truyện cũng hay, namc lúc đầu ko thích nữ9, còn bảo chị từ hôn nhưng chị ko chịu (vì trong nhà), thế là trốn ra ngoài, cuối cùng vì anh phong độ nên anh vẫn về. Lúc đầu bị chị bắt nạt, vì anh cứ muốn giữ phong độ nên toàn bị chị ế, nên chị vẫn hơi coi thường anh. Rồi sau biết anh ko ngốc như chị nghĩ, cơ mà vấn đề là chị là phụ nữ, nên sau anh muốn đấu chị thì chị vẫn chịu thiệt, cuối cùng thỏa thuận linh tinh. Thích nhất là đoạn đầu chị nói anh bị ế, rồi 2 người cũng đấu nhau, va chạm, lý tưởng từ đối đầu đến cuối cùng hợp thành 1.
Ghét nhất là anh có vợ trước. Cô này bệnh từ nhỏ, lấy nhau 3 ngày thì chết nên cũng ko có gì. Cơ mà 2 người này lý tưởng hợp nhau nên anh mới thích, đòi lấy vì để châm cứu mới chữa khỏi (mà châm cứu phải lõa thể). Cơ mà dù chưa viên phòng thì nữ9 vẫn là vợ kế. Lúc đầu ta cứ nghĩ là ko có liên quan gì, hóa ra cái cổ đại nó phức tạp thật. Dù ta thấy chả liên quan gì cơ mà namc vẫn phải chiếu cố nhà vợ trước đủ thứ, vì vợ trước dặn namc giúp gia đình nàng. Mà cái nhà vợ trước đấy toàn bọn vô sỉ, nên đôi khi thấy ghét namc và cái phong độ đấy của namc. Và cô ta dù sao vẫn là nguyên phối, nữ9 vẫn là vợ kế nên nghe chẳng hay chút nào cả
Namc còn xây cho vợ trước 1 vườn đào với mộ rồi rất hay đến xem và nói chuyện; ko hẳn là yêu nhưng tình cảm cũng rất sâu, mặc dù sau này nữ9 dị ứng với hoa đào nên đổi thành cây khác
cơ mà truyện cũng ko tiểu tam tiểu tứ gì cả, vợ namc chết 10 năm rồi mới lấy nữ9 (cơ mà nghĩ 10 năm mà namc vẫn nhớ vợ cũ thì khó chịu thật, mặc dù trước đó họ gặp nhau có mấy lần). Vì thế, dù truyện hay, cái chi tiết vợ cũ chỉ thoảng qua thôi nhưng truyện dài quá nên cuối cùng ta cũng từ bỏ
bệnh soi mói nó quen