TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 1 của 198 1231151101 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 988

Chủ đề: Thế Giới Hoàn Mỹ - Thần Đông (New: Chương 992)

  1. #1
    Ngày tham gia
    May 2008
    Đang ở
    Ác Ma Lầu
    Bài viết
    267
    Xu
    525

    Mặc định Thế Giới Hoàn Mỹ - Thần Đông (New: Chương 992)

    Thế Giới Hoàn Mỹ
    Tác giả: Thần Đông
    Dịch giả: Yencute


    Chương mở đầu: Đại Hoang



    Đêm đã về khuya, bóng tối phủ kín khắp nơi, bao trùm lên cảnh vật. Thế nhưng trong núi lại chẳng hề yên tĩnh, tiếng mãnh thú rít gào rung động cả non sông, cây cối rung lên, lá bay tán loạn.

    Chốn rừng núi mênh mang là nơi hoạt động của vô số mãnh thú hồng hoang cùng những chủng tộc sót lại từ thời Thái Cổ. Tiếng kêu đáng sợ của muôn loài rống lên trong bóng tối, khiến mặt đất như muốn nứt toác ra.

    Từ trong dãy núi trông xa thấy có thấp thoáng một quầng sáng nhu hòa, tựa như một ngọn nến lập lòe dưới màn đêm đen vô tận, lẩn khuất giữa muôn trùng núi, ánh sáng dường như có thể vụt tắt bất cứ lúc nào.

    Đến gần hơn, có thể thấy rõ ở đó có một nửa thân cây khô khổng lồ, đường kính thân cây ước chừng hơn chục mét, toàn thân cháy đen, ngoại trừ một nửa thân cây này, chỉ còn lại một cành cây yếu ớt nhưng lại tỏa ra sức sống. Lá cây lung linh như được khắc từ lục ngọc, tán phát từng đốm sáng nhu hòa bao trùm lấy cả một thôn làng.

    Nói một cách chính xác thì đây là một thân cây sét đánh, rất nhiều năm về trước nó từng gặp phải một trận sét thông thiên, vòm cây um tùm cùng sức sống tràn trề của gốc liễu già đã bị sấm sét phá hủy. Nay chỉ còn lại một đoạn gốc cao chừng tám chín mét trồi lên mặt đất, đường kính rộng kinh người, cành liễu duy nhất sót lại kia trông như sợi xích thần bằng mây lục bích, hào quang ngập tràn bao trùm che chở cho cả thôn làng, khiến mảnh đất này trở nên mông lung như một vùng tiên thổ, trong chốn đại hoang cảm giác vô cùng thần bí.

    Nhà nhà trong thôn đều xây bằng đá. Đêm khuya thanh vắng, vẻ an lành yên ả của chốn này dường như tách biệt hẳn với bóng tối cùng tiếng mãnh thú gào thét bên ngoài.

    “Hú uuuuu….”

    Một trận cuồng phong thổi qua, có đám mây đen khổng lồ vắt ngang trời, che kín cả màn đêm, chắn nốt chút xíu ánh sao yếu ớt khiến dãy núi càng thêm tăm tối.

    Một tiếng chim kêu hung tợn từ trên cao vọng xuống, tiếng kêu sắc lẻm có sức xuyên thấu mạnh, không ngờ lại bắt nguồn từ đám mây đen kia. Nhìn kỹ, thì ra đó là một con chim khổng lồ to đến không tưởng, che lấp trăng sao, dài không biết bao nhiêu dặm.

    Đi qua Thạch Thôn, nó cúi đầu nhìn xuống, hai con mắt tựa như hai vầng trăng máu, hung khí ngút trời. Nó nhìn chằm chằm gốc liễu già trong chốc lát, cuối cùng bay về phía sâu nhất trong dãy núi.

    Yên ắng một lúc lâu mãi cho đến tận nửa đêm, mặt đất bắt đầu rung chuyển. Một bóng dáng mơ hồ từ phương xa bước tới, cao ngang đỉnh núi!

    Một hơi thở kì lạ lan tỏa, núi rừng lặng ngắt một cách chết chóc, hung cầm mãnh thú cúi rạp mình không dám phát ra một chút xíu âm thanh.

    Lại gần, đây là một sinh vật có hình người, dáng đứng thẳng, nó cao lớn vô cùng, sánh ngang đỉnh núi, toàn thân nó không có lông tóc gì mà dày đặc một lớp vảy vàng kim lấp lánh. Mặt nó phẳng lì, chỉ có một con mắt thẳng, mỗi lần chớp mở như có ánh sét vàng kim rạch qua, sắc bén ghê người. Toàn thân nó huyết khí mênh mông, tựa như một vị thần ma!

    Nó đi ngang qua chốn này, liếc nhìn gốc liễu, thoáng dừng chân rồi dường như đang vội vã lên đường, cuối cùng nhanh chóng bỏ đi. Vô vàn ngọn núi như đang rên rỉ dưới từng bước chân của nó, cả chốn núi rừng cũng bị uy thế ấy làm cho run rẩy.

    Bình minh lên, một con rết dài mười mét, thân to như thùng nước, tỏa ánh sáng bạc lấp lánh bò ngoằn ngoèo trong núi. Con rết như được đúc từ bạc trắng, mỗi một đốt đều sáng bóng dữ dằn, đập vào đá núi rầm rầm, tia lửa bắn tung tóe. Nhưng cuối cùng nó lại tránh qua Thạch Thôn mà không hề xâm nhập, nơi nó đi qua sương đen mịt mù, muông thú đều lẩn tránh.


    Một cành liễu mảnh mai tỏa ánh sáng bích hà óng ánh khẽ đung đưa trong gió….

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile




    Ebook tới chương 731
    Lần sửa cuối bởi ronkute, ngày 27-01-2017 lúc 16:10.
    ---QC---
    ๑๑۩۞۩๑๑ GIÀ THIÊN THÁNH ĐỊA ๑๑۩۞۩๑๑

    -‘๑’- HOANG CỔ MA THỂ -‘๑’-
    Hidden Content Thất học rồiHidden Content


  2. Bài viết được 740 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    *atula*,*B3*,112233,19trungtrung,A S U S,abinh,ahieu,AkaiRyul,alan00140,AndyHuang,anhhung8x,anhlac,anhtac,anhungcuabom,ankhanhjvc,asokayoyo,asterix,atula,áyaky,Back2vn,ball_fly103,banbetatca,banoihuong,belenba,bigbang0409,binhminhhm08,binhso1988,blackbirdmx,blackstar1991,blinky bill,BLMonday,BOBVU73,bomberman,bookwormhn,boybatri,boyvt_10,butbido,bwnccao,camdo3000,caohuuphuc,caucon,cbhp95,chanwadi0402,Chú Tiểu,chilachoithoi,chinhbeo,chipdaigia,chipnho191,Chupe,client_ideas,colongus,compro,conanlinh,conle,Critina,cryhunter052,cucthitbo,Cuulong1505,cyon,daicaxomlieu,daiphong7241,danieldangz,Darkpinces,darkshadow,daukho94,daxong123,denim2410,devilmaylose,dhoang,diepnguyen,ditimbanchip,doanketcaca,doctruyenke,dolekim,donjuany2007,don_va,dtthanh4321,duccowboy,duckute94,DuHiep,dungcohoi,dungnhsd,dungqca1d,duong06,duongthanh85,duynguyen24,duy_dt12,evilsoul,FANKD,fanmiq,farmers,Ferrari,fishes8x,flubird,ForLogin,froge123,g0ldturtl3,gaquay,gauden,gautruc,giang_04,goldenboss,haiduong22_07,haoyun,hathanh248,hatxi1234,hellphoton,henrytr4n,heoden,heogay83,hieudtd,hoakhatmau,hoalybaby,hoangkhoa1,hoangtusas,hoanno,hoaxoantim,Hoàng Giang,hsp,huudungtk,huyanh123,huythanh62,huyvan,iceteazz,itzpine,I_m_sorry,jacubi1987,Jake2K,jenkun,jmark,johnq408,julyfunny7,kah142,kẻ truy mộng,KhoaiLang,kiemcom,knguyen,koolmaster,kpk001,kurorolucifer01,Ky0Sir0,Kyoshi,lalala2004,Lam Sơ,Lamsao,langbavibo,laogialun,LaSamPhiêuPhiêu,laulau1,Lào Phong,Lôi Động Cửu Thiên,lequangdao11,linhtit,liutiu88,ll3lack0takl_lte,longhang,longhokiller,longpt,lovefantansy,loveneverbeg,luffie,machu,mactam,maiducs,maiphong,maivu1233,makete,manhhuynhxd,manhktqd,manhmo,maojindo,mathagu,maybachpro,meo1996,meotwo1989,Miên Lý Tàng Châm,Miêu Nhi,mickeyy353535,Milikan,minhhong,minhphi,mrbad86,mrdjeu,mrkings9x,mtuanbkhn,mutsutakashi,myancongchua,myntrang,namliem,namphuongara,nangchieuduca,newteen,ngancanhhac,NgạoThiên,Ngcauca,nghiemhao,ngobakabon,ngocnghechvn,ngongcuong2,nguyenduy1k,nguyenkhoi0904,nguyenlam_09,nguyenngoclyna,Nhat Chi Mai,nhatlangthv,nhất giới,nhica,nhiduonggia,nhl,niemdc1,nnanh01,nobody11,nonamehl,noobwolf,nq_d2003,nsguyenan,o0oyukio0o,ocean_fire,odin,ongkenshin,ongnoibephuong,pestie,phachle,phainhau,pharaon_vn,phù thủy kem bông,phong1179,phongcmc,phuquang,PMR,Qrays34,quachtrinh,quangtb07,raigonlk,raincloudOB,rett,rgv120,roman_1509,saga13,sakai,saomai330,sasuketaki02,sắclong,se7en,sgk_12m,Silentlove,sk_2204,snoob,soccerrec28,soldier301st,sondecuto,sonhox,sonpham9999,sony21in,sosos,soulcrys,sunkid128,sunshine,super4noob,Suriken,ta2392003,tadangha201990,taisaoth,tangko113,tantrinh,tayngang,tbluong,tgtg,thaisalem,thaj503,thanhphu6996,thanhvt,thanhxakhach,thaodhkt,Thảo Như,Thần Nam,thedino,thehien12391,theking1,thekingmuhn,thelordevil,Thiên Lôi,Thiện Lương Ác Ma,Thien dao,thienduy123,thientrieuqn,thien_ha_khuyet,thinhptnk123,thoike123,thuongthuc,thuvang,thuydiensla,tientran81,Tieu Lan,tieudiep003,tigerbibo,tindt,tjnm0c,TNguyenGia,toanyugi,toilanguoitot,TOIYEU36,toiyeuphonui,To_Con,trai1986,tramvan,tranhoan06,tranhp2000,tranthanhbg,tranxuat,Tree,trieuhoangphuong,trubatgioi_2000,ttibbti,TTTD100,tuan200801,tuannam6688,Tuan_Anh,tui,TuTien,VanHung3110,vanlove,Vô_Ưu,vhoangbl,vietmeocong,VietStar1711,viking16882,vinhmap,viptin,vivi0001,vngcthanh,vo duy trung,VoAnhNhan,voccatymer,voma,voquan,vualuoi86,williamcan199x,wwxitrum,xaharat,xbaby,xsiverxx,xuanhao,xuanlongdang,x_chien,yenoanh,yeuchuong,Yeuhoang,younoel,zacobo,Zerulos,Đào hoa sát kiếp,Đình Tống,Đại Sư Phổ Độ,Độc Nhân,
  3. #2
    Ngày tham gia
    May 2008
    Đang ở
    Ác Ma Lầu
    Bài viết
    267
    Xu
    525

    Mặc định

    Thế Giới Hoàn Mỹ
    Tác giả: Thần Đông
    Dịch giả: Yencute


    Chương 1: Triều khí bừng bừng


    Thanks ủng hộ dịch giả xinh đệp nào :">





    Thạch Thôn nằm trong dãy núi Thương Mãng, bốn bề núi cao khe lớn, quần thể núi non nguy nga kỳ vĩ trải ngút tầm nhìn.

    Sáng sớm, từng làn mây sớm trải xuống lấp lánh ánh vàng, khiến người ta cảm thấy ấm áp khi đắm mình trong đó/

    Một đám mấy chục đứa trẻ lớn nhỏ không đồng đều, khoảng từ bốn năm tuổi cho đến mười mấy tuổi đang đứng trên khoảng đất trống trước thôn, ngẩng mặt đón làn mây sớm, hì hục rèn luyện thân thể. Từng khuôn mặt non nớt lộ vẻ nghiêm túc, mấy đứa lớn hơn một chút thì hùng hổ lắm, tụi nhỏ hơn cũng đang khua khoắng khá là ra dáng.

    Một người đàn ông trung niên tráng kiện như hổ báo, mặc áo da thú, nước da màu đồng, tóc đen buông xõa, ánh mắt lấp lánh quan sát từng đứa trẻ, cẩn thận chỉ điểm cho chúng.

    “Lúc mặt trời mới mọc là lúc vạn vật khởi đầu, sinh khí mạnh nhất, tuy không thể nuốt mây ngậm khí như trong truyền thuyết, nhưng rèn luyện thân thể dưới làn mây sớm cũng có ích lợi rất lớn. Có thể bồi đắp sinh cơ cho cơ thể. Trong một ngày chỉ có thời khắc sáng sớm này thôi, chịu khó dậy sớm chăm chỉ rèn luyện, cường gân tráng cốt, hoạt huyết luyện gân, về sau mới có vốn mà sinh tồn trong chốn mãng sơn này.” Người trung niên đứng phía trước chỉ điểm đám trẻ nghiêm mặt nhắc nhở, sau đó quát: “Các ngươi có hiểu không?”

    “Hiểu!” Đám trẻ hăng hái cất giọng đáp lời.

    Trong núi hay có những sinh vật tiền sử xuất hiện. Có loài cánh lớn che trời bay ngang in bóng trải đầy mặt đất, cũng có những con hoang thú đứng trên đỉnh núi tru trăng, càng không thể thiếu những loài độc trùng bò lổn ngổn, vô cùng đáng sợ.

    “Hiểu ạ.” Một nhóc tì rõ ràng đã lơ đãng, chậm hẳn nửa nhịp thỏ thẻ lên tiếng.

    Đây là một chú nhóc rất nhỏ, chỉ khoảng một hai tuổi, mới biết đi chưa được bao lâu, thế mà cũng đi theo mọi người rèn luyện thân thể. Hiển nhiên chú nhóc tự mình bám theo trà trộn trong đám trẻ thôi chứ chưa đến tuổi xuất hiện trong đội ngũ này.

    “Hô hô ha hi” Chú nhóc bi bô, cánh tay non nớt ra sức múa may bắt chước động tác của lũ trẻ lớn hơn, nhưng vì nó còn quá nhỏ nên cứ xiêu xiêu vẹo vẹo, bước chân tập tễnh lắc lư, cộng thêm vệt sữa trăng trắng còn vương bên mép khiến mọi người phải bật cười.

    Đám trẻ lớn nhìn nó, ai nấy cau mày liếc mắt khiến cho bầu khoog khí rèn luyện nghiêm túc buổi sớm thoải mái hơn không ít.

    Chú nhóc trắng trẻo xinh xắn, đôi mắt đen láy xoay tròn trông như một con búp bê bằng sứ, đáng yêu vô cùng. Động tác non nớt cùng những tiếng bi bô trong miệng thật ngây ngô khờ khạo. Nhìn chú nhóc, mấy người già đang khoanh chân ngồi hít thở tinh khí đất trời trên những tảng đá lớn ở một khoảng đất khác cũng phải nở nụ cười.

    Ngay cả đám trai tráng trưởng thành thân hình vạm vỡ, ở trần để lộ cơ bắp cuồn cuộn cũng nhìn sang, ý cười lộ rõ. Họ là những người cường tráng nhất thôn, là lực lượng quan trọng nhất phụ trách săn bắn và bảo vệ thôn làng. Họ cũng đang rèn luyện, có người cầm cây gậy lớn mài từ xương cự thú, có người lại mang kiếm to bản rèn từ kim loại màu đen ra sức múa, tiếng gió nổi lên như sấm.

    Hoàn cảnh sinh tồn vô vùng khốc liệt, quá nhiều hồng hoang mãnh thú độc trùng, để kiếm cái ăn, để sống sót, có rất nhiều trai tráng chưa kịp trưởng thành đã chết yểu trong chốn đại hoang. Muốn sống, chỉ có không ngừng làm mạnh bản thân. Rèn luyện buổi sớm đã trở thành thói quen của mỗi người, từ người trưởng thành đến người già và trẻ nhỏ.

    “Thu tâm!” Người trung niên phụ trách kèm cặp chỉ dạy lũ trẻ lớn tiếng hô. Đám trẻ vội vàng tập trung chú ý, tiếp tục rèn luyện dưới làn mây sớm nhu hòa lấp lánh.

    “Phù… ôi cha… mệt quá.” Chú nhóc thở phào một hơi ngồi phịch xuống đất nhìn đám trẻ lớn rèn luyện thể phách, nhưng chỉ một chốc nó liền phân tán sự chú ý, đứng dậy bập bễnh chạy về phía một con chim sẻ năm màu đang nhảy nhót cách đó không xa, cuối cùng lại liên tục vấp ngã phịch mông xuống đất, nhưng nó không khóc mà tức tối lồm cồm bò dậy tiếp tục đuổi theo.

    “Được rồi, thu công!”

    Sau một tiếng hô lớn, tất cả lũ trẻ đồng loạt reo hò, xoa nắn chân tay nhức mỏi rồi chạy ùa đi về phía nhà mình chuẩn bị ăn cơm sáng.

    Người già cười xòa, cũng đứng dậy khỏi phiến đá lớn. Còn đám thanh niên trai tráng như hổ báo kia thì vừa cười vừa mắng, trêu chọc con mình, cầm cốt bổng cùng đại kiếm rảo bước về nhà.

    Thạch Thôn không lớn, già trẻ trai gái cộng lại được khoảng hơn ba trăm người, nhà cửa đểu dựng từ đá tảng, đơn sơ một cách tự nhiên.

    Đầu thôn có một gốc cây sét đánh bự chảng, đường kính hơn chục mét, lúc này trên cành liễu duy nhất của thân cây đã thu hết ánh hào quang trong làn mây sớm, trở nên rất đỗi bình thường.

    “Oa, có cả thịt Thổ Long nữa, cho xin một miếng!”

    Đám trẻ đứa nào cũng hoạt bát hiếu động, cả lúc ăn cơm cũng không chịu ngồi yên, nhiều đứa ôm bát từ nhà mình ra xúm lại.

    Xung quanh Thạch Thôn cây cỏ um tùm và có nhiều thú dữ, có điều tuy ở bên núi nhưng thức ăn của dân làng cũng không quá phong phú, chỉ có mấy món bánh lúa mạch thô, quả dại cùng chút thịt trong bát lũ trẻ.

    Trên thực tế, thiếu thốn đồ ăn luôn là một vấn đề rất nghiêm trọng của Thạch Thôn. Trong núi vô cùng nguy hiểm, đám dị thú hung cầm quá mạnh và đáng sợ, mỗi lần đi săn đều có khả năng thiệt hại về người.

    Nếu được chọn lựa, dân làng không ai muốn vào trong núi, vì vào trong đó có nghĩa là sẽ có nguy cơ đổ máu và hi sinh.

    Thức hăn đối với họ vô cùng quý giá, không được phép lãng phí. Mỗi đứa trẻ từ nhỏ đã hiểu điều này, đói, thức ăn, săn bắn, tính mạng, máu tươi, tất cả đều liên kết với nhau.

    Nhà lão tộc trưởng Thạch Vân Phong ở đầu thôn được ghép từ đá tảng lớn, kề sát gốc liễu già cháy đen. Một thứ chất lỏng màu trắng sôi sung trục trong ang gốm trên bếp lò trong sân nhà, mùi sữa thơm nức. Lão đang nấu sữa thú, thi thoảng lại bỏ vào một chút dược thảo, dùng thìa gỗ khuấy nhẹ.

    Chẳng mấy chốc, ông lão gọi: “Nhóc con, mau lại ăn nào.”

    Chú nhóc mất cha mẹ từ khi mới nửa tuổi, bú sữa bách thú lớn lên, nay đã được một năm mấy tháng. Nếu là trẻ con bình thường lẽ ra đã cai sữa từ lâu, nhưng nó vẫn thích ăn lắm, không chịu cai, thường xuyên bị mấy đứa lớn chê cười.

    “Ôi cha… phù…không chạy nổi nữa.” Nó nãy giờ cứ mải miết đuổi theo con chim sẻ năm màu, giờ đang thở hổn hển, ngồi phịch mông xuống đất.

    “Nhóc con bú sữa nào!” Đám trẻ lớn hùa trêu.

    “Đám khỉ con tụi bây có đứa nào chưa từng qua độ tuổi này hả?” Lão tộc trưởng cười mắng.

    “Bọn cháu đâu có một tuổi rưỡi rồi mà vẫn bú sữa, hi hi.”

    Bị đám trẻ lớn chọc quê, chú nhóc cười ngây ngô, đôi mắt to đen láy tít lại thành hình trăng lưỡi liềm, hoàn toàn không để bụng. Nó ngồi xuống bên ang dùng muoi gỗ múc sữa uống ngon lành.

    Ăn sáng xong, mấy người già lớn tuổi trong thôn cùng đến nhà tộc trưởng Thạch Vân Phong, tuy râu tóc đã bạc phơ nhưng tinh khí thần vẫn còn sung túc lắm.

    “Dạo này không ổn lắm, nửa đêm hay có bọn lớn xác đi qua, động tĩnh quá lớn, chắc chắn sâu trong núi đã xảy ra chuyện gì đó.”

    “Ừm, đêm qua tôi bị đánh thức mấy lần, sởn hết xương cốt, nhất định là có hồng hoang hung thú đại trùng đi ngang qua đây.”

    Mấy người già lần lượt lên tiếng, người chau mày kẻ trầm tư, thảo luận những dấu hiệu nguy hiểm thời gian gần đây, cảm thấy đã phát sinh chuyện gì đó không tầm thường.

    “Tôi thấy sâu trong Đại Hoang có khả năng đã xuất hiện thứ gì đó không tầm thường thu hút sự chú ý của một vài chủng tộc sót lại từ Thái Cổ ở quanh đây, khiến chúng lũ lượt kéo đến.” Lão tộc trưởng Thạch Vân Phong trầm ngâm nói.

    “Có lẽ nào đã xuất hiện sơn bảo?” Một ông lão bỗng trợn mắt, rầu tóc dựng lên, mặt sửng sốt.

    Những người còn lại ai cũng lộ vẻ kì quái, ánh mắt hau háu, nhưng nhanh chóng ngọn lửa trong mắt họ tắt vụt, đó không phải là thứ mà họ có thể đoạt được, ở sâu trong núi, không ai có thể đi vào.

    Bao nhiêu năm nay chưa từng có ai sống sót đi ra, trong núi có vô vàn loài đáng sợ, cho dù toàn thể người dân Thạch Thôn cùng xông vào thì cũng không ăn thua gì.

    “Tộc trưởng, đã nhiều ngày rồi chúng ta chưa vào núi.” Đúng lúc này, một người đàn ông vạm vỡ bước vào nhà, anh ta là thủ lĩnh đội săn, cũng là tộc trưởng đời sau của Thạch Thôn.

    “Dạo này không được thái bình cho lắm.” Lão tộc trưởng Thạch Vân Phong chau mày.

    “Nhưng thực sự sắp hết thức ăn rồi.” Thạch Lâm Hổ nói, thân hình y cực cao lớn, hơn hai mét, lưng đeo một thanh đại kiếm nặng hơn ba trăm cân, trông y giống như một người gấu, da màu đồng, cơ bắp cuồn cuộn như từng con trăn đang di chuyển.

    “Lũ trẻ cần phát triển, không thể chịu đói. Phải nghĩ cách.” Có ông lão lên tiếng.

    “Tuy về đêm không được yên ổn lắm, nhưng ban ngày cũng không có điều khác thường nào. Tôi dẫn thêm vài người, cẩn thận một chút chắc sẽ không sao.” Thạch Lâm Hổ nói.

    Cuối cùng, mấy chục gã thanh niên trai tráng tụ tập lại ở đầu thôn, do tộc trưởng Thạch Vân Phong dẫn đầu đến trước thân cây sét đánh, nghiêm trang cầu khấn trước gốc liễu già.

    “Tế Linh, xin hãy bảo hộ tộc nhân, để lũ trẻ săn được thịt thú béo tốt, bình an trở về. Chúng tôi sẽ dâng hiên trái tim thành kính, đời đời cúng tế phụng dưỡng người.”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ๑๑۩۞۩๑๑ GIÀ THIÊN THÁNH ĐỊA ๑๑۩۞۩๑๑

    -‘๑’- HOANG CỔ MA THỂ -‘๑’-
    Hidden Content Thất học rồiHidden Content

  4. Bài viết được 745 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    *atula*,*B3*,1695,19trungtrung,A S U S,ahieu,AkaiRyul,AndyHuang,anhhung8x,anhlac,anhtac,anhungcuabom,ankhanhjvc,asokayoyo,asterix,atula,Back2vn,ball_fly103,banbetatca,baovt3,belenba,bigbang0409,binhminhhm08,binhso1988,black11b4,blackbirdmx,BLMonday,BOBVU73,bomberman,boybatri,boyvt_10,butbido,camdo3000,caohuuphuc,caucon,cbhp95,chanwadi0402,Chú Tiểu,chicken_vn,chinhbeo,chipdaigia,chipnho191,choichovuiyma,client_ideas,cmioltbt,colongus,compro,conle,conqueror74,Critina,cucthitbo,cususu,Cuulong1505,cyon,dack00,daicaxomlieu,daiphong7241,danieldangz,Darkpinces,darkshadow,daukho94,denim2410,devilish12,devilmaylose,dhoang,diepnguyen,ditimbanchip,doanketcaca,doctruyenke,don_va,drakgit,Ds Tung,duccowboy,DuHiep,dungcohoi,dungqca1d,duongthanh85,duynguyen24,england,evilsoul,FANKD,fanmiq,farmers,fishes8x,flubird,ForLogin,froge123,gaquay,gautruc,giang_04,goldenboss,haoyun,hatxi1234,hellphoton,henrytr4n,heoden,heogay83,hieu12242,hieudtd,hoakhatmau,hoangkhoa1,Hoàng Giang,HongQuyen,hopecornell,hotcream,hsp,hungkinh,huudungtk,huyanh123,huythanh62,huyvan,iceteazz,itzpine,I_m_sorry,jacubi1987,Jake2K,jenkun,jmark,johnq408,kah142,kẻ truy mộng,KhoaiLang,kiemcom,knguyen,konggiaday,koolmaster,kungai,kurorolucifer01,Ky0Sir0,Kyoshi,lalala2004,Lamsao,langbavibo,laogia,LaSamPhiêuPhiêu,Lào Phong,lequangdao11,lighting92,linhbom2610,Litieuthanh,liutiu88,ll3lack0takl_lte,longhang,longpt,loueuro,lovefantansy,loveneverbeg,luffie,machu,mactam,maiducs,maiphong,maivu1233,makete,manhhuynhxd,manhktqd,maojindo,mathagu,maybachpro,meo1996,meotwo1989,Miêu Nhi,mickeyy353535,Milikan,minhblack,minhphi,mluan91,mrdjeu,mrkings9x,mutsutakashi,myancongchua,myntrang,namliem,namphuongara,nangchieuduca,neverwon,ngancanhhac,NgạoThiên,NgọcLưuLy,Ngcauca,nghiemhao,ngocnghechvn,ngongcuong2,nguoi5doc,nguyenduy1k,nguyenlam_09,nguyenleelc2,nguyenngoclyna,Nhat Chi Mai,nhatlangthv,nhatrangkhanhhoa,nhất giới,nhica,nhiduonggia,nhl,nnanh01,noibuonthang12,nonamehl,noobwolf,nq_d2003,nsguyenan,o0oyukio0o,ocean_fire,odin,ongkenshin,pestie,phainhau,pharaon_vn,phù thủy kem bông,phongcmc,phuc_trinh,pika_pika,playerinhn,PMR,Qrays34,quachtrinh,quangtb07,raigonlk,raincloudOB,rett,rgv120,roman_1509,saga13,sakai,sanotaro,saomai330,sasuketaki02,scmg,senshoo,sgk_12m,Silentlove,SilverRiver,sk_2204,snoob,soccerrec28,soldier301st,sondecuto,sonhox,sonpham9999,sony21in,sosos,soulcrys,sunkid128,super4noob,Suriken,Ta Thien Vu,ta2392003,tadangha201990,taisaoth,tangko113,tantrinh,tayngang,tbluong,tgtg,thaisalem,thaj503,thanhphu6996,thanhvt,thanhxakhach,thái hạo nhất kiếm,Thảo Như,Thần Nam,thedino,thehien12391,theking1,thekingmuhn,thelinh1982,Thiên Lôi,Thiện Lương Ác Ma,Thien dao,thienduy123,thientrieuqn,thien_ha_khuyet,thinhptnk123,thoike123,thuongthuc,thuvang,thuydiensla,TiếuHồngTrần,tientran81,tieudiep003,tigerbibo,tindt,tjnm0c,TNguyenGia,toanyugi,toilanguoitot,toiyeuphonui,tomnhi,trai1986,tramvan,tranhoan06,tranthanhbg,trubatgioi_2000,truonglan76,ttibbti,tuan200801,tuannam6688,Tuan_Anh,turtul,TuTien,tuyendet,VanHung3110,vanlove,Vô_Ưu,vietmeocong,VietStar1711,viking16882,vinhmap,viva232,vivi0001,vivid,vo duy trung,VoAnhNhan,voccatymer,voma,voquan,vualuoi86,vuhoa,williamcan199x,wwxitrum,xaharat,xbaby,xsiverxx,xuanhao,xuanlongdang,yenoanh,yeuchuong,Yeuhoang,younoel,Zerulos,Đào hoa sát kiếp,Đình Tống,Độc Nhân,
  5. #3
    Ngày tham gia
    May 2008
    Đang ở
    Ác Ma Lầu
    Bài viết
    267
    Xu
    525

    Mặc định

    Thế Giới Hoàn Mỹ
    Tác giả: Thần Đông
    Dịch giả: Yencute


    Chương 2: Cốt văn




    Trong khi tộc trưởng và các vị bô lão cầu khấn, tất cả thanh niên trai tráng ai cũng lộ vẻ trịnh trọng, tiến hành lễ bái. Không ít phụ nữ cũng đến lặng lẽ cầu nguyện, cầu cho người thân của mình được trở về an toàn sau chuyến đi săn.

    Trong núi quá nguy hiểm, rời khỏi thôn làng được cây liễu già bảo hộ, bên ngoài sẽ là một thế giới hoàn toàn khác, ở đó đầy rẫy những con mãnh cầm và cự thú vô cùng đáng sợ.

    Và rồi cứ thế, một toán người khỏe mạnh nhất thôn vác cung tên lớn trên vai, mang theo đại kiếm lên đường tiến vào trong chốn núi sâu rừng rậm, một luồng hơi thở của đại hoang tức thì ập tới.

    Dõi mắt tiễn đội săn ra đi, lão tộc trưởng Thạch Vân Phong dẫn lũ trẻ về lại bãi cỏ đầu thôn, khoanh chân ngồi xuống nói: “Được rồi, đám khỉ con các cháu cũng cần chăm chỉ học tập đó.”

    Đám trẻ lập tức xị mặt, đứa nào đứa nấy không còn hứng thú gì hết, miễn cưỡng ngồi quanh lão, ỉu xìu như một mớ lá cây phơi héo.

    “Tộc trưởng gia gia, mấy chữ kì cục đó phức tạp như bùa bắt ma ấy, khó học lắm, phải dụng tâm ghi nhớ làm gì ạ?”

    “Đúng thế, còn chẳng hữu ích bằng tiễn pháp cha dạy cháu!”

    Đám trẻ toàn bộ đều xịu mặt, có vẻ rất chán ghét.

    “Lũ nhóc các cháu thật không hiểu chuyện, cốt văn là những kí tự hiển hóa bẩm sinh trên xương cốt của một chủng tộc mạnh mẽ thời Thái Cổ, ẩn chứa sức mạnh thần bí khó dò, bao nhiêu người muốn học còn không có đường học đó. Chỉ cần học thành tài, không biết còn mạnh hơn thế hệ cha chú các cháu bao nhiêu lần đâu.” Lão tộc trưởng ngán ngẩm chê trách chúng.

    “Tộc trưởng gia gia, ông hãy biểu diễn cho chúng cháu xem thử sức mạnh của cốt văn đi.” Một đứa nhóc choai choai lên tiếng.

    “Nhóc tì lại đây.” Lão tộc trưởng gọi với ra xa.

    Chú nhóc đã đuổi con chim sẻ năm màu xong, đang ra sức giựt đuôi một con chó vàng lớn, nghe tiếng liền ngơ ngác quay đầu, buông thay lon ton chạy tới, chớp chớp đôi mắt sáng ngời: “Ui cha ui cha, tộc trưởng gia gia có chuyện gì ạ?”

    “Hãy đem cốt văn ta dạy cho cháu sử dụng ra xem.” Thạch Vân Phong nói.

    “Vâng ạ.” Nhóc tỳ rất vâng lời, nó giơ hai bàn tay bé xíu, ngậm miệng lại, toàn thân không ngừng dùng sức, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên.

    “Bùm” một tiếng, lòng bàn tay nó xuất hiện một quầng sáng, một kí tự kì lạ nổi lên, giống như được đúc bằng kim loại, bóng bẩy và thực chất. Liền đó, trên bàn tay kia cũng xuất hiện.

    Nhóc tì bước lên hai bước, nhấc bổng một khối đá xanh còn cao hơn cả mình lên.

    “Lợi hại quá!” Lũ trẻ reo lên kinh ngạc, một đứa bé mới hơn một tuổi, làm thế nào mà nhấc được một hòn đá lớn ngần này?

    “Nhóc tỳ, có phải đệ đã dùng hết cả sức bú sữa ra rồi không?” Mấy đứa lớn trêu.

    “Ui cha, vâng ạ, dùng hết sạch cả rồi.” Nhóc tỳ ném hòn đá xuống, ngồi phịch ra nền cười rất vô tư thuần khiết, kí tự trên tay nó cũng nhanh chóng mờ dần rồi biến mất.

    “Tộc trưởng gia gia, đây chính là sức mạnh của cốt văn thần bí mà ông nghiên cứu suốt mười mấy năm nay ư?” Lũ trẻ sáng mắt lên, hoàn toàn khác hẳn vẻ ủ ê lúc nãy.

    “Đừng hưng phấn vội, những thứ này chỉ có thể đưa các cháu lên đường mà thôi, so với Thiên Cốt Văn xuất hiện trong truyền thuyết thời cổ đại thì còn kém xa nhiều lắm.” Ông lão gật đầu rồi lại lắc đầu.

    “Tộc trưởng gia gia, ông kể chuyện thế giới bên ngoài cho chúng cháu nghe đi.” Đám trẻ tỏ vẻ háo hức.

    Người trong thôn ai cũng biết lão tộc trưởng hồi còn trẻ từng cùng với mười mấy vị tộc nhân cường đại trong thôn đi đến tận cùng mặt đất xa xôi, từng xông pha ở thế giới bên ngoài.

    Thế nhưng mười mấy năm trước, chỉ có hai người toàn thân đẫm máu trở về, một trong số đó không lâu sau thì chết, chỉ có một mình Thạch Vân Phong sống sót.

    Mấy năm nay, lão vẫn luôn nghiên cứu cốt văn thần bí, thi thoảng lại lấy mấy người có thể chất khỏe mạnh trong thôn ra làm thí nghiệm. Lũ trẻ biết rõ, những bậc cha chú khỏe như rồng như hổ của chúng mỗi lần bị gọi đến căn nhà đá kia đều phát ra những tiếng gào thê thảm đến rùng mình, khiến lũ trẻ này từ bé đã nảy sinh lòng sợ hãi cùng lảng tránh.

    Đến tận dạo gần đây việc nghiên cứu của lão tộc trưởng mới giãn ra, nhờ đó mà dân làng cùng đỡ sợ. Thêm nữa, nhóc tỳ bú sữa bách thú và ăn chực trăm nhà được lão nhận nuôi, trở thành đối tượng nghiên cứu tốt nhất.

    “Thế giới bên ngoài ư…” Lão tộc trưởng lộ vẻ hồi ức, sau một thoáng xuất thần mới nói: “Thế giới bên ngoài quá lớn, bát ngát vô bờ, từ vùng này qua vùng khác là hàng trăm vạn dặm, không ai biết chính xách rộng bao nhiêu, một người có đi cả đời mình cũng không ra khỏi một vùng. Đại hoang mênh mông vô tận, loài người ở những vùng khác nhau rất khó có thể liên lạc với nhau vì thực sự quá nguy hiểm. Trên mặt đất có vô vàn chủng tộc mạnh mẽ, đáng sợ và thần bí, cho dù là bộ lạc mấy chục vạn người hoặc một cự thành hùng vỹ cũng có khả năng bị mấy con thú thuộc chủng tộc sót lại từ thời thái cổ phá hủy tan tành. Đương nhiên, cũng có loài người mạnh đến mức không thể nào tưởng tượng, không hề thua kém chiến lực tuyệt đỉnh của những chủng tộc khác, thần uy vô địch, xứng danh bậc thiên kiêu của loài người.”

    Đám trẻ sinh lòng kính sợ, đồng thời cũng vô cùng khao khát, thấy tò mò trước thế giới mình không biết. Có đứa hỏi: “Núi sông này có địa bảo tiên dược gì có thể khiến người ta thoát thai hoán cốt sau một đêm không? Thiên kiêu lợi hại nhất loài người uy thế lớn tới cỡ nào ạ?”

    Ông lão cười nói: “Muốn biết thì hãy khiến bản thân mình mạnh lên trước đã.”

    “Nếu chúng cháu nắm vững sức mạnh thần bí của cốt văn thì sẽ có thể đi xông pha khắp thiên hạ được phải không ạ?” Mấy đứa nhóc lộ vẻ mơ màng.

    Thạch Vân Phong xoa đầu một đứa trẻ, đáp: “Chưa nói đến các vùng khác, chỉ một vùng của chúng ta đây thôi, nếu có ai đi hết một nửa cương thổ đã tài giỏi lắm rồi!”

    Lũ trẻ toàn bộ đều ngẩn người.

    “Điều ta có thể làm chỉ là dẫn các cháu lên đường, còn sau này đi được đến bước nào đều phải dựa vào bản thân các cháu. Những thứ ta dạy các cháu chắc cũng không thua kém gì lũ trẻ đồng trang lứa ở thế giới bên ngoài.” Ông lão nói hết câu, ánh mắt lộ ra một thứ ánh sáng khác thường, tay sờ miếng ngọc cốt kì dị cất trong ngực áo.

    Lũ trẻ ngồi quanh lão tộc trưởng, cuối cùng cũng trật tự chăm chú nghe lời dạy bảo cho đến tận trưa mới giải tán ra về.

    “Khó quá đi, tộc trưởng không ngờ lại nói phải mất mấy năm mới có vài người cá biệt hóa được cốt văn vào trong cơ thể, còn đại đa số sẽ mãi mãi không thể thành công.”

    “Nhưng nhóc tỳ mới nhỏ xíu như hạt đậu, đệ ấy làm được kia mà.”

    Chú nhóc chớp mắt ngây thơ vô tội, rồi tiếp tục đi giựt đuôi con chó vàng kia, con chó sủa uông uông còn vô tội hơn nữa.

    Mặt trời ngả bóng, trong ánh tịch dương, cả Thạch Thôn như bị nhuộm trong một tầng ánh sáng màu vàng nhạt. Xa xa vẳng đến tiếng hổ kêu vượn hú, còn những ngôi nhà đá ở đây lại yên bình tựa như những tòa thấn miếu từ thời viễn cổ.

    Mấy chục người xuất hiện ở đường chân trời, ánh chiều tà kéo bóng họ dài lê thê, thân hình họ bị ráng chiều phủ lên từng đường viền lấp lánh trông cao lớn và hùng vĩ vô cùng. Gần như ai cũng kéo theo một con mãnh thú khổng lồ, căng đầy thu hoạch.

    “Về rồi!” Đám phụ nữ đứng đợi ở đầu thôn từ rất lâu rồi, họ reo lên vui sướng, nỗi bất an sợ hãi trong lòng biến mất ngay lập tức. Họ cất tiếng gọi vang.

    “Cha lũ trẻ bình an trở về rồi!”

    “Trời ơi, không ngờ lại săn được nhiều đến thế, quả là vụ thu hoạch lớn chưa từng có!”

    Chuyến đi săn này hết sức thành công, mấy chục người đàn ông ai cũng có thu hoạch, trong đống thú săn có voi sừng rồng khổng lồ, có con Quỳ Thú một chân hình dạng giống con trâu, còn có cả con Phi Mãng mọc cánh to như thùng nước….

    Bô lão trong thôn ai cũng ngạc nhiên, những sinh vật này ngày thường rất khó đối phó, có những con được coi là hung thú, vậy mà nay lại bị liệp sát nhiều như vậy, máu loang lốm đốm, thực sự nằm ngoài ý liệu của mọi người.

    Ví dụ như con voi sừng rồng kia, thân voi cứng như sắt, ngọn giáo sắt khó mà chọc thủng, cặp sừng rồng sắc nhọn như lưỡi dao kim cương, dễ dàng đập vụn đá tảng thành bột phấn. Còn con Quỳ Thú nọ tiếng vang như sấm, nếu ở gần có thể chấn chết người ta. Con Phi Mãng mọc cánh là sát thủ sơn lâm, có thể bất thình lình nhào xuống từ trên đỉnh núi, cực kì đáng sợ.

    Trong mớ thu hoạch còn có cả những sinh vật lợi hại hơn nữa, ví như con Hỏa Tê hai đầu toàn thân đỏ rực, con Tì Hưu huyết mạch không thuần chủng … chúng đều là những loài hung thú trứ danh, phát hiện ra chúng đều cần tránh xa đi đường vòng né tránh, vậy mà nay đều bị liệp sát rồi, điều này vô cùng trái với lẽ thường!

    “Chuyến này thực sự vô cùng may mắn, cả đoàn ai cũng đầy túi trở về mà không ai bị thương.” Thạch Lâm Hổ thủ lĩnh đội săn cất tiếng cười sảng khoái giải thích với tộc trưởng và dân làng. Mấy đêm vừa rồi, trong núi có cự thú siêu cấp đi qua khiến đất trời rung chuyển, dẫm chết và bị thương vô số thú rừng. Ban ngày họ lần theo giết chết không ít hung thú trọng thương, chúng đều là những sinh vật cường hoành mà ngày thường dân làng phải né tránh.

    “Trong núi có mấy dấu chân lớn hình dạng giống chân người, nhưng thực sự quá lớn, dài đến gần trăm mét!”

    “Lớn vậy sao?” Dân làng trầm trồ, đây đúng là một tin đáng sợ.

    Ngay cả các bô lão nghe nói đều thót dạ, càng thêm chắc chắn sâu trong núi đã phát sinh chuyện bất thường thu hút những chủng tộc sót lại từ Thái Cổ ở xung quanh Đại Hoang tìm đến.

    Mặc kệ nói thế nào thì thu hoạch lần này cũng khiến toàn thể tộc nhân mừng rỡ, Thạch Thôn tràn ngập tiếng cười đùa của trẻ con, bầu không khí khắp nơi đều vui sướng.

    Tộc trưởng Thạch Vân Phong dẫn mọi người đi về phía gốc liễu già, vác theo xác mấy chục con thú, đặt toàn bộ lũ hung thú dính đầy vết máu lên trên bục đá, rõ ràng đây là một đài tế cỡ lớn.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý cho bản dịch
    Lần sửa cuối bởi yencute, ngày 17-08-2013 lúc 17:20.
    ๑๑۩۞۩๑๑ GIÀ THIÊN THÁNH ĐỊA ๑๑۩۞۩๑๑

    -‘๑’- HOANG CỔ MA THỂ -‘๑’-
    Hidden Content Thất học rồiHidden Content

  6. Bài viết được 651 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    *atula*,*B3*,1695,19trungtrung,A S U S,ahieu,AkaiRyul,AndyHuang,anhhung8x,anhlac,anhtac,anhtuanngoc,anhungcuabom,ankhanhjvc,asokayoyo,asterix,atula,Back2vn,banbetatca,belenba,binhminhhm08,binhso1988,black11b4,blackbirdmx,BLMonday,BOBVU73,bomberman,boybatri,boyvt_10,camdo3000,caohuuphuc,caucon,chanwadi0402,Chú Tiểu,chicken_vn,chinhbeo,chipnho191,chubeo1979,client_ideas,colongus,compro,conqueror74,Critina,cryhunter052,cucthitbo,cususu,Cuulong1505,cyon,dack00,daicaxomlieu,daiphong7241,danieldangz,Darkpinces,darkshadow,daukho94,denim2410,devilish12,devilmaylose,dhoang,diepnguyen,ditimbanchip,doanketcaca,doctruyenke,don_va,Ds Tung,duccowboy,DuHiep,duong06,duongthanh85,duynguyen24,evilsoul,fanmiq,farmers,fishes8x,flubird,ForLogin,froge123,gaquay,gautruc,goldenboss,hatxi1234,hellphoton,henrytr4n,heogay83,hieu12242,hieudtd,hieuhientran,hoakhatmau,hoangkhoa1,Hoàng Giang,HongQuyen,hopecornell,hotcream,hsp,htluu,huyanh123,huythanh62,huyvan,iceteazz,itzpine,I_m_sorry,Jake2K,jenkun,jmark,johnq408,kah142,kẻ truy mộng,KhoaiLang,koolmaster,kungai,kurorolucifer01,Ky0Sir0,Kyoshi,lalala2004,langbavibo,laogia,LaSamPhiêuPhiêu,Lào Phong,lequangdao11,lighting92,linhbom2610,Litieuthanh,liutiu88,ll3lack0takl_lte,longpt,lovefantansy,luffie,lyhung122005,machu,mactam,maiducs,maiphong,maivu1233,makete,manhhuynhxd,manhktqd,maojindo,mathagu,maybachpro,meo1996,meotwo1989,meyuu,Miêu Nhi,mickeyy353535,minhblack,minhphi,mluan91,mnp,monsoon,mrdjeu,mrkings9x,mutsutakashi,myancongchua,namliem,namphuongara,nangchieuduca,NgạoThiên,Ngcauca,ngocnghechvn,ngongcuong2,nguoi5doc,nguyenduy1k,nguyenlam_09,Nhat Chi Mai,nhatlangthv,nhatrangkhanhhoa,nhất giới,nhica,nhiduonggia,nhl,noobwolf,nsguyenan,o0oyukio0o,odin,ongkenshin,ongnoibephuong,phachle,phainhau,pharaon_vn,phù thủy kem bông,phongcmc,phuc_trinh,PMR,Qrays34,quachtrinh,quangtb07,raigonlk,raincloudOB,rett,rgv120,roman_1509,saga13,sakai,sanotaro,saomai330,sasuketaki02,satthudn1984,scmg,senshoo,sgk_12m,sk_2204,snoob,soccerrec28,soldier301st,sondecuto,sonhox,sonpham9999,sosos,soulcrys,sunkid128,super4noob,Suriken,ta2392003,tadangha201990,taisaoth,tangko113,tantrinh,tayngang,tgtg,thaisalem,thaj503,thanhvt,thanhxakhach,thaodhkt,Thảo Như,Thần Nam,thehien12391,theking1,thekingmuhn,Thiên Lôi,Thiện Lương Ác Ma,Thien dao,thienduy123,thientrieuqn,thien_ha_khuyet,thinhptnk123,thoike123,thuongthuc,thuvang,thuydiensla,tientran81,tieudiep003,tigerbibo,tindt,TNguyenGia,toilanguoitot,toiyeuphonui,tomnhi,trai1986,tramvan,tranhoan06,tranthanhbg,Tree,trieuhoangphuong,trubatgioi_2000,truonglan76,ttibbti,TTTD100,tuannam6688,Tuan_Anh,turtul,TuTien,tuyendet,vanhoatrang,vanlove,Vô_Ưu,vietmeocong,VietStar1711,viking16882,Vinh Nguyen,vinhmap,vivi0001,VoAnhNhan,voccatymer,voma,vualuoi86,williamcan199x,xaharat,xsiverxx,xuanhao,xuanlongdang,yenoanh,yeuchuong,younoel,Zerulos,Đào hoa sát kiếp,Đình Tống,Độc Nhân,
  7. #4
    Ngày tham gia
    May 2008
    Đang ở
    Ác Ma Lầu
    Bài viết
    267
    Xu
    525

    Mặc định

    Thế Giới Hoàn Mỹ
    Tác giả: Thần Đông
    Dịch giả: Yencute


    Chương 3: Tế Linh




    Đàn tế được cắt ra từ đá tảng, rất rộng rãi, dựng ngay sát cạnh gốc liễu già. Lúc này trên mặt đàn tế chất đầy mãnh thú, chồng đống lên nhau như một ngọn núi nhỏ.

    Máu thú đỏ tươi nhuộm hồng bục đá, chảy theo những đường hoa văn điêu khắc trên bề mặt đá, màu máu, lông thú thô dài, vảy thú loang loáng hàn quang cùng với những cái sừng to dữ tợn, tất cả kết hợp với nhau khiến ai nhìn vào cũng thấy rợn cả người, có một thứ hơi thở hồng hoang thảm khốc như tấp vào khuôn mặt.

    Dưới sự dẫn dắt của lão tộc trưởng, trà trẻ gái trai của Thạch Thôn cùng bước lên cầu khấn, mong cây liễu phù hộ dân làng. Đây là một quá trình cúng tế hết sức trang nghiêm, nhưng cũng là một thứ tập quán, mỗi lần săn bắn trở về đều phải tiến hành.

    Cây liễu cháy đen vẫn tĩnh lặng như xưa, không hề có phản ứng gì, cũng chưa từng lấy đồ cúng tế. Nhưng rất nhiều người dân trong thôn biết, nó rất thiêng!

    Cuối cùng cũng cúng tế xong, mọi người thở phào, nụ cười rạng rỡ lại một lần nữa nở bừng trên từng gương mặt. Họ bắt đầu khiêng xác thú đi chuẩn bị chọc tiết và mổ xẻ.

    “Rất nhiều năm rồi Tế Linh chưa từng một lần đụng đến cống phẩm, thế mà vẫn phải cúng tế sao?” Một cậu thiếu niên làu bàu.

    “Thằng nhãi này nói bừa gì thế!” Cha nó trợn trừng đôi mắt, vung bàn tay to bè như cánh quạt lên toan đánh nó.

    Lão tộc trưởng xua tay ngăn cản, nhẹ giọng nói: “Tế Linh là Linh mà chúng ta cúng tế và phụng dưỡng, quý ở tấm lòng thành. Chúng ta thành kính đối đãi với người, người mới phù hộ và bảo vệ cho thôn chúng ta.”

    Cậu thiếu niên mặt đỏ bừng, hoảng hốt: “Tộc trưởng, không phải cháu không thành tâm, cháu chỉ thấy Tế Linh dường như không cần đến những vật tế đó, chưa bao giờ đụng đến.”

    “Nhận được tâm ý là tốt rồi.” Thạch Vân Phong vỗ vai cậu nhóc, nhẫn nại giải thích.

    Tế Linh, hay còn gọi là “Tế Chi Linh”, là cách gọi tắt của “Linh cúng tế phụng dưỡng” của một bộ tộc, nó bảo vệ thôn làng, chấn nhiếp hung thú trên Đại Hoang.

    Các bô lão trong tộc vẫn còn nhớ, một Tế Linh khác từ mấy chục năm trước không giống như thế này. Đó là một hòn đá lạ, mỗi lần dâng hiến vật tế lên đều bị mất đi quá nửa tinh huyết, bị nó hấp thu.

    Cho đến tận một đêm khuya, cây liễu già xuất hiện, hòn đá lạ chọn cách ra đi, mọi thứ mới bắt đầu thay đổi.

    Nhớ đêm mưa hôm đó, lão tộc trưởng cảm thấy lòng hơi hoảng hốt, lúc ấy lão vẫn còn là một cậu thiếu niên, từng tận mắt trông thấy những hình ảnh đáng sợ và đầy ám ảnh.

    Đêm ấy, sấm chớp rạch trời, mưa rơi như trút, gió lốc cuồng bạo cuốn tới, vô số ngọn núi lớn bị sét đánh tan hoang, lũ về như nước biển, hung thú điên cuồng tháo chạy, cảnh tượng vô cùng khủng bố.

    Đúng lúc đó, một cây liễu cao lớn chọc trời từ trên tầng mây xuất hiện, tắm mình trong biển sét, bao bọc giữa những tia sét to như ngọn núi, ngàn vạn cành liễu hóa thành từng sợi xích thần rực sáng đâm xuyên cả tầng không, giống như đang chiến đấu với thứ gì đó.

    Cuối cùng cây liễu bị chém đứt, toàn thân cháy đen, thu nhỏ lại thành kích cỡ hiện nay và rơi xuống cắm rễ ở Thạch Thôn, cùng lúc ấy, sấm sét tan biến, mưa rào như trút cũng tạnh hẳn.

    Đêm ấy, hòn đá lạ mà Thạch Thôn cúng tế và phụng dưỡng đã bỏ đi.

    Mỗi lần nhớ lại, lão tộc trưởng đều thấy tim mình run rẩy, cây liễu già không phải đến từ những bộ lạc lớn khác hoặc là chốn rừng thiêng đầm độc, mà nó rơi xuống từ trên trời, bị tổn hại bởi sấm sét vô tận, trong thôn không mấy ai hay biết.

    Mấy chục năm đầu tiên, toàn thân nó cháy đen không có một chút sức sống nào, giống như đã hoàn toàn chết hẳn, cho đến tận mười năm về trước mới nhú ra một cành non xanh mướt, và sau đó thì không còn thay đổi nào khác nữa.

    “Nhãi con, các cháu cẩn thận chút, chẳng mấy khi thu hoạch được đám hung thú này, huyết tinh, gân mạch và một phần xương cốt của chúng quý giá lắm đó, đừng để mất hết tinh hoa.” Lão tộc trưởng chấm dứt dòng hồi tưởng, dặn dò.

    Thanh niên trai tráng trong tộc vung dao loang loáng mổ xẻ cự thú, thi thoảng lại có tiếng va đập vang lên, tia lửa bắn tung tóe, xương cốt cự thú cứng đến kinh người.

    Có người đã chuẩn bị sẵn những vò lớn bằng đất nung để đựng huyết tinh chảy ra từ những phần đặc biệt trên cơ thể hung thú, đây là thứ thuốc đại bổ máu huyết tuyệt vời nhất, quý giá vô cùng.

    Trong đống xác thú thì Tỳ Hưu là quý nhất, tuy chỉ là một con thuộc thế hệ sau, thua xa vương tộc Tỳ Hưu huyết mạch thuần tịnh nhưng vẫn còn ẩn chứa một phần chân huyết, giá trị cực lớn.

    Đã hơn hai năm kể từ lần gần nhất bẫy được loài hung thú Tỳ Hưu này, chúng quá mạnh mẽ và hung bạo, chỉ cần tung móng vuốt là có thể lấy mạng một cường giả, thực sự rất khó đối phó.

    Có thể nói rằng vụ thu hoạch này phong phú đến mức khiến người ta không dám tin.

    “Chà, con Hỏa Tê hai đầu này, chân huyết trong sừng nó quả là cực kì đáng sợ, không hề thua kém con Tỳ Hưu kia!” Một vị lão gia đích thân vung dao mổ phần máu thịt cứng rắn như đá dưới sừng con Hỏa Tê, trích ra một dòng chân huyết đỏ rực như ánh lửa.

    Đột nhiên, dòng máu đó bỗng hóa thành một quầng sáng đỏ, một con Hỏa Tê hai đầu to bằng bàn tay hiện ra, toàn thân đỏ rực, sống động như thật, phẫn nộ rít gào.

    “Đồ tốt, chân huyết này dược tính cực mạnh, không thua gì con Tỳ Hưu kia!” Ông lão cầm dao cười ha hả, nhanh chóng dùng bình gốm hứng hết máu Hỏa Tê rồi bịt chặt miệng bình.

    “Tộc trưởng, con voi sừng rồng này cũng là đồ tốt đó, lúc chúng tôi tìm thấy nó chỉ còn thoi thóp, nếu không thì thực sự không thể nào thu thập nổi.” Một chàng thanh niên nói.

    Thạch Vân Phong gật đầu: “Đúng là hiếm thấy, cặp sừng rồng trên đầu nó đã mọc nhiều năm rồi, cẩn thận cưa xuống, là thuốc báu bổ cốt khó kiếm đó.”

    “Sợi gân này của con Quỳ Thú một chân dai quá, rìu chém mãi vẫn không đứt.”

    “Đều là đồ tốt cả, nhãi con cẩn thận chút, đừng có làm hỏng hết máu quý chỗ hai cánh con Phi Mãng.”

    Mọi người hân hoan, tràn ngập tiếng cười.

    Chỉ có đám trẻ con đều rụt cổ chuồn hết, vì chúng biết những thứ huyết dược, cốt dược đó quá nửa đều sẽ được dùng trên người chúng, lại sắp phải “chịu tội” rồi.

    “Nhiều thú săn thật, lát nữa đem ướp muối một phần, sau đó để gác bếp thành thịt khô.” Mấy người già giàu kinh nghiệm lên tiếng.

    Cả đống mãnh thú chất cao như một hòn núi nhỏ, dân làng không thể ăn hết ngay được, nếu để hư thối thì thật là lãng phí. Đối với những người dân luôn thiếu thốn thức ăn thì đây là một điều tuyệt đối không cho phép.

    Những người phụ nữ của các hộ gia đình bắt đầu lên chia thịt, ai cũng nở nụ cười từ tận đáy lòng. Buổi sớm lo lắng cho những người đàn ông ở bên ngoài, giờ không những đã bình an trở về mà còn thu hoạch nhiều như vậy, đây là ân huệ lớn nhất của ông trời.

    Nhà nhà nổi lửa khói bếp dập dìu, nửa canh giờ sau mùi thịt thơm phưng phức bốc lên, những miếng thịt hầm trong nồi sắt đã nhừ bung, đám trẻ háo hức không thể chờ thêm nữa. Thịt thú nướng trên đống lửa cũng bắt đầu chuyển sang màu vàng ruộm mỡ màng, mỡ rỉ ra từng giọt nổ lép bép trên đống lửa. Đám trai tráng vạm vỡ cũng không kìm nổi, bắt đầu xé thịt đánh chén nhồm nhoàm.

    “Nhóc, đây là thịt Tỳ Hưu, ăn nhiều một chút sẽ khỏe lắm đó, thịt quý đó nha.”

    “Nhãi con ăn thêm chút, đây là thịt Hỏa Tê hai đầu đó, chịu khó tẩm bổ da thịt xương cốt cháu sẽ rắn chắc như sắt thép, đừng có ăn thứ thịt heo vô dụng nhất kia.”

    Các loài mãnh thú trở thành món ăn thịnh soạn trong bữa tối của dân làng, mùi thịt thơm nức mê người lan tỏa khắp nơi khiến ai cũng muốn ăn. Tiếng cười vui vẻ vang lên từng chặp, cả thôn làng vui như trẩy hội.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý cho bản dịch
    ๑๑۩۞۩๑๑ GIÀ THIÊN THÁNH ĐỊA ๑๑۩۞۩๑๑

    -‘๑’- HOANG CỔ MA THỂ -‘๑’-
    Hidden Content Thất học rồiHidden Content

  8. Bài viết được 617 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    *atula*,*B3*,1695,19trungtrung,A S U S,ahieu,AndyHuang,anhlac,anhtac,anhtuanngoc,anhungcuabom,ankhanhjvc,asokayoyo,asterix,atula,augustus,Back2vn,banbetatca,belenba,bigbang0409,binhminhhm08,binhso1988,black11b4,blackbirdmx,BLMonday,BOBVU73,bomberman,boybatri,boyvt_10,bwnccao,camdo3000,caohuuphuc,caucon,Chú Tiểu,chicken_vn,chinhbeo,chipnho191,chubeo1979,client_ideas,cmioltbt,compro,conqueror74,Critina,cryhunter052,cucthitbo,Cuulong1505,cyon,dack00,daicaxomlieu,daiphong7241,danieldangz,Darkpinces,darkshadow,daukho94,denim2410,devilmaylose,dhoang,Diego,diepnguyen,doanketcaca,doctruyenke,drakgit,Ds Tung,duccowboy,DuHiep,dungcohoi,duong06,duongthanh85,evilsoul,FANKD,fanmiq,farmers,fishes8x,flubird,ForLogin,froge123,gautruc,goldenboss,haimuoi,hatxi1234,hellphoton,henrytr4n,heogay83,hieu12242,hieudtd,hieuhientran,hoakhatmau,hoangkhoa1,Hoàng Giang,hopecornell,hotcream,hsp,htluu,huyanh123,huythanh62,huyvan,iceteazz,itzpine,izanamikohaku,I_m_sorry,Jake2K,jenkun,jmark,johnq408,kah142,kẻ truy mộng,KhoaiLang,koolmaster,kungai,kurorolucifer01,Ky0Sir0,Kyoshi,lalala2004,langbavibo,laogia,LaSamPhiêuPhiêu,Lào Phong,lãng tử hồi đầu,lequangdao11,lighting92,Litieuthanh,liutiu88,ll3lack0takl_lte,longpt,lovefantansy,luffie,machu,mactam,maiducs,maiphong,maivu1233,makete,manhhuynhxd,manhktqd,maojindo,mathagu,maybachpro,meo1996,meotwo1989,meyuu,Miêu Nhi,mickeyy353535,minh5e,minhblack,minhphi,mluan91,mnp,monsoon,mrdjeu,mrkings9x,mutsutakashi,myancongchua,namliem,namphuongara,nangchieuduca,NgạoThiên,ngocnghechvn,ngongcuong2,ngugat,nguoi5doc,Nguyen Van Nhan,nguyenduff,nguyenduy1k,nguyenlam_09,Nhat Chi Mai,nhatlangthv,nhatrangkhanhhoa,nhất giới,nhica,nhiduonggia,nhl,nsguyenan,o0oyukio0o,odin,ongkenshin,ongnoibephuong,phachle,phainhau,pharaon_vn,phù thủy kem bông,phuc_trinh,PMR,Qrays34,quachtrinh,raigonlk,raincloudOB,rett,rod,ruouthit,saga13,sakai,sanotaro,saomai330,sasuketaki02,satthudn1984,sgk_12m,SilverRiver,snoob,soccerrec28,soldier301st,sondecuto,sonhox,sonpham9999,sosos,soulcrys,sunkid128,super4noob,Suriken,ta2392003,tadangha201990,taisaoth,tangko113,tantrinh,tayngang,tgtg,thaisalem,thaison1930,thaj503,thanhvt,Thảo Như,Thần Nam,thehien12391,theking1,thekingmuhn,Thiên Lôi,Thiện Lương Ác Ma,Thien dao,thienduy123,thientrieuqn,thien_ha_khuyet,thinhptnk123,thitluoc,thoike123,ThousandFace,thuvang,thuydiensla,tientran81,tieudiep003,tigerbibo,tindt,TNguyenGia,toilanguoitot,toiyeuphonui,tomnhi,trai1986,tramvan,tranhoan06,tranthanhbg,Tree,trieuhoangphuong,trubatgioi_2000,truonglan76,ttibbti,ttn,tuannam6688,Tuan_Anh,turtul,TuTien,tuyendet,tycan78,vanhoatrang,vanlove,Vô_Ưu,VietStar1711,Vinh Nguyen,vinhmap,vivi0001,VoAnhNhan,voccatymer,voma,vualuoi86,williamcan199x,xaharat,xsiverxx,xuanhao,xuanlongdang,yenoanh,yeuchuong,younoel,Zerulos,Đào hoa sát kiếp,Đình Tống,Độc Nhân,
  9. #5
    Ngày tham gia
    May 2008
    Đang ở
    Ác Ma Lầu
    Bài viết
    267
    Xu
    525

    Mặc định

    Thế Giới Hoàn Mỹ
    Tác giả: Thần Đông
    Dịch giả: Yencute


    Chương 4: Tắm thuốc





    Trong chốn Đại Hoang tàn khốc đầy rẫy hung cầm mãnh thú, nơi mà sinh mệnh luôn bị đe dọa, yêu cầu của dân làng rất đơn giản, chỉ cần có thức ăn, được ăn no là họ đã thỏa mãn rồi.

    Đống lửa bập bùng, Thạch Thôn vô cùng náo nhiệt, trai gái già trẻ ai cũng nở nụ cười, từng lời trò chuyện ngập tràn niềm vui.

    “Tụi trẻ con đừng có chạy loạn, lát nữa vào cả đây tắm thuốc, tối ngủ một giấc, mai sau đảm bảo sẽ còn khỏe mạnh cường tráng hơn mãnh thú.” Một vị bô lão cười nói.

    “Á…không!” Một đám trẻ con nghe thấy thế đều kêu thảm, cuống cuồng chạy trốn khắp thôn.

    “Tụi con nít này thật không biết hưởng phúc, đó là thuốc bổ khó cầu, nếu được thường xuyên tắm thuốc, có thể khiến gân cốt các con sánh ngang cự thú.” Người lớn mắng vốn, bắt đầu đi bắt con cái nhà mình, xách chúng lên như xách con gà nhép.

    “Đau quá, con không muốn tắm thuốc, lần trước đau như dao cắt ấy.”

    “Cha ơi buông tay, con không muốn bị luộc chín đâu.”

    Lũ trẻ phản đối kịch liệt, khổ nỗi chúng còn bé không làm gì được, đứa nào đứa nấy đều bị tóm về.

    Trên một mảng đất trống trong thôn đã bày sẵn tám cái đỉnh bằng đồng lớn. Phía dưới lửa cháy hừng hực, nước trong đỉnh sôi sùng dục, mấy vị bô lão đang ném vào từng cọng dược thảo, thỉnh thoảng còn bỏ vào mấy con rết dài vài thược hoặc những con nhện to bằng nắm tay, khiến nước vốn rất trong biến thành màu đen kịt như màu mực, trông rất dọa người.

    Lũ trẻ con xanh mặt, chỉ muốn bỏ chạy ngay lập tức, khổ nỗi chúng bị người lớn giữ chặt cứng không cách nào trốn thoát.

    Liền đó, lại có người mang ra mấy chục cái bình, mấy vị bô lão đón lấy, cẩn thận mở nút rót một ít chất lỏng đỏ tươi vào trong đỉnh, khiến nước đen càng thêm sôi sục.

    Dĩ nhiên đây chính là chút ít chân huyết lấy được từ trong cơ thể những con hung thú săn được, quý giá vô cùng, dù là trẻ con hay người lớn sử dụng đều có thể tăng cường thể chất. Cộng thêm dân làng nắm vững mấy phương thuốc cổ, phối hợp cùng dược thảo khiến cho hiệu quả của chân huyết càng thêm rõ rệt.

    Ngoại trừ chân huyết, các vị bô lão còn sai người mang xương cánh Phi Mãng, xương chân Quỳ Thú đập nát ra bỏ vào trong đỉnh nước đang sôi.

    Đến khi lửa tắt, nước trong đỉnh không còn sôi nữa, nhiệt độ hạ xuống, những tiếng kêu thảm cùng tiếng “lõm bõm” vang lên, lứa trẻ con đầu tiên bị quăng vào trong đỉnh, một chiếc đỉnh chứa được khoảng hai ba đứa.

    “Đau quá, nước này luộc chín người ta mất.”

    “Cứu mạng với, thân thể như bị dao cắt, da thịt toác hết ra rồi!”

    Lũ trẻ nhe răng ngoạc miệng, chân tay khua khoắng, đứa nào đứa nấy ra sức xông ra nhưng cuối cùng đều bị ấn trở về, luôn miệng kêu thảm.

    Cứ thế, mấy chục đứa trẻ lần lượt bị ném vào, đại đa số đều kêu rất hăng, không ngớt quẫy đạp, chỉ có bảy tám đứa đỡ hơn một chút, tuy đau toát mồ hôi hột nhưng vẫn cắn răng chịu đựng.

    Còn về nhóc tỳ kia cũng không chạy thoát, nó còn được chăm sóc đặc biệt, một mình bị ném vào trong một chiếc đỉnh đen ngòm, bên trong chỉ thêm một chút nước trắng, còn lại toàn là chân huyết và bột xương hung thú.

    Dân làng không thấy có gì bất ổn, cũng không thấy rằng có sự thiên vị, vì đám trẻ nhà mình không chịu nổi, ở trong đỉnh thuốc bình thường mà còn kêu gào thảm thiết xé gan xé phổi, vậy mà nhóc tỳ kia lại chịu được.

    Ngoài ra, khi thứ chất lỏng sền sệt trong hắc đỉnh mà nhóc tỳ sử dụng sôi lên, lão tộc trưởng còn mở ra hai chiếc bình đặc biệt, lần lượt rót chất lỏng vào trong đỉnh.

    Một trong hai chiếc bình có một làn mây đỏ bay ra ngưng tụ thành một con Tỳ Hưu dài bằng bàn tay, uy võ mà hung dữ, giống như muốn xé toạc người tar a để đào tẩu, hung tính cực mạnh. Lòng bàn tay của Thạch Vân Phong hiện ra những kí tự phát sáng, cốt văn sáng lên, đập một chưởng vỗ tan con Tỳ Hưu, khiến nó hóa thành huyết dịch rơi vào trong đỉnh.

    Một chiếc bình khác phóng ra một con tê giác hai đầu, đỏ rực như lửa, hừng hực bức nhân. Nó ngẩng đầu tru lên giận giữ, nhưng cũng bị lão tộc trưởng đập tan, rơi vào trong hắc đỉnh.

    Khi nhiệt độ nước hơi hạ xuống nhóc tỳ bị nhấc lên, sau khi bị ném vào trong đỉnh nó ra sức quẫy, vì nó còn bé nên ngồi bên trong sẽ bị sặc nước, lúc mới rơi vào đã uống liền mấy ngụm.

    Đám trẻ đối diện lộ vẻ thương hại, chúng bỗng thấy mình thật may mắn. Thứ nước thuốc chỉ cho thêm chút xíu nước, chủ yếu trộn từ chân huyết đặc biệt cùng gân cốt thú kia chắc chắn còn khiến người ta đau đớn hơn nhiều. Nhóc tỳ thật đáng thương.

    Ngay cả mấy người lớn cũng thấy hơi bất nhẫn, vì thấy chú nhóc ra sức quẫy đạp, nhe răng ngoạc miệng, thi thoảng còn uống vào mấy ngụm chất lỏng nhớp nháp kia thực sự khiến người ta lo lắng.

    “Không sao, có phải mới lần đầu tiên đâu, trước kia nó cũng thế, chịu được thôi mà. Uống thêm chút thuốc cũng tốt, nếu hấp thu được sẽ có lợi ích lớn cho nó.” Lão tộc trưởng nói, đôi lúc lão chăm sóc nhóc tỳ khá là đại khái.

    “Thể chất của nó cực mạnh, ngoài ra sức mạnh thần bí của cốt văn cũng có khả năng đang vận chuyển, trợ giúp nó luyện hóa một phần dược lực. Nhóc tỳ có lẽ sẽ không quá đau đớn.” Một bô lão khác đưa tay vuốt râu nói.

    Tắm thuốc kéo dài rất lâu, lũ trẻ con bị ngâm giống như một đàn khỉ đỏ, đứa nào cũng thảm, nhìn nhau khóc ròng, cho đến tận khi kết thúc tắm thuốc mới nín, cuối cùng cũng được giải thoát.

    Nhóc tỳ lúc ở trong hắc đỉnh không hề khóc, đôi mắt đen láy xoay tròn, khuôn mặt nhỏ xíu đỏ lựng như một trái táo, nhưng lúc bị nhấc ra nó lại lảo đảo như say rượu.

    “Cảm giác thế nào?” Có vị bô lão hỏi.

    Chú nhóc ợ một cái, mơ hồ đáp: “Uống no rồi.”

    Nghe câu trả lời ngây thơ vô tư của nó, người lớn ai cũng phải bật cười.

    “Buồn ngủ quá.” Nhóc tỳ liêu xiêu, thân hình nhỏ bé ngã vào trong lòng Thạch Vân Phong, khẽ càu nhàu một tiếng, rồi lại lẩm bẩm gì đó và chìm vào giấc ngủ say.

    “Dẫn lũ trẻ về nhà ngủ một giấc, ngày mai sẽ khỏe hơn nhiều lắm đó.” Tộc trưởng Thạch Vân Phong nói.

    Cuối cùng, mấy bô lão thu dọn chất lỏng thừa, không để lãng phí mà thêm lửa vào dưới đỉnh, bỏ thêm một chút dược thảo đặc biệt cho đến khi đun cạn, chế thành thuốc bột. Đây không chỉ là một thứ thuốc bổ mà đồng thời cũng là bảo dược trị thương, ngày thường vào trong núi săn bắn mang theo có thể cứu mạng.

    Hoàn cảnh sống khốc liệt, hung thú khó săn, chân huyết quý hiếm, chứ nếu không cũng không đến mức phải tận dụng nước thuốc lũ trẻ dùng thừa chế thành thuốc bột, không nỡ để phí một chút nào.

    Đương nhiên, thanh niên trai tráng trong thôn không hề để bụng, chỉ cần đắp lên vết thương có thể cứu mạng là ổn.

    Đêm hôm ấy lũ trẻ ngủ rất say, ngày hôm sau thức dậy, rất nhiều đứa nhóc đều la oai oái, bởi vì trên người chúng bong ra từng mảng da cũ, dơ dáy khắp giường.

    “Đi, lấy một thùng nước giếng tắm táp cho sạch sẽ, sau đó nhấc thử cái cối kia cho cha.”

    “Cha ơi, cái đó ngày thường anh Ba dùng để rèn luyện khí lực mà, con làm sao mà nhấc nổi?”

    “Đừng nhiều lời, bảo con nhấc thì cứ nhấc. Bao nhiêu chân huyết với cốt dược đêm qua lãng phí hết à? Nếu không nhấc được, cha sẽ đét đít con cho nở hoa tám cánh!”

    Mới sáng sớm Thạch Thôn đã loạn tới mức gà bay chó chạy, một đám trẻ con bị bắt đi bê đá tảng, nhấc đỉnh đồng, luôn mồm than thở.

    Hiệu quả thực sự rất rõ ràng, lũ trẻ đứa nào cũng khỏe hơn, thể chất tăng cường rõ rệt. Nhưng nếu bảo thoát thai hoán cốt thì hơi quá, không thực tế cho lắm.

    “Rắc rắc…”

    Đầu thôn, kí tự trong lòng bàn tay tộc trưởng Thạch Vân Phong bừng sáng. Lão cầm một cây chùy Tử Kim đập vỡ một đoạn quý giá nhất trên sừng của con voi sừng rồng, sau đó lại lấy một đoạn xương móng vuốt Tỳ Hưu và một đoạn sừng đỏ của Hỏa Tê, đập nát mài thành bột phấn. Lão trộn những thứ bột này với một phần chân huyết hung thú rồi bỏ cả vào nồi đang nấu sữa thú khiến hương thơm tỏa ra nghi ngút.

    Sau đó, ông lão lại ném vào từng cọng thảo dược kì dị. Không lâu sau, chất lỏng trong nồi đã biến thành dạng sệt, nhưng mùi thơm thì càng thêm đậm đà.

    “Nhóc tỳ ra ăn thôi.”

    Trong nhà đá, chú nhóc nghe thấy tiếng gọi liền bật dậy, đôi mắt to tròn vẫn còn đang mơ màng ngái ngủ, nhưng sau khi mùi thơm tỏa đến, nó nhanh chóng hỉnh mũi và lập tức tỉnh táo, lẩm bẩm: “Thơm quá.”

    “Đương nhiên, đây là một lô bảo dược đích thực đó, đừng lãng phí chút nào, ăn hết đi.” Thạch Vân Phong cười nói.

    Nhóc tỳ ăn ngấu nghiến, chẳng mấy chốc đã ăn hết sạch chất lỏng sền sệt trong nồi, nhưng tác dụng phụ cũng lập tức biểu hiện ra, dù sao nó vẫn còn quá nhỏ, mà dược kình thì quá mạnh. Sáng hôm ấy, chú nhóc đáng yêu ngày thường đã biến thành một đứa trẻ cá biệt, hai mắt đỏ au như mắt thỏ, lại còn chạy loạn khắp nơi la lối om sòm.

    Con chó vàng đáng thương sau khi bị nó túm đuôi kéo mạnh một hồi, chóp đuôi sém chút nữa thì trụi lủi, sủa oang oang cả nửa ngày, chui nhủi khắp thôn không chỗ nào yên.

    “Ê, nhóc tỳ, sao cháu lại nhổ hàng rào nhà đại thẩm?”

    “Nhóc tỳ bị sao thế, tại sao lại chạy lên nóc nhà ta, mau dừng tay, không được dỡ ngói nhà!”

    ….

    Dân làng sửng sốt, chú nhóc ngoan ngoãn ngày thường đã biến thành hung thú nhỏ sục sạo khắp nơi, ra sức quậy phá.

    “Cả một lò thuốc đã bị hấp thu, hiệu quả khá lắm.” Thạch Vân Phong đứng cùng mấy bô lão nhỏ giọng bàn luận, gật đầu hài lòng.

    Phía xa, không ít đám trẻ trông thấy cảnh này càng thêm kính sợ tộc trưởng hơn, đứa nào cũng rùng mình tránh xa, túm lại với nhau lẩm bẩm: “Nhóc tỳ đáng thương thật!”

    Lòng bàn tay nhóc tỳ phát sáng, cuối cùng lan tỏa lên trên, cả cánh tay nổi cốt văn lập lòe không cố định, vô cùng thần bí. Thêm nữa, thể chất nó cũng mạnh hơn, tốc độ và sức mạnh tăng lên rất nhiều, đây cũng là nguyên nhân khiến lão tộc trưởng khá hài lòng.

    Tận hai canh giờ sau nó mới yên tĩnh lại, mơ hồ gãi đầu, thỏ thẻ: “Úi cha, gây họa rồi.”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Góp ý cho bản dịch
    ๑๑۩۞۩๑๑ GIÀ THIÊN THÁNH ĐỊA ๑๑۩۞۩๑๑

    -‘๑’- HOANG CỔ MA THỂ -‘๑’-
    Hidden Content Thất học rồiHidden Content

    ---QC---


  10. Bài viết được 588 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    *atula*,*B3*,1695,19trungtrung,A S U S,ahieu,AkaiRyul,AndyHuang,angola,anhlac,anhtac,anhungcuabom,asokayoyo,asterix,atula,augustus,Back2vn,banbetatca,belenba,bigbang0409,binhminhhm08,binhso1988,black11b4,BLMonday,bo17age,BOBVU73,bomberman,boybatri,camdo3000,caucon,chicken_vn,chinhbeo,chipnho191,client_ideas,cmioltbt,colongus,compro,conqueror74,Critina,cryhunter052,ct_funny,cucthitbo,Cuulong1505,cyon,dack00,daicaxomlieu,daiphong7241,danieldangz,Darkpinces,darkshadow,denim2410,devilish12,devilmaylose,dhoang,diepnguyen,ditimbanchip,doanketcaca,doctruyenke,Ds Tung,duccowboy,ducnhi95,DuHiep,dungcohoi,duongthanh85,evilsoul,FANKD,fishes8x,flubird,forever4th,ForLogin,froge123,gaquay,gautruc,giang_04,goldenboss,haimuoi,hatxi1234,hellphoton,henrytr4n,heogay83,hieu12242,hieudtd,hieuhientran,hoalybaby,Hoàng Giang,hopecornell,hotcream,hsp,htluu,huythanh62,huyvan,iamvampire2009,iceteazz,I_m_sorry,Jake2K,jenkun,jmark,johnq408,kẻ truy mộng,KhoaiLang,koolmaster,kungai,kurorolucifer01,Ky0Sir0,Kyoshi,lalala2004,langbavibo,Lào Phong,LãoLong,lighting92,Litieuthanh,liutiu88,ll3lack0takl_lte,long17111995,longpt,lovefantansy,luffie,machu,mactam,maivu1233,makete,manhhuynhxd,manhktqd,maojindo,mathagu,maybachpro,meo1996,meotwo1989,meyuu,Miêu Nhi,mickeyy353535,Milikan,minhblack,minhphi,monsoon,MrazShooters,mrdjeu,mrkings9x,mutsutakashi,myancongchua,namliem,namphuongara,nangchieuduca,NgạoThiên,ngocnghechvn,ngongcuong2,ngugat,nguyenduy1k,nguyenlam_09,Nhat Chi Mai,nhatlangthv,nhatrangkhanhhoa,nhất giới,nhica,nhiduonggia,nhl,nsguyenan,o0oyukio0o,odin,ongnoibephuong,phachle,phainhau,pharaon_vn,phù thủy kem bông,phongcmc,phuc_trinh,PMR,Qrays34,quachtrinh,raigonlk,raincloudOB,rett,rod,roman_1509,ruouthit,saga13,sakai,saomai330,sasuketaki02,satthudn1984,scmg,sgk_12m,snoob,soccerrec28,soibac89,soldier301st,sondecuto,sonhox,sonpham9999,sosos,soulcrys,springmount3785,super4noob,Suriken,ta2392003,tadangha201990,taisaoth,tangko113,tantrinh,tayngang,tdacymmht,teyu,tgtg,thaisalem,thaison1930,thaj503,thanhvt,Thảo Như,Thần Nam,thehien12391,theking1,thekingmuhn,Thiên Lôi,Thiện Lương Ác Ma,Thien dao,thienduy123,thientrieuqn,thien_ha_khuyet,thoike123,thuvang,thuydiensla,tientran81,tieudiep003,tigerbibo,tindt,TNguyenGia,toilanguoitot,toiyeuphonui,tomnhi,trai1986,tramvan,tranhoan06,tranthanhbg,Tree,trieuhoangphuong,trubatgioi_2000,truonglan76,ttibbti,ttn,tuannam6688,Tuan_Anh,TuTien,tuyendet,vanlove,vietmeocong,VietStar1711,vinhmap,vivi0001,VoAnhNhan,voccatymer,voma,voquan,vualuoi86,williamcan199x,xaharat,xsiverxx,xuanhao,xuanlongdang,yenoanh,yeuchuong,younoel,zeno22,Zerulos,Đào hoa sát kiếp,Đình Tống,Độc Nhân,
Trang 1 của 198 1231151101 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status