TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 3 của 5 Đầu tiênĐầu tiên 12345 CuốiCuối
Kết quả 11 đến 15 của 25

Chủ đề: Bản thảo

  1. #11
    Ngày tham gia
    Mar 2012
    Đang ở
    Binga, Zimbabwe
    Bài viết
    2,403
    Xu
    1,380

    Mặc định

    Anh rùa vẫn chưa viết phần giới thiệu cho Thy nha Em đợi anh viết phần giới thiệu cho Thy rồi góp ý luôn.
    ---QC---
    Nước mía tươi Đà Nẵng Hidden Content

    Hidden Content Gửi bởi BBKK

    Một đóa tươi hồng mỗi sớm mai
    Trà hoa ửng rộ sắc trang đài
    Rung rinh cười mỉm nghiêng trong nắng
    Ngọc ngà dáng đợi cuối thu phai


  2. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  3. #12
    Ngày tham gia
    Feb 2012
    Đang ở
    USA
    Bài viết
    6,344
    Xu
    0

    Mặc định

    Chờ dài cổ luôn, sắp thành cổ cò rùi nè anh conrua ơi. Mà công nhận anh viết hay thiệt đó.

  4. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  5. #13

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi phongvuthanhtrieu Xem bài viết
    Chờ dài cổ luôn, sắp thành cổ cò rùi nè anh conrua ơi. Mà công nhận anh viết hay thiệt đó.
    Mấy hôm nọ vợ đổ nước vào cái nguồn máy tính. Hôm qua mới sửa xong.

    Đùa vậy thôi, vì phần xuất hiện của em nằm ở khá xa sau đoạn đầu nên anh ngại chưa viết ( nó tùy theo sự phát triển của truyện )
    Hay là viết thử 1 đoạn để em xem cách viết thôi nhé. Chứ sau sẽ sửa đó

  6. #14
    Ngày tham gia
    Mar 2008
    Bài viết
    3,689
    Xu
    675

    Mặc định


    Giang hồ Hà thành gần đây kháo nhau về một " con điên " có võ công hết sức cao cường liên tục quấy rối chuyện làm ăn ở các bến xe. Từ bến Mỹ Đình cho đến Gia Lâm, Long Biên liên tục xảy ra những vụ " Tên móc túi bị nữ sinh đánh trọng thương ", " Kẻ trộm Iphone dùng dao tấn công nạn nhân, bị đánh thừa sống thiếu chết " hay " Giang hồ bến xe bị nữ sinh đánh dằn mặt, đuổi chạy qua 2 con phố " vô cùng mất mặt.

    o0o

    Dương "khùng" đã... nổi khùng lên hết cỡ rồi. Hắn không thèm xách cặp tông thành danh của mình theo nữa mà dắt luôn con chó lửa vào lưng. Hất hàm bảo thằng đệ :
    " Chúng mày đổ xăng con Kia rồi đợi ở bên đường, xong tao ra "

    Thằng Linh "cu" bất đắc dĩ hỏi:
    - Có cần thế không đại ca, hay mình rình bắt nó, bỏ vào " sới " trả thù là được rồi?

    Dương "khùng" bực mình gắt:
    - Còn dám há mồm ra à? Bảo chúng mày làm từ lần trước mà đến giờ cũng đã chạm được vào cái lông nào của nó chưa? Lần này không xử, giang hồ nó khinh.

    Linh "cu" không dám nói gì nữa. Lăn lộn trong giới đã lâu, gã cũng biết lần này không làm lớn thì không được.

    Danh dự của băng " Ngựa Trắng " đã bị con điên kia sỉ nhục đến cùng cực rồi. Công việc bị phá hoại, đàn em bị bắt, bị đánh cũng đã đành. Nhưng nhục nhất là bị bọn khác cười vào mặt. Mới tối hôm kia nó mới đi gặp Kiên "sói" về. Tiên sư, thằng khốn nạn ấy đã đéo thèm nhận lỗi thì chớ, lại còn cười vào mặt gã vì " Đàn em tao nó đâu có được giáo dục " nam nữ bình đẳng " như bên Ngựa Trắng chúng mày. Nên thấy mấy thằng bị gái đánh thì cười một tí, có sao đâu mà phải làm to chuyện lên..."

    Mịa, nếu không phải nó có thằng anh trên " Tổng " thì gã đã téng vỡ mồm rồi. Mà gã cũng chưa muốn làm to chuyện, chứ chỉ cần kể lại cho anh Dương, thì thằng đấy ra hồ chắc luôn.


    Mịa, chung quy cũng là tại con điên kia.

    Giang hồ làm ăn, quan trọng nhất là phải lập được cái uy, có dọa cho người ta sợ, anh em nể thì mới tồn tại được. Dù cho có bị công an truy nã, săn lùng lâu lâu lại xộ khám ngồi bóc lịch. Dù cho có phải đâm chém đổ máu, có khi là mất mạng cũng là chuyện bình thường. Nhưng nếu bị người ta cho một con nhãi đến tận địa bàn phá hoại, trêu chọc như vậy thì thật là nhục mặt.
    Không biết con kia là người của phe nào, nhưng hành động của nó đúng là cố tình làm nhục băng Ngựa Trắng, chính là trực tiếp đập bể nồi cơm của cả băng.
    Vụ này không xử, giang hồ nó khinh thật. Thế nên Dương "khùng" phải đích thân ra tay. Dù biết chắc lần này

    o0o


    Bảo Linh mới 15 tuổi nhưng đã phổng phao như người lớn. Mắt sáng miệng rộng, cao tới 1m72 và khỏe như trâu. Thể chất của nó vốn đã rất tốt nhờ chăm chỉ rèn luyện võ thuật và được linh khí bồi dưỡng, gần đây lại dở chứng ăn như hạm nên năng lượng tích lũy quá nhiều, bắt đầu có vài dấu hiệu của chứng tăng động. Mỗi ngày mà nó không đánh nhau dăm trận thì không chịu được.

    Tỉ như hôm nay cũng thế. Nó lại lang thang ra bến Mỹ Đình. Cặp mắt hau háu tìm mấy thằng móc túi.

    "Chát."

    "Ối a... Con khốn nạn dám tát tao... Bụp!... Ư, ư."

    Bảo Linh bĩu môi nhìn thằng móc túi nằm rên rỉ dưới đất, thằng này tệ quá, móc cả túi của người tàn tật.
    Những thằng tệ như thế, Bảo Linh không thèm đụng tay, nó chỉ... lên gối thôi.


    " Ột ột..."
    - Ặc, sao hôm nay lại đau bụng vậy kìa. Chắc lão béo lại đầu độc mình rồi.

    Bảo Linh mặc xác thằng móc túi đang trợn trắng mắt, cũng chả thèm đợi đồng bọn của nó đến để đánh cho đã tay, vừa nguyền rủa Vũ vừa ôm bụng chạy.

    o0o

    Nhà vệ sinh công cộng cái gì cũng có, chỉ không có giấy vệ sinh. Bảo Linh kẹt trong này đã gần 10 phút.
    Nó sắp khóc đến nơi, bỗng có tiếng giày cao gót sải bước vào. Người mới tới vào tận góc trong cùng, ngồi cách chỗ nó một khoang.

    " Chị gì ơi, có giấy không cho em với "

    Phòng bên im lặng một lát, rồi một tiếng kêu khe khẽ vang lên:

    - Chít cha rùi, mình cũng wên lun.

    - ...

    Kẹt thêm 10 phút trong im lặng, Bảo Linh chán nản móc điện thoại, truy cập 3G, gõ từ khóa tìm kiếm: " Làm gì khi không có giấy vệ sinh?".
    Bỗng nghe " păng " 1 tiếng, có cái gì đó vừa văng lên không trung. Bảo Linh phóng mắt nhìn lên. Thì ra là một cái lõi bìa của một cuộn giấy lụa đã dùng hết từ lâu.

    "Păng"... Lại một thứ gì đó giống như cái bã kẹo cao su phóng vèo lên trần nhà.

    Bảo Linh trợn mắt nhìn qua nóc vách ngăn thấy hết thứ nọ đến thứ kia bị một kẻ vô hình nào đó búng lên cao.

    Bỗng nó cảm thấy có như có người đang nhìn mình. Cảm giác gai gai lạnh chạy dọc trên da tay khiến nó nhớ tới những lần Vũ sử dụng thần thức để giám sát mình.

    Thần thức?
    Đó là một môn công pháp cao cấp mà các cao thủ thường sử dụng để kiểm soát khu vực xung quanh mình. Sử dụng thần thức cũng giống như một chiếc rada phát ra sóng siêu âm tới khu vực xung quanh và thu về những tín hiệu phản hồi. Tất nhiên não người thì không phát ra siêu âm như rada điện tử mà sử dụng một dạng liên hệ khác để dò thám và lấy thông tin về môi trường xung quanh.
    Thậm chí, với một số cao thủ đạt đến mức đỉnh cao còn có thể sử dụng thần thức để tác động nhất định đến môi trường và các sinh vật xung quanh. Cái đó gọi là tinh thần lực.

    Tinh thần lực là thứ sức mạnh ở cảnh giới rất cao, bất kể là kẻ tài giỏi đến mức nào, chỉ cần bị người có tinh thần lực không chế được thì sự sống chết của mình đã hoàn toàn phụ thuộc vào một ý niệm của đối phương.
    Tất nhiên, tinh thần lực mạnh đến mức đó thì đã có thể gọi là thần thánh rồi, người thường dù có luyện tập kì công đến đâu cũng chỉ có thể thành tựu ở một mức rất nhỏ. Ví dụ như do thám môi trường xung quanh, theo dõi người khác hoặc điều khiển những vật nhỏ, nhẹ như mấy cuộn giấy mà thôi.
    Có lẽ người phòng bên nghĩ Bảo Linh đã ra ngoài từ lâu nên mới tranh thủ lúc còn 1 mình để thi triển năng lực hất tung những thứ nhỏ nhẹ ở các khoang bên cạnh lên hòng tìm giấy.



    Điều khiển người bình thường đã khó, mà đối với những người có linh thể mạnh mẽ như Bảo Linh thì càng là điều không thể.

    Bảo Linh rùng mình một cái, linh khí trong cơ thể tự động phản ứng phá tan luồng thần thức yếu ớt kia. Cảm giác bị theo dõi tức thì biến mất. Người phòng bên kêu lên:

    - Ý, linh khí nồng đậm quá. Chẳng lẽ đây lại là linh mạch?

    Bảo Linh xém tí thì chết nghẹn : " Linh mạch trong toilet? Vãi dị! "

    Người ở phòng kế bên rõ ràng là chưa nắm rõ được hết các công dụng của Thần thức.
    Dường như vẫn không phát hiện ra nguyên nhân thần thức của mình bị phá, chỉ thấy nghi ngờ, rồi chép miệng:

    - Thôi để kiếm được giấy rồi sang coi linh mạch thế nào???

    Nói dứt lời lại thấy một luồng thần thức mạnh hơn hẳn lúc trước lan tràn ra khắp không gian.

    " Lên " - Một tiếng hô khẽ, tức thì một luồng lực mạnh giống như có cơn gió lốc tràn qua hất văng tất cả những thứ rác rến lên tận trần.
    Tàn thuốc lá, bã kẹo cao su, thậm chí cả... giấy đã xài bay tóe loe tá lả. Bảo Linh rú lên một tiếng đập mạnh tay vào tấm vách bằng gỗ ép.
    Tấm vách vốn ọp ẹp như cái phên làm sao chịu nổi cú đập trong lúc hoảng loạn của con nhãi trâu bò ấy, rầm một tiếng bật tung đi như diều đứt dây, xô đổ cả hai ba tấm khác.
    Người ở trong cùng giật bắn mình quát to:

    - Ai? Kẻ nào ám toán lại chọn chỗ kì dzậy nè?

    Bảo Linh điên cuồng vẫy chưởng đánh bay mấy thứ rác rến đang rơi như hoa tuyết từ trên trần xuống, nó bực mình quát lại:

    - Kì cái đầu. Đồ mất vệ sinh.

    Lúc này người kia cũng đã gạt bay tấm vách gỗ trước mặt, cả hai đối diện nhìn nhau tóe lửa.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Thực là :

    Bồn cầu sừng sững tựa kiếm phong
    Giấy lụa tung bay khắp cả phòng
    Xuy Tuyết Diệp Cô Thành còn kém
    Phi Tiên Nhất Kiếm chẳng bằng em.
    Lần sửa cuối bởi conrua, ngày 17-05-2013 lúc 14:33.
    Long Lân Phụng ấy toàn giấy cả
    Chỉ có mình ta tại thế gian

  7. #15
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Đang ở
    Lơ lửng ... lửng lơ...
    Bài viết
    1,443
    Xu
    0

    Mặc định

    Trong cái khung cảnh này, bắt gặp câu:

    Người phòng bên kêu lên:

    - Ý, linh khí nồng đậm quá. Chẳng lẽ đây lại là linh mạch?
    Mém té ghế

    Dẹp quách ba cái vụ lùm xùm bên GTG, tập trung chuyên môn đi bác rùa ợ
    ..........

    ---QC---


  8. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
Trang 3 của 5 Đầu tiênĐầu tiên 12345 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status