Chương 3: THẦN CÂY OVOOA (Thần cây của những linh hồn bất tử)
(Tiếp theo)
Trái với sự hốt hoảng của Zazu, Darkrot hoàn toàn bình thản. Nó để cơ thể mình chui thọt lỏm vào bên trong khoang miệng con Khủng long chúa Kawi gớm ghiếc, chờ đến khi con Rồng này đớp nó thì mới dang tay chẹn hàm. Con khủng long chúa khổng lồ, những tưởng dễ dàng nuốt trôi miếng mồi béo bở từ trên trời rơi xuống, không ngờ nó lại đụng phải một đối thủ đáng gờm từng có rất nhiều kinh nghiệm chiến đấu với lũ Rồng hoang.
Zuzu Tai Chuột rơi sấp mặt xuống đất đánh huỵch (cấu tạo hóa học hệ Cơ – Xương của người Tipituka bền chắc hơn rất nhiều lần so với người Trái Đất chúng ta), nó ngay lập tức bắt mình phải tỉnh táo để có thể tiếp tục giải nguy cho cậu bạn. Zazu tai chuột chống tay nhưng chưa thể ngượng dậy, nó vừa nhăn nhó vừa lắc đầu, có lẽ là hơi choáng.
Tiếng gầm rít của con Khủng long chúa Kawi ngay sát bên sườn và những tiếng giẫm chân thình thình dậy đất làm cho Zazu tai chuột hoảng hồn, nó lồm cồm bò thật nhanh, lê lết trên mặt cỏ tái mặt ngước nhìn con Kawi khổng lồ với cái miệng đang ngoác rộng cứ ngắc nga ngắc ngứ như người bị hóc xương gà. Zazu Tai Chuột xoay mình, căng thẳng thận trọng bò giật lùi, giữ mình ở một cự ly an toàn đủ để không bị cái sống đuôi đầy gai của con Kawi trong lúc nổi giận quất trúng. Zazu tai chuột tỏ vẻ an tâm hơn khi nhìn thấy Darkrot đang giữ chặt được cái miệng con khủng long (tuy là cậu bạn đang bị kẹp giữa hai cái hàm đầy răng – những chiếc răng ba cạnh hình tam giác vàng ệch nhớp nháp, dài bằng một gang tay người lớn, cong khum khum và có rất nhiều răng cưa nhỏ).
Con Khủng long chúa Kawi không nuốt được con mồi lại còn bị mắc hàm tỏ ra vô cùng điên tiết. Nó lồng lộn quẫy đuôi, giậm chân xuống đất thình thình, lảo đảo như muốn tìm tới một phiến đá to nào đó để húc cái đầu vào cho bõ tức. Không hiểu là Darkrot có thể cầm cự được bao lâu, trong một thoáng mà trán Zazu đã ướt đẫm mồ hôi, sự lồng lộn ngày thêm dữ tợn của con Rồng khiến thằng bé lo lắng. Zazu tai chuột đứng thu người lại, bàn tay trái nắm chắc cổ tay phải tuy là đang run lập cập nhưng đầu ngón tay trỏ vẫn hướng ra và nó đang cố hết sức tập trung quyền năng lượng vào đầu ngón tay ấy. Chỉ số Cpi của Zazu là bốn trên mười điểm, một câu thần chú Kunkakunka đủ mạnh để có thể hạ gục một con Khủng long chúa Kawi trưởng thành tiêu hao của nó những gần một trăm Cp; làm một phép tính đơn giản, Zazu hiểu là nó cần tới khoảng gần sáu phút Timheart tập trung quyền năng lượng mới có thể đọc ra được một câu thần chú thứ hai.
Pilat rồi con Yanbi rớt xuống phía sau Zazu một quãng, hai con Rồng này đều tiếp đất an toàn và rất điệu nghệ.
Từ trên cao, Pilat có lẽ đã thấy con Khủng long chúa Kawi đớp mất cậu chủ của mình nên nó tỏ ra rất điên tiết. Vừa tiếp đất, con Rồng đứng dựng dậy bằng hai chân sau, rướn ngực, gầm lên những thanh âm vô cùng khủng khiếp. Cái mũi con Rồng khụt khịt liên hồi, hai con mắt nó trợn trừng đầy nộ khí. Điều ấy khiến cho hàng vây cổ của nó dựng ngược, đồng thời cặp vây mang khổng lồ xòe to hết cỡ.
Sự xuất hiện của Pilat làm cho con Khủng long chúa Kawi phải để ý. Con khủng long già này to gấp ba lần Pilat nhưng cái vẻ hung hăng và cặp vây mang khổng lồ đỏ rực của Pilat khiến con vật này e dè. Con Kawi thận trọng quan sát đối thủ của mình thi thoảng cái đầu lắc lắc, nó có lẽ đang muốn tống Darkrot ra ngoài để rảnh miệng chiến đấu với kẻ thù đáng gờm mới tới. Kawi là một giống khủng long Tipituka chuyên ăn xác thối, chúng không có những kỹ năng săn mồi đặc biệt và cũng không có những linh hoạt việc trong việc sử dụng đuôi và những vuốt chân phía trước. Thứ vũ khí duy nhất đáng kể của giống khủng long này là cặp hàm dài quá khổ nhiều răng của chúng.
Khác hẳn con Khủng long chúa Kawi, Pilat tuy nhỏ hơn rất nhiều, nhưng nó là một con Rồng có kỹ năng sử dụng những vuốt bàn chân trước hiệu quả nhất trong thế giới loài Rồng. Khác biệt hoàn toàn với thế giới loài rồng, tám vuốt chân trước của Pilat nó có thể điều khiển được độ dài ngắn linh hoạt một cách phi thường. Khi tấn công đối thủ, Pilat sẽ lao vào và đứng bằng hai chân sau, nó đẩy vuốt dài ra hết cỡ và tung ra những cái tát xé vảy. Đợi đến khi đối phương choáng váng và bị luống cuống sau những cái tát, cái đầu hình tam giác thon nhỏ nhưng lại gắn trên một cái cổ rất lớn siêu khỏe luôn trực sẵn ở trên cao sẽ tung ra một cú đớp chết người. Chẳng có chuyện gì, con Rồng này còn muốn sinh sự khắp nơi, huống hồ con Khủng long chúa Kawi đáng ghét kia lại đang nuốt cậu chủ nó. Không chào cũng chẳng hỏi han gì nhiều, vừa đáp xuống đất, Pilat gầm lên, lao ngay vào cắn xé con Khủng long chúa Kawi dữ dội. Khủng long bị một con Rồng nhỏ xíu đánh tới tấp tỏ ra rất tức giận cũng muốn nện lại; nhưng khốn nỗi, nó có mỗi cái miệng là có thể dùng được thì lại đang vướng Darkrot ở bên trong thành thử chỉ có thể ngắc ngứ để rồi bị Pilat vả vào mặt liên hồi. Những cái tát thẳng vào mặt với một sức mạnh khôn lường của Pilat khiến con Khủng long chúa Kawi lảo đảo, và chỉ sau ba nhát vả vào mang tai, con Kawi đổ vật xuống đất một tiếng đánh “Rầm!”.
Hạ đo ván đối thủ một cánh chóng vánh, Pilat ngoáy tít cái đôi ngắn củn, lăng xăng cúi đầu xuống mõm con Khủng long chúa Kawi nơi mà cái đầu cậu chủ của nó vừa mới ngoi ra và đang thở phì phò vì có lẽ nó đã nín thở quá lâu để không phải ngửi những thứ mùi hôi thối. Con Rồng nhỏ mừng quýnh, hai mắt mở to thao láo, thè lè cái lưỡi dài liếm mặt cậu chủ của nó liên tục khiến khuôn mặt thằng bé cau có.
“Dạo này mày béo lên hay sao mà chậm chạm quá! Giúp tao đi chứ! Còn ở đó mà mừng!”
Darkrot làu bàu mắng con Rồng. Pilat thừa nước đục thả câu, thấy cậu chủ bị kẹp bên trong cái miệng con Khủng long chúa Kawi và không thể tránh né thỏa thuê liếm mặt. Liếm mặt cậu chủ của nó có lẽ là cái điều mà con Rồng nhỏ thích nhất, nhưng cũng là cái điều mà chẳng mấy khi nó có cơ hội được làm nếu như cậu chủ của nó không bị mắc kẹt hoặc vì một lý do nào đó mà không thể chống đỡ.
Pilat dùng hai chân trước của nó nới rộng cái miệng con Khủng long chúa Kawi đã bất tỉnh để Darkrot thoát ra ngoài.
Đứng phía trước con Yanbi, Zazu Tai Chuột ngây người nhìn Pilat: lần đầu tiên thằng bé này thấy một con Rồng con nhanh khủng khiếp và ra đòn mạnh đến kinh người như thế.
“Cậu không sao đấy chứ?”
Zazu Tai Chuột nhìn thằng bạn của nó hết sức lạ lùng. Darkrot nhìn Zazu cười khì khì thản nhiên như thể đó không phải là lần đầu tiên nó nằm thọt lỏm bên trong khoang miệng của một con khủng long chúa.
Darkrot có lẽ cũng hiểu là Zazu lo lắng.
“Bọn Khủng long chúa Kawi này, lúc nào cũng quen cái thói “há miệng chờ sung”.”
Darkrot nhăn nhó nhìn vào hai bàn tay nó đang dính đầy những thứ dịch lầy nhầy nói với Zazu, sau đó ngồi bệt xuống chùi lia lịa hai bàn tay lên thảm cỏ. Mùi hôi thối từ hai bàn tay Darkrot bốc lên khiến khuôn mặt Zazu méo xẹo, thằng này vội vàng phải đưa tay bóp mũi và làm một động tác nhảy giật lùi lại thật nhanh như thể tránh tà. Zazu tai chuột phải đứng cánh xa cậu bạn một quãng.
Hai đứa trẻ đang ở giữa một khoảng trống hiếm hoi bên trên một sườn núi cao thoai thoải dốc. Không giống như bầu trời ảm đạm trên những vùng đất giá lạnh phía nam Apolot, bọn chúng đang đứng dưới ánh nắng Mặt Trời chói chang. Và điều đặc biệt nhất là dưới chân chúng, cũng như dưới chân tất cả những thân cây bụi Xaximu xung quanh đó, đều song song tồn tại cùng một lúc ba cái bóng.
“Cậu thường xuyên gặp những con Khủng long chúa Kawi trước đó?”
Zazu Tai Chuột phe phẩy bàn tay trước hai lỗ mũi nó như thể vẫn sợ những mùi thối ở đâu đó có thể sẽ xộc vào.
“Mình và Pilat từng gặp vài con Kawi trước đó, trên đỉnh núi Ucrom gần nhà.”
Darkrot trả lời cậu bạn khi mà bàn tay nó đã tương đối sạch.
Darkrot đứng dậy ngước lên lần lượt nhìn vào ba Mặt Trời: Hillic đã là quá trưa, nhưng Norandola và Pilat thì mới là buổi sáng sớm. Nắng từ Hillic không quá gắt, nhưng vùng da xung quanh đôi mắt màu tím sậm của Darkrot vẫn khẽ nhăn nhúm khi thằng bé muốn nhìn thẳng vào mặt trời này.
“Lần đầu mình nhìn thấy cả ba Mặt Trời Tipituka cùng một lúc.”
Darkrot nói với Zazu Tai Chuột trong khi thằng bé thộn người nhìn vào Mặt Trời Pilat. Pilat là mặt trời nhỏ nhất Tipituka, nhưng nhìn từ Tipituka lên, thì Pilat lại quá khổng lồ so với hai mặt trời còn lại (Pilat xoay quanh Tipituka và nó ở rất gần Tipituka). Darkrot nhớ về thời ấu thơ của nó và Pilat. Hồi tưởng lại Pilat, lúc con Rồng mới nở, Darkrot lại thấy nhớ Ba Mẹ nó quá. Thằng bé quay sang nhìn vào con Rồng lúc nào cũng lăng xăng nghịch ngợm như một con cún con ở ngay bên cạnh sườn.
“Cậu không thấy nóng sao?”
Khuôn mặt Zazu Tai Chuột mướt mồ hôi đỏ lựng. Zazu vừa lột bỏ chiếc áo khoác lông dày. Thằng bé quay sang nhìn vào Darkrot vẫn đứng thản nhiên dưới nắng, bên trong một chiếc áo lông cũng giống như của nó mà hình như không thấy bức bối gì. Zazu tai chuột lấy làm lạ vì điều đó.
“Nóng?”
Darkrot nhìn Zazu Tai Chuột hơi khó hiểu, thằng bé chăm chú suy nghĩ về một điều gì đó khi nó nhìn vào cơ thể cậu bạn đã trở lại những nét còm hom. Zazu tai chuột vừa lẳng đi chiếc áo lông to tướng trong những bực dọc.
Darkrot vốn rất ghét phải vận lên mình những chiếc áo khoác lông dày. Điều ấy khiến cơ thể thằng bé không được thoải mái lắm, nhưng vì cô Quản Giáo của nó ép buộc nên nó miễn cưỡng cũng mặc một chiếc áo khoác lông giống như những đứa bạn của mình. Chiếc áo và cả ánh nắng không khiến cơ thể Darkrot đổ mồ hôi, nhưng việc được cởi bỏ nó ra mà những người xung quanh không thắc mắc gì về mình với Darkrot là một điều rất tuyệt nên nó ngay tức thì tháo bỏ.
“Đúng rồi, nóng! Có Mặt Trời thì nóng! Có tuyết thì lạnh! Mà nóng thì không phải mặc áo lông to!”
Loay hoay tháo những chiếc cúc áo to đùng, Darkrot mừng rỡ tự lẩm bẩm một mình giống như một đứa trẻ vừa ngộ ra ra được một thứ lý thuyết cao siêu nào đó.
Zazu Tai Chuột tròn mắt ngây thỗn nhìn cậu bạn của mình, lần đầu tiên nó tiếp xúc với một con người kỳ quặc và gây cho nó nhiều điều khó hiểu như thế.
“Chúng ta phải nhanh chóng tìm tới THUNG LŨNG CỦA NHỮNG GIẤC MƠ!”
Không để cho những ý nghĩ “vớ vẩn” xâm chiếm bộ não khổng lồ, Zazu Tai Chuột nhắc cậu bạn về một điều quan trọng trước mắt.
“THUNG LŨNG CỦA NHỮNG GIẤC MƠ?”
Đã cởi bỏ cái áo khoác lông nhưng vẫn cầm nó trên tay, Darkrot nhìn Zazu Tai Chuột nhắc lại về “THUNG LŨNG CỦA NHỮNG GIẤC MƠ”, hy vọng thằng bạn “đầu to” của nó có thể cung cấp thêm cho nó một vài thông tin cần thiết đủ để nó thể hiểu về cái được gọi là “THUNG LŨNG CỦA NHỮNG GIẤC MƠ”.
“Trong “Bách Khoa Tri Thức Toàn Thư” có đoạn nhắc là: “Thần cây Ovooa của Học Viện Pháp Sư Magus mọc giữa THUNG LŨNG CỦA NHỮNG GIẤC MƠ, bên cạnh một hồ nước lớn”. Chúng ta phải tìm tới thần cây Ovooa để có thể tạo ra được một hố Cpipunxa bên trong cơ thể. Nếu không nhanh chóng làm được điều ấy, gặp thêm vài con Rồng khác nữa, có lẽ chúng ta chết chắc! À không, có lẽ, chỉ riêng mình là sẽ chết chắc!”
Zazu Tai Chuột e dè đính chính lại khi nhìn vào con Khủng long chúa Kawi vẫn đang bất tỉnh. Zazu quan sát Pilat trong lúc con Rồng đang chưng hửng há mồm, lè lưỡi, lăn lộn một mình bên trên thảm cỏ xanh mượt và liên tục đổi màu. Màu da thực sự của Pilat là màu đỏ thẫm, nhưng con vật nghịch ngợm này dường như chẳng lúc nào để da dẻ của nó được yên thân. Pilat đổi màu trên những vùng da khác nhau liên tục khiến cho cơ thể nó lúc thì khoang khuếch, lúc lại vằn vè, và đôi khi màu da nó là tổng hợp của hàng trăm thứ màu sắc hỗn độn nhìn vào mà hoa cả mắt.
Trái ngược hẳn với cái tính hiếu động của Pilat, con Yanbi lúc nào cũng rất nghiêm túc và luôn chỉ đứng phía sau cậu chủ của mình. Thi thoảng Yanbi cũng đưa mắt liếc nhìn Pilat, và có lẽ con Rồng này cũng hiểu Pilat là một người bạn mới của mình, nhưng hình như Yanbi không “khoái” người bạn mới này cho lắm khi mà nó rất dửng dưng.
Darkrot cũng nghe cô Phidenxa nhắc về thần cây Ovooa, nhưng buồn là nó lần đầu tiên được nghe về một cái tên như thế. Không hiểu sao từ sau buổi nói chuyện với Amita về quyền năng lượng, cứ mỗi khi đầu óc thằng bé này bế tắc không nghĩ ra được một thứ gì thì hình ảnh cô bạn dễ thương lại hiện lên bên trong cái bộ não đặc tịt của nó. Darkrot không hiểu là thần cây Ovooa sẽ giúp nó được gì, nhưng có lẽ chỉ nguyên cái mong muốn được gặp lại Amita đang thôi thúc trong lòng cũng đủ trở thành một động lực khiến nó trở nên sốt sắng.
“THUNG LŨNG CỦA NHỮNG GIẤC MƠ! Đi thôi nào Pilat!”
Darkrot hồ hởi gọi Pilat. Con Rồng đang ngửa bụng, chổng bốn vó lên trời sưởi nắng, khuôn mặt nó làm ra cái điệu khoái chí. Zazu thêm một lần nữa nhìn cậu bạn của nó một cách lạ lùng. Ở Darkrot, Zazu lờ mờ thấy là cậu bạn của mình có những hành động bản năng rất hoang dã.
“Sao cậu không phóng ra một câu thần chú phép? Cậu chui vào bên trong miệng một con khủng long đầy răng như thế không phải sẽ mạo hiểm lắm sao?”
Zazu Tai Chuột nhìn Darkrot thắc mắc.
“Mình, … Nói thật là mình chưa bao giờ được học những câu thần chú phép.”
Darkrot thật thà thú nhận.
“Cậu chưa bao giờ biết về những câu thần chú phép?”
Zazu tại chuột tỏ vẻ ngạc nhiên.
“Nói đúng hơn là, mẹ mình không cho phép mình tiếp cận với chúng. Có lẽ mẹ muốn mình sau này sẽ trở thành một kỹ sư về, kim loại của sự bay và khí động lực học, giống như mẹ hơn là việc mình sẽ trở thành một Pháp Sư Magus.”
“Mẹ cậu, bà ấy là một kỹ sư về, KIM LOẠI CỦA SỰ BAY VÀ KHÍ ĐỘNG LỰC HỌC?”
Zazu Tai Chuột nhìn Darkrot đi hết từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Cái cụm từ “KIM LOẠI CỦA SỰ BAY VÀ KHÍ ĐỘNG LỰC HỌC” dường như rất hấp dẫn nó.
“Ừ! Mẹ mình là một chuyên gia về KIM LOẠI CỦA SỰ BAY VÀ KHÍ ĐỘNG LỰC HỌC, mẹ mình là người chế tạo ra những con tàu Pit’aris khổng lồ, và cả những con robot nữa. Thần cây Ovooa, cậu có thể kể với mình chi tiết hơn về nó?”
Darkrot có vẻ không khoái lắm với những con robot của mẹ, thằng bé muốn lái câu chuyện về chủ đề thần cây Ovooa. Darkrot nhảy lên lưng Pilat, bám chắc tay vào một dây xích to bằng vàng ròng nguyên khối (món quà sinh nhật bà Linxa tặng Pilat năm con rồng tròn ba tuổi). Pilat ngày trước đã giật tung tất cả những sợi xích được khoác vào cổ nó, cho dù chúng có lớn đến đâu; nhưng kể từ khi con Rồng được bà Linxa tặng cho sợi xích vàng, nó chưa một lần dám làm đứt sợi dây chuyền ấy. Giống như cậu chủ của mình, Pilat rất mến bà Linxa, và thậm chí nó còn nghe lời bà Linxa hơn là nghe lời cậu chủ. Sợi xích vàng đeo trên cổ Pilat có một mặt đá quý lớn với những hoa văn rất tinh xảo, nó là một món đồ trang sức đắt giá làm đẹp thêm cho vẻ uy nghi của con Rồng, và nó còn có một tác dụng khác nữa là giúp cho Darkrot không bị dơi ra khỏi lưng con Rồng khi con vật nhảy bên trên những địa hình dốc đứng.
---oOo---
“Trong rừng, có lẽ mình và Pilat sẽ thông thông thạo hơn cậu và con Yanbi. Cậu hãy kể cho mình nghe về thần cây Ovooa, mình và Pilat sẽ phụ trách việc tìm đường tới THUNG LŨNG CỦA NHỮNG GIẤC MƠ.”
“Thần cây Ovooa…”
Darkrot hỏi về thần cây Ovooa khiến Zazu Tai Chuột khuôn mặt đang tỏ ra háo hức thì ngắn tũn. Zazu tai chuột vốn đang có ý định hỏi thêm Darkrot về KIM LOẠI CỦA SỰ BAY VÀ KHÍ ĐỘNG LỰC HỌC. Zazu luôn thích thú với chuyển động của những chi tiết máy, và một người giống như bà Linxa đích thị là thần tượng của nó.
Con Yanbi hiểu là cậu chủ của nó sắp phải đi nên nằm rạp xuống.
Zazu Tai Chuột tuy là một thằng nhóc gầy còm, nhưng khuôn mặt và đôi mắt nó thì lại có cái vẻ cù lỳ chậm chạm của dân mọt sách. Khuôn mặt Zazu chẳng thể nào có được những nét lanh lợi như khuôn mặt Darkrot. Darkrot có một khuôn mặt và một đôi con mắt rất tinh nhanh. Điều ấy, thực ra cũng không phải là tự nhiên mà có. Sự linh hoạt của Darkrot là kết quả của việc từ nhỏ thằng bé đã lăn lộn trong rừng, nó sống gần gũi với thiên nhiên và bằng việc quan sát những con thú nó đã tự học được rất nhiều bài học có giá trị. Những cử động của Darkrot luôn linh hoạt hơn những đứa bạn bình thường: trong khi Darkrot từ dưới đất có thể dễ dàng nhảy phốc lên lưng con Rồng của mình, thì Zazu có lẽ tu thêm mười năm nữa cũng chưa chắc làm nổi cái việc ấy.
Rồng Sư Đầu Rìu là một Chi Rồng nằm trong Giống Rồng Nhảy. Giống Rồng Nhảy có một đặc điểm chung là chúng có hai chân sau phát triển vượt bậc so với hai chân trước. Những con Rồng nhảy đều chỉ di chuyển bằng hai chân sau, chúng dùng cái đuôi lớn và dài để giữ thăng bằng cho phần thân phía trước. Rồng Sư Đầu Rìu có vảy xếp lớp màu xanh cốm còn vảy yếm sừng màu vàng nhạt. Chúng có một cái trán nhô cao khá kỳ lạ nên được gọi là Rồng Sư, ở giữa trán mọc ra một cái sừng cũng lạ đời không kém: cái sừng duy nhất của Rồng Sư không có dạng hình trụ như đa số những cái sừng bình thường khác, nó có dạng bản rộng hình lưỡi rìu đâm về phía trước giống như cái phần chóp bên trên của những chiếc mũ sắt (những chiếc mũ sắt của những chiến binh người La Mã cổ).
“Cậu thực sự không biết tí gì về thần cây Ovooa?”
Zazu Tai Chuột thúc con Yanbi tiến lại đứng song song với Pilat. Khi đứng bên cạnh nhau, cái đầu con Rồng Sư Đầu Rìu Yanbi cao hơn hẳn Pilat.
“Không chỉ riêng thần cây Ovooa, hình như có rất nhiều thứ mà tất cả mọi người đều biết, nhưng mình lại không biết tí gì thì phải?”
Darkrot ngước mắt, tự thắc mắc với chính bản thân mình.
“Pilat, hãy tìm tới với một khe suối gần nhất nào!”
Darkrot nói với con Rồng để nó biết là nó sẽ phải đi đâu. Darkrot hiểu là, một hồ nước lớn bên trong thung lũng sẽ luôn bắt nguồn từ những khe suối nhỏ, và một khe suối nào đó ở quanh đây sẽ trở thành một người dẫn đường đáng tin cậy.
Sau lời cậu chủ, Pilat dòm ngó xung quanh. Nó đánh hơi rồi bắt đầu lững thững bước đi theo bản năng của nó.
“Cậu biết rất nhiều về những khu rừng và cả những con Rồng hoang, điều mà đa số bọn mình không biết.”
Zazu Tai Chuột nói với Darkrot trong khi hai con Rồng bắt đầu di chuyển.
Zazu và con Rồng Sư Đầu Rìu có lẽ chưa bao giờ có một phiêu lưu trong những những khu rừng già, nên nhìn thứ gì cũng thấy lạ.
“Khi mà cậu đang ngồi đọc sách, thì chắc là mình đang lặn lội với Pilat theo dấu những con rồng.”
Darkrot nhìn cậu bạn nói rồi lại gãi đầu cười khì khì, thằng bé lúc nào cũng rất thân thiện và vui vẻ.
Hai đứa trẻ đi hết khoảng trống, xuyên vào một lối mòn nhỏ dưới tán những cây Uri khổng lồ. Không giống như trên những vùng đất phía nam Apolot chỉ toàn những cây Cupap đơn điệu, hai đứa trẻ đang di chuyển bên trong một khu rừng nhiệt đới: dưới những tán rừng lá bản là cả một hệ thống thảm thực vật nhiều tầng rất đa dạng và phong phú về các chủng loại cây.
“Ovooa được người ta nhắc tới nhiều với cái tên: Thần Cây Của Những Linh Hồn Bất Tử.”
“THẦN CÂY CỦA NHỮNG LINH HỒN BẤT TỬ?”
Darkrot tỏ vẻ thắc mắc.
Zazu Tai Chuột bắt đầu giả thích:
“Cây Ovooa. Trong những tài liệu cổ còn sót lại thì Ovooa đã từng có một thời kỳ là một loài cây rất phổ biến trên Tipituka. Nhưng vì một lý do nào đó, tất cả những cây Ovooa đã đột ngột biến mất một cách đầy bí ẩn vào năm số không của Ktrast thứ hai, ngay trước khi cuộc đại chiến tranh phép thuật thảm khốc nhất trong lịch sử Tipituka nổ ra. Đến thời đại của chúng ta, theo những hiểu biết của tớ thì cây Ovooa của trường Magus là một trong ba cây Ovooa duy nhất còn sót lại. Nó được Atmantost Magus trồng vào năm thứ mười của Kitrast thứ hai, ngay sau khi cuộc đại chiến tranh pháp thuật kết thúc.”
Zazu ta chuột kể về thần cây Ovooa, tuy chưa hình dung được nhiều nhưng Darkrot đã nghĩ về một loài cây vô cùng đặc biệt, và nó thấy buồn khi mà trên hành tinh của nó đã chỉ còn lại duy nhất ba cây như thế.
“Vậy là cây Ovooa của trường Magus đã hơn mười nghìn năm tuổi. Mà vì sao người ta lại gọi nó là THẦN CÂY CỦA NHỮNG LINH HỒN BẤT TỬ?”
Darkrot thắc mắc.
“Những cây Ovooa khi được một nghìn năm tuổi thì từ thân và cành sẽ mọc ra những cái rễ vô cùng đặc biệt mà người ta gọi chúng là: GIẤC MƠ CỦA SỰ VĨNH HẰNG. GIẤC MƠ CỦA SỰ VĨNH HẰNG là những sợi tơ luôn phát sáng. Bên trong nó không ngừng phát ra những tín hiệu rất đặc mà những người Tkiots của chúng ta không thể nhận biết, nhưng những con Rồng và những lài động vật khác lại có thể nghe thấy được từ những khoảng cách rất xa. Người ta tin rằng khi những con vật, chỉ cần một lần thôi nghe thấy được tiếng gọi từ GIẤC MƠ CỦA SỰ VĨNH HẰNG, khi già yếu chúng sẽ tìm tới gốc cây Ovooa và chết. Những con vật già yếu nằm dưới gốc thần cây Ovooa sẽ được GIẤC MƠ CỦA SỰ VĨNH HẰNG quấn lấy và khi cơ thể của chúng hoàn toàn biến mất thì sẽ có một linh hồn bay ra, những linh hồn ấy sẽ tồn tại mãi mãi, nên cây Ovooa được gọi là THẦN CÂY CỦA NHỮNG LINH HỒN BẤT TỬ.”
Câu chuyện khá thú vị của Zazu Tai Chuột khiến Darkrot ngẩn ngơ. Nó mường tượng về sự khổng lồ của một thân cây mười nghìn năm tuổi và vẻ đẹp lộng lẫy của hàng nghìn sợi tơ GIẤC MƠ CỦA SỰ VĨNH HẰNG không lúc nào là không phát sáng.
“Hẳn là thần cây Ovooa phải rất khổng lồ và đẹp tuyệt vời lắm phải không Zazu?”
Darkrot phân vân không biết là cậu bạn của mình đã từng nhìn thấy thần cây Ovooa trước đó. Thằng bé không biết tới việc THUNG LŨNG CỦA NHỮNG GIẤC MƠ là một vùng đất cấm, được bảo vệ vô cùng nghiêm ngặt bằng hàng nghìn bùa chú phép và nếu không có phù Tutanka, sẽ không một ai có thể đặc được chân lên vùng đất linh thiêng này.
“Cũng giống như cậu, mình chỉ có thể hình dung thần cây Ovooa trong trí tưởng tượng. Nhưng trong sách cũng có một số ghi chép nói là: vào năm tám nghìn năm trăm ba mươi sáu của Kitrast thứ hai, cây Ovooa của trường Magus đạt tới chiều cao vừa tròn một nghìn tikan và nó có tất cả mười nghìn không trăm linh chín tán lớn. Tán cây Ovooa được miêu tả có dạng hình nấm, xòe rộng như hàng nghìn cái ô lớn màu tím nhạt.”
Zazu Tai Chuột vừa kịp nói hết câu thì con Yanbi nhảy qua một khe vực rộng và sự thiếu tập trung khiến thằng bé suýt lộn ngửa.
Không giống như cái vẻ mộc mạc, hoang dã của con Rồng Pilat; con Yanbi và hầu hết những con Rồng nuôi khác đều được đóng yên và bị khoác vào đầu những bộ dây cương giống như ở những con ngựa. Những chiếc yên và những bộ dây cương giúp cho chủ nhân của những con Rồng có thể dễ dàng hơn trong việc điều khiển chúng, đồng thời tránh được cái việc bị ngã khi những con Rồng bay trên không hoặc thực hiện những cú nhảy dài. Việc đóng yên vào sau gáy bắt buộc những con Rồng phải được cắt bỏ một đoạn vây cổ ngay từ khi còn rất nhỏ. Những người thợ đóng yên rồng chưa bao giờ dám lại gần Pilat, vả lại, Darkrot sẽ chẳng bao giờ đồng ý để người ta cắt đi những chiếc vây cổ đẹp nhất, vậy nên Pilat nhìn cứ giống như một con rồng hoang khi mà nó không có yên và không bị khoác dây cương vào mặt. Darkrot cưỡi Pilat rong chơi từ khi còn rất nhỏ mà không bao giờ dùng đến yên và dây cương, việc làm ấy đã luyện cho thằng bé một khả năng giữ thăng bằng trên lưng Rồng cực tốt, một điều mà rất ít những đứa trẻ ở độ tuổi của nó có thể làm được.
“Vậy ra lá của cây Ovooa có màu tím nhạt?”
“Đúng thế, người ta nói lá của cây Ovooa tròn một nghìn năm tuổi sẽ chuyển sang màu tím nhạt và khi cây càng già thì lá của nó lại tím hơn. Chúng là những chiếc là xẻ thùy bốn cánh giống như ngón chân rồng.”
“Vậy có nghĩa là những cây Ovooa dưới một nghìn tuổi vẫn có lá màu xanh?”
Darkrot thắc mắc.
…
Hai đứa trẻ đâm xuyên qua những mớ dây leo chằng chịt, chạy xuống dốc, men theo một lối đi rất hẹp nằm cheo leo bên sườn một vách núi đá trắng dựng đứng. Phía bên tay phải bọn chúng là một khe vực sâu hút và bên dưới đáy vực là một con suối lớn nước chảy rầm rầm, bọt nước tung bay cuộn trào trắng xóa.
Men theo cái lối đi hẹp chỉ đúng vừa những bước chân của hai con Rồng, Zazu Tai Chuột ngán ngẩm nhìn xuống vực nước sâu hun hút. Việc phải cố gắng theo kịp Darkrot trên một con đường gập ghềnh với một bên là vách núi đá dựng đứng còn một bên là vực sâu thăm thẳm khiến Zazu hơi run. Cứ một chốc, Zazu lại rùng mình, thót tim, toát mồ hôi lạnh khi Pilat ở phía trước vô tình giẫm phải một phiến đá không vững chắc và vài lần suýt trượt chân xuống vực. Pilat và Darkrot đi quá ẩu, xuýt lao xuống vực tới mấy lần, nhưng xem ra chủ tớ nhà này hình như chẳng coi cái việc ấy là một điều gì to tát lắm vẫn cứ cắm đầu mà chạy băng băng. Đương nhiên, Zazu tai chuột thì chẳng thể hiểu nổi điều đó; nếu Zazu chỉ một lần chứng kiến cái việc Pilat găm những móng vuốt của nó trên đá và chạy ngược băng băng trên sườn những vách đá dựng đứng thì Zazu tai chuột sẽ chẳng lấy điều đó làm lạ.
“Xem ra, chúng ta sẽ không gặp nhiều khó khăn để tìm thấy một thân cây cổ thụ mười nghìn năm tuổi cao hơn một nghìn tikan với những tán lá khổng lồ màu tím. Mình nghĩ là, chúng ta sẽ ngay lập tức nhìn thấy nó thôi, sau khi chúng ta vượt qua được vách núi này.”
Darkrot nhìn vào vách núi đá trắng cao ngất ngay sát bên hông. Thằng bé hiểu là vách núi ấy đang che khuất tầm nhìn bên trái của nó và nếu vượt qua được vách núi, nó sẽ ngay lập tức nhìn thấy THUNG LŨNG CỦA NHỮNG GIẤC MƠ và đồng thời cũng sẽ thấy luôn thần cây Ovooa bên trong thung lũng.
---oOo---
Cùng thời điểm đó, trên một miền đất xa xôi khác.
Dưới bầu trời ảm đạm, bên trong một tòa lâu đài cổ kính rêu mốc xám ngoét vang vọng một giọng nói rất trầm, khàn khàn và u uẩn sát khí.
“THUNG LŨNG CỦA NHỮNG GIẤC MƠ, lão già Atmantost Magus đã thật quá coi thường hậu bối khi cho nó là một lãnh địa bất khả xâm phạm. Quyền trượng Gindo ta sẽ đoạt được nó! Mấy lão già tọa trên đỉnh tháp Axen thật là ngu ngốc khi đem quyền trượng Gindo ra làm trò chơi cho những đứa trẻ! Cuộc đua ĐI TÌM DANH DỰ CHO NHỮNG DŨNG SĨ MỚI của Học Viện Pháp Sư Magus, năm nay, ta sẽ biến nó thành một tấm thảm kịch!”
Giữa một đại sảnh đường cao và rộng, đứng trước đầu một chiếc bàn nghị sự lớn, một bóng đen cao lênh khênh đẩy hai lòng bàn tay với những ngón tay dài lều nghều nhọn hoắt hướng lên trời hét vang. Bóng đen ấy hoàn toàn ẩn mình bên trong một chiếc áo trùm có vành mũ rộng, và khi người đối diện nhìn vào sẽ luôn chỉ thấy một khoảng trống đen sì, thậm chí còn đen hơn cả bóng tối. Chưa một ai có thể nhận diện được khuôn mặt thực sự của bóng đen, người ta biết tới lão chỉ là một chiếc áo trùm di động với một đôi gang tay sắt và hai chiếc giày cũng bằng sắt như thể nằm lửng lơ chẳng có một tí liên kết nào với những phần cơ thể còn lại. Khi bóng đen nói, giọng nói của lão không phải là phát ra từ bên trong chiếc áo trùm mà ngân vang giữa không gian và như thể dội lại từ bốn phương tám hướng. Lần đầu tiên bóng đen xuất hiện dưới ánh sáng Mặt Trời, người ta đã kinh hãi khi lão đứng dưới ánh nắng chói chang của cả ba mặt trời mà không hề có lấy một cái bóng. Tung hoành và gieo rắc niềm kinh hãi, bóng đen tự xưng mình là Hmaka (Hmaka có nghĩa là: Cái Bóng)
Hai bên bàn nghị sự dài có hai mươi người cả thảy. Những con người này, ngoại trừ duy nhất một chàng thanh niên trẻ tuổi, tất cả đều mang những hình hài dị hợm mà không một ai giống với ai: người thì to cao quá khổ, người lại lùn tịt và bé tí xíu, có người da xanh như tàu lá, có người lại có khuôn mặt đen nhẻm như than, thậm chí có một gã khổng lồ với những bốn cánh tay cùng đặt lên trên mặt bàn nom như một con nhện, lại có một gã cao lớn người đầy lông lá và khuôn mặt nom giống như một con sư tử. Không chỉ hình hài dị hợm mà cách ăn mặc của những con người này cũng chẳng giống với ai, mỗi người một kiểu, mỗi người một vẻ và đó là bản sắc đặc trưng riêng của dân tộc họ. Những tộc người thuộc Thế Giới Thứ Ba.
“Đừng nói đến một tấm thảm kịch vội! Đầu tiên ông hãy nói làm cách nào để đột nhập được vào bên trong THUNG LŨNG CỦA NHỮNG GIẤC MƠ trước đã. Tikah này dự rằng: Ông còn chẳng biết THUNG LŨNG CỦA NHỮNG GIẤC MƠ chính xác nằm ở đâu? Atmantost Magus đâu phải là một cái tên dễ bị người khác coi thường chỉ bằng vài ba câu nói sáo rỗng.”
Sau một tràng cười khanh khách, một giọng nói có thanh vực rất cao phát ra từ một cái ghế ngồi trống không nằm ở ngoài cùng bên tay phải Hmaka. Cái ghế trống ấy nằm bên cạnh một gã có vóc người nhỏ thó với hai lỗ mũi tẹt xếch ngược như lỗ mũi Dơi và hai cái tai vừa dài vừa nhọn như hai chiếc lá tre. Tikah là một gã người vô hình.
Nghe xong giọng nói có vẻ giễu cợt, khuôn mặt đen sì tối om bên trong mũ của chiếc mũ trùm của Hmaka nhìn hướng về phía chiếc ghế.
“Atmantost Magus! Uy quyền và tiếng tăm của lão đã tồn tại suốt mười nghìn năm, và có lẽ đã đến lúc lão ta hết thời. Ta đã chuẩn bị sẵn sàng một kế hoạch để phá tan cái thứ vớ vẩn được gọi là Học Viện Pháp Sư Magus. Rồi sẽ đến lúc bia mộ Atmantost Magus bị giẫm nát dưới gót chân ta.”
Cái giọng siêu trầm một lần nữa như ngân vang khắp bốn bề không gian, lấn át tất cả những thanh âm nhỏ nhặt.
“Tikah nói đúng! Kế hoạch của ông là gì? Chẳng phải bọn ta đang mất thời gian ngồi xung quanh cái bàn nghị sự vớ vẩn này để nghe ông nói về cái kế hoạch ấy hay sao? Ông hãy mau mau nói đi, đừng dài dòng lôi thôi làm mất thì giờ!”
Gã người khổng lồ bốn tay nhìn Hmaka cất giọng ồm ồm; một thoáng bực dọc khiến cả bốn nắm đấm to bự của gã đập nhẹ xuống mặt bàn bằng đá khiến cho những chiếc cốc lớn bằng bạc rung bần bật. Gã người bốn tay này cao ước chừng ba mét rưỡi, gã có một nước da màu vàng hơi xanh bóng nhẫy. Cái đầu hung tợn của gã xung quanh trọc lóc, chỉ có một chỏm tóc để dài buộc túm dựng ngược. Gã ở trần để lộ cơ thể đồ sộ lực lưỡng với những quai dây da thú vắt chéo trước ngực, sau lưng gã là hai lưỡi rìu khổng lồ dựng đứng hai bên.
“Phải phải! Hàng nghìn năm nay, không một ai trong số chúng ta biết được vị trí chính xác THUNG LŨNG CỦA NHỮNG GIẤC MƠ. Có thể nói Atmantost Magus vẫn là bậc thầy số một trong việc ngụy trang và giấu giếm những điều bí mật. Sự đáng ghét của lão khiến chúng ta gần như muốn phát điên. Muốn tấn công Học Viện Pháp Sư Magus, nhưng chúng ta thậm chí còn chẳng biết nó ở chỗ nào. Nhưng…
Cái giọng khàn khàn đang vang dội thì đột gột dừng lại. Gương mặt tối om của Hmaka nhìn vào một chàng thanh niên trẻ tuổi có một khuôn mặt khá điển trai với mái tóc màu hạt dẻ để dài và một đôi con mắt màu lục xanh biếc. Chàng trai ngồi kề sát Hmaka, bên tay phải.
… Nhưng… với chàng trai này, mọi chuyện đã hoàn toàn thay đổi!”
Giọng nói siêu trầm đột ngột rít lên cao vút.
“Xin giới thiệu với mọi người: Jiva Kyu! Một trong những cựu học sinh có nhiều thành tích xuất sắc nhất Magus. Người sẽ cung cấp cho chúng ta những thông tin quan trọng về THUNG LŨNG CỦA NHỮNG GIẤC MƠ!”
Lời giới thiệu cường điệu của Hmaka về Jiva Kyu ngay tức thì tạo ra sự huyên náo.
Khi mà tất cả những lời bàn tán đều đang hướng vào mình, khuôn mặt Kyu trầm ngâm tư lự: chàng trai khẽ nghiến răng, khiến cái hàm vuông vức hơi bạnh ra một chút.
Những lời bàn tán xung quanh đa phần là những câu hỏi tọc mạch, nó làm cho Kyu hết sức khó chịu, nhưng anh đã không một chút nào biểu lộ điều ấy ra ngoài. Một cựu học sinh có nhiều thành tích xuất sắc nhất HỌC VIỆN PHÁP SƯ MAGUS lại đang ngồi bên một bàn nghị sự, cùng với những âm mưu phá hoại nhà trường. Chỉ riêng một điều duy nhất ấy thôi, mọi gã Mapi cổ quái đang ngồi xung quanh anh đều có thể phỉ nhổ vào anh, anh biết vậy, nên anh chỉ ngồi lặng im mà không biểu lộ bất cứ điều gì.
“Một cựu học sinh xuất sắc của Magus! Đúng lúc Lilichilla này đang rất tò mò muốn xem xem, bảy lão già trên tháp Axen cứ mười năm một lứa, lại tạo ra được những thứ quỷ quái gì?”
Một giọng nữ chua lói cất lên cợt nhả sau một tràng cười khinh khích.
Ở đầu bàn bên kia đối diện với Jiva Kyu, một mụ đàn bà vận đồ đen nom vừa hớ hênh lại vừa kệch cỡm nhìn về phía chàng trai đưa đẩy ánh mắt ẻo lả. Mụ đàn bà đưa hai ngón tay với những móng tay dài nghều phủ sơn đen đặt lên miệng gửi một nụ hôn xa đến chàng trai, rồi đột ngột, mụ nhấn hai ngón tay ấy xuống mặt đá của chiếc bàn nghị sự. Từ hai đầu ngón tay của Lilichilla, những tia khói đen ngòm nhỏ xíu liên tục phun ra thành một vệt dài chạy loằn ngoằn theo một đường hướng thẳng về phía Kyu. Vệt khói đen ấy, trên đường đi của chúng, chạm vào những chiếc cốc bạc thì lập tức ăn lan lên khiến chúng mủn ra thành tro chỉ trong nháy mắt.
Jiva Kyu trầm lặng nhìn vào vệt khói đen đang chạy trên mặt bàn thi thoảng bốc lên cao nốt chửng những chiếc cốc như một con quỷ dữ bạo tàn. Vệt khói đen lan đến gần, Kyu đưa hai đầu ngón tay của mình lịch thiệp làm một động tác tương tự như động tác mà mụ Lilichilla đã làm (gửi cho mụ một nụ hôn xa đầy nhạo báng) rồi bình thản chấm hai đầu ngón tay ấy xuống mặt bàn thì thầm một lời thần chú: “Azulla”.
Câu chú Azulla khiến hai đầu ngón tay Kyu lóe sáng xanh biếc như màu mắt của anh. Từ hai đầu ngón tay lóe sáng ấy chạy lan ra mặt bàn một vệt sáng màu lơ nhạt cháy bập bùng giống như một thứ lửa kỳ lạ. Vệt lửa của Kyu chặn đứng những vệt khói đen đang lấn tới. Hai luồng phép thuật một đen một xanh lấn át vào nhau, quấn bẳn lấy nhau ở quãng giữa, rồi từ từ dâng lên cao tạo ra một cơn lốc xoáy nhỏ xoay chầm chậm trên mặt bàn nom kỳ khôi và rất đẹp mắt.
“Cả ta nữa! Elichizozo này cũng muốn thử tài nghệ của một Pháp Sư Magus!”
Từ phía đầu bàn bên kia, đối diện với Hmaka, một gã người lùn có nước da màu tím than đen nhẻm cất giọng thé thé. Giọng của gã nhí nhéo nghe giống như là giọng nói của một thằng bé con. Gã này nói rồi vung cánh tay ngắn củn đập xuống mặt bàn một tiếng đánh “Báp!”. Sau cái đập tay mạnh xuống mặt bàn, bên dưới lòng bàn tay Elichizozo những tia lửa điện xanh lè bắn ra tung tóe sáng chói lòa cả một góc không gian. Những luồng điện cao thế ngoi lên, cuộn vào nhau thành một cục năng lượng tròn vo sáng dữ dội, và rồi nó đột ngột vỡ ra thành một con chim xanh biếc. Con chim xòe rộng đôi cánh đẹp tuyệt vời giống như cánh của loài chim phượng hoàng ngoác miệng kêu ré lên những thanh âm nghe nhói tai, nhức nhối.
Con chim lao vút về phía Kyu.
Con chim điện bay tới đâu, những tia sét nhập nhoằng phóng thích ra từ bên trong cơ thể của nó cày sới vị trí đó khiến cho tất cả những thứ vật dụng bị đánh trúng đều nát bươm liên tục phát ra những tiếng nổ lẹt đẹt, lạch tách. Những luồng hồ quang điện thậm chí còn lan rộng đánh trúng vào cả những vị khách đang ngồi hai bên. Những vị khách quái dị cau mày tỏ ra khó chịu, ngấm ngầm đọc thần chú hộ thân để cho những luồng hồ quang điện bị chặn đứng từ bên ngoài.
Đối diện với một mối nguy hiểm cận kề đang phóng tới, Kyu bình tĩnh xòe lòng bàn tay trái của mình, đưa xéo về phía bên phải hướng thẳng vào mũi của con chim xanh cất lên một lời thần chú:
“Sphere Holl…maholl!”
Lời thần chú Sphere Holl…maholl đọc ra, tức thì giữa lòng bàn tay Kyu phình ra một khối bong bóng màu lục nhạt, khối năng lượng này chụp lấy con chim xanh hung tợn vừa lao tới ngay tức thì đóng kín và nhốt nó ở bên trong. Lòng bày tay Kyu tiếp tục điều khiển hướng khối bong bóng, đẩy nó lên cao kéo theo cả con chim xanh lửng lơ giữa quãng không phía bên trên mặt bàn nghị sự. Phía bên trái bàn, mụ Lilichilla bí mật dồn thêm quyền năng lượng bên trong cơ thể của mụ vào hai đầu ngón tay khiến những quầng khói đen trở nên đáng sợ hơn, bốc lên cao ngút. Ở đầu bàn bên kia, Elichizozo cũng không chịu thua, lòng bàn tay vẫn đặt trên mặt bàn của gã ngày càng sáng chói và những luồng điện vẫn không ngừng phóng ra nhập nhoằng. Hai chọi một, Kyu một mặt phải ra tăng quyền năng lượng vào hai đầu ngón tay để đối phó với những luồng khói đen của mụ Lilichilla, mặt khác tiếp tục phải gia cố tinh cầu Sphere Holl…maholl khi mà con chim xanh bị giam giữ bên trong khối cầu đang nhận thêm năng lượng từ lòng bàn tay Elichizozo sau mỗi giây cứ lớn lên như thổi và nó như đang nổi đóa vì bị giam giữ.
Xung quanh bàn nghị sự lớn, những gã người dị hợm ngấm ngầm dùng thần chú hộ thân, nhưng mặt ngoài lại tỏ ra dửng dưng quan sát cuộc đấu.
Trong những cuộc giao đấu phép, việc đánh giá đúng thực lực của đối phương luôn là một điều tối quan trọng. Những tay Mapi lão luyện luôn xem việc thận trọng làm đầu: ai cũng hiểu Cpipunxa sử dụng mãi cũng sẽ cạn kiệt và không thể được bù đắp lại được kịp thời. Việc sử dụng những câu thần chú một cách vô nghĩa mà không đem lại một hiệu quả gì sẽ rất nhanh chóng đưa những Mapi đến với một kết cục thảm bại.
Đứng nơi đầu bàn nghị sự, Hmaka lặng lẽ quan sát cuộc đấu tay ba giữa Jiva Kyu với Lilichilla và Elichizozo. Chính lão cũng muốn thăm dò tiềm lực thực sự của những con người mà hắn biết rằng chưa bao giờ thực sự khuất phục lão. Khuôn mặt không hình hài và luôn u tối của Hmaka khiến cho ngay cả những kẻ ranh mãnh nhất cũng phải kiêng dè. Không một ai có thể hiểu nổi, hắn đang thực sự toan tính và âm mưu điều gì. Không một ai có thể nhìn thấy được, những cảm xúc thực sự bên trong của lão.
Quan sát cuộc đấu, Hmaka nghĩ tới một mục tiêu xa hơn và hắn cho là trò chơi nên dừng lại.
“Uxumphumtu!”
Hmaka đẩy mạnh ra hai ống tay áo trùm rộng thùng thình (một về phía khối tinh cầu Sphere Holl…maholl ở trên cao đang giam giữ con chim điện, một về phía hai cột khói đen và xanh lơ trên mặt bàn đang quần đảo). Lời chú “Uxumphutu!” nổ ra nơi giữa thinh không như một tiếng chuông đồng khàn đặc khiến cho hai ống tay áo trùm của Hmaka đột ngột phình to như hai túi khí. Hai ống tay áo hút vào mọi thứ xung quanh – trong tầm hướng tới của nó: đầu tiên là những chiếc cốc bạc còn sót lại trên mặt bàn bị hút sạch, sau đó là đến những cột khói đen của Lilichilla, những đốm lửa xanh lơ của Jiva Kyu, cuối cùng ngay cả tinh cầu Sphere Holl…maholl và con chim điện ở bên trong cũng bị thu nạp. Mọi thứ chui tọt vào bên trong cái cơ thể tối đen rỗng tuếch của Hmaka phát ra những luồng sáng chói lọi và những tiếng nổ đùng đoàng sau một thôi một hồi mới hoàn toàn dịu lại.
Jiva Kyu, Lilichilla và Elichizozo thu quyền năng lượng trong cơ thể mình lại. Cả ba đều hiểu rằng, nếu tiếp tục làm tới sẽ chỉ béo cho Hmaka.
“Mọi người, mọi người! Bình tĩnh, bình tĩnh! Chúng ta đang là người một nhà, sẽ có nhiều cơ hội cho mọi người thi thố tài năng, nhưng bây giờ chưa phải lúc!”
Hmaka hạ giọng xoa xuýt. Bên trong giọng điệu của hắn như vừa có một điều gì đó hả hê thấy rõ.
Câu chú Uxumphutu của Hmaka, nếu hắn chỉ là một con người bình thường thì việc làm ấy chẳng khác nào là tự sát. Xung quanh bàn nghị sự, ai cũng hiểu rằng Hmaka vừa làm một cái việc mà người ta vẫn nói nôm na là: “Thị uy quần hùng”. Việc làm ấy khiến những con người vốn cổ quái và không bao giờ chịu cúi đầu trước bất kỳ một ai đều lấy làm ấm ức, nhưng sự kiêng dè và nể sợ cũng đồng thời tăng lên một bậc. Liên minh mà Hmaka đã tạo ra vốn là liên minh của toàn những Mapi lập dị. Những con người luôn chỉ đơn độc và sống hoàn toàn tách biệt với thế giới. Những Mapi này thực ra cũng chẳng ưa gì Hmaka, nhưng vì một lời hứa của Hmaka nên bọn họ đã tập trung nhau lại và tình nguyện nghe theo những sự sắp xếp của lão.
“Giờ là lúc chúng ta nên đi vào chủ đề chính của buổi nghị sự! Về kế hoạch của ta! Quyền trượng Gindo sẽ thuộc về ta, còn hàng tỉ Cpi quyền năng lượng tích tụ bên trong thần cây Ovooa đã hơn mười nghìn năm tuổi sẽ thuộc về các người! Đã đến lúc chúng ta cùng nhau hưởng thụ món hời béo bở ấy, tất cả mọi người đều có phần! Nhưng trước hết, chúng ta phải cùng nhau làm việc! Phải làm việc trước đã!”
Hmaka dang rộng hai cánh tay chỉ là hai cái vạt tay áo trùm rộng, hướng ra hai lòng bàn tay (hai lòng bàn tay của lão cũng chỉ là hai bàn tay giả, nó là hai chiếc găng tay sắt với những ngón tay nhọn hoắt dài nghều). Hmaka cất lên những thanh âm trầm hùng vang vọng.
---oOo---
Quya trở lại với THUNG LŨNG CỦA NHỮNG GIẤC MƠ.
Darkrot và Zazu Tai Chuột lao xuống băng băng men theo con đường núi đá gập ghềnh dốc đứng. Sau hơn một tiếng đồng hồ hai thằng nhóc mới vượt qua được vách núi: suốt dọc đường đi, bên tai chúng lúc nào cũng chỉ có những tiếng nước rền rã, ầm ì – những tiếng nước phi mã đổ xuống rầm rầm từ trên cao ngày một lớn.
Đúng như những gì Darkrot dự đoán, vách núi cao sừng sững bên mạn sườn hai đứa trẻ che lấp hoàn toàn tầm nhìn phía trái. Và khi mà hai thằng nhóc nhoai được cái đầu ra khỏi vách núi ấy, chúng nhận ra rằng chúng đang đứng trên một phiến đá nhô cao. Phiến đá ấy giống như đầu của một mũi tên khổng lồ đang nằm chềnh ềnh trên bệ phóng; con đường phía trước hoàn toàn cụt, và hai thằng nhóc đang đứng ngay bên sườn một thác nước khổng lồ. Phía phải, phía trái, phía trên, phía dưới nhìn đâu cũng thấy những cột nước tung bay trắng xóa. Có đến cả trăm thác nước lớn nhỏ trải ra trên một khoảng rộng, và từ rất nhiều những độ cao khác nhau chúng lũ lượt dội nước rầm rầm; những thân nước khổng lồ vĩ đại, nước tung bọt trắng xóa cuộn trào, hơi nước bốc cao ngùn ngụt, bọt nước ùng ục sủi tăm, tiếng nước rền vang như hàng nghìn tiếng sấm.
Lặng lẽ tiến nhoai ra bên ngoài chóp đá, cả Darkrot, Zazu, Pilat và con Yanbi đều ngay tức thì ngây sững: chúng đang đứng trước một không gian trải rộng với một khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ tuyệt đẹp.
“THUNG LŨNG CỦA NHỮNG GIẤC MƠ!”
Darkrot ngẩn ngơ lẩm bẩm, khuôn mặt và cả đôi mắt thằng bé như đang dãn ra nở rộng để có thể dung nạp được hết toàn bộ bức tranh kỳ vĩ. Darkrot nhìn không chớp mắt vào một thung lũng hoa cỏ xanh tươi và trải rộng bạt ngàn bên trong tầm mắt.
“THUNG LŨNG CỦA NHỮNG GIẤC MƠ! Thần cây Ovooa kìa! Là nó đấy! Chỉ có thể là THUNG LŨNG CỦA NHỮNG GIẤC MƠ!”
Cũng giống như Darkrot, Zazu Tai Chuột lẩm bẩm như người mộng du. Và khi mà thằng bé này ngẩn ra như thế, hai chiếc răng cửa to quá khổ của nó có vẻ chìa ra bên ngoài dài hơn. Điều ấy, khiến cho khuôn mặt của Zazu tai chuột càng thêm kỳ cục.
Trước mặt hai đưa trẻ, trong một tầm nhìn khoáng đạt được vây hãm bởi hàng trăm những đỉnh núi cao chót vót tạo ra một không gian biệt lập đóng kín. Một thung lũng lòng chảo hiện ra, cùng với những nhịp điệu sôi động của hàng nghìn, hàng vạn những thứ cỏ hoa lấp lánh diệu kỳ và những giống sinh vật hoàn toàn lạ lẫm.
THUNG LŨNG CỦA NHỮNG GIẤC MƠ, nhìn từ trên cao giống như một vùng đất thần thánh nằm gọn trong lòng của một chiếc vương miện khổng lồ. Bên mép nước của một cái hồ nhìn từ xa giống một con mắt lớn xanh biếc, thần cây Ovooa hiện ra sừng sững choáng ngợp một vùng không gian. Một thân cây vĩ đại vượt mức phi thường với hàng nghìn những thân cành vặn xoắn ngả nghiêng tạo ra một thế cây uy nghi tuyệt đẹp. Những tầng tán xòe rộng phi phàm của cây Ovooa thực sự không phải giống như hàng nghìn những cái ô khổng lồ mà có lẽ chúng giống hơn với hàng nghìn những bông hoa lớn màu tím cánh kép. Hai đứa trẻ đã ngước lên mà thậm chí chúng vẫn không thể nhìn thấy được ngọn cây. Nửa thân trên của thần cây Ovooa đâm xuyên qua một tầng mây thấp, ngọn cây đã vượt qua cả tầng mây thứ hai, ẩn khuất hoàn toàn trong những đám mây dày đặc của tầng mây thứ ba. Điều kỳ lạ nhất khiến cả Zazu và Darkrot không khỏi thắc mắc: trong số hàng nghìn tán lá của thần cây Ovooa – dù chúng có là những tán lá la đà mặt đất, hay chúng là những tán lá nằm mãi chót vót trên cao – không có một tán là nào là không có dính líu với một vài đám mây. Những đám mây trắng toát giống như những nhúm bông gòn khổng lồ cứ níu vào những tán cây Ovooa lủng liểng tạo ra những hình ảnh rất khôi hài và cũng thật là ngộ nghĩnh.
Anh nắng chói chang khiến cả hai đứa trẻ phải nhíu mày, và dùng bàn tay tạo thành một cái lưỡi trai trước trán: phía trên và xung quanh chúng, bầu trời THUNG LŨNG CỦA NHỮNG GIẤC MƠ xanh thăm thẳm một màu thiên thanh không có lấy một áng mây tì vết. Hai đứa trẻ không tài nào có thể lý giải nổi tại làm sao mà chỉ có xung quanh thần cây Ovooa mới xuất hiện những đám mây kỳ lạ.
“Theo cậu thì những cục mây ngộ nghĩnh là ở đâu ra?”
Darkrot hỏi Zazu Tai Chuột, hy vọng cậu bạn sẽ vanh vách nói liên mồn giống như cái cách mà cậu ta vẫn nói.
Lần đầu tiên Zazu phải gãi đầu. Thằng bé nhìn cậu bạn của mình bối rối:
“Trong sách, mình không thấy người ta nhắc tới điều này.”
Sau một lát quan sát, cả Darkrot và Zazu đều thấy là: dường như tất cả hơi nước bốc lên từ bên trên mặt hồ, và bốc ra từ hàng trăm thác nước lớn nhỏ xung quanh chúng, sau khi được gió cuốn đi đều tụ lại xung quanh những tán lá của thần cây Ovooa, theo đó tạo ra hàng nghìn những đám mây kỳ lạ.
“Có lẽ nào lại như thế được nhỉ?”
Hai thằng nhóc tròn mắt nhìn nhau, đi hết từ ngẩn ngơ này lại chuyển sang một ngẩn ngơ khác rồi thì cả hai cùng gật đầu với nhau cười sằng sặc.
Tô vẽ thêm cho một vẻ đẹp thơ mộng, khoảng không gian bên trong THUNG LŨNG CỦA NHỮNG GIẤC MƠ có hàng nghìn Gaina nằm lửng lơ trôi nổi giống như những ốc đảo xanh tươi bé xíu. Những Gaina này nằm rải rác khắp nơi, trên rất nhiều những cao trình khác nhau: từ là là mặt đất, đến khoảng giữa tầm trung, và cả trên cao tít tắp. Có những Gaina chỉ nhỉnh hơn một viên đá cuội, lại có cả những Gaina to bằng cả một trái núi: tất cả chúng đều lửng lơ và có dạng hình một củ đậu xù xì, với phần bên dưới thót nhọn còn phần bên trên lại phình to ra như miệng cái đĩa.
“Tiếp theo chúng ta sẽ phải làm gì?”
Nghe tiếng nước bên tai rền rĩ, Zazu Tai Chuột buồn nản nhìn về phía thần cây Ovooa. Thần cây Ovooa rõ ràng là đang ở ngay trước mắt, nhưng Zazu tai chuột biết là, bọn chúng đã đi lầm đường. Với hai con rồng không có cánh, hai đứa trẻ không thể bay, đường tìm đến với thần cây Ovooa thật là xa vời vợi. Tuy là không nói ra miệng, nhưng Zazu tai chuột thực sự cảm thấy thất vọng khi mà Yanbi là một con rồng không có cánh. Darkrot nhìn Zazu Tai Chuột, thằng bé có lẽ cũng hiểu những tâm sự của cậu bạn. Lặng im giây lát rồi thì Darkrot nói:
“Mẹ từng nói với mình, mọi vật sinh ra trên đời đều có những ưu điểm riêng của nó Zazu ạ! Không có một con vật nào là hoàn hảo tuyệt đối. Mẹ nói với mình rằng, điều quan trọng nhất là phải hiểu con vật của mình. Nó và cậu phải ứng xử với nhau chân thành như những người bạn.”
“Yanbi là quà sinh nhật của ba, năm mình bốn tuổi. Ba cũng biết rằng mình chưa bao giờ thích một con Rồng Sư Đầu Rìu, nhưng vì ba không đủ tiền để có thể mua tặng cho mình một con Rồng như mình mơ ước. Mình biết Yanbi sẽ không bao giờ có thể trở thành một con Rồng có đủ những khả năng chiến đấu giống như con Pilat của cậu, nhưng mình sẽ không bao giờ bỏ rơi nó. Ba mình mất năm mình sáu tuổi và Yanbi là thứ quý giá nhất đối với mình, nó thậm chí còn quý hơn cả tính mạng.”
Khuôn mặt Zazu Tai Chuột buồn thiu, giọng thằng bé như nghẽn lại bên trong cuống họng và những giọt nước mắt khẽ lăn dài bên trong hai mắt kính.
Câu chuyện của Zazu khiến Darkrot thật buồn. Khuôn mặt và cả vóc người của Zazu có những nét khắc khổ, có lẽ cậu bạn chưa bao giờ được sống trong những điều kiện tốt như Darkrot đã sống. Darkrot lặng câm nhìn người bạn của mình, nó suy nghĩ về những mảnh đời bất hạnh của những đứa trẻ cùng trang lứa mà nó đã thấy. Ngay từ khi còn rất nhỏ, Darkrot đã có một tấm lòng biết dành những sự cảm thông cho con người tội nghiệp. Thằng bé thường ngây sững ra và nhìn vào những đứa trẻ cùng trang lứa với nó, nhưng sống trong những điều kiện thấp kém hơn nó rất nhiều lần. Những cái nhìn ấy của Darkrot có một tác động rất lớn tới bà Linxa Vandeo. Để con trai bớt đi những nỗi ưu phiền, bà Linxa đã không tiếc tiền bạc của mình: bà cho xây dựng rất nhiều trường học, bệnh xá và cả những trung tâm nuôi dưỡng trẻ mồ côi ở tất cả những nơi còn nhiều điều thiếu thốn.
“Zazu à! Mình không tin rằng Yanbi lại là một con Rồng tồi chỉ vì nó không có cánh. Sẽ có lúc cậu nhận ra Yanbi là một con Rồng có khả năng chiến đấu tuyệt vời, và nhất định cậu sẽ có lúc cậu tự hào vì nó.”
Darkrot nhìn cậu bạn mỉm cười. Nó quay ra nhìn đăm đăm xuống thác nước trong giây lát rồi ngước lên tự tin nói tiếp:
“Cả Pilat và Yanbi đều không có cánh, nhưng mình tin rằng chúng ta sẽ có cách vượt qua được những cơn sóng dữ. Đầu tiên, cậu chắc chắn rằng là mình biết bơi đấy chứ?”
Câu hỏi của Darkrot khiến khuôn mặt Zazu tái nhợt.
“Cậu không điên đấy chứ? Nhảy từ độ cao này, xuống bên dưới cái hồ nước đang sôi ùng ục kia á? Cậu và mình có là cá đi chăng nữa thì cũng sẽ chết ngạt ngay trong tíc tắc!”
Zazu thảng thốt xua tay quầy quậy. Nó ngao ngán nhìn xuống thác nước tung bọt trắng xóa đang đổ xuống rầm rầm từ một độ cao có dễ vẫn còn tới hơn một trăm mét.
“Nếu quay lại, hai đứa mình sẽ không thể tìm ra một lối đi nào khác! Vả lại chúng ta đã trễ quá lâu so với mọi người! Thực ra chỉ cần cậu có một chút can đảm! Mọi chuyện thực sự không khó khăn như cậu vẫn nghĩ!”
Darkrot nói lớn động viên cậu bạn của mình. Những tiếng nước lớn, xung quanh hai đứa trẻ thực sự ầm ĩ.
“Nhưng,… đúng là mình không biết bơi! Mà dẫu cho mình có biết bơi, mình cũng sẽ chằng ngu gì mà dại dột lao đầu xuống dưới!”
Zazu Tai Chuột một lần nữa xua tay la hoảng.
“Cậu lên lưng Pilat cùng mình! Và điều duy nhất cậu phải là là ôm thật chặt vào mình được chứ? Cả mình và Pilat đều bơi giỏi hơn cá gấp nhiều lần, nếu cậu thực sự được chứng kiến việc ấy!”
Darkrot rất tự tin.
“Nhưng… con Yanbi của mình?”
Zazu Tai Chuột ngập ngừng, thằng bé hiểu là nó không còn một lựa chọn nào khác tốt hơn cái việc ngồi phía sau cậu bạn và ôm thật chắc vào cơ thể Darkrot. Có vẻ như Darkrot là một người bạn mà Zazu đã tin tưởng. Chí ít Zazu cũng lờ mờ thấy được rằng, cậu bạn của nó hình như đã rất quen với những pha mạo hiểm, mà có lẽ trong mơ nó cũng chưa bao giờ mơ tới.
“Yanbi sẽ ổn! Cậu rất giỏi về Lý Thuyết Rồng cơ sở đúng không? Mình chưa một lần đặt tay lên bìa của cuốn sách ấy, nhưng mình tin chắc rằng, cuốn sách sẽ nói: Rồng Sư Đầu Rìu là một họ Rồng bơi rất giỏi!”
Darkrot chưa từng gặp một con Rồng nào không biết bơi, nên nó suy luận theo tính phổ biến. Và có vẻ như suy luận của Darkrot là hoàn toàn chính xác, khi mà Zazu Tai Chuột ngẩng mặt lên chớp chớp mắt suy nghĩ trong giây lát thằng này đã không hề phản bác lại.
Zazu Tai Chuột kéo dây cương điều khiển cái đầu con Yanbi hướng về phía lưng Pilat. Thằng bé thận trọng chuyển sang, ngồi trên lưng Pilat và níu lấy cậu bạn thật chặt.
Vững vàng trên lưng Pilat, Zazu nhìn con Rồng của mình, đưa tay xoa nhẹ cái trán hói bóng nhẫy.
“Mày có thể làm được phải không nào Yanbi?”
Zazu Tai Chuột động viên con Rồng nhỏ. Con Rồng Sư Đầu Rìu hình như cũng hiểu tâm sự cậu chủ, đôi mắt nó ánh lên một vẻ tự tin, nó khẽ khẽ cúi đầu.
“Zazu à, bám chắc lấy mình! … Pilat! Đi nào…!”
Darkrot thét lớn.
Con Rồng Pilat nghịch ngợm đang đổi màu da sang màu trắng tuyết giống như màu bọt nước, nghe thấy hiệu lệnh của cậu chủ thì tỏ ra hý hửng: nó có lẽ đã sốt sắng chờ đợi điều ấy từ lâu.
Bằng một động tác thật nhanh Pilat thu mình lại, hạ trọng tâm xuống thấp rồi nó nhảy vọt lên cao. Con Rồng mang theo hai đứa trẻ lao vút ra ngoài quãng không tung bay giữa bầu trời. Một cú mạnh mẽ hình Parabol tuyệt đẹp.
Pilat thu bốn chân vào sát với cơ thể, con Rồng lướt trên bề mặt thác nước khổng lồ đang tung bọt trắng xóa.
Darkrot ôm chặt vào cổ Pilat, còn Zazu tai chuột thì ôm chặt vào Darkrot: cả ba cùng lao xuống, xuyên qua những luồng hơi nước mịt mù từ thân thác nước, và cả bên dưới mặt hồ đang bốc lên cao ngùn ngụt. Gió thổi bên tai hai đứa trẻ ù ù, tóc tai của chúng dựng ngược.
Pilat cũng như cậu chủ của nó đều luôn rất khoái với những pha mạo hiểm, thành thử chủ tớ nhà này hí hửng ra mặt. Bốn con mắt lúc nào cũng mở to thao láo, chúng khoái chí chờ đợi cái giây phút chúng được lao “Tùm!” xuống mặt nước và đâm xuyên vào lòng hồ. Chỉ tội nghiệp mỗi thằng Zazu Tai Chuột: ôm sau lưng cậu bạn mà toàn thân thằng nhóc co rúm. Khuôn mặt Zazu tai chuột nhăn nhó, hai con mắt nhắm nghiền, thằng bé nghiến răng thật chặt để không phải thét lên vì kinh hãi và dường như nó muốn nín thở bởi những cảm giác hụt hẫng sao mà quá chơi vơi.
“TÙM!”
Một tiếng nước bắn vào thinh không gọn lỏm ngay lập tức bị nuốt chửng bởi hàng nghìn tiếng dội nước ầm ào. Pilat và hai đứa trẻ đâm xuyên vào bên trong lòng hồ mặt nước đang sủi tăm ùng ục. Những luồng nước xoáy cực mạnh hất văng Pilat và hai đứa trẻ lộn nhào bên dưới những làn nước sâu. Darkrot níu chặt lấy Pilat, Zazu Tai Chuột cắn răng níu chặt vào Darkrot: cả ba dính lấy nhau, bị áp lực của hàng vạn khối nước dội xuống từ trên cao thổi bay đi giữa lòng hồ chẳng khác nào một chiếc lá. Pilat gồng mình đảo bốn chân liên tục đối kháng với những xoáy nước để lấy lại những thăng bằng. Sau một hồi vật lộn Pilat mới có thể bơi được trong một tư thế bình thường mà cơ thể nó không bị lăn đi giữa lòng hồ như một trái bóng: cả ba đang bị chìm nghỉm rất sâu bên trong một vực nước.
…
Darkrot vẫn hoàn toàn tỉnh táo, nó mở mắt thật to quan sát lòng hồ. … Bất giác, khuôn mặt Darkrot tái nhợt. Thằng bé rùng mình khi mà nó có cảm giác là, nó đang thấy thiếu thiếu một cảm giác gì đó ở phía sau lưng.
“Zazu!?”
trong đầu Darkrot thét lên cái tên cậu bạn.
“Zazu!?”
Darkrot vô cùng hoảng sợ: Zazu Tai Chuột không hiểu từ lúc nào đã bị thổi văng ra khỏi cơ thể nó. Darkrot không hề hay biết tới việc, cơ thể nó: cả về cấu tạo khung xương, hệ cơ, cũng như tất cả những bộ phận khác đều hoàn toàn khác xa so với những người Tipituka bình thường. Cơ thể nó hoàn toàn có thể chịu được áp lực của hàng nghìn tấn nước cùng một lúc dội xuống đầu, cái điều mà một người Tipituka bình thường như Zazu sẽ không thể chịu đựng.
Darkrot nhoai ra khỏi lưng Pilat, thằng bé xoay mình quan sát xung quanh giữa những làn nước trong vắt. Nó tìm mãi vẫn không thể nào thấy được Zazu ở đâu. Darkrot bơi ngược trở lại, đâm xuyên qua những dòng nước xoáy. Pilat bơi nhanh theo cậu chủ của mình: đúng là cả hai thầy trò nhà này đều không chỉ là những tay bơi cự phách mà còn là những tay bơi siêu khỏe.
“Zazu!”
Darkrot sững sờ khi mà nó bất chợt nhìn thấy một cơ thể đang bị những xoáy nước cuốn văng đi, và ngay phía sau đó là một con Rồng xanh khổng lồ thuộc chi thủy quái Xicla (một con Xicla Pentium).
Darkrot với tay chết lặng:
“Zazu!”
Thằng bé thét lên trong những tuyệt vọng và một thứ tội lỗi vô biên. Tiếng thét của nó bị chìm nghỉm bên trong làn nước.
Con Xicla Pentium lao về phía Zazu Tai Chuột: Darkrot ở một khoảng cách quá xa, nó không thể kịp làm được bất cứ một điều để có thể giải nguy cho người bạn.
Darkrot sững sờ tuyệt vọng: cái miệng khổng lồ của con thủy quái Xicla áp sát Zazu Tai Chuột.
Con Xicla Pentium vừa toan nuốt chửng thì một bóng đen từ mãi tít sâu bên dưới đáy nước lao lên vun vút như một hòn đại bác. Bóng đen đâm xuyên lòng nước, xuyên qua tất cả những xoáy nước cuồn cuộn ngáng trở đường đi của nó. Bóng đen lao một cái đánh “Rầm!” vào bên dưới hàm con thủy quái khiến cái đầu khổng lồ của con vật này như vừa nhận được một cú đấm thốc lên – con Xicla đớp trượt Zazu Tai Chuột.
“Yanbi! Là Yanbi!”
Darkrot sững người trong một giây đồng hồ: thằng bé thấy sống mũi nó đang cay xè.
“Lên nào Pilat!”
Darkrot thật nhanh ra hiệu, cả nó và Pilat tức thì xông lên.
Cái đầu trọc lóc với một cái sừng hình lưỡi rìu của Yanbi vừa giáng mạnh vào hàm dưới của con thủy quái Xicla khiến con vật này vô cùng điên tiết. Nó bỏ qua Zazu Tai Chuột, tức thì chuyển hướng sang kẻ đáng ghét vừa tấn công vào mình, trợn trừng cặp mắt xếch ngược đỏ ngàu, gầm lên như nổi đóa.
Con Yanbi thậm chí còn nhỏ hơn cái đầu con thủy quái. Con vật tội nghiệp đưa mắt nhìn theo cơ thể cậu chủ của nó đang bị những dòng nước cuốn đi mà không dám rượt theo giữ lấy vì nó hiểu rằng nó phải thu hút sự chú ý của con quái vật khổng lồ thì cậu chủ mới có cơ may sống sót. Không để mình mất đi lợi thế, Yanbi bật nhảy trong lòng nước đồng thời ngoáy tít cái đuôi dài tạo ra một phản lực cực mạnh: cơ thể một lần lần nữa lao đi như hòn đạn, cái sừng hình lưỡi rìu hướng thẳng vào mắt con thủy quái Xicla phóng tới.
Với kích thước khổng lồ nhất thế giới loài Rồng, trong lòng nước, những con Xicla Pentium là vô địch; đừng nói chỉ là có một con Rồng Sư Đầu Rìu bé tí xíu, giả nếu có mười con Rồng Sư Đầu Rìu trưởng thành cùng một lúc nhảy xuống nước ứng chiến, cũng chưa chắc là đối thủ của con Xicla Pentium. Sở dĩ Yanbi có thể giáng trúng con Pentium một đòn đau như thế là vì con vật này bị đánh lén. Khi nó đã sẵn sàng chiến đấu, Yanbi sẽ không bao giờ có thể chạm được vào cơ thể của nó một lần thứ hai.
Yanbi lao vào mặt con Pentium. Con Rồng này lách nhẹ và chỉ bằng một cú quẫy đuôi, nó đã giáng cho Yanbi một đòn chí mạng.
“Yanbi!”
Darkrot một lần nữa muốn thét lên, nó bơi tức tốc.
“Ba mình mất năm mình sáu tuổi và Yanbi là thứ quý giá nhất đối với mình, nó thậm chí còn quý hơn cả tính mạng.” – câu nói ứa nghẹn một nỗi buồn của Zazu Tai Chuột cứ vang vọng mãi trong đầu Darkrot: điều đó ám ảnh thằng bé.
“Pilat, hãy cứu Zazu! Phải thật nhanh đưa cậu ấy lên bờ! Nhớ là phải tìm ngay một ai đó giúp đỡ! Zazu cần có người sơ cứu gấp!”
Darkrot trong khi bơi thật nhanh ra những ám hiệu bằng những đầu ngón tay cho Pilat. Darkrot và Pilat chia nhau bơi về hai hướng. Pilat bơi rượt theo cơ thể Zazu Tai Chuột đang trôi nổi, rất nhanh cắn được vào lưng áo thằng bé kéo đi hướng lên trên mặt hồ. Darkrot bơi tức tốc về phía trước mũi con Xicla Pentium khi nó vừa định tung ra một cú đớp. Trong những lần cùng Pilat chiến đấu với lũ Rồng hoang, Darkrot đã nghiệm ra được một chân lý hết sức đơn giản rằng: với những con Rồng khổng lồ, nếu không muốn chết chỉ có cách duy nhất là phải thật nhanh bám chắc vào những cái sừng trên đỉnh đầu của nó. Chỉ mất chưa đầy nửa giây đồng hồ suy nghĩ về điều đó, Darkrot không để mất cơ hội của mình, khi mà con Pentium hãy còn đang bị bất ngờ trước sự xuất hiện đột ngột của nó. Darkrot cực nhanh bơi hướng vào đỉnh trán con Pentium và ngay tức thì túm lấy cái sừng của nó.
Sự xuất hiện của Darkrot cứu Yanbi thoát khỏi một cái chết đã cận kề trong gang tấc khi mà cái mõm con Pentium đã ngoác rộng. Con thủy quái vừa bị một kẻ lạ mặt bám vào sừng của mình thì tỏ ra ngứa tiết, nó dừng lại cú đớp đang hướng về phía con Yanbi. Con quái vật khổng lồ ngước cặp mắt đỏ lòm nhìn vào chân giày Darkrot đang giẫm vào mặt của nó vô cùng tức tối. Con Pentium thả mình tư tự, nó đang toan tính một điều gì đó. Thái độ khó hiểu của con Pentium khiến Darkrot lo lắng nhìn vào con mắt dài sắc lẻm, sâu hõm và to như một cái hố máu đỏ lòm ngay dưới chân giày bên trái. Darkrot lặng người khi nó thoáng nhận ra một điều gì đó. Darkrot quay ngoắt khuôn mặt ngước lên nhìn về phía con Yanbi cũng đang nhìn nó ngơ ngác:
“Yanbi! Chạy đi!” – Darkrot muốn thét lên điều đó, nhưng họng của nó đã cứng lại. Mà giả nếu có không bị cứng họng, thì Darkrot cũng không thể mở miệng vì nó đang ở dưới đáy nước. Cái cảm giác khi muốn thét lên một điều gì đó mà lại không thể thét được khiến cho khuôn mặt Darkrot đau khổ vô cùng. Trong tích tắc của sự sống còn, nó chỉ nghĩ tới duy nhất một điều rằng: nó nhất định phải làm một điều gì đó để cứu sống con Rồng nhỏ tội nghiệp. Nó biết rằng Yanbi rất quan trọng đối với người bạn của nó.
Cái miệng đang khẽ nhích ra của con Xicla Pentium bắt đầu sáng rực trong lòng nước. Con Rồng nhỏ Yanbi không có nhiều kinh nghiệm chiến đấu để có thể hiểu được cái chết đang cận kề với nó. Điều duy nhất mà con Rồng nhỏ rất trung thành này hiểu là: Darkrot vừa cứu sống cậu chủ của nó, và nó sẽ không bỏ đi khi mà Darkrot vẫn còn đang nằm trong vòng nguy hiểm.
Trên đầu con Xicla Pentium, toàn bộ những sự bất lực và bức bối đang dâng cao lên đến tột cùng bên trong cơ thể vô tình bị Darkrot dồn cả vào hai cánh tay. Trong lòng nước, vẫn bám chắc vào hai đỉnh sừng con quái vật giống như hai mũi mác khổng lồ, đôi tay Darkrot bắt đầu phồng lên xé toạc phần tay áo vải. Hai cánh tay thằng bé đang có những biến dạng khôn lường và điều đó dường như làm cho nó vô cùng đau đớn. Darkrot cắn răng nghiến chịu sự đau đớn, hai cánh tay đã trương to, nứt toác và từ bên trong những thớ thịt đâm ra những mấu xương dài trắng hếu như những lưỡi hái. Giống như phần cánh tay, bàn tay nó cũng đồng thời dài ra, to hơn: phần da thịt mềm mại của con người lúc trước đã vỡ nát hoàn toàn để lộ ra hai bàn tay xương xẩu đầy móng vuốt và những cái gai nhọn dài ngoằng sắc lẻm.
Con Xicla Pentium chỉ mất một thời gian ngắn đã tập trung được một khối quyền năng lượng rất lớn lên miệng. Trước con mồi, con thủy quái giả đò tư lự nhưng trong đầu đã mang sẵn một mưu đồ hiểm độc. Con Xicla Pentium lờ đờ hướng cái đầu của nó nhìn thẳng về phía con Yanbi: thái độ chậm chạp và hiền hòa của nó dễ dàng đánh lừa được một con Rồng non nớt. Thình lình; con quái vật khổng lồ đột ngột ngoác miệng. Nhanh như chớp, con Pentium thổi ra một luồng năng lượng hủy diệt xanh biếc. Cú ra đòn hiểm độc quá nhanh; trong tầm hướng tới của luồng sáng chết người, Yanbi gần như chỉ có thể đứng chôn chân hoàn toàn chịu trận.
Trên trán con Xicla Pentium, vẫn bám chắc vào hai đỉnh sừng con quái vật, đôi tay Darkrot giờ này đã không còn là những cánh tay bình thường. Chỉ chực con thủy quái tung ra đòn sát thủ, Darkrot gồng mình, và bằng một thứ sức mạnh phi thường thằng bé níu lấy hai đỉnh sừng con quái vật, nhanh như chớp bẻ quặt cái đầu khổng lồ của nó hướng lên trên. Cái đầu khổng lồ của con Pentitum đột gột bị bẻ oằn, trong gang tấc, luồng năng lượng hủy diệt phóng ra từ miệng con rồng Xicla bị đổi hướng, rẽ nước hun hút xuyên qua lòng hồ. Cột ánh sáng khổng lồ đẩy ụ lên cao một núi nước, nó xuyên qua mặt hồ, lao vút lên không trung vạch ra một đường dài cháy sém. Con Xicla Pentium lần đầu tiên đụng độ với một đối thủ đáng gườm, và cái việc bị dắt mũi, bẻ sừng khiến cơ thể khổng lồ dài dằng dặc của con vật này uấn khúc lồng lộn. Trong lòng vực nước sâu, con thủy quái quẫy đạp, quần đảo, liên tiếp tạo ra những cơn sóng ngầm dữ dội.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile