Truyện đọc ấm áp nhẹ nhàng nói chung là y hệt văn phong của những tác phẩm trước đây của cố tây tước ^^
"Anh sẽ yêu tôi được bao lâu ?" Thủy Quang giọng nói rất nhẹ rất nhẹ, giống như gió thổi qua có thể bị thổi tung.
Chương Tranh Lam nhất thời không kịp phản ứng lại , chờ sau khi anh hoàn hồn , hít thở một hơi thật sâu rồi nói: "Khi tình yêu của anh trở thành hạnh phúc của em, đến khi chúng ta già đi."
Ban đầu nữc thích anh bạn thanh mai trúc mã của mình , anh í tên là Vu Cảnh Lam , thích từ nhỏ, vì gia đình của 2 người ở chung 1 đại viện , nc thân với em gái anh này,
Hôm anh này tốt nghiệp , gia đình bọn họ tổ chức 1 bữa tiệc và trong bữa tiệc này cô lấy cơ mình say và tỏ tình với anh trước mặt mọi người tuy nhiên mẹ cô lấy lí do con gái bị say nên nói nhảm kêt quả anh cũng ko có câu trả lời chính thức => Can đảm dã man
Anh này đi học đại học xa nhà , trong một chuyến bay thì tai nạn chết.Sau vụ này chị bị ám ảnh nhiều lắm
Thế rồi trong một dịp tình cờ chị tình 1 đêm với anh nam chính của chúng ta . Ngẫu nhiên làm sao anh này tên Chương Tranh Lam , cùng tên với mối tình đầu của chị . Sau đêm ấy chị bỏ đi , anh ấn tượng với chị lắm ,
2 năm sau 2 người gặp lại rồi dây dưa bla bla ~~~ , mà chị này lạnh lùng lắm ấy anh thì cứ quan tâm còn chị cứ gạt phắt đi, mình mới đọc tới phần 8 ( theo bản xuất bản)
Hình như sau này anh với chị chia tay vì anh nghĩ chị chọn anh là người thế thân cho anh Vu Cảnh Lam kia kìa . Đọc đoạn đầu thấy có câu anh bảo " Cô đừng gọi tên của tôi"
Truyện cũng có nhắc tới Nguyễn Tĩnh - Cớ sao nói không yêu của Cố Tây Tước ^^
Lần sửa cuối bởi BeCassie, ngày 21-06-2013 lúc 18:25.
---QC---
Hai đường thẳng song song giao nhau ở vô cực....♥