TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 2 của 22 Đầu tiênĐầu tiên 123412 ... CuốiCuối
Kết quả 6 đến 10 của 106

Chủ đề: [Võng du] Võ Lâm Huyền Thoại - Chương 104

  1. #6
    nguoi qua duong a's Avatar
    nguoi qua duong a Đang Ngoại tuyến Vô ảnh vô tung
    Truy cầu hảo hữu
    Dư Thời cư sĩ
    Tạm nghỉ ăn chơi
    Trạng Nguyên
    Super Moderator
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Đang ở
    Góc ngã tư đường
    Bài viết
    4,391
    Xu
    15,038

    Icon10 Chương 4: Đệ nhất chức nghiệp

    NGUYỄN GIA DU KÝ
    Võ Lâm Huyền Thoại


    Võ Minh Quý vốn là cậu quý tử của ông bà chủ đồn điền cà phê Cao Nguyên. Từ nhỏ nó đã ham mê chơi game, đọc truyện hơn đi học. Nhưng ông bà Võ biết rằng con trai mình vốn thuộc loại thông minh sáng láng chứ chẳng phải ngu đần gì. Vừa đánh vừa doạ mới gò được nó thi vào ngành kiến trúc. Thằng Quý nhượng bộ vì ít nhất ngành này còn có môn hình hoạ mà nó thích. Tuy nhiên khi khăn gói lên thành phố học, thoát khỏi sự kềm cặp của cha mẹ, nó lại trở về với cái thói nghiện game như cũ.

    Cả ngày nó chẳng làm gì ngoài việc online lên mạng chơi GO, một lần chơi đến năm sáu tựa game. Khi lên tới năm ba, nó đã nổi danh trong cộng đồng GO là ‘thánh caffe’. Không phải vì nhân vật nó mạnh, đồ nó khủng mà bởi vì đi chơi game nào cũng thấy mặt ‘Coffe đại sư’ xuất hiện. Thế nên muốn nổi tiếng vốn chẳng phải là việc khó khăn gì.

    Ở đối diện phòng trọ cuả thằng Quý là một đàn anh học bên trường Y dược. Từ khi dọn đến khu nhà này, nó đã biết danh ‘thần làm thêm’ của Thiên Hùng. Nó chỉ thường gặp ảnh lúc nửa đêm, khi đang hẹn bạn công thành, chơi co-op thì anh ta mới đi làm thêm về. Mỗi nhà mỗi cảnh. Trong lúc nó ở đây ăn chơi, sống dựa vào tiền ba mẹ thì anh ta phải đi cày cục nuôi thân và lo chi phí học hành. Đừng tưởng nó vô tâm chỉ biết chúi mũi chơi suốt ngày. Kỳ thực, nó nể phục anh Hùng dữ lắm.

    Anh ta là dạng đàn ông trách nhiệm, sĩ diện và vô cùng kín tiếng; khi làm việc thì nhiệt tâm, kiên trì và thường tự đẩy bản thân đến cảnh giới cực hạn về sức chịu đựng. Tóm lại, nó với anh ta vốn là chính tà bất lưỡng lập; thằng Quý là con ve sầu, còn Thiên Hùng chính là con kiến.

    Cùng là cảnh sinh viên ở trọ, nên anh em đều đùm bọc và quan tâm lẫn nhau. Suốt ba năm ở đây nó đã được anh Hùng chiếu cố giúp đỡ rất nhiều. Cứ nghĩ tới lúc ảnh tốt nghiệp dọn đi thì nó cứ thấy buồn rười rượi. Nhưng khi phát hiện ảnh ở lại đây thêm một thời gian, nó mừng rỡ hết cỡ luôn.

    Thiên Hùng hiện không còn phải học hành gì, ngay cả công việc làm thêm cũng không thấy ảnh động tới. Thế là thằng Quý quyết định chia sẻ bí quyết con-sâu-lười-chăm-chỉ-chơi của mình cho hắn. Nó hướng dẫn Thiên Hùng bước vào thế giới game online.

    Trước giờ nó vốn ngưỡng mộ anh Hùng thì bây giờ càng ngưỡng mộ ảnh kinh khủng. Để cho Thiên Hùng tự chơi game thì ảnh chỉ ở trong thôn giết thỏ đúng cả tháng trời. “Đúng là trâu bò dễ sợ!” Người chơi áo vải lever 44, độ may mắn 100, độ tương thích vũ khí 100 thì cũng là lần đầu tiên thằng Quý thấy. Ảnh xứng đáng được gắn huy chương vì khả năng kiên nhẫn của mình.

    Lần thứ hai nó để Thiên Hùng quyết định thì anh ta đi mua một bộ chiến giáp loại khủng, hoàng kim cấp 60. Có thấy ai chưa gia nhập môn phái nào mà điểm máu lên tới bốn ngàn như ảnh chưa. Còn chạy lên trang thế giới thông báo mình sẽ tìm ra ‘Ngũ đại kỳ bảo’ trong truyền thuyết của Võ Lâm nữa chứ. Ô hay, đúng là không biết gì cũng có cái phúc của người không biết gì.

    Nó có thể kết luận, con người ở trên đời này không có ai thập toàn thập mỹ. Là tên vô dụng ngoài xã hội như thằng Quý khi gia nhập GO cũng có thể trở thành thánh nhân. Bác sĩ tốt nghiệp loại giỏi như Thiên Hùng khi chơi Võ Lâm cũng có thể biến thành thằng ngốc. Anh ta gia nhập Trường Sinh trang vốn thuộc quang hệ, chuyên đào tạo thầy thuốc và đấu thủ phòng ngự. Thế nhưng, nghề nghiệp Thiên Hùng chọn lại là đạo tặc thì có chết không chứ.

    Bây giờ tập hợp hết trên nhân vật Anh Hùng chính là những điều dở hơi nhất mà thằng Quý từng thấy. Đầu đội nón trắng của đại phu, áo vải đã chuyển sang nâu bẩn thỉu của nhóm đạo tặc hạ cấp, vũ khí vẫn là con dao găm cung cấp cho người mới chơi.

    Anh ta sở hữu bộ giáp thuộc hàng khủng của nhóm đấu sĩ nhưng lại ẩn đi không ai biết. Anh ta có lever cao thủ nhưng lại mang danh y sư tập sự. Anh ta có tay thỏ may mắn 100, độ ngăn độc 56 do thuộc quang hệ, tốc độ 89 do thuộc nghề đạo tặc, sức phòng thủ 80 do có áo giáp hoàng kim.

    Thằng Quý lắc đầu, tặc lưỡi. Có lẽ thần độ mạng của anh ta tên là Quách Tĩnh không chừng. Tại sao một người dở hơi như thế lại nhận được nhiều cái tốt như vậy. Caffe đại sư lever 142 cũng không có được các chỉ số phụ cao bằng anh ta.

    - Anh đang làm gì vậy? – Thằng Quý nhóng mắt nhìn Thiên Hùng đang click chuột như điên.
    - Đang giã thuốc. Văn sư phụ giao cho anh hết một nhà kho thuốc, toàn bộ phải hoàn thành không được ngưng lại giưã chừng.
    - Anh làm bao lâu rồi.
    - Hai tiếng. – Mồ hôi đổ ra đầm đìa.
    - Trời hai tiếng ngồi click chuột như vậy hả. Cái quest gì biến thái vậy, thôi anh ngưng đi. – Nó lên tiếng can ngăn.
    - Cũng gần xong rồi. Anh sợ giống như lần trước bỏ qua nhiệm vụ gì nữa, sau này đi đâu cũng bị ngăn cản. Thế nên từ khi gia nhập Trường Sinh trang, gặp ai anh cũng nói chuyện xem có nhiệm vụ gì cần làm không. Quả nhiên ở chỗ này có nhiều việc để làm thật. Họ hết đòi hỏi cái này rồi đòi cái kia.
    - Anh thật có tư cách trở thành nô bộc số dách. Mấy con NPC đó chỉ biết nói đi nói lại có mấy chữ thôi, anh hỏi nó hoài thì nó cũng chỉ giao mãi có mấy việc như thế. Anh làm bao giờ mới có thể xong chuyện đây?

    Thằng Quý đang ngồi than thở thì đột nhiên màn hình nổ bụp một màn khói. Khói từ từ tan ra, và xuất hiện một ông bụt râu trắng như cước.

    “Ta là tán tiên bị mắc kẹt trong thân cỏ khô này được hai ngàn năm rồi. Nhờ y sinh chăm chỉ giã hết cả kho thuốc mới giải thoát ta khỏi kiếp nạn. Nay xin tặng y sinh viên Tẩy Cốt Tán. Uống vào thay da đổi thịt trở thành cơ thể bán tiên, chờ ngày phi thăng.”

    Đến lúc này thì thằng Quý còn có thể nói được gì chứ. Là Tẩy Cốt Tán trong quest cho người lever 200 chuẩn bị phi thăng thành tiên. Nay chỉ cần gia nhập cái môn phái bé xíu như Trường Sinh trang, làm mấy nhiệm vụ biến thái thì cũng được tặng hay sao? Nó nhìn thấy ánh sáng lập loè bao phủ cơ thể Anh Hùng, sau đó tắt phụt như chưa hề xảy ra gì hết. “Nghi ngờ quá, có khi nào vô dụng rồi hay không. Hay là chưa đủ lever mà dùng sớm thì mất linh rồi!”

    - Anh Hùng, vào sổ tay cho em nhìn chút đi.

    Khi sổ tay giở ra thì thằng Quý sốc đơ tại chỗ. Ngoại trừ chỉ số lever 48, và máu 5680 của Anh Hùng thì toàn bộ những thông số khác đều biến thành số không hết rồi. Nó rê chuột vào các thông số thì chỉ nhận được đoạn tin nhắn nhỏ. “Thân thể đã cải tạo, không còn là người, thì làm sao phàm nhân có thể đo đếm được”.

    Võ Lâm Truyền Thuyết đúng là đã trở thành game truyền thuyết, chuyên gia đánh đố người ta. Bây giờ không còn nhìn thấy chỉ số gì hết thì làm sao luyện cấp?

    - Anh, đi làm nhiệm vụ với em đi. Thỉnh thoảng đổi gió, không cần suốt ngày trốn trong môn phái là việc?
    - Được hả, vậy mà anh cứ tưởng phải làm hết tất cả nhiệm vụ mới được ra ngoài chứ. – Thiên Hùng nhìn nó mừng rỡ như thấy cứu tinh.

    Trời ơi là trời, nó phải là gì với ông anh gà mờ này đây?

    ^_^

    Bởi vì hắn học ngành y, nên khi chọn môn bái sư liền đi vào Trường Sinh trang. Môn phái này vốn không có nhiều đệ tử, bởi vì họ không có các tuyệt chiêu bá đạo, chỉ thiên về phòng ngự và chữa thương. Nhưng công ty game vốn luôn tạo sự đồng đẳng và dàn đều giữa các tuyến nhân vật, thế nên tuy hệ thống võ thuật của Trường Sinh trang không đẹp và nhiều, nhưng bù lại số lượng quà tặng và nhiệm vụ ẩn của nó thì vô cùng phong phú. Kèm theo đó là Anh Hùng có đeo tay thỏ độ may mắn 100, nên khi làm bất kỳ nhiệm vụ nào, hắn cũng sẽ lấy được quà tặng ngẫu nhiên có giá trị cao cấp nhất.

    Ví như việc đánh thỏ tinh, số tiền ngẫu nhiên sẽ từ một cho đến bảy đồng, lúc thì để lại tai thỏ lúc thì không. Nhưng nếu bây giờ Anh Hùng ra tay, nhát đầu tiên lấy được đôi tai thỏ, nhát thứ hai kết liễu nó và có được bảy đồng vàng. Phần lớn là do sự kết hợp đầy ngẫu hứng của nghề đạo tặc và chỉ số may mắn 100.

    Trong vô số chức nghiệp của game, nghề đạo tặc là một sáng tạo độc đáo nhất. Nếu bạn chọn nghề này, chỉ số tốc độ sẽ được ưu tiên phát triển nhiều hơn khi lên cấp và lấy điểm kinh nghiệm. Ngoài ra, đạo tặc vẫn bị buộc phải chiến đấu, giết quái và làm nhiệm vụ như bất kỳ tuyến nhân vật nào khác. Tuy nhiên, khi đánh đối phương chỉ còn một nửa máu, bạn sẽ thấy được tuỳ chọn trộm đồ. Máu kẻ địch càng thấp thì xác xuất trộm được đồ càng cao. Thông thường, những tên đạo tặc khác phải trộm đến lần thứ năm thứ sáu thì mới lấy được một cái tai thỏ hay hai cái lông chim, khi đó kẻ địch đã cận kề cái chết thì họ mới đắc thủ.

    Cái điểm nổi bật này là do nhà sản xuất game muốn bù lại điểm yếu chỉ số tấn công thấp của nghề đạo tặc. Họ thường chịu thiệt khi PK và cả làm nhiệm vụ nên phải có kèm quà tặng an ủi thêm. Nhưng nếu chỉ có thế thì Thiên Hùng đâu có chọn nghề này cho nhân vật mình. Lý do quan trọng nhất mà hắn chọn nghề là do bảng mô tả có nêu xác xuất lấy được đồ thường phụ thuộc vào chỉ số may mắn.

    Anh Hùng và Coffe đại sư đi vào khu võ đường để tập luyện. Khu võ đường này bao gồm nhiều phòng, người chơi có thể vào đây PK lẫn nhau. Khi giết người trong võ đường không sợ bị đổi màu nick, và điểm kinh nghiệm không bị thay đổi. Coffe đại sư đứng im cho Anh Hùng chém một nhát. Với năng lực của hắn hiện nay, cấp 48 đối đầu với cấp 142 chỉ lấy được mấy chục máu của người ta thôi.

    [Nhóm] Coffe đại sư: “Chỉ vậy thôi hả anh? Em đã nói rồi, Trường Sinh trang và nghề đạo tặc không hợp nhau. Đã vậy cả môn phái lẫn nghề nghiệp đều không thiên về tấn công.”

    Trong lúc thằng Quý lo gõ chat thì đột nhiên nhân vật của nó bị tuột máu tiếp. Mấy con số xanh có dấu trừ thỉnh thoảng hiện lên mặc dù Anh Hùng chẳng có làm gì.

    [Nhóm] Anh Hùng: “Bên Trường Sinh trang ngoại trừ chữa thương và phòng ngự vẫn còn một tuyệt kỹ gọi là bỏ độc. Gần giống với chế tác sư, anh có thể bỏ độc lên vũ khí của mình.”

    [Nhóm] Coffe đại sư: “Ghê gớm vậy? Sao em chưa nghe qua tuyệt chiêu này.”

    [Nhóm] Anh Hùng: “Cái ông lão già già trong nhà bếp nói cho anh nghe. Sau khi anh chẻ cho ổng một thiên củi chất đầy phòng.”

    [Nhóm] Coffe đại sư: “Trời, lại là quest ẩn. Sao trong Trường Sinh trang quest ẩn nhiều thế nhỉ? Mà cái nào cũng kỳ cục không ai muốn làm. Ngoài anh ra chắc chưa từng ai khám phá được nhiều bí ẩn cuả Trường Sinh trang thế đâu.”

    [Nhóm] Anh Hùng: “Vẫn còn nhiều thứ vui lắm. Chừng nào máu chú còn một nửa thì báo anh.”

    Hai anh em đứng chờ, đến khi thằng Quý chỉ còn nửa máu thì Anh Hùng chạy tới chém thêm nhát nữa. Lần này ngoài trừ lấy được hai mươi hai đơn vị máu, cái tay thỏ mà Thiên Hùng cầm cho Coffe đại sư cũng bị rơi ra. Hắn chạy tới nhặt ngay.

    [Nhóm] Anh Hùng: “Nhờ chỉ số may mắn 100 nên đạo tặc ra tay bách phát bách trúng. Lần nào cũng thành công lấy được bảo vật giá trị nhất trên người đối thủ.”

    [Nhóm] Coffe đại sư: “Trời ơi, bá đạo vậy! Nếu có tay thỏ thì đạo tặc trở thành đệ nhất chức nghiệp mất rồi. Chém có một nhát là lấy luôn báu vật giá trị nhất của đối thủ.”

    [Nhóm] Anh Hùng: “Chỉ những món trong tay nãi thôi. Những món đang trang bị cho nhân vật thì không thể lấy. Mà chú cũng thấy đó, lực tấn công của anh dù đã có áo giáp hoàng kim hỗ trợ cũng không hơn 30 đơn vị máu. Phải đánh đến chừng nào mới rớt nửa máu của boss lớn được đây?”

    [Nhóm] Coffe đại sư: “Là do anh đang sử dụng dao găm của người mới chơi thôi. Chúng ta cần tìm vũ khí mới mạnh hơn và cả đồng đội nữa. Có như vậy mới làm được nhiệm vụ nhóm lấy được báu vật có giá trị. Những người khác tấn công, anh ở phía sau hồi máu. Khi đối thủ tuột máu thấp thì anh nhảy vào chém một nhát, đoạt luôn bảo vật luôn. Chúng ta có thể không cần giết boss mà vẫn lấy được đồ. Trời ơi, viễn cảnh sao mà ngọt ngào quá.”

    [Nhóm] Anh Hùng: “Nhưng anh vẫn chưa làm xong hết nhiệm vụ môn phái.”

    - Kệ nó đi, mai mốt rảnh vòng lại cũng được. Bây giờ chúng ta đi tìm đồng đội.

    Thiên Hùng ngạt nhiên thì thấy thằng Quý đã bỏ máy chạy qua phòng mình. “Thằng này lạ. Nói đi tìm đồng đội không ở trong game, chạy ra đây làm gì?”

    - Thật ra em chưa nói với anh. Trong dãy phòng trọ của mình vẫn còn một cao thủ võ lâm đang ẩn mình. – Mặt mày thằng Quý vô cùng nghiêm trọng thông báo. - Là một người anh chẳng thể nào ngờ đến đâu.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Mọi ý kiến đóng góp, thắc mắc xin gửi vào http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=64167
    Lần sửa cuối bởi nguoi qua duong a, ngày 11-04-2013 lúc 21:02.
    ---QC---
    Mọi góp ý cho Người qua đường A xin vào đây
    Hidden Content Hidden Content


  2. Bài viết được 32 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Hỗn Nguyên Ma Hạc,iamvampire2009,Miên Lý Tàng Châm,minhnhat3,momo123,ngocnghechvn,quynhantu,vipboy247,zap1412,
  3. #7
    nguoi qua duong a's Avatar
    nguoi qua duong a Đang Ngoại tuyến Vô ảnh vô tung
    Truy cầu hảo hữu
    Dư Thời cư sĩ
    Tạm nghỉ ăn chơi
    Trạng Nguyên
    Super Moderator
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Đang ở
    Góc ngã tư đường
    Bài viết
    4,391
    Xu
    15,038

    Icon6 Chương 5: Chân nhân bất lộ tướng

    NGUYỄN GIA DU KÝ
    Võ Lâm Huyền Thoại



    Dãy phòng trọ mà thằng Quý và Thiên Hùng đang ở là cùng một chủ. Chị Mai có chồng là kỹ sư xây dựng, chị ta hằng ngày không đi làm, chỉ chờ tới tháng thu tiền phòng mà sống thôi.

    Thằng Quý dắt Thiên Hùng qua lúc chị Mai đang nằm coi phim truyền hình. Thấy hai đứa lấp ló ngay cửa, chị nặng nhọc trở mình ngồi dậy. Chị Mai hiện nay đã có bầu tám tháng rồi, mỗi cử chỉ hành đồng đều nặng nề vô cùng.

    - Hai đứa tìm chị có chuyện gì không? – Chị mỉm cười. – Chưa tới tháng đóng tiền nhà mà.
    - Dạ, không phải tiền nhà. Tụi em tới đây là nhờ chị giúp một chuyện. – Thằng Quý cười hề hề đi vào phòng. – Số là anh Hùng đây vừa gia nhập ‘võ lâm’. Ảnh gia nhập Trường Sinh trang và chọn nghề đạo tặc. Nhờ có tay thỏ của Dạ Thố Vương mà chỉ số may mắn của ảnh lên tới 100 lận. Bây giờ xác suất trộm đồ của ảnh là bách phát bách trúng đó nha.

    Nghe thằng Quý kể lể, chị Mai không có phản ứng gì nhiều ngoài việc nhướng mày lên. Coi bộ chị vẫn chưa kết luận thằng Quý khùng, mà vẫn kiên nhẫn chờ nghe thêm một đoạn nữa.

    - Chị biết đó, y sư và đạo tặc đều có điểm yếu chung là chỉ số tấn công không cao. Tuy ảnh có áo giáp hoàng kim cấp sáu mươi, nhưng dùng dao găm chém chỉ số phòng thủ hai mươi sáu như em thì lấy chưa tới ba mươi đơn vị máu. Nếu cứ để ảnh như vầy, sẽ phí phạm tay nghề đạo tặc bách phát bách trúng cuả mình. Chị nghĩ coi, dù bất kỳ boss loại gì, chỉ cần đồng đội đánh tuột được nửa máu, ảnh đều sẽ chôm được báu vật tối cao của quest đó ...

    Thằng Quý nói nửa chừng rồi lấp lửng khiến cho chị Mai phải gãi cằm suy tư.

    - Tóm lại, hai đứa muốn lập đội chứ gì?

    Thằng Quý nghe được mỉm cười, gật đầu như giã tỏi.

    - Vậy gia nhập Tứ Hải bang của chị đi.
    - Có một lời của Kinh Diễm Phi Tuyết bang chủ thì tụi em còn mong gì hơn. Anh Hùng và Coffe đại sư xin vô cùng đa tạ Tứ Hải bang chủ.

    Trong lúc thằng Quý đang diễn tuồng Võ Lâm cuả mình thì Thiên Hùng kinh ngạc nhìn bà chủ nhà trọ. Bà chị nội trợ này thì ra lại là một cao thủ võ lâm ẩn dật.

    ^_^

    Khi Thiên Hùng và thằng Quý quay về phòng thì đã nhận được tin nhắn mời gia nhập Tứ Hải bang.

    [Nhóm] Coffe đại sư: “Tứ Hải bang là bang phái lớn nhất ở Thịnh Thế thành. Kinh Diễm Phi Tuyết bang chủ là cao thủ đứng hàng thứ năm của server Lê quốc.”

    [Nhóm] Anh Hùng: “Anh không ngờ chị Mai cũng chơi GO.”

    [Nhóm] Coffe đại sư: “Xời ơi, thời nay bất cứ ai cũng chơi GO. Không game này thì cũng game khác. Anh bây giờ mới phát hiện thì xưa rồi.”

    [Nhóm] Anh Hùng: “Vậy gia nhập bang hội thì có ưu điểm gì? Có khác gì với gia nhập môn phái?”

    [Nhóm] Coffe đại sư: “Gia nhập môn phái thì giống như mình chọn trường mà học. Còn gia nhập bang hội chính là xin việc vào một công ty. Trong công ty thì có nhiều vị trí thư ký hay nhân viên. Một bang hội thì cũng giống như vậy, luôn thu nạp nhiều loại chức nghiệp. Ngoài quest cá nhân, thì có những quest yêu cầu phải có đội nhóm mới làm được. Gia nhập bang hội chúng ta có thể chọn ra đồng đội trong bang để cùng làm nhiệm vụ, tiện lợi vô cùng. Hơn nữa chức nghiệp của anh không thích hợp đi một mình mà nên có đồng đội hỗ trợ. Họ tấn công còn anh phòng thủ, hồi sức, kiêm chôm đồ.”

    Sau khi chấp nhận lời mời của Kinh Diễm Phi Tuyết thì họ có được tuỳ chọn vào đại sảnh đường của Tứ Hải bang. Đó là một căn phòng đã có tụ tập rất nhiều người và chat box bang hội đang đưa tin chào đón hai người mới gia nhập.

    [Bang] Kinh Diễm Phi Tuyết: “Chào mừng hai tiểu đệ gia nhập Tứ Hải bang của lão tỷ.”

    [Bang] Tiêu Dao Du Hí: “Chào mừng hai vị huynh đài.”

    [Bang] Lục Hợp Vô Song: “Chào Anh Hùng ca, Coffe ca.”

    [Bang] Milaaivay: "Ciao!"

    [Bang] Tiểu Anh muội muội: “Chào nhị vị đại huynh.”

    [Bang] Khiêm: "Chào bạn!"

    [Bang] Thiên Tửu Bất Tuý: “Nhậu đê ... nhậu đê ... ăn mừng bằng hữu mới.”

    [Bang] Tiểu Anh muội muội: “Tuý huynh lúc nào cũng chỉ biết nhậu thôi >o<”

    [Bang] Thiên Tửu Bất Tuý: “Ta còn biết chào mừng nữa mà. ^_^”

    [Bang] Não tàn sĩ sư: “Chẳng qua cũng chỉ kiếm cớ đi nhậu.”

    ...

    Mọi người bắt đầu ẫm ĩ với nhau, vô cùng thân thiết và vui vẻ. Thiên Hùng có cảm giác như mình vừa gặp lại đám bạn cùng trường, lúc nào cũng nhí nhố, tếu táo và nhao nhao ồn ào như thế này. Hắn cũng bị ảnh hưởng, phấn khởi tự giới thiệu và bắt đầu làm quen với mọi người. Thiên Hùng không biết, thì ra cùng một lúc mình có thể kết giao được nhiều bạn đến vậy.

    Nghi thức gia nhập bang, ngoại trừ phải nuôi đại boss để tăng điểm cống hiến, thì nhận được nhiều event bang hội hơn. Có rất nhiều nhiệm vụ từ đơn giản đến phức tạp cho người chơi kiếm tiền và tăng điểm kinh nghiệm. Thiên Hùng lần lượt chọn vào quest dành cho lever thấp nhất để bắt đầu.

    Hai vợ chồng Thái Hoàng Kim giận nhau, hắn phải đi hoà giải bọn họ. Thật là một nhiệm vù điên khùng! Thiên Hùng lần lượt chạy từ kỷ viện ở thành tây đến Thái phủ ở thành đông để chuyển lời của bọn họ cho đối phương. Năm bảy lượt như vậy thì mới hoàn thành quest, lấy được 1200 điểm kinh nghiệm và chín trăm đồng vàng. Thật sự là lao động khổ sai.

    Nhưng với ai chứ Thiên Hùng thì vô cùng thích thú với mấy quest lặt vặt này. Có lẽ do đánh thỏ lâu qua, bây giờ được làm việc có nói chuyện với NPC, nên hắn rất hào hứng. Trong một ngày, quest chính tuyến dành cho người chơi dưới cấp 50 đều bị Thiên Hùng hoàn thành toàn bộ. Hắn bắt đầu đi làm quest phụ tuyến đồng đội.

    Vụ đầu tiên, chính là cùng Coffe đại sư vận tiêu. Thắng Quý vì Thiên Hùng nên đã bỏ Đại Nghĩa bang của mình mà chạy qua Tứ Hải bang. Bản thân chức nghiệp của nó là kỵ sĩ thì không nói gì, nhưng Thiên Hùng thấy hơi buồn cười khi một tên đạo tặc như mình mà lại đi vận tiêu.

    Xe hàng đấy ắp của cải xa hoa có hai con ngựa kéo lẽo đẽo đi theo bọn họ. Hắn thầm nghĩ, nhà sản xuất game cũng thật biết chơi người ta, ai đời xe hàng mà lại phô trương hoa hèo đến thế. Trong thực tế, khi muốn vận chuyển hàng quý giá chẳng phải người ta phải giấu đi hay sao?

    Nhưng đặc biệt do có người độ may mắn 100 đi theo, nên dù thằng Quý có chọn xe hàng đắt nhất, vận chuyển đi xa nhất cũng tự tin vô cùng. Sau ba lần tối đa vận tiêu mỗi ngày, hai người bọn họ kiếm được vài chục vạn đồng vàng nhẹ nhàng.

    Cuộc sống trong võ lâm của Thiên Hùng bắt đầu vô cùng bận rộn. Hắn đã biết mùi vị ngồi bên lửa trại hát Tiếu ngạo giang hồ cùng chiến hữu, đã nhìn thấy bình minh trên hoàng thành Lê Quốc, đã thấy sự kiện chiến quốc đẫm máu trong tháng. Tóm lại, hắn đã triệt để say mê game.

    Nhưng ở đời không có chuyện gì là bất biến. Nhất là võ lâm giang hồ luôn sôi động như thế này. Đi vận tiêu cũng có ngày gặp sơn tặc.

    Điểm đặc biệt của game “Võ Lâm Huyền Thoại”, hệ thống chức nghiệp vô cùng phong phú. Phải nói ở ngoài đời có nghề gì, trong game liền có nghề đó. Thậm chí cả nghề ở ngoài đời không có, trong game cũng có luôn. Ngoài nghề đạo tặc của Anh Hùng, sơn tặc cũng thật là một nghề rất hot.

    Ngày hôm đó, hai huynh đệ bọn họ đang kéo xe hàng đi qua Ma Phong Lĩnh, đột ngột một thần bí nhân đứng ra chặng đường.

    [Cận] Thần bí nhân: “Cây này do ta trồng, đường này do ta mở. Muốn đi qua, mau trả lộ phí đêêê...”

    [Nhóm] Anh Hùng: “?”

    [Nhóm] Coffe đại sư: “Nó cướp tiêu đó. Hoặc là nộp cho nó số tiền bằng tiền nhận tiêu, chúng ta sẽ được đi qua. Tuy huề vốn, nhưng chuyến hàng này vẫn có kinh nghiệm. Không nộp tiền thì đánh, lỡ chết thì mất cả chì lẫn chày.”

    [Nhóm] Anh Hùng: “Thế có đánh không?”

    [Nhóm] Coffe đại sư: “Dĩ nhiên là đánh rồi. Kỵ sĩ cấp 142 mà sợ lũ này sao?”

    Vậy là thằng Quý thúc ngựa, xông đến chỗ thần bí nhân mà chém. Anh Hùng thấy thằng em của mình chiến rồi, nên cũng nhào vô giúp đỡ. Mỗi chiêu của Coffe đại sư đều làm đối phương rớt ngàn mấy máu. Có Anh Hùng chen vào, mấy con số như hai mươi ba, ba mươi mốt hiện lên thật thảm hại.

    [Nhóm] Coffe đại sư: “Anh à, lát em cho mượn tiền. Đi mua vũ khí nào đó tốt hơn nha.”

    Thanh đại đao của đối thủ trông có vẻ nặng nề nhưng khi xoay chuyển lại vô cùng linh hoạt nguy hiểm. Mỗi nhát chém xuống đều khiến lớp áo giáp màu đen của Coffe đại sư toé lửa. Thằng Quý đánh đối phương bao nhiêu, người ta trả lại nó cũng bấy nhiêu. Thiên Hùng đứng bên cạnh không tham gia vào trận chiến nữa, hắn chuyển qua hồi máu cho đồng đội.

    Lẽ thường hai đánh một thì sẽ được lợi thế không ít. Thiên Hùng là y sư, dĩ nhiên khả năng trị thương của hắn phải vượt trội hơn mấy thứ Kim sang dược mua ngoài chợ rồi. Dựa vào lợi thế đó, bọn họ đã hạ được một nửa sinh lực của boss sơn tặc. Đến lúc này Bách Thắng đạo tặc ra tay.

    Thiên Hùng xoay dao găm, hạ người xuống tấn. Một chiêu “Phong Tẫn” đã thành công đánh rớt món đồ trong túi nãi của đối phương. Thiên Hùng nhặt lấy, mở ra thì nhận được một quả trứng.

    Box chat tổ đội.

    [Nhóm] Anh Hùng: “Ê Quý, Dực Hoả Phượng là cái gì vậy?”

    [Nhóm] Coffe đại sư: “Hả, lấy được trứng vật nuôi quý vậy. Cái đó nở ra thần thú, nuôi dưỡng lớn lên có thể trợ công, hoặc dùng làm vật cưỡi. Giống hôm trước chúng ta gặp Lam Y Công Tử đó, của anh ta là Dực Hoả Hoàng. Phen này lời to rồi, mau tẩu, không cần tiêu xa.”

    Thế là hai anh em lập tức dùng hồi thành phù rời khỏi trận chiến với sơn tặc Thần Bí Nhân. Sau đó cả hai hỉ hả chạy về bản đồ bang hội núp.

    [Nhóm] Coffe đại sư: “Anh Hùng mau mau mở trứng ra đi. Tiểu oa sủng sẽ mau chóng nhận chủ nhân.”

    [Nhóm] Anh Hùng: “Nhưng như vậy có được không? Chúng ta chôm của người ta >”<!”

    [Nhóm] Coffe đại sư: “Đây là trò chơi mà. Tất cả đều có quy tắc hết. Sơn tặc thì đi cướp tiền, đạo tặc thì đi chôm đồ. Tất cả đều nhằm tạo sự phong phú, kích thích cho người chơi. Người bị mất đồ chắc phải hiểu điều đó. Chỉ đặc biệt là chưa có ai bị mất món đồ quý giá cỡ này.”

    [Nhóm] Anh Hùng: “Sao click vào không mở được?”

    [Nhóm] Coffe đại sư: “Éc ... quên mất. Trên cấp 50 mới được nuôi thú. Chúng ta đi luyện lever đi.”

    [Nhóm] Anh Hùng: “Lại đi vận tiêu hả?”

    [Nhóm] Coffe đại sư: “Không, muốn ép lever, còn có một con đường bá đạo hơn. Đó chính là ở tù.”

    Lát sau, Thiên Hùng nhận được một số đồ từ Coffe đại sư mang tặng. Cao cấp kinh nghiệm phù, trái đắng, kích lực dược, bình phiêu lưu. Hắn click vào từng món để xem công năng của chúng. Cao cấp kinh nghiệm phù có tác dụng nhân đôi số kinh nghiệm trong thời gian một tiếng đồng hồ. Trái đắng ăn vào tăng 500k kinh nghiệm. Kích lực dược giúp cơ thể bạo phát, sẽ nâng lực tấn công lên 50%. Bình phiêu lưu sẽ tích luỹ kinh nghiệm dựa vào thời gian online.

    [Nhóm] Coffe đại sư: “Sau khi dùng hết mấy món này, chúng ta đi tới Ác Nhân cốc thực hiện phụ bản tuần hoàn. Trong phụ bản này, nhân vật sẽ vào trạng thái đồ sát, tức là auto play, không thể điều khiển gì nữa. Chỉ biết chém quái trong Ác Nhân cốc đến khi hết máu thì thôi. Cứ năm vòng sẽ qua được một cấp, được nhận kinh nghiệm cực lớn. Nhưng nếu chết giữa chừng thì mất hết tất cả nhá.”

    [Nhóm] Anh Hùng: “Vậy anh có được không?”

    Hắn lo lắng gõ vào bàn phím. Thật sự là chỉ số phòng ngự của hắn trước khi ăn Tẩy Cốt tán thật sự rất thấp. Dù đã trang bị áo giáp hoàng kim cũng khó mà vượt qua số 200. Ác Nhân cốc, nghe tên cũng đủ biết quái vật trong đó mạnh cỡ nào. Nếu không thì hệ thống cũng sẽ chẳng trao điểm kinh nghiệm cao như thế.

    [Nhóm] Coffe đại sư: “Đừng lo, xếp đội hình em đi trước, đỡ đòn hết cho anh.”

    [Nhóm] Anh Hùng: “Phiền chú quá.”

    [Nhóm] Coffe đại sư: “Trên giang hồ chỉ có hai huynh đệ ...”

    [Nhóm] Anh Hùng: “Cảm ơn. Mà tại sao chú lại bảo đi ở tù.”

    [Nhóm] Coffe đại sư: “Thì vào đó mình có được điều khiển nhân vật nữa đâu. Cứ như là ở tù vậy, ức chế lắm. Tuy nhiên, vì điểm kinh nghiệm cao, nên phải cắn răng vào tù ở thôi.”

    Trang bị xong tất cả mọi thứ, hai huynh đệ hùng dũng tiến vào Ác Nhân cốc. Lúc này có một tín hiệu tin nhắn gởi vào hộp mail của Anh Hùng. Nhưng gà mờ như hắn sao lại để ý tới. Sau khi đã tiến vào vòng ngũ ác nhân đầu tiên, có muốn đọc thư thì cũng đã vô phương rồi.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Mọi ý kiến đóng góp, thắc mắc xin gửi vào http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=64167
    Lần sửa cuối bởi nguoi qua duong a, ngày 29-07-2013 lúc 13:51.
    Mọi góp ý cho Người qua đường A xin vào đây
    Hidden Content Hidden Content

  4. Bài viết được 32 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Hỗn Nguyên Ma Hạc,iamvampire2009,Miên Lý Tàng Châm,minhnhat3,ngocnghechvn,quynhantu,vipboy247,zap1412,
  5. #8
    nguoi qua duong a's Avatar
    nguoi qua duong a Đang Ngoại tuyến Vô ảnh vô tung
    Truy cầu hảo hữu
    Dư Thời cư sĩ
    Tạm nghỉ ăn chơi
    Trạng Nguyên
    Super Moderator
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Đang ở
    Góc ngã tư đường
    Bài viết
    4,391
    Xu
    15,038

    Icon10 Chương 6: Đại nội mật thám

    NGUYỄN GIA DU KÝ
    Võ Lâm Huyền Thoại



    Nguyễn Thiên Hùng du nhập võ lâm được gần tháng trời thì có kết quả tốt nghiệp. Không ngoài dự đoán của hắn, Thiên Hùng thật sự đã đậu loại ưu. Lúc trước còn chần chờ nằm nhà giải lao sau cuộc vượt vũ môn, bây giờ có kết quả, hắn không thể tự huyễn hoặc rằng mình rãnh rỗi được.

    Ừ thì lên trường xin bản điểm và giấy chứng nhận tốt nghiệp tạm thời. Rồi ngồi nhà viết đơn xin việc, chạy vòng vòng đến các bệnh viện gửi hồ sơ mong ‘được chăng hay chớ’. Kết quả là lại tiếp tục rút ở nhà chơi game, toàn bộ đơn xin việc đều bặt vô âm tính.

    Nhân vật Anh Hùng của hắn lần đó bị khoá đúng ba ngày. Sau khi từ Ác Nhân cốc trở ra hắn thăng tiến lên cấp 52, còn thằng Quý lên được cấp 143. Trò chơi này cấp càng cao, điểm tích luỹ nâng lever càng nhiều. Chính vì thế nhân vật Anh Hùng mới thăng liền ba cấp còn Coffe đại sư chỉ được một.

    [Mật] Coffe đại sư: “Anh Hùng, mau mở bảo bối nhận tiểu oa sủng đi.”

    Thiên Hùng ngay lập tức mở tay nãi ra, click chọn vào cái trứng mình đã chôm được từ Thần Bí Nhân. Ánh sáng chói loà ngập mắt, một chú chim đỏ rực đuôi dài chớp chớp mắt nhìn hắn đáng yêu.

    [Báo] Hệ thống: “Chúc mừng Anh Hùng nhận được Cao cấp sủng vật. Sau này cùng nhau hành hiệp giang hồ, lưu danh truyền thuyết.”

    Tuỳ chọn đặt tên lần đầu cho sủng vật hiện ra, hắn không do dự gõ vào đó chữ Kentucky, một nhãn hiệu thức ăn nhanh nổi tiếng. Đúng vậy, con Dực Hoả Phượng này chỉ làm hắn nhớ đến gà rán mà thôi.

    Việc tiếp theo mà hắn làm chính là kiểm tra hộp thư đang nhấp nháy chờ được xem kia. Cái gì, có khủng bố sao? Chỉ mới ba ngày đã nhận được hàng chục lá thư từ nick Tịch Dạ. Năm cái đầu là lịch sự đề nghị liên lạc, năm cái sau là trách móc vì sao hắn chôm bảo bối của mình ... năm cái cuối cùng đặc biệt lăng liệt, muốn trảm cả nhà của hắn. Anh Hùng bực bội, hắn không thích đụng chạm với loài người hung dữ như thế này.

    Đột nhiên ầm một tiếng, cạnh hắn xuất hiện một đám khói bốc mù mịt. Một cô nương mặc bộ đồ dạ hành xuất hiện trước mặt Anh Hùng.

    [Cận] Tịch Dạ: “Cuối cùng cũng xuất hiện. Thời gian qua ngươi đã trốn ở đâu? May mà ta dùng Truy Tung theo dõi, nếu không cũng chẳng thể tìm ra ngươi được.”

    [Cận] Anh Hùng: “À ... xin hỏi cô nương cần tìm tại hạ có việc gì?”

    [Cận] Tịch Dạ: “Ngươi còn giả điên, mau trả lại sủng đản cho ta.”

    [Cận] Anh Hùng: “Không có!”

    [Cận] Tịch Dạ: “Còn chối, không phải tên đạo tặc nhà ngươi thì còn ai. Thứ y sinh làm đạo tặc như ngươi, server này còn chưa có kẻ thứ hai sao?”

    [Cận] Anh Hùng: “Thật sự là không có, bởi vì trứng đó đã nở rồi.”

    Hắn mở lồng, kích vào lệnh triệu hồi sủng vật. Con Kentucky ngay lập tức xuất hiện bay bay sau lưng. “Chủ nhân, người gọi ta sao?”

    Tịch Dạ ngay lập tức nổi điên. Trên màn hình chat chỉ gõ toàn icon tức giận. Vậy là nàng tấn công hắn. Thiên Hùng nhìn vào bảng máu của hai bên. Lever 53 cùng 89 đối đầu, thật sự là không còn đường sống. Đạo tặc chước thứ hai, tẩu vi thượng sách. Hắn chạy, nhưng bị chém ngay sau lưng. Nàng ra tay thật ngoan độc, không để ý khoảng cách thực lực giữa hai bên, tiễn hắn về y quán luôn.

    Mỗi lần chết hồi sinh lại sẽ bị mất tiền, rớt kinh nghiệm. Hắn đang giận vô cùng, lần đầu tiên gặp cái chuyện thị phi như thế này, muốn tránh cũng không xong. Nào ngờ Tịch Dạ quả thật là nữ nhân âm hiểm, xông thẳng đến y quán, chờ hắn vừa hồi sinh đi ra thì lại liên tục chém, cho đến khi hắn gục chết tại chỗ mới thôi. Tiểu sủng mới cũng vì thế mà bị giảm thọ mệnh, bảo giáp và vũ khí đều bị mất độ bền. Hồi sinh cũng phải mất tiền vậy, mua thọ dược cho sủng vật cũng tốn tiền vậy, đến chế tác sư sửa đồ cũng tốn tiền vậy. Mà bình phàm hễ đụng tới tiền bạc, Thiên Hùng rất dễ mất bình tĩnh.

    Hắn ngó sang phòng đối diện, thật là kẹt là thằng Quý đi vào trường có công việc gì đó chưa về. Chiến hữu cùng bang thì bận làm quest hết trơn rồi. Thiên Hùng đầy bất lực nằm chết tại chỗ, chờ đồng hồ đếm ngược để phục sinh. Đáng ghét là nữ nhân bịt mặt kia không có ý định rời đi, đứng canh chừng hắn sống dậy để đánh cho tuột lever đây mà. Chỉ cần đẩy Thiên Hùng ngược về cấp 49, sủng vật sẽ tự động trở về hình dạng trứng, lúc đó cường ngạnh bắt hắn giao ra càng dễ dàng hơn.

    Thấy tương lai mịt mù trước mắt, Thiên hùng đành giở trò thương lượng.

    [Cận] Anh Hùng: “Cô nương, đi lại trên giang hồ cũng có quy tắc đạo nghĩa chứ. Sao lại hiếp đáp kẻ dưới cơ mình.”

    [Cận] Tịch Dạ: “Ta không có hiếp đáp kẻ yếu. Ta không hiểu ngươi VIP hay hacker, thật ra ngươi dùng bản crack nào nhưng mà dễ dàng chôm được thần vật cao cấp nhất của ta như vậy? Mau buông tay chịu chết, lấy được sủng đản rồi, ta với ngươi không cần nợ nhau.”

    [Cận] Anh Hùng: “Thì ra cô là boss Kẻ Thần Bí hôm trước. Cô nương đi làm sơn tặc cướp tiêu thì được, ta là đạo tặc thì không được chôm đồ của người ta. Công lý là ở đâu?”

    Một tay gõ chat, một tay nhấn điện thoại gọi cứu viện. Cùng lúc hai não trái phải hoạt động độc lập được với nhau, e cũng là một bản lĩnh hơn người của Thiên Hùng.

    - Chú đang ở đâu rồi? Chủ nợ đánh tới nhà rồi kia. Sơn tặc hôm nọ đang canh anh ở chỗ y quán, gặp một lần, giết một lần. Ả muốn tẩy lever của anh. - Hắn cấp tốc thông báo cho thằng Quý.
    - Hả, cái gì? - Thằng Quý nhảy dựng lên. - Em đang đi ngoài đường. Anh chờ chút, em tìm quán net lủi vào cứu anh ngay.

    Quả nhiên là anh em tình thâm, kêu cứu là lập tức có viện binh chạy tới. Nhưng lần sau hắn phải nhắc nhở thằng em này bỏ cái thói vừa chạy xe vừa nghe điện thoại đi.

    Thời gian đếm ngược kết thúc, nhân vật Anh Hùng hồi sinh tại chỗ, Tịch Dạ lại xông vào chém giết không tha. Dù hắn tích cực hồi máu, cũng không thể bù lại với những đòn tấn công nặng nề của nàng, chiêu nào cũng trên ngàn tư. Máu của hắn chỉ cần ba bốn lần chém là tuột sạch bách. Lại tiếp tục nằm chết chịu trận, lever đã bị tuột xuống 51, nộ khí đã đủ 100%.

    “Lần sau có nên dùng chiêu bạo kích, ôm bom tự sát tấn công nàng ta chăng?” Hắn nhíu mày. Thiên Hùng không thích làm mích lòng người khác, nhưng nếu kẻ nào cố tình gây hấn với hắn, Thiên Hùng cũng khó mà nhẫn nhịn được. Ba ngày treo máy ở tù mới tìm được mấy triệu điểm kinh nghiệm đó. Bây giờ trơ mắt nhìn người ta chém mình hết lần này đến lần khác, nằm trong máu me đầm đìa, lever tuột dần, của cải hư hao như vậy sao có thể chịu nổi.

    Từ đằng xa, một bóng người cưỡi hắc mã đang ầm ầm phi tới. Quân cứu viện đã đến rồi. Coffe đại sư cùng thần sủng Tiểu Hắc xuất hiện, phương kích trong tay, không cần hỏi liền nhào vào kích sát hung dữ cô nương kia.

    [Cận] Coffe đại sư: “Anh Hùng có sao không?”

    Hắn ngay lập tức chui vào y quán hồi sinh. Vừa đi ra đã thấy hai bên giao chiến kịch liệt dữ dội. Coffe đại sư tuy lever cao nhưng trang bị chỉ thuộc hạng bình thường, thằng Quý ghét nhất là bỏ tiền nạp thẻ. Nó cho rằng mua trang bị hỗ trợ chỉ là hành vi của bọn gà, dân chuyên nghiệp phải cày lever mới là hảo hán.

    Người sống tại giang hồ, tự nhiên cũng phải tuân theo một số quy tắc. Ngoài điều lệ game quy định phải lịch sự khi giao tiếp, giang hồ cũng có những quy định ngầm với nhau. Lấy thịt đè người chính là hành vi cấm kỵ. Người chơi mới ở thôn tân thủ được hệ thống bảo vệ là một ví dụ. Theo đó ở tại chốn võ lâm này cấp 7x chỉ đánh với 7x, dưới cấp 60 vẫn chỉ là người chơi mới tập sự mà thôi. Chỉ giết địch ngoài thành, khác quốc gia, các vụ tranh chấp bang phái đều phải có thư thách đấu và thượng đài mới tính là hợp lệ. Vậy mà hôm nay Tịch Dạ đã vi phạm hết toàn thể những điều cấm kỵ đó. Hơn hết, nàng dám động vào hảo huynh đệ của Coffe đại sư, thế nên cậu ta cũng dốc hết sức mình để báo thù cho đại ca.

    Cấp 89 đối đầu với cấp 143 lẽ ra không khó đoán kết quả. Nhưng phức tạp ở chỗ toàn bộ trang bị của Tịch Dạ đều là hoàng kim cấp 80, vô khuyết sản phẩm. Tuy chỉ số đồng bộ không cao bằng chiến giáp của Anh Hùng, nhưng quả thật các điểm cộng dồn cũng đã thuộc hàng top. Lever của nàng chỉ ở tầm trung, thuộc chế độ VIP, còn có hàng họ này nọ, chắc cú là do bỏ tiền ra nạp thẻ rồi. Thằng Quý càng khinh thường đối thủ, ra tay càng lúc dữ dội hơn.

    Cũng giống như trận ở Ma Phong Lĩnh, Anh Hùng ở bên cạnh hỗ trợ đồng đội. Trong thời khắc quyết định, hắn lại ra tay nhanh gọn lẹ đoạt đồ của đối phương. Coffe đại sư biết rõ Anh Hùng có khả năng bách chiến bách thắng như thế nào, vưà thấy nhân vật nhặt được bảo bối liền dùng Đồng Hành phù kéo Thiên Hùng đi ra khỏi kinh thành.

    [Nhóm] Coffe đại sư: “Lần này lại thu được vật báu nào vậy anh?”

    [Nhóm] Anh Hùng: “Một cái lệnh bài có chữ mật.”

    [Nhóm] Coffe đại sư: “Không xong rồi, cô là là mật thám của triều đình.”

    [Nhóm] Anh Hùng: “Hả, là sao?”

    [Nhóm] Coffe đại sư: “Là GM, là mod ẩn trong trò chơi này. Có thể là cộng tác viên hay là nhân viên hãng game, nhiệm vụ của họ là trà trộn trong vô số người chơi, để tìm ra các lỗi, lỗ hổng và quản lý hoạt động chung. Trong võ lâm này gọi là Đại nội mất thám.”

    Thằng Quý vừa dứt lời, bên cạnh họ lại có tiếng nổ ầm và khói bụi bay mù mịt. Tịch Dạ kia đã dùng bùa Truy Tung và sau đó lại Đồng Hành đến chỗ đối phương. Loại bùa theo dõi và truyền tống này rất mắc tiền, không phải là người chơi giàu có, hoặc được tài trợ miễn phí cũng chẳng ai dám dùng liên tục như Tịch Dạ.

    [Cận] Tịch Dạ: “Kẻ biết được bí mật của ta phải chết. Ta khoá acc của hai người vì tội hack đồ.”

    [Cận] Coffe đại sư: “Oan quá, nào có. Tụi em là người chơi lương thiện mà.”

    [Cận] Tịch Dạ: “Đừng chối cãi vòng vèo, có người chơi nào mà lần lượt lấy được toàn đồ khủng trong tay nãi của ta. Chịu chết đi!”

    Cả hai anh em cứng người sợ hãi. Bọn họ chỉ giỡn chơi thôi mà, sao lại đến nông nỗi này. Hai cái nick này đều là tài sản quý giá của bọn họ. Ai cũng đã phải trải qua rèn luyện mấy tháng trời mới đạt được chút thành tựu. Lever, bảo bối, thanh danh chẳng lẽ phải chịu mất đi như vậy? Lại còn bị ghép tội chơi hack thì làm sao dám ngẩn mặt nhìn đời.

    Nheo mắt, một phút, hai phút ... sao đó vẫn không có gì thay đổi. Coffe đại sư di chuyển đến bên vệ đường, thử nhổ một túm cỏ lên lên xem sao. Cuối cùng cậu ta cười to.

    [Cận] Coffe đại sư: “Ha ha ha ... Anh Hùng đừng sợ. Cô ta đã để mất lệnh bài, không còn quyền lực của một đại nội mật thám, không thể khoá acc của bọn ta.”

    Lần này, đến lượt người cứng đờ bất động là Tịch Dạ.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Mọi ý kiến đóng góp, thắc mắc xin gửi vào http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=64167
    Lần sửa cuối bởi nguoi qua duong a, ngày 29-07-2013 lúc 13:52.
    Mọi góp ý cho Người qua đường A xin vào đây
    Hidden Content Hidden Content

  6. Bài viết được 29 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Hỗn Nguyên Ma Hạc,iamvampire2009,Miên Lý Tàng Châm,minhnhat3,momo123,ngocnghechvn,quynhantu,tuantreu,vipboy247,zap1412,
  7. #9
    nguoi qua duong a's Avatar
    nguoi qua duong a Đang Ngoại tuyến Vô ảnh vô tung
    Truy cầu hảo hữu
    Dư Thời cư sĩ
    Tạm nghỉ ăn chơi
    Trạng Nguyên
    Super Moderator
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Đang ở
    Góc ngã tư đường
    Bài viết
    4,391
    Xu
    15,038

    Icon10 Chương 7: Cặp đôi trôm cướp

    NGUYỄN GIA DU KÝ
    Võ Lâm Huyền Thoại


    [Cận] Tịch Dạ: “Này này, chớ làm loạn. Quân tử động khẩu không động thủ.”

    Cô nàng hắc phục cười cười, đồng thời từng bước lùi lại.

    [Cận] Tịch Dạ: “Anh hùng, chúng ta có thể từ từ thương lượng.”

    Hai nam nhân cũng cười cười, dồn tiểu cô nương vào gốc cây ven đường.

    [Cận] Coffe đại sư: “Thương lượng? >”< Bà chằn này đánh huynh đệ của đại gia phải đi y quán mấy lần, vừa tuột cấp lại vừa tốn tiền. Làm gì mới phải đây?”

    [Cận] Tịch Dạ: “Chỉ là chết mấy lần ...”

    [Cận] Anh Hùng: “Cô có giỏi thì chết mấy lần đi. Đánh ta huyết nhục đầm đìa, không chỉ thân thể mà tinh thần cũng tổn thương nghiêm trọng.”

    Quả thật Thiên Hùng đã bị cô ta doạ nạt đến muốn trầm cảm. Vừa sợ, vừa tức giận. Người đâu mà ngang ngược hết sức, ỷ mình lever cao, trang bị khủng thì không coi luật võ lâm ra gì. Nay cọp xuống núi cũng không bằng con chó. Để xem nàng bị mất lệnh bài Mật Thám rồi, còn giương oai diễu võ được nữa không?

    [Cận] Tịch Dạ: “Cái con Dực Hoả Phượng đó ta coi như cho ngươi để bồi thường, sau này không tranh chấp nữa. Nhưng ta xin ngươi, mau trả lệnh bài lại đây đi. Đó là giấy phép để ta thực thi nhiệm vụ. Các đại hiệp chắc không phải muốn thấy tiểu nữ bị công ty game đuổi việc đâu ha.”

    Tiểu cô nương đã giở giọng năn nỉ cùng kể lể khóc than. Đập bể nồi cơm thì không khác gì giết cha mẹ của người ta. Thiên Hùng thấy mình cũng không phải, nên liền mở túi nãi kia chuẩn bị giao đồ.

    [Cận] Coffe đại sư: “Khoan đã. Lệnh bài này có giá trị lớn hơn Dực Hoả Phượng nhiều. Còn có cô là GM, sau khi lấy lại lệnh bài lại muốn truy sát chúng ta thì sao?”

    [Cận] Tịch Dạ: “Các vị cứ chụp lại màn hình này mà làm chứng. Ta, đại nội mật thám Tịch Dạ, tự nguyện giao Dực Hoả Phượng cho Anh Hùng làm sủng vật. Sau này tuyệt đối không tranh chấp, không gây khó dễ cho hai người. Nếu trái lời thề sẽ bị công ty cho thôi việc.”

    Quả nhiên là lời thề đủ độc địa. Thiên Hùng chụp màn hình lại, sau đó chuyển ngay lệnh bài lại cho người chơi Tịch Dạ. Nàng vô cùng mừng rỡ, mua thêm lá bùa chống trộm gắn lên túi nãi của mình. Do sợ tốn chỗ trong túi nãi, đồng thời trước giờ khinh suất quá, cứ ngỡ trộm đạo chỉ lấy được tới cấp độ vài bình Kim sang dược là cùng, nào ngờ gặp ngay ‘bách thắng đại đạo’, chuyên lấy được những món đồ quý giá nhất của người chơi, thật là một kinh nghiệm nhớ đời.

    Coffe đại sư sau khi giúp huynh đệ vượt qua kiếp nạn thì log out để làm tiếp việc của mình. Tịch Dạ vẫn chần chờ ở lại cùng Anh Hùng hàn huyên tâm sự. Thực chất nàng là người của tổ chức, còn hắn chỉ là phó dân thường, chiều hướng câu chuyện dần dần trở thành cảnh sát đang tra khảo tội phạm.

    Tịch Dạ hỏi hang rất kỹ lưỡng về khả năng cũng như quá trình chơi game của hắn. Thiên Hùng có thể khẳng định thỉnh thoảng nàng hay dừng tay gõ phím chat, bởi vì đang cười ngặt ngẽo trước màn hình máy tính. Hành trình của Anh Hùng, thú vị đủ để viết truyện luôn rồi.

    Thấy hắn có vẻ lơ tơ mơ tội nghiệp, nên Tịch Dạ cùng hắn kết làm hữu hảo. Dù sao nàng cũng làm việc trên game nên cả ngaỳ, nên có thể dẫn hắn đi hành hiệp giang hồ bất kỳ thời gian nào.

    Thông thường người chơi đến cấp 140+ không nhiều. Phần lớn là do thời gian lên cấp vô cùng lâu và người chơi tới chừng ấy đã cũng nản. Coffe đại sư cũng không ngoài số đó. Thằng Quý dạo này thường xuyên cắm đầu vào game khác, bỏ Thiên Hùng bơ vơ trong Võ Lâm một mình. Nhưng nào có hề chi, Thiên Hùng đã quen thuộc với game, nhân vật cấp 6x thì sao có thể còn là tân thủ được.

    Hắn dần dần đã hoàn thành hết toàn bộ nhiệm vụ chính tuyến cho đến cấp của mình. Nhiệm vụ ngoại tuyến tuần hoàn mỗi ngày đều đạt chỉ tiêu đủ số. Lập nhóm vượt ải, vận tiêu bang hội, đánh boss khu vực, sự kiện hàng ngày nào cũng đều không bỏ sót. Trò chơi trực tuyến quả thật là nơi rất thích hợp để chạy trốn thực tế, mỗi ngày ở trong thế giới mạng, hắn quên hết mọi thứ xung quanh mình.

    Không xin được việc làm thì có hề chi, không ra ngoài gặp gỡ bạn bè thì có làm sao. Trong Võ Lâm hắn đã có rất nhiều hữu hảo, tình cảm ngày càng tăng. Y sư rất được mọi người săn đón, bởi vì họ có rất nhiều chiêu thức hỗ trợ đồng đội khi đoàn chiến. Lại thêm khả năng lấy đồ trong túi boss dễ như trở bàn tay, mỗi lần bang phái đi làm nhiệm vụ lớn đều nhất quyết giành một vé cho Thiên Hùng. Mỗi ngày hắn đều xuất hiện ở kinh thành Lê quốc để cùng đồng đội xây dựng võ lâm, thật là một thành phần vô cùng mẫn cán.

    Trong thời gian đó, Thiên Hùng cũng dành thời gian đễ tìm hiểu thế giới nhiều hơn. Trước hết là cổ nhân có dạy, ‘biết người biết ta, trăm trận trăm thắng’.

    Cứ nói về nghề sơn tặc chẳng hạn. Người chơi ở chế độ bình thường thì không có gì đặc biệt. Nhưng một khi muốn đánh cướp thì phải đăng ký với hệ thống, tên hiển thị cho mọi người thấy sẽ tự động chuyển về “Thần Bí Nhân”, đồng thời mọi tung tích sẽ được dấu nhẹm nhằm tránh gây thù chuốc oán. Ở chế độ ‘sơn tặc’ giết người vẫn bị hắc danh, nhưng bị người ta giết thì đối phương không bị mất điểm thanh danh, mà còn được tung hê trên kênh thế giới là ‘Vì dân trừ hại’.

    Mỗi lần đánh cướp đều phải nộp tiền, nếu lấy được tiêu xa thì coi như có lời, không cướp được thì coi như lỗ vốn. Giống như nhiệm vụ tiêu sư, lúc nào cũng có rủi ro. Một ngày cũng không được đánh cướp quá tám lần, muốn làm thêm phải mua lệnh bài “Sơn đạo đại vương”. Mỗi lệnh bài mở thêm được một lần đánh cướp, nhưng giá trị lại cao hơn cả một xe tiêu màu lam. Muốn có lời, phải nhắm vào xe tiêu màu bạc và vàng trở lên, mà những xe tiêu này thì luôn có người chơi lever cao hộ tống. Tóm lại, có gan thì ăn lớn; càng lời nhiều, rủi ro càng cao.

    Ngoài ra còn có rất nhiều nghề nghiệp thú vị khác cần phải nhắc đến. Ví dụ như nghề đầu bếp, nghề ăn xin, nghề xa phu ... mỗi nghề nghiệp có hệ thống nhiệm vụ khác nhau, giúp người chơi luôn bận rộn suốt cả ngày, đồng thời có cơ hội ngao du thiên hạ. Ví như nghề thư tín, có nhiệm vụ phải chạy sang địch quốc lấy mật hàm giao cho tướng quân, thường xuyên bị coi là kẻ xâm nhập mà bị giết chết. Tuy nhiên điểm kinh nghiệm nhận được khi hoàn thành nhiệm vụ thì vô cùng xứng đáng với rủi ro. Nếu lever yếu mà muốn làm nhiệm vụ vẫn có thể mua Dịch Dung đơn, uống vào sẽ không bị người chơi nước khác thấy danh hiệu kẻ xâm nhập trên đầu mình nữa, có thể dễ dàng ra vào địch quốc.

    Thời gian này Thiên Hùng dưỡng thành thói quen khi vào game sẽ bắt đầu chat liên tục với Tịch Dạ. Cô ta luôn online trên game và sẵn sàng giải đáp thắc mắc cho hắn bất cứ lúc nào. Mỗi khi không có việc gì làm, Thiên Hùng sẽ tổ đội với Tịch Dạ, đi ngao du khắp thế gian với nàng. Tịch Dạ giống như hướng dẫn viên du lịch, hăng hái dẫn hắn đi khắp các danh lam thắng cảnh nổi tiếng nhất trong game. Nàng thấy mình như một chủ nhà đầy tự hào, trong game có gì tốt, nhất định phải khoe ra cho mọi người ngưỡng mộ.

    Họ lên núi Lan Chu cùng nhau ngắm mặt trời mọc, cùng ăn bánh bao ở đệ nhất tửu lâu, cùng đi chặn cướp ở dốc Phượng Hoàng, cùng ngắm hoa rơi, nghe nhạc ở Đào Hoa cốc, cùng du thuyền trên Đông hồ nhìn hoàng hôn buông dần về phía tây.

    Đẹp đến sững sờ và choáng ngợp. Bao nhiêu danh lam thắng cảnh ở Việt Quốc đều được số hoá và đưa vào game với độ hoàn mỹ mà cảnh thật bên ngoài cũng không sao sánh kịp. Tất cả đều đã được tô vẽ thêm tính lãng mạn và thần thánh hoá bởi bút pháp tài hoa của các thiết kế sư. Thiên Hùng bỗng nhiên quay lại nhìn nữ nhi mặc đồ đen luôn che mặt ở bên cạnh. Có lẽ do say rượu ở Tiêu Thương, mà cũng có lẽ do bùa mê của Đông hồ; hắn click vào tuỳ chọn hình trái tim ở trong khung chat. Độ hữu hảo của hai người tăng vọt lên nhanh như nhiệt kế của người đang bị sốt. Không ai nói với hắn rằng nếu độ hữu hảo có năm trái tim, chứng tỏ hai người khác phái đã có tình cảm vượt mức bình thường. Nếu click thêm lần nữa sẽ có chức năng cầu hôn người bên cạnh.

    [Báo] Hệ thống: “Đại hiệp Anh Hùng cảm mến ngọc nữ Tịch Dạ, muốn cùng nàng kết duyên cầm sắt.”

    Thiên Hùng giật mình, muốn hồi lại lời cầu hôn cuả mình mà không biết làm như thế nào. Có phải hắn giã thuốc ở Trường Sinh trang nhiều quá phát điên rồi không, cứ mỗi lần click chuột là đều nhấp đúp năm sáu cái.

    [Nhóm] Tịch Dạ: “Hả, thì ra ngươi cũng có ý đồ đó ư?”

    [Nhóm] Anh Hùng: “Ý đồ gì?”

    [Nhóm] Tịch Dạ: “Thì chính là muốn chiếm đoạt bảo bối Long Phụng Trình Tường có độ cộng sinh mệnh đến 100 đó. Event của tháng bảy chính là ‘phu thê chi chiến’, ta cũng đang cân nhắc nên cặp cùng ai để tham gia tranh bảo đây này.”

    [Nhóm] Anh Hùng: “...”

    [Nhóm] Tịch Dạ: “Nhưng ngươi yếu quá, tuyệt không có cơ hội trực tiếp đối đầu với đối phương. Thật may là ta đang tìm y sư chuyên hỗ trợ chiến đấu, xem ra ngươi cũng hợp cách rồi. Lại còn cái chiêu chôm đồ ‘bách phát bách trúng’ kia nữa, chúng ta hợp thành một đôi trộm cướp vang danh thiên hạ đi.”

    Cái này có phải đại diện cho nàng đã đồng ý lời cầu hôn của hắn không? Thiên Hùng nghe xao xuyến một hồi mới bật cười ha hả. “Có gì mà khẩn trương cơ chứ? Đây chỉ là một trò chơi thôi.”

    Nói là làm liền, Tịch Dạ dắt hắn trở về kinh thành, đi tìm cửa hàng ngọc bảo, mua một đôi nhẫn phu thê. Sau đó hai người đến báo danh ở am nguyệt lão, rồi đến Mai bà đặt tiệc cưới rình rang. Tịch Dạ có thể tính là đại gia nhiều tiền nhất trong game, Thiên Hùng lại là môn nhân của Tứ Hải bang lớn nhất Thịnh Thế; chính vì vậy hôn lễ của họ không thể qua loa sơ sài được. Đặt tiệc hơn trăm bàn, chiêu đãi hơn ngàn khách. Mọi người xếp hàng đến chúc mừng rần rần để lãnh hồng bao của chủ xị hào phóng. Bắn pháo bông kéo dài suốt năm phút trên toàn bộ màn hình thế giới. Đoàn kiệu rước dâu tưng bừng làm kẹt cả con đường chính của kinh thành. Kênh thế giới liên tục xuất hiện lời chúc mừng cuả những khách quan tham dự. Thiên Hùng chưa bao giờ nghĩ đến mình sẽ kết hôn sớm và hoành tráng đến mức này.

    Đang giữa buổi tiệc, Tịch Dạ đột nhiên lôi ra một hộp gấm lớn làm quà cho trượng phu. Hắn mở ra, vô cùng kinh ngạc vì bảo đao khổng lồ sáng loá cả mắt. Trước giờ Anh Hùng chỉ dùng dao găm của tân thủ nên sức tấn công phải nói là vô cùng hạn chế. Tịch Dạ tặng hắn món quà này, phải nói là đã kéo hắn lên vượt mấy chục cấp, từ xe đạp cho lên tàu con thoi luôn.

    [Mật] Tịch Dạ: “Vũ khí cấp 80 tương đương dành cho người chơi cấp 160, nhưng có thể dùng Dung Hợp thạch để người chơi cấp 50 như chàng cũng có thể sử dụng. Phu quân có hài lòng với món quá này không?”

    Nàng chớp chớp mắt nhìn hắn đầu mong chờ.

    [Mật] Anh Hùng: “Phu nhân quá khách khí, vi phu thật không nhận nổi.”

    [Mật] Tịch Dạ: “Nhận ngay, đây là vũ khí cho chàng để cùng thiếp thượng đài đoạt bảo.”

    [Mật] Anh Hùng: “Phu nhân có lòng. Vi phu cũng có quà tặng nàng.”

    Người hắn còn gì quý giá hơn hai cái tai thỏ kia. Một cái giữ lại cho mình để tiếp tục hành nghề đạo tặc, một cái tặng cho vợ mới cưới để nàng làm sơn tặc được may mắn hơn. Hai người bọn họ sau này cướp bóc, trộm cắp không cần lo sợ thất thủ. Mỗi lần ra tay đều ‘bách phát bách trúng’ khiến giang hồ rúng động. Bùa chống trộm và cờ quốc tiêu bỗng bán chạy ầm ầm. Dù mắc tiền nhưng người mua vẫn cắn răng đi sắm, ai cũng lo sợ một ngày mình sẽ chạm mặt đôi Bách Thắng phu thê kia.

    Cùng lúc đó, sự kiện tranh bảo lớn nhất tháng bảy đang chuẩn bị khai mạc.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Mọi ý kiến đóng góp, thắc mắc xin gửi vào http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=64167
    Lần sửa cuối bởi nguoi qua duong a, ngày 29-07-2013 lúc 13:53.
    Mọi góp ý cho Người qua đường A xin vào đây
    Hidden Content Hidden Content

  8. Bài viết được 28 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Hỗn Nguyên Ma Hạc,iamvampire2009,Miên Lý Tàng Châm,minhnhat3,momo123,ngocnghechvn,quynhantu,vipboy247,zap1412,
  9. #10
    nguoi qua duong a's Avatar
    nguoi qua duong a Đang Ngoại tuyến Vô ảnh vô tung
    Truy cầu hảo hữu
    Dư Thời cư sĩ
    Tạm nghỉ ăn chơi
    Trạng Nguyên
    Super Moderator
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Đang ở
    Góc ngã tư đường
    Bài viết
    4,391
    Xu
    15,038

    Icon12 Chương 8: Cựu thù giáp mặt

    NGUYỄN GIA DU KÝ
    Võ Lâm Huyền Thoại



    Kết hôn thì có gì tốt? Quả thật là có nhiều thứ tốt lắm. Đầu tiên là làm xong nhiệm vụ thành tựu, được tặng cho một quyển bí kiếp, học được chiêu ‘cổ vũ sĩ khí’. Chỉ cần phu thê cùng online, điểm kinh nghiệm tự động tăng lên 50%, lại cộng dồn với cao cấp kinh nghiệm phù, mỗi ngày tích luỹ được gấp đôi số điểm kinh nghiệm. Phu thê tổ đội thì lực chiến đấu tăng 15%, cộng dồn với tuyệt chiêu của y sư như Thiên Hùng, các chỉ số của hai người liền vượt xa so với chế độ bình thường.

    Còn có gì nữa? Đó chính là sủng vật cũng sẽ tự nhận thức phu nhân/ tướng công của chủ nhân mình. Trước đây Tịch Dạ một lòng muốn cướp lại Dực Hoả phượng, nhưng nay con phượng cũng đã thuộc về nàng, không cần đánh đánh giết giết cho mất tình cảm nữa. E rằng đây cũng là một trong những nguyên nhân mà nàng đồng ý lấy Thiên Hùng nhanh đến vậy.

    Lại nói về sủng vật, đây là một phần không thể thiếu của người chơi game Võ Lâm Truyền Thuyết. Sủng vật có thể do người chơi đánh boss nhặt được, hay mua trong cửa hàng thú cưng cũng được. Sủng vật được nuôi lớn bằng đồ ăn, vì vậy người chơi ngoài nhiệm vụ của chính mình, còn phải làm công việc tìm đồ ăn cho thú cưng. Sủng vật cấp càng cao, đồ ăn càng trân quý, khó tìm. Tuy nhiên bù lại là sủng vật cấp cao sở hữu nhưng năng lực vô cùng mạnh mẽ, có thể trợ chiến tốt, chia sẻ đòn tấn công với chủ nhân. Ngoài ra còn có một công năng vô cùng tiện lợi chính là sủng vật đủ lớn thì người chơi có thể dùng để cưỡi. Thế giới Võ Lâm rộng lớn đến vậy, muốn đi bộ khắp thế gian cũng là một việc vô cùng mất thời gian à nha.

    Điều tiện lợi cuối cùng là có thú cưng kiêm vật cưỡi rồi thì khi lâm trận có thể dùng để chạy trốn. Không như Thiên Hùng trước kia, bị Tịch Dạ truy sát thì cũng khó mà chạy khỏi lưỡi đao của kẻ thù. Từ ngay có con Kentucky, hắn đi đường không còn lấm lét sợ hãi. Gặp mấy tên hắc bang chuyên giết người cướp điểm, hắn không phải ngại, cứ nhảy thẳng lên Kentucky mà chuồn êm đi ngay. Bù lại, sủng vật sẽ chịu đòn công kích khi đối phương truy sát, nếu máu của sủng vật thấp, có khả năng bị giết chết và người chơi khó lòng chạy được.

    Tóm lại, vẫn là nên luyện cấp cho cao, tăng chỉ số tấn công - phòng thủ, và tuyệt đối không được để sủng vật chết. Nếu Kentucky mà chết, nương tử của Thiên Hùng chắc hẳn cũng sẽ giết hắn luôn. Ngày đó bị phục kích ở sa mạc Hồi Hộp, hắn vẫn như thường nhảy lên vật cưỡi bỏ chạy, nào ngờ đối phương hung hãn vẫn không buông tha, chém sủng vật của hắn tuột máu đến trắng bệt. Anh Hùng đành phải thu hồi Kentucky về lồng, dùng thân hộ sủng, oanh liệt ngã tại chiến trường.

    Đã bị giết, phải về y quán hồi sinh, mất tiền, mất kinh nghiệm còn bị nương tử mắng thê thảm. Nàng tiếc con Dực Hoả phượng, bắt hắn phải bỏ tiền mua dược trị thương cho con vật, thật là hao tiền tốn của, lòng đau như cắt.

    Lại nói về con Kentucky, sở dĩ mà Tịch Dạ yêu quý nó như vậy chính bởi vì con vật này có cùng thuộc tính với nàng, có thể hỗ trợ khi Tịch Dạ tấn công theo thuộc tính. Lúc này Anh Hùng mới bắt đầu nghiên cứu về bản thân mình. Thì ra hắn thuộc tính Kim, nên sở hữu Dực Hoả phượng chẳng hề tương tích tý nào. Ngày đó nhận lầm sủng vật, là hại người hại mình. Nay sủng vật đã nhận chủ, muốn hoang hoá nó, toàn bộ lever và thần kỹ mà Kentucky đã học được đều sẽ bị mất, Dực Hoả phượng trở thành hình dạng sủng đản. Tịch Dạ tiếc công hắn huấn luyện sủng vật và lên núi nhặt đá lửa cho thú cưng ăn, nên nàng cũng khuyên Anh Hùng đừng hoang hoá Kentucky.

    “Nàng đúng là nương tử tốt aaa!”

    Hắn đành phải ăn năn xin lỗi với Tích Dạ một lần nữa. Mua cho nàng 999 hoa hồng, đề danh trên kênh thế giới. Lão bà của hắn nhận được hoa, điểm mị lực tăng vọt, vô cùng hài lòng thứ tha cho lỗi lầm xưa kia. Nàng tặng lại hắn một cái lồng nuôi nhốt, sau này có cơ hội sẽ nhận sủng vật khác tương thích với thuộc tính của mình.

    ^_^

    Dạo này ngoại trừ tích cực luyện lever chuẩn bị cho đại hội tháng bảy, Thiên Hùng cũng chăm chỉ kiếm bạc trên bản đồ thế giới. Cấp càng cao, nhu cầu dùng tiền cũng nhiều. Nào là đi làm phó bản thương vụ, nào là đi săn quái. Tuy hắn biết bí mật đánh trên năm mươi vạn con thỏ sẽ nhảy ra thỏ vương, lấy được chân thỏ may mắn bán có giá trị, nhưng thời gian hoàn thành số đó không phải ít, thu được một cái chân thỏ mất hết cả bốn năm ngày liền đánh quái, Thiên Hùng đành chuyển qua kế điều thuốc.

    Y sư của Trường Sinh trang dĩ nhiên là đã học qua về y dược. Hắn khi cần tiền mới nhớ tới thì ra mình có kỹ năng luyện thuốc. Anh Hùng mua một cái Hoả Công Lô, sau đó đi lên núi hái thuốc đem về nhà chế dược. Từ Kim sang dược thông thường cho đến Nội Dược Thuỷ bổ sung nội lực, mê dược cho đến độc dược dùng trong chiến đấu Anh Hùng đều có thể luyện ra. Vật liệu càng quý thì vật phẩm thu được càng có giá, chính vì vậy hắn phải đi đến hiểm địa để thu thập nhiều loại dược liệu đắt tiền hơn.

    Box chat bang hội.

    [Bang] Anh Hùng: “Cần tìm đồng đội đi núi Thanh Chương thu thập dược liệu. Có vị bằng hữu nào đang rảnh rỗi không?”

    [Bang] Lục Hợp Vô Song: “Ta đang treo máy thiền định, ngươi có bùa Đồng Hành không, ta theo?”

    [Bang] Anh Hùng: “Có đây. Bây giờ chúng ta tổ đội, các hạ cứ để auto đi, tại hạ sẽ dùng bùa Đồng Hành kéo các hạ theo.”

    [Bang] Tiểu Anh muội muội: “5x đi được không huynh?”

    [Bang] Anh Hùng: “Có sao đâu, huynh đây cũng chỉ là 5x.”

    Xem ra thời điểm ban ngày đồng đội trong bang không online nhiều, vì vậy Thiên Hùng đành phải dẫn nhóm ít người đi lên núi vậy. Nhiệm vụ thu thập tài vật thật sự rất đơn giản, chỉ cần phải bảo đảm nhân vật đứng yên trong suốt quá trình thu thập là được rồi. Tuy nhiên, vì để tăng tính tương tác cho game, các nhà sản xuất thường gắn thêm cho những nơi có vật liệu quý vài kẻ cản đường; điển hình như chó, khỉ, mèo, chim ... Những NPC này sức mạnh không nhiều, chỉ một đao là chém chết được chúng, nhưng bù lại chúng xuất hiện rất thường xuyên và liên tục, nếu không có đồng đội theo hỗ trợ, bạn sẽ bị ngắt quãng liên tục trong thu thập.

    Hắn mở bùa Đồng Hành cho Anh Hùng và Lục Hợp Vô Song. Dù là nhân vật đang ở trạng tái auto - Tự động đánh quái, nhưng đồng đội đi đâu, cũng buộc phải đi theo, không được đứng cách xa quá năm bước. Chế độ này giúp người chơi có thể treo máy, lấy được điểm kinh nghiệm như đang hoạt động, mà lại có người trông nom cho nhân vật của mình, phải nói là vô cùng tiện lợi.

    ^_^

    Núi Thanh Chương nằm ở phía tây Lê quốc, là vùng sâm lâm u ám, lúc nào cũng có chướng khí giăng đầy. Các loại quái vật, yêu tinh ở đây nhiều như ruồi, muỗi; mà con nào cũng lever 50 trở lên. Muốn luyện cấp hay truy tìm bảo vật, đến núi Thanh Chương là lựa chọn hợp lý nhất.

    Họ vừa đến nơi, Lục Hợp Vô Song đang ở trong trạng thái auto liền tấn công vào con thỏ ở gần nhất. Anh Hùng bắt tay vào việc thu thập dược liệu, còn Tiểu Anh muội muội thì giúp hắn ngăn những kẻ phá rối. Mỗi con khỉ đuôi dài đều chịu không nổi một mũi tên của xạ thủ Tiểu Anh. Nàng vốn là môn đệ của Thiên Chính giáo, cận chiến không rành nhưng phòng thủ tầm xa thì phải nói là số dách. Tiểu Anh muội muội là một người rất vui vẻ hoà đồng ở trong bang hội. Không biết bình thường nàng làm gì, nhưng hễ ai có nhiệm vụ nào nàng cũng đều hăng hái đi theo. Thiên Hùng suy đoán chắc ở ngoài đời đây là một trạch nữ thứ thiệt, suốt ngày chỉ biết cắm đầu vào GO.

    Một đội ba người ai cũng đều có nhiệm vụ cuả mình. Lục Hợp Vô Song thì tha hồ cuồng sát quái thú xung quanh, điểm kinh nghiệm tăng lên vèo vèo. Thiên Hùng chỉ có mỗi một nhiệm vụ là thỉnh thoảng bơm một chai máu cho nhân vật có sức lực đánh tiếp. Dù sao bạn đã cho mượn nhân vật thì mình có trách nhiệm phải giữ gìn cho tốt. Tuy chưa gặp được hiểm nguy nào, nhưng có pháp sư cấp 73 đi theo thì cũng có phần an tâm hơn.

    Đột nhiên trong lúc nhóm họ đang hái thuốc thì có một nhóm người khác đi đến gần. Anh Hùng im lặng quan sát nhóm hắc danh vừa đi vừa cười nói ngay gần sát chỗ bọn họ. “Chết rồi, là đám hắc hội Thần Long.”

    Nếu như số lượng môn phái là cố định ở trong trò chơi, nhân vật buộc phải chọn một trong những môn phái này để học võ, thì bang hội lại là tổ chức do cá nhân thành lập. Bất cứ ai có tiền cũng có thể đến nha môn xin lập bang hội riêng cuả mình, rồi công cáo thiên hạ, và chiêu mộ nhân tài về lập thành một nhóm bạn thân thiết cùng nhau đi làm nhiệm vụ. Trong bảng xếp hạng thế giới, Thần Tộc đứng hạng nhất trong số các bang hội, còn Thần Long chính là tổ chức đứng thứ hai.

    Thần Tộc là một bang hội lâu đời, thành lập từ lúc mới có game, bao gồm những tay chơi cao thủ lão làng nhất, trang bị đồ khủng nhất. Thần Long tuy là tổ chức sinh sau đẻ muộn, nhưng cũng nhanh chóng nổi lên như một thế lực tương đương, đại diện cho nhóm người chơi cuồng sát, chuyên lấy việc giết người cướp điểm như nghề nghiệp chính của mình. Thần Long là bang hội sở hữu những tên ma nhân hắc danh sừng sỏ giang hồ, chúng thường chơi quần công và trả thù dai dẳng, kịch liệt nhất.

    Lần đầu tiên mà Coffe đại sư dẫn Anh Hùng ra khỏi thôn Tân Thủ, chính là gặp được cảnh đệ nhất nhân vật Lam Y Công Tử đang trừng trị đám hắc hội Thần Long. Lần đó hắn đã tổ đội với Lam Y, giúp y đánh bại đám Thần Long, vốn tên đã được ghi vào sổ bìa đen của chúng.

    Đám người Thần Long hội vừa đi ngang qua chỗ hắn, ngay lập tức ánh chớp trong danh sách thù nhân sáng lên, cả bọn dừng lại, cười hề hề với nhau đầy gian tà.

    [Cận] Triệu Vân Long: “Non xanh nước biết, cảnh đẹp người quen, biết phải làm sao không tụi bây?”

    [Cận] Đê Tiện Long: “Ngày đẹp trời như vậy, một nam nhân trái ôm phải ấp hai mỹ nhân, thật là khinh thường bọn ta là FA mà. Phải cho nó biết tay.”

    [Cận] Thương Ứng Long: “Bậy bạ, đừng lôi người ta xuống cùng mình cái tên forever alone. Ta đây đã có nương tử.”

    [Cận] Liệt Hành Long: “Nói nhiều vớ vẩn, cứ có tên trong danh sách đen thì sát đi cho rồi.”

    Bọn chúng bàn tán mà như không thấy Anh Hùng ở đấy, cũng đủ hiểu chúng coi thường đối phương đến mức nào. Đã từng được Coffe đại sư và Tịch Dạ dặn dò, khi nhìn thấy Thần Long thì nên tránh xa tám thước, nên Anh Hùng liền tung ra Dực Hoả phượng chuẩn bị chạy trốn, Tiểu Anh muội muội thì cũng gọi Kỳ Lân của mình ra. Nhưng bọn người kia đã nhanh tay hơn, dùng Bàn Ti chú phong toả lối thoát của bọn họ.

    Dưới mặt đất xuất hiện một trận đồ hình lưới nhện, phàm là kẻ dính vào thì không thể thoát ra khỏi phạm vi trận đồ này. Cách thoát duy nhất chính là phải ứng chiến và giết được người tung ra thần chú. Nếu không, dù có bị giết cũng nằm chết tại chỗ chứ không được về thành hồi sinh. Điều này cũng giống như tình trạng trước kia mà Tịch Dạ đã truy sát hắn đến tận y quán, nếu tiếp tục bị giết nhiều lần, thì hắn sẽ bị tẩy cấp trở về 0 luôn.

    Bên kia có năm người, cầm trượng là pháp sư, đeo cung là cung thủ, trường kiếm là kiếm sĩ, tay găng là đấu sĩ, cầm quạt là y sư. Bọn họ gần như là một nhóm có đội hình hoàn chỉnh nhất, tấn công tầm xa, tầm gần; đòn vật lý hay đòn phép thuật, y sư hỗ trợ chiến đấu đều có đầy đủ. Hơn nữa tất cả nhân vật đều có hào quang quanh người, cũng đủ hiểu trang bị của họ đều trên cấp 50.

    Người tung ra cấm chú là pháp sư cấp 100 trở lên, bên Anh Hùng chỉ có Lục Hợp Vô Song là pháp sư cấp 73, hiện giờ đang đi vắng. Bên kia có xạ thủ, Anh hùng cũng có cung thủ Tiểu Anh muội muội cấp 58. Bên họ có y sư cầm quạt, bên này có tên y sư giả danh đạo tặc đang cầm dao găm. Thực lực vô cùng chênh lệch.

    Hành động đầu tiên mà Anh Hùng làm chính là tung mê dược. Tên nào có chỉ số chống độc dưới 50 đều sẽ ngủ mê man, chỉ khi nhận một đòn tấn công vật lý mới tỉnh lại. Có ba tên trong số Thần Long ngủ gục, chỉ có pháp sư và y sư của bên họ là tỉnh táo. Pháp sư dùng đòn tấn công phép thuật về phía Anh Hùng, Lục Hợp Vô Song đang đứng đầu đội hình chịu hết toàn bộ công kích của chiêu Ngũ Sắc Lôi Hình, máu bị tuột đi hết hai phần ba.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Mọi ý kiến đóng góp, thắc mắc xin gửi vào http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=64167
    Lần sửa cuối bởi nguoi qua duong a, ngày 29-07-2013 lúc 13:54.
    Mọi góp ý cho Người qua đường A xin vào đây
    Hidden Content Hidden Content

    ---QC---


  10. Bài viết được 27 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Hỗn Nguyên Ma Hạc,iamvampire2009,Miên Lý Tàng Châm,minhnhat3,momo123,ngocnghechvn,quynhantu,tuantreu,vipboy247,zap1412,
Trang 2 của 22 Đầu tiênĐầu tiên 123412 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status