Thế Giới Của Lam
Thế giới này, tôi tạo ra. Đáng tiếc, tôi cũng chẳng tiên nghiệm trước được gì trong dòng lịch sử của nó.
Cát. Lẻ loi.
Đó là một biển cát, mênh mông vàng.
Khí trời nơi này khô ráp sần sùi, không mang một chút dịu dàng ẩm ướt nào.
Biển cát chiếm toàn bộ diện tích của Rapmon. Hành tinh cát.
Gió. Cháy khô.
Những cơn gió thổi trên biển cát,tràn đầy giận dữ. Lũ sói cát dường như đánh hơi ra điều gì đó,chúng bắt đầu chạy trốn. Gió càng lúc càng mạnh dần lên.
Gió, cuộn lẫn vào cát. Cuốn chúng bay lên cao, dưới ánh mặt trời gay gắt.
Trong biển cát vô tận đó, có một chiếc thuyền nhỏ đang giương buồm đón gió mà đi. Trên đó, là một người đang bế trên tay một đứa trẻ nhỏ. Gió cát dường như không thể che lấp được vẻ đẹp của cô. Nhưng trên khuôn mặt ấy, là một sự mệt mỏi vô cùng. Áo choàng của cô che đi mái tóc, đồng thời phủ kín đứa trẻ.
Phía trước, biển cát sắp nổi cơn giông bão. Song cô chẳng hề hay biết. Đứa trẻ khẽ khóc. Tiếng khóc yếu ớt chen lẫn vào tiếng gió đang rít gào. Nó khát nước.
Cô cũng khát, nhưng túi nước dự trữ cuối cùng đã hết từ ngày hôm qua. Con của cô đang yếu dần đi, vì khát. Dòng sữa của cô đã cạn. Người mẹ ôm chặt con, ánh mắt ẩn khuất muôn vàn đau thương nhìn về phía xa xôi mênh mông.
Cô cầm con dao đeo bên lưng, rạch một đường nhỏ ở lòng bàn tay, rồi đặt trên miệng đứa bé. Một dòng máu màu xanh biếc chảy ra.
Đứa bé đã được giải tỏa cơn khát, làn da dần trở lại hồng hào. Nhưng trên khuôn mặt người mẹ bắt đầu xuất hiện dấu vết của thời gian, sinh mệnh của cô đang trôi theo dòng máu. Đây là một đặc trưng của người Kelf, những đứa con của sinh mệnh. Cô cảm thấy chóng mặt, tay bắt đầu run lên mà đánh rơi con dao nhỏ xuống sàn. Con của cô đang khỏe lại, còn cô lại bắt đầu yếu đi. Gió nóng thổi đau rát vết thương.
Đôi vai gầy guộc trĩu nặng thứ gì đó, muốn níu cô gục ngã. Nỗi chết đang lướt trên đầu ngọn gió réo gọi tên người trên thuyền. Chợt một tiếng khóc như xé lòng, kéo cô về hiện thực. Nước mắt đã giàn dụa trên mặt con của cô.
Clara cắn chặt bờ môi khô nứt. Vì con, cô phải kiên trì không được gục ngã. Bàn tay nhỏ của cô chống vào mạn thuyền để đứng dậy.
Con thuyền nhỏ vẫn cô độc lướt đi trên biển cát. Gió bắt đầu cuồn cuộn thổi mạnh. Cồn cát hóa thành muôn con sóng theo gió mà đi.
Hơi nóng dưới cái nắng chang chang bốc lên cao, lẫn vào gió. Biến nơi đây thành một lò lửa đầy cát, muốn thiêu đốt hết vạn vật trong lòng nó. Chiếc thuyền bắt đầu chao đảo trước sức gió, như một chiếc lá bị cuốn theo cơn giông. Khuôn mặt Clara in hằn nỗi lo âu, trong tay lúc này đã có thêm một cây trượng bằng vàng với tạo hình cổ xưa. Đầu trượng gắn một viên đá màu xanh da trời.
Một cơn gió sỗ sàng, hất tung mũ áo choàng của cô. Mái tóc màu hồng phơ phất bay. Nhưng cô chẳng màng đến, đôi mắt u uẩn của cô đang tập trung vào viên đá xanh trên cây trượng. Miệng cô thì thầm những lời chú trầm bổng.
“ Cộp… cộp.” Clalra gõ mạnh cây trượng xuống sàn gỗ của thuyền. Một màng sáng nhè nhẹ từ cây trượng tỏa ra bao bọc lấy con thuyền, giữ nó đứng vững trước những cơn gió hung tợn. Song, mái tóc của cô đang chầm chậm chuyển từ màu hồng sang đen, năm ngón tay mềm đang nắm lấy cây trượng cũng dần dần khô quắt lại. Thần cây Zosthama đã ruồng bỏ cô, để sử dụng phép thuật này Clalra phải đốt lên sinh mạng của mình.
Con đường Clalra lựa chọn, có lẽ đã sai từ lúc bắt đầu. Tình yêu giữa hai giống loài khác nhau là không tồn tại, cô biết nhưng vẫn cố chấp lựa chọn. Ngay cả khi, hắn chọn lựa từ bỏ đoạn tình cảm này, cô vẫn không hối tiếc. Hắn hãy còn chưa biết bản thân đã gieo vào lòng cô một mầm sống nhỏ nhoi.
Loài người, một giống nòi vừa được loài Kelf nô hóa thành công. Hắn là một trong những tế phẩm đầu tiên được đưa về hành tinh Celi sau hơn hai trăm năm. Còn cô lại là thần nữ phụng sự cây trí tuệ, hơn nữa cô lại là người phụ trách chuẩn bị hiến tế hắn. Kẻ mang dòng máu đỏ.
Cây trí tuệ sẽ hấp thụ dòng máu của hắn, để sản sinh ra một chủng loài thực vật có thể khống chế giống loài mang dòng máu này.
Lần đầu gặp gỡ, Clalra ngồi trên ngôi cao cúi nhìn xuống phía dưới. Còn hắn, một thiếu niên tóc đen da ngăm, đôi mắt nâu lấp lánh một ngọn lửa. Cô từ trên ngôi cao bước xuống, gỡ bỏ gông xiềng cho hắn. Chẳng ai lo lắng hắn có thể uy hiếp cô. Vì Clalra là một trong những thần nữ hùng mạnh của người Kelf, còn hắn chỉ là loài người yếu ớt.
Có lẽ, do Clalra đã quá ấn tượng với ánh mắt của hắn nên cô muốn tự tay chuẩn bị nghi thức hiến tế cho hắn. Một tình yêu cấm kị đã lặng lẽ chớm nở.
***
Nhìn con đang nằm say ngủ trong tay, cô mường tượng ra hình bóng của hắn. Người vẫn thường đứng dưới bóng những cây tùng tuyết.Hát một khúc ca buồn của quê hương. Nơi mà hắn thường gọi là quả đất.
Clalra nhớ ngày đó hắn đã cười rất hiền. Lúc hắn dạy cô học tiếng nói của loài người, cả khi hắn lấy một cái lá làm chiếc kèn môi. Có lẽ, những ngày tháng ấy là quãng thời gian hạnh phúc nhất của cô. Tự thủa nhỏ, cô đã được lập thành thần nữ vì dấu ấn của cây trí tuệ ở trán. Clalra không biết cha mẹ mình là ai, cả tên của cô cũng là do giáo vương ban cho. Nhớ đến con người đã bỏ rơi cô, chẳng biết từ lúc nào mà đôi mắt cô mờ hơi mưa.
Trên tay cô hãy còn đeo chiếc nhẫn bằng cỏ mà hắn đã làm tặng cô. Hắn hứa sẽ trở lại để đón cô đến quả đất, hắn sẽ đưa cô đi ngắm biển. Lúc ấy, cô chỉ lặng lẽ gật đầu và cười tiễn biệt hắn. Cô biết kết cục của kẻ phản bội lại thần điện. Nhưng Clalra không hối tiếc.
Cô lựa chọn để sinh mệnh lụi tàn. Nhưng khi cô biết mình có thai, thì cô biết mình phải bỏ trốn, không vì bản thân mà là vì đứa con. Dựa vào cây trí tuệ cô thờ phụng, Clalra đã vạch ra một kế hoạch trốn thoát gần như hoàn hảo nếu không có sự phản bội của người tì nữ mà cô xem như chị em. Ả đã mật báo việc cô có tư tình và thân thể bị ô uế.
Đến khi cô tường tận mọi việc, thì thần điện trí tuệ đã bị bao vây. Clalra dứt khoát một tay chặt gãy cây trí tuệ gom hết vào nhẫn không gian, rồi sử dụng nhánh cây của nó làm thành hai cây trượng. Một tay cô sử dụng phép thuật phóng lửa đốt cháy thần điện tạo hỗn loạn. Chuyện cô để một nô lệ trốn thoát với vô tràn kiến thức của thần điện trí tuệ, đối với người Kelf là chuyện không lớn, vì họ có thần cây Zosthama. Nhưng chuyện Clalra đốt điện thờ lại là chuyện rất lớn. Nên chắc chắn binh lính sẽ phải lo cứu hỏa, cô có nhiều cơ hội hơn để trốn thoát.
Vượt qua nhiều cổng tuyến năng lượng, cô đã sinh con trên đường chạy trốn, bồng bế con cùng bỏ chạy đến Rapmon, hành tinh cát. Nơi tự do và hỗn loạn của dải ngân hà Lpi, cô và con có thể che dấu mình ở đó.
Song cuộc đời nhiều lúc mười chuyện đến chín chuyện không như ý. Dù cô có tính toán đến đâu thì không ngờ tung tích của cô bị lộ dẫn đến sự truy bắt của thần điện trừng phạt.
***
Giữa muôn trùng gió cát, Clalra cảm thấy bất an, một linh cảm xấu chợt trỗi dậy trong cô.Bên ngoài lớp màng bảo vệ, gió thổi càng lúc càng mạnh hơn.
Cái bóng của cô nằm trên sàn chợt lay động. Một luồng sáng lóe lên, bắn về phía lưng cô.
Cảm nhận được dao động xung quanh, nhanh như cắt, Clalra vung trượng lên đỡ, đồng thời dựa vào trượng để phóng ra một luồng điện đẩy lùi kẻ địch. Hình ảnh vừa ẩn trong cái bóng của cô văng ra xa. Nhưng cô cũng bị thương, một vết thương sâu ở sau vai. Một tay cô ôm chặt con, một tay phía vai bị thương cầm chặt trượng, nén đau mà tung ra một đòn ra về phía kẻ kia. Những giọt máu của cô rơi xuống, dưới sự ảnh hưởng của phép thuật liền bốc hơi hóa thành vô số cánh hoa xanh bao vây kẻ kia.
Những cánh hoa lại biến hóa thành vô số mũi kiếm đâm về phía kẻ địch của cô. Gã là một người Kelf như cô, song trên đầu lại có hai sừng màu đó, đôi mắt đen ngòm. Trong tay gã cầm một thanh đao phần đầu cong lại như lưỡi liềm sắc bén, phần sống đao có rất nhiều móc ngược. Mũi đao hãy còn nhuốm máu của Clalra.
Lúc này, gã đang vung đao chống lại những mũi kiếm của cô, nhưng ánh mắt đen như đêm của gã vẫn khóa chặt lấy Clalra.
“ Thần nữ, cô nên đầu hàng đi! Thần đã chối bỏ cô, sức mạnh và trí tuệ cũng đã từ bỏ cô. Hãy giết đứa trẻ hỗn huyết kia đi. Nếu không linh hồn của cô sẽ đau đớn hàng ngàn năm, trong lửa ngục.” Gã nói với một giọng khàn đục, đầy sự đe dọa.
Clalra vẫn không ngừng tay, thậm chí còn tiếp tục thiêu đốt sinh mệnh để phóng ra một đòn khiến gã chậm chạp lại. Cô biết những điều gã nói là đúng, người Kelf không chấp nhận pha lẫn dòng máu của mình với một giống loài nào khác, đó là điều cấm kị. Tất cả những đứa trẻ đó đều phải được hiến sinh cho cây chết chóc.
Trí tuệ cùng sức mạnh mà thần ban cho cô, cũng đã mất đi. Nếu như bình thường, cô chỉ cần một đòn đã có thể hạ gục gã kị sĩ này. Điều duy nhất vẫn ở bên lại bên cô chính là “ hi vọng” – một thứ mơ hồ mà hắn từng nói với cô – và bây giờ, Clalra có thể cảm nhận được nó.
Gã kị sĩ kia bỗng hú lên một tiếng quái dị khiến Clalra chao đảo, những cánh hoa hóa thành máu mà rơi xuống. Lưỡi đao của gã hóa thành một đường sáng chém về phía cô. Tiếng hú vừa nãy đã khiến đầu cô trở nên tăm tối đầy đau đớn, song cô vẫn cảm được đường đao xé gió, Clalra vội lách mình né tránh.
Trong tích tắc khi cô lách mình sang một bên thì lưỡi đao của gã cũng đổi hướng, linh hoạt như đuôi một con bọ cạp. Nó cắm phập vào bả vai cô, xé rời cánh tay đang cầm cây trượng.
Máu của côxối xả chảy.
Màng sáng đang bảo vệ con thuyền dần dần tan đi.
Tên kia hình như không thế lường trước được điều này, con thuyền nhỏ chao đảo trong những cơn gió cuồng nộ của biển cát. Cơn bão cát đã đến gần. Gã vội vã bỏ mặc Clalra, định cầm lấy cây trượng.
“ Bùm” một tiếng nổ lớn cùng với một quầng sáng chói lòa xuất hiện.
Cây trượng phát nổ, khiến gã kị sĩ da thịt tan ra thành từng mảnh nhỏ cùng một góc con thuyền. Clalra cũng bị vụ nổ chấn văng ra xa. Con thuyền bây giờ giống như một chiếc lá rách tả tơi.
Gió cát cuồn cuộn thổi che khuất trời đất. Clalra vẫn cố ôm chặt con không rời. Nhưng trong bão cát chợt nổi lên một quầng lửa màu đen. Nó lao thẳng về phía cô. Ngọn lửa mang theo hờn căm lẫn hiểm thâm của gã kị sĩ đến quá bất ngờ, Clalra không còn sức để tránh né, cô vội trở mình đưa lưng che cho con.
Ngọn lửa lao đến, chạm vào lưng cô lại hóa thành khói đen bao bọc lấy hai mẹ con. Trong chốc lát lại tán đi. Clalra ôm con gục ngã. Mắt cô từ từ khép lại….
Giữa bão cát, có một bóng hình đang chầm chậm đi về phía của hai mẹ con. Đứa trẻ nằm trong lòng cô im lìm, tiếng hú của gã kị sĩ đã khiến nó bị ảnh hưởng không nhỏ.
***
Clalra mở mắt ra.
Trước mắt cô là một rừng tuyết tùng yên tĩnh. Có những con nai xanh ngơ ngác chạy, có chim ríu rít chuyền cành.
Cô thấy hắn đang đứng dưới gốc cây ngày ấy. Hắn vẫn thổi chiếc kèn bằng lá.
Hóa ra, hắn chờ đợi cô ở đó.
Mắt cô chợt ướt nhòa, cô thấy hắn cười với mình.
***
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile