từng gợn sóng.

    Đối phương hung hãn xông qua ơn mưa kiếm.

    Cùng lúc đó bọn Mông Tháp cũng như tỉnh giấc chiêm bao, giết từ hai bên lại như thủy triều, che trước người Đường Thiên. Bọn họ không hề du đấu mà lao thẳng tới bảo vệ Đường Thiên ở chính giữa.

    Lúc này không ai nghĩ gì tới chiến thuật, không ai nghĩ gì tới tương lai, trong đầu mỗi người chỉ có một suy nghĩ.

    . . . Bảo vệ đại nhân

    Rầm rầm rầm!

    Đám người vừa lao ra như dã thú đụng đầu, bay ngược trở lại. Bọn họ thậm chí không kịp thả hồn thuật, chênh lệch của hai bên quả thật quá lớn.

    Trong bọn họ có không ít hồn trị chỉ mới 40 đến 50 điểm, kém xa con số ít nhất 300 của Thánh giả đồng thau của Thánh Điện.

    Đòn đánh mãnh liệt trực tiếp đó khiến bọn họ hầu như vừa đối mặt đã bị thương.

    Trịnh Vũ là một trong số đó, hắn thiên về tầm bảo, am hiểu hồn thuật luyện nhãn, am hiểu chạy trốn, sức chiến đấu cực thấp, song phương cứng đối cứng, hắn là người đầu tiên bị thương. Giao thủ với hắn là môt quyền thánh, chiêu thức đối phương ẩn chứa sức mạnh cường đại khiến hồn thuật của hắn như lập tức bị nổ tan.

    Hắn bay ngược lại, nhìn đối phương cchs mình càng lúc càng xa, thế nhưng vẻ khinh bỉ và coi thường hiện lên rõ ràng trong mắt hắn.

    Chân lực đối phương tàn phá cơ thể hắn, phá hoại sinh cơ hắn.

    Thật ghét chiến đấu. . . Đau quá. . .

    Thiên Nga Hắc Kính đeo trên mắt hắn đột nhiên sáng lên một luồng sáng màu đen, chiến trường hỗn loạn lập tức trở nên sáng tỏ đơn giản, mọi sơ hở của đối phương đều lọt vào mắt hắn, hiện lên rõ từng đường.

    Thời gian như trôi chậm lại.

    Chân lực còn sót lại tng cơ thể đang cật lực chóng đỡ chân lực phá hoại của kẻ địch để bảo toàn sinh cơ cho hắn.

    Đúng là lỗ lã..

    Hắn khó nhọc kéo khóe miệng, không biết vì sao hắn nhớ lại Đường Thiên lấy ra cả núi bí bảo, sắc mặt ảo não "biết thế mang nhiều hơn" hắn nhớ lại Đường Thiên đạt Thiên Nga Hắc Kính vào tay mình, còn chính mình kích động tới run rẩy.

    Thật không có tiền đồ..

    Hắn tự giễu trong lòng, thân là kẻ tầm bảo, sao hắn không biết giá trị của Thiên Nga Hắc Kính! Hắn chạy khắp giang hồ, quen thấy cảnh ngươi lừa ta gạt rồi, đã sớm thành kẻ lõi đời, thế nhưng thời khác đó vẫn phải dao động.

    Đúng là thu mua lòng người!

    Lúc đó hắn còn nói thầm trong lòng như vậy nhưng tay vẫn nắm chặt lấy Thiên Nga Hắc Kính, đây là hồn bảo tốt nhất hắn từng chạm vào, là bảo bối hắn cả đời cũng không nghĩ tới, giờ khắc đó hắn cảm giác mình có chết đi cũng đáng.

    Lúc đó hắn lại nghĩ, bảo bối tốt sao lại đưa thẳng như vậy, sao gã này ngu ngốc như vậy?

    Cho rằng làm vậy ta sẽ bán mạng cho ngươi ư? Đúng là ngây thơ. . .

    Hắn nhớ tới mình khi đó còn cười nhạo những kẻ rơi nước mắt, mình thì nhiều lắm là sống mũi cay cay thôi. Thế giới trong mắt hắn đã sớm lạnh lẽo tàn khốc, hắn từng chứng kiến nhiều người vì một hồn bảo bình thường nhất, vì một thẻ hồn thuật mà ném đá giấu tay, lừa đảo, vơ vét, không thủ đoạn tồi tệ nào không dùng.

    Hắn chỉ là một con người bé nhỏ, nhỏ tới mức không thể nhỏ hơn, nào đáng giá thu mua.

    Đúng là thu mua lòng người…

    Trịnh Vũ thầm kinh ngạc và tự giễu, trong tầm mắt màu đen, mọi khe hở của kẻ địch đều hiện lên.

    Được rồi, bảo bối này cũng đủ mua mạng nhỏ của mình rồi.

    Hắn hít sâu một hơi, gương mặt lõi đời lúc này đã cực kỳ chăm chú, tròng mắt hắn hóa thành kiên định, chân lực trong cơ thể hắn dốc sạch vào hồn vực.

    Hắn thậm chí còn có thời gian rảnh để suy nghĩ.

    Một kẻ ngây thơ hồn nhiên như vây, chết đi thì thật đáng tiếc!

    Bầu trời sau lưng đối phương, một quầng Phệ Hồn Diễm chậm rãi rơ lửng, như bị gió thổi bỗng bay lên.

    Nó lướt thành một đường cong hoàn mỹ, lặng lẽ bay tới sau lưng Quyền Thánh.

    Quyền Thánh như cảm giác được, đột nhiên xoay vung quyền, chân lực mãnh liệt dâng trào, hắn đột nhiên biến sắc, không đánh trúng cái gì!

    Vai trái bỗng đau xót, hắn quay sang, một ngọn lửa lớn cỡ nắm tay đang nằm trên bả vai hắn, sau đó nhanh chóng truyền vào cơ thể hắn.

    Quyền Thánh biến sắc, chân lực khuấy động, đang muốn loại bỏ ngọn lửa này, thế nhưng bất luận hắn thôi động chân lực ra sao, ngọn lửa này vẫn từ từ thiêu đốt xuống dưới.

    Hắn rốt cuộc biến sắc.

    Hắn tức giận quay mặt lại, thân hình gầy gò đang bay ngược về phía xa đã hôn mê, gương mặt gầy yếu vô cùng hài lòng, thân thể mất khống chế rơi xuống dưới.

    Tô Dịch quan chiến từ xa bỗng nghiêm nghị hẳn lên.

    Nếu nói Đường Thiên đỡ Bá Vương Trảm Phong của hắn khiến hắn ngạc nhiên, vậy chiến cuộc khốc liệt trước mặt hoàn toàn ngoài dự liệu của hắn.

    Đường Thiên mất đi sức chiến đấu, trở thành mục tiêu tốt nhất, các Thánh giả Thánh Điện sức chiến đấu phong phú, nếu ngay điêu này cũng không thấy, vậy quá thất chức.

    Thức hồn của Đường Thiên không cách nào ngăn cản bọn họ, hai bên trực tiếp giao đấu, chiến đấu đến nước này, Tô Dịch cho rằng mình đã chiến thắng. Một đám Thánh giả tự do hồn trị không tới 100 điểm, giao chiến tầm gần như vậy, lại đụng phải Thánh giả đồng thau của Thánh Điện với hồn trị ít nhất 30 điểm, Tô Dịch không nghĩ đối phương còn có cơ hội lật mình.

    Mọi chuyện giống như dự liệu của hắn, vừa giao chiến đối phơng đã người ngã ngựa đổ, vài người bị đánh bay thẳng ra ngoài.

    Thế nhưng cảnh tượng tiếp theo lại khiến Tô Dịch giật nảy mình.

    Cho dù đã bị đánh bay, những Thánh giả tự do này vân liều lĩnh thôi động hồn bảo cùng hồn thuật trong tay, đánh cả ra ngoài.

    Tô Dịch hầu như không tin nổi vào mắt mình.

    Đây là Thánh giả tự do ư? Đây là Thánh giả tự do nổi tiêng tản mạn nhu nhược ư?

    Ý chí chiến đấu kiên định như vậy khiến Tô Dịch suýt nữa tưởng mình gặp phải cận vệ quân của chòm sao nào đó!

    Mà lúc này những Thánh giả nhiễm phải Phệ Hồn Diễm cũng phát hiện tình huống không ổn, ngọn lửa này đang thôn phệ hồn vực của họ!

    "Phệ Hồn Diễm!"

    "Trời đất ơi, là Phệ Hồn Diễm, cứu mạng! Mau mau cứu ta!"

    "Bọn chúng là Phệ Hồn Huyết Đoàn!"

    Từng tiếng kêu kinh hoảng vang lên từ miệng đám Thánh giả Thánh Điện, sắc mặt đầy vẻ tuyệt vọng và sợ hãi. Những luồng lửa không chút bắt mắt kia truyền vào cơ thể bọn họ, đang không ngừng cắn nuốt hồn vực của họ.

    Phệ Hồn Huyết Đoàn!

    Bốn chữ này khiến Tô Dịch biến sắc.

    Với Thánh Điện, Phệ Hồn Huyết Đoàn là một cấm kỵ, Tô Dịch biết vì bốn chữ này mà năm xưa Thánh Điệ đã phải đánh đổi bao nhiêu.

    Phệ Hồn Huyết Đoàn lại bùng lên từ đám tro tàn!

    Tô Dịch rùng mình, ánh mắt hắn nhìn đám người Đường Thiên lạnh lẽo thấu xương.

    Phải diệt sạch!

    Hắn lại thôi động Vi Quang, chân lực trong cơ thể điên cuồng thiêu đốt, thân hình đột nhiên biến mất giữa không trung.

    Gần như cùng lúc, hắn xuất hiện trước mặt Đường Thiên, vung cao bàn tay bao phủ bởi ánh sáng nồng đậm, nhu ánh đao tử vong!

    Tiểu Nhị nấp sau lưng Đường Thiên con mắt sáng lên uy nghiêm đáng sợ!

    Rốt cuộc ngươi cũng ra tay!

    Gương mặt Tiểu Nhị lạnh đi, dáng vẻ cực kỳ trang nghiêm, mười ngón tay chậm rãi vẩy ra.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Góp ý
    Thảo luận
    ---QC---
    ๑๑۩۞۩๑๑BÁ THIÊN BANG -- PHÁCH THIÊN TÀ๑๑۩۞۩๑๑
    Tuổi trẻ tài cao xây nghiệp lớn
    Lòng son nghĩa cả dựng Bá Thiên


  2. Bài viết được 98 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    2Lua,acma666666,AkaiRyul,AlexanderQ,amilaza_amilaza,annguyen1703,atula,BaBeo,baovt3,belenba,big0no1,blackfox,boynohandsome,butkhoe,chieu ly,chilachoithoi,chl10808,codon.trai,conqueror74,cqd,Cross360o,cuonglong,cuonglong127,danhdt,daysleeper23,dester,diangucmauden,diepnguyen,donquichotte,duonghongphuc,equizz,Ferrari,freejack,froge123,haimuoi,Hamnang,handsome,hieudtd,hoainuong,hoavanta,holyushi,hotfam501,huyquoc52,kei_269,khuccui,Khuyet Nha Tu,kiddsun,kkk3k,knightking,lamalex,Lamsao,Lastlife01,Leohard,linhhien789,Longinus,mai_anh186,michoutk,minhtri7610,mrdjeu,MrThanh,namliem,neverwon,Ngã Hành Bất Hối,ngoyui,nguoisaigon,nguyenvantaisu07sgu,nguyen_duong,nhaovolanhseo,nhatrangkhanhhoa,nhokChanhst,nmtuong14,nsguyenan,ntphung,odin,pika_pika,qtdevil,Riddles,rukuru,saudo,soluuhuong5300,tgtg,TheBeginner,thienhoa,TiếuHồngTrần,tranvanboi,ttdv,tuannk64,tui,tung_hp,tuongnd,vampireheart,VietStar1711,voccatymer,voquan,whyttt,xuanlongdang,yakumo111,Đình Tống,
  3. #527
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Bài viết
    10,446
    Xu
    0

    Mặc định


    Chương 539: Luôn có những lý do


    Dịch: Darth Athox
    Biên tập: monsoon






    "Thiên Huệ, muội yên tâm! Ta nhất định sẽ tới tìm muội!"

    Trên ngọn núi là hai đứa bé ngồi cạnh nhau, bé trai nhìn bé gái lớn tiếng nói, lời thề của cậu bé theo gio lan xa.

    "Mẹ, Tiểu Thiên đã rất lợi hại, mẹ có thấy không?"

    Dưới bầu trời sao, thiếu niên lệ rơi đầy mặt, lẩm bẩm tự nói.

    "Quỷ Trảo tiền bối, ta nhất định sẽ đem võ công của ngươi phát dương quang đại!"

    Nhìn thân hình khô gầy lọm khọm lạnh lùng, thiếu niên xiết chặt nắm tay.

    . . .

    Vô số hình ảnh lướt qua, vô số gương mặt hiện lại, vô số lời thề khuấy động trong lòng.

    Lỗ tai Đường Thiên ong ong, không nghe thấy điều gì, trước mắt gã trắng xóa, không nhìn thấy được gì, thân hình gã nóng lên, máu tươi truyền vào bắp thịt, toàn thân như được nhồi lửa, gã không còn bất cứ tri giác gì, ngay đầu ngón tay cũng không động đậy được.

    Sắp thua rồi ư. . . Sắp chết rồi phải không. . . Phải chết tại đây ư?

    Không được!

    Ta không thể chết tại đây được!

    Ta vẫn chưa đoàn tụ cùng Thiên Huệ, ta vẫn chưa thực hiện giấc mơ của mình, ta vẫn chưa hoàn thành lời hứa của mình, còn rất nhiều bí ẩn ta chưa vạch trần, trong lòng ta còn quá nhiều nghi vấn, ta còn hiếu kỳ với thế giới này, còn lòng nhiệt tình không bao giờ tắt... Ta sẽ không chết ở đây. . .

    Vất vả lắm mới đi tới đây. . . Vất vả lắm!

    Ta nhận hết đau khổ, ta chịu đủ cười nhạo, ta mực cho mồ hôi chảy xuống, ta xuyên qua làn khói súng, ta đạp lên đất bùn, thương tích khắp người mới đi tới đây!

    Có người kiên định thà chết không lùi, có bao người không để ý sinh tử cùng ta kề vai chiến đấu, có bao người kính ngưỡng giao cả sinh mệnh và tương lai cho ta, ánh mặt trời chưa từng rời xa ta, hy vọng chưa bao giờ rời khỏi ta, còn bao cảnh đẹp đang chờ ta tới!

    Khó khăn lắm mới đi tới nước này, sao ta có thể từ bỏ được!

    Sao có thể chết ở đây được? Sao có thể!

    Ngươi đã nói ngươi sẽ tới tìm Thiên Huệ!

    Ngươi đã nói ngươi sẽ kề vai chiên đấu cùng bọn họ!

    Ngươi đã nói ngươi sẽ đánh hạ một chòm sao cho bọn họ!

    Ngươi đã nói ngươi là thiếu niên như thần!

    Bắp thịt Đường Thiên run rẩy, thân thể nóng bỏng, máu tươi thieu đốt, tất cả nổ vang trong tai, tất cả không ngừng gào thét cuồng loạn trong lòng hắn.

    Đường Thiên, ngươi đã nói!

    Những điều này đều là do ngươi nói!

    Ngươi đã quên rồi ư? Ngươi định lùi bước ư? Hèn nhát rồi à? Sa sút rồi ư? Định đầu hàng sao?

    Máu tươi trong mạch máu của gã như dung nham núi lửa điên cuồng truyền vào xương cốt, da dẻ, bắp thịt, sức mạnh khiến người ta run rẩy kích thích mỗi dây thần kinh của gã, thân thể gã từ từ run lên.

    Không, là rung động!

    Như năng lượng lan ra từ sâu trong lòng đất.

    Chiến đấu bên ngoài tiến vào thời khắc gay cấn tột độ.

    Tô Dịch đột nhiên xuất hiện trước mặt Đường Thiên, một chưởng chém xuống.

    Đột nhiên một tấm lưới ánh sáng như bàn cờ khác chắn trước mặt Đường Thiên.

    Dịch Kiếm!

    Sắc mặt Tô Dịch lộ vẻ coi thường, sắp chết đến nơi còn cố giãy dụa, vừa rồi hắn đã thấy uy lực của Dịch Kiếm, hồn trị chắc chắn không quá 100 điểm, thứ như vậy sao chống nổi đòn tấn công của mình?

    Tô Dịch không chút ý định biến chiêu, chém thẳng lên lưới ánh sáng, Tiểu Nhị rên lên một tiếng, như trúng một đòn nặng bay ngang ra ngoài.

    Như Tô Dịch dự liệu, tấm lưới bàn cờ bể nát, thế nhưng khiến hắn bất ngờ là vô số ngọn lửa nửa trong suốt dâng lên từ trong tấm lưới bể nát, cuốn ngược về phí hắn. Tô Dịch đột ngột không kịp chuẩn bị, lập tức trúng chiêu.

    Phệ Hồn Diễm!

    Đây mới là sát chiêu chân chính của Tiểu Nhị, từ khi chiến đấu bắt đầu đến giờ, Tiểu Nhị vẫn ấp ủ sát chiêu. Phệ Hồn Diễm của y là công kích mạnh nhất trong số mọi người, cũng là sát chiêu duy nhất có thể tạo thành uy hiếp đối với Tô Dịch, vì thế bất luận đám Mông Tháp có chiến đấu khốc liệt ra sao, y đều cố kiềm chế bản thân không dùng chiêu này.

    Y đang đợi Tô Dịch!

    Phệ Hồn Diễm với hồn trị lên tới 260 điểm lập tức qấn lấy cánh tay phải Tô Dịch, cho dù là Vi Quang cũng không cách nào ngăn cản Phệ Hồn Diễm.

    Ngọn lửa nửa trong suốt bao phủ lấy cánh tay phải Tô Dịch, nhưng lại truyền vao trong cánh tay một cách quỷ dị chẳng khác nào thủy ngan.

    Sắc mặt Tô Dịch trắng bệch như tờ giấy, ánh mắt hắn lộ vẻ tàn khốc, đột nhiên vung tay trái, chém thẳng về phía vai phải của mình!

    "A a a a !"

    Tiếng kêu the thảm như xé tan cõi lòng vang vọng khắp chiến trường, thân hình Tô Dịch lay động, biến mất trước tấm lưới ánh sáng, một cánh tay phải để lại tại chỗ, một lát sau, ngọn lửa bùng lên từ cánh tay cụt, chớp mắt đã bao phủ toàn bộ cánh tay, vài giây sau cánh tay cụt đã biến thành tro bụi.

    Tô Dịch xuất hiện ngoài mười mấy trượng, cánh ta phải đã biến mất không còn tăm hơi, trên vai phải là một vết thương kinh khủng, máu tươi chảy ròng ròng, quần áo bị máu tươi thấm đẫm một nửa.

    Tô Dịch sắc mặt tái nhợt, hắn nhìn chằm chằm vào Tiểu Nhị như gặp dã thú.

    Ngọn lửa Phệ Hồn Diễm nuốt chửng cánh tay hắn vẫn lặng lẽ lơ lửng giữa không trung.

    Thân hình Tiểu Nhị hơi trong suốt, gương mặt tinh xảo trắng xám, y lạnh lùng nhìn Tô Dịch, viu, trên tay nhiều thêm một cây dù. Năng lượng trong cơ thể hiện tại đã không cách nào thôi động Phệ Hồn Diễm.

    Tô Dịch nhe răng mỉm cười uy nghiêm đáng sợ: "Được! Được lắm! Một tên thức hồn lại dám phá hủy một cánh tay của ta!"

    Gương mặt anh tuấn của hắn dữ tợn điên cuồng, hắn vung cánh tay trái.

    "Chết đi!"

    Cánh tay trái chém như điên xuống, vô số ánh đao gào thét bay về phía Tiểu Nhị.

    Thân thể Tiểu Nhị lay động, một ánh đao lướt sát qua người y, một ánh đao khác bay thẳng tới trước mặt y, Tiểu Nhị cắn chặt răng, che dù trước mặt.

    Ầm!

    Sức mạnh cường đại khiến Mầm Mầm Tán lập tức đổ nát, Tiểu Nhị bắn thẳng ra.

    Tô Dịch cười gằn, vung cánh ta trái, ánh sáng lóng lánh. Sắp chết tại đây ư? Tiểu Nhị vô lực nghĩ, lúc này y đã sắp lụi tắt.

    "Chết!"

    Tô Dịch chém thẳng xuống, ánh đoa gào thét bay về phía Tiểu Nhị đã mất khống chế.

    A a a a !

    Một tàn ảnh đột nhiên xuất hiện phía trước, Tiểu Nhị choáng váng, đó là … Mầm Mầm!

    Gương mặt mập mạp của Mầm Mầm lộ rõ vẻ sợ hãi, thé nhưng nắm đấm nhỏ của nó đột nhiên hấp thu ánh sáng xung quanh, Thôn Quang Thiết Quyền!

    "Không!" Tiểu Nhị rít lên như tan nát cõi lòng.

    Thôn Quang Thiết Quyền trước mặt nhát chém Vi Quang với hồn trị hơn 200 điểm chẳng khác nào tờ giấy, không cản được một gia đã lập tức lụi tắt, tát cả ánh đao chìm vào thân thể Mầm Mầm.

    Gương mặt béo tròn của Mầm Mầm căng tròn, hai mắt dầy sợ hãi, ánh áng chói mắt như châm xuyên qua làn da của nó, cảnh tượng yêu dị kinh người.

    Đùng!

    Tiếng nổ như sấm vang lên, Mầm Mầm biến mất trước mắt Tiểu Nhị, sức mạnh kinh khủng khiên snó không lưu lại tàn ảnh, bắn thẳng xuống đất như đạn pháo, chỉ để lại một lỗ sâu không thấy đáy.

    Không. . .

    Tiểu Nhị ngơ ngác nhìn vị trí vừa rồi của Mầm Mầm, như bị rút hồn, vô số cảnh tượng xa xôi mơ hồ hiện lên trước mắt y. . .

    Võ hồn nhỏ bé thẫn thờ lơ lửng giưa xko trung, tiếng y y a a vang lên sau lưng Đường Thiên, một mầm hồn tướng nhảy nhót như loi choi chui ra, nhìn thấy y, lập tức sửng sốt.

    Hai người ngơ ngác đối diện.

    "Y. . ."

    Ánh mắt Mầm Mầm lóe sáng, lục lọi trong người, lấy ra một viên đá ngôi sao, đưa tới trước mặt võ hồn nhỏ bé.

    Võ hồn nhỏ bé ngây ngốc, lần đầu tiên trong lòng có sóng chấn động, y nhận lấy viên đá ngôi sao, cắn nhai răng rắc. Sau đó y móc ra một tấm thẻ hồn tướng, đưa cho Mầm Mầm, Mầm Mầm mặt mày hớn hở ăn tấm thẻ.

    Mầm Mầm hưng phấn bắt đầu gõ trống.

    Võ hồn hình người bỗng mơ hồ, y dần có suy nghĩ, xung quanh y hình thành một vòng sáng, không ngừng lưu chuyển. . .

    Mầm Mầm càng vui vẻ hưng phấn, càng gõ tống mạnh hơn.

    Võ hồn hình người như nhận cảm hóa, y bắt đầu bay vòng quanh Mầm Mầm, càng bay càng nhanh.

    Thật vui. . .

    Đây là vui vẻ ư?

    Võ hồn hình người không hiểu.

    Mầm Mầm gãi dầu, sắc mặt khổ não dạy y xoắn ốc. . .

    Mầm Mầm chơi với y. . .

    Thật vui.

    Mãi tới khi y chiếm cứ thân thể võ hồn nhỏ bé kia, tất cả mới thay đổi.

    Mầm Mầm mỗi ngày đều chạy tới lấy lòng y, y y a a mãi khiến y bực tức không thôi, mỗi lần đều lôi đá nôi sao đưa ra trước mặt y rồi lại ê ê a a một hồi, chỉ khi nào mình chịu ăn đá ngôi sao sắc mặt nó mới vui vẻ lên.

    Trong lòng mình luôn thấy phiền toái, chẳng qua bất đắc dĩ ăn đá ngôi sao để Mầm Mầm không làm phiền mình.

    Sao mình lại đau khổ như vậy?

    Nó chỉ là một mầm hồn tướng, không có giá trị gì, không có tác dụng gì? Linh hồn cao quý như mình ngày ngày đều phải ứng phó với một mầm hồn tướng, thật phiền toái. Tình hữu nghị với một mầm hồn tướng, thật nực cười!

    Nhưng, vì sao mình lại đau khổ như vậy? Trước mắt y bỗng hiện lên gương mặt sợ hãi nhưng vẫn giơ nắm đấm đánh về ánh đao Vi Quang của Mầm Mầm, chắc chắn trong lòng nó đang rất sợ hãi. . .

    Tiểu Nhị sắc mặt không cảm xúc nhìn Tô Dịch, y muốn giết kẻ này.

    Cho dù có phải chết.

    Đột nhiên y như phát giác ra điều gì đó, đột nhiên quay đầu, ánh mắt nhìn Đường Thiên sáng bừng.

    A, ngươi cũng không cam lòng ư?

    A, ngươi cũng có ý chí liều chết ư?

    Tiểu Nhị quay sang hờ hững liếc mắt nhìn Tô Dịch, thân thể y đột nhiên biến mất giũa không trung.

    Trong thế giới run rẩy nóng bỏng, tiếng tự hỏi của Đường Thiên vang vọng không thôi.

    Ngươi đã quên rồi ư? Ngươi định lùi bước ư? Hèn nhát rồi à? Sa sút rồi ư? Định đầu hàng sao?

    Không!

    Tiếng gào thét điên cuồng nổ vang, khuấy động đáy lòng thiếu niên.

    Ta không quên! Ta tuyệt đối không tối lui! Tuyệt đối không nhát gan! Tuyệt đối không sa sút!

    Tuyệt! Đối! Không! Đầu! Hàng!

    Gã dùng hết sức lực gằn từng chữ một cho bản thân nghe.

    Đùng!

    Thân thể gã như có thứ gì nổ tung.

    Đùng đùng đùng!

    Từng tiếng nổ không ngừng vang lên trong cơ thể gã, như tiếng bắp rang, thân thể gã run rẩy kịch liệt, mỗi tiếng nổ thân thể Đường Thiên lại nhổ ra một bọc nhỏ, như có thứ gì nổ tung trong người gã.

    Tiếng nổ vang lên không dứt, thân thể Đường Thiên như luộc nước sôi không ngừng phình ra, không ngừng biến mất.

    Tiểu Nhị xuất hiện trước mặt Đường Thiên, y chăm chú quan sát gã, sắc mặt phức tạp, nhỏ giọng nói: "Không ngờ ngươi đi được tới buóc này, thật khiên sng ta ngạc nhiên, chấp nhất của ngươi đối với thắng lợi đã đến mức này rồi ư? Cho dù trong tuyệt cảnh ngươi cũng không chịu từ bỏ?"

    "Khóa đã bông lỏng rồi? Thật khiến người ta ngạc nhiên!"

    "Đã vậy. . ."

    Y nâng ngón tay, chỉ vào mi tâm Đường Thiên.

    "Ta giúp ngươi một lần, vì Mầm Mầm!"

    Đầu ngón tay Tiểu Nhị tỏa ra một tia sáng chói mắt, đi vào mi tâm Đường Thiên, thân thể Tiểu Nhị cũng ảm đạm, chìm vào cơ thể Đường Thiên, biến mất không còn tăm hơi.

    Luồng sáng tiến vào mi tâm Đường Thiên, thân thể Đường Thiên đột nhiên yên tĩnh lại.

    Tiếng nổ vốn vang lên không dứt bỗng biến mất không còn tăm hơi.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Góp ý
    Thảo luận
    Lần sửa cuối bởi Athox, ngày 27-11-2014 lúc 19:56.
    ๑๑۩۞۩๑๑BÁ THIÊN BANG -- PHÁCH THIÊN TÀ๑๑۩۞۩๑๑
    Tuổi trẻ tài cao xây nghiệp lớn
    Lòng son nghĩa cả dựng Bá Thiên

  4. Bài viết được 95 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    2Lua,AkaiRyul,AlexanderQ,amilaza_amilaza,annguyen1703,atula,BaBeo,baovt3,belenba,big0no1,blackfox,boynohandsome,butkhoe,chieu ly,chilachoithoi,chl10808,codon.trai,conqueror74,cqd,Cross360o,cuonglong,cuonglong127,danhdt,daysleeper23,dester,diangucmauden,diepnguyen,donquichotte,duong06,duonghongphuc,equizz,Ferrari,freejack,froge123,haimuoi,Hamnang,handsome,hieudtd,hoainuong,hoavanta,holyushi,huyquoc52,kei_269,khuccui,Khuyet Nha Tu,kiddsun,kkk3k,knightking,lamalex,Lamsao,Lastlife01,Leohard,Longinus,mai_anh186,michoutk,minhtri7610,mrdjeu,MrThanh,namliem,neverwon,Ngã Hành Bất Hối,ngoyui,nguoisaigon,nguyenvantaisu07sgu,nguyen_duong,nhaovolanhseo,nhatrangkhanhhoa,nhokChanhst,nmtuong14,nsguyenan,ntphung,odin,pika_pika,qtdevil,Riddles,rukuru,saudo,soluuhuong5300,tgtg,TheBeginner,thienhoa,tranvanboi,ttdv,tuannk64,tui,tung_hp,tuongnd,vampireheart,VietStar1711,voccatymer,voquan,whyttt,xuanlongdang,yakumo111,Đình Tống,
  5. #528
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Bài viết
    10,446
    Xu
    0

    Mặc định


    Chương 540: Song Tử Lô


    Dịch: Darth Athox
    Biên tập: monsoon






    Toàn bộ bầu trời tối lại, không biết từ lúc nào mây đen đã kéo tới dày đặc. Mây đen không nhìn thấy cuối, đen kịt như mực, che phủ bầu trời.

    Năng lượng tự do trong không khí đột nhiên yên tĩnh lại. Toàn bộ năng lượng loạn lưu khuấy động do chiến đấu vừa rồi đã biến mất không còn tăm hơi, cả trời đất đều yên tĩnh lại.

    Hai bên đang chiến đấu cùng ngừng lại, gương mậti nấy đều lộ vẻ nghi ngờ. Thật quá yên tĩnh! Thứ yên tĩnh tầm thường này xuất hiện tại chiến trường quả thật quỷ dị khó tả. Trên chiến trường đáng lẽ phải là năng lượng loạn lưu hoành hành, khí ưu tàn phá bừa bãi, đột nhiên yên tĩnh như vậy, đột nhiên an lành thế này thật khiến người ta sởn cả tóc gáy.

    Có chuyện bất thường!

    Tại đây đều là Thánh giả, bọn họ cực kỳ mẫn cảm với biến hóa của năng lượng và khí thế. Thế giới đột nhiên yên tĩnh lại khiến những Thánh giả kinh nghiệm phong phu này nghi ngờ không thôi.

    Thật giống như. . . Thật giốngnhư một con quái vật đáng sợ đột nhiên xuất hiện tại chiến trường, uy thế kinh người khiến bầy thú cùng cấm khẩu.

    Tô Dịch bị suy nghĩ của mình làm cho bật cười, năng lượng không phải dã thú, chúng đâu có sinh mệnh.

    Con mắt hắn chăm chú quan sát Đường Thiên, điểm lạ của Đường Thiên cùng động tác của thức hồn cùng lọt vào mắt hắn, tuy không tin Đường Thiên có thể làm được trò gì, thế nhưng dị tượng đột ngột này khiến hắn cẩn thận đề phòng.

    Không ai biết trong cư thể Đường Thiên còn ẩn giấu thứ gì?

    Đột nhiên, Tô Dịch nhớ lại tình báo liên uan tới Đường Thiên, tới tận bay giờ lai lịch của Đường Thiên vẫn là một câu đố. Lai lịch của Đường Thiên chỉ có thể tra tới thành Tinh Phong, mẫu thân của gã đã qua đời, lai ịch không rõ, cha hắn là ai càng không người nào biết. Hơn nữa thiên phú Đường Thiên biểu lộ ra tại học viện An Đức cũng không có gì đặc biệt. So sánh ra, thiên phú đám người Amaury giờ bị Đường Thiên bỏ lại xa tít phía sau, lúc đó đều vượt xa gã.

    Một thiếu niên bình thường như vậy nhưng giờ là cường hào một phương, chấp chưởng chòm Đại Hùng, ngay cả Võ Hội Quang Minh cũng cực kỳ kiêng kỵ. Tốc độ trưởng thành như vậy cho dù Tô Dịch tự xưng thiên phú hơn người, từ nhỏ đã được coi là thiên tài, cũng phải tự than không bằng.

    Trên người gã chắc chắn có bí mật!

    Tô Dịch tim đập mạnh, hắn đột nhiên ý thức được đây là một cơ hội tuyệt hảo. Trước đó hắn vẫn coi đây là một hoạt động phổ thông, thế nhưng lúc này hắn lại độ nhiên phát hiện có lẽ lần này mình sẽ có thu hoạch.

    Phán đoán này khiến trong lòng hắn nóng rực lên.

    Đường Thiên chậm rãi mở mắt.

    Con ngươi Tô Dịch co rút lại, trog lòng run rẩy, con mắt người này có màu vàng!

    Gã ta. . .

    Tô Dịch ra sức sưu tầm lại những tin tức có liên quan tới con ngươi màu vàng trong đầu, hắn có chút ấn tượng, dường như đã từng đọc được ở đâu, thế nhưng lúc này có làm sao cũng không nhớ ra nổi. Có điều tuy không nhớ ra được xuất xứ của mắt vàng, thế nhưng trong lòng hắn vẫn có phán đoán.

    Lai lịch Đường Thiên quả nhiên không đơn giản!

    Tô Dịch vốn cẩn thận nhanh chóng chú ý thấy một chi tiết nhỏ, con ngươi màu vàng của Đường Thiên dường như không có tiêu cự.

    Trong lòng hắn rung động, chẳng lẽ. . .

    Tầm mắt Đường Thiên trắng xóa, gã như đặt mình tại trung tâm cơn bão, bên tai vang lên tiếng gào thét

    "Ngươi đã quên rồi ư? Ngươi định lùi bước ư? Hèn nhát rồi à? Sa sút rồi ư? Định đầu hàng sao?"

    Lặp đi lặp lại.

    "Không!"

    Đường Thiên tự nhủ.

    Tiếng gào thét đột nhiên ngưng bặt, tầm mắt trắng xóa từ từ khôi phục, gã nhìn thấy Tô Dịch cụt tay cách đó không xa. Khóa huyết mạch trong cơ thể đã giải khai, cảm giác như dưới biển sâu vạn trượng, lại như hư không thâm thúy vô cùng, sức mạnh chảy khắp thân thể vô thanh vô tức, mỗi gợn sóng đều khiến tâm thần gã run rẩy.

    Chúng từ khắp các bắp thịt gã, từ máu huyết của gã, từ xương cốt của gã thẩm thấu ra, dọc theo tứ chi, tụ tập nơi trái tim.

    Huyết mạch bị khóa đã mở ư. . .

    Năng lượng vốn yên tĩnh giữa thiên địa bỗng sinh động lạ thường.

    Hí hí hí!

    Năng lượng đầy trời hóa thành từng dòng chảy, lao về phía Đường Thiên. Không trung đâu đâu cũng có dòng chảy năng lượng, như mũi kiếm lướt qua mặt nước mang theo từng gợn sóng.

    Đây là. . .

    Tô Dịch càng chần chờ bất định, có thể khuấy động năng lượng lớn cỡ đó thể nào cũng có điểm bất phàm! Có điều, năng lượng tự do trong không khí muốn để Thánh giả trực tiếp dùng trong chiến đấu không phải đơn giản, tuyệt đối không phải Thánh giả đồng thau có thể thực hiện được.

    Vị tí của Đường Thiên như trung tâm cơn bão, năng lượng đầy trời điên cuồng dâng tới thân thể gã.

    Tô Dịch không thấy rõ thân hình đối phương, thế nhưng hắn có thể cảm nhận được một luồng khí tức cực kỳ nguy hiểm đang hình thành tại trung tâm cơn bão.

    Gã này rốt cuộc có lai lịch gì?

    Đường Thiên trong cơn bão ánh mắt yên tĩnh, thể chất năng lượng của gã cũng không cách nào ngăn cản cơn bão đang chen chúc ập tới. Từng luồng năng lượng dọc theo thân thể gã, tụ tập nơi trái tim.

    Đường Thiên nhận ra từng luồng năng lượng bất đồng tràn vào cơ thể là dòng chảy xanh thẳm nho nhỏ, mà lực lượng dâng lên từ máu thịt gã lại là màu đỏ sậm như máu.

    Vô số dây tơ xanh thẳm cùng vô số dây tơ đỏ sậm nhanh chóng tụ tập nơi trái tim Đường Thiên.

    Trái tim Đường Thiên một nửa nhuộm xanh bởi năng lượng, một nửa lại đỏ sậm bởi sức mạnh huyết mạch. Dần dà, trái tim Đường Thiên hóa thành nửa xanh nửa hồng, nửa màu xanh càng óng ánh, nửa màu đỏ càng đỏ tươi như máu.

    Song Tử Lô!

    Ba chữ này như tia chớp xuất hiện trong đầu Đường Thiên, như trời sinh đã biết đến.

    Chờ đã! Song Tử Lô… chòm Song Tử!

    Đường Thiên ngây ngẩn, gã cũng có đủ loại suy đoán về huyết mạch trên cơ thể mình, thế nhưng chưa bao giờ móc nối huyết mạch trên cơ thể mình với chòm Song Tử. Với gã, đây là một chòm sao cực kỳ xa lạ.

    Hóa ra tên khốn kiếp kia là người chòm Song Tử. . .

    Gã đột nhiên phát hiện không biết từ lúc nào Tiểu Nhị thu nhỏ lại cuộn mình trong năng lượng lô màu xanh la, y đang ngủ say. Sắc mặt Tiểu Nhị tái nhợt khiến Đường Thiên lập tức khôi phục khỏi cảm giác mờ mịt, cảnh chiến đấu vừa rồi xuất hiện trong đầu gã.

    Tiểu Nhị!

    Mầm Mầm!

    Mọi người!

    Mình còn đang phải chiến đấu, chuyện chòm Song Tử không phải vấn đề giờ cần nghĩ.

    Đường Thiên bất giác xiết chặt nắm tay. Tỏng cơ thể gã đang thai nghén hình thành Song Tử Lô. Năng Lượng Lô màu xanh thẳm cực kỳ yên tĩnh, còn nửa đỏ là Huyết Lô lại cực kỳ sinh động. Máu tươi toan thân gã đều trần vào Huyết Lô, không ngừng được cường hóa tỏng Huyết Lô, sau đó lại tản vào toàn thân.

    Đường Thiên có thể cảm giác rõ ràng sức mạnh của mình đang từ từ tăng cường, gã có thể cảm nhận phạm vi tăng cường này.

    Đột nhiên, Đường Thiên chú ý thấy Ma Quỷ Hỏa không biết từ lúc nào cũng bị hút vào trong Huyết Lô, sắc máu của Huyết Lô càng nồng đậm mãnh liệt.

    Tô Dịch cảm nhận được khí tức ở trung tâm cơn bão càng lúc càng kinh khủng, như có một con quái vật đang sản sinh, khiến hắn cảm nhận được nguy hiểm mãnh liệt. Hắn biết không thể kéo dài thêm nữa.

    Hắn cắn răng, thân hình đột nhiên biến mất.

    Gần như cùng lúc, thân hình hắn lại xuất hiện bên rìa cơn bão, toàn thân bừng sáng như vầng thái dương, vung cánh tay trái, chém mạnh xuống!

    Tô Dịch tấn công cực kỳ đột ngột, các Thánh giả xung quanh hoàn toàn không kịp phản ứng!

    Tiếng kêu kinh ngạc vang lên khắp nơi, quang trảm ung dung phá tan cơ bão, chém mạnh về phía Đường Thiên.

    Đường Thiên không hề phát giác, mắt thấy ánh đao mãnh liệt săp chạm tới trán Đường Thiên, đột nhiên một tấm thuẫn bạc xuất hiện phía trước ánh đao.

    Ầm!

    Ánh đao mãnh liệt như sóng dữ va vào đá ngầm, ầm ầm bể tan, mảnh vỡ văng bốn phía.

    Ngân Văn Trọng Thuẫn không hề nhúc nhích.

    Con ngươi Tô Dịch mở rộng, hắn hầu như không tin nổi vào mắt mình, không thể nào. . .

    Đòn Bá Vương Trảm Phong lúc trước, Đường Thiên phải dùng hết mọi sức lục mới miễn cưỡng đỡ nổi. Nưng vừa rồi. . . Vừa rồi Đường Thiên chỉ dùng một tay cầm thuẫn, thân thể chỉ lay nhẹ, không lui một bước.

    Không thể nào. . .

    Đặt Ngân Văn Trọng Thuẫn xuống, gương mặt Đường Thiên lọt vào tầm mắt Tô Dịch, hắn không khỏi sửng sốt, cặp mắt kia. . .

    Con mắt vốn màu vàng lúc này lại hóa thành đỏ rực như lửa.

    Đường Thiên chăm chú quan sát Tô Dịch, gã thấy vẻ nghi ngờ trong mắt hắn, gã nhếch miệng mỉm cười với Tô Dịch.

    Ý chí của ta, dã tâm của ta, lời thề của ta.

    Người yêu của ta, đồng bọn của ta, thế giới của ta.

    Tất cả đều là lý do để ta chiến đấu, tất cả đều là lý do để ta không buông tay, chính là vì ta tham lam, là do ta bất trị như vậy!

    Trong lòng gã như có một ngọn lửa bùng cháy, như cảm nhận được ngọn lửa này, sắc máu của Huyết Lô càng rực rỡ. Máu tươi chảy từ Huyết Lô ra như dung nham nóng bỏng khiến thân thể gã khỏi run rẩy.

    Ta muốn chiến đấu! Ta phải thắng!

    Sắc máu trong mắt Đường Thiên càng lúc càng dày đặc, dần hóa thành đỏ sậm, gã mang theo Ngân Văn Trọng Thuẫn, thân hể hơi cúi thấp, như dã thú khát máu.

    Tô Dịch lập tức cảnh giác, thế nhưng đột nhiên tầm mắt hắn mất đi bóng dáng Đường Thiên.

    Không tốt!

    Tô Dịch biến sắc, không hề nghĩ ngợi, khởi động lồng năng lượng.

    Một nắm đấm bao phủ bởi ngọn lửa đánh lên lồng năng lượng của hắn.

    Ầm!

    Một tiếng vang nhỏ trầm trầm, thân thể Tô Dịch run rẩy, mảnh vụn năng lượng như mưa bị gió thổi qua, như mộng như ảo, phản chiếu vẻ ngơ ngác trên gương mặt hắn.

    Không thể nào. . . Ngọn lửa kia. . . Là Ma Quỷ Hỏa!

    Uy Liêm!

    Ma Quỷ Hỏa của Ma Quỷ Đỏ Uy Liêm!

    Tô Dịch cảm giác như sắp phát điên, Phệ Hồn Diễm của Phệ Hồn Huyết Đoàn, Ma Quỷ Hỏa của Uy Liêm, mỗi loại sức mạnh mà Đường Thiên sử dụng đều khiến hắn cục kỳ kinh hãi. Bất cứ cái tên nào cũng là cấm kỵ trong Thánh Điện!

    Nhưng lại xuất hiện trên cùng một người!

    Tô Dịch đã từng gặp rất nhiều kẻ địch của Thánh Điện, thế nhưng không ai khiến hắn cảm thấy sợ hãi như Đường Thiên! Gã. . . Chắc chắn sẽ trở thành đại họa cho Võ Hội Quang Minh và Thánh Điện! Suy nghĩ không có lý do này như tia chớp rọi sáng đầu óc hắn!

    Đột nhiên trước mắt hắn tối sầm, một tấm thuẫn bạc che phủ tầm nhìn của hắn, hoa văn tinh tế trên mặt thuẫn hiện rõ từng đường nét trong mắt hắn.

    Nhanh quá!

    Ầm!

    Mặt thuẫn đập thẳng vào mặt hắn, sức mạnh khổng lồ khiến hai mắt hắn tối sầm, lập tức mất ý thức. Thân thể mất khống chế như sao chổi ầm ầm đập xuống mặt đất bùn.

    Ầm, dưới dất dấy lên một đám bụi, xung quanh Tô Dịch che kín vết rạn nứt như mạng nhện.

    Thắng lợi! Ta phải thắng!

    Tuy Tiểu Nhị đang ngủ say trong Năng Lượng Lô, không thể sử dụng Thuấn Di, thế hưng tốc độ của Đường Thiên không chậm hơn Thuấn Di bao nhiêu.

    Sức mạnh của gã o ngừng tăng cường, Ma Quỷ Hỏa đang truyền vào máu thịt gã.

    Thân thể gã đang xảy ra biến hóa kinh người.

    Đường Thiên không rảnh kiểm tra, lúc này trong đầu gã chỉ có chiến đấu!

    Lúc này Đường Thiên dã nem sạch những câu hỏi ra sau đầu, hai mắt gã đỏ ngầu, như một con trâu đực nổi điên, lao thẳng về phía mỗi kẻ địch mà gã nhìn thấy.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Góp ý
    Thảo luận
    Lần sửa cuối bởi Athox, ngày 29-11-2014 lúc 07:53.
    ๑๑۩۞۩๑๑BÁ THIÊN BANG -- PHÁCH THIÊN TÀ๑๑۩۞۩๑๑
    Tuổi trẻ tài cao xây nghiệp lớn
    Lòng son nghĩa cả dựng Bá Thiên

  6. Bài viết được 97 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    2Lua,AkaiRyul,amilaza_amilaza,annguyen1703,atula,BaBeo,baovt3,belenba,big0no1,blackfox,boynohandsome,chieu ly,chilachoithoi,chl10808,codon.trai,conqueror74,cqd,Cross360o,cuonglong,cuonglong127,danhdt,daysleeper23,dester,diangucmauden,diepnguyen,donquichotte,duong06,duonghongphuc,Ferrari,freejack,froge123,haimuoi,Hamnang,handsome,hieudtd,hoainuong,hoavanta,holyushi,hotfam501,huykhanh,huyquoc52,kei_269,khuccui,Khuyet Nha Tu,kiddsun,kkk3k,knightking,lamalex,Lamsao,Lastlife01,Leohard,linhhien789,Longinus,mai_anh186,michoutk,minhtri7610,mrdjeu,MrThanh,namliem,neverwon,Ngã Hành Bất Hối,ngoyui,nguoisaigon,nguyenvantaisu07sgu,nguyen_duong,nhaovolanhseo,nhatrangkhanhhoa,nhokChanhst,nmtuong14,nsguyenan,ntphung,odin,pika_pika,qtdevil,Riddles,rukuru,saudo,soluuhuong5300,tgtg,TheBeginner,thienhoa,TiếuHồngTrần,tranvanboi,ttdv,tuannk64,tui,tung_hp,tuongnd,vampireheart,vanella,VietStar1711,voccatymer,voquan,whyttt,xuanlongdang,yakumo111,Đình Tống,
  7. #529
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Bài viết
    10,446
    Xu
    0

    Mặc định


    Chương 541: Khai mở Bảo Thành


    Dịch: Darth Athox
    Biên tập: monsoon


    Hôm nay thế thôi, ngày mai gặp lại




    Đường ống to bằng nắm tay dẫn sâu vào trong nền đất.

    Một thân thể nho nhỏ co thành một khối, thân thể Mầm Mầm lúc sáng lúc tối, như đang hít thở. Thân thể nhỏ bé của Mầm Mầm lúc này như một quả cầu thịt phát sáng, sau lưng là một lá cờ nhỏ đã gãy.

    Ánh sáng lóe lên là Vi Quang, nó đang tàn phá cơ thể Mầm Mầm.

    Vi Quang có thể trở thành hồn thuật đồng thau mạnh nhất của Võ Hội Quang Minh, đương nhiên có điểm độc đáo riêng. Bất cứ Thánh giả nào chân lực bản than cũng có hạn. Hồn vực trưởng thành chỉ chứa đưng pháp tắc, mà bất cứ pháp tắc nào đều cần vận dụng chân lực, cũng chính là năng lượng.

    Nói cách khác, năng lượng của Thánh giả cũng có hạn, theo hồn vực không ngừng tăng cường sẽ khiến Thánh giả biến hóa về chất. Bọn họ phát hiện chân lực của mình căn bản không đủ để cung cấp cho hồn thuật sử dụng.

    Theo các Thánh giả không ngừng thâm nhập và lý giải năng lượng, Thánh giả phát hiện, thoe một số pháp tắc đặc biệt, năng lượng sẽ thông qua va chạm, dập tắt mà sản sinh ra một loại năng lượng hoàn toàn mới, loại năng lượng hoàn toàn mới này sẽ bành trướng theo cấp số nhân.

    Đây chính là khác biệt về bản chất giữa Thánh giả đồng thau và Thánh giả bạc, đây chính là hồn lô mà chỉ Thánh giả bạc mới có. Chân lực trong cơ thể Thánh giả bạc truyền vào hồn lô, chuyển hóa thành năng lượng mới trong hồn lồ, nhờ đó bạo phát uy lực theo cấp số nhân.

    Mà tác dụng của Vi Quang cũng tương tự công năng của hồn lô, đây là nguyên nhân thật sự khién nó trở thành hồn thuật đồng thau đê nhất của Võ Hội Quang Minh. Chỉ có điều nó không thể triệt để chuyển hóa thành loại năng lương mới mà thiêu đốt năng lượng theo một phương thức đặc thù, nhờ đó tăng cao uy lực chân lực.

    Vi Quang có thể dùng với bất cứ võ kỹ, hồn thuật nào, đây cũng là một trong những điểm cường đại của nó. Bất luận Diệp Triều Ca tu luyện kiếm pháp hay Tô Dịch tu luyện đao pháp, phất tay nhấc chân uy lư đều cục kỳ kinh người. Chân lực được thiêu đốt này sẽ hình thành hiệu ứng xung điện, nó khiến lực phá hoại của hồn thuật càngt hêm kinh khủng.

    Vi Quang không ngừng tàn phá trong cơ thể Mầm Mầm, đột nhiên viên đá ghim trên mông Mầm Mầm bỗng sáng lên ánh xanh thăm thẳm.

    Phốc!

    Viên đá như xuyên vào lớp xốp, chui vào thân thể Mầm Mầm.

    Viên đá chui vào thân thể Mầm Mầm, đột nhiên sinh ra một lực hút cường đại, Vi Quang không ngừng tàn phá trong cơ thể Mầm Mầm không ngừng bị viên đá hút vào. Dần dà, viên đá xanh lam tỏa sáng rực rỡ, ánh sáng xanh lam bắt đầu lan truyền vào thân thể Mầm Mầm.

    Mầm Mầm trong giấc mộng đẹp chép miệng như ăn được đồ ăn ngon, gương mặt nung núc thịt lộ vẻ thỏa mãn. Mầm Mầm yên tĩnh ngủ say, phần lưng hai bên bỗng sáng lên hai khe nhỏ màu xanh, sau đó hai khe nhỏ màu xanh mọc ra hai khối thịt nhỏ, hai khối thịt dùng tốc độ mắt thường thấy được sinh trưởng.

    Thế giới dưới nền đất bỗng yên tĩnh lại.

    Chiến đấu trên ặt đất giờ đã là cục diện nghiêng hẳn về một phía.

    Đường Thiên đã hoàn toàn thức tỉnh huyết mạch, trở nên cực kỳ đáng sợ. Huyết dịch toàn thân gã không ngừng chảy vào Huyết Lô, tiến hóa trong Huyết Lô ồi lại chảy vào mỗi bộ phận thân thể gã. Thể chất không năng lượng vốn tưởng không thể tiến bộ giờ lại tiếp tục tiến hóa.

    Tốc độ của Đường Thiên càng lúc càng nhanh, sức mạnh cũng càng lúc càng kinh khủng.

    Mang theo Ngân Văn Trọng Thuẫn, gã xuất hiện như quỷ mị sau lưng những Thánh giả Thánh Điện kinh hãi muốn lẩn trốn, Ngân Văn Trọng Thuẫn mang theo sức mạnh kinh người, lồng năng lượng của các Thánh giả như pha lê giòn yếu, lập tức bể nát.

    Dưới Ngân Văn Trọng Thuẫn, mảnh vỡ như mưa.

    Ngân Văn Trọng Thuẫn lực phòng ngự kinh người trở thành vũ khĩ tốt nhất trên tay Đường Thiên, vừa nhanh vừa mạnh, chẳng khác nào một cái vỉ đập ruồi cỡ lớn.

    Ầm ầm ầm!

    Bóng người trên bầu trời không ngừng rơi rụng, đập xuống đất như đạn pháo.

    Thánh giả Thánh Điện không phải Thánh giả huyết mạch, thân thể bọn họ tuy cường đại hơn võ giả bình thường nhiều, thế nhưng trước sức mạnh kinh người đó căn bản không có năng lực phản kháng.

    Chỉ chớp mắt, bầu trời không còn một Thánh giả Thánh Điện nào, chỉ còn mình Đường Thiên mang theo Ngân Văn Trọng Thuẫn, vừa thở hổn hển, ánh mắt đỏ ngầu như như hung thần ác sát quét khắp bốn phía xung quanh.

    Tất cả mọi người trợn tròn hai mắt, bọn họ dám cam đoan, cả đời này chưa từng có trận chiến nào khiến bọn họ ấn tượng sâu như vừa rồi.

    Chiến trường rộng lớn hoàn toàn tĩnh mịch, chỉ nghe rõ tiếng thở của Đường Thiên.

    Hai mắt Đường Thiên đỏ ngầu, gã ra sức thở, cổ lộ gân xanh, những kẻ địch cao cao tại thượng trong tầm mắt lúc này đều thất bại dưới chân gã, ngọn lửa trong lồng ngực gã càng rực cháy, cháy tới mức toàn thân gã nóng bỏng.

    Đây là chiến đấu của ta!

    Đây là thắng lợi của ta!

    Đường Thiên không thể khắc chế, đột nhiên ngẩng mặt dữ tợn, gào lên với bầu trời!

    Chiến ý cùng hào hùng rừng rực như lửa của thiêu sniên, ý chi và quyết tâm kiên quyết như sắt của thiếu niên, tất cả đều theo tiếng thét dài phẫn nộ, phá tan tầng mây.

    Thân thể Đường Thiên mềm nhũn, rơi thẳng xuống dưới.

    Nhưng đúng lúc này, môt ánh lam như tia chớp bắn từ dưới dất lên, man theo Đường Thiên bay cao lên trời.

    Đám người Mông Tháp kinh hãi biến sắc, vôn cho rằng kẻ địch phản kích trước khi chết, ánh lam như tia chớp kia lướt một đường vòng cung duyên dáng, mang Đường Thiên bay trở lại trước mặt đám người.

    Là mầm mầm!

    Chỉ có điều trên lưng Mầm Mầm có thêm một cặp cánh xanh lam, mà giữa trán nó là một viên đá màu xanh lam.

    Mầm Mầm vẫn chưa hiểu rõ tình hình, thế nhưng có thêm một cặp cánh màu lam đầy phong cánh, nó hài lòng chết đi được. Đương đương tự đắc bay tới trước mặt mọi người, ngoảnh đầu nhìn bốn phía như muốn tìm bóng dáng Tiểu Nhị. Dáng vẻ phong cách thế đương nhiên phải để Tiểu Nhị thưởng thức một phen chứ.

    "Y y a a!"

    Tiểu Nhị ngủ say trong Năng Lượng Lô, khóe miệng bỗng khễ nhếch thành một nụ cười khó lòng nhận ra.

    Sắc máu trog mắt Đường Thiên dần rút đi, gã khôi phục như thường, cũng rời khỏi trạng thái chiến đấu, thầm nghĩ vừa ròi thật nguy hiểm, suýt nữa mất mặt. Với thân thể hiện tại của gã, ngã từ trên trời xuống chắc chắn sẽ không chết, còn có thể làm lún một hố lớn, có điều cũng thành trò cười lớn cho thiên hạ.

    Lại nghĩ tới đám người Trịnh Vũ bị thương, gã vội vàng nói: "Chúng ta xuống dưới xem sao!"

    Mọi người vội hạ xuống mặt đất.

    Đám người Trịnh Vũ đã sớm được binh đoàn Quang Kiếm tiếp lấy, tuy bị thương hôn mê nhưng tính mạng không có gì nguy hại. Điều này khiến Đường Thiên thở phào một hơi, sau hi trở về có Đinh Mạn chắc chắn không vấn đề.

    Diệp Thủ Tâm, Mặc Lôi cùng binh đoàn Quang Kiếm đều kinh hãi trước trận chiến trên bầu trời vừa rồi, ánh mắt nhìn Đường Thiên đầy kính nể. Ngoại trừ vài người chết do Phệ Hồn Diễm, những người khác hầu hết đều chết dưới tay một mình Đường Thiên, bao gồm cả Tô Dịch đại danh đỉnh đỉnh.

    Lực chiến đấu cường đại như vậy đã vượt qua cực hạn mà bọn họ có thể tưởng tượng, trong mắt họ Đường Thiên đã như chiến thần.

    Đột nhiên Đường Thiên cảm nhận được tinh lực có chấn động lạ thường, gã đột nhiên ngẩng đầu lên.

    Nhưng đúng lúc này, bầu trời ầm ầm nổ tung, vô số luồng sáng lướt qua bàu trời, như tia chớp, mọi người đều bị biến cố bất ngờ này làm cho kinh hãi tới ngây người, chưa ai từng thấy dị tượng như vậy.

    Mọi g đột nhiên hô lớn: "Mau nhìn, mau nhìn!"

    Mọi người vội nhìn lại, thành Hàn Cổ phía xa, một tia sáng chói mắt phủ xuống, chìm vào tòa thành.

    Thành Hàn Cổ như có thứ gì đang hô ứng, chấn động rung trời, tường băng cao vút tan rã với tốc độ mắt thường thấy được, vòng sáng chói mắt bao phủ cả thành Hàn Cổ.

    Vô số ánh sáng dâng trào một lồng ánh sáng khổng lồ bảo vệ toàn bộ thành Hàn Cổ.

    "Bảo Thành!"

    "Trời đất ơi, thành Hàn Cổ biến thành Bảo Thành!"

    Bên tai vang lên tiếng hô không dứt, đám người Mông Tháp đều là Thánh giả, kiên thức hơn xa người thường. Trong số bọn họ có nhiều người từng đi qua Mười Hai Cung Hoàng Đạo, từng thấy qua Bảo Thành.

    Gương mặt mỗi người đều cực kỳ vui mừng, chỉ có Mười Hai Cung Hoàng Đạo mới có tư cách hình thành Bảo Thành, việc này cần nồng độ tinh lực vượt qua một ngưỡng giới hạn. Bảo Thành được coi là căn cơ của cường hào đỉnh cấp, vì Bảo Thành nắm giữa năng lực phòng ngự cực kỳ xuất sắc, chúng đem tinh lực toàn bộ chòm sao sắp xếp vận dụng. Tỷ như tinh lực tại một số nơi không người được rút đi, tập trung vào các Bảo Thành, nhờ đó tinh lực tại Bảo Thành càng thêm nồng đậm, càng có lợi cho việc tu luyện của võ giả.

    Lồng năng lượng của Bảo Thành có thể điều động tinh lực quy mô tương ứng, sức phòng ngự của nó mạnh hơn lồng năng lượng do thành thị tự xây nhiều.

    Bọn họ tuy đã nương nhờ chòm đại hùng, thế nhưng dẫu có thế nào cũng không ngờ thực lực chòm Đại Hùng lại cường đại như vậy.

    Đường Thiên biết điều này nói nên rằng chiến đấu tại Bắc Đẩu đã kết thúc.

    Nhưng đúng lúc này, Đinh Đang đưa chiến báo mới nhất tới cho gã, Binh suất lĩnh binh đoàn giáp máy, đi ngang qua một nửa chòm Đại Hùng, đột nhiên xuất hiện phía sau binh đoàn Liệt Hỏa, tập kích binh đoàn Liệt Hỏa, đánh trọng thương binh đoàn!

    Thu phục Bắc Đẩu, chiếm được chòm Lục Phân Nhãn, chòm Đại Hùng mở ra Bảo Thành.

    Mười lăm Thánh giả Thánh Điện bị diệt sạch, bốn nhánh binh đoàn hoàng kim của Võ Hội Quang Minh, hai diệt một hàng một trọng thương!

    Toàn bộ Thiên Lộ đều khiếp sợ trước sự cường thế của chòm Đại Hùng.

    Một bá chủ mới!

    Đã không ai dám nghi vấn địa vị bá chủ mới của chòm Đại Hùng, đã có người gọi chòm Đại Hùng là cung Hoàng Đạo thứ mười ba. Trước đó tuy chòm Đại Hùng vẫn được gọi là cường hào, nhưng so với bá chủ cấp Hoàng Đạo chân chính vẫn có ranh giới rất lớn.

    Nhưng hiện giờ chòm Đại Hùng khai mở Bảo Thành, đã chính thức bước lên hàng ngũ bá chủ đỉnh cấp.

    Còn chiến tích đạp lên Võ Hội Quang Minh càng khiến toàn bộ Thiên Lộ thất thanh. Cho dù là Mười Hai Cung Hoàng Đạo, ngoại trừ chòm Sư Tử, không chòm sao nào dám nói mình đối dầu với Võ Hội Quang Minh mà vẫn có chiên tích huy hoàng như vậy.

    Ngay cả Võ Hội Quang Minh lúc này cũng đình chỉ tất cả hành động nhắm vào chòm Đại Hùng.

    Chòm Đại Hùng khai mở Bảo Thành trở nên khó công chiếm hơn, trừ phi bọn họ tập trung càng nhiều Thánh giả. Mà như vậy lại nghĩa là Võ Hội Quang Minh cần đối địch với hai chòm sao ở cấp Hoàng Đạo, Thánh Điện chác chắn sẽ không đồng ý.

    Một điểm lợi khác khi khai mở Bảo Thành chính là di chuyển giữa các thành càng thêm thuận tiện. Đường Thiên có thể mở cửa sao giữa các thành thị, chỉ có điều phải tiêu phí tinh lực. Nhưng với sự tiện lợi của cửa sao, chút tinh lực đó Đường Thiên hoàn toàn không để ý. Cửa sao giữa các Bảo Thành khiến thị trường chòm Đại Hùng lập tức trở nên cực kỳ phồn vinh.

    Cách thời gian ước định với Thiên Huệ chỉ còn vài ngày, Đường Thiên quyết định giải quyết một chuyện khác trước.

    Nguyện vọng mà Thiên Thủ Ma Quân tiền bối nhờ gã.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Góp ý
    Thảo luận
    ๑๑۩۞۩๑๑BÁ THIÊN BANG -- PHÁCH THIÊN TÀ๑๑۩۞۩๑๑
    Tuổi trẻ tài cao xây nghiệp lớn
    Lòng son nghĩa cả dựng Bá Thiên

  8. Bài viết được 102 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    2Lua,acma666666,AkaiRyul,amilaza_amilaza,annguyen1703,atula,BaBeo,baovt3,belenba,big0no1,blackfox,boynohandsome,chieu ly,chilachoithoi,chl10808,codon.trai,conqueror74,cqd,Cross360o,cuonglong,cuonglong127,danhdt,daysleeper23,dester,diangucmauden,diepnguyen,donquichotte,duong06,duonghongphuc,equizz,Ferrari,freejack,froge123,haimuoi,Hamnang,handsome,hieudtd,hoainuong,hoavanta,holyushi,hotfam501,huykhanh,huyquoc52,kei_269,khuccui,Khuyet Nha Tu,kiddsun,kkk3k,knightking,lamalex,Lamsao,Lastlife01,Leohard,linhhien789,Longinus,mai_anh186,michoutk,minhtri7610,MoOoM,MrazShooters,mrdjeu,MrThanh,namliem,neverwon,Ngã Hành Bất Hối,ngoyui,nguoisaigon,nguyenvantaisu07sgu,nguyen_duong,nhaovolanhseo,nhatrangkhanhhoa,nhokChanhst,nmtuong14,nsguyenan,ntphung,odin,paita999,pika_pika,qtdevil,Riddles,rukuru,saudo,soluuhuong5300,tgtg,TheBeginner,thienhoa,tranthanhbg,tranvanboi,ttdv,tuannk64,tui,tung_hp,tuongnd,vampireheart,vanella,VietStar1711,voccatymer,voquan,whyttt,xuanlongdang,yakumo111,Đình Tống,
  9. #530
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Bài viết
    10,446
    Xu
    0

    Mặc định


    Chương 542: Khắp nơi bàn tính


    Dịch: Darth Athox
    Biên tập: monsoon






    Chòm Đại Hùng.

    Nhìn dòng người như thoi đưa, Andrey không khỏi cảm khái: "Năm xưa huynh từng tới chom Đại Hùng, có lẽ cả Yến Vĩnh Liệt cũng không nờ lại có ngày chòm Đại Hùng trở nên phồn hoa như vậy."

    "Hơn nữa còn là sau khi hắn chết." Một nữ tử xinh đẹp bên cạnh hắn cười hì hì: "Lại còn trên tay kẻ thù nữa chứ."

    Andrey không khỏi mỉm cười: "Đường Thiên quả thật bất phàm!"

    "Kể chút đi nào!" Nữ tử lộ vẻ hứng thú.

    Andrey trầm ngâm nói: "Lần đầu khi huynh gặp hắn là tại chòm Tiên Nữ. Khi đó thực lực Đường Thiên không mạnh, thế nhưng người này lại có thể nhiều lần chuyển nguy thành an. Người này hành động quả quyết tàn nhẫn, cực kỳ chấp nhất với thắng lợi. Trông như ngây thơ thật ra tâm cơ thâm trầm, tuyệt đối đừng để vẻ ngoài của hắn lừa dối. Ander Lena vốn là minh hữu của hắn, giờ lại trở thành thuộc hạ, thậm chí ngay cả Thợ Săn Adrian cũng nương nhờ vào hắn. Lúc đó huynh chỉ cảm thấy hắn thật may mắn, giờ nghĩ lại càng lúc càng cảm thấy người này bất phàm!"

    "Không ngờ tiểu ca lại đánh giá hắn cao như thế." Nữ tử nở nụ cười xinh đẹp.

    Andrey cười khổ: "Đương nhiên rồ. Thành tựu của Đường Thiên cao hơn huynh nhiều lắm. Lịch sử sẽ luôn do người thắng viết, nếu hai tay hắn trống không, Thiếu Niên Như Thần chẳng qua chỉ là chuyện cười. Nhưng với chiến tích huy hoàng đó, Thiếu Niên Như Thần lại là một tấm huân chương chói lọi. Thành tựu của hắn quả thật phi phàm, so với phụ hoàng cũng chỉ hơi thua kém mà thôi."

    "Hắn làm sao so được với phụ hoàng!" Cô gái chề môi phản đối.

    Andrey trầm giọng nói: "Scarlett, muội đừng coi thường hắn. Giờ chòm Đại Hùng đã vượt qua bất cứ chòm Đại Hùng nào trong lịch sử, bất luận muội có để mắt tới nó hay không cũng phải thừa nhận chòm Đại Hùng hiện tại đã bước lên hàng ngũ đỉnh cấp trên Thiên Lộ."

    Scarlett còn muốn nói gì đó nhưng Andrey nhìn nàng một cái: "Nếu chòm Đại Hùng không có thực lực như vậy, sao chúng ta lại có hành trình lần này?"

    Scarlett im lặng, trước khi xuất hành nàng cũng đã biết sứ mạng của mình.

    Vua Sư Tử Leo hy vọng liên hợp với chòm Đại Hùng, hai bên cùng có quan hệ thù địch với Võ Hội Quang Minh, có thể nói là minh hữu thiên sinh. Mà Leo còn mong thế đồng minh này càng thêm vững chắc, thủ đoạn thông gia cổ điển rõ ràng là một trong những cách thích hợp nhất.

    Scarlett cũng không phản đối, dung mạo nàng xinh đẹp vô song, nhận ngàn vạn sủng ái, là người thông tuệ, đương nhiên mắt cao hơn đầu, nam tử bình thường há có thể lọt pháp nhãn của nàng?

    Mà Đường Thiên còn trẻ tuổi lại có thể xây dựng cả cơ nghiệp đồ sộ, thay đổi thế cục Thiên Lộ, có thể gả cho cường giả như vậy cũng là chuyện tốt.

    "Có điều huynh phải nhắc nhở muội." Andrey liếc mắt nhìn Scarlett nói: "Muội phải cẩn thận đối thủ cạnh tranh đấy."

    "Huynh đang nói tới Thượng Quan Thiên Huệ à?" Scarlett khẽ mỉm cười, cực kỳ tự tin: "Chẳng phải nàng ta đã sớm biến mất rồi à? Một nữ nhân đã bién mất mà muội không tranh nổi ư, huynh coi thường muội quá đấy."

    "Huynh không nói Thượng Quan Thiên Huệ." Andrey lắc đầu: "Huynh nói Kiếm Vực!"

    "Kiếm Vực!" Scarlett biến sắc: "Sao các nàng cũng dính vào?"

    "Không phải chỉ mình chúng ta thấy được tiềm lực của Đường Thiên." Andrey bất đắc dĩ nhún vai: "Sai rồi, là năng lực. Chòm Đại Hùng đã có tư cách trở thành chòm sao Hoàng Đạo thứ mười ba, Kiếm Vực thích nhất là thế lực mới nổi như vậy. Hơn nữa đối thủ cạnh tranh của muội cũng không chỉ có Kiếm Vực."

    "Còn có ai?" Sắc mặt Scarlett khôi phục bình tĩnh, nhíu mày: "Kể hết đi."

    Andrey thuộc như lòng bàn tay: "Lần này binh đoàn giáp máy của chòm Đại Hùng đánh bại liền hai binh đoàn hoàng kim, chòm Thiên Bình không phải người mù, bọn họ cũng phái người tới. Chòm Kim Ngưu vì chuyện Sylar dẫn tới quan hệ song phương ác liệt, lần này tớ là để hàn gắn quan hệ. Mặt khác chòm sao Thủy Bình, chòm Song Ngư cùng chòm Cự giải cũng phái người tới. Huynh đoán các chòm sao khác cũng chẳng ngồi xem đâu. Nói thật nhé, đã lâu lắm không có nam nhân tôn quý tới vậy, cạnh tranh kịch liệt lắm!"

    Scarlett nhướn mày, gương mặt đầy tự tin, kiêu ngạo nói: "Cuối cùng hắn cũng sẽ chỉ thuộc về muội!:

    Nàng không chỉ không thấy buồn bực, ngược lại tràn ngập đấu chí. Đây là một chiến dịch, thắng lợi trong chiến dịch như vậy nàng mới xứng danh nữ thần đệ nhất Thiên Lộ!

    Nàng quả thật có vốn để kiêu ngạo, mái tóc dài vàng óng ả như gợn sóng vàng. Làn da trắng trẻo nhẵn nhụi như bánh kem, đôi mắt lam thâm thúy mê người như biển rộng. Vóc dáng cao thon thả hơn nhiều so với nữ nhân bình thường, bộ ngực đầy đặn, eo thon, đôi chân dài thon thả, tất cả phác họa nên vóc người hoàn mỹ.

    Bất luận đi đâu nàng cũng là tiêu điểm của những ánh mắt, vô số người điên đảo thần hồn vì nàng.

    Từ nhỏ nàng đã tin rằng mình có thể chinh phục bất cứ người đàn ông nào!

    Minh Nguyệt nhìn Bảo Thành trước mặt, bỗng xuất thần. Tuy đã sớm biết chòm Đại Hùng đã khai mở Bảo Thành, nhưng khi thật sự tiến vào chòm Đại Hùng, thấy lồng tinh lực bảo vệ thành trấn, nàng cũng không khỏi ngây người.

    Nàng từng du lịch tới chòm Đại Hùng, cảnh tượng trước mắt phồn vinh hơn lúc đó nhiều.

    Dòng người như thoi đưa, chợ búa phồn thịnh, đại lượng cường giả tới chòm Đại Hùng như thủy triều.

    Chòm Đại Hùng đột nhiên quật khởi khiến mọi người không kịp ứng phó, kể cả Kiếm Vực.

    "Minh Nguyệt tỷ tỷ, trươc đây tỷ từng tới chòm Đại Hùng rồi à?" Một giọng nói ôn nhu lay tỉnh nàng.

    Minh Nguyệt nhìn khuôn mặt nhu mì của Dư Cơ, gật đầu nói: "Đã từng du lịch qua."

    Các nàng ngồi trên cỗ xe, khiến mọi người đều chú ý. Dung mạo hai người đều cực kỳ xinh đpẹ, Minh Nguyệt như băng sơn mỹ nhân, còn Dư Cơ lại là mị cốt trời sinh, mỗi cái nhíu mày mỗi nụ cười đều mang thoe ve quyến rũ tận xương, song lại toát lên vẻ thanh thuần vui tươi, khiến người ta nhìn không nỡ chuyển mắt.

    Ánh mắt của mọi nam tử trên cỗ xe đều bị hai người thu hút.

    "Dương huynh, lần này cho dù thế nào cũng kiếm được một chức thành chủ! Đến lúc đó đừng quên chiếu cố tiểu đệ một chút nhé!"

    "Lý huynh quá khiêm tốn rồi! Bản thân chòm Đại Hùng làm gì có cường giả gì, với trình độ của ngươi chức thành chủ như ván đã đóng thuyền thôi!"

    Hai võ giả cố ý bàn luận trên trời dưới biển trước mặt Minh Nguyệt và Dư Cơ, muốn hai người chú ý.

    Minh Nguyệt thản nhiên nói: "Bên ngoài gió lớn quá, chúng ta vào trong thôi."

    Dư Cơ ừ một tiếng, giọng nói êm ái: "Vâng!"

    Minh Nguyệt thầm cảm khái, chòm Đại Hùng khai mở bảo thành, cường giả khắp nơi sẽ bị thu hút như thủy triều. Thành chủ mỗi tòa Bảo Thanh có thể điều động tinh lực phạm vi nhất định, điểm này cực kỳ cuốn hút với võ giả, không tể chống cự. Cho dù là Thánh giả cũng bị thu hút. Đây cũng là lý do vì sao Mười Hai Cung Hoàng Đạo kéo dài không suy tàn.

    Chỉ cần còn Bảo Thành, vậy không thiếu cao thủ.

    Vị trí của Mười Hai Cung Hoàng Đạo đã sớm đầy, chòm Đại Hùng vừa nổi lên, hấp dẫn không gì sánh được.

    Chòm Đại Hùng sẽ càng lúc càng mạnh mẽ.

    Minh Nguyệt thầm than trong lòng, nàng từng gặp Đường Thiên tại chòm Tiên Nữ, nói thật, nàng hoàn toàn không coi trọng Đường Thiên, ngược lại võ giả lãnh khốc cõng Ander Lena chạy từ trong nước lên để lại cho nàng ấn tượng sâu sắc hơn hẳn.

    Không ngờ Đường Thiên không được nàng coi trọng lại thành tựu bá nghiệp, còn kẻ lãnh khốc tàn nhẫn, kiếm kỹ cao siêu kia lại mai danh ẩn tích.

    Chòm Lục Phân Nghi, thành Mai Lâm Tháp.

    Có Thương Dương võ tràng trợ giúp, Đường Thiên nhanh chóng tìm ra người nhà họ Phùng mà Thiên Thủ Ma Quân tiền bối nhắc tới. Phùng Yên Nhi qua đời đã nhiều năm, Đường Thiên dựa theo lời dặn của Thiên Thủ Ma Quân tiên bối truyền thụ Thiên Sách Phá Ma Thủ cho người nhà họ Phùng.

    Hoàn thành xong tâm nguyện này, Đường Thiên trở lại thành Hùng Thủ.

    Hạc và Lăng Húc đã sớm trở về, chỉ có điều. . . Ánh mắt Đường Thiên đảo qua cô bé bên cạnh Lăng Húc, rồi lại quét tới quét lui trên mặt Lăng Húc.

    Sắc mặt Lăng Húc hiện lên chút màu đỏ, nhưng nhanh chóng thẹn qáu thành giận: "Nhìn cái gì! Muốn đánh nhau à?"

    Đường Thiên liên tục xua tay, cười ha hả: "Tiểu Húc Húc, giỏi lắm giỏi lắm!"

    Sắc mặt Vivian hơi ngượng ngùng, đại hán bên cạnh nàng dùng giọng trầm trầm hành lễ: "Duy Duy Huy của tộc Đại Hùng bái kiến Hùng Vương!"

    Vivian ở bên cạnh cũng tiếp lời: "Duy Duy Huy là ca ca của muội, cũng là tân tộc trưởng của tộc Đại Hùng!"

    Đường Thiên ho nhẹ một tiếng: "Được rồi được rồi, sau này mọi người là người một nhà rồi!"

    Ba chữ "người một nhà" gã cố ý nhấn mạnh, mọi người không khỏi cười khẽ.

    Thấy mọi người đều bình yên vô sự, Đường Thiên hoàn toàn thanh tĩnh lại, mọi người đều mỉm cười. Thời gian vừa qua phải khố chiến liên tục, có lẽ là thời khắc gian nan nhất của chòm Đại Hùng, mỗi chiến tuyến đều cực kỳ gấp gáp, mỗi người đều nỗ lực, trả giá rất lớn.

    Thắng lợi tới chẳng hề dễ dàng, mọi người tận lực chiến đấu mới có chòm Đại Hùng hiện tại.

    Gương mặt Đường Thiên không khỏi mỉm cười xán lạn, có thẻ cùng chiến đấu với mọi người, thật thỏa mãn!

    Chòm Đại Hùng bước vào thời kỳ vững chắc, sau khi khai mở Bảo Thành, mỗi ngày đều có đại lượng võ giả tới đây nương nhờ, thậm chí không thiếu Thánh giả. Mỗi thành thị đều cần có một thành chủ tọa trấn. Thành chủ có thể điều động tinh lực trong một mức độ, bởi vậy vị trí này cũng cực kỳ nóng bỏng, cực kỳ hấp dẫn đối với các cường giả thực lực cao siêu.

    Những chuyện nay Đường Thiên vốn không am hiểu, đương nhiên ném nó sang cho Khăn Mặt với Tỳ Ba, còn gã nhân thời gian chờ Thiên Huệ tiêu hóa thu hoạch trong thời gian vừa qua.

    Sau khi trở về, gã dặn Đinh Đang thu thập tin tức liên quan tới chòm Song Tử. Không ngờ mình lại mang huyết mạch Song Tử, điều này khiến gã cực kỳ ngạc nhiên.

    Hóa ra gã khốn kiếp kia là người chòm Song Tử. . .

    Sau khi đáp án này đưa ra lại có thêm càng nhiều nghi hoặc. Từ nhỏ mẹ chư từng nói gì tới tin này, thế nhưng Đường Thiên lại chợt cười khổ, có thể là có nhưng mình không để ý. Ngược lại thẻ đồng Nam Thập Tự rõ ràng không phải ngẫu nhiên. Gã khốn kiếp kia giao Loa Ti lại cho Thương Dương Vũ, thẻ đồng thì buộc trên cổ mình, chứng tỏ quan hệ của hắn với binh đoàn Nam Thập Tự không cạn.

    Chòm Song Tử. . .

    Có lẽ Thiên Huệ sẽ giải đáp một số bí ẩn cho mình, Đường Thiên nghĩ thầm, gã ngẩng đầu nhìn về phía chú già Binh.

    Chú già Binh đặt tình báo trên tay xuống, lắc đầu nói: "Trên đây chỉ nói chòm Song Tử đột nhiên đóng cửa vào hai mươi năm trước, không hề nói nguyên nhân. Lúc đó cả Thiên Lộ đều cực kỳ khiếp sợ, chòm sao Hoàng Đạo đóng cửa là chuyện rất hiếm thấy. Nguyên nhân chòm Song Tử quan bế tạm thời còn chưa biết, thế nhưng từ chuyện Lục Phân Nhãn cùng thẻ bài Nam Thập Tự chứng tỏ đây là sắp xếp hậu sụ. Cũng chứng tỏ chuyện này có thể có nguy hiểm, nguy hiểm tới mức hắn không biết mình có thể sống sót không. Còn Thương Dương Vũ nói lúc đó hắn bị thương, bị thương nhưng vẫn kiên trì tiếp tục làm, vậy chứng tỏ chuyện này hắn không thể không làm."

    "Hắn cho rằng làm vậy ta sẽ tha thứ cho hắn?" Đường Thiên sắc mặt tối sầm lại.

    Binh nhìn Đường Thiên: "Nếu hắn chết rồi thì sao?

    Đường Thiên trầm mặc không nói.

    "Rất có thể hắn đã chết." Binh bình tĩnh nói: "Hắn sắp xếp nhiều như vậy đủ chứng minh hắn cũng biết phần thắng của mình rất nhỏ. Đã nhiều năm như vậy rồi, khả năng hắn còn sống là rất nhỏ. . ."

    "Ta sẽ làm rõ tất cả mọi chuyện." Đường Thiên sắc mặt tối sầm ngắt lời Binh.

    Binh thấy sắc mặt Đường Thiên bát thiện vội vàng cười ha hả nói lảng sang chuyện khác: "Tiểu Nhị ra sao? Song Tử Lô của ngươi thế nào?"

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Góp ý
    Thảo luận
    ๑๑۩۞۩๑๑BÁ THIÊN BANG -- PHÁCH THIÊN TÀ๑๑۩۞۩๑๑
    Tuổi trẻ tài cao xây nghiệp lớn
    Lòng son nghĩa cả dựng Bá Thiên

    ---QC---


  10. Bài viết được 89 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    2Lua,acma666666,AkaiRyul,amilaza_amilaza,annguyen1703,atula,BaBeo,baovt3,belenba,big0no1,blackfox,boynohandsome,chieu ly,codon.trai,conqueror74,cqd,Cross360o,cuonglong,cuonglong127,danhdt,daysleeper23,dester,diangucmauden,diepnguyen,donquichotte,duong06,equizz,Ferrari,freejack,froge123,haimuoi,Hamnang,handsome,hieudtd,hoainuong,hoavanta,hotfam501,huykhanh,khuccui,Khuyet Nha Tu,kiddsun,kkk3k,knightking,lamalex,Lamsao,Lastlife01,Leohard,linhhien789,Longinus,mai_anh186,michoutk,minhtri7610,MoOoM,mrdjeu,MrThanh,namliem,neverwon,Ngã Hành Bất Hối,ngoyui,nguoisaigon,nguyenvantaisu07sgu,nguyen_duong,nhatrangkhanhhoa,nhokChanhst,nmtuong14,ntphung,odin,paita999,pika_pika,qtdevil,Riddles,rukuru,saudo,soluuhuong5300,tgtg,TheBeginner,thienhoa,TiếuHồngTrần,tranvanboi,ttdv,tuannk64,tui,tuongnd,VietStar1711,voccatymer,voquan,whyttt,xuanlongdang,Đình Tống,

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status